“Anh không cần lo cho tôi, tôi không sao đâu.” Lý Vũ Hân biết Diệp Lăng Thiên lo cho mình nên cười nói.
“Ngoài ra, chuyện này đừng nói cho Hiểu Tinh biết, không cô ấy lại vì chuyện này mà tự trách. Thực ra chuyện này chẳng liên quan gì đến cô ấy cả.” Diệp Lăng Thiên nghĩ một lúc rồi nói.
“Vấn đề là cậu ấy đã biết rồi, mặc dù cậu ấy đang ở nước B nhưng hôm nào cũng lên mạng, tin tức về chuyện này ở khắp nơi, ấn bừa vào một trang web cũng sẽ hiện tin, sao cậu ấy không biết được cơ chứ? Hôm nay tôi đã gọi 2 cuộc điện thoại cho cậu ấy để hỏi thăm tình hình, muốn gạt cậu ấy là không có khả năng. Vẫn nên nói thật với cậu ấy đi, cũng để cậu ấy nhìn rõ bộ mặt của Văn Vũ, khỏi cho cậu ấy bị lừa bởi lời ngon tiếng ngọt của tên súc sinh đó” Lý Vũ Hân nói đến Văn Vũ liền bắt đầu phẫn nộ.
Nghe thấy Hứa Hiểu Tinh đã biết chuyện, Diệp Lăng Thiên cũng không nói thêm gì nữa.
Hai người về nhà, Diệp Sương thấy Diệp Lăng Thiên về, tảng đá trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống, Diệp Lăng Thiên cười cười, lại an ủi Diệp Sương rằng không có chuyện gì cả. Ba người ăn cơm tối xong, Lý Vũ Hân bèn vào phòng mình, giờ tâm tư của cô đặt hết vào việc nghĩ cách cứu công ty, nếu có thể bù đắp được ảnh hưởng và tổn thất lần này của công ty thì cô phải lên kế hoạch cho dự định trong tương lai của công ty. Diệp Lăng Thiên bước vào phòng mình, sau đó đóng cửa lại, lấy điện thoại di động ra trực tiếp gọi vào di động của Trần Tuấn Lương.
“Alo, anh ra rồi à?” Trần Tuấn Lương nhận điện thoại của Diệp Lăng Thiên xong lập tức hỏi.
”Ừ, cậu cũng biết chuyện này à?”
“Sao không biết cơ chứ? Hôm nay em đi tìm chị dâu, chị dâu bảo em đừng quan tâm chuyện này, nói không có chuyện gì cả, đợi hai ngày nữa rồi nói, nếu không thì em đến thẳng cục cảnh sát rồi.”
“Làm càn, bỏ đi, giờ không sao rồi. Chuyện này có người muốn hại tôi, trong cửa hàng có người cố ý bỏ thuốc trong nguyên liệu mới xảy ra chuyện như thế.”
“Là ai thế? Điều tra ra chưa?”
”Không tra ra được, đối phương rất thông minh, không để lại chút manh mối nào cả, có điều tra hay không tra ra thì cũng không quan trọng nữa rồi. Chuyện này cũng không phải lần đầu, lần đầu là tôi nhịn hắn nhưng hắn không nên làm lần thứ hai.”
”Nói cho em biết là ai, giờ em qua lấy mạng hắn.” Trần Tuấn Lương hung hăng nói.
”Muốn lấy mạng hắn thì rất dễ, nếu muốn lấy mạng hắn thật thì tôi cũng sẽ không gọi điện cho cậu, đây là xã hội pháp trị, chúng ta không cần phải làm chuyện phạm pháp, hơn nữa, giết hắn không phải càng hời cho hắn quá sao? Nếu hắn đã dùng thủ đoạn đê tiện này để đối phó với tôi thì tôi cũng chỉ đành gậy ông đập lưng ông thôi. Giao cho cậu một nhiệm vụ, gần đây cậu điều tra người này cho tôi rồi đem toàn bộ thông tin của kẻ đó cho tôi điều tra rõ.” Diệp Lăng Thiên từ từ nói.
”Ai thế?”
“Anh ta tên Văn Vũ, ba anh ta là chủ tập đoàn quốc tế Tinh Huy, trước tiên cậu đừng làm gì hấp tấp, cứ điều tra rõ thông tin của anh ta sau đó mới lên kế hoạch, chắc chẳng còn gì lạ với việc điều tra này nữa, nhớ kĩ, đừng để bất kì ai biết chuyện này, cũng đừng để ai phát hiện ra.” Diệp Lăng Thiên dặn dò chậm rãi.
”Vâng, em làm việc anh còn không yên tâm ư? Chuyện này em sẽ lập tức đi làm ngay.” Trần Tuấn Lương nói xong liền ngắt điện thoại.
Diệp Lăng Thiên ngắt điện thoại xong nở nụ cười, lần này Văn Vũ thật sự làm cho Diệp Lăng Thiên rất tức giận.
Sáng hôm sau, Diệp Lăng Thiên vẫn đi làm cùng Lý Vũ Hân như cũ.
”Hôm nay làm ở đâu?” Lý Vũ Hân hỏi Diệp Lăng Thiên.
”Đến công ty bảo vệ bên kia, bên đó mới kí hợp đồng xong nên khá nhiều việc, mấy ngày rồi tôi chưa đến, có chút chuyện phải đi xem sao. Xử lý xong tôi lại về bên này.” Diệp Lăng Thiên nghĩ rồi nói.
”Ừ, tôi có vài kế hoạch muốn nói với anh, mặt khác, Lăng Thiên, công ty bảo vệ bên đó của anh có dư vốn không?”
”Chắc là có.”
”Vậy anh chuyển 15 tỷ từ công ty bảo vệ bên đó sang công ty thực phẩm bên này đi, lần này chắc chắn cần một số tiền để bù vào thiệt hại, công ty thực phẩm bên này không còn bao nhiêu tiền nữa rồi.”
“Được.” Diệp Lăng Thiên gật đầu, sau đó hai người tự lái xe mình đi.
Diệp Lăng Thiên đi đến công ty bảo vệ, sau khi nghe Vương Lực báo cáo công việc rồi giải quyết vài việc xong, anh bảo tài vụ chuyển 15 tỷ vào tài khoản của công ty thực phẩm, sau đó tự lái xe về công ty thực phẩm. Thậm chí anh còn chẳng có văn phòng riêng trong công ty thực phẩm, chỉ có thể ngồi trong phòng làm việc của Lý Vũ Hân.
“Đây là kế hoạch của tôi, đầu tiên là khôi phục kinh doanh, hiện tại cửa hàng của chúng ta vẫn đang trong tình trạng bị niêm phong, liên hệ với các bộ phận liên quan càng sớm càng tốt để bàn về tình trạng đóng cửa của chúng ta.
Thứ hai, xin cảnh sát mở một buổi họp báo, để cảnh sát làm rõ sự việc, tôi sẽ dùng hết sức lực của mình để kêu gọi thêm nhiều giới truyền thông đến tham dự, lời giải thích của cảnh sát có sức thuyết phục hơn, đủ để tin rằng chuyện này không liên quan gì đến cửa hàng và công ty của chúng ta.
Thứ ba, lúc cảnh sát tổ chức họp báo, chúng ta cũng sẽ dùng lực lượng của mình để tổ chức một buổi họp báo giải thích và không ngừng thanh minh vấn đề an toàn thực phẩm của chúng ta, tôi sẽ tự mình mở cuộc họp này, việc này có thể sẽ tốn không ít tiền, mời mấy tên truyền thông có sức ảnh hưởng chẳng dễ gì.
Thứ tư, người trong giới giải trí hơi có sức ảnh hưởng phải mời, chủ ban tin tức sẽ nghiên cứu thảo luận nhiều hơn hoặc xuất bản các bài báo chuyên về chuyện lần này, nói tóm lại, chúng ta phải để cho chuyện này không ngừng phát tán ra, để mọi người nhận thức rõ được là chuyện này không liên quan nhiều đến cửa hàng của chúng ta như vậy.
Thứ năm, tất cả các cửa hàng gần đây thúc đẩy buôn bán, mặc kệ thế nào trước tiên phải khôi phục lại tình trạng trong cửa hàng, chỉ cần có nhân khí thì tất cả những cái khác không thành vấn đề.
Thứ sáu, đẩy mạnh quảng cáo đồ ăn vặt, đến lúc đó, chúng ta có thể lợi dụng đồ ăn vặt để thu hút người mua. Điều thứ bảy, đợi sau khi buổi họp báo hoàn thành, tôi đến thành phố Y một chuyến, tự mình tìm đến nhóm Mỹ Thực Thiên Hạ bên đó để giải thích cho bọn họ, chứng minh chuyện này không liên quan gì đến công ty của chúng ta, cửa hàng của chúng ta không vi phạm quy định gì của pháp luật, cố gắng phát sóng chương trình đó bình thường, đây là điều quan trọng nhất, nếu chương trình đó phát sóng thuận lợi thì nó có thể giải quyết những khó khăn hiện tại của chúng ta rất nhiều. Có điều những chuyện này có thể sẽ tốn rất nhiều kinh phí, ước tính sẽ mất mười mấy tỷ. Đây là lý do vì sao tôi bảo anh chuyển 15 tỷ từ công ty bảo vệ, cho tôi nghe ý kiến của anh đi?” Lý Vũ Hân chậm rãi nói với Diệp Lăng Thiên.
“Ngoài ra, chuyện này đừng nói cho Hiểu Tinh biết, không cô ấy lại vì chuyện này mà tự trách. Thực ra chuyện này chẳng liên quan gì đến cô ấy cả.” Diệp Lăng Thiên nghĩ một lúc rồi nói.
“Vấn đề là cậu ấy đã biết rồi, mặc dù cậu ấy đang ở nước B nhưng hôm nào cũng lên mạng, tin tức về chuyện này ở khắp nơi, ấn bừa vào một trang web cũng sẽ hiện tin, sao cậu ấy không biết được cơ chứ? Hôm nay tôi đã gọi 2 cuộc điện thoại cho cậu ấy để hỏi thăm tình hình, muốn gạt cậu ấy là không có khả năng. Vẫn nên nói thật với cậu ấy đi, cũng để cậu ấy nhìn rõ bộ mặt của Văn Vũ, khỏi cho cậu ấy bị lừa bởi lời ngon tiếng ngọt của tên súc sinh đó” Lý Vũ Hân nói đến Văn Vũ liền bắt đầu phẫn nộ.
Nghe thấy Hứa Hiểu Tinh đã biết chuyện, Diệp Lăng Thiên cũng không nói thêm gì nữa.
Hai người về nhà, Diệp Sương thấy Diệp Lăng Thiên về, tảng đá trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống, Diệp Lăng Thiên cười cười, lại an ủi Diệp Sương rằng không có chuyện gì cả. Ba người ăn cơm tối xong, Lý Vũ Hân bèn vào phòng mình, giờ tâm tư của cô đặt hết vào việc nghĩ cách cứu công ty, nếu có thể bù đắp được ảnh hưởng và tổn thất lần này của công ty thì cô phải lên kế hoạch cho dự định trong tương lai của công ty. Diệp Lăng Thiên bước vào phòng mình, sau đó đóng cửa lại, lấy điện thoại di động ra trực tiếp gọi vào di động của Trần Tuấn Lương.
“Alo, anh ra rồi à?” Trần Tuấn Lương nhận điện thoại của Diệp Lăng Thiên xong lập tức hỏi.
”Ừ, cậu cũng biết chuyện này à?”
“Sao không biết cơ chứ? Hôm nay em đi tìm chị dâu, chị dâu bảo em đừng quan tâm chuyện này, nói không có chuyện gì cả, đợi hai ngày nữa rồi nói, nếu không thì em đến thẳng cục cảnh sát rồi.”
“Làm càn, bỏ đi, giờ không sao rồi. Chuyện này có người muốn hại tôi, trong cửa hàng có người cố ý bỏ thuốc trong nguyên liệu mới xảy ra chuyện như thế.”
“Là ai thế? Điều tra ra chưa?”
”Không tra ra được, đối phương rất thông minh, không để lại chút manh mối nào cả, có điều tra hay không tra ra thì cũng không quan trọng nữa rồi. Chuyện này cũng không phải lần đầu, lần đầu là tôi nhịn hắn nhưng hắn không nên làm lần thứ hai.”
”Nói cho em biết là ai, giờ em qua lấy mạng hắn.” Trần Tuấn Lương hung hăng nói.
”Muốn lấy mạng hắn thì rất dễ, nếu muốn lấy mạng hắn thật thì tôi cũng sẽ không gọi điện cho cậu, đây là xã hội pháp trị, chúng ta không cần phải làm chuyện phạm pháp, hơn nữa, giết hắn không phải càng hời cho hắn quá sao? Nếu hắn đã dùng thủ đoạn đê tiện này để đối phó với tôi thì tôi cũng chỉ đành gậy ông đập lưng ông thôi. Giao cho cậu một nhiệm vụ, gần đây cậu điều tra người này cho tôi rồi đem toàn bộ thông tin của kẻ đó cho tôi điều tra rõ.” Diệp Lăng Thiên từ từ nói.
”Ai thế?”
“Anh ta tên Văn Vũ, ba anh ta là chủ tập đoàn quốc tế Tinh Huy, trước tiên cậu đừng làm gì hấp tấp, cứ điều tra rõ thông tin của anh ta sau đó mới lên kế hoạch, chắc chẳng còn gì lạ với việc điều tra này nữa, nhớ kĩ, đừng để bất kì ai biết chuyện này, cũng đừng để ai phát hiện ra.” Diệp Lăng Thiên dặn dò chậm rãi.
”Vâng, em làm việc anh còn không yên tâm ư? Chuyện này em sẽ lập tức đi làm ngay.” Trần Tuấn Lương nói xong liền ngắt điện thoại.
Diệp Lăng Thiên ngắt điện thoại xong nở nụ cười, lần này Văn Vũ thật sự làm cho Diệp Lăng Thiên rất tức giận.
Sáng hôm sau, Diệp Lăng Thiên vẫn đi làm cùng Lý Vũ Hân như cũ.
”Hôm nay làm ở đâu?” Lý Vũ Hân hỏi Diệp Lăng Thiên.
”Đến công ty bảo vệ bên kia, bên đó mới kí hợp đồng xong nên khá nhiều việc, mấy ngày rồi tôi chưa đến, có chút chuyện phải đi xem sao. Xử lý xong tôi lại về bên này.” Diệp Lăng Thiên nghĩ rồi nói.
”Ừ, tôi có vài kế hoạch muốn nói với anh, mặt khác, Lăng Thiên, công ty bảo vệ bên đó của anh có dư vốn không?”
”Chắc là có.”
”Vậy anh chuyển 15 tỷ từ công ty bảo vệ bên đó sang công ty thực phẩm bên này đi, lần này chắc chắn cần một số tiền để bù vào thiệt hại, công ty thực phẩm bên này không còn bao nhiêu tiền nữa rồi.”
“Được.” Diệp Lăng Thiên gật đầu, sau đó hai người tự lái xe mình đi.
Diệp Lăng Thiên đi đến công ty bảo vệ, sau khi nghe Vương Lực báo cáo công việc rồi giải quyết vài việc xong, anh bảo tài vụ chuyển 15 tỷ vào tài khoản của công ty thực phẩm, sau đó tự lái xe về công ty thực phẩm. Thậm chí anh còn chẳng có văn phòng riêng trong công ty thực phẩm, chỉ có thể ngồi trong phòng làm việc của Lý Vũ Hân.
“Đây là kế hoạch của tôi, đầu tiên là khôi phục kinh doanh, hiện tại cửa hàng của chúng ta vẫn đang trong tình trạng bị niêm phong, liên hệ với các bộ phận liên quan càng sớm càng tốt để bàn về tình trạng đóng cửa của chúng ta.
Thứ hai, xin cảnh sát mở một buổi họp báo, để cảnh sát làm rõ sự việc, tôi sẽ dùng hết sức lực của mình để kêu gọi thêm nhiều giới truyền thông đến tham dự, lời giải thích của cảnh sát có sức thuyết phục hơn, đủ để tin rằng chuyện này không liên quan gì đến cửa hàng và công ty của chúng ta.
Thứ ba, lúc cảnh sát tổ chức họp báo, chúng ta cũng sẽ dùng lực lượng của mình để tổ chức một buổi họp báo giải thích và không ngừng thanh minh vấn đề an toàn thực phẩm của chúng ta, tôi sẽ tự mình mở cuộc họp này, việc này có thể sẽ tốn không ít tiền, mời mấy tên truyền thông có sức ảnh hưởng chẳng dễ gì.
Thứ tư, người trong giới giải trí hơi có sức ảnh hưởng phải mời, chủ ban tin tức sẽ nghiên cứu thảo luận nhiều hơn hoặc xuất bản các bài báo chuyên về chuyện lần này, nói tóm lại, chúng ta phải để cho chuyện này không ngừng phát tán ra, để mọi người nhận thức rõ được là chuyện này không liên quan nhiều đến cửa hàng của chúng ta như vậy.
Thứ năm, tất cả các cửa hàng gần đây thúc đẩy buôn bán, mặc kệ thế nào trước tiên phải khôi phục lại tình trạng trong cửa hàng, chỉ cần có nhân khí thì tất cả những cái khác không thành vấn đề.
Thứ sáu, đẩy mạnh quảng cáo đồ ăn vặt, đến lúc đó, chúng ta có thể lợi dụng đồ ăn vặt để thu hút người mua. Điều thứ bảy, đợi sau khi buổi họp báo hoàn thành, tôi đến thành phố Y một chuyến, tự mình tìm đến nhóm Mỹ Thực Thiên Hạ bên đó để giải thích cho bọn họ, chứng minh chuyện này không liên quan gì đến công ty của chúng ta, cửa hàng của chúng ta không vi phạm quy định gì của pháp luật, cố gắng phát sóng chương trình đó bình thường, đây là điều quan trọng nhất, nếu chương trình đó phát sóng thuận lợi thì nó có thể giải quyết những khó khăn hiện tại của chúng ta rất nhiều. Có điều những chuyện này có thể sẽ tốn rất nhiều kinh phí, ước tính sẽ mất mười mấy tỷ. Đây là lý do vì sao tôi bảo anh chuyển 15 tỷ từ công ty bảo vệ, cho tôi nghe ý kiến của anh đi?” Lý Vũ Hân chậm rãi nói với Diệp Lăng Thiên.
/841
|