Chương 180
“Xem ra anh làm một tên chạy việc vặt cho anh của tôi trông cũng ra dáng nhỉ?” Cô không quen nói những lời như vậy, vì vậy khi nói ra thì có hơi không tự nhiên.
Còn Liễu Tự thì chỉ chăm chú nhìn Ninh Vân Triết. Một lát sau, đột nhiên anh ta giơ cánh tay dài dùng sức ôm cô vào lòng, cúi người hôn lên môi người phụ nữ trước mặt.
Ninh Vân Triết hoàn toàn rơi vào trạng thái khiếp sợ, cô dùng tay chân đấm đá người đàn ông đang ôm mình, mỗi lần đều dốc hết toàn lực. Ngoài ra miệng cô cũng không nhàn rõi, cô lần theo đôi môi anh ta căn một cái, trong miệng lập tức tràn ngập mùi máu tanh.
Thế nhưng, người đàn ông trước mặt giống như không có tri giác vậy, anh ta vẫn hôn môi cô như cũ.
“Anh điên rồi à, nhiều người nhìn như vậy..” Thừa dịp lấy hơi, Ninh Vân Triết buộc miệng thốt lên. Người đàn ông nào đó gật đầu, bàn tay kia đi xuống rơi vào trên hông cô. Anh ta hơi nghiêng người nói nhỏ ở bên tai cô: “Buổi tối đến chỗ anh nhé, mấy năm không gặp, ngược lại anh rất nhớ cảm giác làm cùng em..”
Dứt lời, trên mặt anh ta bị tát mạnh một cái.
“Họ Liễu kia, anh con mẹ nó vĩnh viễn không được đụng vào tôi”
Nói xong, cô cởi áo khoác dài màu trắng ở trên người xuống, lộ ra chiếc áo crop-top màu đen cùng với quần short denim ở bên trong.
Dáng người quyến rũ cao một mét bảy lộ ra, hơn nữa gương mặt của cô cũng rất xinh đẹp, trong lúc nhất thời bất kỳ một người đàn ông hay phụ nữ nào đi ngang qua cũng không nhịn được liếc nhìn.
Liễu Tự vô cùng tức giận, anh ta tiến lên mấy bước kéo Ninh Vân Triết nhét vào chiếc xe thể thao sang trọng của anh ta đậu ở phía trước không xa.
Mấy năm nay, tuy người ngoài nói anh ta là cánh tay đắc lực của Ninh Nhất Phàm, nhưng không biết anh cũng là một trong những người góp vốn của Ninh thị, cổ phần thuộc danh nghĩa của anh ta chỉ đứng sau Ninh Nhất Phàm.
Từ trước đến nay Ninh Nhất Phàm luôn đối đãi với anh ta không tệ, tiền lương lên đến mười hai con số…
Hoàn cảnh gia đình cũng không hề thua kém nhà họ Ninh, mấy đời đều làm quan to. Đến đời bố anh ta thì mới bắt đầu nhập ngũ, nhưng cũng rất có uy vọng và danh tiếng.
Chỉ là tổ tiên nhà anh ta đều làm quan thanh liêm, cho nên tuy rằng có quyền có thế nhưng về mặt tài sản thì lại nghèo rớt mồng tơi…
Đây cũng là nguyên nhân Liễu Tự không chịu đi theo con đường của bọn họ.
Thanh liêm không thể làm cơm để ăn, trước kia mấy chị em gái bọn họ đã lớn lên như thế nào, ấn tượng đó khắc sâu trong lòng anh ta.
Vì thế, đây cũng là nguyên nhân mà năm xưa khi đi du học nước ngoài, công ty ở đó bỏ ra nhiều tiền mời anh ta nhưng anh ta cũng không chịu ở lại, anh ta nguyện ý đi theo Ninh Nhất Phàm, anh ta tin tưởng Ninh Nhất Phàm là người dẫn đường tốt nhất.
Mấy năm này, sự thật chứng minh lựa chọn ban đầu của anh ta là đúng đắn.
Hiện tại, anh ta không chỉ có tài sản mà còn có địa vị không gì lay chuyển nổi ở Ninh thị.
Chẳng qua là Ninh Nhất Phàm quá mức xuất sắc cho nên đã che bớt ánh sáng của anh ta mà thôi.
Đã từng có người khích bác bảo anh ta ra riêng làm một mình, nói Ninh Nhất Phàm xem anh ta như một tên lính chạy vặt, thế nhưng anh †a đã đánh cho người nọ một trận nhớ đời.
Anh ta không cho phép bất cứ người nào bôi đen tình cảm giữa anh ta và Ninh Nhất Phàm.
Ném áo sơ mi ở trên ghế cho Ninh Vân Triết, anh ta nói: “Mặc nó vào, sau này đừng có mặc ít như thế nữa được không? Em cho răng em đi ra ngoài bán thân hả?” Dứt lời, anh ta lái xe chạy đi.
Ninh Vân Triết quay đầu trợn mắt nhìn anh ta.
“Họ Liễu kia, anh dựa vào cái gì mà quản tôi? Anh đừng có quên, giữa chúng ta không hề có bất cứ quan hệ nào cả” Cô bĩu môi nói.
Liễu Tự quay đầu nhìn cô một cái, chợt xoay vô lăng quẹo qua bên phải, đạp phanh gài số về mức P thắng xe dừng lại.
Anh ta tháo dây an toàn, xoay người. Chân dài bước một cái, anh ta trực tiếp lật người đè lên Ninh Vân Triết, cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô một lần nữa.
/426
|