Chiếc xe của Sở Liệt đi vào hầm đỗ xe của khách sạn, đây là nơi tổ chức tiệc rượu, nên được rất nhiều bảo vệ trông coi, chiếc xe màu xám đằng sau không dám chạy xuống, chỉ có thể đợi bên ngoài.
Mãi đến ba giờ chiều, xe của Sở Liệt mới đi ra, hai chiếc xe của thuộc hạ Locke liền bám theo, định tìm nơi nào vắng vẻ để ra tay.
Sở Liệt quyết định mua cho ba mình loại rượu gạo mà ông thích nhất, mà chỉ có ở một nơi mới có thể mua được, ở đó hàng là chuẩn nhất.
Lúc xe của Sở Liệt vừa rẽ vào một giao lộ, đột nhiên bị chặn đầu bởi một chiếc xe hàng màu đen.
"Có chuyện gì vây?" Sở Liệt muốn tránh, nhưng chiếc xe vẫn bị đụng phải, đến chiếc xe đi phía sau cũng bị đâm vào, đó chính là chiếc xe con màu xám.
Sở Liệt và vợ mình Lý Nhân đều xuống xe, định xem xem đã xảy ra chuyện gì, đúng lúc này, hai người đàn ông ngoại quốc cũng từ chiếc xe đằng sau đi ra, họ dùng tiếng anh sốt sắng liên tục hỏi, Sở Liệt biết tiếng anh, hắn liền giải thích, mà lúc đó hai người họ đều không biết, mình bị những câu hỏi liên tục kia của hai người đàn ông nước ngoài dồn đến trước của xe của chiếc xe hàng, hai người đàn ông đó liền tiến đến bịt miệng họ lại, trong nháy mắt Sở Liệt và vợ liền chìm vào bóng tối, rất nhanh đã bị bắt cóc lên chiếc xe hàng màu đen, một trong những tên sát thủ liền chui vào chiếc xe của Sở Liệt, hai chiếc xe chạy nhanh ra khỏi hiện trường.
Bởi vì chiếc xe hàng rất cao to, nên đã che khuất đi tầm nhìn, ở đó cũng không có người, nên sự cố này cứ như thế mà biến mất.
Sở Liệt và vợ đã hôn mê trong xe, chân tay bị trói chặt.
Lúc Sở Liệt tỉnh dậy, hắn nhìn thấy vợ mình bên cạnh cũng bị trói giống mình, hắn liền muốn gọi cô, nhưng miệng của hắn đã bị băng dính dính lại, chỉ có thể phát ra những âm thanh u ơ để đánh thức vợ, muốn xem xem vợ mình có sao không.
Lý Nhân cũng yếu ớt tỉnh dậy, cô nhìn thấy chồng và mình đang bị trói trên xe, liền hoảng sợ, mà ngồi trước mặt họ, là một tên người nước ngoài đang cầm dao, đi đi lại lại.
Lúc đó họ liền ý thức được rằng, mình đã bị bắt cóc.
Chỉ là, người bắt cóc mình là ai? Bọn họ muốn gì?
Suốt dọc đường đám người này không nói với họ một lời nào, chỉ thỉnh thoảng cười nhạt nhìn họ, như kiểu đang nhìn hai người đã chết.
Sở Liệt vô cùng lo lắng, không phải cho sự sống chết của mình, mà là cho vợ, và cả gia tộc của mình.
Chiếc xe bị kéo hết rèm che, mà bốn phía cũng được che hết lại, họ chỉ biết chiếc xe đang không ngừng đi về phía trước, còn về phần đi đâu, họ hoàn toàn không thể nhìn rõ, hiển nhiên những tên bắt cóc này vô cùng có kinh nghiệm.
Sở Liệt liều mạng ngọ ngoạy một chút, thử xem có thể chạy trốn, nhưng mà, người của Locke sao có thể để cho họ một tia hy vọng thoát thân?
Cuối cùng chiếc xe cũng dừng lại, Sở Liệt và vợ nhìn nhau, ánh mắt đều vô cùng lo lắng cho nhau.
Cửa xe vừa mở, liền có một tên nước ngoài tiến lên, dùng những hành động cực kỳ thô lỗ, kéo họ vào một nhà kho đã bỏ đi.
Họ chính là ba mẹ của Hỏa Hỏa, mà Hỏa Hỏa lại chính là người phản bội lại tổ chức của họ, đối đãi với ba mẹ của cô, đám sát thủ này không có một chút nương tay nào, thậm chí còn rất muốn giết người.
Locke ngồi bên trong, hắn nhìn đôi vợ chồng đang bị đưa vào, khóe miệng hắn nở một nụ cười hài lòng, quả nhiên ra tay không có chút phòng bị nào, mới có thể đạt được điều tốt nhất.
Sở Liệt nhìn Locke, ông muốn cùng hắn nói chuyện, muốn biết tại sao hắn lại bắt cóc vợ chồng ông, là vì tiền, hay là những quyền lợi khác, nhưng mà, Locke căn bản không muốn đàm phán với ông, hắn bắt hai người họ là vì muốn ép Hỏa Hỏa xuất hiện, lúc này, hắn đã cho người lắp đặt hệ thống tường lửa, hắn biết thuộc hạ của Tịch Phong Hàn đã sớm phá giải hệ thống của hắn trước kia, nên lần này Locke phải tiêu tốn một khuản tiền lớn để mua lại tường lửa, ít ra có thể làm cho thuộc hạ của Tịch Phong Hàn trong vòng một tháng không thể tìm ra tin tức gì của hắn.
"Gửi cho Hỏa Hỏa một chỉ thị, chỉ cần cô ta đăng nhập vào, là có thể nhìn thấy tin nhắn của chúng ta."
"Vậy ngộ nhỡ cô ta không mở máy tính thì sao?"
"Cô ta vẫn đang luôn tìm kiếm ba mẹ của mình, nói không chừng có thể cần những thông tin mới, chúng ta chỉ có thể đợi, nếu thật sự không được, thì chúng ta nghĩ cách để thông báo cho cô ta trên tivi." Locke có biện pháp.
Nhưng mà, hắn không cần phải hao tâm tổn sức, bởi vì gần đây Hỏa Hỏa hàng ngày đều mơ thấy ác mộng, cho nên, sự bất an trong lòng cô đã chồng chất lên rất cao.
Cô đúng là không muốn đụng vào máy tính, không muốn lại đụng phải tổ chức, nhưng cô thật sự cảm thấy bất an, sự lo lắng trong cô càng ngày càng lớn.
Đối với những gì cô hiểu về Locke, hắn tuyệt đối không phải là loại người có thù không báo, cô giết chết ba thuộc hạ của hắn, hơn nữa, còn để cho Tịch Phong Hàn truy sát hắn, sự hận thù trong lòng hắn đã sâu hơn cả đại dương, hắn nhất định sẽ tìm đến cửa nhà cô.
Tịch Phong Hàn đưa cho cô một chiếc laptop, để cô có thể giết thời gian, nhưng cô vì không muốn đụng vào máy tính nên vẫn chưa dùng, mà lúc này, ngoài cửa sổ mù mịt, cái lạnh của mùa đông đã leo lên đến cửa, kết thành một tầng sương.
Cái ấm áp trong phòng tựa như mùa xuân, nhưng, lòng cô lại rất tối tăm, bởi vì lịch trình của Tịch Phong Hàn luôn thay đổi, cô vẫn chưa chờ được hắn quay về, lại làm cô thêm một tia bất an.
Cô muốn xem xem tổ chức có động thái gì, dù sao cũng không muốn tranh với hắn.
Hỏa Hỏa cắn cắn môi, cô vẫn đưa tay ra nhập mật khẩu trước kia của mình, cô nghĩ không biết có thể vào được không?
Bởi vì tổ chức không cho phép cô có thể đi sâu vào bên trong để xem những tin tức mới nhất, nhưng mà, ngoài ý muốn cô lại đăng nhập được vào, hơn nữa, cô lại còn có một tin nhắn mới.
Lồng ngực cô liền căng cứng lại, cô nhìn thanh thông báo hiển thị một tin nhắn mới, cô biết, đây không phải là một tin nhắn quảng cáo, người có thể gửi tin nhắn cho cô, nhất định là người trong tổ chức.
Cô căng thẳng, đưa tay đi tới, bấm mở!
Tin nhắn mới hiện ra, không ngờ là hai bức ảnh, và còn một đoạn tin nhắn.
"Con gái nuôi, con không phải vẫn đang đi tìm ba mẹ ruột của mình sao? Đôi vợ chồng này chính là ba mẹ ruột của con, hiện giờ họ đang nằm trong tay ba, nếu con muốn cứu họ, thì tốt nhất không được bảo với bất luận kẻ nào, nhất là Tịch Phong Hàn, nếu để cho ta dò ra được một tia nguy hiểm nào, họ sẽ chết."
Hỏa Hỏa nhìn bố mẹ đang bị chói chặt tay chân, cô sợ đến nỗi trợn to mắt, tay nắm chặt nắm đấm. Trời ạ! Locke không những đã đến, hắn còn bắt cóc ba mẹ ruột của cô.
Mà đúng lúc này, lại một tin nhắn nữa đến, cô vội vàng mở, liền thấy Locke ngồi trong một căn phòng, khuôn mặt nở một nụ cười lạnh băng nhìn cô: " Hỏa Hỏa, lâu rồi không gặp, vẫn còn nhớ đến người bố dượng này chứ?"
"Xin ông hãy thả họ ra, ân oán giữa hai chúng ta không liên quan đến người khác." Hỏa Hỏa phẫn nộ nhìn người đàn ông trong video lên tiếng.
Mãi đến ba giờ chiều, xe của Sở Liệt mới đi ra, hai chiếc xe của thuộc hạ Locke liền bám theo, định tìm nơi nào vắng vẻ để ra tay.
Sở Liệt quyết định mua cho ba mình loại rượu gạo mà ông thích nhất, mà chỉ có ở một nơi mới có thể mua được, ở đó hàng là chuẩn nhất.
Lúc xe của Sở Liệt vừa rẽ vào một giao lộ, đột nhiên bị chặn đầu bởi một chiếc xe hàng màu đen.
"Có chuyện gì vây?" Sở Liệt muốn tránh, nhưng chiếc xe vẫn bị đụng phải, đến chiếc xe đi phía sau cũng bị đâm vào, đó chính là chiếc xe con màu xám.
Sở Liệt và vợ mình Lý Nhân đều xuống xe, định xem xem đã xảy ra chuyện gì, đúng lúc này, hai người đàn ông ngoại quốc cũng từ chiếc xe đằng sau đi ra, họ dùng tiếng anh sốt sắng liên tục hỏi, Sở Liệt biết tiếng anh, hắn liền giải thích, mà lúc đó hai người họ đều không biết, mình bị những câu hỏi liên tục kia của hai người đàn ông nước ngoài dồn đến trước của xe của chiếc xe hàng, hai người đàn ông đó liền tiến đến bịt miệng họ lại, trong nháy mắt Sở Liệt và vợ liền chìm vào bóng tối, rất nhanh đã bị bắt cóc lên chiếc xe hàng màu đen, một trong những tên sát thủ liền chui vào chiếc xe của Sở Liệt, hai chiếc xe chạy nhanh ra khỏi hiện trường.
Bởi vì chiếc xe hàng rất cao to, nên đã che khuất đi tầm nhìn, ở đó cũng không có người, nên sự cố này cứ như thế mà biến mất.
Sở Liệt và vợ đã hôn mê trong xe, chân tay bị trói chặt.
Lúc Sở Liệt tỉnh dậy, hắn nhìn thấy vợ mình bên cạnh cũng bị trói giống mình, hắn liền muốn gọi cô, nhưng miệng của hắn đã bị băng dính dính lại, chỉ có thể phát ra những âm thanh u ơ để đánh thức vợ, muốn xem xem vợ mình có sao không.
Lý Nhân cũng yếu ớt tỉnh dậy, cô nhìn thấy chồng và mình đang bị trói trên xe, liền hoảng sợ, mà ngồi trước mặt họ, là một tên người nước ngoài đang cầm dao, đi đi lại lại.
Lúc đó họ liền ý thức được rằng, mình đã bị bắt cóc.
Chỉ là, người bắt cóc mình là ai? Bọn họ muốn gì?
Suốt dọc đường đám người này không nói với họ một lời nào, chỉ thỉnh thoảng cười nhạt nhìn họ, như kiểu đang nhìn hai người đã chết.
Sở Liệt vô cùng lo lắng, không phải cho sự sống chết của mình, mà là cho vợ, và cả gia tộc của mình.
Chiếc xe bị kéo hết rèm che, mà bốn phía cũng được che hết lại, họ chỉ biết chiếc xe đang không ngừng đi về phía trước, còn về phần đi đâu, họ hoàn toàn không thể nhìn rõ, hiển nhiên những tên bắt cóc này vô cùng có kinh nghiệm.
Sở Liệt liều mạng ngọ ngoạy một chút, thử xem có thể chạy trốn, nhưng mà, người của Locke sao có thể để cho họ một tia hy vọng thoát thân?
Cuối cùng chiếc xe cũng dừng lại, Sở Liệt và vợ nhìn nhau, ánh mắt đều vô cùng lo lắng cho nhau.
Cửa xe vừa mở, liền có một tên nước ngoài tiến lên, dùng những hành động cực kỳ thô lỗ, kéo họ vào một nhà kho đã bỏ đi.
Họ chính là ba mẹ của Hỏa Hỏa, mà Hỏa Hỏa lại chính là người phản bội lại tổ chức của họ, đối đãi với ba mẹ của cô, đám sát thủ này không có một chút nương tay nào, thậm chí còn rất muốn giết người.
Locke ngồi bên trong, hắn nhìn đôi vợ chồng đang bị đưa vào, khóe miệng hắn nở một nụ cười hài lòng, quả nhiên ra tay không có chút phòng bị nào, mới có thể đạt được điều tốt nhất.
Sở Liệt nhìn Locke, ông muốn cùng hắn nói chuyện, muốn biết tại sao hắn lại bắt cóc vợ chồng ông, là vì tiền, hay là những quyền lợi khác, nhưng mà, Locke căn bản không muốn đàm phán với ông, hắn bắt hai người họ là vì muốn ép Hỏa Hỏa xuất hiện, lúc này, hắn đã cho người lắp đặt hệ thống tường lửa, hắn biết thuộc hạ của Tịch Phong Hàn đã sớm phá giải hệ thống của hắn trước kia, nên lần này Locke phải tiêu tốn một khuản tiền lớn để mua lại tường lửa, ít ra có thể làm cho thuộc hạ của Tịch Phong Hàn trong vòng một tháng không thể tìm ra tin tức gì của hắn.
"Gửi cho Hỏa Hỏa một chỉ thị, chỉ cần cô ta đăng nhập vào, là có thể nhìn thấy tin nhắn của chúng ta."
"Vậy ngộ nhỡ cô ta không mở máy tính thì sao?"
"Cô ta vẫn đang luôn tìm kiếm ba mẹ của mình, nói không chừng có thể cần những thông tin mới, chúng ta chỉ có thể đợi, nếu thật sự không được, thì chúng ta nghĩ cách để thông báo cho cô ta trên tivi." Locke có biện pháp.
Nhưng mà, hắn không cần phải hao tâm tổn sức, bởi vì gần đây Hỏa Hỏa hàng ngày đều mơ thấy ác mộng, cho nên, sự bất an trong lòng cô đã chồng chất lên rất cao.
Cô đúng là không muốn đụng vào máy tính, không muốn lại đụng phải tổ chức, nhưng cô thật sự cảm thấy bất an, sự lo lắng trong cô càng ngày càng lớn.
Đối với những gì cô hiểu về Locke, hắn tuyệt đối không phải là loại người có thù không báo, cô giết chết ba thuộc hạ của hắn, hơn nữa, còn để cho Tịch Phong Hàn truy sát hắn, sự hận thù trong lòng hắn đã sâu hơn cả đại dương, hắn nhất định sẽ tìm đến cửa nhà cô.
Tịch Phong Hàn đưa cho cô một chiếc laptop, để cô có thể giết thời gian, nhưng cô vì không muốn đụng vào máy tính nên vẫn chưa dùng, mà lúc này, ngoài cửa sổ mù mịt, cái lạnh của mùa đông đã leo lên đến cửa, kết thành một tầng sương.
Cái ấm áp trong phòng tựa như mùa xuân, nhưng, lòng cô lại rất tối tăm, bởi vì lịch trình của Tịch Phong Hàn luôn thay đổi, cô vẫn chưa chờ được hắn quay về, lại làm cô thêm một tia bất an.
Cô muốn xem xem tổ chức có động thái gì, dù sao cũng không muốn tranh với hắn.
Hỏa Hỏa cắn cắn môi, cô vẫn đưa tay ra nhập mật khẩu trước kia của mình, cô nghĩ không biết có thể vào được không?
Bởi vì tổ chức không cho phép cô có thể đi sâu vào bên trong để xem những tin tức mới nhất, nhưng mà, ngoài ý muốn cô lại đăng nhập được vào, hơn nữa, cô lại còn có một tin nhắn mới.
Lồng ngực cô liền căng cứng lại, cô nhìn thanh thông báo hiển thị một tin nhắn mới, cô biết, đây không phải là một tin nhắn quảng cáo, người có thể gửi tin nhắn cho cô, nhất định là người trong tổ chức.
Cô căng thẳng, đưa tay đi tới, bấm mở!
Tin nhắn mới hiện ra, không ngờ là hai bức ảnh, và còn một đoạn tin nhắn.
"Con gái nuôi, con không phải vẫn đang đi tìm ba mẹ ruột của mình sao? Đôi vợ chồng này chính là ba mẹ ruột của con, hiện giờ họ đang nằm trong tay ba, nếu con muốn cứu họ, thì tốt nhất không được bảo với bất luận kẻ nào, nhất là Tịch Phong Hàn, nếu để cho ta dò ra được một tia nguy hiểm nào, họ sẽ chết."
Hỏa Hỏa nhìn bố mẹ đang bị chói chặt tay chân, cô sợ đến nỗi trợn to mắt, tay nắm chặt nắm đấm. Trời ạ! Locke không những đã đến, hắn còn bắt cóc ba mẹ ruột của cô.
Mà đúng lúc này, lại một tin nhắn nữa đến, cô vội vàng mở, liền thấy Locke ngồi trong một căn phòng, khuôn mặt nở một nụ cười lạnh băng nhìn cô: " Hỏa Hỏa, lâu rồi không gặp, vẫn còn nhớ đến người bố dượng này chứ?"
"Xin ông hãy thả họ ra, ân oán giữa hai chúng ta không liên quan đến người khác." Hỏa Hỏa phẫn nộ nhìn người đàn ông trong video lên tiếng.
/1503
|