CHƯƠNG 8
Dịch Cẩn Hằng đến châu Âu công tác gần ba tháng, vừa về nước là lập tức bận rộn, sáng sớm triệu tập lãnh đạo cao cấp của tập đoàn để mở cuộc họp, buổi trưa chỉ ăn được mấy miếng, buổi chiều đến các công ty con nghe người phụ trách báo cáo công tác quý.
Trong phòng họp trên tầng 68 của tòa nhà Hoàn Vũ, giám đốc của các công ty con, chi nhánh ngồi nghiêm chỉnh, sẵn sàng ra trận.
Người vừa báo cáo là giám đốc khu vực phía nam, nữ giới, khoảng chừng 30 tuổi, để mái tóc ngắn, mặc âu phục vừa người, cầm điều khiển mini trong tay, quay về phía bảng số liệu trong màn hình, tiến hành phần trình bày.
Dịch Cẩn Hằng ngồi trên ghế chính giữa, anh mặc âu phục màu xám, đeo kính mắt viền vàng, cầm trong tay một chiếc bút, dù cho vẻ mặt ôn hòa, nhưng vẻ uy nghiêm lạnh lùng của cấp trên vẫn tỏa ra không sót chút nào.
Trong lúc làm việc, từ trước đến nay anh chưa từng bị bất cứ điều gì quấy nhiễu, hôm nay lại liên tiếp phân tâm, trong đầu hiện lên cảnh tượng đêm qua cô ở trong ngực anh, dùng ánh mắt kiên định đòi ly hôn với anh.
"Dịch tổng, các vị giám đốc, trên đây chính là toàn bộ nội dung báo cáo của tôi ngày hôm nay."
Vị giám đốc khu vực này là bạch cốt tinh trong công sở, không có chuyện nào mà chưa từng nhìn thấy. Nhưng khi gặp phải đôi mắt sâu thẳm của Dịch Cẩn Hằng, chị ta vẫn cảm thấy căng thẳng, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi.
Các giám đốc khác bình thường chỉ tay năm ngón ở bên ngoài, hiện giờ không ai dám lên tiếng.
Dịch Cẩn Hằng hơi nheo mắt, như đang suy tư. Cả phòng họp lớn lặng ngắt như tờ, các sếp lớn bình thường hét ra lửa ở bên ngoài, lúc này ngay cả hít thở cũng phải thận trọng.
Dịch Cẩn Hằng điềm nhiên nói
"Mọi người có ý kiến gì không?"
Các giám đốc khác bắt đầu dè dặt lên tiếng, anh cũng ổn định tinh thần, tiếp tục cuộc họp.
Sau khi cuộc họp kết thúc, Dịch Cẩn Hằng quay lại phòng làm việc.
Phòng làm việc của anh giọng gần hai trăm mét vuông, thiết bị lắp đặt đều theo phong cách công nghiệp có màu sắc trang nhã, không có quá nhiều đồ trang trí, thông thoáng rộng rãi.
Trên bàn chỉ đặt hồ sơ và một chiếc máy tính, không có quá nhiều đồ trang trí, ngay cả ảnh chụp cũng không có.
Tô Đồng theo ông chủ của mình đến phòng làm việc, nhìn anh ngồi xuống, tháo kính mắt ra, nhéo nhéo mi tâm.
"Dịch tổng, có cần tôi rót cho anh một tách cà phê không?"
"Không cần." Dịch Cẩn Hằng đeo kính mắt lên "Tô Đồng..."
"Dịch tổng, làm sao vậy?"
"Cậu có bạn gái không?"
/657
|