Chương 18: Tiết tháo vỡ đầy đất (1)
Editor: May
“Đi rửa chén.”
“…… Xem như anh lợi hại!”
……
Thật vất vả rửa xong chén đũa, cảm giác sau khi Tả Hàn Thành trở về, cô vẫn luôn không hề thanh nhàn, đặc biệt là vừa rồi lúc thu dọn nhà cửa đổ mồ hôi, An Hảo lại đi phòng tắm tắm rửa lần nữa.
Sau khi tắm rửa xong, thấy thời gian đã chỉ hơn 9 giờ tối, biết hiện tại dù chính mình nói bất luận lý do gì, anh cũng sẽ không để mình ra cửa, đành phải rầu rĩ trực tiếp đi phòng ngủ.
Khi đi ngang qua sô pha thoáng nhìn di động trong tay Tả Hàn Thành, cô dừng lại, vội thò đầu qua: “Anh lấy di động của tôi làm gì?”
“Ông chủ em gửi tin nhắn cảnh cáo em còn không đi làm sẽ muốn trừ tiền lương của em.”
An Hảo sửng sốt một chút, vội đoạt lấy di động nhìn thoáng qua tin nhắn, lập tức oán hận nói: “Đều tại anh! Nếu anh làm hại tôi bị trừ tiền lương! Có tin tôi quẹt sạch tiền trong thẻ anh không!”
Nhắc tới quẹt thẻ, những tin nhắc nhắc nhở tuyệt thế ba tệ năm tệ mười mấy tệ trong đầu xẹt qua trong đầu Tả Hàn Thành, anh liếc cô một cái: “Từ chức công việc ở quán bar đi, cho em thẻ không chỉ là để em dùng mua đồ ăn vặt.”
An Hảo trợn trắng mắt, không nói một câu đã xoay người muốn về phòng ngủ.
“Còn có.” Phía sau bỗng nhiên truyền đến giọng nói lãnh đạm của Tả Hàn Thành: “Phiếu điểm là chuyện như thế nào?”
Vừa nghe thấy hai chữ phiếu điểm, lông tơ cả người An Hảo lập tức dựng thẳng, quay đầu lại đã thấy phiếu điểm chính mình đặt ngăn nhỏ trong cặp sách đang ở trong tay của anh, cô lập tức vọt qua muốn cướp về: “Trả lại cho tôi!”
Kết quả ở khoảnh khắc cô mới vừa nhào qua, Tả Hàn Thành rất dễ dàng liền ôm chặt thân thể cô nhào vào trong ngực mình.
An Hảo giãy giụa ngẩng đầu từ trong lòng ngực anh, vừa nhìn thấy một dãy số 0 trên phiếu điểm trong tay anh, chỉ cảm thấy toàn bộ thế giới đều tối đen.
Cô giận đến bỗng nhiên tránh thoát từ trong lòng ngực anh, nâng tay lên vỗ tóc một chút, nỗ lực ổn định cảm xúc của mình.
“Tả Hàn Thành, tôi thừa nhận anh là chồng trên danh nghĩa của tôi, nhưng không đại biểu anh có thể tùy tiện xem di động và phiếu điểm của tôi! Tôi thấy nếu không chúng ta vẫn là đi ly hôn đi, như vậy sẽ không còn ràng buộc trên danh nghĩa nữa, anh đi đường Dương Quan của anh, tôi đi cầu Độc Mộc……”
Lời nói còn chưa nói xong, trước mắt đã bỗng nhiên nghịch chuyển, cô vội nâng tay lên ngăn cách giữa thân thể hai người, hung tợn trừng mắt người đàn ông đột nhiên trực tiếp đè cô lên sô pha: “Buông tôi ra! Không nghe rõ tôi nói cái gì sao? Tôi muốn ly hôn với anh!”
“Ly hôn?” Ánh mắt Tả Hàn Thành khẽ nhúc nhích, tiếng nói trầm trầm, trong mắt mang theo vài phần ý vị cô xem không hiểu, sâu xa khó hiểu làm cô nhịn không được rùng mình.
Bàn tay anh đã men theo phía dưới vạt áo của cô dò xét vào, ở khi An Hảo kinh ngạc vội muốn giãy giụa, không hề tốn sức đè chặt cô lại.
Bàn tay to mơn trớn ở bên hông cô, da thịt dưới lòng bàn tay càng khiến người mê muội hơn trong tưởng tượng của anh, anh chế trụ vòng eo vặn vẹo lung tung của cô, tiếng nói khàn khàn.
“Nếu người chồng trên danh nghĩa đối với em mà nói là có thể tùy tiện dùng hai chữ ly hôn để thoát khỏi, tôi không ngại hiện tại sẽ để em biến thành Tả phu nhân danh xứng với thực.”
/2130
|