"Nè, anh kia gắn lại cho đàng hoàng, cái chữ méo xệt vậy"_Hứa Mỹ Lệ chỉ chỉ tay người đang gắn chữ là tên của cô ta và Mộ Tư Phàm.
Hôn lễ được tổ chức ngoài trời nên có rất nhiều thứ phải chuẩn bị, vả lại đây là hôn lễ của gai gia tộc với nhau nên được coi là rất lớn, có thể cả Tây Đô này đều biết đến.
Người đàn ông đó nói:"Cô à, chúng tôi gắn như vậy là theo ý của Phàm thiếu gia, nếu cô cứ ở đây bapr chỉnh sửa lại thỳ nên nói với Phàm thiếu gia thỳ tốt hơn".
Hứa Mỹ Lệ bực bội:"Lời tôi nói cũng như lời anh ấy nói, cứ làm theo tôi còn không làm được nữa thỳ cút khỏi đây đi tôi bảo người khác làm".
Người đàn ông sợ sệt:"Vâng, vâng tôi sẽ làm theo ý cô, xin cô đừng đuổi".
Hứa Mỹ Lệ hừ lạnh bỏ đi lại chỗ khác, cứ đi đến chỗ nào cô ta lại la mắng đến đó, họ muốn lên tiếng lắm nhưng vì gia đình khó khăn nên mới im lặng.
Chốc sau, một chiếc xe màu đen sang trọng, anh từ trong xe bước ra,khuôn mặt không chút cảm xúc, bước đi kiên nghị đến chỗ Hứa Mỹ Lệ.
Hứa Mỹ Lệ nhìn thấy anh, vui vẻ nhào tới ôm cánh tay anh, nủng nịu:"Ông xã à! Anh thấy em trang trí thế nào?".
Mộ Tư Phàm chau mày vì hai từ "ông xã" nhưng cũng không nói gì. Anh nhìn tổng thể, nói:"Kiểu bày trí này không nằm trong thiết kế của anh".
Hứa Mỹ Lệ buông tay anh ra, buồn rũ:"Em không biết anh đã sắp xếp, nên khi thấy cách trang trí đó nên em..."
Mộ Tư Phàm không dao động:"Ý em là cách bày trí đó rất tệ".
"Không,không phải vậy".
"Đủ rồi, cứ để như vậy đi, anh đến đây chỉ xem một chút thôi,anh còn việc phải xử lí".
"Tạm biệt!".
"Ừ".
Những người trang trí không khỏi khinh bỉ cô ta, lúc nãy đã nói là Phàm chủ tịch bảo trang trí như vậy giờ lại nói khác, đàn bà thời nay thật là xảo huyệt.
Hứa Mỹ Lệ trừng mắt:"Nhìn cái gì, mau làm tiếp đi".
- ---------BAR HỒNG THỤY TẠI ĐÀI BẮC ---------
Trong căn phòng vip 1, sáu người đàn ông với dung mạo xuất thần,mỗi một người mang theo phong thái khác nhau..
Không những có sáu người mà còn có thêm mấy em tiếp viên, ăn mặc gợi cảm đang phục vụ.
Mạc Phong vẫn vậy,lúc nào cũng đào hoa, Mạc Phong hai tay ôm hai cô nói:"Tư Phàm, cậu sắp lấy vợ rồi mà vẫn còn đến những nơi này".
Mộ Tư Phàm cũng không thua kém, ôm hai cô nhìn khá là quyến rũ đi:"Cậu xem lại mình đi,để tôi nói cho Tiểu Khuê coi chừng mất luôn tiểu đệ".
Cả gian phòng liền bậc lên tiếng cười.
Lãnh Hàn Mộc tiếp lời:"Tư Phàm này, không lẽ cậu và Lạc Anh không thể quay...."_"lại" chưa kịp nói ra, liền bị Mộ Tư Phàm nuốt lấy:"Sẽ không, Mỹ Lệ ở bên tôi ba năm rồi, cũng đã giữ trinh tiết ba năm bây giờ tôi nên cho cô ấy danh phận".
Hàn Dư từ hai năm trước đã trở thành bạn của những người này, bảy người với bảy chức vị cao cao tại thượng người người mơ ước.Mà tiếc thay đều là hoa đã có chủ.
Hàn Dư nghe vậy, cảm thán:"Tư Phàm cậu không nghĩ đến việc cái trinh tiếc mà cậu nói có khi đã không còn".
Mộ Tư Phàm cười:"Tôi tin cô ấy, ba năm nay cô ấy chưa từng phản bội tôi như người con gái kia".
Cả căn phòng đột nhiên chìm trong im lặng bởi lời nói của anh.
Đột nhiên, Mao Hiểu Thần lên tiếng:"Các cậu mau mở điện thoại lên xem đi, có bài báo nói là Ảnh Vương đã chết khi giết Hải Thương Hồng".
Mộ Tư Phàm không tin vào tai mình, Ảnh Vương tức nói là Lạc Anh sao? Không cô ấy không chết đau. Mộ Tư Phàm cố giữ bình tĩnh, nói:"Đừng tin những lời mà báo chí viết, đều sai sự thật cả".
"Không phải đâu, là thật bài báo này là do tòa soạn lớn nhất Tây Đô viết đó,không thể nào sai được".
Triệu Liên ở tổ chức không khỏi cười thầm, cô ấy đã viết ra bài báo do chính Mục Lạc Anh phiên dịch ra. Rồi Triệu Liên sẽ sử dụng tên của tòa soạn đó mà đăng lên. Tất nhiên tòa soạn đó chẳng hay biết gì, với sự khéo léo làm việc của cô ấy thỳ làm sao mà họ biết được......
Mộ Tư Phàm bàn tay nắm chặt lấy bả vai của hai cô tiếp viên, vô tình nói:"Ảnh Vương chết rồi thỳ càng tốt, mất đi một kẻ sát nhân lừng danh".
Mạc Phong:"Đúng nha, nghe nói hắn ta giết người vô số, giờ chết rồi cũng đáng".
Ngôn Bách Thần lúc này mới khó hiểu lên tiếng:"Điều tôi thắc mắc là tại sao họ lại biết người chết đó là Ảnh Vương ".
Mao Hiểu Thần châm chài:"Cậu đọc kỉ bài báo đi, khi giết Hải Thương Hồng, cũng là lúc ông ta đang ân ái với tiểu bạch thỏ,không ngờ Ảnh Vương bất ngờ xuất hiện giết ông ta trước khi giết hắn còn nói mình là Ảnh Vương. Cô gái mà hoan ái cùng ông ta sợ đến mất kiểm soát đâm chết Ảnh Vương, ".
Ngôn Bách Thần à lên một tiếng. Nói cũng đúng đi, bài báo có nói lúc Ảnh Vương chết là lúc khuya, lại nói Ảnh Vương còn có mặt nạ hình con sói sám...Quá hợp lí...
- ------------
*^O^* TÌ BÀ PHIÊU BẠC
Hôn lễ được tổ chức ngoài trời nên có rất nhiều thứ phải chuẩn bị, vả lại đây là hôn lễ của gai gia tộc với nhau nên được coi là rất lớn, có thể cả Tây Đô này đều biết đến.
Người đàn ông đó nói:"Cô à, chúng tôi gắn như vậy là theo ý của Phàm thiếu gia, nếu cô cứ ở đây bapr chỉnh sửa lại thỳ nên nói với Phàm thiếu gia thỳ tốt hơn".
Hứa Mỹ Lệ bực bội:"Lời tôi nói cũng như lời anh ấy nói, cứ làm theo tôi còn không làm được nữa thỳ cút khỏi đây đi tôi bảo người khác làm".
Người đàn ông sợ sệt:"Vâng, vâng tôi sẽ làm theo ý cô, xin cô đừng đuổi".
Hứa Mỹ Lệ hừ lạnh bỏ đi lại chỗ khác, cứ đi đến chỗ nào cô ta lại la mắng đến đó, họ muốn lên tiếng lắm nhưng vì gia đình khó khăn nên mới im lặng.
Chốc sau, một chiếc xe màu đen sang trọng, anh từ trong xe bước ra,khuôn mặt không chút cảm xúc, bước đi kiên nghị đến chỗ Hứa Mỹ Lệ.
Hứa Mỹ Lệ nhìn thấy anh, vui vẻ nhào tới ôm cánh tay anh, nủng nịu:"Ông xã à! Anh thấy em trang trí thế nào?".
Mộ Tư Phàm chau mày vì hai từ "ông xã" nhưng cũng không nói gì. Anh nhìn tổng thể, nói:"Kiểu bày trí này không nằm trong thiết kế của anh".
Hứa Mỹ Lệ buông tay anh ra, buồn rũ:"Em không biết anh đã sắp xếp, nên khi thấy cách trang trí đó nên em..."
Mộ Tư Phàm không dao động:"Ý em là cách bày trí đó rất tệ".
"Không,không phải vậy".
"Đủ rồi, cứ để như vậy đi, anh đến đây chỉ xem một chút thôi,anh còn việc phải xử lí".
"Tạm biệt!".
"Ừ".
Những người trang trí không khỏi khinh bỉ cô ta, lúc nãy đã nói là Phàm chủ tịch bảo trang trí như vậy giờ lại nói khác, đàn bà thời nay thật là xảo huyệt.
Hứa Mỹ Lệ trừng mắt:"Nhìn cái gì, mau làm tiếp đi".
- ---------BAR HỒNG THỤY TẠI ĐÀI BẮC ---------
Trong căn phòng vip 1, sáu người đàn ông với dung mạo xuất thần,mỗi một người mang theo phong thái khác nhau..
Không những có sáu người mà còn có thêm mấy em tiếp viên, ăn mặc gợi cảm đang phục vụ.
Mạc Phong vẫn vậy,lúc nào cũng đào hoa, Mạc Phong hai tay ôm hai cô nói:"Tư Phàm, cậu sắp lấy vợ rồi mà vẫn còn đến những nơi này".
Mộ Tư Phàm cũng không thua kém, ôm hai cô nhìn khá là quyến rũ đi:"Cậu xem lại mình đi,để tôi nói cho Tiểu Khuê coi chừng mất luôn tiểu đệ".
Cả gian phòng liền bậc lên tiếng cười.
Lãnh Hàn Mộc tiếp lời:"Tư Phàm này, không lẽ cậu và Lạc Anh không thể quay...."_"lại" chưa kịp nói ra, liền bị Mộ Tư Phàm nuốt lấy:"Sẽ không, Mỹ Lệ ở bên tôi ba năm rồi, cũng đã giữ trinh tiết ba năm bây giờ tôi nên cho cô ấy danh phận".
Hàn Dư từ hai năm trước đã trở thành bạn của những người này, bảy người với bảy chức vị cao cao tại thượng người người mơ ước.Mà tiếc thay đều là hoa đã có chủ.
Hàn Dư nghe vậy, cảm thán:"Tư Phàm cậu không nghĩ đến việc cái trinh tiếc mà cậu nói có khi đã không còn".
Mộ Tư Phàm cười:"Tôi tin cô ấy, ba năm nay cô ấy chưa từng phản bội tôi như người con gái kia".
Cả căn phòng đột nhiên chìm trong im lặng bởi lời nói của anh.
Đột nhiên, Mao Hiểu Thần lên tiếng:"Các cậu mau mở điện thoại lên xem đi, có bài báo nói là Ảnh Vương đã chết khi giết Hải Thương Hồng".
Mộ Tư Phàm không tin vào tai mình, Ảnh Vương tức nói là Lạc Anh sao? Không cô ấy không chết đau. Mộ Tư Phàm cố giữ bình tĩnh, nói:"Đừng tin những lời mà báo chí viết, đều sai sự thật cả".
"Không phải đâu, là thật bài báo này là do tòa soạn lớn nhất Tây Đô viết đó,không thể nào sai được".
Triệu Liên ở tổ chức không khỏi cười thầm, cô ấy đã viết ra bài báo do chính Mục Lạc Anh phiên dịch ra. Rồi Triệu Liên sẽ sử dụng tên của tòa soạn đó mà đăng lên. Tất nhiên tòa soạn đó chẳng hay biết gì, với sự khéo léo làm việc của cô ấy thỳ làm sao mà họ biết được......
Mộ Tư Phàm bàn tay nắm chặt lấy bả vai của hai cô tiếp viên, vô tình nói:"Ảnh Vương chết rồi thỳ càng tốt, mất đi một kẻ sát nhân lừng danh".
Mạc Phong:"Đúng nha, nghe nói hắn ta giết người vô số, giờ chết rồi cũng đáng".
Ngôn Bách Thần lúc này mới khó hiểu lên tiếng:"Điều tôi thắc mắc là tại sao họ lại biết người chết đó là Ảnh Vương ".
Mao Hiểu Thần châm chài:"Cậu đọc kỉ bài báo đi, khi giết Hải Thương Hồng, cũng là lúc ông ta đang ân ái với tiểu bạch thỏ,không ngờ Ảnh Vương bất ngờ xuất hiện giết ông ta trước khi giết hắn còn nói mình là Ảnh Vương. Cô gái mà hoan ái cùng ông ta sợ đến mất kiểm soát đâm chết Ảnh Vương, ".
Ngôn Bách Thần à lên một tiếng. Nói cũng đúng đi, bài báo có nói lúc Ảnh Vương chết là lúc khuya, lại nói Ảnh Vương còn có mặt nạ hình con sói sám...Quá hợp lí...
- ------------
*^O^* TÌ BÀ PHIÊU BẠC
/124
|