Thân thể anh ngồi ở trên, ngạo nghễ để khiêu khích cô, nhìn thấy bộ dáng mê tình của cô anh thật có một chút động tình.
"A.. Không cần" - Trình Mộ Thanh áp nhỏ giọng nói, trong cơ thể lúc này nhiệt đã lan rộng toàn thân, ngay cả đầu ngón tay cũng nóng ..
"Vừa rồi không phải em cầu tôi sao? Hiện tại nói không thì đã muộn "- Nói xong, Hách Liên Nguyệt cởi quần áo của cô, trên người cảm giác mát mát, làm cho Trình Mộ Thanh ham muốn càng nhiều ..
Thân thể của anh rất đẹp, ban đêm ái muội tản ra từng trận u hương dụ hoặc .. Còn sót lại chút lý trí, Trình Mộ Thanh lấy tay che lấy bộ ngực của mình
Hách Liên Tuyệt cầm tay cô dang ra, cúi người cắn lên đôi gò bồng đảo của cô, Trình Mộ Thanh không khỏi mẫn cảm run một trận.
"Không nghĩ em mẫn cảm như vậy" - Hách Liên Tuyệt trêu đùa nói.
Hai gò má của Trình Mộ Thanh ửng đỏ, toàn thân vô lực, nghiến răng- " Vô nghĩa, làm nhanh một chút".
"Làm? Em nóng vội vậy sao?" -Hách Liên Tuyệt chọn mi, nói nhỏ bên tai cô, cắn vành tai mẫn cảm, hành động như vậy làm cho cô thật sốt ruột, động tác của Hách Liên Tuyệt chậm rãi từ từ như đang tra tấn cô.
"Anh không thấy tôi bị hạ dược à" -Trình Mộ Thanh nghiến răng nghiến lợi nói, tuy rằng người đàn ông này rất tuấn tú nhưng thế nào lại cảm thấy thật chán ghét, biết rõ cô bị hạ dược mà còn tra tấn cô kiểu này.
"Tốt, em rất biết chủ động"- Nghe được sự bất mãn của Trình Mộ Thanh, Hách Liên Tuyệt hướng lên giường
Trình Mộ Thanh hai tay nắm chặt, từng đợt sóng nhiệt đánh vào người cô, đều làm cho lý trí của cô bị phá hủy. Xoay người, Trình Mộ Thanh ngồi lên người Hách Liên Tuyệt, không biết nên bắt đầu như thế nào, ngây ngô cúi người hôn anh, chỉ là thân thể của cô càng lúc càng khó chịu.
"Ư--" - Trình Mộ Thanh ngồi thẳng, ngẩng đầu gầm nhẹ một tiếng- " anh không phải là bất lực chứ?"
Ánh mắt của Hách Liên Tuyệt ngạc nhiên.
"Nếu vậy thì quên đi"- Nói xong Trình Mộ Thanh chống thân ngã xuống giường, cô sắp bị tra tấn đến điên rồi.
Nhìn thấy bóng dáng của cô, giây tiếp theo, tay bị nắm trụ, anh đem hết sức lực đặt cô lên giường, nét mặt có chút khó coi -" Đợi lát nữa đừng cầu tôi".
Nói xong, cởi quần áo cô ra, cúi người hôn lên thân thể cô, một tay thì cởi chính quần áo của mình, sau đó nhấc bàn chân thon dài của cô đặt lên vai, không một chút thương tiếc, anh ta liền tiến sâu vào bên trong ...
"A......" - Trình Mộ Thanh đột nhiên hét chói tai, hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn vặn vẹo ..
Cũng là lần đầu tiên dùng tư thế như vậy quả thật mệt muốn chết ..
"Em gái, hãy nhớ kĩ cho tôi ".
"A.. Không cần" - Trình Mộ Thanh áp nhỏ giọng nói, trong cơ thể lúc này nhiệt đã lan rộng toàn thân, ngay cả đầu ngón tay cũng nóng ..
"Vừa rồi không phải em cầu tôi sao? Hiện tại nói không thì đã muộn "- Nói xong, Hách Liên Nguyệt cởi quần áo của cô, trên người cảm giác mát mát, làm cho Trình Mộ Thanh ham muốn càng nhiều ..
Thân thể của anh rất đẹp, ban đêm ái muội tản ra từng trận u hương dụ hoặc .. Còn sót lại chút lý trí, Trình Mộ Thanh lấy tay che lấy bộ ngực của mình
Hách Liên Tuyệt cầm tay cô dang ra, cúi người cắn lên đôi gò bồng đảo của cô, Trình Mộ Thanh không khỏi mẫn cảm run một trận.
"Không nghĩ em mẫn cảm như vậy" - Hách Liên Tuyệt trêu đùa nói.
Hai gò má của Trình Mộ Thanh ửng đỏ, toàn thân vô lực, nghiến răng- " Vô nghĩa, làm nhanh một chút".
"Làm? Em nóng vội vậy sao?" -Hách Liên Tuyệt chọn mi, nói nhỏ bên tai cô, cắn vành tai mẫn cảm, hành động như vậy làm cho cô thật sốt ruột, động tác của Hách Liên Tuyệt chậm rãi từ từ như đang tra tấn cô.
"Anh không thấy tôi bị hạ dược à" -Trình Mộ Thanh nghiến răng nghiến lợi nói, tuy rằng người đàn ông này rất tuấn tú nhưng thế nào lại cảm thấy thật chán ghét, biết rõ cô bị hạ dược mà còn tra tấn cô kiểu này.
"Tốt, em rất biết chủ động"- Nghe được sự bất mãn của Trình Mộ Thanh, Hách Liên Tuyệt hướng lên giường
Trình Mộ Thanh hai tay nắm chặt, từng đợt sóng nhiệt đánh vào người cô, đều làm cho lý trí của cô bị phá hủy. Xoay người, Trình Mộ Thanh ngồi lên người Hách Liên Tuyệt, không biết nên bắt đầu như thế nào, ngây ngô cúi người hôn anh, chỉ là thân thể của cô càng lúc càng khó chịu.
"Ư--" - Trình Mộ Thanh ngồi thẳng, ngẩng đầu gầm nhẹ một tiếng- " anh không phải là bất lực chứ?"
Ánh mắt của Hách Liên Tuyệt ngạc nhiên.
"Nếu vậy thì quên đi"- Nói xong Trình Mộ Thanh chống thân ngã xuống giường, cô sắp bị tra tấn đến điên rồi.
Nhìn thấy bóng dáng của cô, giây tiếp theo, tay bị nắm trụ, anh đem hết sức lực đặt cô lên giường, nét mặt có chút khó coi -" Đợi lát nữa đừng cầu tôi".
Nói xong, cởi quần áo cô ra, cúi người hôn lên thân thể cô, một tay thì cởi chính quần áo của mình, sau đó nhấc bàn chân thon dài của cô đặt lên vai, không một chút thương tiếc, anh ta liền tiến sâu vào bên trong ...
"A......" - Trình Mộ Thanh đột nhiên hét chói tai, hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn vặn vẹo ..
Cũng là lần đầu tiên dùng tư thế như vậy quả thật mệt muốn chết ..
"Em gái, hãy nhớ kĩ cho tôi ".
/108
|