Chap 21: Hai Điều Kiện
3 năm sau...........
Mọi chuyện diễn ra không thể tưởng. Bây giờ tin tức hot đang được cập nhật liên tục, toàn là những tin liên quan đến Hàn gia. Những chuyện diễn ra trong ba năm khiến người ngoài không khỏi thắc mắc.
Ba năm trước, sau khi cô thẳng thừng bỏ anh đi. Tin tức về cô gái Dương Phối Như hoàn toàn biến mất, mọi liên lạc đều bị ngắt, mà nói đúng hơn là trước giờ chẳng có mối liên lạc gì cả. Mọi người bất ngờ, khi ngày mà Hàn Tiểu Băng quay lại cũng là ngày Dương Phối Như biến mất. Có sự trùng hợp à không, kì lạ mới đúng. Nhưng không một ai dám hỏi han bất cứ điều gì. Tiểu Băng lạnh lùng năm xưa đã quay lại rồi. Một điều đặc biệt, cô đang là chủ tịch công ty POZZY, chuyên về bất động sản. Công ty của cô, trung tâm JLJ, công ty riêng của Ken và của Victor đều được cô thâu mua. Mọi người đều không hiểu về hành động của cô nhưng họ không cần quan tâm, chỉ cần cô về bên họ, cô muốn sao họ cũng chiều cô. Bây giờ nổi trội nhất ở Paris chính là trung tâm SEONI và tập đoàn hàng đầu BK. Trung tâm SEONI không còn thuộc sở hữu của Blue nữa, nó đã rơi vào tay của Jenny Như bằng một lí do nào đó. Và Băng đang cố gắng lấy lại nó.
Tiểu Băng trong phòng với tập hồ sơ chưa hoàn thành. Cô mệt mỏi ngả lưng ra ghế, nhắm mắt. Chớp mắt đã ba năm rồi. "Anh vẫn sống tốt chứ?".
Đã ba năm trôi qua, hình ảnh của anh trong tim cô không có cách nào để xoá bỏ. Cô đành ngậm ngùi để trái tim mình cứ bị cào xé khi liên tục rộ lên những tin đồn về Như và Phong. Nhưng cô không cô độc, còn Ken luôn ở bên cô.....
Trước đó/
-Ken à, hôm nay là tròn một tháng em và anh quen nhau._Giọng Phối Như đều đều.....
-Anh có quà cho em nè._Ken bất ngờ đưa hộp quà trước mặt.
-Gì thế?_Phối Như tò mò
-Nè....._Ken tặng như một hộp chocolate. Phối Như bối rối không biết xử lí thế nào. Không gian bỗng nhiên trùng xuống, Như chợt nhớ điều gì đó cần nói với Ken. Cô nghiêm mặt lại.
-Ken, em biết anh yêu em. Em biết. Đã một lần em từ chối anh rồi, em nghĩ cho anh cơ hội cũng như là cho em nhưng em đã lừa dối anh. Anh còn yêu Hàn Tiểu Băng rất nhiều và em cũng còn yêu Dương Thiếu Phong rất nhiều. Anh và em yêu nhau chỉ là thấy hình bóng của người mình yêu trong đối phương thôi, chứ đó không phải là tình yêu thật sự.
-Em.....em.....y.....anh...._Ken sợ, anh sợ cô sẽ nói ra câu anh không muốn nghe, anh tất sợ......
-Điều em muốn nói, em muốn anh giúp em. Trung tâm SEONI đã bị cướp khỏi tay cậu Blue. Em muốn anh giúp em đoạt lại nó.
-Vì gì? Nó đâu liên quan đến em._Ken hỏi nghi ngờ, SEONI đâu có liên quan đến Phối Như, sao cô lại có vẻ quan tâm đến nó vậy? Lo lắng nhưng cũng may, cô không nói đến hai từ kia.
-SEONI nó là của em. Em phải giành lại những gì thuộc về em, nhu nhược một lần em sẽ không để nó lặp lại.
-Em.....em......em biết mình đang nói gì không?_Ken hỏi, Phối Như đang nói gì thế ? Anh không hiểu
-SEONI, Lâm Minh Khang và Hàn Tiểu Như. Hãy chờ xem tôi xử lí những kẻ cướp gia tài của tôi thế nào. Hàn Tiểu Băng đã chính thức quay trở lại._Phối Như chắc nịch làm Ken bất ngờ. Cô nói sao? Hàn Tiểu Băng chính thức trở lại á? Đâu sao anh không thấy. Cô nói vậy chẳng lẽ cô là.......?
end/
-Thưa chủ tịch, ngày mai trung tâm SEONI sẽ cử người sang đây kí hợp đồng AB. Hợp tác với chúng ta._Blue bước vào, trông anh đã chững chạc hơn ở tuổi 29.
-Từ khi nào giữa anh và em có hai chữ chủ tịch xa cách đó vậy?_Băng chẳng buồn nhìn lấy anh, cô vẫn dán mắt vào tập hồ sơ.
-Tiểu Băng, em lại làm việc quá sức rồi.
-Không sao, tất cả vì SEONI.
-Anh xin lỗi vì không đủ tài trí để giữ nó._Blue thấy mình có lỗi khi anh làm cho công ty của cô gầy dựng rơi vào tay kẻ khác. Lỗi lầm của anh rất lớn...
-Đừng tự trách, em cũng không trách anh. Em sẽ báo thù cho anh.
-Dù sao anh cũng không muốn thấy em......
-Anh xin giảm án cho Jacker giúp em._Tiểu Băng cắt ngang lời nói của anh.
-Sao? Thả hắn ta?
-Jacker là anh em với Victor, vì trước đây hắn mù quáng nên làm hại em. Em nghĩ có hắn em sẽ dễ trả thù hơn.
-Được, anh sẽ đi làm. Em nên ăn chút gì đó.
-Không sao, lát Ken sẽ dẫn em đi ăn.
-Ừm.
Blue rời khỏi phòng, Băng lại ngả lưng ra ghế nghỉ ngơi. Cô mệt mỏi với việc trả thù này lắm rồi. Làm hại anh, cô nỡ không?
"Xin lỗi anh, mục tiêu của tôi là trí nhớ của anh. Tôi sẽ cho anh và cô ta nếm cái giá phải trả cho việc cướp đoạt tài sản từ tay tôi khi tôi không có mặt. Đừng trách tôi, có trách thì trách anh ngu ngốc yêu phải hạng người như Jenny Như-một cô gái diễn viên có chiếc mặt nạ rất dày"
----------------
Tiểu Băng khẳng định đã từng gặp Phối Như. Ken lại nói Phối Như đi nước ngoài như lời của Tiểu Băng. Mọi người mới đầu không tin nhưng có lần, Phối Như đã gọi về nói chuyện với Bối Ân nên mọi người tạm tin, nhưng sau đó, lại không liên lạc được với Phối Như. Đó là mối nghi ngờ lớn nhất. Tiểu Băng quay lại trong sự bất ngờ và khó có thể chấp nhận, nhưng ai dám không chấp nhận.
<<>>
-Thưa chủ tịch, người bên trung tâm SEONI đã đến._Blue kính cẩn nói
-Được, anh mời họ sang phòng tiếp khách, em sẽ đến ngay._Băng đóng tập hồ sơ, cô vào phòng trong.
Băng nhẹ nhàng chạm vào sợi dây chuyền hình mặt cười để ở tủ nhỏ đầu giường. Môi cô nở nụ cười, nó là một nụ cười ma mị, không tốt......
"Xin lỗi anh"
Cánh cửa phòng khách bật mở, một cô gái với mái tóc nâu ngố bấm bước vào. Dáng vẻ ung dung, nổi bật không phải bởi gương mặt đang phủ một lớp son phấn mà nổi bật ở trang phục. Đó chỉ là một chiếc đầm công sở của một nhân viên bình thường.
Bước đến chiếc ghế đối diện, cô mỉm cười, một nụ cười hút hồn nhưng đầy toan tính. Ánh mắt của cô không dán đi đâu xa xôi mà dán chặt ngay đôi mắt của đối phương-người cô sắp hợp tác.
-Xin chào._Phong bắt tay với cô. Băng chẳng buồn đáp lại. Phong nhìn cô, hôm nay trông cô thật đẹp. Hàn Tiểu Băng, cô gái này, gương mặt này....... Nhìn xuống phía vùng cổ trắng ngần, anh thấy có gì đó lấp lánh. Nheo mắt nhìn kĩ hơn, anh bất ngờ, một số câu hỏi liền bủa vây trong đầu anh. Tại sao cô lại có được nó?
-Xin chào tổng giám đốc của trung tâm SEONI._Băng đáp lại lời chào của Phong, giọng nói lạnh lùng lâu rồi không được nghe. Có chút nhớ nhưng lại quên.
-Tôi có thể hỏi cô một việc được không?_Phong mở lời, anh muốn hỏi cô về món đồ vật cô đang có.
-Nếu ngoài việc làm ăn thì tôi e là ở đây không tiện nói._Băng liền biết ngay suy nghĩ của anh. Đúng như ý nghĩ của cô.
-Vậy chúng ta vào vấn đề chính._Phong đành ngậm ngùi cho qua nhưng anh sẽ không quên chuyện này. Món đồ đó là quà của Phối Như tại sao nó lại trong tay của Tiểu Băng. Và hơn hết tại sao gương mặt của hai cô gái này lại giống nhau như chị em sinh đôi?
-Hợp đồng của quý công ty, chúng tôi đã xem qua. Việc cung cấp các mặt hàng về trang sức thoả thuận như vậy bên chúng tôi đồng ý. Tập đoàn BK chúng tôi cho quý công ty vay vốn rất nhiều. Không biết có nên bầu lại chủ tịch hội đồng quản trị không nữa._Băng từ tốn nói, ánh mắt cô đầy sự phẫn nộ.
-Việc này, nếu cổ phần của chủ tịch trong trung tâm quá ít, chúng tôi e là không được.
-Vậy sao? Thôi chúng ta kí bản hợp đồng này. Chúng tôi mong quý công ty sẽ gửi tiền đúng thời hạn.
-Vâng, cám ơn chủ tịch._Phong đặt bút kí và Băng cũng vậy. Kí xong cả hai bên bắt tay xem như giao dịch thành công. Mọi người rời phòng từ từ, Băng cũng chuẩn bị bước ra thì Phong kéo cô lại. Hơi bất ngờ, Băng quay lại nhìn Phong, một ánh nhìn lạnh lùng như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương. Có cảm giác quen thuộc, Hàn Tiểu Băng là ai? Thấy Phong chỉ nhìn cô và im lặng, Băng nhíu mày, nhẹ nhàng gỡ tay anh ra khỏi tay cô.
-Giám đốc có việc gì sao?_Băng thừa biết Phong định hỏi gì nhưng cô vẫn giả vờ.
-Tôi.....tôi....
-Là sợi dây chuyền này sao?_Băng đưa tay nâng sợi dây chuyền lên rồi buông. Phong không nói, anh chỉ gật đầu. Băng cười nửa miệng, ngay cả việc muốn hỏi món quà anh tặng cho người em, anh cũng không dám nói. Cô còn mong chờ điều gì nữa, ngay cả em gái cũng không quan trọng.
-Là Phối Như tặng cho tôi.
-Tặng?
-Hay anh nghĩ tôi cướp nó?
-Không. Phối Như không thể nào tặng cho cô, Phối Như rất thích món quà đó. Con bé sẽ không đem tặng cho người lạ, sợi dây đó chỉ có một._Phong giải thích, anh tin Phối Như không làm vậy.
-Một sợi dây vô nghĩa, giữ lại làm gì? Hình mặt cười thì thiếu gì, không thích Phối Như có thể mua cái khác.
-Không hề, phía sau mặt cười có chữ ILU. Nó là do tôi kêu thợ khắc. Phối Như cũng biết, nó đã từng hứa sẽ giữ kĩ và không cho bất kì ai.
-Lời hứa sao? Nếu lời hứa có tác dụng thì Dương Phối Như không đem nó tặng cho tôi đâu._Băng lại cười mỉa, ai biết được trong tâm cô đang nghĩ gì. Tâm can cô đang cào xé, gào thét hai chữ "yêu thương" nhưng cô không làm được.
-Tôi......tôi.....
-Anh còn gì để nói sao?
-Tôi không biết trước đây cô và tôi có mối quan hệ như thế nào, nhưng xin cô, nể tình bạn bè nếu cô gặp lại Phối Như, mong cô sẽ nói cho tôi biết._Phong thành khẩn, anh không muốn mất Phối Như, khi cô bỏ đi, anh đã rất hối hận, anh quyết định giúp Jenny Như tất cả vì anh muốn tìm lại Phối Như.
-Bạn? Nể tình sự việc trước đây. Tôi có hai điều kiện nếu anh làm được tôi sẽ nói cho anh biết Phối Như đang ở đâu.
-Cô nói đi._Có một cơ hội anh cũng không thể bỏ qua.
-Một, tôi muốn anh nhớ lại chuyện quá khứ và nhớ lại cái tên Hàn Tiểu Băng. Hai, tôi muốn anh giúp tôi giành lại SEONI cho Blue.
-Tại sao?_Phong thắc mắc, hai điều kiện này hơi khó. Điều kiện thứ nhất anh có thể thực hiện vì hình ảnh của cô gái Hàn Tiểu Băng luôn xuất hiện trong anh và anh đang có ấn tượng với nó, hay rõ hơn là quá khứ dần được phục hồi. Điều kiện thứ hai, anh không làm được, vì Jenny Như đã giúp anh rất nhiều, ngồi được vị trí giám đốc hôm nay tất cả cũng nhờ một tay Jenny Như nâng đỡ. Anh không thể phản bội cô.
-Không được?_Thấy anh chừng chừ, cô hỏi.-SEONI vốn thuộc về Blue, anh và cô ta giở thủ đoạn để cướp nó. Tôi phải đòi lại những thứ thuộc về tôi.
-Nhưng không phải Jenny Như là em gái ruột của cô sao?
-Em gái ruột, nực cười_Băng nhếch môi, cô ghét ba từ này.-Anh nghĩ sao khi đứa em gái ruột đẩy chị gái ruột của nó và người yêu của chị nó vào sự hiểu lầm và kết quả dẫn đến việc rơi xuống vực thẳm?_Từng lời từng lời lạnh lùng đanh thép vang lên, chỉ còn lại sự phẫn nộ và oán hận trong đôi mắt nâu tuyệt đẹp kia. Cô nhắc đến chuyện này, bỗng trong đầu anh vang lên một mớ hỗn độn......Sắp xếp lại, nó dài như một câu chuyện.
-----END CHAP 21-----
3 năm sau...........
Mọi chuyện diễn ra không thể tưởng. Bây giờ tin tức hot đang được cập nhật liên tục, toàn là những tin liên quan đến Hàn gia. Những chuyện diễn ra trong ba năm khiến người ngoài không khỏi thắc mắc.
Ba năm trước, sau khi cô thẳng thừng bỏ anh đi. Tin tức về cô gái Dương Phối Như hoàn toàn biến mất, mọi liên lạc đều bị ngắt, mà nói đúng hơn là trước giờ chẳng có mối liên lạc gì cả. Mọi người bất ngờ, khi ngày mà Hàn Tiểu Băng quay lại cũng là ngày Dương Phối Như biến mất. Có sự trùng hợp à không, kì lạ mới đúng. Nhưng không một ai dám hỏi han bất cứ điều gì. Tiểu Băng lạnh lùng năm xưa đã quay lại rồi. Một điều đặc biệt, cô đang là chủ tịch công ty POZZY, chuyên về bất động sản. Công ty của cô, trung tâm JLJ, công ty riêng của Ken và của Victor đều được cô thâu mua. Mọi người đều không hiểu về hành động của cô nhưng họ không cần quan tâm, chỉ cần cô về bên họ, cô muốn sao họ cũng chiều cô. Bây giờ nổi trội nhất ở Paris chính là trung tâm SEONI và tập đoàn hàng đầu BK. Trung tâm SEONI không còn thuộc sở hữu của Blue nữa, nó đã rơi vào tay của Jenny Như bằng một lí do nào đó. Và Băng đang cố gắng lấy lại nó.
Tiểu Băng trong phòng với tập hồ sơ chưa hoàn thành. Cô mệt mỏi ngả lưng ra ghế, nhắm mắt. Chớp mắt đã ba năm rồi. "Anh vẫn sống tốt chứ?".
Đã ba năm trôi qua, hình ảnh của anh trong tim cô không có cách nào để xoá bỏ. Cô đành ngậm ngùi để trái tim mình cứ bị cào xé khi liên tục rộ lên những tin đồn về Như và Phong. Nhưng cô không cô độc, còn Ken luôn ở bên cô.....
Trước đó/
-Ken à, hôm nay là tròn một tháng em và anh quen nhau._Giọng Phối Như đều đều.....
-Anh có quà cho em nè._Ken bất ngờ đưa hộp quà trước mặt.
-Gì thế?_Phối Như tò mò
-Nè....._Ken tặng như một hộp chocolate. Phối Như bối rối không biết xử lí thế nào. Không gian bỗng nhiên trùng xuống, Như chợt nhớ điều gì đó cần nói với Ken. Cô nghiêm mặt lại.
-Ken, em biết anh yêu em. Em biết. Đã một lần em từ chối anh rồi, em nghĩ cho anh cơ hội cũng như là cho em nhưng em đã lừa dối anh. Anh còn yêu Hàn Tiểu Băng rất nhiều và em cũng còn yêu Dương Thiếu Phong rất nhiều. Anh và em yêu nhau chỉ là thấy hình bóng của người mình yêu trong đối phương thôi, chứ đó không phải là tình yêu thật sự.
-Em.....em.....y.....anh...._Ken sợ, anh sợ cô sẽ nói ra câu anh không muốn nghe, anh tất sợ......
-Điều em muốn nói, em muốn anh giúp em. Trung tâm SEONI đã bị cướp khỏi tay cậu Blue. Em muốn anh giúp em đoạt lại nó.
-Vì gì? Nó đâu liên quan đến em._Ken hỏi nghi ngờ, SEONI đâu có liên quan đến Phối Như, sao cô lại có vẻ quan tâm đến nó vậy? Lo lắng nhưng cũng may, cô không nói đến hai từ kia.
-SEONI nó là của em. Em phải giành lại những gì thuộc về em, nhu nhược một lần em sẽ không để nó lặp lại.
-Em.....em......em biết mình đang nói gì không?_Ken hỏi, Phối Như đang nói gì thế ? Anh không hiểu
-SEONI, Lâm Minh Khang và Hàn Tiểu Như. Hãy chờ xem tôi xử lí những kẻ cướp gia tài của tôi thế nào. Hàn Tiểu Băng đã chính thức quay trở lại._Phối Như chắc nịch làm Ken bất ngờ. Cô nói sao? Hàn Tiểu Băng chính thức trở lại á? Đâu sao anh không thấy. Cô nói vậy chẳng lẽ cô là.......?
end/
-Thưa chủ tịch, ngày mai trung tâm SEONI sẽ cử người sang đây kí hợp đồng AB. Hợp tác với chúng ta._Blue bước vào, trông anh đã chững chạc hơn ở tuổi 29.
-Từ khi nào giữa anh và em có hai chữ chủ tịch xa cách đó vậy?_Băng chẳng buồn nhìn lấy anh, cô vẫn dán mắt vào tập hồ sơ.
-Tiểu Băng, em lại làm việc quá sức rồi.
-Không sao, tất cả vì SEONI.
-Anh xin lỗi vì không đủ tài trí để giữ nó._Blue thấy mình có lỗi khi anh làm cho công ty của cô gầy dựng rơi vào tay kẻ khác. Lỗi lầm của anh rất lớn...
-Đừng tự trách, em cũng không trách anh. Em sẽ báo thù cho anh.
-Dù sao anh cũng không muốn thấy em......
-Anh xin giảm án cho Jacker giúp em._Tiểu Băng cắt ngang lời nói của anh.
-Sao? Thả hắn ta?
-Jacker là anh em với Victor, vì trước đây hắn mù quáng nên làm hại em. Em nghĩ có hắn em sẽ dễ trả thù hơn.
-Được, anh sẽ đi làm. Em nên ăn chút gì đó.
-Không sao, lát Ken sẽ dẫn em đi ăn.
-Ừm.
Blue rời khỏi phòng, Băng lại ngả lưng ra ghế nghỉ ngơi. Cô mệt mỏi với việc trả thù này lắm rồi. Làm hại anh, cô nỡ không?
"Xin lỗi anh, mục tiêu của tôi là trí nhớ của anh. Tôi sẽ cho anh và cô ta nếm cái giá phải trả cho việc cướp đoạt tài sản từ tay tôi khi tôi không có mặt. Đừng trách tôi, có trách thì trách anh ngu ngốc yêu phải hạng người như Jenny Như-một cô gái diễn viên có chiếc mặt nạ rất dày"
----------------
Tiểu Băng khẳng định đã từng gặp Phối Như. Ken lại nói Phối Như đi nước ngoài như lời của Tiểu Băng. Mọi người mới đầu không tin nhưng có lần, Phối Như đã gọi về nói chuyện với Bối Ân nên mọi người tạm tin, nhưng sau đó, lại không liên lạc được với Phối Như. Đó là mối nghi ngờ lớn nhất. Tiểu Băng quay lại trong sự bất ngờ và khó có thể chấp nhận, nhưng ai dám không chấp nhận.
<<
-Thưa chủ tịch, người bên trung tâm SEONI đã đến._Blue kính cẩn nói
-Được, anh mời họ sang phòng tiếp khách, em sẽ đến ngay._Băng đóng tập hồ sơ, cô vào phòng trong.
Băng nhẹ nhàng chạm vào sợi dây chuyền hình mặt cười để ở tủ nhỏ đầu giường. Môi cô nở nụ cười, nó là một nụ cười ma mị, không tốt......
"Xin lỗi anh"
Cánh cửa phòng khách bật mở, một cô gái với mái tóc nâu ngố bấm bước vào. Dáng vẻ ung dung, nổi bật không phải bởi gương mặt đang phủ một lớp son phấn mà nổi bật ở trang phục. Đó chỉ là một chiếc đầm công sở của một nhân viên bình thường.
Bước đến chiếc ghế đối diện, cô mỉm cười, một nụ cười hút hồn nhưng đầy toan tính. Ánh mắt của cô không dán đi đâu xa xôi mà dán chặt ngay đôi mắt của đối phương-người cô sắp hợp tác.
-Xin chào._Phong bắt tay với cô. Băng chẳng buồn đáp lại. Phong nhìn cô, hôm nay trông cô thật đẹp. Hàn Tiểu Băng, cô gái này, gương mặt này....... Nhìn xuống phía vùng cổ trắng ngần, anh thấy có gì đó lấp lánh. Nheo mắt nhìn kĩ hơn, anh bất ngờ, một số câu hỏi liền bủa vây trong đầu anh. Tại sao cô lại có được nó?
-Xin chào tổng giám đốc của trung tâm SEONI._Băng đáp lại lời chào của Phong, giọng nói lạnh lùng lâu rồi không được nghe. Có chút nhớ nhưng lại quên.
-Tôi có thể hỏi cô một việc được không?_Phong mở lời, anh muốn hỏi cô về món đồ vật cô đang có.
-Nếu ngoài việc làm ăn thì tôi e là ở đây không tiện nói._Băng liền biết ngay suy nghĩ của anh. Đúng như ý nghĩ của cô.
-Vậy chúng ta vào vấn đề chính._Phong đành ngậm ngùi cho qua nhưng anh sẽ không quên chuyện này. Món đồ đó là quà của Phối Như tại sao nó lại trong tay của Tiểu Băng. Và hơn hết tại sao gương mặt của hai cô gái này lại giống nhau như chị em sinh đôi?
-Hợp đồng của quý công ty, chúng tôi đã xem qua. Việc cung cấp các mặt hàng về trang sức thoả thuận như vậy bên chúng tôi đồng ý. Tập đoàn BK chúng tôi cho quý công ty vay vốn rất nhiều. Không biết có nên bầu lại chủ tịch hội đồng quản trị không nữa._Băng từ tốn nói, ánh mắt cô đầy sự phẫn nộ.
-Việc này, nếu cổ phần của chủ tịch trong trung tâm quá ít, chúng tôi e là không được.
-Vậy sao? Thôi chúng ta kí bản hợp đồng này. Chúng tôi mong quý công ty sẽ gửi tiền đúng thời hạn.
-Vâng, cám ơn chủ tịch._Phong đặt bút kí và Băng cũng vậy. Kí xong cả hai bên bắt tay xem như giao dịch thành công. Mọi người rời phòng từ từ, Băng cũng chuẩn bị bước ra thì Phong kéo cô lại. Hơi bất ngờ, Băng quay lại nhìn Phong, một ánh nhìn lạnh lùng như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương. Có cảm giác quen thuộc, Hàn Tiểu Băng là ai? Thấy Phong chỉ nhìn cô và im lặng, Băng nhíu mày, nhẹ nhàng gỡ tay anh ra khỏi tay cô.
-Giám đốc có việc gì sao?_Băng thừa biết Phong định hỏi gì nhưng cô vẫn giả vờ.
-Tôi.....tôi....
-Là sợi dây chuyền này sao?_Băng đưa tay nâng sợi dây chuyền lên rồi buông. Phong không nói, anh chỉ gật đầu. Băng cười nửa miệng, ngay cả việc muốn hỏi món quà anh tặng cho người em, anh cũng không dám nói. Cô còn mong chờ điều gì nữa, ngay cả em gái cũng không quan trọng.
-Là Phối Như tặng cho tôi.
-Tặng?
-Hay anh nghĩ tôi cướp nó?
-Không. Phối Như không thể nào tặng cho cô, Phối Như rất thích món quà đó. Con bé sẽ không đem tặng cho người lạ, sợi dây đó chỉ có một._Phong giải thích, anh tin Phối Như không làm vậy.
-Một sợi dây vô nghĩa, giữ lại làm gì? Hình mặt cười thì thiếu gì, không thích Phối Như có thể mua cái khác.
-Không hề, phía sau mặt cười có chữ ILU. Nó là do tôi kêu thợ khắc. Phối Như cũng biết, nó đã từng hứa sẽ giữ kĩ và không cho bất kì ai.
-Lời hứa sao? Nếu lời hứa có tác dụng thì Dương Phối Như không đem nó tặng cho tôi đâu._Băng lại cười mỉa, ai biết được trong tâm cô đang nghĩ gì. Tâm can cô đang cào xé, gào thét hai chữ "yêu thương" nhưng cô không làm được.
-Tôi......tôi.....
-Anh còn gì để nói sao?
-Tôi không biết trước đây cô và tôi có mối quan hệ như thế nào, nhưng xin cô, nể tình bạn bè nếu cô gặp lại Phối Như, mong cô sẽ nói cho tôi biết._Phong thành khẩn, anh không muốn mất Phối Như, khi cô bỏ đi, anh đã rất hối hận, anh quyết định giúp Jenny Như tất cả vì anh muốn tìm lại Phối Như.
-Bạn? Nể tình sự việc trước đây. Tôi có hai điều kiện nếu anh làm được tôi sẽ nói cho anh biết Phối Như đang ở đâu.
-Cô nói đi._Có một cơ hội anh cũng không thể bỏ qua.
-Một, tôi muốn anh nhớ lại chuyện quá khứ và nhớ lại cái tên Hàn Tiểu Băng. Hai, tôi muốn anh giúp tôi giành lại SEONI cho Blue.
-Tại sao?_Phong thắc mắc, hai điều kiện này hơi khó. Điều kiện thứ nhất anh có thể thực hiện vì hình ảnh của cô gái Hàn Tiểu Băng luôn xuất hiện trong anh và anh đang có ấn tượng với nó, hay rõ hơn là quá khứ dần được phục hồi. Điều kiện thứ hai, anh không làm được, vì Jenny Như đã giúp anh rất nhiều, ngồi được vị trí giám đốc hôm nay tất cả cũng nhờ một tay Jenny Như nâng đỡ. Anh không thể phản bội cô.
-Không được?_Thấy anh chừng chừ, cô hỏi.-SEONI vốn thuộc về Blue, anh và cô ta giở thủ đoạn để cướp nó. Tôi phải đòi lại những thứ thuộc về tôi.
-Nhưng không phải Jenny Như là em gái ruột của cô sao?
-Em gái ruột, nực cười_Băng nhếch môi, cô ghét ba từ này.-Anh nghĩ sao khi đứa em gái ruột đẩy chị gái ruột của nó và người yêu của chị nó vào sự hiểu lầm và kết quả dẫn đến việc rơi xuống vực thẳm?_Từng lời từng lời lạnh lùng đanh thép vang lên, chỉ còn lại sự phẫn nộ và oán hận trong đôi mắt nâu tuyệt đẹp kia. Cô nhắc đến chuyện này, bỗng trong đầu anh vang lên một mớ hỗn độn......Sắp xếp lại, nó dài như một câu chuyện.
-----END CHAP 21-----
/30
|