_____Rengg: Tiếng chuông vào học vang lên. Cả căntin quay lại với cảnh yên tĩnh....học sinh tản về lớp.
_Êk. Tú gọi Phát.
_Gì? Phát nói với giọng buồn buồn.
_Sao ông buồn vậy? Tú hỏi.
_Không có gì! Cô vào rồi yên lặng đi. Phát nói.
Tên này nay bị sao vậy trời Tú nghĩ.
_Êk. Nội bộ nay xào xáo quá. Hắn nói.
_Loạn hết cả rồi. Nó than thở.
......
......
______Tua nhanh thời gian__________________
Cả ngày học trôi qua với cái nỗi buồn sâu thẳm....Mỹ không thấy Phúc thì lo lắm nhưng nghĩ lại Mình là cái gì của người ta đâu mà quan tâm .
TẠI NHÀ BỌN HẮN:
_Không biết thằng Phúc đâu rồi nữa. Hắn nói.
_.... Phát không trả lời.
_Nè. Hắn hét.
_Hể hể? Cái giề? Phát hốt hoảng trả lời.
_Thằng Phúc đi từ sáng tới giờ mày không lo hả? Hắn nói lớn.
_Để tao điện thoại nó. Phát nói.
_____Alo. Phúc nói
_....
_Ở bar của mình. Phúc trả lời .
Nhanh như chớp, 10 phút sau Phát có mặt tại bar:
_Mày sao vậy? Phát hỏi.
_Lòng dạ con người thay đổi quá mày nhỉ? Phúc vừa nói vừa nhếch mép.
_Ưm. Đúng thật. Phát như hiểu lòng Phúc (Chung cảnh ngộ
_Êk. Tú gọi Phát.
_Gì? Phát nói với giọng buồn buồn.
_Sao ông buồn vậy? Tú hỏi.
_Không có gì! Cô vào rồi yên lặng đi. Phát nói.
Tên này nay bị sao vậy trời Tú nghĩ.
_Êk. Nội bộ nay xào xáo quá. Hắn nói.
_Loạn hết cả rồi. Nó than thở.
......
......
______Tua nhanh thời gian__________________
Cả ngày học trôi qua với cái nỗi buồn sâu thẳm....Mỹ không thấy Phúc thì lo lắm nhưng nghĩ lại Mình là cái gì của người ta đâu mà quan tâm .
TẠI NHÀ BỌN HẮN:
_Không biết thằng Phúc đâu rồi nữa. Hắn nói.
_.... Phát không trả lời.
_Nè. Hắn hét.
_Hể hể? Cái giề? Phát hốt hoảng trả lời.
_Thằng Phúc đi từ sáng tới giờ mày không lo hả? Hắn nói lớn.
_Để tao điện thoại nó. Phát nói.
_____Alo. Phúc nói
_....
_Ở bar của mình. Phúc trả lời .
Nhanh như chớp, 10 phút sau Phát có mặt tại bar:
_Mày sao vậy? Phát hỏi.
_Lòng dạ con người thay đổi quá mày nhỉ? Phúc vừa nói vừa nhếch mép.
_Ưm. Đúng thật. Phát như hiểu lòng Phúc (Chung cảnh ngộ
/20
|