Đường Tư Vũ đang rửa rau thì nghe thấy tiếng đàn. Vừa nghe là cô liền biết do con trai cô đàn rồi. Cô cong môi cười, quả thực đúng là tâm trạng cũng tốt hơn nhiều.
Tại một tiểu khu giàu có, xe của Đường Y Y đỗ tại một khu biệt thự, đây là nơi ở của Mộ Phi. Đường Y Y không thể chặn anh ở công ty, nên cô nghĩ kiểu gì anh cũng về nhà. Nhưng lúc này, cửa nhà vẫn khóa chặt, trước đây cô có thể tự do đi vào, nhưng giờ mật mã đã thay đổi, cô đành phải chờ ở ngoài.
Cô chỉ có thể ở ngoài ấn chuông cửa, nhưng không có ai đi ra mở cửa cả. Cô không từ bỏ mà chạy đi hỏi bảo vệ, bảo vệ khu này đều biết Mộ Phi, anh ta bảo với Đường Y Y là đã mấy ngày Mộ Phi không trở về đây rồi.
Đường Y Y ngồi vào trong xe, vô cùng kinh ngạc. Chẳng lẽ Mộ Phi đã chuyển nhà rồi? Vì muốn trồn tránh cô?
Đường Y Y tức giận đến mức đập mạnh vào vô lăng. Đều do Đường Tư Vũ, cô ta đã hại cô bây giờ đến việc tìm Mộ Phi cũng không tìm được, anh đã đi đâu rồi không biết?
Đường Tư Vũ nấu xong bữa tối, ấn chuông cửa gọi hai cha con qua ăn cơm.
Con trai cô rất thích ăn tôm nướng, mà đây cũng chính là món sở trường của cô.
Lúc ăn cơm, cô giúp con trai bóc vỏ tôm, bỗng chốc người đàn ông đối diện toàn thân toát ra sự lạnh lẽếo.
Cô nhíu mày, chẳng lẽ cô đã làm gì đắc tội anh ta rồi sao? Nghĩ kỹ, từ chiều nay đến bây giò, cô với anh ta nói chuyện không quá ba câu, vậy thì anh ta tức giận lúc nào được?
Lúc cô đang suy nghĩ không ra thì nhìn thấy con trai vừa ăn tôm vừa hiếu kỳ hỏi: “Mami, tại sao chú Mộ Phi ở tầng trên lại chuyển đến đây ạ! Hai người trước kia là bạn tốt của nhau sao ạ?”
Tư Vũ bối rối vài giây rồi gật đầu: “Đúng rồi con yêu, chú ấy là bạn từ nhỏ của mamil”
“Vậy tình cảm của hai người chắc là tốt lắm!” Cậu nhóc còn bé nên chưa hiểu mắy thứ tình cảm phức tạp của người lớn.
“Trước kia là như vậy, nhưng xảy ra một số chuyện nên tình cảm cũng nhạt phai dần rồi.” Đường Tư Vũ nghiêm túc trả lời câu hỏi của con trai.
“Xảy ra chuyện gì vậy ạ?” Cậu nhóc thắc mắc.
Đường Tư Vũ phút chốc do dự không biết nên trả lời thế nào. Người đàn ông đối diện cô đột nhiên hỏi: “Chuyện năm năm trước cô hủy hôn có liên quan đến tôi 2”
Hành động gắp thức ăn của Đường Tư Vũ lập tức khựng lại, trong lòng liền nỗi sóng, anh ta lại biết chuyện cô hủy hôn năm năm trước? Anh ta đã điều tra quá khứ của cô?
“Không liên quan gì tới anh cả.” Đường Tư Vũ điềm tĩnh trả lời. Thực tế chính vì hành vi khốn nạn của anh ta làm cô phải kết thúc kì nghỉ sớm mà về nước . Sau đó, lại bắt gặp chuyện Mộ Phi và Y Y ngủ với nhau.
Hình Liệt Hàn nhìn cô chằm chằm với đôi mắt lạnh lùng, anh biết chuyện này có liên quan đến anh, chỉ là người phụ nữ này không thừa nhận.
Tuy nhiên, hai người họ không dám nói chuyện này trước mặt Tiểu Hi. Đường Tư Vũ cúi đầu trầm mặc ăn cơm.
Cậu nhóc nhìn daddy rồi lại quay qua nhìn mami, tiếp tục hỏi: “Mami, trước đây mami đã từng kết hôn với ai rồi ư?”
“Chưa từng!” Đường Tư Vũ lắc lắc đầu.
“Chú gì ở tầng trên hình như thích mami lắm.” Cậu nhóc hơi buồn bực nói.
Đường Tư Vũ không ngờ rằng con lại nhìn thấu được cả chuyện này, cười nói: “Ăn cơm đi con.”
“Mami, mami không được kết hôn với ai ngoài daddy con đâu nhai”
Đường Tư Vũ nghe con nói câu đó suýt chút nữa phun cả cơm ra ngoài, thằng bé nảy ra suy nghĩ đó từ đâu vậy? Ý thằng bé là cả đời này cô chỉ được kết hôn với người đàn ông đang ngồi đối diện cô? Cô không thèm!
“Không phải mami đã nói với con rồi sao?
Cả đời này mami sẽ không kết hôn.”
Đường Tư Vũ nhìn Tiểu Hi, lên tiếng.
Nói xong, cô nhìn Hình Liệt Hàn ở phía đối diện một cách chán ghét rồi tiếp tục ăn cơm.
Liệt Hàn cảm nhận được ánh mắt chê bai của cô, lông mày nhíu lại: “Sao? Cô thấy tôi không xứng với cô sao?”
Đường Tư Vũ không ngờ rằng anh ta lại tiếp chuyện, liền ngắng đầu lên hừ nhẹ: “Là tôi không với tới anh, được chưa?”
“Coi như cô biết thân biết phận.” Hình Liệt Hàn khẽ nhếch môi.
Đường Tư Vũ cắn môi, quay sang nói với con trai đang ngồi bên cạnh ngoan ngoãn ăn cơm: “Tiểu Hi, con nghe thấy rồi đó, mami sẽ không lấy daddy con đâu. Daddy cũng không thích mami, cho nên sau này con không cần tốn công nghĩ đến chuyện mai mối nữa nhé!”
Nụ cười trên môi Liệt Hàn đột nhiên biến mắt. Anh nhìn người phụ nữ ngồi đối diên, anh có nói không thích cô ta ư? Có điều, trong lời nói của cô ta rõ ràng đang chê bai anh.
“Ò!I Vâng ạ!” Cậu nhóc trề môi, ánh mắt có chút mất mát.
/2663
|