Chương 13: Gặp gỡ ngoài ý muốn
Tô Ảnh lập tức đứng lên, thu dọn bàn ăn, nói: “Trợ lý Mộc Minh, để tôi đi lấy.”
Mộc Minh ngẩng đầu liền thấy Tô Ảnh, dường như thở ra, nhanh chóng gật đầu nói: “Cũng được, cô biết lái xe không?”
Tô Ảnh gật đầu: “Có.”
Tô Ảnh nhanh chóng chạy xuống, cầm lấy chìa khóa trong tay Mộc Minh, chạy chậm đến bãi đỗ xe.
Nhìn bóng lưng của cô, Mộc Minh không tiếng động gật đầu.
Cô gái này cực kỳ có mắt nhìn, cũng hiểu chuyện, chỉ mong sẽ không để cho tổng giám đốc thất vọng.
Tô Ảnh nhanh chóng tìm được một chiếc Porsche màu trắng, mở cửa xe, dọc đường đi đều không ngừng nói: “Tìm một người đàn ông cao gầy đội mũ lưỡi trai màu trắng, tìm một…”
Sợ chính mình sẽ quên đi bất cứ điểm quan trọng nào!
Đến chỗ được chỉ định, Tô Ảnh nhảy xuống xe, nhìn xung quanh xem có người cần tìm hay không.
Chẳng lẽ là mình đã tới sớm?
Trong bụng thầm thì kêu lên, vừa rồi mới ăn chưa được hai miếng đã đến đây, chắc là lúc về thì đồ ăn cũng đã lạnh, không bằng mua chút mì ăn liền lót bụng đã.
Tô Ảnh xoay người đi vào trong một cửa hàng tiện lợi, chuẩn bị chọn mì ăn liền rồi rời đi.
Bỗng nhiên, ở gian hàng đối diện truyền đến âm thanh quen thuộc: “Nhạc Đông, cảm ơn anh đã theo em tới nơi này để phát triển, chờ sau khi em nhận được công việc này, nhất định sẽ cảm ơn anh thật tốt.”
Trong lòng cô hồi hộp một chút, là Điền Mỹ Hòa.
Sao cô ta và Nhạc Đông lại tới đây?
Không đợi cô nghĩ thêm nhiều, ngay sau đó truyền đến âm thanh cưng chiều của bạn trai trước Vương Nhạc Đông: “Mỹ Hòa, đi cùng anh còn khách khí như thế, chúng ta đã sớm trở thành người một nhà rồi! Hiện giờ thứ em muốn cũng có rồi, em xem, khi nào thì mới công khai quan hệ của chúng ta? Chúng ta đã ở bên nhau hơn hai năm, trên dưới trước sau của em đều là của anh, không bằng chúng ta nhanh chóng công khai quan hệ đi?”
“Ghét quá đi, người ta đã sớm là người của anh rồi, anh còn lo lắng gì nữa, chờ em lấy được việc này rồi lại nói tiếp!”
“Được được được, đều theo ý em, đều theo ý em, tới đây hôn một cái nào!”
“Không cần, chỗ này là bên ngoài, chờ chúng ta trở về… ha ha ha!”
…
Tô Ảnh chỉ cảm thấy tay chân đều lạnh lẽo.
Cái gì? Bọn họ đã ở bên nhau hơn hai năm rồi à?
Bọn họ, một người là chị gái của mình, một người là bạn trai của mình, vậy mà đã sớm thông đồng với nhau sau lưng mình?
Trước kia Tô Ảnh còn chưa hiểu, vì sao bỗng nhiên Vương Nhạc Đông lại trở nên lạnh lùng với mình, cũng không hiểu vì sao bỗng nhiên anh ta lại đề xuất chia tay.
Thì ra là thế, thì ra là thế!
Ngón tay của cô run rẩy bởi vì vô cùng tức giận, hàng mì ăn liền ở trên gian hàng đều rơi xuống đất rầm một tiếng bởi vì động tác của cô.
Mà Điền Mỹ Hòa và Vương Nhạc Đông ở gian hàng đối diện cũng đồng thời nhìn qua đây, ba người đứng đối mặt nhau ở nơi đó, tất cả đều có chút ngẩn người!
Điền Mỹ Hòa phản ứng đầu tiên, nói khẽ với Vương Nhạc Đông: “Anh ngăn cô ta lại đi, em là minh tinh, không thể có gièm pha gì!”
Nói xong Điền Mỹ Hòa liền xoay người rời đi.
Tô Ảnh bất chấp mì ăn liền đã rơi rụng xuống, muốn đuổi theo hỏi cho rõ ràng.
Nhưng cô vẫn chưa kịp đi tới trước mặt Điền Mỹ Hòa, đã bị Vương Nhạc Đông bắt được tay, hung hăng kéo một cái, cô không phòng bị trước liền bất ngờ đập vào cột nhà, đau đến mức khiến cô chảy mồ hôi lạnh.
Tô Ảnh nhịn đau, liền gắt gao nhìn chằm chằm Vương Nhạc Đông, hỏi ra một câu muốn hỏi nhất: “Vì sao?”
Vẻ mặt của Vương Nhạc Đông đầy châm biếm, trong mắt là hèn mọn: “Tô Ảnh, cô cũng đã biết rõ, tôi cũng không còn gì để nói. Không sai, tôi và Mỹ Hòa đã ở bên nhau từ lâu, Mỹ Hòa mạnh hơn cô, biết tình thức thú, nhưng lại rất biết chơi đùa. Nhìn lại cô xem, lúc nào mặt cũng lạnh nhạt, cho dù tôi cầu xin cô như thế nào, cô cũng không chịu ngủ với tôi!”
/1156
|