"Anh Anh, mau mở mắt ra nhìn anh, không cho em nhắm nữa"_Mộ Tư Phàm hét lớn, hai tay không ngừng lây thân thể Mục Lạc Anh.
Mao Hiểu Thần vội gạt tay anh ra, trấn an:"Tư Phàm, cậu bình tĩnh đi, vợ cậu tôi sẽ cứu sống, cậu đừng mất kiểm soát nữa, ai thấy cũng sợ hãi hết rồi kìa".
Mộ Tư Phàm giữ bình tĩnh hơn, nhìn chiếc giường đẩy Mục Lạc Ạn vào phòng cấp cứu.
Ánh đèn đỏ cấp cứu sáng lên. Và rồi mấy tiếng đồng hồ trôi qua, vẫn không thấy động tĩnh gì. Mộ Tư Phàm ngồi trên hàng ghế, tay đan xen vào nhau, cả thân thể anh dính đầy máu của cô.
Mạc Phong đập tay vào vai anh:"Cậu yên tâm đi, phải tin vào Hiểu Thần chứ!".
Đúng lúc đó, ánh đèn đỏ tắt,cánh cửa được mở ra, Mao Hiểu Thần bước ra, tay gỡ khẩu trang, Mộ Tư Phàm hốt hoảng đi lại:"Cô ấy sao rồi?".
"Đã qua cơn nguy kịch rồi, lát nữa sẽ tỉnh ".
"Cảm ơn cậu".
Mao Hiểu Thần trợn mắt nhìn. Có phải anh nghe nhằm không? Mộ Tư Phàm cảm ơn! Chuyện lạ khó tin.
Dù biết vậy, Mao Hiểu Thần lấy làm vui vẻ gật đầu rồi rời đi.
Tiểu Khuê lúc này mới đến, do lúc đánh nhau không may bị thương,bị tên nào đó cứ khăng khăng kêu đi băng bó. Nên giờ mới đến được.
"Phong, Lạc Anh sao rồi?".
Mạc Phong nhìn Tiểu Khuê:"Không sao nữa rồi".
Tiểu Khuê chuyển ánh mắt sang Mộ Tư Phàm:" Mộ Tư Phàm, anh nên về nhà nghĩ ngơi đi, ở đây tôi và Phong lo được rồi".
Mộ Tư Phàm mệt mỏi:" Vậy nhờ hai người, tôi về thay đồ rồi vào với cô ấy, tôi muốn khi cô ấy tỉnh lại phải nhìn thấy tôi".
Hai người lắc đầu. Có lẽ Mộ Tư Phàm vẫn không biết nghĩ cho bản thân. Chỉ có Mục Lạc Anh mới khiến anh thay đổi tới như vậy.
Mộ Tư Phàm rời khỏi bệnh viện, do đi nhanh quá vô tình đụng trúng một người phụ nữ.
"Xin lỗi"_Mộ Tư Phàm để lại hai chữ vô cùng lạnh nhạt, đôi mắt không thèm nhìn lấy một cái.
Điều đó cũng làm Hứa Mỹ Lệ vô cùng tức giận, có ai biết rằng cô ta cố gắng lắm mới điều tra ra được anh ở đây. Tất nhiên thông tin về anh là do Triệu Nặc Ân cho cô ta rồi.
Hứa Mỹ Lệ ăn mặc gợi cảm, váy ngắn và mỏng đến nỗi có thể thấy bên trong, điều đó cũng làm cho những con mắt thèm thuồng của đàn ông nhìn cô ta. Vậy mà Mộ Tư Phàm lại chẳng thèm nhìn, còn vô tình như vậy.Hứa Mỹ Lệ nắm chặt tay.
Mộ Tư Phàm, anh là của tôi.
Lí do Hứa Mỹ Lệ biết đến Mộ Tư Phàm là lúc ở Paris, lúc khi nhìn thấy anh, vô tình chụp được vài bức ảnh của anh và cô, mà người giúp cô ta điều tra chỉ có Triệu Nặc Ân, nào ngờ thuận lợi như vậy, Mộ Tư Phàm là cấp trên của anh ta nên bây giờ Hứa Mỹ Lệ biết rõ về Mộ Tư Phàm hơn. Không những vậy, cô ta còn biết về cô.
- ----------
NHẮC LẠI NHẮC LẠI = SẮP CÓ THỊT SẮP CÓ THỊT
Mao Hiểu Thần vội gạt tay anh ra, trấn an:"Tư Phàm, cậu bình tĩnh đi, vợ cậu tôi sẽ cứu sống, cậu đừng mất kiểm soát nữa, ai thấy cũng sợ hãi hết rồi kìa".
Mộ Tư Phàm giữ bình tĩnh hơn, nhìn chiếc giường đẩy Mục Lạc Ạn vào phòng cấp cứu.
Ánh đèn đỏ cấp cứu sáng lên. Và rồi mấy tiếng đồng hồ trôi qua, vẫn không thấy động tĩnh gì. Mộ Tư Phàm ngồi trên hàng ghế, tay đan xen vào nhau, cả thân thể anh dính đầy máu của cô.
Mạc Phong đập tay vào vai anh:"Cậu yên tâm đi, phải tin vào Hiểu Thần chứ!".
Đúng lúc đó, ánh đèn đỏ tắt,cánh cửa được mở ra, Mao Hiểu Thần bước ra, tay gỡ khẩu trang, Mộ Tư Phàm hốt hoảng đi lại:"Cô ấy sao rồi?".
"Đã qua cơn nguy kịch rồi, lát nữa sẽ tỉnh ".
"Cảm ơn cậu".
Mao Hiểu Thần trợn mắt nhìn. Có phải anh nghe nhằm không? Mộ Tư Phàm cảm ơn! Chuyện lạ khó tin.
Dù biết vậy, Mao Hiểu Thần lấy làm vui vẻ gật đầu rồi rời đi.
Tiểu Khuê lúc này mới đến, do lúc đánh nhau không may bị thương,bị tên nào đó cứ khăng khăng kêu đi băng bó. Nên giờ mới đến được.
"Phong, Lạc Anh sao rồi?".
Mạc Phong nhìn Tiểu Khuê:"Không sao nữa rồi".
Tiểu Khuê chuyển ánh mắt sang Mộ Tư Phàm:" Mộ Tư Phàm, anh nên về nhà nghĩ ngơi đi, ở đây tôi và Phong lo được rồi".
Mộ Tư Phàm mệt mỏi:" Vậy nhờ hai người, tôi về thay đồ rồi vào với cô ấy, tôi muốn khi cô ấy tỉnh lại phải nhìn thấy tôi".
Hai người lắc đầu. Có lẽ Mộ Tư Phàm vẫn không biết nghĩ cho bản thân. Chỉ có Mục Lạc Anh mới khiến anh thay đổi tới như vậy.
Mộ Tư Phàm rời khỏi bệnh viện, do đi nhanh quá vô tình đụng trúng một người phụ nữ.
"Xin lỗi"_Mộ Tư Phàm để lại hai chữ vô cùng lạnh nhạt, đôi mắt không thèm nhìn lấy một cái.
Điều đó cũng làm Hứa Mỹ Lệ vô cùng tức giận, có ai biết rằng cô ta cố gắng lắm mới điều tra ra được anh ở đây. Tất nhiên thông tin về anh là do Triệu Nặc Ân cho cô ta rồi.
Hứa Mỹ Lệ ăn mặc gợi cảm, váy ngắn và mỏng đến nỗi có thể thấy bên trong, điều đó cũng làm cho những con mắt thèm thuồng của đàn ông nhìn cô ta. Vậy mà Mộ Tư Phàm lại chẳng thèm nhìn, còn vô tình như vậy.Hứa Mỹ Lệ nắm chặt tay.
Mộ Tư Phàm, anh là của tôi.
Lí do Hứa Mỹ Lệ biết đến Mộ Tư Phàm là lúc ở Paris, lúc khi nhìn thấy anh, vô tình chụp được vài bức ảnh của anh và cô, mà người giúp cô ta điều tra chỉ có Triệu Nặc Ân, nào ngờ thuận lợi như vậy, Mộ Tư Phàm là cấp trên của anh ta nên bây giờ Hứa Mỹ Lệ biết rõ về Mộ Tư Phàm hơn. Không những vậy, cô ta còn biết về cô.
- ----------
NHẮC LẠI NHẮC LẠI = SẮP CÓ THỊT SẮP CÓ THỊT
/124
|