Tống Diễm đẩy nhóm phóng viên ra, đưa Đường Y Y lên xe, Đường Y Y lúc này đã mắt hết ý chí, như mắt cả thế giới, thế giới của cô không còn ánh sáng nữa.
“Nhị tiểu thư, bây giờ cô phải bình tĩnh, vui vẻ lên, mặc kệ người bên ngoài nói gì về mẹ cô, cô cũng đừng tin.”
Đường Y Y ngắng đầu, dùng đôi mắt khóc đỏ hoe hỏi Tống Diễm: “Chị Tống, chị nói thật đi, mẹ tôi… bà thật sự biển thủ công quỹ của công ty sao? Tôi muốn nghe lời nói thật.”
Vừa rồi tại tòa án, từng bằng chứng đều chỉ ra việc Khưu Lâm sử dụng công ty vỏ bọc để lấy tiền công ty. Dù có ngu ngốc đến đâu, cô cũng tỉnh ra.
“Đúng vậy, trước đây mẹ cô ở với cha cô không có nhiều tiền, thêm nữa lại tổ chức một đám cưới, còn lo nuôi cô. Lúc cần tiền như vậy, bà ấy sẽ tìm cách tiêu một ít tiền của công ty.” Tống Diễm nói thật.
“Vậy sao chị không khuyên mẹ tôi! Chị biết rõ làm thế là phạm pháp mà.” Đường Y Y khàn giọng hỏi.
“Nhị tiểu thư, cô không hiểu gì cả. Khưu tổng đối xử với cô như công chúa. Cô ăn uống, mặc đồ đều là hàng hiệu, mua xe đua, tất cả đều cần tiền. Việc này không trách Khưu tổng được.” Tống Diễm nói đầy chế giếễu.
Mặt Đường Y Y đỏ bừng, cô có cảm giác mẹ cô rơi vào bước đường này, đều là lỗi của cô.
Trong chiếc ô tô màu đen chạy về hướng tập đoàn Hình thị, Đường Tư Vũ lặng lẽ nép vào vòng tay của Hình Liệt Hàn, vẻ mặt cô lộ rõ vẻ mệt mỏi, Hình Liệt Hàn trầm giọng nói: “Về văn phòng của anh nghỉ ngơi tí nhé.”
“Dạ! Được!”
Đường Tư Vũ trả lời, không có ý kiến gì.
Xe chạy xuống hầm đỗ xe đi đến vị trí đỗ xe của Hình Liệt Hàn, Hình Liệt Hàn bước xuống xe trước, bước về phía bên kia, đích thân mở cửa cho Đường Tư Vũ rồi dẫn cô xuống xe.
Bước vào thang máy, Hình Liệt Hàn đưa tay vén mái tóc hơi rối bù vào sau tai cô: “Anh sẽ nhanh chóng soạn hợp đồng thu mua đề cổ đông của tập đoàn Đường thị ký tên, em sẽ không cần mệt mỏi như vậy nữa.
Đường Tư Vũ khẽ hít sâu một hơi, lắc đầu rồi nói: “Em không mệt, có lẽ là vì tối hôm qua ngủ không ngon.”
Quả thực đêm qua cô ngủ không ngon, những gì ban ngày suy tư, nghĩ ngợi trong lòng, nghĩ điều nghĩ ngợi về phiên tòa ngày hôm nay cứ luôn hiện ra trong giấc mơ của cô. Cô sợ Khưu Lâm vẫn còn cách để đảo ngược tình thế, nhưng hiện tại, đường lui của Khưu Lâm đã bị cô chặn đứng rồi, bà ta không còn nơi nào để trở mình, việc tiếp theo là từ từ vạch trần cái chết của Lý Đức và làm sáng tỏ cái chết của cha cô.
’ “Đợi đến khi chuyện này xong xuôi, anh phải đưa em ra ngoài một vòng để khuây khỏa, làm em quên đi những chuyện này, không được lo lắng thêm nữa.” Hình Liệt Hàn tự lầm bẩm nói, siết chặt lòng bàn tay cô, tỏa ra một sự ấm áp dành cho cô.
Đường Tư Vũ được anh dẫn ra khỏi thang máy, cô đứng sau lưng cong môi mỉm cười, thật may mắn vì có người đàn ông này luôn ở bên cạnh cô không bao giờ rời đi.
Về vấn đề này, một số người lo lắng, khi Đường Y Y về nhà, Tống Diễm vẫn ở bên cô ta, lên kế hoạch cho cô ta về những việc tiếp theo phải làm, nhưng việc đầu tiên chính là để cô đến cầu xin Hình Nham. Bây giờ ngoại trừ cầu xin ông ấy ra tay cứu giúp, thì không không còn ai có thể giúp Khưu Lâm nữa.
“Được rồi, em sẽ đến cầu xin ông ấy.”
Đường Y Y cũng tin tưởng một cách mù quáng, cô ta tin rằng Hình Nham sẽ cứu được mẹ mình.
“Nhưng mà, Y Y, cô nên cẩn thận một chút. Hình Nham rất gian xảo, cô đừng để bị ông ta lừa.”
“Đừng lo lắng! Ông ấy rất tốt với em.
Trước đây ông ấy đã cho em rất nhiều viên kim cương lớn. Ông ấy nhất định rất thích em.” Đường Y Y rất chắc chắn, tối nay cô sẽ đến tìm Hình Nham.
Khưu Lâm bị đưa về đồn một lần nữa, trên tòa, khi mọi chứng cứ hiện ra trước mắt, bà mới nhận thức được rằng một năm nay bà ta lại tham ô nhiều tiền đến vậy, khi biển thủ công quỹ, bà lại không ngờ rằng, có một ngày những khoản tiền này lại bị Đường Tư Vũ lật tẩy.
Vốn dĩ bà còn tưởng rằng Hình Nham sẽ cứu mình, nhưng bây giờ bà cảm thấy mắt hết ý chí, vậy mà lúc này bà lại nhớ đến Đường Hùng, bất kể như thế nào, khi Đường Hùng còn sống, ông đối với bà nhất mực ân cần hỏi han, cho dù xảy ra chuyện gì, ông cũng sẽ đứng ra ủng hộ bảo vệ bà.
Khưu Lâm lại nghĩ đến dáng vẻ trước khi chết của Đường Hùng, bà thấy có chút hồi hận, nhưng bà không cho phép mình hối hận, cho dù Khưu Lâm bà có làm ra bất cứ chuyện gì, đều không bao giờ nghĩ tới hai chữ hồi hận Nhưng có một chuyện khiến bà vô cùng lo lắng, bà lo lắng Đường Y Y vốn được bà yêu thương chiều chuộng nhất định sẽ tìm đến Hình Nham, nếu như vậy, cũng chỉ khiến bà càng thêm khó khăn, có điều, Khưu Lâm cũng nghĩ, nên để con gái mình nhìn rõ người tốt và kẻ xấu trên thế gian này.
Nhưng nghĩ đến Đường Tư Vũ, Khưu Lâm vẫn nghiến chặt răng, sự tồn tại của Đường Tư Vũ luôn là chướng ngại cho hạnh phúc của mẹ con bà, bà thực sự hồi hận vì đã không lấy mạng của cô ta.
Nếu bà ta sớm biết mình sẽ rơi vào tình trạng này, cho dù có mắt cả mạng, cũng lôi Đường Tư Vũ cùng chôn theo.
Sáu giờ tối, hôm nay Hình Nham cũng rất mệt, sáng sớm đã trở về biệt thự, lúc này chỉ có ông ta ở nhà, đột nhiên, tiếng chuông cửa vang lên.
Ông bước ra cửa nhìn bộ dạng của Đường Y Y hiện trong màn hình điện tử, trong đáy mắt chợt lóe lên một tia ngạc nhiên, xem ra Nhị tiểu thư nhà họ Đường bắt đầu đến cầu xin ông đây.
Hình Nham mở cửa, Đường Y Y đang đứng đó, cô ta gọi ông với đôi mắt đỏ hoe: “Dượng ơi, con cầu xin dượng cứu mẹ „ con.
“Vào nhà rồi nói chuyện!”
/2663
|