Ngôn Dục còn đang trong tình trạng khó hiểu, chờ đến khi anh ta lấy tại tinh thần thì Trình Mộ Thanh, Kiều Tây Tây và Tiểu Trạch đã ngồi xuống cùng nhau ăn KFC.
"Này, các người làm gì không đợi tôi?" -Ngôn Dục hỏi.
Trình Mộ Thanh gặm chân gà, gọng kính che khuất hơn nửa khuôn mặt -" Là chính anh nói đây là thực phẩm rác rưởi, nên mới không gọi anh".
"Cô--" - Ngôn Dục nhìn Trình Mộ Thanh, người phụ nữ này thật biết cách chọc giận người khác.
"Dễ nhìn, anh muốn hay không đến ăn một chút"- Kiều Tây Tây vừa ăn vừa hỏi.
"Chính là thực phẩm rác rưởi"- Ngôn Dục nhấn mạnh từng chữ, lấy di động gọi một dãy số - " Này, là khách sạn Kiều Lệ Tư phải không....."
Ngay sau đó, trên bàn xuất hiện một màn ..
Trình Mộ Thanh, Kiều Tây Tay, Tiểu Trạch ngồi ăn KFC, còn - một bên tao nhã ăn thịt bò uống rượu đỏ...
Cái tình cảnh này thật là thập phần khôi hài..
Ngôn Dục không để ý đến bọn họ, chậm rãi ăn thịt, ngược lại Kiều Tây Tây và Tiểu Trạch tợn tròn mắt nhìn anh ta ăn miếng thịt bò, nha, cái thịt bò này là loại một a !!!
Kiều Tây Tây nhìn nhìn, thừa dịp này Ngôn Dục muốn hỏi thăm Tiểu Trạch ba thằng bé rốt cục là ai, không nghĩ tới Trình Mộ Thanh là người phụ nữ đã có con, như thế nào cũng không thấy xuất hiện cùng?
Ngôn Dục hỏi thật lâu cũng không đề cập đến Hách Liên Tuyệt, nhưng Tiểu Trạch cũng không nói ba mình là ai, có lẽ đáp án này chỉ còn có thể đi gặp Hách Liên Tuyệt thôi.
Cấp bách gọi cho Hách Liên Tuyệt, nhưng không có cách nào liên lạc được nên cách cuối cùng là Ngôn Dục phải đi ngủ.
Nhìn bóng dáng của Ngôn Dục, Tiểu Trạch trộm nở nụ cười, hết thẩy chuyện tình đều tiến triển, có lẽ rất nhanh ba sẽ biết đến sự tồn tại của mình, xem ra, mất ngày nay ăn mặc tốt một chút ...
--Ngày hôm sau---
Ngôn Dục xuất hiên ở phòng của Hách Liên Tuyệt, đặt mông ngồi trên sofa, đôi môi đỏ tươi hừ lạnh một tiếng.
Hách Liên Tuyệt đang xem tài liệu, nhìn thấy Ngôn Dục,khép tài liệu lại hai tay khoanh trước ngực - " Ai đắc tội với cậu?"
Lúc này, Ngôn Dục xoay người, vẻ măt không hài lòng - " Tuyệt, không phải là anh thích Trình Mộ Thanh rồi chứ?"
(JJ: xưng hô vậy không biết có hợp không ta??)
Hách Liên Tuyệt không dự đoán được anh ta sẽ hỏi vấn đề này, con ngươi hẹp lại một chút sau đó cười cười - " Cô ấy lại làm gì cậu rồi?"
"Cô ấy không làm gì tôi, là anh thì đúng hơn, tôi thật không nghĩ tới anh sẽ thích một người phụ nữ có con rồi nha, hay là cái đứa nhỏ đó là của anh?" - Nói xong, Ngôn Dục đứng lên, nhấc mông đặt lên bàn, hai tay chụp lên vai, thân hình nhào về phía trước chấn vấn.
(JJ: nếu dùng cách xưng hô có sai xót xin bỏ qua~ )
"Đứa nhỏ? Cái gì đứa nhỏ?" - Hách Liên Tuyệt nhíu mày.
" Đừng nói là anh không biết".
"Cậu nói, Trình Mộ Thanh có con?" - Hách Liên Tuyệt hỏi ngược lại, âm thanh mang theo một chút độ mạnh yếu.
Ngôn Dục chớp chớp con mắt, nhíu mày - " Thật sự không biết? Đứa nhỏ không phải của anh?"
"Đáng chết" - Hách Liên Tuyệt đột nhiên đứng dậy, kéo cổ áo của Ngôn Dục -" Đem mọi việc làm sáng tỏ cho tôi".
Ngôn Dục chớp chớp con mắt anh đào, không nghĩ Hách Liên Tuyệt kích động như vậy, đối với mình anh ta rất ít như vậy a ! ..
Sau đó, Ngôn Dục gật gật đầu.
"Này, các người làm gì không đợi tôi?" -Ngôn Dục hỏi.
Trình Mộ Thanh gặm chân gà, gọng kính che khuất hơn nửa khuôn mặt -" Là chính anh nói đây là thực phẩm rác rưởi, nên mới không gọi anh".
"Cô--" - Ngôn Dục nhìn Trình Mộ Thanh, người phụ nữ này thật biết cách chọc giận người khác.
"Dễ nhìn, anh muốn hay không đến ăn một chút"- Kiều Tây Tây vừa ăn vừa hỏi.
"Chính là thực phẩm rác rưởi"- Ngôn Dục nhấn mạnh từng chữ, lấy di động gọi một dãy số - " Này, là khách sạn Kiều Lệ Tư phải không....."
Ngay sau đó, trên bàn xuất hiện một màn ..
Trình Mộ Thanh, Kiều Tây Tay, Tiểu Trạch ngồi ăn KFC, còn - một bên tao nhã ăn thịt bò uống rượu đỏ...
Cái tình cảnh này thật là thập phần khôi hài..
Ngôn Dục không để ý đến bọn họ, chậm rãi ăn thịt, ngược lại Kiều Tây Tây và Tiểu Trạch tợn tròn mắt nhìn anh ta ăn miếng thịt bò, nha, cái thịt bò này là loại một a !!!
Kiều Tây Tây nhìn nhìn, thừa dịp này Ngôn Dục muốn hỏi thăm Tiểu Trạch ba thằng bé rốt cục là ai, không nghĩ tới Trình Mộ Thanh là người phụ nữ đã có con, như thế nào cũng không thấy xuất hiện cùng?
Ngôn Dục hỏi thật lâu cũng không đề cập đến Hách Liên Tuyệt, nhưng Tiểu Trạch cũng không nói ba mình là ai, có lẽ đáp án này chỉ còn có thể đi gặp Hách Liên Tuyệt thôi.
Cấp bách gọi cho Hách Liên Tuyệt, nhưng không có cách nào liên lạc được nên cách cuối cùng là Ngôn Dục phải đi ngủ.
Nhìn bóng dáng của Ngôn Dục, Tiểu Trạch trộm nở nụ cười, hết thẩy chuyện tình đều tiến triển, có lẽ rất nhanh ba sẽ biết đến sự tồn tại của mình, xem ra, mất ngày nay ăn mặc tốt một chút ...
--Ngày hôm sau---
Ngôn Dục xuất hiên ở phòng của Hách Liên Tuyệt, đặt mông ngồi trên sofa, đôi môi đỏ tươi hừ lạnh một tiếng.
Hách Liên Tuyệt đang xem tài liệu, nhìn thấy Ngôn Dục,khép tài liệu lại hai tay khoanh trước ngực - " Ai đắc tội với cậu?"
Lúc này, Ngôn Dục xoay người, vẻ măt không hài lòng - " Tuyệt, không phải là anh thích Trình Mộ Thanh rồi chứ?"
(JJ: xưng hô vậy không biết có hợp không ta??)
Hách Liên Tuyệt không dự đoán được anh ta sẽ hỏi vấn đề này, con ngươi hẹp lại một chút sau đó cười cười - " Cô ấy lại làm gì cậu rồi?"
"Cô ấy không làm gì tôi, là anh thì đúng hơn, tôi thật không nghĩ tới anh sẽ thích một người phụ nữ có con rồi nha, hay là cái đứa nhỏ đó là của anh?" - Nói xong, Ngôn Dục đứng lên, nhấc mông đặt lên bàn, hai tay chụp lên vai, thân hình nhào về phía trước chấn vấn.
(JJ: nếu dùng cách xưng hô có sai xót xin bỏ qua~ )
"Đứa nhỏ? Cái gì đứa nhỏ?" - Hách Liên Tuyệt nhíu mày.
" Đừng nói là anh không biết".
"Cậu nói, Trình Mộ Thanh có con?" - Hách Liên Tuyệt hỏi ngược lại, âm thanh mang theo một chút độ mạnh yếu.
Ngôn Dục chớp chớp con mắt, nhíu mày - " Thật sự không biết? Đứa nhỏ không phải của anh?"
"Đáng chết" - Hách Liên Tuyệt đột nhiên đứng dậy, kéo cổ áo của Ngôn Dục -" Đem mọi việc làm sáng tỏ cho tôi".
Ngôn Dục chớp chớp con mắt anh đào, không nghĩ Hách Liên Tuyệt kích động như vậy, đối với mình anh ta rất ít như vậy a ! ..
Sau đó, Ngôn Dục gật gật đầu.
/108
|