Cho đến tối hắn đã về nhà nhưng bữa cơm tối này cô phải ăn 1 mình
Hắn giận cô, hắn không muốn ngồi cùng cô ăn 1 bữa tối vì thế cô đành ngồi 1 mình
Cô muốn gặp hắn để xin lỗi vì chuyện lúc chiều. Ăn cơm tối xong cô định đem ít đồ ăn lên cho hắn nhưng lại bị dì Thẩm ngăn
- thiếu phu nhân để tôi đem lên cho thiếu gia được rồi
- a con có thể đem lên cho anh ấy mà
- thiếu phu nhân xin lỗi, nhưng thiếu gia cậu ấy đã căn dặn tôi đem đồ ăn lên cho cậu ấy
- vậy...phiền bác rồi
Bà gật đầu sau đó mang khay đồ ăn lên cho hắn
- " không muốn gặp mặt mình luôn "...
Thời gian thấm thoát trôi qua cũng đã 10h00 mấy gần 11h00 mà cô vãn còn thức, cô là đang đợi hắn
Cạch. Cánh cửa phòng mở ra, đúng thật là hắn, hắn là về phòng ngủ cùng cô...
Nhưng, không phải. Hắn là về phòng lấy gối
- a Thần, anh đêm nay không ngủ ở đây sao?
- phải
Hắn định đi thì cô vươn tay kéo áo hắn lại, hắn quay sang nhìn
- đừng đi, em xin lỗi là em sai, đừng bỏ em em không muốn ngủ 1 mình vào ban đêm, nó đáng sợ lắm
Bây giờ hắn mới để ý rằng là trên mặt cô có chút sưng lên. Cô bị đánh sao? Là bà ta. Bà ta dám đánh cô khi hắn không ở bên?
Thấy cô níu mình ở lại như vậy hắn cũng miễn cưỡng chấp nhận...
Tối đó hắn và cô ngủ chung với nhau, nhưng hắn lại nằm quay lưng với cô
Tối đó trời trở gió lạnh, gió mạnh khiến các lá cây sào soạc bên ngoài, xem ra tối nay trời sẽ mưa cho coi
Không như đêm đó. Mưa lớn như thế mà cô ngủ rất ngon, lại còn cảm thấy ấm áp nữa
Còn bây giờ thì khác, trời cũng đổ mưa nhưng lại cảm thấy không ấm áp như lúc đó, có chút lạnh lẽo, là vì sao? Tại sao cô lại thấy lạnh lẽo như thế
Cái cảm giác lạnh lẽo đó bắt đầu khiến cô có chút sợ hãi, giống như những ngày tháng đau khổ đó, cái ngày cô mất đi cha mẹ và bị lưu lạc khắp nơi. Cô mất đi mọi thứ trong chốc lát trong cái đêm hôm mưa như thế này đây
Toàn thân bất giác run lên. Cô cất giọng nhỏ yếu ớt lên
- a...a Thần, anh ngủ rồi chứ?
Yên lặng, không gian tối không 1 tiếng động lên tiếng. Hắn ngủ rồi, cô cũng nên để yên cho hắn ngủ, không nên làm phiền đến hắn
Từ từ nhích thân người lại gần chỗ hắn. Cô áp sát thân hình nhỏ nhắn vào lưng hắn, cho dù như thế lại thấy có hơi ấm của hắn truyền đến cho mình, như vậy cô cũng đỡ sợ hơn
Cảm nhận được 1 chút hơi ấm của hắn còn hơn là cái lãnh lẽo kia
- a Thần
Cô cất nhỏ giọng gọi tên hắn
- xin lỗi vì đã không nghe lời anh, đừng rời xa em...
1 giọt nước mắt nóng hổi của cô đột nhiên chảy dài xuống khuôn mặt diễm lệ kia
Hắn có thể cảm nhận được, cô là đang khóc. Nước mắt cô vô tình rơi vào áo hắn làm ướt 1 chút
Hân thật chất chưa ngủ. Hắn không thể ngủ được. Sau khi đợi cô ngủ hắn mới nhẹ nhàng quay mặt lại
Mặt đối mặt, hắn dang tay ôm trọn lấy cô vào lòng để sưởi ấm cho cô ngủ
- bảo bối ngủ ngoan, có anh ở đây rồi đừng sợ, anh sẽ mãi ở bên em
Nói rồi hắn đặt lên trán cô 1 nụ hôn sau đó cúi đầu hôn nhẹ lên đôi môi nhỏ anh đào kia rồi nhắm mắt cũng dần chìm vào giấc ngủ sâu...
Sáng hôm sau tỉnh dậy, vừa mở mắt ra thì đã thấy hắn đang nhìn mình
- a Thần
- chào buổi sáng bà xã
Hắn đặt nụ hôn lên môi cô ra vẻ yêu chiều
- chào buổi sáng a Thần
- không, mau gọi là ông xã
- ưm...ông....ông xã
Cô có chút ngượng khi gọi hắn bằng ông xã. Hắn cười thõa mãn
- a Thần...anh hết giận em rồi sao?
- giận? Tại sao anh lại phải giận bà xã của mình cơ chứ
- chuyện hôm qua...em
- suỵt không nói nữa, anh không giận em chuyện gì cả. Không giận bà xã của anh, tối qua ngủ ngon giấc chứ
- ưm ngủ rất ngon
Nghe hắn nói không giận mình cô thấy vui hẵng lên rất nhiều
- ngoan, dậy thay đồ ăn sáng rồi anh chở em tới trường
- vâng
Cô cười nói sau đó cả 2 cùng nhau thức dậy...
Cả 2 cùng nhau ngồi ăn sáng rất vui vẻ, ăn sáng xong cô đứng dậy định đi thì hắn đứng trước mặt đưa tay đặt lên mặt cô nhìn cô bằng ánh mắt nhu tình
- còn đau nữa hay không?
Hắn hỏi cô thế là sao? Chẳng lẽ hắn đã biết mặt cô bị cô của cô đánh hay sao?
- nói anh nghe
- em...em không còn đau nữa
- mới hôm qua thôi, bớt được 1 chút rồi, xin lỗi
Hắn hôn lên má cô 1 cái. Cô nhìn hắn đầy khó hiểu
- mau, chúng ta mau đến trường thôi nào, sẽ trễ học em mất
- a phải rồi, chờ em 1 chút em lên lầu lấy cặp
Hắn " ừ " nhẹ 1 cái rồi cô kéo ghế đứng dậy chạy lên lầu lấy cặp...
Hắn chở cô đến trường, trong lúc cô định mở cửa xe xuống xe thì hắn lên tiếng
- em hình như quên mất cái gì rồi thì phải
- hả em đâu có quên gì đâu
- còn không sao? Nếu em quên rồi, vậy thì để anh nhắc cho em nhớ vậy
Dứt câu hắn đưa tay nâng mặt cô kéo gần lại gần sát mặt mình thì hôn trọn lấy môi cô
Hôn được 3s sợ cô sẽ trễ học nên hắn luyến tiếc rời môi cô. Cô đỏ mặt nhìn hắn
Hắn cười nói
- ngoan vào lớp học đi nào, chiều nay anh sẽ đến trường đón em sớm
- vâng
Cô cười nói với hắn rồi mở cửa xe xuống xe sau đó chạy lon ton vào trường
Thấy cô vào trường hắn yên tâm sau đó lái xe BMW đi...
- -------------
- Hết Chap 45
❤❤❤
Hắn giận cô, hắn không muốn ngồi cùng cô ăn 1 bữa tối vì thế cô đành ngồi 1 mình
Cô muốn gặp hắn để xin lỗi vì chuyện lúc chiều. Ăn cơm tối xong cô định đem ít đồ ăn lên cho hắn nhưng lại bị dì Thẩm ngăn
- thiếu phu nhân để tôi đem lên cho thiếu gia được rồi
- a con có thể đem lên cho anh ấy mà
- thiếu phu nhân xin lỗi, nhưng thiếu gia cậu ấy đã căn dặn tôi đem đồ ăn lên cho cậu ấy
- vậy...phiền bác rồi
Bà gật đầu sau đó mang khay đồ ăn lên cho hắn
- " không muốn gặp mặt mình luôn "...
Thời gian thấm thoát trôi qua cũng đã 10h00 mấy gần 11h00 mà cô vãn còn thức, cô là đang đợi hắn
Cạch. Cánh cửa phòng mở ra, đúng thật là hắn, hắn là về phòng ngủ cùng cô...
Nhưng, không phải. Hắn là về phòng lấy gối
- a Thần, anh đêm nay không ngủ ở đây sao?
- phải
Hắn định đi thì cô vươn tay kéo áo hắn lại, hắn quay sang nhìn
- đừng đi, em xin lỗi là em sai, đừng bỏ em em không muốn ngủ 1 mình vào ban đêm, nó đáng sợ lắm
Bây giờ hắn mới để ý rằng là trên mặt cô có chút sưng lên. Cô bị đánh sao? Là bà ta. Bà ta dám đánh cô khi hắn không ở bên?
Thấy cô níu mình ở lại như vậy hắn cũng miễn cưỡng chấp nhận...
Tối đó hắn và cô ngủ chung với nhau, nhưng hắn lại nằm quay lưng với cô
Tối đó trời trở gió lạnh, gió mạnh khiến các lá cây sào soạc bên ngoài, xem ra tối nay trời sẽ mưa cho coi
Không như đêm đó. Mưa lớn như thế mà cô ngủ rất ngon, lại còn cảm thấy ấm áp nữa
Còn bây giờ thì khác, trời cũng đổ mưa nhưng lại cảm thấy không ấm áp như lúc đó, có chút lạnh lẽo, là vì sao? Tại sao cô lại thấy lạnh lẽo như thế
Cái cảm giác lạnh lẽo đó bắt đầu khiến cô có chút sợ hãi, giống như những ngày tháng đau khổ đó, cái ngày cô mất đi cha mẹ và bị lưu lạc khắp nơi. Cô mất đi mọi thứ trong chốc lát trong cái đêm hôm mưa như thế này đây
Toàn thân bất giác run lên. Cô cất giọng nhỏ yếu ớt lên
- a...a Thần, anh ngủ rồi chứ?
Yên lặng, không gian tối không 1 tiếng động lên tiếng. Hắn ngủ rồi, cô cũng nên để yên cho hắn ngủ, không nên làm phiền đến hắn
Từ từ nhích thân người lại gần chỗ hắn. Cô áp sát thân hình nhỏ nhắn vào lưng hắn, cho dù như thế lại thấy có hơi ấm của hắn truyền đến cho mình, như vậy cô cũng đỡ sợ hơn
Cảm nhận được 1 chút hơi ấm của hắn còn hơn là cái lãnh lẽo kia
- a Thần
Cô cất nhỏ giọng gọi tên hắn
- xin lỗi vì đã không nghe lời anh, đừng rời xa em...
1 giọt nước mắt nóng hổi của cô đột nhiên chảy dài xuống khuôn mặt diễm lệ kia
Hắn có thể cảm nhận được, cô là đang khóc. Nước mắt cô vô tình rơi vào áo hắn làm ướt 1 chút
Hân thật chất chưa ngủ. Hắn không thể ngủ được. Sau khi đợi cô ngủ hắn mới nhẹ nhàng quay mặt lại
Mặt đối mặt, hắn dang tay ôm trọn lấy cô vào lòng để sưởi ấm cho cô ngủ
- bảo bối ngủ ngoan, có anh ở đây rồi đừng sợ, anh sẽ mãi ở bên em
Nói rồi hắn đặt lên trán cô 1 nụ hôn sau đó cúi đầu hôn nhẹ lên đôi môi nhỏ anh đào kia rồi nhắm mắt cũng dần chìm vào giấc ngủ sâu...
Sáng hôm sau tỉnh dậy, vừa mở mắt ra thì đã thấy hắn đang nhìn mình
- a Thần
- chào buổi sáng bà xã
Hắn đặt nụ hôn lên môi cô ra vẻ yêu chiều
- chào buổi sáng a Thần
- không, mau gọi là ông xã
- ưm...ông....ông xã
Cô có chút ngượng khi gọi hắn bằng ông xã. Hắn cười thõa mãn
- a Thần...anh hết giận em rồi sao?
- giận? Tại sao anh lại phải giận bà xã của mình cơ chứ
- chuyện hôm qua...em
- suỵt không nói nữa, anh không giận em chuyện gì cả. Không giận bà xã của anh, tối qua ngủ ngon giấc chứ
- ưm ngủ rất ngon
Nghe hắn nói không giận mình cô thấy vui hẵng lên rất nhiều
- ngoan, dậy thay đồ ăn sáng rồi anh chở em tới trường
- vâng
Cô cười nói sau đó cả 2 cùng nhau thức dậy...
Cả 2 cùng nhau ngồi ăn sáng rất vui vẻ, ăn sáng xong cô đứng dậy định đi thì hắn đứng trước mặt đưa tay đặt lên mặt cô nhìn cô bằng ánh mắt nhu tình
- còn đau nữa hay không?
Hắn hỏi cô thế là sao? Chẳng lẽ hắn đã biết mặt cô bị cô của cô đánh hay sao?
- nói anh nghe
- em...em không còn đau nữa
- mới hôm qua thôi, bớt được 1 chút rồi, xin lỗi
Hắn hôn lên má cô 1 cái. Cô nhìn hắn đầy khó hiểu
- mau, chúng ta mau đến trường thôi nào, sẽ trễ học em mất
- a phải rồi, chờ em 1 chút em lên lầu lấy cặp
Hắn " ừ " nhẹ 1 cái rồi cô kéo ghế đứng dậy chạy lên lầu lấy cặp...
Hắn chở cô đến trường, trong lúc cô định mở cửa xe xuống xe thì hắn lên tiếng
- em hình như quên mất cái gì rồi thì phải
- hả em đâu có quên gì đâu
- còn không sao? Nếu em quên rồi, vậy thì để anh nhắc cho em nhớ vậy
Dứt câu hắn đưa tay nâng mặt cô kéo gần lại gần sát mặt mình thì hôn trọn lấy môi cô
Hôn được 3s sợ cô sẽ trễ học nên hắn luyến tiếc rời môi cô. Cô đỏ mặt nhìn hắn
Hắn cười nói
- ngoan vào lớp học đi nào, chiều nay anh sẽ đến trường đón em sớm
- vâng
Cô cười nói với hắn rồi mở cửa xe xuống xe sau đó chạy lon ton vào trường
Thấy cô vào trường hắn yên tâm sau đó lái xe BMW đi...
- -------------
- Hết Chap 45
❤❤❤
/93
|