Mọi người ồ lên.Tổng tài lịch lãm oai phong bước ra rồi cuối chào.
-Doãn Doãn cảm ơn cô đã giới thiệu dùm tôi.
Cô ta mắt tròn nhìn anh.
-Không có gì thay đổi thưa các bạn. Chính là tôi Hắc Đạo Thiên.
-Tổng tài,xin mạn phép hỏi anh.Tất cả tài sản của Hắc Thị đều bị nêm phong vậy sao phân nhánh của anh vẫn là anh nắm giữ.
Karen đưa tay chen xin phép được nói.
-Cái này cho tôi được nói.Thật ra trước khi Tổng tài từng ở Paris anh ấy là thầy giảng giúp đỡ tôi rất nhiều mà chưa có dịp trả ơn.Vừa qua tôi được
giải tại Paris và đc quen biết NTK Bạch Thiên Hoa quán quân của giải ở Paris.
Được biết Tập đoàn của Tổng tài gặp khó khăn tôi đã nhờ cô Bạch mua lại công ty.
-Vậy chẳng khác nào Tổng tài...(Doãn doãn có ý mỉa mai anh núp váy phụ nữ)
-Không đâu,là tôi trả nợ lại cho anh ấy ngày trước đã vay thôi.
-Nhắc mới thấy lạ tại sao NTK Bạch không ở đây khi ai cũng thân thiết với cô ấy?
-Cô ấy là khách mời đặc biệt của chúng tôi hôm nay nhưng vì sức khoẻ nên không đến được.
Sau đó mọi người vào cánh gà.Đạo Thiên bị ký giả vây quanh,anh dường như là tiêu điểm hôm nay.
Lợi dụng anh đang bị vây quanh,Doãn Doãn bỏ đi.
Một ca nước đổ từ trên đầu xuống tóc và mặt của Thiên Hoa.Cảm giác lạnh buốt vào da khiến cô bừng tỉnh.Hình ảnh trước mặt mờ mờ rồi hiện rõ.
Cười một cái không sợ sệt.
-Xong việc rồi nhỉ? Cô muốn gì ở tôi,bẻ mặt hay...
Ả đến gần Thiên Hoa tay đỡ lấy khuôn mặt cô ấy,ngoắt qua ngoắt lại.
-Mới tí đã bầm dập nhưng khuôn mặt mày ở góc độ nào cũng xinh đẹp nhỉ?Mày ngây ngô chưa nhận ra hay là giả vờ?
Đốt điếu thuốc rồi sau đó dơ vài tấm hình.
-Đây là đứa bạn thân của mày nhỉ?Cuộc sống rất tồi tệ trước khi gặp mày,sau đó khá hơn khi có mày là bạn.Rồi sau đó gặp được một người đàn ông mà cô ta yêu mến.
-Sao cô biết Tiểu Kiều?
Cô ta bước lại gần và dơ lên tấm hình khác.
-Đây là Tiểu Kiều của mày bị mày hại đây.
Thiên Hoa nhìn vào bức ảnh mắt to tròn kinh ngạc.Tiểu Kiều bị một đường rạch to ở mặt.
-Mày khiến cuộc sống nó khá hơn rồi phá huỷ tất cả,cướp đi tất cả.Cuộc sống tương lai và cả người đàn ông.
-Không...không phải tôi làm.
Cô ta vẻ mặt uất ức khi kể về Tiểu Kiều rồi sau đó
tát vào mặt Thiên Hoa,túm tóc cô ấy.
-Mày nhìn đây,nhờ ơn mày tao được như bây giờ..nhưng mày cũng chạy đến tận Paris cướp anh ấy về.Mày có biết tao yêu anh ta nhiều hơn mày đó.
Thiên Hoa như không biết đâu là thật,giả đâu là đúng là sai.Cô bị sốc vì sự thay đổi của Tiểu Kiều và bị chùn bước.Nếu như là Doãn Doãn người xa lạ chắc hẳn cô đã ươn ngạnh lại.
-Là mày tự làm Đạo Thiên xa lánh mày thôi.Mày đã có cơ hội tiếp xúc trước tao mà.Ai yêu thương, ai nhiều hay ít cũng không quan trọng.Quan trọng sự chân thành trong tình yêu chứ không phải lừa dối để chiếm lấy tình yêu.
- Chính người mày yêu đã làm tao ra thế này.Tao đã phải chịu đau đớn bao lâu để lột xác và sau đó hiến thân cho một kẻ già háu sắc để có cơ hội ngày hôm nay.Bởi vì trước kia đã không sánh được mày,còn bị huỷ hoại nhan sắc thì mãi mãi bằng không!Tao đã bán thân để làm những điều này?
Thiên Hoa miệng phun nước bọt đầy máu ra sàn.
- Thế thì tao thấy mày bị anh ấy cho ăn sẹo thật đáng đó.Bây giờ mày cũng có địa vị rồi,có thể đối phó với tao được rồi.Tao không ngại thân mình để cứu than mày trc kia,mày lại bỏ mặc bạn để người khác hảm hại.Nhờ ai mày được lành lặn,và bạn mày thế nào,mày lại đem thân mày đi bán.Nhưng rất may Đạo Thiên đến kịp cứu tao khi trên người quần áo rách tơi tả.
Cô ả cười ha hả....như vừa bị giáng đòn..
-Vậy là mày vẫn còn trong trăng sao,vậy mà hắn lại đi làm thế với tao.Người đâu lôi nó đi thưởng cho tụi bây.
Thiên Hoa chưa kịp nói thì bị tát tới tấp để cho bất tỉnh.Sau đó, trước mắt cô rất nhiều người loạn xạ đánh nhau.Thiên Hoa được cởi trói nhưng sức lực đã yếu.
-Tôi đã biết cô là Tiểu Kiều trước buổi diễn nhưng vẫn không kịp báo cho Tiểu Hoa.Nhưng cô ấy biết cô sẽ hại mà sắp xếp mọi thứ.Nếu muốn đòi lại những gì tôi gây ra cho cô thì hãy tìm tôi.Tiểu Hoa không biết gì cả.
-Tôi có nghe lầm không?Đạo Thiên Hắc Bang nói chuyện như cầu xin tôi sao?
Tử Long lên tiếng
-Chúng tôi đã có tất cả bằng chứng việc cô bắt người và hành hung trái phép.Nếu như cô còn muốn đứng ở vị trí này để chúng tôi đi.Xem như những gì cô làm với Tiểu Hoa vậy là đủ rồi.Hơn nữa cô có muốn bị Huyền Vũ Bang xử khi làm sai luật không?
Cô ả dường như e dè khi Tử Long nhắc Huyền Vũ Bang và không ngờ lại có chứng cứ về việc này.Và cứ thế gương mặt tức tối khi nhìn Đạo Thiên dẫn Thiên Hoa rời đi.
........
Thức dậy với cơ thể đau nhức.Đạo Thiên ngồi làm việc.
-Em ngủ cả ngày luôn sao?
-Ưm sau khi về,anh gọi bác sĩ đến kiểm tra rồi truyền nước cho em va tiêm an thần.
Sáng hôm sau thì họ về nước.
......
Đã 3 ngày Thiên Hoa ở nhà nghĩ và không gặp Đạo Thiên.Hôm nay,có dạ tiệc doanh nhân và cả 2 sẽ gặp nhau tại bữa tiệc.
Cô chọn góc ban công nhâm nhi rượu và lặng im nhìn xa xăm.
keng... tiếng cụng ly vang lên
-Bàn giao công ty cho anh bằng một thủ đoạn của người khác một cách khéo léo.Anh đã xem thường em.
-Đạo Thiên cảm ơn.
-Hôm nay sao lai khách khí với anh vậy?
-Vì tất cả... và bây giờ đừng hành động một mình nữa.
-Anh tưởng em giận anh.
-Điều gì chứ?Là anh đã cứu lấy cả cuộc sống của em.Chưa bao giờ em cảm thấy mùi hương của mình thật là đặt ân của trời,của cha mẹ để lại cho em,bảo vệ em,lại còn mang tặng em một thiên sứ áo đen nữa.
- Nào..quý cô nhảy với tôi một bảng chứ.
Cả hai sóng bước bên nhau,nhịp nhàng hoà vào tiếng nhạc du dương.Các ống kính thi nhau nháy liên tục về cặp đôi sáng giá nhất ngành.
Bạch gia: Chắc phải đốc thằng nhóc này cưới Thiên Hoa nhà mình thôi.
Bạch Vỹ: Ông à,coi tình thế này chắc không lâu đâu,khỏi lo ông ơi.
Thì thào bên tai. Tối nay về nhà anh nhé!
-Để làm gì?
-Chỉ là nhớ muốn ngủ cạnh thôi mà!
Tàn tiệc mọi người ra về theo dòng người.Len lõi trong đám kí giả đang cố tận dụng hỏi về kế hoạch của cả hai.Đạo Thiên nắm tay cô và cố che khỏi đám kí giả chụp hình.
-Tổng tài,tình cảm hai người rất thắm thiết khi nào anh mới kết hôn với Thiên Kim Tiểu thư Bạch Gia đây?
-Tôi sẽ...
Một người ngã nhào vào và ôm chầm lấy anh.Tiếng la lên,có bóng dáng chạy đi rất nhanh xuống lòng đường.Chiếc đầm trắng bây giờ máu loang lỗ nhuốm đầy.Người ôm lấy anh vòng tay vẫn chưa buông,máu chãy rất nhiều xuống váy.
Anh nắm lấy đôi vòng tay,người run rẩy không biết chuyện gì xãy ra.Vừa mới đây thôi anh còn nắm lấy đôi tay này bảo vệ khỏi đám phóng viên.Vậy mà....
Ai là người bảo vệ ai?
-Mau gọi cứu thương giúp tôi./ Vừa nói vừa cởi áo để chặn lấy vết thương không cho máu chảy.
-May quá...có em ở đây.- Cố gắng mĩm cười.
-Tiểu Hoa...cố lên xe sắp đến rồi.Em nói cái gì vậy?
Tổng tài hét lên,người thì mồ hôi vã ra vì lo lắng..
Tiếng bánh xe băng ca gấp rút đẩy vào phòng cấp cứu.
-Tiểu Hoa...ở lại với anh...
-Xin người nhà đợi bên ngoài.
Cánh cửa đóng sầm và người thanh niên ngã quỵ.
...............,,,,,,,
ps:Gần Tết có lẽ tiến độ sẽ bị chậm hơn vì mình phải lo việc nhà.Hôm nay,cố gắng thức tới 4h sáng để hoàn thành chap mới cho các bạn để không phụ lòng.
Cảm ơn đã theo dõi chuyện của tớ nhé ❤️
-Doãn Doãn cảm ơn cô đã giới thiệu dùm tôi.
Cô ta mắt tròn nhìn anh.
-Không có gì thay đổi thưa các bạn. Chính là tôi Hắc Đạo Thiên.
-Tổng tài,xin mạn phép hỏi anh.Tất cả tài sản của Hắc Thị đều bị nêm phong vậy sao phân nhánh của anh vẫn là anh nắm giữ.
Karen đưa tay chen xin phép được nói.
-Cái này cho tôi được nói.Thật ra trước khi Tổng tài từng ở Paris anh ấy là thầy giảng giúp đỡ tôi rất nhiều mà chưa có dịp trả ơn.Vừa qua tôi được
giải tại Paris và đc quen biết NTK Bạch Thiên Hoa quán quân của giải ở Paris.
Được biết Tập đoàn của Tổng tài gặp khó khăn tôi đã nhờ cô Bạch mua lại công ty.
-Vậy chẳng khác nào Tổng tài...(Doãn doãn có ý mỉa mai anh núp váy phụ nữ)
-Không đâu,là tôi trả nợ lại cho anh ấy ngày trước đã vay thôi.
-Nhắc mới thấy lạ tại sao NTK Bạch không ở đây khi ai cũng thân thiết với cô ấy?
-Cô ấy là khách mời đặc biệt của chúng tôi hôm nay nhưng vì sức khoẻ nên không đến được.
Sau đó mọi người vào cánh gà.Đạo Thiên bị ký giả vây quanh,anh dường như là tiêu điểm hôm nay.
Lợi dụng anh đang bị vây quanh,Doãn Doãn bỏ đi.
Một ca nước đổ từ trên đầu xuống tóc và mặt của Thiên Hoa.Cảm giác lạnh buốt vào da khiến cô bừng tỉnh.Hình ảnh trước mặt mờ mờ rồi hiện rõ.
Cười một cái không sợ sệt.
-Xong việc rồi nhỉ? Cô muốn gì ở tôi,bẻ mặt hay...
Ả đến gần Thiên Hoa tay đỡ lấy khuôn mặt cô ấy,ngoắt qua ngoắt lại.
-Mới tí đã bầm dập nhưng khuôn mặt mày ở góc độ nào cũng xinh đẹp nhỉ?Mày ngây ngô chưa nhận ra hay là giả vờ?
Đốt điếu thuốc rồi sau đó dơ vài tấm hình.
-Đây là đứa bạn thân của mày nhỉ?Cuộc sống rất tồi tệ trước khi gặp mày,sau đó khá hơn khi có mày là bạn.Rồi sau đó gặp được một người đàn ông mà cô ta yêu mến.
-Sao cô biết Tiểu Kiều?
Cô ta bước lại gần và dơ lên tấm hình khác.
-Đây là Tiểu Kiều của mày bị mày hại đây.
Thiên Hoa nhìn vào bức ảnh mắt to tròn kinh ngạc.Tiểu Kiều bị một đường rạch to ở mặt.
-Mày khiến cuộc sống nó khá hơn rồi phá huỷ tất cả,cướp đi tất cả.Cuộc sống tương lai và cả người đàn ông.
-Không...không phải tôi làm.
Cô ta vẻ mặt uất ức khi kể về Tiểu Kiều rồi sau đó
tát vào mặt Thiên Hoa,túm tóc cô ấy.
-Mày nhìn đây,nhờ ơn mày tao được như bây giờ..nhưng mày cũng chạy đến tận Paris cướp anh ấy về.Mày có biết tao yêu anh ta nhiều hơn mày đó.
Thiên Hoa như không biết đâu là thật,giả đâu là đúng là sai.Cô bị sốc vì sự thay đổi của Tiểu Kiều và bị chùn bước.Nếu như là Doãn Doãn người xa lạ chắc hẳn cô đã ươn ngạnh lại.
-Là mày tự làm Đạo Thiên xa lánh mày thôi.Mày đã có cơ hội tiếp xúc trước tao mà.Ai yêu thương, ai nhiều hay ít cũng không quan trọng.Quan trọng sự chân thành trong tình yêu chứ không phải lừa dối để chiếm lấy tình yêu.
- Chính người mày yêu đã làm tao ra thế này.Tao đã phải chịu đau đớn bao lâu để lột xác và sau đó hiến thân cho một kẻ già háu sắc để có cơ hội ngày hôm nay.Bởi vì trước kia đã không sánh được mày,còn bị huỷ hoại nhan sắc thì mãi mãi bằng không!Tao đã bán thân để làm những điều này?
Thiên Hoa miệng phun nước bọt đầy máu ra sàn.
- Thế thì tao thấy mày bị anh ấy cho ăn sẹo thật đáng đó.Bây giờ mày cũng có địa vị rồi,có thể đối phó với tao được rồi.Tao không ngại thân mình để cứu than mày trc kia,mày lại bỏ mặc bạn để người khác hảm hại.Nhờ ai mày được lành lặn,và bạn mày thế nào,mày lại đem thân mày đi bán.Nhưng rất may Đạo Thiên đến kịp cứu tao khi trên người quần áo rách tơi tả.
Cô ả cười ha hả....như vừa bị giáng đòn..
-Vậy là mày vẫn còn trong trăng sao,vậy mà hắn lại đi làm thế với tao.Người đâu lôi nó đi thưởng cho tụi bây.
Thiên Hoa chưa kịp nói thì bị tát tới tấp để cho bất tỉnh.Sau đó, trước mắt cô rất nhiều người loạn xạ đánh nhau.Thiên Hoa được cởi trói nhưng sức lực đã yếu.
-Tôi đã biết cô là Tiểu Kiều trước buổi diễn nhưng vẫn không kịp báo cho Tiểu Hoa.Nhưng cô ấy biết cô sẽ hại mà sắp xếp mọi thứ.Nếu muốn đòi lại những gì tôi gây ra cho cô thì hãy tìm tôi.Tiểu Hoa không biết gì cả.
-Tôi có nghe lầm không?Đạo Thiên Hắc Bang nói chuyện như cầu xin tôi sao?
Tử Long lên tiếng
-Chúng tôi đã có tất cả bằng chứng việc cô bắt người và hành hung trái phép.Nếu như cô còn muốn đứng ở vị trí này để chúng tôi đi.Xem như những gì cô làm với Tiểu Hoa vậy là đủ rồi.Hơn nữa cô có muốn bị Huyền Vũ Bang xử khi làm sai luật không?
Cô ả dường như e dè khi Tử Long nhắc Huyền Vũ Bang và không ngờ lại có chứng cứ về việc này.Và cứ thế gương mặt tức tối khi nhìn Đạo Thiên dẫn Thiên Hoa rời đi.
........
Thức dậy với cơ thể đau nhức.Đạo Thiên ngồi làm việc.
-Em ngủ cả ngày luôn sao?
-Ưm sau khi về,anh gọi bác sĩ đến kiểm tra rồi truyền nước cho em va tiêm an thần.
Sáng hôm sau thì họ về nước.
......
Đã 3 ngày Thiên Hoa ở nhà nghĩ và không gặp Đạo Thiên.Hôm nay,có dạ tiệc doanh nhân và cả 2 sẽ gặp nhau tại bữa tiệc.
Cô chọn góc ban công nhâm nhi rượu và lặng im nhìn xa xăm.
keng... tiếng cụng ly vang lên
-Bàn giao công ty cho anh bằng một thủ đoạn của người khác một cách khéo léo.Anh đã xem thường em.
-Đạo Thiên cảm ơn.
-Hôm nay sao lai khách khí với anh vậy?
-Vì tất cả... và bây giờ đừng hành động một mình nữa.
-Anh tưởng em giận anh.
-Điều gì chứ?Là anh đã cứu lấy cả cuộc sống của em.Chưa bao giờ em cảm thấy mùi hương của mình thật là đặt ân của trời,của cha mẹ để lại cho em,bảo vệ em,lại còn mang tặng em một thiên sứ áo đen nữa.
- Nào..quý cô nhảy với tôi một bảng chứ.
Cả hai sóng bước bên nhau,nhịp nhàng hoà vào tiếng nhạc du dương.Các ống kính thi nhau nháy liên tục về cặp đôi sáng giá nhất ngành.
Bạch gia: Chắc phải đốc thằng nhóc này cưới Thiên Hoa nhà mình thôi.
Bạch Vỹ: Ông à,coi tình thế này chắc không lâu đâu,khỏi lo ông ơi.
Thì thào bên tai. Tối nay về nhà anh nhé!
-Để làm gì?
-Chỉ là nhớ muốn ngủ cạnh thôi mà!
Tàn tiệc mọi người ra về theo dòng người.Len lõi trong đám kí giả đang cố tận dụng hỏi về kế hoạch của cả hai.Đạo Thiên nắm tay cô và cố che khỏi đám kí giả chụp hình.
-Tổng tài,tình cảm hai người rất thắm thiết khi nào anh mới kết hôn với Thiên Kim Tiểu thư Bạch Gia đây?
-Tôi sẽ...
Một người ngã nhào vào và ôm chầm lấy anh.Tiếng la lên,có bóng dáng chạy đi rất nhanh xuống lòng đường.Chiếc đầm trắng bây giờ máu loang lỗ nhuốm đầy.Người ôm lấy anh vòng tay vẫn chưa buông,máu chãy rất nhiều xuống váy.
Anh nắm lấy đôi vòng tay,người run rẩy không biết chuyện gì xãy ra.Vừa mới đây thôi anh còn nắm lấy đôi tay này bảo vệ khỏi đám phóng viên.Vậy mà....
Ai là người bảo vệ ai?
-Mau gọi cứu thương giúp tôi./ Vừa nói vừa cởi áo để chặn lấy vết thương không cho máu chảy.
-May quá...có em ở đây.- Cố gắng mĩm cười.
-Tiểu Hoa...cố lên xe sắp đến rồi.Em nói cái gì vậy?
Tổng tài hét lên,người thì mồ hôi vã ra vì lo lắng..
Tiếng bánh xe băng ca gấp rút đẩy vào phòng cấp cứu.
-Tiểu Hoa...ở lại với anh...
-Xin người nhà đợi bên ngoài.
Cánh cửa đóng sầm và người thanh niên ngã quỵ.
...............,,,,,,,
ps:Gần Tết có lẽ tiến độ sẽ bị chậm hơn vì mình phải lo việc nhà.Hôm nay,cố gắng thức tới 4h sáng để hoàn thành chap mới cho các bạn để không phụ lòng.
Cảm ơn đã theo dõi chuyện của tớ nhé ❤️
/28
|