-Chào chủ tịch,ông mới về à?
-Con bé ở công ty thế nào?
-Cô ấy hiện là nhà thiết kế chính của Hắc Thị,sắp tới đây sẽ đảm luôn nhà thiết kế thời trang.
Ông lão gật đầu để nhẹ tách trà:
-Nó là một nhân tài hiếm có,từ nhỏ đã thích vẻ vời sáng tạo,rồi cắt dán đủ thứ trong phòng.Nó vẫn nghĩ ta chưa biết mối quan hệ của hai đứa.
Tổng tài nghe tới giật mjnh
-Mối quan hệ gì? Chúng cháu chỉ là sếp với nhân viên
-Hà hà ngày trước ta biết nó nhờ con bé A Kiều đi xem mắt.Xong nó lại muốn vào chính công ty mà người xem mắt nó.Ta biết nhưng không nói ra.Là duyên nợ thì không tránh đi đâu được.Trên đường đưa mẹ con bé đi sinh thì cả hai gặp tai nạn,mẹ nó đó dùng những hơi thở cuối cùng để sinh nó ra. Dù cho ta và anh hai nó có yêu thương cỡ nào cũng sẽ không bằng cha mẹ.Con bé không bao giờ khóc,đối mặt với tất cả bằng những nụ cười.
-Cháu xin phép ông,cô ấy đang sốt nhờ cháu mua chút đồ.
-Ừ đi đi trước giờ nó bệnh chẳng để ai chăm sóc.
Tổng tài cứ như một anh chàng mới yêu.Lo lắng cho cô tự tay mua thuốc mua đồ ăn cho cô.Tay xách tùm lum mặt thì cứ đanh đanh khi ng ta nhìn.
(Sao tôi phải thế này nhỉ?Sao sếp lại phục vụ cho nhân viên.Kiều An Hảo chờ đấy...) Miệng thì lầm bầm nhưng chân thì bước vào quán trà sữa ngôn tình mua cho cô.
.......
-Kiều An Hảo tôi về rồi đây!
Con bé mở chăn ra rồi thều thào:
-Tôi tưởng anh biến đi đâu luôn rồi đói sắp chết rồi.
Anh đưa tay đỡ con bé sang ghế
-wao...sao anh biết tôi thích uống trà sữa này?
-Ờ...tiện đường tôi mua đại.
Con bé ăn rất nhanh chóng.
-Đây chốc nữa nhớ uống rồi đi ngủ.
Con bé ngồi trên ghế đưa mắt nhìn Tổng tài trìu mến châm chọc
-Tổng tài,anh cũng có mặt tốt đó chứ!
-Cô đừng hiểu lầm.Tôi đến thăm bệnh và sẵn thưởng cho những gì cô đã làm.
Tiểu Hoa mĩm cười:
-Thưởng gì ít thế
Điện thoại reo,con bé nhìn màn hình nửa muốn trả lời nửa không?
-Có chuyện gì vậy?
Bên kia A Kiều giọng đã khá say.
-Thiên Hoa cậu gặp tớ một tí có được không?
-Xin lôi,có gì mai gặp
Một lúc sau,Tổng tài về.Tiểu Hoa mĩm cười suy nghĩ về anh.
Tổng tài cảm ơn nhé
Đầu dây bên kia đọc xong mĩm cười.Điện thoại cô lại reo từ số A Kiều
-Alo tớ đang bệnh nên không gặp cậu được.
Đầu giây bên kia không nói gì Tiểu Hoa nghe giọng đàn ông.
(Này em gái anh đưa về nghĩ nhé....buông ra....)
Tiểu Hoa bật dậy không phanh lao ra khỏi giường như chưa từng bệnh.Cô chạy đi kiếm A Kiều...
Tại khu phố người Hoa cách tiệm của dì Nhạt Nhạt một con phố,nơi tập trung hộp đêm khu phức tạp tự trị.Tử Long đang đứng giao dịch gì đó.Bóng một cô gái mặc đồ ngủ chạy xộc ngang.
Thiên Hoa chạy đến nơi A Kiều thường hay đến.Có 3 thằng con trai đang vây quanh...
-Hộc...hộc..này mau bỏ cô ấy ra..
-Ồ...ồ một em xinh tươi....lại còn mặc đồ ngủ ra phố..
......
-Đạo Thiên cậu ở nhà Kiều An Hảo về chưa?
-Lâu rồi có gì không?
-Vừa thấy một cô gái chạy ngang có mùi hương giống...mà chắc lầm cô ấy bệnh mà! Cô gái này đang chạy bộ mà mặc bộ pijama hồng buồn cười...
Tổng tài nghe Tử Long nhắc đến bộ Pijama hồng liền đứng dậy
-Ở đâu?
-Khu tự trị
......
A kiều lui lại phía sau tớ!
Con bé nhìn quanh
-Mau tới lấy khúc côn chỗ thùng rác đi
Một mình cô với ba tên,dù cho không bị bệnh thì cũng không đủ sức.Huống hồ...
-A Kiều gọi cảnh sát đi..
Bụp Tiểu Hoa con bé bị đánh ngay huyệt đạo bất tỉnh nhân sự.A Kiều ở khoảng cách kịp bỏ chạy con nhỏ không mảy may tới đứa bạn đã lao đến cứu mình.Nó lui rồi bỏ chạy
-Con kia đứng lại..
-Thôi...kệ nó đi coi bộ con bé này cũng ok...
Tiểu Hoa bị vác đi.Đạo Thiên lúc này lo lắng anh gọi điện thoại cho cô thì không ai bắt máy.Vừa nhớ lần lấy điện thoại cô anh có cài định vị.
-Đạo Thiên khu này của Long xà.
-Báo động đi...
Lúc này Tiểu Hoa được đưa xuống tầng hầm của một quán bar..Con bé tỉnh dậy thì tay chân bị trói,miệng bị bịt keo.
-Đại ca con này còn tơ đấy.
-Trói nó lên giường đi..
Lúc này con bé bắt đầu rơi lệ trong lòng nghĩ sẽ chẳng ai biết mà cứu mình nữa.Cô nhắm mắt hai hàng lệ rơi.Khóc không phải sợ.Khóc vì bạn,vì cuộc đời đen đủi,vì lo cho người khác...
-Đại ca bang Hắc Đạo đến
-Gì sao tụi nó đến đây giờ này?
Hắn ta bực tức vì đang hồi dục vọng bị xen ngang.Thỏa mãn hắn lại xé toạt bên áo cô để lộ áo trong và bầu ngực nõn nà căn tròn.Đưa tay lên xoa bóp một cái, mặc cho Tiểu Hoa chống cự.Rồi lui ra
-Hàng ngon
.......
-Ồ Đạo Thiên,Tử Long giờ này đến có việc gì?
-Chỉ là tìm người.
-Người ư?Này từ đó giờ Bang Long xà chúng tao đã hoạt động biệt lập không dính tới Hắc Đạo từ lâu?
Tổng Tài bị hương hoa sộc thẳng vào mũi,mùi hương khiến anh bị chảy cả máu.Một mùi hương cay độc và mãnh liệt.Tử Long nói nhỏ
-Có phải không?Hương nồng và cay quá muốn ngộp thở...
Đạo Thiên đứng dậy hai tay cho vào túi đi vòng quanh
-Người tao muốn tìm là một cô gái...
Tên đại ca Long xà cười nham nhỡ
-Gái bọn ta có nhiều,sao không nói sớm.
Tử Long định nói gì đó nhưng Đạo Thiên đã cản.
-Một con mồi bị xổng chuồng trên người con nguyên đồ ngủ. (Chân đạp cánh cửa phòng)
Bọn Long Xà im lặng tái nhợt.Tử Long móc súng ra cùng đàn em ập vào
-Đứng yên
Đạo Thiên bước vào chân nặng trĩu,anh nhìn quanh và thấy Tiểu Hoa nằm trên giường tay chân bị trói..Không khóc,không la...
Đưa tay điểm ngang cổ để cô bất tỉnh.Anh mở trói cho cô và thấy người bị lộ...Trong lòng có cái gì đó nhói đau..Cởi áo choàng lên cô và lại vác cô như con mồi.
Anh bước ra mắt đỏ rực bùm...
Mọi người giật mình tên trùm bị bắn vào đầu lăn ra chết tươi.
-Ai chạm đến chặt bớt một cho tao..Cho tụi bây biết đụng đến đồ của Đạo Thiên này thì thế nào.
.......
Sau khi cô tỉnh dậy,nhìn đồng hồ đã 9h hơn.Chợt nhớ hoàn cảnh hôm qua tưởng mình đãm bị hãm...Lúc này Tổng tài thức kế bên
-Sao....sao anh ở đây?
-Nhà tôi....
-Nhà anh?
-Ưm...
-Bằng cách nào?
-Là Tử Long thấy cô chúng tôi đến cứu
-Con bé ở công ty thế nào?
-Cô ấy hiện là nhà thiết kế chính của Hắc Thị,sắp tới đây sẽ đảm luôn nhà thiết kế thời trang.
Ông lão gật đầu để nhẹ tách trà:
-Nó là một nhân tài hiếm có,từ nhỏ đã thích vẻ vời sáng tạo,rồi cắt dán đủ thứ trong phòng.Nó vẫn nghĩ ta chưa biết mối quan hệ của hai đứa.
Tổng tài nghe tới giật mjnh
-Mối quan hệ gì? Chúng cháu chỉ là sếp với nhân viên
-Hà hà ngày trước ta biết nó nhờ con bé A Kiều đi xem mắt.Xong nó lại muốn vào chính công ty mà người xem mắt nó.Ta biết nhưng không nói ra.Là duyên nợ thì không tránh đi đâu được.Trên đường đưa mẹ con bé đi sinh thì cả hai gặp tai nạn,mẹ nó đó dùng những hơi thở cuối cùng để sinh nó ra. Dù cho ta và anh hai nó có yêu thương cỡ nào cũng sẽ không bằng cha mẹ.Con bé không bao giờ khóc,đối mặt với tất cả bằng những nụ cười.
-Cháu xin phép ông,cô ấy đang sốt nhờ cháu mua chút đồ.
-Ừ đi đi trước giờ nó bệnh chẳng để ai chăm sóc.
Tổng tài cứ như một anh chàng mới yêu.Lo lắng cho cô tự tay mua thuốc mua đồ ăn cho cô.Tay xách tùm lum mặt thì cứ đanh đanh khi ng ta nhìn.
(Sao tôi phải thế này nhỉ?Sao sếp lại phục vụ cho nhân viên.Kiều An Hảo chờ đấy...) Miệng thì lầm bầm nhưng chân thì bước vào quán trà sữa ngôn tình mua cho cô.
.......
-Kiều An Hảo tôi về rồi đây!
Con bé mở chăn ra rồi thều thào:
-Tôi tưởng anh biến đi đâu luôn rồi đói sắp chết rồi.
Anh đưa tay đỡ con bé sang ghế
-wao...sao anh biết tôi thích uống trà sữa này?
-Ờ...tiện đường tôi mua đại.
Con bé ăn rất nhanh chóng.
-Đây chốc nữa nhớ uống rồi đi ngủ.
Con bé ngồi trên ghế đưa mắt nhìn Tổng tài trìu mến châm chọc
-Tổng tài,anh cũng có mặt tốt đó chứ!
-Cô đừng hiểu lầm.Tôi đến thăm bệnh và sẵn thưởng cho những gì cô đã làm.
Tiểu Hoa mĩm cười:
-Thưởng gì ít thế
Điện thoại reo,con bé nhìn màn hình nửa muốn trả lời nửa không?
-Có chuyện gì vậy?
Bên kia A Kiều giọng đã khá say.
-Thiên Hoa cậu gặp tớ một tí có được không?
-Xin lôi,có gì mai gặp
Một lúc sau,Tổng tài về.Tiểu Hoa mĩm cười suy nghĩ về anh.
Tổng tài cảm ơn nhé
Đầu dây bên kia đọc xong mĩm cười.Điện thoại cô lại reo từ số A Kiều
-Alo tớ đang bệnh nên không gặp cậu được.
Đầu giây bên kia không nói gì Tiểu Hoa nghe giọng đàn ông.
(Này em gái anh đưa về nghĩ nhé....buông ra....)
Tiểu Hoa bật dậy không phanh lao ra khỏi giường như chưa từng bệnh.Cô chạy đi kiếm A Kiều...
Tại khu phố người Hoa cách tiệm của dì Nhạt Nhạt một con phố,nơi tập trung hộp đêm khu phức tạp tự trị.Tử Long đang đứng giao dịch gì đó.Bóng một cô gái mặc đồ ngủ chạy xộc ngang.
Thiên Hoa chạy đến nơi A Kiều thường hay đến.Có 3 thằng con trai đang vây quanh...
-Hộc...hộc..này mau bỏ cô ấy ra..
-Ồ...ồ một em xinh tươi....lại còn mặc đồ ngủ ra phố..
......
-Đạo Thiên cậu ở nhà Kiều An Hảo về chưa?
-Lâu rồi có gì không?
-Vừa thấy một cô gái chạy ngang có mùi hương giống...mà chắc lầm cô ấy bệnh mà! Cô gái này đang chạy bộ mà mặc bộ pijama hồng buồn cười...
Tổng tài nghe Tử Long nhắc đến bộ Pijama hồng liền đứng dậy
-Ở đâu?
-Khu tự trị
......
A kiều lui lại phía sau tớ!
Con bé nhìn quanh
-Mau tới lấy khúc côn chỗ thùng rác đi
Một mình cô với ba tên,dù cho không bị bệnh thì cũng không đủ sức.Huống hồ...
-A Kiều gọi cảnh sát đi..
Bụp Tiểu Hoa con bé bị đánh ngay huyệt đạo bất tỉnh nhân sự.A Kiều ở khoảng cách kịp bỏ chạy con nhỏ không mảy may tới đứa bạn đã lao đến cứu mình.Nó lui rồi bỏ chạy
-Con kia đứng lại..
-Thôi...kệ nó đi coi bộ con bé này cũng ok...
Tiểu Hoa bị vác đi.Đạo Thiên lúc này lo lắng anh gọi điện thoại cho cô thì không ai bắt máy.Vừa nhớ lần lấy điện thoại cô anh có cài định vị.
-Đạo Thiên khu này của Long xà.
-Báo động đi...
Lúc này Tiểu Hoa được đưa xuống tầng hầm của một quán bar..Con bé tỉnh dậy thì tay chân bị trói,miệng bị bịt keo.
-Đại ca con này còn tơ đấy.
-Trói nó lên giường đi..
Lúc này con bé bắt đầu rơi lệ trong lòng nghĩ sẽ chẳng ai biết mà cứu mình nữa.Cô nhắm mắt hai hàng lệ rơi.Khóc không phải sợ.Khóc vì bạn,vì cuộc đời đen đủi,vì lo cho người khác...
-Đại ca bang Hắc Đạo đến
-Gì sao tụi nó đến đây giờ này?
Hắn ta bực tức vì đang hồi dục vọng bị xen ngang.Thỏa mãn hắn lại xé toạt bên áo cô để lộ áo trong và bầu ngực nõn nà căn tròn.Đưa tay lên xoa bóp một cái, mặc cho Tiểu Hoa chống cự.Rồi lui ra
-Hàng ngon
.......
-Ồ Đạo Thiên,Tử Long giờ này đến có việc gì?
-Chỉ là tìm người.
-Người ư?Này từ đó giờ Bang Long xà chúng tao đã hoạt động biệt lập không dính tới Hắc Đạo từ lâu?
Tổng Tài bị hương hoa sộc thẳng vào mũi,mùi hương khiến anh bị chảy cả máu.Một mùi hương cay độc và mãnh liệt.Tử Long nói nhỏ
-Có phải không?Hương nồng và cay quá muốn ngộp thở...
Đạo Thiên đứng dậy hai tay cho vào túi đi vòng quanh
-Người tao muốn tìm là một cô gái...
Tên đại ca Long xà cười nham nhỡ
-Gái bọn ta có nhiều,sao không nói sớm.
Tử Long định nói gì đó nhưng Đạo Thiên đã cản.
-Một con mồi bị xổng chuồng trên người con nguyên đồ ngủ. (Chân đạp cánh cửa phòng)
Bọn Long Xà im lặng tái nhợt.Tử Long móc súng ra cùng đàn em ập vào
-Đứng yên
Đạo Thiên bước vào chân nặng trĩu,anh nhìn quanh và thấy Tiểu Hoa nằm trên giường tay chân bị trói..Không khóc,không la...
Đưa tay điểm ngang cổ để cô bất tỉnh.Anh mở trói cho cô và thấy người bị lộ...Trong lòng có cái gì đó nhói đau..Cởi áo choàng lên cô và lại vác cô như con mồi.
Anh bước ra mắt đỏ rực bùm...
Mọi người giật mình tên trùm bị bắn vào đầu lăn ra chết tươi.
-Ai chạm đến chặt bớt một cho tao..Cho tụi bây biết đụng đến đồ của Đạo Thiên này thì thế nào.
.......
Sau khi cô tỉnh dậy,nhìn đồng hồ đã 9h hơn.Chợt nhớ hoàn cảnh hôm qua tưởng mình đãm bị hãm...Lúc này Tổng tài thức kế bên
-Sao....sao anh ở đây?
-Nhà tôi....
-Nhà anh?
-Ưm...
-Bằng cách nào?
-Là Tử Long thấy cô chúng tôi đến cứu
/28
|