Trạch Thiên Kí (Ttv)

Chương 273 - Quyển 1 - Chương 269: Vận Mệnh Quá Khứ Cùng Hiện Tại (Hạ)

/1191


Hắc Bào nhìn hắn nói, thanh âm vang lên từ trong mũ, giống như một cơn gió lạnh dưới vực sâu thổi lên: Ngươi chuẩn bị nổi điên?

Tô Ly trầm mặc một lát, nụ cười một lần nữa hiển hiện trên mặt, nói: Lo lắng có ích lợi gì? Điên lại có ích lợi gì? Ta hiện tại phải nghĩ biện pháp sống sót rời khỏi đây, miễn là ta còn sống, nàng nhất định có thể sống, nếu như không thể, như vậy đến lúc đó nổi điên cũng không muộn.

Hắc Bào bình tĩnh không nói gì, hắn biết rõ, những lời này không phải đang uy hiếp, mà là tĩnh táo trần thuật sự thật khách quan, nếu Tô Ly tối nay có thể trốn thoát khỏi vòng vây của Ma tộc, như vậy nếu nữ nhi của hắn mất mạng ở Chu viên, hắn tất nhiên sẽ nổi điên, coi như Ma Quân Bệ Hạ, cũng không muốn thấy cảnh tượng hỗn loạn như vậy.

Cho nên ta không cần lo lắng điều gì. Tô Ly đưa mắt nhìn màn đêm thâm trầm, nói: Chỉ cần ta không chết, các ngươi ai dám giết nàng?

Hắc Bào nở nụ cười, nói: Dựa theo đạo lý mà nói, quả thật là như thế, nhưng ngươi biết, ta thỉnh thoảng cũng sẽ làm chút ít chuyện không có đạo lý.

Tô Ly thu hồi tầm mắt, lẳng lặng nhìn hắn, nói: Ngươi là người thần bí nhất thế gian, cũng là nhân vật lý trí nhất, ta không tin ngươi sẽ làm chuyện không có lý trí như thế.

Hắc Bào bình tĩnh giải thích: Bởi vì ta đã hứa hẹn với người khác, nữ nhi của ngươi nhất định phải chết, cho nên nàng nhất định sẽ chết.

Tô Ly chú ý tới hắn nhắc tới một người khác trong câu nói này, là một người.

Ai?

Hắc Bào không trực tiếp trả lời vấn đề của hắn, chậm rãi nói nói: Năm đó Trường Sinh tông đem người mà ngươi có tình cảm chân thành ngâm ở hàn đàm đến chết, bản thân sau khi trở về từ Nam Hải, biết được chuyện này, giận dữ rút kiếm xông vào Trường Sinh tông, trong một đêm chém mười bảy tên trưởng lão Trường Sinh tông ... Chuyện này ai cũng biết, nhưng vô luận là Ly Sơn kiếm tông Chưởng môn các ngươi, Thánh nữ phía nam hay Giáo Hoàng, cho đến Thiên Hải nương nương, cũng không thể nói ngươi điều gì, bởi vì ngươi tức giận có đạo lý, hơn nữa ngươi nổi điên , bọn họ cũng không làm gì được ngươi, chỉ có thể coi như chuyện này chưa từng xảy ra.

Tô Ly nghĩ tới chuyện cũ năm đó, vẻ mặt không thay đổi, nhưng thần sắc có chút tịch liêu.

Hắc Bào tiếp tục nói: Nhưng ngươi có từng nghĩ tới, các cường giả chân chính không nói gì, cố ý quên đi chuyện kia, nhưng có chút người nhỏ yếu sẽ không quên chuyện này, vẫn muốn cất tiếng nói của mình? Những người bị ngươi giết chết, bọn họ cũng có đời sau, những người đó cũng là đối tượng mà người khác có tình cảm chân thành.

Tô Ly trầm mặc một lát, bỗng nhiên nói: Ngươi không cần phải tuân thủ hứa hẹn, nhất là đối với một người.

Lời vừa dứt, nhiệt độ trên cánh đồng tuyết đột nhiên trở nên hàn lãnh hơn mấy phần.

Hàn lãnh, ý nghĩa vận động dừng lại, đại biểu chuôi kiếm lơ lửng ở bầu trời đêm, chậm rãi hơn mấy phần.

Cũng đại biểu, dưới tình huống sinh mệnh của nữ nhi bị uy hiếp nghiêm trọng, Tô Ly có ý nghĩ đàm phán thậm chí là thỏa hiệp.

Đối với Ly sơn Tiểu sư thúc nổi tiếng mà nói, thái độ như thế đã ý nghĩa thỏa hiệp, là nhượng bộ rất lớn.

Nhưng đối phương không muốn đàm phán với hắn.

Là một nhà âm mưu, ta hiểu được tầm quan trọng tuân thủ hứa hẹn so với bất kỳ ai khác, nhất là hứa hẹn đối với loài ngườ. Chỉ có như thế, ta mới có thể làm cho càng ngày càng nhiều nhân loại tin tưởng ta. Từ ý nào đó mà nói, lời hứa của ta vô cùng trân quý, bởi vì chắc chắn sẽ thực hiện, hơn nữa đại biểu lời mời của Tuyết Lão thành đối với toàn bộ thiên hạ.

Hắc Bào nhìn hắn bình tĩnh nói: Dĩ nhiên, chuyện trọng yếu nhất vẫn là giết chết ngươi, người chết, sẽ không thể nào nổi điên.

Bông tuyết tiếp tục bay xuống, đêm lạnh khôi phục bình thường, thân ảnh Ma Tướng như ngọn núi, chậm rãi dừng ở bên ngoài.

Trong bầu trời đêm truyền đến một tiếng kiếm rít cực kỳ thanh duệ.

Tô Ly đưa tay vỗ vỏ kiếm, ống tay áo nhẹ chấn, chỉ nghe kiếm rít tự chân trời mà đến, xoảng một tiếng, kiếm trở về vỏ, tiêu sái như ý khó diễn đạt bằng lời.

Bên ngoài một thân ảnh màu đen khẽ lay động, tựa như núi non sắp sửa sụp đổ, nhưng mà cuối cùng chống được, chẳng qua trường mâu hàn thiết hắn cầm trong tay, rắc một tiếng, từ đó cắt thành hai khúc.

Tô Ly từ trong bầu trời đêm thu kiếm, thuận thế chặt đứt binh khí của Ma Tướng thứ bảy, thật có thể nói là mạnh không cách nào hình dung.

Nhưng vị Ma Tướng đại nhân màu cũng không toát ra thần sắc kinh hoàng, cũng không tức giận, lạnh lùng chí cực nói: Tô Ly, hôm nay ngươi chết chắc.

Tô Ly nhìn Hắc Bào, vô cùng nghiêm túc hỏi: Ta hôm nay thật sự chết chắc ư?

Hắc Bào nói: Đúng vậy, chúng ta thôi diễn ba mươi bảy lần, ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Nghe được câu này, Tô Ly trầm mặc thời gian rất lâu.

Hắn muốn nghe được đáp án của Hắc Bào, bởi vì hắn tin tưởng đáp án của Hắc Bào, nhưng đây không phải là đáp án hắn muốn nghe được.

Vô luận chí thánh cường giả loài người, hay là đôi phu phụ của Bạch Đế thành, vô luận bọn họ có nguyện ý hay không, đều phải thừa nhận một việc.

sSu khi Vương Chi Sách biến mất, người giỏi mưu kế thôi diễn tính toán nhất trên đại lục, chính là vị Ma tộc quân sư đem dung nhan giấu kín trong hắc bào này.

Hắc Bào đưa ra kế hoạch, cực hiếm có thời điểm thất bại, mưu kế mà hắn tự mình tham dự, lại chưa từng xảy ra vấn đề.

Nhớ năm đó, Thái Tông Hoàng Đế Bệ Hạ mang theo vô số cường giả, trăm vạn thiết kỵ, bắc phạt Ma vực, cuối cùng ở ngoài Tuyết Lão thành không công mà lui, người này chính là công thần lớn nhất của Ma tộc.

Đã mấy trăm năm thời gian, Hắc Bào không chuyên môn bố cục để giết một gã cường giả loài người, cho đến hiện tại.

Hắn muốn giết Tô Ly.

Hắn thôi diễn ba mươi bảy lần, đều là Tô Ly hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Như vậy, Tô Ly có thể thật sự phải chết.

Tô Ly cũng nghĩ như vậy, nhưng hắn cho là không nhất thiết phải chết: Vì giết ta, các ngươi làm nhiều chuyện như vậy, rốt cuộc chuyện nào là thật, chuyện nào là giả? Các ngươi đến tột cùng muốn giết chết những đứa bé ở Chu viên, hay là muốn mượn chuyện này dẫn ta ra ngoài để giết chết? Nếu như ngươi cũng không làm rõ được, có thể ta còn có cơ hội.

Cũng là thật, cũng có thể là giả, nhưng giết ngươi là chuyện thật nhất, như lúc trước đã nói, những người tuổi trẻ kia là tương lai của loài người, ngươi là hiện tại của loài người, ta là một người tục tằng sống trong hiện tại, cho nên việc muốn làm nhất, đương nhiên là muốn giết chết ngươi.

Hắc Bào bình tĩnh nói: Thiên Hải cùng Giáo Hoàng cùng với Thánh nữ, vì tương lai của loài người, cố gắng thôi động nam bắc hợp lưu, vì sao đến hiện tại cũng không thể thành công? Phía nam vì sao có thể chống đỡ đến hiện tại? Nguyên nhân không phải vì Trường Sinh tông, không có trong Hòe viện, mà tại Ly sơn Tiểu sư thúc Tô Ly ngươi, cho nên, ta làm sao có thể không giết ngươi?

Tô Ly nói: Nếu như ta chết, loài người nam bắc hợp lưu, đối với Ma tộc các ngươi cũng không có nửa phần lợi ích.

Hắc Bào lắc đầu nói: Không muốn bị Chu quốc tóm thâu, đây là ý nghĩ của rất nhiều Nam nhân, ngươi chẳng qua là một thanh kiếm sắc bén nhất, cường đại nhất của Nam nhân, cho dù thanh kiếm này gãy đi, ý nghĩ của Nam nhân cũng sẽ không thay đổi, ngược lại, thay đổi ý nghĩ là Thiên Hải, dựa vào hùng tâm của người đàn bà kia, nếu như thế gian không có ngươi, các thế gia kháng cự nam bắc hợp lưu, như vậy nàng sẽ dẫn dắt đại quân xuôi nam, đem bản đồ cả nhân loại nhét vào trong sự thống trị của nàng, chẳng qua nam bắc hợp lưu lúc đó, không còn dựa vào đại thế, mà là Đại Chu thiết kỵ.

Tô Ly trầm mặc không nói, đó là một màn hình ảnh vô cùng có thể xảy ra, thậm chí hắn lúc này đã có thể thấy rõ ràng.

Đến ngày đó, thế giới loài người sẽ đại loạn, Thiên Hải dẫn dắt đại quân xuôi nam, Bệ Hạ cũng dẫn dắt đại quân xuôi nam, xuôi nam a xuôi nam... Càng không ngừng xuôi nam, từ thế giới băng thiên tuyết địa, đi tới nơi ánh mặt trời ấm áp bao phủ khắp nơi, là lữ trình trải dài thi thể và máu tươi, ta không rõ ai sẽ đạt được thắng lợi cuối cùng, nhưng đây là kết quả mà chúng ta muốn.

Hắc Bào nhìn hắn bình tĩnh nói: Cho nên, mời ngươi đi đoàn tụ với người nhà ở trong tinh không, mấy năm sau, khi ngươi quan sát thế giới mà binh hoang long nhân chết sạch này, xin cất lời kêu gọi tới ta.

Đứng bên vách núi, chắp tay nhìn mây mù này như tơ, gió rét như đao, nhưng không thể xua tan thần sắc mỏi mệt của bạch y thiếu nữ .

Liên tục hai ngày không ngủ không nghỉ, ở Chu viên bôn ba cứu người, liên tục sử dụng Thánh Quang thuật tiêu hao thật lớn, cho dù là nàng cũng cảm thấy mệt mỏi.

Mỏi mệt cũng không đáng sợ, đáng sợ chính là sự cảnh báo trong lòng.

Tiếng đàn kia, cái cây cô độc phía sau, còn có hư cảnh bao phủ sơn đạo, làm cho nàng cảm thấy rất nguy hiểm.

Từ khi còn nhỏ tu đạo, sau khi huyết mạch thức tỉnh, đây là nguy hiểm lớn nhất nàng mơ hồ cảm nhận được.

Nàng không biết cụ thể nguyên nhân, không biết cuối sơn đạo có ai chờ đợi mình, không biết đối thủ hao phí tâm thần lớn như thế, thiết trí hư cảnh đem mình cùng Chu viên ngăn cách, đến tột cùng có dụng ý gì.

Nhưng nàng biết, chính mình phải đem hư cảnh này phá vỡ.

Chuyện này không có đạo lý, không cần đạo lý, nếu đối phương thiết lập âm mưu vây khốn chính mình, chính mình dĩ nhiên muốn phá cục, hư cảnh của đối phương, chính mình dĩ nhiên muốn hủy diệt.

Nàng đưa ngón tay đến miệng, khẽ cắn một cái, sau đó phát hiện không chảy máu, không khỏi có chút ngượng ngùng.

Sau đó nàng cố sức cắn, lông mày nhỏ nhắn nhíu chặt, hiện ra vẻ đau đớn.

Nàng nhìn đầu ngón tay rỉ ra một giọt máu, nhíu mày không thích.

Nàng không thích đau, càng không thích thương tổn tới mình.

Nàng đưa tay về phía vực sâu bên sơn đạo.

Giọt máu đỏ sẫm này, thoát khỏi ngón tay của nàng, rơi xuống trong mây mù như sợi bên vách đá.

Theo nó rơi xuống, nhan sắc giọt máu nổi lên biến hóa, càng ngày càng hồng, càng ngày càng tươi đẹp, càng ngày càng sáng ngời, cho đến cuối cùng, biến thành màu vàng.

Giống như là một giọt vàng bị hòa tan, bên trong ẩn chứa năng lượng cực kỳ kinh khủng.

Nhiệt độ bốn phía kịch liệt dâng cao, tầng sương nhợt nhạt phủ lên tảng đá lập tức bốc hơi, gốc cây kia bỗng nhiên càng thêm khô héo.

Vách đá khe đá cực kỳ khó khăn mới nhô ra vài cây cỏ dại, trong nháy mắt đốt thành tro.

Giọt máu như vàng, rơi xuống trong mây mù.

Chỉ nghe xuy một tiếng vang lên.

Trong mây mù quang minh mãnh liệt, mây mù giống như là sợi bông, trong nháy mắt bị đốt cháy.

Mênh mông núi non , bỗng nhiên nổi lên một trận lửa cháy, làm màn đêm thâm trầm sáng rực như ban ngày.

Một giọt máu, đã mang đến hình ảnh tráng quan như thế.

Đây chính là uy lực của Thiên Phượng chân huyết sao?

Nhìn núi non một lần nữa sáng ngời rõ ràng, gương mặt của nàng lộ vẻ hài lòng, nhưng một khắc sau, chân mày lại chau lên.

Đem ngón tay cắn rách, thật sự có chút đau.

Nàng đưa ngón tay đến trước môi, nhẹ nhàng thổi thổi, lộ ra vẻ cực kỳ thật tình chuyên chú.

Đồng thời nàng nhẹ giọng lầm bầm, nói với mình như dỗ hài tử: Không đau... Không đau... Không đau a, ngoan.

Bắt đầu từ ngày vào Ly sơn học kiếm, vận mệnh của Tô Ly đã xác định, hắn muốn thủ hộ cho ngọn núi này, còn muốn thủ hộ cả phía nam, cho nên dù hắn cả đời tuyệt đại đa số thời gian đều vân du tứ hải, nhưng cách một thời gian ngắn sẽ về Ly sơn một chuyến, hướng vị nương nương trong kinh đô cùng Ma tộc xa xa nơi phương bắc chứng minh, thiết kiếm vẫn còn.

Bắt đầu từ ngày huyết mạch thức tỉnh, vận mệnh của nàng cũng đã xác định, nàng muốn thủ hộ Thanh Diệu Thập Tam ti, thủ hộ Đông Ngự thần tướng phủ , hoàng cung cùng với Ly cung, hiện tại lại thêm một tòa Thánh Nữ phong, thứ mà nàng muốn thủ hộ thật sự quá nhiều, trên thực tế cuối cùng không nghi ngờ chút nào sẽ là toàn thể loài người.

Thủ hộ như thế nào? Tại sao muốn nàng đi thủ hộ? Nguyên nhân trọng yếu nhất thậm chí là duy nhất, đương nhiên là máu Thiên Phượng chảy trong huyết quản của nàng, tất cả mọi người bởi vì ... chuyện này, đối với nàng hoặc là sủng ái, hoặc là kính sợ, gửi gắm vô tận mong đợi cùng hi vọng, nhưng không ai biết có đôi khi nàng thật sự không thích máu trong huyết mạch của mình.

Máu này quá tinh khiết , quá thánh khiết, cho nên ở trong mắt mọi người, nàng chính là tinh khiết, thánh khiết , cho nên nàng là Chu nhân sống ở kinh đô, lại trở thành người thừa kế Thánh Nữ phong phía nam, nhưng nàng chưa bao giờ nghĩ mình là một thiếu nữ thuần khiết, thánh khiết, tựa như cả đại lục đều gọi nàng là phượng hoàng, nàng cảm thấy cách xưng hô này thật là thô tục.

Nàng nhướng mày, thổi đầu ngón tay, nhìn ma quỷ giác tiêm trong mây mù thiêu đốt như ẩn như hiện , nghĩ thầm nếu không phải mình sợ đau, nói không chừng thật sự nghĩ biện pháp đem máu trong cơ thể chảy hết ra ngoài. Nhưng mà máu có thể chảy hết sao? Không thể, cho nên nàng có thể yên tâm thoải mái sợ đau, nếu như đây chính là vận mệnh của nàng, như vậy, đi về phía trước rồi nói tiếp.

Mây mù thiêu đốt toàn bộ, chỉ còn một mảnh thanh minh, vách núi một lần nữa trở lại bóng tối, so với sáng ngời lúc trước, ngược lại làm cho người ta cảm thấy an toàn.

Nàng theo sơn đạo tiếp tục đi thẳng về phía trước.

Có người vận mệnh, cũng không phải xác định từ lúc ra đời, hoặc là huyết mạch thức tỉnh, hoặc là bái nhập cường giả môn hạ xác định .

Nói đến thì có chút bi ai, hơn nữa dễ dàng làm người ta tức giận chính là, vận mệnh của bọn hắn muốn theo vận mệnh người khác xác định mà xác định.

Đỉnh núi cuối sơn đạo, chính là mộ dụ trong truyền thuyết, mộ dụ chân chính.

Ngồi ở chỗ nầy, có thể thấy đồ án huyền quang thần kỳ trong thảo nguyên.

Tiểu cô nương ngồi bên vách núi, lẳng lặng nhìn thảo nguyên, hai mắt hờ hững cũng có thể nói là đần độn, không có chút tâm tình.

Nàng là Nam Khách.

Nàng là nữ nhi thứ ba mươi bảy của Ma Quân.

Thời điểm nàng mới ra đời, Ma Quân cao hứng phi thường, bởi vì nàng có huyết mạch thiên phú của khổng tước, cho nên đặt tên cho nàng là Nam Khách.

Nam Khách chính là khổng tước.

Khi đó, vận mệnh của nàng hẳn là được phụ vương sủng ái, sau đó trở thành kiêu ngạo của cả Ma tộc.

Nhưng mà thời điểm nàng một tuổi, nữ đồng phía nam huyết mạch thức tỉnh, chính thức bắt đầu tu đạo.

Có so sánh, liền có chênh lệch.

Huống chi, nàng là hoàng tộc.

Cho nên, kiêu ngạo trở thành lúng túng, thậm chí là sỉ nhục.

Bắt đầu từ thời khắc ấy, vận mệnh của nàng đã xác định.

Chiến thắng nữ tử kia, hoặc là giết chết nàng.

/1191

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status