Chương 20: Dù sao, anh ta cũng là thứ tôi không cần
Lưu Thi Kỳ ồn ào như vậy, người xung quanh đều bắt đầu bàn tán chỉ trỏ với Diệp Vân Lộ, làm Diệp Vân Lộ nổi trận lôi đình, nhưng cô ta ngại hình tượng cho nên vẫn phải kìm nén lại.
“Lưu Thi Kỳ! Cô ở nước ngoài không biết chân tướng, dựa vào cái gì mà mắng chửi tôi?”
“Mắng chửi cô? Mới một ngày không gặp, da mặt cô sao lại dày lên không ít nhỉ?”
Diệp Thiên Hạ từ từ đứng lên khỏi sô pha, mang theo sự trào phúng nhìn sắc mặt tím xanh của Diệp Vân Lộ.
Nhìn thấy Diệp Thiên Hạ ở cách đó mười bước, Diệp Vân Lộ lập tức cảm thấy choáng váng.
Ngày hôm qua Tiêu Cẩn tới biệt thự, cô ta quả thật đã sử dụng một chút thủ đoạn.
Nhưng giờ phút này, cô ta sao có thể bại trận được?
Dù sao cô ta và Tiêu Cẩn cũng đã ở bên nhau!
Hiện tại, cô ta mới là bạn gái Tiêu Cẩn!
“Thiên Hạ, năm ngày trước bác trai Tiêu và bác gái Tiêu đã tự mình tới cửa hủy bỏ hôn sự của em và Tiêu Cẩn, chị và Tiêu Cẩn ở bên nhau mới là chuyện ngày hôm qua, em mau nói cho bọn họ, chị không có chen chân vào tình cảm của hai người đi.”
Diệp Thiên Hạ cười mỉa mai: “Vậy chị cũng nói cho tôi biết, ngày hôm qua rõ ràng là Tiêu Cẩn tới tìm tôi xin quay lại, thế nào mà chị lại lôi người ta lên giường rồi?"
“Chị…”
“Còn có… vừa rồi không phải chị nói chỉ cần là chuyện chị muốn, thì sẽ luôn có cách chiếm được về tay sao?”
Diệp Vân Lộ oán hận nghiến chặt răng, không còn lời gì để nói.
“Có điều nói đi cũng phải nói lại, chỉ là một tên đàn ông sớm ba chiều bốn thôi, nếu chị thích, lấy đi cũng được, dù sao, anh ta cũng là thứ tôi không cần.” Diệp Thiên Hạ cười đến xán lạn.
Đời trước, cô bị bọn họ hại thảm như vậy, một đời này, cô chỉ chờ Diệp Vân Lộ tự mình nhảy vào hố lửa, còn cô sẽ tiện tay thêm cho cô ta vài mồi lửa.
Lời Diệp Thiên Hạ nói làm Diệp Vân Lộ tức đến suýt thì hộc máu, dù sao điều Diệp Thiên Hạ nói cũng là sự thật, ngày hôm qua Tiêu Cẩn cầu xin cô như vậy, cô đều thờ ơ, chuyện này thật sự làm cho cô ta ghen ghét đến phát điên.
“Diệp Thiên Hạ, cô không ăn được nho liền nói nho chua đúng không, cha mẹ Tiêu Cẩn không ủng hộ cô, cô có muốn như thế nào cũng không bước được vào cửa nhà họ Tiêu được.” Tấn Chỉ San ở một bên bắt đầu bất bình thay cho Diệp Vân Lộ.
Nếu là trước kia cô ta nhất định là không dám, nhưng hiện tại Diệp Thiên Hạ không có Tiêu Cẩn làm chỗ dựa, đương nhiên là không cần kiêng dè gì nữa rồi.
“Ồ! Đây là ai vậy? Chuyện của Diệp Vân Lộ và Tiêu Cẩn còn chưa ra gì, mà đã bắt đầu đi theo bên người cô ta liếm lấy liếm để rồi à? Đúng là một con chó ngoan nha.” Lưu Thi Kỳ hất cằm, lời nói ra không lưu tình chút nào.
“Cô, cô nói chuyện chú ý một chút cho tôi!”
“Ha ha, tôi cũng chưa nói sai cái gì!”
“Tôi hôm nay không xé nát miệng cô thì không được!” Tấm Chỉ San nói xong liền đi tới nắm tóc Lưu Thi Kỳ.
Luu Thi Kỳ sao để cô ta được như ý, ỷ vào chiều cao của mình liền đẩy ngã Tấn Chỉ San xuống đất, lập tức, hai người xông vào đánh nhau.
Tình hình chuyển biến quá nhanh, làm cho tròng mắt của mấy người đứng đó đều muốn rơi xuống đất.
“Hừ! Cô cái đồ đàn bà đanh đá này, vậy mà dám túm tóc tôi!”
"Bốp!"
“A!”
“Nói ai là đồ đàn bà đanh đá hả! Cô, mẹ nó mới là đồ đàn bà đanh đá!”
Diệp Thiên Hạ nhìn Tấn Chỉ San đang bị Lưu Thi Kỳ ấn ở trên mặt đất đánh một trận, cũng không có ý định đi lên ngăn cản, dù sao Thi Kỳ cũng không bị thiệt thòi, để cho Tấn Chỉ San này nhớ vào đầu cũng tốt.
Tấn Chỉ San nói thế nào thì cũng là vì Diệp Vân Lộ, cho dù Diệp Vân Lộ lúc này tức giận Tấn Chỉ San ngu xuẩn cỡ nào cũng không thể không lên tiếng bênh vực cho cô ta được.
“Thiên Hạ, em mau bảo Lưu Thi Kỳ dừng tay đi, nếu đánh tiếp sẽ động đến cảnh sát đấy.”
Diệp Thiên Hạ nhướng mày: “Chị báo cảnh sát à?”
Sắc mặt Diệp Vân Lộ cứng đờ, loại chuyện như này sao mà báo cảnh sát, mất mặt muốn chết, cô ta cũng chỉ nói như vậy mà thôi.
“Ối! Vân Lộ, cậu mau cứu mình, người phụ nữ này muốn đánh chết mình.”
Lưu Thi Kỳ cũng là người có chừng mực, do Tấn Chỉ San ra tay trước, cô ấy cũng coi như phòng vệ chính đáng, nếu thật sự vào Cục Cảnh Sát, vậy thì người kia sẽ đen đủi hơn!
/2465
|