Bữa tiệc của tối nay vẫn như thường lệ, hoành tráng, xa xỉ và nổi bật.
Cung Vũ Trạch dắt tay Quý An Ninh bước xuống xe, Quý An Ninh đã thay một bộ lễ phục dạ hội màu đen, lễ phục màu đen kết hợp với kép tọc kim cương, đơn giản, không quá cầu kì nhưng cũng đặc biệt sang trọng.
Cung Vũ Trạch cũng từ bỏ cách ăn vận nghiêm túc bình thường, khoác lên người bộ comple màu xanh nhạt, thoải mái nhưng cũng không kém phần trang trọng, càng tôn lên nét thời thượng, anh một tay cầm túi xách xinh xắn của Quý An Ninh, một tay dắt tay cô, bước tới hội trường buổi tiệc tối nay.
Tối nay có một số phóng viên cũng tham gia, nhìn thấy anh lập tức nhận ra, ánh đèn flash lập tức tập trung chụp về phía anh, Quý An Ninh nho nhã mỉm cười, không hề tỏ ra rụt rè, ánh mắt Cung Vũ Trạch khẽ liếc nhìn họ, chuyển từ dắt tay sang ôm eo, dẫn Quý An Ninh vào trong.
Trong ống kính, tất cả đều là dáng vẻ ân ái của họ khiến tất cả mọi người vô cùng ngưỡng mộ, hiếm khi chụp được cuộc sống tình cảm của đại thiếu gia tập đoàn Cung Thị, hơn nữa bạn gái của anh ấy cũng cực kì xinh đẹp quyến rũ.
Cuộc sống riêng tư của Cung Vũ Trạch rất hiếm khi xuất hiện trước mặt mọi người, cho dù có cũng không phải là tác phong thiếu gia phong lưu, anh rất kín tiếng, nhưng thường xuyên xuất hiện ở các buội toạ đàm tài chính, rất ít khi có scandal trên mặt báo.
Một thiếu gia hào môn như vậy cho dù muốn bôi nhọ cũng không có bằng chứng xác thực, ngược lại tuyên dương tác phong nghiêm túc của anh mới có thể mang lại năng lượng tích cực cho cuộc sống.
Tiếp sau đó, khách mời lần lượt tới nơi, anh em Lam Phong cũng xuất hiện, Lam Doanh hôm nay dành hết tâm huyết cho vấn đề ăn vận, hơn nữa bản thân cô cũng rất có nhan sắc, cô mặc một bộ lễ phục ôm ngực màu vàng rất bạo dạn khiến nửa người trên đều rất thu hút ánh nhìn, cho dù là Lam Phong khi nhìn cách ăn vận của cô cũng từng ngăn cản, nhưng không cản được Lam Doanh muốn mặc như vậy trong hôm nay.
Cô không hề tỏ ra xấu hổ, đối với cô đây là tiêu chuẩn thời trang của một bữa tiệc bình thường, hơn nữa vóc dáng của cô cũng không tồi, tại sao cô phải che giấu vóc dáng của mình?
Lam Doanh vẫn còn mải miết để phóng viên chụp hình, trang đầu ngày mai chắc chắn cô cũng sẽ được toả sáng, Lam Phong thì không thể tiếp tục để mặc vậy, vội vàng kéo em gái đi vào trong.
"Anh, anh làm gì thế!" Lam Doanh bực bội nói.
"Em mặc thế này thì đừng xuất hiện nhiều trước ống kính." Lam Phong nhíu mày nhìn cô.
"Em thế này thì làm sao? Anh nhìn mà xem, có biết bao nhiêu người mặc như em, đây là gợi cảm thời trang, anh có hiểu không vậy?" Lam Doanh trách cứ anh mình, Lam Phong là người chuyên tâm vào việc kinh doanh, chỉ có người như vậy mới có thể làm huynh đệ của Cung Vũ Trạch.
Ánh mắt chọn bạn của Cung Vũ Trạch cũng không phải tuỳ tiện, con cháu nhà giàu chỉ biết ăn chơi và sống bằng tiền của ba mẹ, anh căn bản không kết thân.
Lam Phong cũng không biết phải làm sao với em gái mình, đành nói: "Tối nay em đừng gây ra chuyện gì đấy."
"Em có thể gây ra chuyện gì chứ?" Lam Doanh vừa nói vừa ngẩng đầu tìm kiếm bóng dáng Cung Vũ Trạch trong đám đông, lúc này Cung Vũ Trạch và Quý An Ninh đang nâng ly trò chuyện với chủ bữa tiệc ở trước cửa sổ.
"Vũ Trạch à, chú còn nhớ dáng vẻ của cháu hồi nhỏ đấy! Khi đó ba cháu đi đâu cũng dắt theo cháu, cháu mới cao từng này này, thường xuyên ngồi trên tay ba cháu, rất đẹp trai! Bây giờ đã lớn thế này rồi, còn chú thì đã già." Chủ bước tiệc là chủ tịch Dương cười nói, cảm khái."
Hậu sinh khả uý!
Đại thiếu gia nhà họ Cung đã tiếp quản công ty, nổi danh tứ phương.
Ánh mắt Quý An Ninh bên cạnh vẫn chăm chú nhìn Cung Vũ Trạch, đôi mắt mỉm cười toát lên tình cảm sâu nặng đối với anh, cô dường như có thể tưởng tượng ra Cung Vũ Trạch hồi nhỏ dễ thương thế nào, vì bây giờ anh cũng vẫn rất đẹp trai.
"Chú Dương, chú không hề già chút nào!" Cung Vũ Trạch mỉm cười trả lời.
"Không được, không được, so với ba mẹ cháu, chú giống như hơn họ hẳn một vai vế! Lần trước gặp họ tại một bữa tiệc ở nước ngoài, đúng là một cặp vợ chồng đẹp như thần tiên! Hơn nữa họ nhìn vẫn trong dáng vẻ trung niên, chú không bì được." Chủ tịch Dương vô cùng cảm thán.
Nói tới mức độ ân ái của ba mẹ mình, Cung Vũ Trạch rất có tiếng nói, từ nhỏ tới lớn, ba anh yêu mẹ anh thế nào, anh cảm nhận rõ nhất.
"Khi nào chú phải hỏi họ xem làm thế nào để trường sinh bất lão, chú cũng muốn được trẻ ra một chút!"
"Ba mẹ cháu chắc là do tâm thái tốt!" Cung Vũ Trạch bật cười, Quý An Ninh bên cạnh nghĩ tới ba mẹ chồng tương lai, cô bất giác bối rối cúi đầu.
Ở phía xa, Lam Phong cũng tìm thấy Cung Vũ Trạch, khi anh bước tới, Lam Doanh đương nhiên cũng đi theo, chỉ có điều khi ánh mắt cô ta nhìn thấy bên cạnh Cung Vũ Trạch còn có một bóng người mảnh mai yêu kiều, ánh mắt cô ta lập tức như mắt rắn độc,vừa lạnh lùng vừa tàn nhẫn, độc ác.
Lam Phong cũng nhìn thấy, anh nghĩ thầm đó chắc là em gái của Quý Thiên Tứ, anh nghĩ tới điều gì liền quay sang nhìn em gái mình, Lam Doanh cảm nhận được anh mình đang nhìn mình liền vội vàng thu ánh mắt lại.
Lam Phong nhìn cô cảnh cáo, tỏ ý cô không được làm bừa.
Lam Doanh bĩu môi, không cam tâm hừ một tiếng.
"Vũ Trạch." Lam Phong gọi anh.
Cung Vũ Trạch nhìn thấy bạn liền quay đầu lại, Quý An Ninh cũng quay đầu lại theo anh, bất ngờ bắt gặp ánh mắt của Lam Doanh, trong ánh mắt của hai người phụ nữ đều chất chứa những tâm sự mà người khác không nhìn thấy được.
"A Phong, cậu tới rồi à?" Cung vũ Trạch vỗ vai anh chào hỏi.
Quý An Ninh cũng lần đầu tiên gặp anh trai của Lam Doanh, đây là một người đàn ông khí chất chín chắn, hoàn toàn không ác độc như Lam Doanh.
Ánh mắt Lam Phong nhìn Quý An Ninh, lần trước tại buổi đấu giá nhìn không kĩ, bây giờ dưới ánh đèn sáng rực, dung mạo của Quý An Ninh trở nên rõ ràng hơn, Lam Phong không khỏi vui thay cho Cung Vũ Trạch, tầm mắt của anh ta đúng là không tệ, tiểu thư nhà họ Quý đúng là rất xinh đẹp dịu dàng, thích hợp cưới về làm vợ.
Lam Doanh lập tức bước tới trước mặt Quý An ninh, vô cùng nhỏ nhẹ gọi Cung Vũ Trạch: "anh Vũ Trạch, lâu rồi không gặp."
Cung Vũ Trạch gật đầu với cô ta xem như đáp lời.
"A Phong, A Phong, cháu cũng tới rồi à, mau lại đây,hai người trẻ tuổi các cháu mau lại đây, chú giới thiệu mấy người bạn cho các cháu làm quen." Chủ tịch Dương thấy hai người hậu bối đều có mặt, vừa hay bạn bè ông muốn gặp họ, liền gọi họ đi.
Cung Vũ Trạch nói với Quý An Ninh: "Em ở đây đợi anh một lát, anh sẽ quay lại liền!"
"Vâng, anh cứ di đi! Em đi ăn một chút!" Quý An Ninh mỉm cười, dịu dàng đáp lời.
Lam Phong nhìn em gái mình, sau đó cùng Cung Vũ Trạch đi sang chỗ chủ tịch Dương làm quen với bạn bè của ông.
"Hai người đàn ông vừa đi khuất, Lam Doanh liền cười nhạt:"Đúng là oan gia ngõ hẹp, đi tới đâu cũng gặp cô!"
"Tôi không có gì để nói với cô cả, tốt nhất cô đừng tới làm phiền tôi." Quý An Ninh cảnh cáo, ánh mắt không giấu vẻ căm ghét."
Cung Vũ Trạch dắt tay Quý An Ninh bước xuống xe, Quý An Ninh đã thay một bộ lễ phục dạ hội màu đen, lễ phục màu đen kết hợp với kép tọc kim cương, đơn giản, không quá cầu kì nhưng cũng đặc biệt sang trọng.
Cung Vũ Trạch cũng từ bỏ cách ăn vận nghiêm túc bình thường, khoác lên người bộ comple màu xanh nhạt, thoải mái nhưng cũng không kém phần trang trọng, càng tôn lên nét thời thượng, anh một tay cầm túi xách xinh xắn của Quý An Ninh, một tay dắt tay cô, bước tới hội trường buổi tiệc tối nay.
Tối nay có một số phóng viên cũng tham gia, nhìn thấy anh lập tức nhận ra, ánh đèn flash lập tức tập trung chụp về phía anh, Quý An Ninh nho nhã mỉm cười, không hề tỏ ra rụt rè, ánh mắt Cung Vũ Trạch khẽ liếc nhìn họ, chuyển từ dắt tay sang ôm eo, dẫn Quý An Ninh vào trong.
Trong ống kính, tất cả đều là dáng vẻ ân ái của họ khiến tất cả mọi người vô cùng ngưỡng mộ, hiếm khi chụp được cuộc sống tình cảm của đại thiếu gia tập đoàn Cung Thị, hơn nữa bạn gái của anh ấy cũng cực kì xinh đẹp quyến rũ.
Cuộc sống riêng tư của Cung Vũ Trạch rất hiếm khi xuất hiện trước mặt mọi người, cho dù có cũng không phải là tác phong thiếu gia phong lưu, anh rất kín tiếng, nhưng thường xuyên xuất hiện ở các buội toạ đàm tài chính, rất ít khi có scandal trên mặt báo.
Một thiếu gia hào môn như vậy cho dù muốn bôi nhọ cũng không có bằng chứng xác thực, ngược lại tuyên dương tác phong nghiêm túc của anh mới có thể mang lại năng lượng tích cực cho cuộc sống.
Tiếp sau đó, khách mời lần lượt tới nơi, anh em Lam Phong cũng xuất hiện, Lam Doanh hôm nay dành hết tâm huyết cho vấn đề ăn vận, hơn nữa bản thân cô cũng rất có nhan sắc, cô mặc một bộ lễ phục ôm ngực màu vàng rất bạo dạn khiến nửa người trên đều rất thu hút ánh nhìn, cho dù là Lam Phong khi nhìn cách ăn vận của cô cũng từng ngăn cản, nhưng không cản được Lam Doanh muốn mặc như vậy trong hôm nay.
Cô không hề tỏ ra xấu hổ, đối với cô đây là tiêu chuẩn thời trang của một bữa tiệc bình thường, hơn nữa vóc dáng của cô cũng không tồi, tại sao cô phải che giấu vóc dáng của mình?
Lam Doanh vẫn còn mải miết để phóng viên chụp hình, trang đầu ngày mai chắc chắn cô cũng sẽ được toả sáng, Lam Phong thì không thể tiếp tục để mặc vậy, vội vàng kéo em gái đi vào trong.
"Anh, anh làm gì thế!" Lam Doanh bực bội nói.
"Em mặc thế này thì đừng xuất hiện nhiều trước ống kính." Lam Phong nhíu mày nhìn cô.
"Em thế này thì làm sao? Anh nhìn mà xem, có biết bao nhiêu người mặc như em, đây là gợi cảm thời trang, anh có hiểu không vậy?" Lam Doanh trách cứ anh mình, Lam Phong là người chuyên tâm vào việc kinh doanh, chỉ có người như vậy mới có thể làm huynh đệ của Cung Vũ Trạch.
Ánh mắt chọn bạn của Cung Vũ Trạch cũng không phải tuỳ tiện, con cháu nhà giàu chỉ biết ăn chơi và sống bằng tiền của ba mẹ, anh căn bản không kết thân.
Lam Phong cũng không biết phải làm sao với em gái mình, đành nói: "Tối nay em đừng gây ra chuyện gì đấy."
"Em có thể gây ra chuyện gì chứ?" Lam Doanh vừa nói vừa ngẩng đầu tìm kiếm bóng dáng Cung Vũ Trạch trong đám đông, lúc này Cung Vũ Trạch và Quý An Ninh đang nâng ly trò chuyện với chủ bữa tiệc ở trước cửa sổ.
"Vũ Trạch à, chú còn nhớ dáng vẻ của cháu hồi nhỏ đấy! Khi đó ba cháu đi đâu cũng dắt theo cháu, cháu mới cao từng này này, thường xuyên ngồi trên tay ba cháu, rất đẹp trai! Bây giờ đã lớn thế này rồi, còn chú thì đã già." Chủ bước tiệc là chủ tịch Dương cười nói, cảm khái."
Hậu sinh khả uý!
Đại thiếu gia nhà họ Cung đã tiếp quản công ty, nổi danh tứ phương.
Ánh mắt Quý An Ninh bên cạnh vẫn chăm chú nhìn Cung Vũ Trạch, đôi mắt mỉm cười toát lên tình cảm sâu nặng đối với anh, cô dường như có thể tưởng tượng ra Cung Vũ Trạch hồi nhỏ dễ thương thế nào, vì bây giờ anh cũng vẫn rất đẹp trai.
"Chú Dương, chú không hề già chút nào!" Cung Vũ Trạch mỉm cười trả lời.
"Không được, không được, so với ba mẹ cháu, chú giống như hơn họ hẳn một vai vế! Lần trước gặp họ tại một bữa tiệc ở nước ngoài, đúng là một cặp vợ chồng đẹp như thần tiên! Hơn nữa họ nhìn vẫn trong dáng vẻ trung niên, chú không bì được." Chủ tịch Dương vô cùng cảm thán.
Nói tới mức độ ân ái của ba mẹ mình, Cung Vũ Trạch rất có tiếng nói, từ nhỏ tới lớn, ba anh yêu mẹ anh thế nào, anh cảm nhận rõ nhất.
"Khi nào chú phải hỏi họ xem làm thế nào để trường sinh bất lão, chú cũng muốn được trẻ ra một chút!"
"Ba mẹ cháu chắc là do tâm thái tốt!" Cung Vũ Trạch bật cười, Quý An Ninh bên cạnh nghĩ tới ba mẹ chồng tương lai, cô bất giác bối rối cúi đầu.
Ở phía xa, Lam Phong cũng tìm thấy Cung Vũ Trạch, khi anh bước tới, Lam Doanh đương nhiên cũng đi theo, chỉ có điều khi ánh mắt cô ta nhìn thấy bên cạnh Cung Vũ Trạch còn có một bóng người mảnh mai yêu kiều, ánh mắt cô ta lập tức như mắt rắn độc,vừa lạnh lùng vừa tàn nhẫn, độc ác.
Lam Phong cũng nhìn thấy, anh nghĩ thầm đó chắc là em gái của Quý Thiên Tứ, anh nghĩ tới điều gì liền quay sang nhìn em gái mình, Lam Doanh cảm nhận được anh mình đang nhìn mình liền vội vàng thu ánh mắt lại.
Lam Phong nhìn cô cảnh cáo, tỏ ý cô không được làm bừa.
Lam Doanh bĩu môi, không cam tâm hừ một tiếng.
"Vũ Trạch." Lam Phong gọi anh.
Cung Vũ Trạch nhìn thấy bạn liền quay đầu lại, Quý An Ninh cũng quay đầu lại theo anh, bất ngờ bắt gặp ánh mắt của Lam Doanh, trong ánh mắt của hai người phụ nữ đều chất chứa những tâm sự mà người khác không nhìn thấy được.
"A Phong, cậu tới rồi à?" Cung vũ Trạch vỗ vai anh chào hỏi.
Quý An Ninh cũng lần đầu tiên gặp anh trai của Lam Doanh, đây là một người đàn ông khí chất chín chắn, hoàn toàn không ác độc như Lam Doanh.
Ánh mắt Lam Phong nhìn Quý An Ninh, lần trước tại buổi đấu giá nhìn không kĩ, bây giờ dưới ánh đèn sáng rực, dung mạo của Quý An Ninh trở nên rõ ràng hơn, Lam Phong không khỏi vui thay cho Cung Vũ Trạch, tầm mắt của anh ta đúng là không tệ, tiểu thư nhà họ Quý đúng là rất xinh đẹp dịu dàng, thích hợp cưới về làm vợ.
Lam Doanh lập tức bước tới trước mặt Quý An ninh, vô cùng nhỏ nhẹ gọi Cung Vũ Trạch: "anh Vũ Trạch, lâu rồi không gặp."
Cung Vũ Trạch gật đầu với cô ta xem như đáp lời.
"A Phong, A Phong, cháu cũng tới rồi à, mau lại đây,hai người trẻ tuổi các cháu mau lại đây, chú giới thiệu mấy người bạn cho các cháu làm quen." Chủ tịch Dương thấy hai người hậu bối đều có mặt, vừa hay bạn bè ông muốn gặp họ, liền gọi họ đi.
Cung Vũ Trạch nói với Quý An Ninh: "Em ở đây đợi anh một lát, anh sẽ quay lại liền!"
"Vâng, anh cứ di đi! Em đi ăn một chút!" Quý An Ninh mỉm cười, dịu dàng đáp lời.
Lam Phong nhìn em gái mình, sau đó cùng Cung Vũ Trạch đi sang chỗ chủ tịch Dương làm quen với bạn bè của ông.
"Hai người đàn ông vừa đi khuất, Lam Doanh liền cười nhạt:"Đúng là oan gia ngõ hẹp, đi tới đâu cũng gặp cô!"
"Tôi không có gì để nói với cô cả, tốt nhất cô đừng tới làm phiền tôi." Quý An Ninh cảnh cáo, ánh mắt không giấu vẻ căm ghét."
/1503
|