“Anh, anh nói xem chị dâu có nhớ ngày mai là sinh nhật của anh không?” Diệp Sương bỗng hỏi.
“Em hỏi điều này làm gì? Cô ấy sao có thể nhớ, cô ấy căn bản không biết ngày mai là sinh nhật của anh. Anh chưa từng nói cho cô ấy anh sinh nhật nào ngày nào. Được rồi, mau đồ ăn rồi chứ?”
“Mua rồi.” Diệp Sương gật đầu.
“Vậy anh đi nấu cơm.” Diệp Lăng Thiên đứng dậy nói.
“Em làm cho, anh đã mệt cả ngày rồi, cơm em đã cắm rồi, đồ ăn cũng đã cắt sẵn rồi, đợi anh chị trở về thì bắt đầu xào. Anh nghỉ ngơi đi, để em đến phục vụ anh.” Diệp Sương mỉm cười, sau đó đứng dạy đi vào phòng bếp.
Diệp Lăng Thiên cũng để mặc Diệp Sương đi làm, mình ngồi trên sô pha xem tin tức.
Đợi đến khi Diệp Sương làm một bàn đồ ăn, Lý Vũ Hân vẫn chưa có về.
“Anh, anh hay là gọi điện cho chị dâu đi, sao muộn như vậy còn chưa về, không phải thật sự xảy ra chuyện rồi chứ?” Diệp Sương cũng bắt đầu lo lắng.
Diệp Lăng Thiên gật đầu, anh cũng lo lắng.
Vừa cầm điện thoại ấn số của Lý Vũ Hân thì nghe thấy tiếng mở cửa, sau đó nghe thấy điện thoại của Lý Vũ Hân đổ chuông, Diệp Lăng Thiên biết Lý Vũ Hân về rồi, tắt máy đi.
“Có chuyện gì thế?” Lý Vũ Hân vừa đi vào thì hỏi Diệp Lăng Thiên, vừa thay giày.
“Không có gì, ăn cơm thôi. Em hôm nay sao về muộn vậy?”
“Trên đường tan làm trở về có ghé qua trung tâm thương mại mua ít đồ cho nên về hơi muộn, xin lỗi, hai anh em đang đợi tôi sao? Lần sau không cần đợi, hai anh em đi ăn trước là được rồi.” Lý Vũ Hân nói.
“Chị không về, nhà chúng em có ai đó trà không muốn uống cơm không muốn ăn, đâu còn tâm trạng mà ăn cơm nữa.” Diệp Sương cười nói.
“Em không nói chuyện không ai bảo em bị câm đâu, ăn cơm đi.” Diệp Lăng Thiên lườm Diệp Sương, sau đó cầm đũa ăn cơm.
Lý Vũ Hân đi rửa tay, sau đó cũng bắt đầu ăn cơm.
“Em ngày mai có việc gì không?” Diệp Lăng Thiên vừa ăn vừa hỏi.
“Ngày mai thứ bảy có thể có việc gì chứ? Sao thế?” Lý Vũ Hân hỏi ngược lại.
“Ồ, không có gì, ngày mai tôi gọi đám Vương Lực và Chu Ngọc Lâm đến nhà ăn cơm, sợ em có chuyện lỡ quấy rầy đến em.”
“Quấy rầy tôi cái gì? Tôi bây giờ trừ đi làm thì không có việc gì khác. Đến nhà ăn cơm là chuyện tốt mà? Bao nhiêu người?” Lý Vũ Hân hỏi.
“Có 8-9 người.”
“Ăn trưa sao? Hay là trưa tối cùng nhau hết?” Lý Vũ Hân hỏi.
“Không biết, xem bọn họ thôi.”
“Vậy được, Diệp Sương, sáng mai dậy sớm một chút, hai chúng ta sáng mai đi mua đồ ăn.” Lý Vũ Hân suy nghĩ rồi nói.
“Tôi nói này cách nói chuyện của hai anh chị sao giống nhau thế chứ? Rốt cuộc em đi với ai trong hai người đây? Em thấy hay là hai người đi mau đi, em lâu lâu mới có ngày cuối tuần để ngủ nướng, tránh cho hai anh chị tranh qua tranh lại.” Diệp Sương cười hi hi nói.
“Vậy cũng được, sáng mai chị với anh trai em đi mua đồ. Ngày mai để chị nấu? em cứ chơi với mọi người.” Lý Vũ Hân nói tiếp.
“Em nấu?” Diệp Lăng Thiên mở to mắt.
“Sao hả? Không tin tay nghề của tôi sao?” Lý Vũ Hân cười hỏi.
“Vậy thì không phải, chỉ là phải nấu không ít món, khả năng sẽ hơi mệt.” Diệp Lăng Thiên lắc đầu nói, thật ra tay nghề nấu nướng của Lý Vũ Hân bây giờ đã rất tốt rồi. Cô là một cô gái rất nghiêm túc, một khi đã nhận định chuyện gì thì sẽ liều mạng làm cho tốt, chuyện học nấu ăn cũng như vậy, cô chỉ cần rảnh thì sẽ miệt mài nấu đồ ăn, trên cơ bản, chỉ cần khi cô được nghỉ, chuyện nấu cơm ở trong nhà đều do cô làm, đến bây giờ, tay nghề của cô thật sự không tồi.
“Không sợ mệt, chỉ sợ không làm tốt thôi, tôi trước giờ chưa từng làm đồ ăn tiếp đãi khách, ngày mai thử xem. Lát nữa tôi đi chuẩn bị, nghĩ ngày mai nên nấu món gì.” Lý Vũ Hân nghiêm túc nói.
Diệp Lăng Thiên mỉm cười, nói một câu được. Thật ra cũng chỉ là một bàn đồ ăn mà thôi, nếu như để Diệp Lăng Thiên chuẩn bị tuyệt đối sẽ không nghiêm túc như vậy, nhiều nhất cũng chỉ là đến siêu thị thấy cái gì thì mua cái đó. Còn Lý Vũ Hân lại muốn có kế hoạch cụ thể, làm tốt theo kế hoạch. Cô quá nghiêm túc rồi, hơn nữa, đây cũng là lần đầu tiên từ khi sinh ra cô chiêu đãi khách khứa, nói cho cùng, điều này có liên quan đến tính cách cá nhân.
“Chị dâu, chị có biết ngày mai là ngày gì không?” Diệp Sương cố ý dò hỏi Lý Vũ Hân.
Vừa nói xong thì bị Diệp Lăng Thiên đá cho một cái, sau đó lườm Diệp Sương. Anh không hy vọng chuyện sinh nhật của mình mang đến phiền phức cho người khác, cho dù anh gọi đám Vương Lực đến, cũng không có nói chuyện mai là sinh nhật của anh.
“Ngày gì? Có gì đặc biệt sao?” Lý Vũ Hân khó hiểu hỏi.
“Không có gì, ngày mai là thứ bảy, ngày nghỉ.” Diệp Sương dưới cảnh cáo của Diệp Lăng Thiên, chỉ đành lẳng lặng ăn cơm, nói linh tinh.
“Cô nhóc này, sao lại nói với vẻ kinh ngạc là lạ vậy, tuần nào không có thứ bảy chứ? Có gì mà kỳ lạ.” Lý Vũ Hân mỉm cười, sau đó tiếp tục ăn cơm.
“Lăng Thiên, tuần sau, tôi sẽ cử người của bộ phận thị trường và bộ phận nhân sự đi tìm những bậc thầy về những đồ ăn vặt có tiếng, nếu như không có gì bất ngờ, hai tháng sau, chúng ta có thể làm ra một lô đồ ăn vặt này. Việc chúng ta phải làm chính là tập chung các món ăn vặt đặc sản có tiếng ở các nơi các nước lại, hơn nữa, chúng ta phải đạt được khẩu vị tuyệt nhất. Tôi để bọn họ đi tìm những bậc thầy về đồ ăn vặt trên đường phố nổi tiếng ở các nơi, tìm được bọn họ sẽ đưa ra giá cao mời bọn họ đến dạy lại. Có thể, khoản đầu tư này sẽ tương đối lớn, trước mắt tôi đã dự trừ kinh phí là 6 tỷ cho mảng này, mảng đưa đồ vặt ra thị trường dự tính mất khoảng 18 tỷ, trong này bao gồm thiết bị đã tiến hành cải tạo một vài kết cấu cần thiết với vài nhà. anh có thời gian thì đến công ty ký tên vào một vài văn kiện và hóa đơn tài vụ, đã tồn không ít rồi.” Lý Vũ Hân từ từ nói.
Diệp Lăng Thiên gật đầu, anh là pháp nhân của công ty, có vài thứ thật sự cần phải anh ký tên mới có thể có hiệu lực pháp luật.
“Ngoài ra, bên phía World Food đã trả lời tôi, thứ tư tuần sau bọn họ sẽ đến Đông Hải, hai ngày thứ 5 thứ 6 đến ghi hình cửa hàng của chúng ta, tôi đã chọn địa điểm quay ở cửa hàng Giải Phóng, dù sao trang trí của cửa hàng Giải Phóng cao cấp, trông sẽ hiệu quả rất tốt, nội dung tiết mục tôi với bên kia cũng đã thương lượng xong rồi, đầu tiên là giới thiệu của cửa hàng của chúng ta, sau đó sẽ để họ bí mật vào cửa hàng phỏng vấn, tùy lúc mà phỏng vấn mấy vị khách hàng, đương nhiên, mấy khách hàng được phỏng vấn đều là người chúng ta sắp xếp sẵn, tôi để mấy nhân viên trong công ty đi làm thực khách, nội dung đối thoại cũng đã soạn sẵn rồi, tôi sẽ bảo bọn họ nhấn mạnh khen mấy loại đồ ăn đặc trưng của chúng ta, sau đó sẽ để người của tổ quay vào bếp quay cách làm ra mấy loại đồ ăn ngon của chúng ta, tôi sẽ chọn một đầu bếp thông minh mồm miệng khéo léo, đến giải thích khâu cách làm. Cuối cùng chính là để anh ra mặt tiếp nhận phỏng vấn với tổ quay, vấn đề mà bọn họ hỏi và câu trả lời của anh chúng tôi đều đã soạn sẵn rồi, tôi lát nữa đưa cho anh, anh đọc thuộc, bên trong có giới thiệu tôn chỉ của cửa hàng của chúng ta, cũng giới thiệu mấy huân chương mà chính phủ và quân đội tặng cho chúng ta làm nổi bật nơi của chúng ta tạo công ăn việc làm cho các quân nhân giải ngũ, cựu chiến binh, cuối cùng tuyên truyền tiếp về đồ ăn vặt mà chúng ta sắp đưa ra thị trường. Bên phía tổ chương trình khá là kỹ, anh phải chuẩn bị cho tốt.” Lý Vũ Hân nhắc nhở Diệp Lăng Thiên.
“Em hỏi điều này làm gì? Cô ấy sao có thể nhớ, cô ấy căn bản không biết ngày mai là sinh nhật của anh. Anh chưa từng nói cho cô ấy anh sinh nhật nào ngày nào. Được rồi, mau đồ ăn rồi chứ?”
“Mua rồi.” Diệp Sương gật đầu.
“Vậy anh đi nấu cơm.” Diệp Lăng Thiên đứng dậy nói.
“Em làm cho, anh đã mệt cả ngày rồi, cơm em đã cắm rồi, đồ ăn cũng đã cắt sẵn rồi, đợi anh chị trở về thì bắt đầu xào. Anh nghỉ ngơi đi, để em đến phục vụ anh.” Diệp Sương mỉm cười, sau đó đứng dạy đi vào phòng bếp.
Diệp Lăng Thiên cũng để mặc Diệp Sương đi làm, mình ngồi trên sô pha xem tin tức.
Đợi đến khi Diệp Sương làm một bàn đồ ăn, Lý Vũ Hân vẫn chưa có về.
“Anh, anh hay là gọi điện cho chị dâu đi, sao muộn như vậy còn chưa về, không phải thật sự xảy ra chuyện rồi chứ?” Diệp Sương cũng bắt đầu lo lắng.
Diệp Lăng Thiên gật đầu, anh cũng lo lắng.
Vừa cầm điện thoại ấn số của Lý Vũ Hân thì nghe thấy tiếng mở cửa, sau đó nghe thấy điện thoại của Lý Vũ Hân đổ chuông, Diệp Lăng Thiên biết Lý Vũ Hân về rồi, tắt máy đi.
“Có chuyện gì thế?” Lý Vũ Hân vừa đi vào thì hỏi Diệp Lăng Thiên, vừa thay giày.
“Không có gì, ăn cơm thôi. Em hôm nay sao về muộn vậy?”
“Trên đường tan làm trở về có ghé qua trung tâm thương mại mua ít đồ cho nên về hơi muộn, xin lỗi, hai anh em đang đợi tôi sao? Lần sau không cần đợi, hai anh em đi ăn trước là được rồi.” Lý Vũ Hân nói.
“Chị không về, nhà chúng em có ai đó trà không muốn uống cơm không muốn ăn, đâu còn tâm trạng mà ăn cơm nữa.” Diệp Sương cười nói.
“Em không nói chuyện không ai bảo em bị câm đâu, ăn cơm đi.” Diệp Lăng Thiên lườm Diệp Sương, sau đó cầm đũa ăn cơm.
Lý Vũ Hân đi rửa tay, sau đó cũng bắt đầu ăn cơm.
“Em ngày mai có việc gì không?” Diệp Lăng Thiên vừa ăn vừa hỏi.
“Ngày mai thứ bảy có thể có việc gì chứ? Sao thế?” Lý Vũ Hân hỏi ngược lại.
“Ồ, không có gì, ngày mai tôi gọi đám Vương Lực và Chu Ngọc Lâm đến nhà ăn cơm, sợ em có chuyện lỡ quấy rầy đến em.”
“Quấy rầy tôi cái gì? Tôi bây giờ trừ đi làm thì không có việc gì khác. Đến nhà ăn cơm là chuyện tốt mà? Bao nhiêu người?” Lý Vũ Hân hỏi.
“Có 8-9 người.”
“Ăn trưa sao? Hay là trưa tối cùng nhau hết?” Lý Vũ Hân hỏi.
“Không biết, xem bọn họ thôi.”
“Vậy được, Diệp Sương, sáng mai dậy sớm một chút, hai chúng ta sáng mai đi mua đồ ăn.” Lý Vũ Hân suy nghĩ rồi nói.
“Tôi nói này cách nói chuyện của hai anh chị sao giống nhau thế chứ? Rốt cuộc em đi với ai trong hai người đây? Em thấy hay là hai người đi mau đi, em lâu lâu mới có ngày cuối tuần để ngủ nướng, tránh cho hai anh chị tranh qua tranh lại.” Diệp Sương cười hi hi nói.
“Vậy cũng được, sáng mai chị với anh trai em đi mua đồ. Ngày mai để chị nấu? em cứ chơi với mọi người.” Lý Vũ Hân nói tiếp.
“Em nấu?” Diệp Lăng Thiên mở to mắt.
“Sao hả? Không tin tay nghề của tôi sao?” Lý Vũ Hân cười hỏi.
“Vậy thì không phải, chỉ là phải nấu không ít món, khả năng sẽ hơi mệt.” Diệp Lăng Thiên lắc đầu nói, thật ra tay nghề nấu nướng của Lý Vũ Hân bây giờ đã rất tốt rồi. Cô là một cô gái rất nghiêm túc, một khi đã nhận định chuyện gì thì sẽ liều mạng làm cho tốt, chuyện học nấu ăn cũng như vậy, cô chỉ cần rảnh thì sẽ miệt mài nấu đồ ăn, trên cơ bản, chỉ cần khi cô được nghỉ, chuyện nấu cơm ở trong nhà đều do cô làm, đến bây giờ, tay nghề của cô thật sự không tồi.
“Không sợ mệt, chỉ sợ không làm tốt thôi, tôi trước giờ chưa từng làm đồ ăn tiếp đãi khách, ngày mai thử xem. Lát nữa tôi đi chuẩn bị, nghĩ ngày mai nên nấu món gì.” Lý Vũ Hân nghiêm túc nói.
Diệp Lăng Thiên mỉm cười, nói một câu được. Thật ra cũng chỉ là một bàn đồ ăn mà thôi, nếu như để Diệp Lăng Thiên chuẩn bị tuyệt đối sẽ không nghiêm túc như vậy, nhiều nhất cũng chỉ là đến siêu thị thấy cái gì thì mua cái đó. Còn Lý Vũ Hân lại muốn có kế hoạch cụ thể, làm tốt theo kế hoạch. Cô quá nghiêm túc rồi, hơn nữa, đây cũng là lần đầu tiên từ khi sinh ra cô chiêu đãi khách khứa, nói cho cùng, điều này có liên quan đến tính cách cá nhân.
“Chị dâu, chị có biết ngày mai là ngày gì không?” Diệp Sương cố ý dò hỏi Lý Vũ Hân.
Vừa nói xong thì bị Diệp Lăng Thiên đá cho một cái, sau đó lườm Diệp Sương. Anh không hy vọng chuyện sinh nhật của mình mang đến phiền phức cho người khác, cho dù anh gọi đám Vương Lực đến, cũng không có nói chuyện mai là sinh nhật của anh.
“Ngày gì? Có gì đặc biệt sao?” Lý Vũ Hân khó hiểu hỏi.
“Không có gì, ngày mai là thứ bảy, ngày nghỉ.” Diệp Sương dưới cảnh cáo của Diệp Lăng Thiên, chỉ đành lẳng lặng ăn cơm, nói linh tinh.
“Cô nhóc này, sao lại nói với vẻ kinh ngạc là lạ vậy, tuần nào không có thứ bảy chứ? Có gì mà kỳ lạ.” Lý Vũ Hân mỉm cười, sau đó tiếp tục ăn cơm.
“Lăng Thiên, tuần sau, tôi sẽ cử người của bộ phận thị trường và bộ phận nhân sự đi tìm những bậc thầy về những đồ ăn vặt có tiếng, nếu như không có gì bất ngờ, hai tháng sau, chúng ta có thể làm ra một lô đồ ăn vặt này. Việc chúng ta phải làm chính là tập chung các món ăn vặt đặc sản có tiếng ở các nơi các nước lại, hơn nữa, chúng ta phải đạt được khẩu vị tuyệt nhất. Tôi để bọn họ đi tìm những bậc thầy về đồ ăn vặt trên đường phố nổi tiếng ở các nơi, tìm được bọn họ sẽ đưa ra giá cao mời bọn họ đến dạy lại. Có thể, khoản đầu tư này sẽ tương đối lớn, trước mắt tôi đã dự trừ kinh phí là 6 tỷ cho mảng này, mảng đưa đồ vặt ra thị trường dự tính mất khoảng 18 tỷ, trong này bao gồm thiết bị đã tiến hành cải tạo một vài kết cấu cần thiết với vài nhà. anh có thời gian thì đến công ty ký tên vào một vài văn kiện và hóa đơn tài vụ, đã tồn không ít rồi.” Lý Vũ Hân từ từ nói.
Diệp Lăng Thiên gật đầu, anh là pháp nhân của công ty, có vài thứ thật sự cần phải anh ký tên mới có thể có hiệu lực pháp luật.
“Ngoài ra, bên phía World Food đã trả lời tôi, thứ tư tuần sau bọn họ sẽ đến Đông Hải, hai ngày thứ 5 thứ 6 đến ghi hình cửa hàng của chúng ta, tôi đã chọn địa điểm quay ở cửa hàng Giải Phóng, dù sao trang trí của cửa hàng Giải Phóng cao cấp, trông sẽ hiệu quả rất tốt, nội dung tiết mục tôi với bên kia cũng đã thương lượng xong rồi, đầu tiên là giới thiệu của cửa hàng của chúng ta, sau đó sẽ để họ bí mật vào cửa hàng phỏng vấn, tùy lúc mà phỏng vấn mấy vị khách hàng, đương nhiên, mấy khách hàng được phỏng vấn đều là người chúng ta sắp xếp sẵn, tôi để mấy nhân viên trong công ty đi làm thực khách, nội dung đối thoại cũng đã soạn sẵn rồi, tôi sẽ bảo bọn họ nhấn mạnh khen mấy loại đồ ăn đặc trưng của chúng ta, sau đó sẽ để người của tổ quay vào bếp quay cách làm ra mấy loại đồ ăn ngon của chúng ta, tôi sẽ chọn một đầu bếp thông minh mồm miệng khéo léo, đến giải thích khâu cách làm. Cuối cùng chính là để anh ra mặt tiếp nhận phỏng vấn với tổ quay, vấn đề mà bọn họ hỏi và câu trả lời của anh chúng tôi đều đã soạn sẵn rồi, tôi lát nữa đưa cho anh, anh đọc thuộc, bên trong có giới thiệu tôn chỉ của cửa hàng của chúng ta, cũng giới thiệu mấy huân chương mà chính phủ và quân đội tặng cho chúng ta làm nổi bật nơi của chúng ta tạo công ăn việc làm cho các quân nhân giải ngũ, cựu chiến binh, cuối cùng tuyên truyền tiếp về đồ ăn vặt mà chúng ta sắp đưa ra thị trường. Bên phía tổ chương trình khá là kỹ, anh phải chuẩn bị cho tốt.” Lý Vũ Hân nhắc nhở Diệp Lăng Thiên.
/841
|