Thiên Hoa giật thót tim,rồi quay mặt lại cừoi nhăm nhở.
- Vâng ở buổi phỏng vấn sếp ạ!
Rồi cô biến mất.May thay cái suy nghĩ của Tiểu Hoa đã đi ra khỏi ánh mắt của hắn ta nên hắn ta không đọc được và tưởng cô nói thật.
- Phù...có vẻ hắn nghi ngờ...Cái tên Tổng tài này mình phải chịu đựng hắn hoài đây!
Ba tháng trôi qua,bản thiết kế Sức sống của Thiên Hoa được tung bán,với lượt người mua đạt vượt mức kế hoạch.Khiến cho những ngừoi trong công ty thêm tín nhiệm vị trí mà Tổng tài đã giao cho cô.Nhưng Thiên Hoa vẫn cứ vô tư không biết sau lưng mình A Kiều đã giả thân phận cô biết bao lần để gặp Tổng tài.
Hôm đấy,Bạch gia có được mời tiệc trong giới doanh nhân.Gia gia bắt Thiên Hoa đến cùng để giới thiệu với một vài người.Những lần đi gặp gỡ với thân phận là Thiên kim tiểu thư họ Bạch cô đều trang điểm khác đi một tý.
Một thiên kim với đôi mắt sắc sảo,đôi môi gợi cảm quyến rũ,hệt một quý cô danh giá.Cô cũng không hiểu rõ tại sao đôi tay mình lại có tài trang điểm thay đổi diện mạo đến vậy.Nhất là bà Nhạt mỗi khi đi đánh mạc trượt có cô ở đó đều nhờ cô make up.
Những ngừoi được cô trang điểm đều công nhận họ gặp được may mắn.Riêng cô chưa bao giờ thấy may mắn đến với mình khi làm điều đó.
Trên đường đi Gia Gia vỗ đầu.
- Hôm nay,có Hắc Thị đến dự có cả Bà Bà của Đạo Thiên.
- Đạo Thiên?
-Là ngừoi cháu xem mắt 3 tháng trước đấy?
- Hả....
Thiên Hoa đến giờ mới biết Tổng tài Hắc thị là Đạo Thiên và ngừoi xem mắt lần đó chính là con trai úc nhà Hắc Thị.
- Gia gia con không muốn chạm mặt anh ta đâu!Xin Gia gia đó không anh ta lại làm con mất mặt.
- Được rồi ta chỉ giới thiệu con với những ngừoi khác.Gặp họ thì chào hỏi không thì thôi!
Nói thế chứ trong lòng cô cũng lo sợ,vì trong ba tháng qua cô cũng hiểu đôi chút Tổng tài mình rất tinh xảo.Tuy anh ta không nhận ra mình là An Hảo nhân viên.Nhưng sẽ biết người hôm đó hắn gặp là giả.Với tính của anh ta sẽ làm ầm và nói với ông,ông sẽ mất mặt.
Trong buổi tiệc cô cứ dán mắt vào Tổng tài và né tránh.Tiểu Hoa vừa định bước ra khỏi wc thì cũng vừa lúc Tổng tài bước tới đi vào,tay anh ta đang nghe điện thoại nên không chú ý.Thiên Hoa vội quay lưng đứng lục lọi túi tìm điện thoại giả vờ bấm bấm.Tổng tài dừng lại sau lưng cô,lúc này tim cô như muốn nhảy ra ngoài.
- Thiên Hoa cô không đến dự tiệc à.Tôi vừa mới thấy Gia Gia của cô,chưa kịp tới chào!
Tiểu Hoa nghe thấy liền giật mình,anh ta đang gọi tên mình mà lại nghe điện thoại?
- Sao? Cô đang ở đâu?À ra thế! Để tôi đến đón.
Tiểu Hoa phi lẹ ra ngoài và lôi ông về tránh Tổng tài đi ra và chào hỏi.Cô liền gọi cho A Kiều:
-Alo cậu đang ở đâu thế? Ừ,không có gì?
- Tài xế cho tôi xuống ở kia.Gia gia à,ông về trước cháu đi đây có việc.
Tiểu Hoa xuống xe ở Trung tâm mua sắm.Cô phi nhanh vào mua một bộ đồ khác,rồi đến chỗ A Kiều đã nói.Đúng lúc Tổng tài đến đó.Cả hai người ngồi nói chuyện,A Kiều đưa cho Tổng tài cái gì đó.Sau khi anh ta rời đi,Tiểu Hoa xuất hiện.A Kiều bỗng giật mình lóng ngóng.
- Ủa,Tiểu Hoa sao lại ở đây?
-À vô tình tớ đi ngang.Ai vừa lên xe vậy?
- Bạn..trai tớ đó.
-Bạn trai? Sao giờ tớ mới biết?
A Kiều vội lại níu tay Tiểu Hoa.
-Thôi nào,có dịp tớ kể cậu nghe.Đi ăn đồ nướng nhé!
Tiểu Hoa có chút giận dỗi xen lẫn khó hiểu khi Tiểu Kiều lại nói dối mình.Và cô ấy gọi Tổng tài là bạn trai rồi lại không nói là anh ấy.Từ sau hôm giận Gia Gia ở nhà Tiểu Kiều về.Cô ấy ít gặp mình hơn,lại có phần né tránh khi mình gọi điện rủ đi chơi.
Tiểu Hoa,lấy bản vẽ về bộ thiết kế dành cho Hắc Thị khai trương thêm thị trường Thời trang.Cô chỉnh sữa đôi chỗ cho hoàn chỉnh để mai ra oai với Tổng tài.Teng!
-Mai đến thẳng văn phòng. Người gởi Ngạo mạn
-Lại kiếm chuyện à sếp?
-Mang theo bản vẽ cho sản phẩm ra mắt đầu tiên.
-Ở đâu ra?
-Nghỉ việc nhé!
......Im lặng! Sau ba tháng làm việc cô có phần bớt căn thẳng nhưng vẫn k thay đổi cái nhìn về Tổng tài kia.Vẫn cao ngạo,ăn nói....nghĩ tới đây Tiểu Hoa lại nhớ đến việc anh nói chuyện với Tiểu Kiều rất ôn nhu.Như kiểu hai con người khác nhau.
-Tổng tài!..
Hắn ta đưa tay chờ lấy bản thiết kế,nhưng hôm qua vì mải làm nên cô ngủ quên,sáng dậy muộn nên đã bỏ lại trên bàn.
-Tôi..tôi...
Anh ta ngước nhìn,rồi ánh mắt như chợt phát hiện điều gì,câu nói không trọn.
-Kiều...An...
-Vâng,tôi để quên rồi! Anh trừng phạt tôi đi....
-Ngẩng mặt lên...Tôi nói ngẩng lên...
Thiên Hoa ấp úng nhìn hắn.
-Hôm nay,quên cả trang điểm à?
- Ối...
Thiên Hoa bối rối chạy quanh tìm cái gương rồi tự úp mặt vào cửa kính đau khổ.
Tổng tài phì cười,cô ngạc nhiên khi lần đầu tiên trông thấy anh cười.Lại không quát mắng mình khi quên việc quan trọng.
-Thôi,cô về lên mẫu để mai triễn lãm luôn.Tôi cũng có một người bạn gởi mẫu,tôi kêu cô ấy cùng làm.Mẫu nào được chọn sẽ lên đơn hàng nhé!
Còn mãi lo nhìn nụ cười của hắn ta.
-Sao? Có ý kiến gì? Tôi xem trông cô thiếu ngủ nhỉ?
-À...ừ tôi lúc nào chả ngủ sớm.Mấy cái này sao khó đc tôi.
Cô cười trừ nhìn anh (Tôi thức trắng đầu này).
Anh đọc được suy nghĩ rồi lại phì cười lần nữa.Ôi ôi...Thiên Hoa vội chạy về phòng.Hôm nay,hắn ta làm sao ấy nhỉ? Lần đầu tiên cười,cười đến hai lần.
Con bé lắc đầu xua tan ý nghĩ vì sợ mình mất ngủ hoá mơ màng.
Cô mãi lo làm mẫu quên cả giờ về.Đến khi Tổng tài đi ngang thì thấy cô nằm ngủ trên bàn với mẫu thiết kế vừa may xong.
-E hèm...
-Ớ..Tổng tài...anh cần gì?
-Về thôi!
Thiên Hoa nhìn lại đồng hồ và vội thu xếp.Tổng tài đi trước cô đi sau.
Cảm thấy anh là Tổng tài làm việc cũng rất vất vả,lúc nào cũng cắm mặt vào máy tính.Khác với những tên thương gia khác suốt ngày chỉ ăn chơi,gái gú.
-Hình như tôi đã thấy cô..
- Á..
Mải mê suy nghĩ không biết Tổng tài đang đi lại quay người hỏi.Cô lại chạm phải người anh.
-Tôi đã gặp cô trong hoàn cảnh này đúng không?
Vì ánh mắt quá nghiêm khắc khi hỏi,thời gian qua làm việc cô cũng đủ hiểu ánh mắt ấy cần câu trả lời gì?
Thiên Hoa lùi lại gật đầu không nói gì rồi bước đi trước.
-Cô không trang điểm trong rất khác.
- Tổng tài...xin đừng nhắc lại vụ trang điểm...tôi..tôi mất mặt chết
Anh phì cười.
-Tôi đưa cô về nhé!
Phía ngoài có người đứng đợi.Vừa lên xe Thiên Hoa nhìn tài xế và phải thốt lên.À không cả hai cùng thốt lên
-Anh.../Cô...
-Là tôi (Tổng tài thản nhiên trả lời
Thiên Hoa im lặng.(Quái khi đó anh kêu người theo hạ tôi hả)
-Là tôi chưa kịp xem cô ở đâu.Thì đã tự tìm đến tôi đấy thôi.
-Tôi...? Tôi có gì phải tìm nhà chứ?
-Kiều An Hảo tôi hỏi cô một chuyện có được không?
-Dạ sếp không dám (vẻ đang còn cáu)
-Cô có bạn thân chứ?
-Tôi có.
-Tên gì?
Thiên Hoa im lặng suy nghĩ.Tên Tống tài thì quay sang vẻ mặt ngam hiểm nhìn cô chờ đợi.Nhưng Tiểu Hoa đâu biết cốt lõi hắn muốn đọc suy nghĩ của cô.
-Anh có cần hỏi kỹ vậy không? (Sao tự dưng hắn lại hỏi thế? K biết Tiểu Kiều có...)
(Cô ấy đang nghĩ về ai tên Tiểu Kiều nhỉ?)
- Có,chỉ một người bạn duy nhất.Cô ấy tên...
- Vâng ở buổi phỏng vấn sếp ạ!
Rồi cô biến mất.May thay cái suy nghĩ của Tiểu Hoa đã đi ra khỏi ánh mắt của hắn ta nên hắn ta không đọc được và tưởng cô nói thật.
- Phù...có vẻ hắn nghi ngờ...Cái tên Tổng tài này mình phải chịu đựng hắn hoài đây!
Ba tháng trôi qua,bản thiết kế Sức sống của Thiên Hoa được tung bán,với lượt người mua đạt vượt mức kế hoạch.Khiến cho những ngừoi trong công ty thêm tín nhiệm vị trí mà Tổng tài đã giao cho cô.Nhưng Thiên Hoa vẫn cứ vô tư không biết sau lưng mình A Kiều đã giả thân phận cô biết bao lần để gặp Tổng tài.
Hôm đấy,Bạch gia có được mời tiệc trong giới doanh nhân.Gia gia bắt Thiên Hoa đến cùng để giới thiệu với một vài người.Những lần đi gặp gỡ với thân phận là Thiên kim tiểu thư họ Bạch cô đều trang điểm khác đi một tý.
Một thiên kim với đôi mắt sắc sảo,đôi môi gợi cảm quyến rũ,hệt một quý cô danh giá.Cô cũng không hiểu rõ tại sao đôi tay mình lại có tài trang điểm thay đổi diện mạo đến vậy.Nhất là bà Nhạt mỗi khi đi đánh mạc trượt có cô ở đó đều nhờ cô make up.
Những ngừoi được cô trang điểm đều công nhận họ gặp được may mắn.Riêng cô chưa bao giờ thấy may mắn đến với mình khi làm điều đó.
Trên đường đi Gia Gia vỗ đầu.
- Hôm nay,có Hắc Thị đến dự có cả Bà Bà của Đạo Thiên.
- Đạo Thiên?
-Là ngừoi cháu xem mắt 3 tháng trước đấy?
- Hả....
Thiên Hoa đến giờ mới biết Tổng tài Hắc thị là Đạo Thiên và ngừoi xem mắt lần đó chính là con trai úc nhà Hắc Thị.
- Gia gia con không muốn chạm mặt anh ta đâu!Xin Gia gia đó không anh ta lại làm con mất mặt.
- Được rồi ta chỉ giới thiệu con với những ngừoi khác.Gặp họ thì chào hỏi không thì thôi!
Nói thế chứ trong lòng cô cũng lo sợ,vì trong ba tháng qua cô cũng hiểu đôi chút Tổng tài mình rất tinh xảo.Tuy anh ta không nhận ra mình là An Hảo nhân viên.Nhưng sẽ biết người hôm đó hắn gặp là giả.Với tính của anh ta sẽ làm ầm và nói với ông,ông sẽ mất mặt.
Trong buổi tiệc cô cứ dán mắt vào Tổng tài và né tránh.Tiểu Hoa vừa định bước ra khỏi wc thì cũng vừa lúc Tổng tài bước tới đi vào,tay anh ta đang nghe điện thoại nên không chú ý.Thiên Hoa vội quay lưng đứng lục lọi túi tìm điện thoại giả vờ bấm bấm.Tổng tài dừng lại sau lưng cô,lúc này tim cô như muốn nhảy ra ngoài.
- Thiên Hoa cô không đến dự tiệc à.Tôi vừa mới thấy Gia Gia của cô,chưa kịp tới chào!
Tiểu Hoa nghe thấy liền giật mình,anh ta đang gọi tên mình mà lại nghe điện thoại?
- Sao? Cô đang ở đâu?À ra thế! Để tôi đến đón.
Tiểu Hoa phi lẹ ra ngoài và lôi ông về tránh Tổng tài đi ra và chào hỏi.Cô liền gọi cho A Kiều:
-Alo cậu đang ở đâu thế? Ừ,không có gì?
- Tài xế cho tôi xuống ở kia.Gia gia à,ông về trước cháu đi đây có việc.
Tiểu Hoa xuống xe ở Trung tâm mua sắm.Cô phi nhanh vào mua một bộ đồ khác,rồi đến chỗ A Kiều đã nói.Đúng lúc Tổng tài đến đó.Cả hai người ngồi nói chuyện,A Kiều đưa cho Tổng tài cái gì đó.Sau khi anh ta rời đi,Tiểu Hoa xuất hiện.A Kiều bỗng giật mình lóng ngóng.
- Ủa,Tiểu Hoa sao lại ở đây?
-À vô tình tớ đi ngang.Ai vừa lên xe vậy?
- Bạn..trai tớ đó.
-Bạn trai? Sao giờ tớ mới biết?
A Kiều vội lại níu tay Tiểu Hoa.
-Thôi nào,có dịp tớ kể cậu nghe.Đi ăn đồ nướng nhé!
Tiểu Hoa có chút giận dỗi xen lẫn khó hiểu khi Tiểu Kiều lại nói dối mình.Và cô ấy gọi Tổng tài là bạn trai rồi lại không nói là anh ấy.Từ sau hôm giận Gia Gia ở nhà Tiểu Kiều về.Cô ấy ít gặp mình hơn,lại có phần né tránh khi mình gọi điện rủ đi chơi.
Tiểu Hoa,lấy bản vẽ về bộ thiết kế dành cho Hắc Thị khai trương thêm thị trường Thời trang.Cô chỉnh sữa đôi chỗ cho hoàn chỉnh để mai ra oai với Tổng tài.Teng!
-Mai đến thẳng văn phòng. Người gởi Ngạo mạn
-Lại kiếm chuyện à sếp?
-Mang theo bản vẽ cho sản phẩm ra mắt đầu tiên.
-Ở đâu ra?
-Nghỉ việc nhé!
......Im lặng! Sau ba tháng làm việc cô có phần bớt căn thẳng nhưng vẫn k thay đổi cái nhìn về Tổng tài kia.Vẫn cao ngạo,ăn nói....nghĩ tới đây Tiểu Hoa lại nhớ đến việc anh nói chuyện với Tiểu Kiều rất ôn nhu.Như kiểu hai con người khác nhau.
-Tổng tài!..
Hắn ta đưa tay chờ lấy bản thiết kế,nhưng hôm qua vì mải làm nên cô ngủ quên,sáng dậy muộn nên đã bỏ lại trên bàn.
-Tôi..tôi...
Anh ta ngước nhìn,rồi ánh mắt như chợt phát hiện điều gì,câu nói không trọn.
-Kiều...An...
-Vâng,tôi để quên rồi! Anh trừng phạt tôi đi....
-Ngẩng mặt lên...Tôi nói ngẩng lên...
Thiên Hoa ấp úng nhìn hắn.
-Hôm nay,quên cả trang điểm à?
- Ối...
Thiên Hoa bối rối chạy quanh tìm cái gương rồi tự úp mặt vào cửa kính đau khổ.
Tổng tài phì cười,cô ngạc nhiên khi lần đầu tiên trông thấy anh cười.Lại không quát mắng mình khi quên việc quan trọng.
-Thôi,cô về lên mẫu để mai triễn lãm luôn.Tôi cũng có một người bạn gởi mẫu,tôi kêu cô ấy cùng làm.Mẫu nào được chọn sẽ lên đơn hàng nhé!
Còn mãi lo nhìn nụ cười của hắn ta.
-Sao? Có ý kiến gì? Tôi xem trông cô thiếu ngủ nhỉ?
-À...ừ tôi lúc nào chả ngủ sớm.Mấy cái này sao khó đc tôi.
Cô cười trừ nhìn anh (Tôi thức trắng đầu này).
Anh đọc được suy nghĩ rồi lại phì cười lần nữa.Ôi ôi...Thiên Hoa vội chạy về phòng.Hôm nay,hắn ta làm sao ấy nhỉ? Lần đầu tiên cười,cười đến hai lần.
Con bé lắc đầu xua tan ý nghĩ vì sợ mình mất ngủ hoá mơ màng.
Cô mãi lo làm mẫu quên cả giờ về.Đến khi Tổng tài đi ngang thì thấy cô nằm ngủ trên bàn với mẫu thiết kế vừa may xong.
-E hèm...
-Ớ..Tổng tài...anh cần gì?
-Về thôi!
Thiên Hoa nhìn lại đồng hồ và vội thu xếp.Tổng tài đi trước cô đi sau.
Cảm thấy anh là Tổng tài làm việc cũng rất vất vả,lúc nào cũng cắm mặt vào máy tính.Khác với những tên thương gia khác suốt ngày chỉ ăn chơi,gái gú.
-Hình như tôi đã thấy cô..
- Á..
Mải mê suy nghĩ không biết Tổng tài đang đi lại quay người hỏi.Cô lại chạm phải người anh.
-Tôi đã gặp cô trong hoàn cảnh này đúng không?
Vì ánh mắt quá nghiêm khắc khi hỏi,thời gian qua làm việc cô cũng đủ hiểu ánh mắt ấy cần câu trả lời gì?
Thiên Hoa lùi lại gật đầu không nói gì rồi bước đi trước.
-Cô không trang điểm trong rất khác.
- Tổng tài...xin đừng nhắc lại vụ trang điểm...tôi..tôi mất mặt chết
Anh phì cười.
-Tôi đưa cô về nhé!
Phía ngoài có người đứng đợi.Vừa lên xe Thiên Hoa nhìn tài xế và phải thốt lên.À không cả hai cùng thốt lên
-Anh.../Cô...
-Là tôi (Tổng tài thản nhiên trả lời
Thiên Hoa im lặng.(Quái khi đó anh kêu người theo hạ tôi hả)
-Là tôi chưa kịp xem cô ở đâu.Thì đã tự tìm đến tôi đấy thôi.
-Tôi...? Tôi có gì phải tìm nhà chứ?
-Kiều An Hảo tôi hỏi cô một chuyện có được không?
-Dạ sếp không dám (vẻ đang còn cáu)
-Cô có bạn thân chứ?
-Tôi có.
-Tên gì?
Thiên Hoa im lặng suy nghĩ.Tên Tống tài thì quay sang vẻ mặt ngam hiểm nhìn cô chờ đợi.Nhưng Tiểu Hoa đâu biết cốt lõi hắn muốn đọc suy nghĩ của cô.
-Anh có cần hỏi kỹ vậy không? (Sao tự dưng hắn lại hỏi thế? K biết Tiểu Kiều có...)
(Cô ấy đang nghĩ về ai tên Tiểu Kiều nhỉ?)
- Có,chỉ một người bạn duy nhất.Cô ấy tên...
/28
|