Chương 80 : Hôn Mẹ Lần Cuối
Một tin nhắn được nhắn trả lại cho Khang, Băng cũng băn khoăn không biết nói như vậy , có quá đáng hay không ? Hay là hẹn Jacker một ngày khác để cho hôm nay , cô có thời gian ở bên Khang dù chỉ là một giờ ? Băng cho điện thoại vào túi , cô cũng bình thản bước đi , đi thẳng đến nơi hẹn . Trên đường đi , cô suy nghĩ rất nhiều . Một Hàn Tiểu Băng lúc xưa lạnh lùng , thờ ơ và không phải suy nghĩ giờ này ở đâu rồi ? Tiểu Băng bây giờ thay đổi rất nhiều , nói nhiều hơn , suy nghĩ nhiều hơn , quan tâm nhiều hơn và cười nhiều hơn . Đó hẳn là một điều ngay cả bản thân cô cũng không nghĩ nó có thể xảy ra . Yêu và được yêu, nó là niềm hạnh phúc đến tận giờ Băng mới cảm nhận được , có lẽ nó đến sớm hơn với cô , nhưng bản thân lạnh lùng và cố chấp , Băng không nhận mà cố tìm cách lãng tránh mỗi khi được nhắc đến. Nếu nhận ra sớm hơn , tình cảm cả hai trao nhau sẽ nhiều hơn là chỉ nhất thời trong vài năm trước . Lang thang trên con đường dài và rộng , ít người đi lại nơi đây . Mùi hương lài thoang thoáng đâu đây , ánh nắng nhợt nhạt cố điều chỉnh tạo ra một khuôn hình màu đen in xuống nền đất kia . Lòng cô , bây giờ cảm thấy rất khó chịu , cô muốn gặp mẹ , muốn được khóc trong vòng tay người mẹ .
- Linda ...............Linda ............_ Có tiếng gọi thân thương từ phía sau bóng lưng Băng , theo phản xạ cô quay lại nhìn và bất ngờ hơn , cô chạy đến ôm lấy người đó , vùi đầu và khóc nức nở .
- Thôi nào con yêu , ngoan , Linda của mẹ không yếu đuối , nói cho mẹ biết , đã có chuyện gì ?
- Con nên buông bỏ khi một người đàn ông đã có con mẹ nhỉ ?_ Đôi mắt nâu ngước lên nhìn mẹ ,rưng rưng
- Linda ............nếu người đàn ông chọn lấy người vợ đó thì con nên từ bỏ , nhưng nếu , người đàn ông đó sẵn sàng hi sinh mọi thứ để chọn con . Con hãy đấu tranh .
- Nhưng mà mẹ ơi , đấu tranh làm sao được khi đó là Tiểu Như hả mẹ ?
Băng nức nở nhìn mẹ , người mẹ chỉ biết xoa đầu và ôm cô vào lòng để cô khóc . Ngay cả bà cũng không biết phải làm sao với tình huống thế này , không ngờ có ngày hai đứa con gái sinh đôi của bà đối đầu nhau chỉ vì một thằng con trai .
- Vậy , con nên học cách chấp nhận .
Người mẹ thương Băng và cũng thương cả Như . nên trong tình huống thế này nếu Khang chọn Như thì Băng nên từ bỏ . Để Như có cuộc sống hạnh phúc bên người cô yêu và đứa con chưa chào đời của cô . Từ nhỏ Như đã bị chia rẽ và thiếu thốn quá nhiều, hãy để Như tìm được hạnh phúc của bản thân . Nhưng nếu Khang chọn Băng , bà nghĩ nên để trái tim và suy nghĩ từng đứa mách bảo , vì đây là một chuyện cực kì khó khăn . Như cũng đáng thương mà cả Băng cũng thế . Tại sao ông trời lại cho cả hai đứa con gái của bà đi vào tình thế khốn cùng này ?
- Linda , quãng thời gian mẹ ở lại trần gian đã kết thúc ngay hôm nay và ngay lúc này , mẹ đã xin phép để khi thấy con được hạnh phúc mẹ sẽ đi đầu thai con gái ạ , kết quả nó vẫn chưa ra nhưng mẹ luôn tin con sẽ được hạnh phúc . Hãy biết suy nghĩ , biết chấp nhận và cũng nên biết đấu tranh . Mẹ yêu con , yêu con nhiều lắm . Mẹ phải đi đây , chào con .
- Mẹ .....mẹ ơi ....... mẹ cho con hôn mẹ nhé ...._ Băng vừa nói vừa hôn vào má người mẹ , người tạo ra cô trên cõi đời này . Trước khi hình ảnh người mẹ biến mất , Băng kịp nói với bà và cũng nghe câu đáp trả từ bà .
- Mẹ , chỉ chút nữa con sẽ đi theo mẹ , mẹ chờ con.
- Không , quãng đường sống của con không kết thúc , hãy sống ........... con sẽ sống ...........sống ................sống ................ sống ...............
Hình ảnh người mẹ biến mất hoàn toàn vào hư vô , đôi mắt nâu của Băng cũng đã ướt đẫm . Băng tiếp tục đi ..... Người mẹ của cô không cho cô một lời khuyên rõ ràng , vì ngay cả bà cũng khó xử trong tình huống này . Không biết Khang sẽ như thế nào ? Suy nghĩ của anh liệu có vẹn cả đôi đường không ? Giữa Tiểu Băng và Tiểu Như , giữa hai chị em , Khang sẽ chọn ai ? Một câu hỏi đặt ra cho chính bản thân Khang lúc này .............
. Đến nơi hẹn , đó là ngọn núi cao ở đường XYZ . Nơi đây rất vắng người , Băng bước đến thì cô gặp ngay Jaker , hắn có vẻ rất háo hức . Băng đi tới nhưng vẫn cố tình lờ đi , đôi mắt cô liếc nhìn xung quanh , tìm kiếm hình ảnh của một người trong góc khuất . Băng bước đến sát mép núi , cô nhìn xuống bên dưới là vực thẳm , một giọt nước mắt của cô đã rơi xuống đó . Cô lại ngước nhìn lên , quay vào trong đứng đối diện với với Jacker , trên tay anh đang cầm một phong bì , trong đó là những hình ảnh , nội dung gây nên câu chuyện này . Nhiều lúc Băng không muốn xem , không muốn quan tâm đến nó nhưng lại không thể , một người phản diện bên trong đang cố gắng ép buộc Băng phải xem . Cô cũng miễn cưỡng xem .
Lúc này , từ đằng xa , Khang đã xuất hiện . Khi thấy Băng , Khang muốn chạy tới ôm lấy cô cho thỏa nỗi nhớ ngày đêm của anh .Nhưng khi thấy Jacker , anh nép vào góc khuất để quan sát . Anh nhìn Bang rồi nhìn Jacker , không phải Victor nói , hôm nay Băng và Jacker sẽ kết hôn sao ? Sao cả hai lại ở đây ? Ăn mặc lại không giống như đang chuẩn bị đám cưới . Thật sự là họ có kết hôn không ?
Một tin nhắn được nhắn trả lại cho Khang, Băng cũng băn khoăn không biết nói như vậy , có quá đáng hay không ? Hay là hẹn Jacker một ngày khác để cho hôm nay , cô có thời gian ở bên Khang dù chỉ là một giờ ? Băng cho điện thoại vào túi , cô cũng bình thản bước đi , đi thẳng đến nơi hẹn . Trên đường đi , cô suy nghĩ rất nhiều . Một Hàn Tiểu Băng lúc xưa lạnh lùng , thờ ơ và không phải suy nghĩ giờ này ở đâu rồi ? Tiểu Băng bây giờ thay đổi rất nhiều , nói nhiều hơn , suy nghĩ nhiều hơn , quan tâm nhiều hơn và cười nhiều hơn . Đó hẳn là một điều ngay cả bản thân cô cũng không nghĩ nó có thể xảy ra . Yêu và được yêu, nó là niềm hạnh phúc đến tận giờ Băng mới cảm nhận được , có lẽ nó đến sớm hơn với cô , nhưng bản thân lạnh lùng và cố chấp , Băng không nhận mà cố tìm cách lãng tránh mỗi khi được nhắc đến. Nếu nhận ra sớm hơn , tình cảm cả hai trao nhau sẽ nhiều hơn là chỉ nhất thời trong vài năm trước . Lang thang trên con đường dài và rộng , ít người đi lại nơi đây . Mùi hương lài thoang thoáng đâu đây , ánh nắng nhợt nhạt cố điều chỉnh tạo ra một khuôn hình màu đen in xuống nền đất kia . Lòng cô , bây giờ cảm thấy rất khó chịu , cô muốn gặp mẹ , muốn được khóc trong vòng tay người mẹ .
- Linda ...............Linda ............_ Có tiếng gọi thân thương từ phía sau bóng lưng Băng , theo phản xạ cô quay lại nhìn và bất ngờ hơn , cô chạy đến ôm lấy người đó , vùi đầu và khóc nức nở .
- Thôi nào con yêu , ngoan , Linda của mẹ không yếu đuối , nói cho mẹ biết , đã có chuyện gì ?
- Con nên buông bỏ khi một người đàn ông đã có con mẹ nhỉ ?_ Đôi mắt nâu ngước lên nhìn mẹ ,rưng rưng
- Linda ............nếu người đàn ông chọn lấy người vợ đó thì con nên từ bỏ , nhưng nếu , người đàn ông đó sẵn sàng hi sinh mọi thứ để chọn con . Con hãy đấu tranh .
- Nhưng mà mẹ ơi , đấu tranh làm sao được khi đó là Tiểu Như hả mẹ ?
Băng nức nở nhìn mẹ , người mẹ chỉ biết xoa đầu và ôm cô vào lòng để cô khóc . Ngay cả bà cũng không biết phải làm sao với tình huống thế này , không ngờ có ngày hai đứa con gái sinh đôi của bà đối đầu nhau chỉ vì một thằng con trai .
- Vậy , con nên học cách chấp nhận .
Người mẹ thương Băng và cũng thương cả Như . nên trong tình huống thế này nếu Khang chọn Như thì Băng nên từ bỏ . Để Như có cuộc sống hạnh phúc bên người cô yêu và đứa con chưa chào đời của cô . Từ nhỏ Như đã bị chia rẽ và thiếu thốn quá nhiều, hãy để Như tìm được hạnh phúc của bản thân . Nhưng nếu Khang chọn Băng , bà nghĩ nên để trái tim và suy nghĩ từng đứa mách bảo , vì đây là một chuyện cực kì khó khăn . Như cũng đáng thương mà cả Băng cũng thế . Tại sao ông trời lại cho cả hai đứa con gái của bà đi vào tình thế khốn cùng này ?
- Linda , quãng thời gian mẹ ở lại trần gian đã kết thúc ngay hôm nay và ngay lúc này , mẹ đã xin phép để khi thấy con được hạnh phúc mẹ sẽ đi đầu thai con gái ạ , kết quả nó vẫn chưa ra nhưng mẹ luôn tin con sẽ được hạnh phúc . Hãy biết suy nghĩ , biết chấp nhận và cũng nên biết đấu tranh . Mẹ yêu con , yêu con nhiều lắm . Mẹ phải đi đây , chào con .
- Mẹ .....mẹ ơi ....... mẹ cho con hôn mẹ nhé ...._ Băng vừa nói vừa hôn vào má người mẹ , người tạo ra cô trên cõi đời này . Trước khi hình ảnh người mẹ biến mất , Băng kịp nói với bà và cũng nghe câu đáp trả từ bà .
- Mẹ , chỉ chút nữa con sẽ đi theo mẹ , mẹ chờ con.
- Không , quãng đường sống của con không kết thúc , hãy sống ........... con sẽ sống ...........sống ................sống ................ sống ...............
Hình ảnh người mẹ biến mất hoàn toàn vào hư vô , đôi mắt nâu của Băng cũng đã ướt đẫm . Băng tiếp tục đi ..... Người mẹ của cô không cho cô một lời khuyên rõ ràng , vì ngay cả bà cũng khó xử trong tình huống này . Không biết Khang sẽ như thế nào ? Suy nghĩ của anh liệu có vẹn cả đôi đường không ? Giữa Tiểu Băng và Tiểu Như , giữa hai chị em , Khang sẽ chọn ai ? Một câu hỏi đặt ra cho chính bản thân Khang lúc này .............
. Đến nơi hẹn , đó là ngọn núi cao ở đường XYZ . Nơi đây rất vắng người , Băng bước đến thì cô gặp ngay Jaker , hắn có vẻ rất háo hức . Băng đi tới nhưng vẫn cố tình lờ đi , đôi mắt cô liếc nhìn xung quanh , tìm kiếm hình ảnh của một người trong góc khuất . Băng bước đến sát mép núi , cô nhìn xuống bên dưới là vực thẳm , một giọt nước mắt của cô đã rơi xuống đó . Cô lại ngước nhìn lên , quay vào trong đứng đối diện với với Jacker , trên tay anh đang cầm một phong bì , trong đó là những hình ảnh , nội dung gây nên câu chuyện này . Nhiều lúc Băng không muốn xem , không muốn quan tâm đến nó nhưng lại không thể , một người phản diện bên trong đang cố gắng ép buộc Băng phải xem . Cô cũng miễn cưỡng xem .
Lúc này , từ đằng xa , Khang đã xuất hiện . Khi thấy Băng , Khang muốn chạy tới ôm lấy cô cho thỏa nỗi nhớ ngày đêm của anh .Nhưng khi thấy Jacker , anh nép vào góc khuất để quan sát . Anh nhìn Bang rồi nhìn Jacker , không phải Victor nói , hôm nay Băng và Jacker sẽ kết hôn sao ? Sao cả hai lại ở đây ? Ăn mặc lại không giống như đang chuẩn bị đám cưới . Thật sự là họ có kết hôn không ?
/82
|