“ Không! Đại tiểu thư, cho tôi ở lại được không?”Tô Khuynh biết uy hiếp được Hắc Ngân Thánh chỉ có một, đó là Mộ Tình Không.
Tô Khuynh hèn mọn quỳ trước mặt Tình Không, cô chấn kinh lùi về sau hai bước, nhìn người đàn ông trao quyền chủ đạo cho cô kia, Tình Không cảm thấy vô lực.
Vì sao là cô gái này…?
“ Bạn đứng lên đi!” Tình Không đứng lên kéo Tô Khuynh dậy. Lần đầu tiên nhìn thấy Tình Không, Tô Khuynh chỉ nghĩ cô gái này không phải là cô gái bình thường, thật không ngờ Tình Không lại có thân phận cao quý như thế này.
“ Từ hôm nay trở đi, không có lệnh của ta thì không được phép tiến gần đến căn phòng này! Đi ra ngoài!” Hắc Ngân Thánh không thèm để ý đến ánh mắt đáng thương của Tô Khuynh, lạnh lùng ra lệnh.
Thời khắc này, Tô Khuynh hiểu rõ một chuyện, muốn ở lại bên người Hắc Ngân Thánh thì nhất định phải lấy lòng Tình Không.
Màn đên buông xuống.
Một chiếc xe Bentley màu đen im ắng đậu ở bên bờ biển, đối diện với căn phòng sáng ánh đèn màu tím.
Từ lúc Hắc Ngân Thánh đem Tình Không trở về, chiếc xe này cũng đã đậu ở đó.
“ Điện hạ….” Tra Lý nhìn người đàn ông ngồi ghế phía sau, hắn luôn luôn đoán được chuẩn xác tâm tư của điện hạ, nhưng chính là hiện tại lại không thể nào đoán được Lôi Ân đang nghĩ gì.
“ Tra Lý, hôm nay là ngày thứ ba sao?” Lôi Ân nhìn rèm của căn phòng màu tím đang phấp phới tung bay kia, trong đó còn tỏa ra ánh sáng ấm áp.
“ Dạ!” Tra Lý hiểu được ý của Lôi Ân, hôm nay chính là ngày thứ bas au khi Mộ Tình Không rời đi.
“ Xem, cô ta không rời khỏi thành phố A này được! Cô ta thua rồi!” Khóe miệng Lôi Ân cong lên ở góc độ cực đẹp, ngón tay bấm bấm theo một nhịp điệu, nhìn lên cửa sổ màu tím kia một lần nữa rồi nói: “ Lái xe!”
*****
Tình Không hắt xì hai cái, ánh mắt có chút hốt hoảng nằm trên giường. Trên tủ đầu giường, cô mở chốt phía dưới, bên trong là thủy tinh cầu chứa bông tuyết màu tím.
Cô đối với màu tím gần như là một loại si mê không muốn xa rời. Từ nhỏ đến lớn, quần áo của cô, mũ, dây buộc tóc, túi sách, đồ trang sức….hết thảy đều là màu tím.
Tình Không ghé vào giường, ngơ ngác nhìn bông tuyết chuyển động bên trong quả cầu. Cô không thể nào hiểu nổi, tại sao Tô Khuynh lại trở thành người bên cạnh Hắc Ngân Thánh?
Ngoài cửa, Hồng An tận trung với nhiệm vụ của mình, trên khuôn mặt xinh đẹp không có lấy một chút biểu tình. Nhìn cửa phòng được mở ra, Hồng Anh theo bản năng đến đứng chặn trước mặt Tình Không.
“ Đại tiểu thư, tiểu thư cần gì cứ sai bảo Hồng Anh là được rồi!”
“ Tránh ra!”
Tình Không đẩy cô ta ra. Hồng Anh là sát thủ, đương nhiên Tình Không không thể nào đánh lại cô ta được.
“ Được lắm, vậy cô trả lời tôi mấy câu hỏi được chứ? Tình Không cũng không kiên quyết, cô đứng ở trong cửa, nhìn Hồng Anh đứng ngoài cửa.
Hồng Anh im lặng, xem như trả lời.
“ Tô Khuynh hiện tại đang ở trong phòng hắn đúng không?”
“…”
“ Bạn ấy cam tâm tình nguyện hay là do hắn ép buộc?”
“…”
“ Như vậy, Hồng Anh, cô không phải cũng thích hắn ta chứ? Thích anh trai tôi đó?”
Hồng An rốt cuộc cũng ngẩng đầu, vẻ mặt bình tĩnh nhìn cô gái chỉ có hai mươi tuổi trước mắt. Trên người cô gái này có một khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng, cực kỳ giống Hắc Ngân Thánh.
“ Hồng Anh không có tư cách thích bất cứ ai!”
Sát thủ đều không có tâm, ngay cả sinh mạng cũng không thuộc về chính mình.
“ Cô tin hay không tin, nhưng chỉ cần cô quy thuận tôi, tôi có thể giúp cô hoàn thành tâm nguyện của mình?” Tình Không không sợ hãi mà đánh giá cô gái trước mặt. Khuôn mặt này rất đẹp, nhưng lại quá lạnh lùng.
“ Cô cứ suy nghĩ đi!” Tình Không liếc mắt nhìn cô ta một cái, sự do dự trong mắt cô ta đã bị cô nắm bắt. Sau đó Tình Không đóng cửa phòng lại. Hồng Anh đứng thẳng người trước cửa, lúc ngẩng đầu lên thì thấy người trước mặt là Dịch Phong.
“ Nhớ cho kỹ: chủ nhân của cô chỉ có một, có biết phản bội lại Ngân Đế có kết cục thế nào không?”
“ Sống, không, bằng , chết!” Trong mắt của cô có chút tham niệm, nhưng kết cục thì chỉ có vậy.
Tô Khuynh hèn mọn quỳ trước mặt Tình Không, cô chấn kinh lùi về sau hai bước, nhìn người đàn ông trao quyền chủ đạo cho cô kia, Tình Không cảm thấy vô lực.
Vì sao là cô gái này…?
“ Bạn đứng lên đi!” Tình Không đứng lên kéo Tô Khuynh dậy. Lần đầu tiên nhìn thấy Tình Không, Tô Khuynh chỉ nghĩ cô gái này không phải là cô gái bình thường, thật không ngờ Tình Không lại có thân phận cao quý như thế này.
“ Từ hôm nay trở đi, không có lệnh của ta thì không được phép tiến gần đến căn phòng này! Đi ra ngoài!” Hắc Ngân Thánh không thèm để ý đến ánh mắt đáng thương của Tô Khuynh, lạnh lùng ra lệnh.
Thời khắc này, Tô Khuynh hiểu rõ một chuyện, muốn ở lại bên người Hắc Ngân Thánh thì nhất định phải lấy lòng Tình Không.
Màn đên buông xuống.
Một chiếc xe Bentley màu đen im ắng đậu ở bên bờ biển, đối diện với căn phòng sáng ánh đèn màu tím.
Từ lúc Hắc Ngân Thánh đem Tình Không trở về, chiếc xe này cũng đã đậu ở đó.
“ Điện hạ….” Tra Lý nhìn người đàn ông ngồi ghế phía sau, hắn luôn luôn đoán được chuẩn xác tâm tư của điện hạ, nhưng chính là hiện tại lại không thể nào đoán được Lôi Ân đang nghĩ gì.
“ Tra Lý, hôm nay là ngày thứ ba sao?” Lôi Ân nhìn rèm của căn phòng màu tím đang phấp phới tung bay kia, trong đó còn tỏa ra ánh sáng ấm áp.
“ Dạ!” Tra Lý hiểu được ý của Lôi Ân, hôm nay chính là ngày thứ bas au khi Mộ Tình Không rời đi.
“ Xem, cô ta không rời khỏi thành phố A này được! Cô ta thua rồi!” Khóe miệng Lôi Ân cong lên ở góc độ cực đẹp, ngón tay bấm bấm theo một nhịp điệu, nhìn lên cửa sổ màu tím kia một lần nữa rồi nói: “ Lái xe!”
*****
Tình Không hắt xì hai cái, ánh mắt có chút hốt hoảng nằm trên giường. Trên tủ đầu giường, cô mở chốt phía dưới, bên trong là thủy tinh cầu chứa bông tuyết màu tím.
Cô đối với màu tím gần như là một loại si mê không muốn xa rời. Từ nhỏ đến lớn, quần áo của cô, mũ, dây buộc tóc, túi sách, đồ trang sức….hết thảy đều là màu tím.
Tình Không ghé vào giường, ngơ ngác nhìn bông tuyết chuyển động bên trong quả cầu. Cô không thể nào hiểu nổi, tại sao Tô Khuynh lại trở thành người bên cạnh Hắc Ngân Thánh?
Ngoài cửa, Hồng An tận trung với nhiệm vụ của mình, trên khuôn mặt xinh đẹp không có lấy một chút biểu tình. Nhìn cửa phòng được mở ra, Hồng Anh theo bản năng đến đứng chặn trước mặt Tình Không.
“ Đại tiểu thư, tiểu thư cần gì cứ sai bảo Hồng Anh là được rồi!”
“ Tránh ra!”
Tình Không đẩy cô ta ra. Hồng Anh là sát thủ, đương nhiên Tình Không không thể nào đánh lại cô ta được.
“ Được lắm, vậy cô trả lời tôi mấy câu hỏi được chứ? Tình Không cũng không kiên quyết, cô đứng ở trong cửa, nhìn Hồng Anh đứng ngoài cửa.
Hồng Anh im lặng, xem như trả lời.
“ Tô Khuynh hiện tại đang ở trong phòng hắn đúng không?”
“…”
“ Bạn ấy cam tâm tình nguyện hay là do hắn ép buộc?”
“…”
“ Như vậy, Hồng Anh, cô không phải cũng thích hắn ta chứ? Thích anh trai tôi đó?”
Hồng An rốt cuộc cũng ngẩng đầu, vẻ mặt bình tĩnh nhìn cô gái chỉ có hai mươi tuổi trước mắt. Trên người cô gái này có một khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng, cực kỳ giống Hắc Ngân Thánh.
“ Hồng Anh không có tư cách thích bất cứ ai!”
Sát thủ đều không có tâm, ngay cả sinh mạng cũng không thuộc về chính mình.
“ Cô tin hay không tin, nhưng chỉ cần cô quy thuận tôi, tôi có thể giúp cô hoàn thành tâm nguyện của mình?” Tình Không không sợ hãi mà đánh giá cô gái trước mặt. Khuôn mặt này rất đẹp, nhưng lại quá lạnh lùng.
“ Cô cứ suy nghĩ đi!” Tình Không liếc mắt nhìn cô ta một cái, sự do dự trong mắt cô ta đã bị cô nắm bắt. Sau đó Tình Không đóng cửa phòng lại. Hồng Anh đứng thẳng người trước cửa, lúc ngẩng đầu lên thì thấy người trước mặt là Dịch Phong.
“ Nhớ cho kỹ: chủ nhân của cô chỉ có một, có biết phản bội lại Ngân Đế có kết cục thế nào không?”
“ Sống, không, bằng , chết!” Trong mắt của cô có chút tham niệm, nhưng kết cục thì chỉ có vậy.
/69
|