“Cô chắc chắn chỉ là đi làm người mẫu?” Cung Vũ Trạch nhéo mày, người con gái này nhìn từ đầu đến chân đều viết lên hai chữ, đơn thuần!
Nhìn bội dạng rất dễ bị lừa!
Hình như tai nạn xe lần này, anh ta mạnh mẽ, cô ta thì mềm yếu, thật ra nói về trách nhiệm, cô ta cũng phải chủ yếu do cô ta, vì lúc đó tốc độ xe rất nhanh!
Hạ An Ninh chớp mắt nhẹ mở to mắt, “Đương nhiên rồi! tôi không đi làm người mẫu, tôi có thể làm gì chứ?”
“Làm nghề người mẫu nghe có vẻ nổi tiếng, nhưng cô không biết đằng sau đó có bao nhiêu nguy hiểm sao? Cung Vũ Trạch thật sự lo lắng sợ cô ta bị lừa, tuy rất nhiều công ty tuyển người mẫu, lừa một số thiếu nữ vào hỗ, sau đó lừa tiền lại lừa thân thể.
Hạ An Ninh tiếp tục chớp chớp mắt, “Không phải vậy chứ! Hôm nay tôi vừa ký hợp đồng xong, tôi không thể không đi.”
Cung Vũ Trạch thở một hơi dài, có thể do từ nhỏ đến lớn, quan tâm em gái của anh ta quá đà, cho nên, với quan tâm như này trở thành một thói quen, nay nhìn người con gái nài cùng tuổi với em gái, anh ta hiển nhiên luôn tính toán đến sự nguy hiểm của cô ta.
Cung Vũ Trạch đưa tay ra, có một số chuyện nói cũng không hiểu, “Hợp đồng đâu? Đưa cho tôi xem.”
“Tôi... không cầm a!” Hạ An Ninh lúc này mới phát hiện, sau khi ký hợp đồng, cô ta cũng không có lấy một phần.
Sắc mặt của Cung Vũ Trạch ngơ ngác mấy giây, người phụ nữ là người ngu dốt sao? Ký hợp đồng như nào, cô ta lại không cầm.
Hạ An Ninh lập tức tim như thắt lại, cô ta đã làm gì người đàn ông này sao? Tại sao anh ta lại cau mày với bộ dạng có chút hung dữ?
“Công ty nào! Lấy tên cho tôi!” Cung Vũ Trạch cắn môi, người thiếu nữ nào đã làm cho anh ta có chút lo lắng.
Hạ An Ninh với đôi mắt to chớp đi chớp lại, nghĩ rồi nghĩ, “Hình như là công ty người mẫu Mỹ Nghĩa.”
“Địa chỉ biết không?”
“Biết mà! Nhưng cụ thể thì tôi không biết, tôi chỉ biết ở con đường phố đó.” Hạ An Ninh cũng chỉ thông qua tiểu Tuệ giới thiệu, cho nên, cô ta mới yên tâm ký hợp đồng!
“Tôi cử người đi kiểm tra một chút, nếu như không vấn đề gì, cô có thể đi, nếu như có vấn đề, cô vẫn phải ở lại đây nhé!” Cung Vũ Trạch mệnh lệnh nói.
Hạ An Ninh nhẹ nhàng mở to mắt, anh ta... anh ta đang quan tâm cô ta sao?
Có tiếng xe từ ngoài đến, là đội đầu bếp của anh ta đến rồi, anh ta đứng dậy nói, “Tôi đi vào phòng sách xử lý chút chuyện, cô có thể về phòng đợi đi.”
“Tôi... tôi không phải làm chút việc gì sao?” Hạ An Ninh hỏi.
Cung Vũ Trạch vừa bước lên cầu thang người chững lại một chút, nói thực lòng, anh ta vẫn chưa nghĩ ra, để người phụ nữ này làm gì.
Nhưng mà, đã để cô ta về làm người giúp việc miễn phí, nếu như không để cô ta làm chút việc gì, như vậy sẽ hiện rõ anh ta quá nhân từ rồi.
“Có, đi dọn dẹp phòng tập thể hình của tôi đi! Đúng sáu giờ rưỡi xuống ăn cơm.” Giao việc xong, Cung Vũ Trạch đi lên lầu.
Dưới lầu, nghe được công việc mà mình làm, Hạ An Ninh rất vui vẻ đi làm, cô ta cũng không muốn một người nhàn rỗi ở đây.
Hạ An Ninh liền đi lên lầu ba quét dọn phòng tập thể hình, khi mở cửa ra, trong phòng tập thể hình rất gọn gàng sạch sẽ, hình như không cần phải quyét dọn nữa chứ.
Tuy nhiên, cô ta vẫn xách một chậu nước qua đó cẩn thận tỉ mỉ lau chùi.
Cung Vũ Trạch ngồi trong phòng sách, nghĩ đến Hạ An Ninh ký hợp động với công ty đó, anh ta cầm điện thoại lên, bấm gọi số điện thoại của Hà Vĩnh.
“Chú Hà, giúp tôi kiểm tra một việc.”
“Thiếu gia cứ nói.”
“Giúp tôi kiểm tra một công ty nhỏ tên là công ty người mẫu Mỹ Nghĩa, xem có phải thật sự có công ty đó không, hay chỉ là một cái vỏ của công ty.”
“Thiếu gia, sao anh lại có hứng thú với công ty này vậy?” Hà Vĩnh lúc đó có chút bất ngờ hỏi, bởi vì việc này thì không phải là thói quen tác phong của thiếu gia.
Cung Vũ Trạch híp mắt, không muốn giải thích, “Chú cứ đi kiểm tra là được rồi, kết quả kiểm tra nhanh trong nói cho tôi.”
“Vâng được! tôi lập tức cử người đi kiểm tra.” Hà Vĩnh cũng không dám hỏi nhiều.
Sau khi cúp điện thoại, Cung Vũ Trạch ngồi vào vị trí, mở máy tính ra, bắt đầu xem báo cáo tổng kết hội nghị ngày hôm nay, cũng đồng thời xử lý một số công việc trong hộp thư điện tử.
Trong nhà bếp dưới lầu, đầu bếp cao cấp đang chuẩn bị bữa tối cho anh ta, mà là, tối nay không phải chuẩn bị một phần cho một mình anh ta, mà là chuẩn bị cho hai phần.
Tất cả nguyên liệu của bọn họ đều đã được chọn lựa kỹ càng, nhất định sẽ khỏe mạnh và dinh dưỡng.
Cung Vũ Trạch xử lý xong một số công việc, nhìn thời gian, đã sáu rưỡi rồi.
Anh ta nhớ đến người con gái mà anh ta đã mệnh lệnh đi dọn dẹp phòng tập thể hình, anh ta từng bước một bước vào chỗ ở của anh ta.
Giống như một con báo thanh nhã, đang đi bộ trên lãnh địa của mình.
Đèn phòng tập thể hình có sáng, Cung Vũ Trạch nhìn thấy một người con gái đang đứng ở trên một chiếc ghế, cô ta đang ra sức lau một thanh cột ngang, với chiều cao không đủ của cô ta, phải đứng trên một chiếc ghế, nhưng vẫn có chút không với tới.
Cung Vũ Trạch từng bước từng bước qua đó, đi trên chiếc thảm không có tiếng động, làm cho Hạ An Ninh căn bản không biết đằng sau có người.
Đợi cô ta định bước xuống ghế đi giặt khăn lau, vừa quay đầu, liền nhìn thấy một người đứng ở đằng sau.
Cô ta trực tiếp giật mình cả người run lên, hóa ra khi cô ta đứng trên ghế, thân người mất cân bằng, cô ta lắc đi lắc lại, phát ra một âm thanh sợ hãi, “A...”
Cô ta với tay, liền ngã từ trên ghế xuống, Cung Vũ Trạch cũng không ngờ tới là mình đã làm cô ta sợ.
Nhìn vào cô ta đang với tay với động tác ngã xuống, tinh thần của anh ta kéo căng, lập tức giơ hai tay ra ôm cô ta.
Hạ An Ninh nhào lên, lực cũng không phải nhỏ, bởi vì chân cô ta còn đạp một cái xuống ghế.
Trong nháy mắt, hai thân thể ôm chặt vào nhau, Hạ An Ninh ôm vào cổ của Cung Vũ Trạch, mà Cung Vũ Trạch ôm vào eo của cô ta, Cũng Vũ Trạch cứ nghĩ là mình sẽ đỡ kịp cô ta.
Nào ngờ anh ta đánh giá thấp lực xung kích của cô ta, anh ta lùi lại đằng sau hai bước, trực tiếp bị Hạ An Ninh đè anh ta xuống tấm thảm, hai cánh tay của anh ta đều đỡ cô ta, căn bản không có biện pháp nào ngăn cản được động tác ngã quỵ như vậy.
Thế là, hai người cứ như vậy chồng lên nhau trên mặt nền, trán của Hạ An Ninh đụng vào môi mềm mại của Cung Vũ Trạch.
Giường như môi của anh ta, hôn lên trán trắng nõn của cô ta.
Chứ đừng nhắc tới hai người còn ôm chặt nhau chung một chỗ, tình cảnh thân thể sát vào nhau không có khoảng cách.
Khuôn mặt đẹp của Hạ An Ninh bị cà vào đỏ đến nỗi muốn nổ tung, trên trán có chút ướt át, làm cho đầu cô ta hơi chút trống rỗng.
Cô ta ngẩng đầu lên, vừa đúng lúc Cung Vũ Trạch cũng có chút thẫn thờ, một đôi mắt sâu nhìn cô ta.
Hai ánh mắt chạm nhau, một đôi mắt hoảng sợ, một đôi mắt nghi ngờ.
Mà Cung Vũ Trạch cũng không có tốt hơn chỗ nào, sau đầu của anh ta đập nhẹ xuống thảm nền nhà, sau lưng cũng bị đụng phát đau, mà trong vòng tay của anh ta, có thêm một người con gái hoàn hảo không có chỗ chê.
“Xin lỗi... xin lỗi...” Hạ An Ninh hốt hoảng muốn từ người anh ta đứng lên.
Khi thân người của cô ta rời khỏi thân người Cung Vũ Trạch, anh ta cũng vội vàng chống tay đứng lên, “Cô không thể cẩn thận hợn một chút à?
“Xin lỗi, mới vừa rồi làm tôi sợ hết hồn.”
“Làm sao? Ở trong mắt cô, tôi có bộ dạng làm người khác sợ sao?” Cung thiếu gia hiển nhiên không thích nghe những lời này.
Nhìn bội dạng rất dễ bị lừa!
Hình như tai nạn xe lần này, anh ta mạnh mẽ, cô ta thì mềm yếu, thật ra nói về trách nhiệm, cô ta cũng phải chủ yếu do cô ta, vì lúc đó tốc độ xe rất nhanh!
Hạ An Ninh chớp mắt nhẹ mở to mắt, “Đương nhiên rồi! tôi không đi làm người mẫu, tôi có thể làm gì chứ?”
“Làm nghề người mẫu nghe có vẻ nổi tiếng, nhưng cô không biết đằng sau đó có bao nhiêu nguy hiểm sao? Cung Vũ Trạch thật sự lo lắng sợ cô ta bị lừa, tuy rất nhiều công ty tuyển người mẫu, lừa một số thiếu nữ vào hỗ, sau đó lừa tiền lại lừa thân thể.
Hạ An Ninh tiếp tục chớp chớp mắt, “Không phải vậy chứ! Hôm nay tôi vừa ký hợp đồng xong, tôi không thể không đi.”
Cung Vũ Trạch thở một hơi dài, có thể do từ nhỏ đến lớn, quan tâm em gái của anh ta quá đà, cho nên, với quan tâm như này trở thành một thói quen, nay nhìn người con gái nài cùng tuổi với em gái, anh ta hiển nhiên luôn tính toán đến sự nguy hiểm của cô ta.
Cung Vũ Trạch đưa tay ra, có một số chuyện nói cũng không hiểu, “Hợp đồng đâu? Đưa cho tôi xem.”
“Tôi... không cầm a!” Hạ An Ninh lúc này mới phát hiện, sau khi ký hợp đồng, cô ta cũng không có lấy một phần.
Sắc mặt của Cung Vũ Trạch ngơ ngác mấy giây, người phụ nữ là người ngu dốt sao? Ký hợp đồng như nào, cô ta lại không cầm.
Hạ An Ninh lập tức tim như thắt lại, cô ta đã làm gì người đàn ông này sao? Tại sao anh ta lại cau mày với bộ dạng có chút hung dữ?
“Công ty nào! Lấy tên cho tôi!” Cung Vũ Trạch cắn môi, người thiếu nữ nào đã làm cho anh ta có chút lo lắng.
Hạ An Ninh với đôi mắt to chớp đi chớp lại, nghĩ rồi nghĩ, “Hình như là công ty người mẫu Mỹ Nghĩa.”
“Địa chỉ biết không?”
“Biết mà! Nhưng cụ thể thì tôi không biết, tôi chỉ biết ở con đường phố đó.” Hạ An Ninh cũng chỉ thông qua tiểu Tuệ giới thiệu, cho nên, cô ta mới yên tâm ký hợp đồng!
“Tôi cử người đi kiểm tra một chút, nếu như không vấn đề gì, cô có thể đi, nếu như có vấn đề, cô vẫn phải ở lại đây nhé!” Cung Vũ Trạch mệnh lệnh nói.
Hạ An Ninh nhẹ nhàng mở to mắt, anh ta... anh ta đang quan tâm cô ta sao?
Có tiếng xe từ ngoài đến, là đội đầu bếp của anh ta đến rồi, anh ta đứng dậy nói, “Tôi đi vào phòng sách xử lý chút chuyện, cô có thể về phòng đợi đi.”
“Tôi... tôi không phải làm chút việc gì sao?” Hạ An Ninh hỏi.
Cung Vũ Trạch vừa bước lên cầu thang người chững lại một chút, nói thực lòng, anh ta vẫn chưa nghĩ ra, để người phụ nữ này làm gì.
Nhưng mà, đã để cô ta về làm người giúp việc miễn phí, nếu như không để cô ta làm chút việc gì, như vậy sẽ hiện rõ anh ta quá nhân từ rồi.
“Có, đi dọn dẹp phòng tập thể hình của tôi đi! Đúng sáu giờ rưỡi xuống ăn cơm.” Giao việc xong, Cung Vũ Trạch đi lên lầu.
Dưới lầu, nghe được công việc mà mình làm, Hạ An Ninh rất vui vẻ đi làm, cô ta cũng không muốn một người nhàn rỗi ở đây.
Hạ An Ninh liền đi lên lầu ba quét dọn phòng tập thể hình, khi mở cửa ra, trong phòng tập thể hình rất gọn gàng sạch sẽ, hình như không cần phải quyét dọn nữa chứ.
Tuy nhiên, cô ta vẫn xách một chậu nước qua đó cẩn thận tỉ mỉ lau chùi.
Cung Vũ Trạch ngồi trong phòng sách, nghĩ đến Hạ An Ninh ký hợp động với công ty đó, anh ta cầm điện thoại lên, bấm gọi số điện thoại của Hà Vĩnh.
“Chú Hà, giúp tôi kiểm tra một việc.”
“Thiếu gia cứ nói.”
“Giúp tôi kiểm tra một công ty nhỏ tên là công ty người mẫu Mỹ Nghĩa, xem có phải thật sự có công ty đó không, hay chỉ là một cái vỏ của công ty.”
“Thiếu gia, sao anh lại có hứng thú với công ty này vậy?” Hà Vĩnh lúc đó có chút bất ngờ hỏi, bởi vì việc này thì không phải là thói quen tác phong của thiếu gia.
Cung Vũ Trạch híp mắt, không muốn giải thích, “Chú cứ đi kiểm tra là được rồi, kết quả kiểm tra nhanh trong nói cho tôi.”
“Vâng được! tôi lập tức cử người đi kiểm tra.” Hà Vĩnh cũng không dám hỏi nhiều.
Sau khi cúp điện thoại, Cung Vũ Trạch ngồi vào vị trí, mở máy tính ra, bắt đầu xem báo cáo tổng kết hội nghị ngày hôm nay, cũng đồng thời xử lý một số công việc trong hộp thư điện tử.
Trong nhà bếp dưới lầu, đầu bếp cao cấp đang chuẩn bị bữa tối cho anh ta, mà là, tối nay không phải chuẩn bị một phần cho một mình anh ta, mà là chuẩn bị cho hai phần.
Tất cả nguyên liệu của bọn họ đều đã được chọn lựa kỹ càng, nhất định sẽ khỏe mạnh và dinh dưỡng.
Cung Vũ Trạch xử lý xong một số công việc, nhìn thời gian, đã sáu rưỡi rồi.
Anh ta nhớ đến người con gái mà anh ta đã mệnh lệnh đi dọn dẹp phòng tập thể hình, anh ta từng bước một bước vào chỗ ở của anh ta.
Giống như một con báo thanh nhã, đang đi bộ trên lãnh địa của mình.
Đèn phòng tập thể hình có sáng, Cung Vũ Trạch nhìn thấy một người con gái đang đứng ở trên một chiếc ghế, cô ta đang ra sức lau một thanh cột ngang, với chiều cao không đủ của cô ta, phải đứng trên một chiếc ghế, nhưng vẫn có chút không với tới.
Cung Vũ Trạch từng bước từng bước qua đó, đi trên chiếc thảm không có tiếng động, làm cho Hạ An Ninh căn bản không biết đằng sau có người.
Đợi cô ta định bước xuống ghế đi giặt khăn lau, vừa quay đầu, liền nhìn thấy một người đứng ở đằng sau.
Cô ta trực tiếp giật mình cả người run lên, hóa ra khi cô ta đứng trên ghế, thân người mất cân bằng, cô ta lắc đi lắc lại, phát ra một âm thanh sợ hãi, “A...”
Cô ta với tay, liền ngã từ trên ghế xuống, Cung Vũ Trạch cũng không ngờ tới là mình đã làm cô ta sợ.
Nhìn vào cô ta đang với tay với động tác ngã xuống, tinh thần của anh ta kéo căng, lập tức giơ hai tay ra ôm cô ta.
Hạ An Ninh nhào lên, lực cũng không phải nhỏ, bởi vì chân cô ta còn đạp một cái xuống ghế.
Trong nháy mắt, hai thân thể ôm chặt vào nhau, Hạ An Ninh ôm vào cổ của Cung Vũ Trạch, mà Cung Vũ Trạch ôm vào eo của cô ta, Cũng Vũ Trạch cứ nghĩ là mình sẽ đỡ kịp cô ta.
Nào ngờ anh ta đánh giá thấp lực xung kích của cô ta, anh ta lùi lại đằng sau hai bước, trực tiếp bị Hạ An Ninh đè anh ta xuống tấm thảm, hai cánh tay của anh ta đều đỡ cô ta, căn bản không có biện pháp nào ngăn cản được động tác ngã quỵ như vậy.
Thế là, hai người cứ như vậy chồng lên nhau trên mặt nền, trán của Hạ An Ninh đụng vào môi mềm mại của Cung Vũ Trạch.
Giường như môi của anh ta, hôn lên trán trắng nõn của cô ta.
Chứ đừng nhắc tới hai người còn ôm chặt nhau chung một chỗ, tình cảnh thân thể sát vào nhau không có khoảng cách.
Khuôn mặt đẹp của Hạ An Ninh bị cà vào đỏ đến nỗi muốn nổ tung, trên trán có chút ướt át, làm cho đầu cô ta hơi chút trống rỗng.
Cô ta ngẩng đầu lên, vừa đúng lúc Cung Vũ Trạch cũng có chút thẫn thờ, một đôi mắt sâu nhìn cô ta.
Hai ánh mắt chạm nhau, một đôi mắt hoảng sợ, một đôi mắt nghi ngờ.
Mà Cung Vũ Trạch cũng không có tốt hơn chỗ nào, sau đầu của anh ta đập nhẹ xuống thảm nền nhà, sau lưng cũng bị đụng phát đau, mà trong vòng tay của anh ta, có thêm một người con gái hoàn hảo không có chỗ chê.
“Xin lỗi... xin lỗi...” Hạ An Ninh hốt hoảng muốn từ người anh ta đứng lên.
Khi thân người của cô ta rời khỏi thân người Cung Vũ Trạch, anh ta cũng vội vàng chống tay đứng lên, “Cô không thể cẩn thận hợn một chút à?
“Xin lỗi, mới vừa rồi làm tôi sợ hết hồn.”
“Làm sao? Ở trong mắt cô, tôi có bộ dạng làm người khác sợ sao?” Cung thiếu gia hiển nhiên không thích nghe những lời này.
/1503
|