Sau khi nghe những lời của Lý Vũ Hân, Diệp Lăng Thiên cau chặt mày, bây giờ anh thực sự không có cách nào kiếm được mười lăm tỷ. Thực lòng mà nói, số tiền anh có bây giờ ngay cả việc mua một gói thuốc cũng sắp trở thành vấn đề càng đừng nói là mười lăm tỷ.
“Anh đang đợi bên phía công ty bảo vệ, xem họ có thể gom được bao nhiêu tiền.” Diệp Lăng Thiên chậm rãi nói.
“Em đã gọi cho Vương Lực hỏi về tình hình ở đó. Vương Lực nói với em rằng công ty bảo vệ lần trước đã chuyển tất cả các khoản tiền có thể sử dụng cho chúng ta rồi, bây giờ họ cũng không còn nhiều tiền dư có thể sử dụng nữa, theo những gì anh ta nói, số tiền có thể đưa cho chúng ta chỉ khoảng ba tỷ, có thể còn không tới ba tỷ nữa. Nhưng ba tỷ với chúng ta mà nói cũng không giải quyết được vấn đề, vẫn còn thiếu quá nhiều.”Lý Vũ Hân lắc đầu nói.
Diệp Lăng Thiên lại im lặng, anh đã không còn cách nào khác.
“Nếu không anh đi tìm Lục Oánh, người chúng ta có thể nghĩ tới lúc này chỉ có bà ta. Bà ta sở hữu 10% cổ phần của công ty này. Theo lý mà nói, bây giờ công ty gặp phải chuyện như vậy, bà ta hẳn là phải trợ giúp để cùng nhau giải quyết vấn đề, hơn nữa, quan hệ giữa anh và bà ta cũng coi như là không tệ, mười lăm tỷ cũng chỉ là một số tiền rất nhỏ đối với bà ta. Em nghĩ, chỉ cần anh nói thì bà ta nhất định sẽ không từ chối. Đây là cách duy nhất bây giờ chúng ta có thể nghĩ tới.” Lý Vũ Hân nói chậm rãi.
Diệp Lăng Thiên hút một điếu thuốc không nói gì, một lúc lâu sau mới nói: “Thôi đừng tìm, bà ta đã giúp anh rất nhiều. Công ty có thể thành lập được, hoàn toàn nhờ vào bà ta, cho dù là cho anh mười lăm tỷ tiền vốn hay là giúp anh có được mặt bằng cửa hàng Xuân Thiên này, tất cả đều nhờ vào bà ta. Ngoài ra, bên phía công ty bảo vệ, bà ta cũng đã cho anh một dự án rất lớn, bao gồm cả có chuyên mục “Mỹ thực thiên hạ” cũng là do bà ta dùng quan hệ mà giới thiệu cho chúng ta. Anh đã nợ bà ta rất nhiều thứ, anh không muốn lại vì chuyện này mà đi tìm bà ta, đặc biệt là chuyện tiền bạc. Hay là chúng ta nghĩ một cách tiếp đi.”
“Nhưng chúng ta đã không thể tìm ra cách nào nữa rồi.”
“Sẽ luôn có cách.” Diệp Lăng Thiên nhàn nhạt nói, cuối cùng nói: “Như vậy đi, mấy ngày này anh sẽ đến ngân hàng, nhà và xe của anh đều đem thế chấp cho ngân hàng, hẳn là vẫn có thể có được một khoản tiền. Ngoài ra, công ty bảo vệ hẳn là vẫn có thể vay ngân hàng một khoản, dù gì thì công ty bảo vệ cũng có không ít tài sản cố định, anh nghĩ rằng cũng có thể gom được mười lăm tỷ. ”
“Anh có nghĩ đến hậu quả của việc làm như vậy chưa? Nếu công ty thực phẩm không khá lên thì sao? Đến lúc đó, anh thực sự sẽ không còn gì cả, ngay cả xe và nhà đều không còn.” Lý Vũ Hân có chút lo lắng.
“Thực ra, bản thân anh cũng không có xe hơi, nhà cửa, cùng lắm thì quay lại lúc trước, anh lại đẩy xe ra ngoài bán đồ nướng là được. Dù sao thì cũng sẽ không chết, đúng không, hơn nữa, bây giờ không phải còn có em bên anh sao? Đúng không nào.” Diệp Lăng Thiên cười nói.
Lý Vũ Hân nhìn Diệp Lăng Thiên, không nói gì, cuối cùng nói: “Ừ, cùng lắm thì em sẽ cùng anh dọn một gian hàng rồi bán đồ nướng làm bà chủ vậy.”
Cả hai người ngay lập tức đều bật cười, nỗi buồn và hạnh phúc trong đó chỉ có bản thân hai người mới biết.
Trong mấy ngày tiếp theo, Diệp Lăng Thiên và Lý Vũ Hân bắt đầu cùng nhau đến tìm ngân hàng vay tiền, nhưng đáng tiếc, ngân hàng đồng ý cho vay vì có tài sản thế chấp cụ thể, nhưng số tiền cho vay quá thấp, cho dù Diệp Lăng Thiên và Lý Vũ Hân van nài như thế nào cũng không được. Cuối cùng không còn cách nào, Diệp Lăng Thiên lại gọi điện cho Lục Oánh nói chuyện này, ngày hôm sau, lúc Diệp Lăng Thiên lại đi tìm giám đốc của một ngân hàng nào đó nói về chuyện này, đối phương liền nhanh chóng đồng ý, dù sao, khoản vay của Diệp Lăng Thiên có tài sản thế chấp có giá trị không thấp, lại có người bảo lãnh, muốn mượn mười lăm tỷ không phải là chuyện khó, mấu chốt là lúc ngân hàng không muốn cho vay, có người đánh tiếng, đương nhiên giám đốc ngân hàng liền đồng ý cho vay, vả lại tốc độ xử lý rất nhanh, gần như chỉ cần nửa tháng tiền đã đến, có thể nói là siêu nhanh.
Có số tiền này, Lý Vũ Hân lại bắt đầu làm việc bận rộn cả ngày lẫn đêm, còn Diệp Lăng Thiên cũng bắt đầu thảnh thơi. Có Vương Lực ở công ty bảo vệ, hầu như không cần anh lo lắng quá nhiều việc, anh chỉ cần có vào lúc bình thường có thời gian đến công ty xử lý một số việc cần bản thân anh tự mình xử lý là được. Về phần công ty thực phẩm, Diệp Lăng Thiên đã giao hết cho Lý Vũ Hân, cản bản không còn việc gì quan trọng cần tự mình anh làm. Đây có thể coi là khoảng thời gian nhàn rỗi nhất của Diệp Lăng Thiên trong khoảng thời gian này.
Mà trong sự việc lần này, Diệp Lăng Thiên cũng lần nữa hiểu ra một sự thật, ở trong nước, dù anh có năng lực, tài giỏi hơn nữa, thậm chí dù anh có tiền hơn nữa, nhưng nếu không có quen biết, không có mối quan hệ thì mọi thứ đều vô dụng. Giống như chuyện lần này, thật ra cũng không phải chuyện lớn, chỉ là một chuyện rất nhỏ, thế chấp vay tiền mà thôi, kết quả, nếu không phải là Diệp Lăng Thiên gọi điện thoại nhờ vả, anh thậm chí sẽ không xử lý được chuyện nhỏ này.
Sau khi vay được tiền ngân hàng, Diệp Lăng Thiên thật sự ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày, không phải vì chuyện gì khác, mà là vì anh cảm thấy mệt mỏi, sức khỏe không tốt lắm, thêm nữa trong khoảng thời gian này bận rộn khắp nơi nên sự mệt mỏi này càng thêm rõ rệt. Điều đó thậm chí còn rõ ràng hơn. Đôi khi sự mệt mỏi của tinh thần khiến mọi người cảm thấy mệt mỏi hơn cả sự mệt mỏi về thể chất.
Sau vài tháng, vào buổi tối hôm đó, Diệp Lăng Thiên và Lý Vũ Hân gần như vừa ăn xong bữa tối đã ngồi trước ti vi, điều này khiến Diệp Sương cảm thấy rất kỳ lạ, sao hai người đều thích xem TV, tại sao hôm nay nhất trí vội vàng ăn tối xong liền ngồi trước ti vi xem quảng cáo như vậy, cô rất tò mò nên cũng làm như vậy.
Đúng tám giờ, chuyên mục “Mỹ thực thiên hạ” của đài trung ương đúng giờ phát song, đầu tiên vẫn là người dẫn chương trình nổi tiếng nhất trong nước xuất hiện, sau đó là ba người được mời tham gia chương trình kì này là nhà phê bình ẩm thực, người nổi tiếng và người sành ăn kiêm đầu bếp nổi tiếng. Sau một loạt những lời trêu đùa và giới thiệu, hình ảnh liền chuyển sang người dẫn chương trình ở bên ngoài, người dẫn chương trình ở bên ngoài xuất hiện trên đường phố của Thành phố A với tư cách là một nhà thám hiểm đeo balo sau lưng, sau đó bắt đầu tìm kiếm một người qua đường để hỏi về món ăn đặc sắc nhất, được yêu thích nhất ở đây, kết quả nhận được là tiệm nướng Doanh Địa Lão Binh, hình ảnh tiếp theo được chuyển sang bên trong tiệm Xuân Thiên của tiệm nướng Doanh Địa Lão Binh.
“Anh đang đợi bên phía công ty bảo vệ, xem họ có thể gom được bao nhiêu tiền.” Diệp Lăng Thiên chậm rãi nói.
“Em đã gọi cho Vương Lực hỏi về tình hình ở đó. Vương Lực nói với em rằng công ty bảo vệ lần trước đã chuyển tất cả các khoản tiền có thể sử dụng cho chúng ta rồi, bây giờ họ cũng không còn nhiều tiền dư có thể sử dụng nữa, theo những gì anh ta nói, số tiền có thể đưa cho chúng ta chỉ khoảng ba tỷ, có thể còn không tới ba tỷ nữa. Nhưng ba tỷ với chúng ta mà nói cũng không giải quyết được vấn đề, vẫn còn thiếu quá nhiều.”Lý Vũ Hân lắc đầu nói.
Diệp Lăng Thiên lại im lặng, anh đã không còn cách nào khác.
“Nếu không anh đi tìm Lục Oánh, người chúng ta có thể nghĩ tới lúc này chỉ có bà ta. Bà ta sở hữu 10% cổ phần của công ty này. Theo lý mà nói, bây giờ công ty gặp phải chuyện như vậy, bà ta hẳn là phải trợ giúp để cùng nhau giải quyết vấn đề, hơn nữa, quan hệ giữa anh và bà ta cũng coi như là không tệ, mười lăm tỷ cũng chỉ là một số tiền rất nhỏ đối với bà ta. Em nghĩ, chỉ cần anh nói thì bà ta nhất định sẽ không từ chối. Đây là cách duy nhất bây giờ chúng ta có thể nghĩ tới.” Lý Vũ Hân nói chậm rãi.
Diệp Lăng Thiên hút một điếu thuốc không nói gì, một lúc lâu sau mới nói: “Thôi đừng tìm, bà ta đã giúp anh rất nhiều. Công ty có thể thành lập được, hoàn toàn nhờ vào bà ta, cho dù là cho anh mười lăm tỷ tiền vốn hay là giúp anh có được mặt bằng cửa hàng Xuân Thiên này, tất cả đều nhờ vào bà ta. Ngoài ra, bên phía công ty bảo vệ, bà ta cũng đã cho anh một dự án rất lớn, bao gồm cả có chuyên mục “Mỹ thực thiên hạ” cũng là do bà ta dùng quan hệ mà giới thiệu cho chúng ta. Anh đã nợ bà ta rất nhiều thứ, anh không muốn lại vì chuyện này mà đi tìm bà ta, đặc biệt là chuyện tiền bạc. Hay là chúng ta nghĩ một cách tiếp đi.”
“Nhưng chúng ta đã không thể tìm ra cách nào nữa rồi.”
“Sẽ luôn có cách.” Diệp Lăng Thiên nhàn nhạt nói, cuối cùng nói: “Như vậy đi, mấy ngày này anh sẽ đến ngân hàng, nhà và xe của anh đều đem thế chấp cho ngân hàng, hẳn là vẫn có thể có được một khoản tiền. Ngoài ra, công ty bảo vệ hẳn là vẫn có thể vay ngân hàng một khoản, dù gì thì công ty bảo vệ cũng có không ít tài sản cố định, anh nghĩ rằng cũng có thể gom được mười lăm tỷ. ”
“Anh có nghĩ đến hậu quả của việc làm như vậy chưa? Nếu công ty thực phẩm không khá lên thì sao? Đến lúc đó, anh thực sự sẽ không còn gì cả, ngay cả xe và nhà đều không còn.” Lý Vũ Hân có chút lo lắng.
“Thực ra, bản thân anh cũng không có xe hơi, nhà cửa, cùng lắm thì quay lại lúc trước, anh lại đẩy xe ra ngoài bán đồ nướng là được. Dù sao thì cũng sẽ không chết, đúng không, hơn nữa, bây giờ không phải còn có em bên anh sao? Đúng không nào.” Diệp Lăng Thiên cười nói.
Lý Vũ Hân nhìn Diệp Lăng Thiên, không nói gì, cuối cùng nói: “Ừ, cùng lắm thì em sẽ cùng anh dọn một gian hàng rồi bán đồ nướng làm bà chủ vậy.”
Cả hai người ngay lập tức đều bật cười, nỗi buồn và hạnh phúc trong đó chỉ có bản thân hai người mới biết.
Trong mấy ngày tiếp theo, Diệp Lăng Thiên và Lý Vũ Hân bắt đầu cùng nhau đến tìm ngân hàng vay tiền, nhưng đáng tiếc, ngân hàng đồng ý cho vay vì có tài sản thế chấp cụ thể, nhưng số tiền cho vay quá thấp, cho dù Diệp Lăng Thiên và Lý Vũ Hân van nài như thế nào cũng không được. Cuối cùng không còn cách nào, Diệp Lăng Thiên lại gọi điện cho Lục Oánh nói chuyện này, ngày hôm sau, lúc Diệp Lăng Thiên lại đi tìm giám đốc của một ngân hàng nào đó nói về chuyện này, đối phương liền nhanh chóng đồng ý, dù sao, khoản vay của Diệp Lăng Thiên có tài sản thế chấp có giá trị không thấp, lại có người bảo lãnh, muốn mượn mười lăm tỷ không phải là chuyện khó, mấu chốt là lúc ngân hàng không muốn cho vay, có người đánh tiếng, đương nhiên giám đốc ngân hàng liền đồng ý cho vay, vả lại tốc độ xử lý rất nhanh, gần như chỉ cần nửa tháng tiền đã đến, có thể nói là siêu nhanh.
Có số tiền này, Lý Vũ Hân lại bắt đầu làm việc bận rộn cả ngày lẫn đêm, còn Diệp Lăng Thiên cũng bắt đầu thảnh thơi. Có Vương Lực ở công ty bảo vệ, hầu như không cần anh lo lắng quá nhiều việc, anh chỉ cần có vào lúc bình thường có thời gian đến công ty xử lý một số việc cần bản thân anh tự mình xử lý là được. Về phần công ty thực phẩm, Diệp Lăng Thiên đã giao hết cho Lý Vũ Hân, cản bản không còn việc gì quan trọng cần tự mình anh làm. Đây có thể coi là khoảng thời gian nhàn rỗi nhất của Diệp Lăng Thiên trong khoảng thời gian này.
Mà trong sự việc lần này, Diệp Lăng Thiên cũng lần nữa hiểu ra một sự thật, ở trong nước, dù anh có năng lực, tài giỏi hơn nữa, thậm chí dù anh có tiền hơn nữa, nhưng nếu không có quen biết, không có mối quan hệ thì mọi thứ đều vô dụng. Giống như chuyện lần này, thật ra cũng không phải chuyện lớn, chỉ là một chuyện rất nhỏ, thế chấp vay tiền mà thôi, kết quả, nếu không phải là Diệp Lăng Thiên gọi điện thoại nhờ vả, anh thậm chí sẽ không xử lý được chuyện nhỏ này.
Sau khi vay được tiền ngân hàng, Diệp Lăng Thiên thật sự ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày, không phải vì chuyện gì khác, mà là vì anh cảm thấy mệt mỏi, sức khỏe không tốt lắm, thêm nữa trong khoảng thời gian này bận rộn khắp nơi nên sự mệt mỏi này càng thêm rõ rệt. Điều đó thậm chí còn rõ ràng hơn. Đôi khi sự mệt mỏi của tinh thần khiến mọi người cảm thấy mệt mỏi hơn cả sự mệt mỏi về thể chất.
Sau vài tháng, vào buổi tối hôm đó, Diệp Lăng Thiên và Lý Vũ Hân gần như vừa ăn xong bữa tối đã ngồi trước ti vi, điều này khiến Diệp Sương cảm thấy rất kỳ lạ, sao hai người đều thích xem TV, tại sao hôm nay nhất trí vội vàng ăn tối xong liền ngồi trước ti vi xem quảng cáo như vậy, cô rất tò mò nên cũng làm như vậy.
Đúng tám giờ, chuyên mục “Mỹ thực thiên hạ” của đài trung ương đúng giờ phát song, đầu tiên vẫn là người dẫn chương trình nổi tiếng nhất trong nước xuất hiện, sau đó là ba người được mời tham gia chương trình kì này là nhà phê bình ẩm thực, người nổi tiếng và người sành ăn kiêm đầu bếp nổi tiếng. Sau một loạt những lời trêu đùa và giới thiệu, hình ảnh liền chuyển sang người dẫn chương trình ở bên ngoài, người dẫn chương trình ở bên ngoài xuất hiện trên đường phố của Thành phố A với tư cách là một nhà thám hiểm đeo balo sau lưng, sau đó bắt đầu tìm kiếm một người qua đường để hỏi về món ăn đặc sắc nhất, được yêu thích nhất ở đây, kết quả nhận được là tiệm nướng Doanh Địa Lão Binh, hình ảnh tiếp theo được chuyển sang bên trong tiệm Xuân Thiên của tiệm nướng Doanh Địa Lão Binh.
/841
|