Trái tim thuần khiết

Chương 1: Phát hiện ra sự cô độc.

/2


Chương 1: Phát hiện ra sự cô độc.
Edit: thuonglu

Ban đêm, bầu trời trong thành phố đầy mây. Ánh trăng giống như một chiếc bóng đèn sợi đốt, không hề toát ra một chút ánh hào quang mộng mơ nào, trái lại chỉ khiến người ta cảm thấy chán ghét, hận không thể tìm thấy được công tác để mà đem nó tắt đi.

Gió đêm hơi lạnh, thổi bay những tấm rèm cửa sổ bằng lụa mỏng, những tấm lụa đầy bụi bặm.

Thiệu Thành tìm thấy được gói thuốc lá cùng chiếc bật lửa, 'rặc' một tiếng, anh cảm thấy làn khỏi trên đầu mình so với ánh trăng trên kia lại càng có sức quyến rũ hơn. Hít khói thuốc vào xoang mũi, Thiệu Thành hiếp đôi mắt hẹp dài, nhìn chằm chằm cảnh sắc không chút hấp dẫn bên ngoài cửa sổ, có chút cảm giác chán ghét. Bầu trời đầy mây, ánh trăng ảm đạm mê mang, song cửa sổ đầy bụi bặm... Thế giới này thật làm cho người ta hít thở không thông.

Chẳng lẽ đây chính là cô quạnh? Thiệu Thành vô thức tự hỏi bản thân.

Thế nhưng, nếu nhưng phân tích kỹ lưỡng lại thì Thiệu Thành cũng không phải là một người buồn tẻ. Nghề nghiệp là một thành phần tri thức, nếu lấy đây làm trung tâm liền có thể tìm hiểu được mọi thông tin của anh.

Đầu tiên, phần công việc này có được đều dựa vào thực lực của chính anh, sau khi tốt nghiệp loại ưu tú không lâu liền thi lên nghiên cứu sinh, nếu như không phải có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, thì hiện tại anh đã có được tấm bằng tiến sĩ. Nhưng mỗi khi nhớ về, anh cũng không cảm thấy tiếc nuối. Đời người có nhiều tiếc nuối, chuyện này cũng chỉ được xem nhẹ tựa lông hồng mà thôi.

Tiếp theo, Thiệu Thành là một người tự do, sống trong thành phố. Ba mẹ anh chỉ là một đôi vợ chồng bình thường, thế nên cuộc sống ba mươi năm vẫn cứ một ngày mà sinh hoạt. Hai người họ là giáo viên cấp ba, cũng không phải là phần tử tri thức có dã tâm hay đam mê thanh nhã, vì vậy, dù là con một, bọn họ vẫn để cho Thiệu Thành tự do sống một mình trong thành phố.

Ở trong công ty, Thiệu Thành là một chàng trai kim cương được rất nhiều cô gái mơ tưởng, nhân duyên với những người cùng giới cũng rất tốt. Tính ra như vậy, anh quả thực không có bất kỳ lý do nào để nói là hiu quạnh.

Nhưng trái tim sẽ không bao giờ nói dối, đã vậy thì vì đâu lại khiến anh cảm thấy cô quạnh đến hít thở không thông?

Có lẽ là phản ứng sinh lý đi.

Anh bỗng dưng nghĩ đến vấn đề này, liền gọi điện thoại cho Dolena. Mặc dù đầu dây bên kia vô cùng ầm ĩ, hòa lẫn với những giai điệu âm nhạc rộn ràng, nhưng Thiệu Thành vẫn đem lời mình nói ra rõ ràng.

"Em đang ở đâu, anh muốn gặp em!"

Sau đó, Thiệu Thành liền rơi vào thế bị động, bởi lúc Dolena nhận được điện thoại so với anh còn gấp rút hơn...

"Này, này..." Thiệu Thành vỗ vỗ Dolena đang ngủ trong ngực anh. "Ha ha, được rồi, dù sao em cũng ngủ mất rồi."

Thiệu Thành nhỏ giọng nói một câu, rồi nhẹ nhàng đứng lên rời khỏi. Ba giờ sáng, Thiệu Thành bắt đầu về nhà, dù thế nào anh vẫn không có cách ở cùng người ngoài ngủ đến tận sáng. Trong lòng anh cũng có nguyên tắc của riêng mình.

Âm thanh motor hòa lẫn với tiếng bánh xe cọ sát với sỏi đá trên đường lại làm anh cảm thấy đau đầu. "Đúng là nữ nhân phóng đãng, mẹ nó... Mình giống như là kỹ nam được cô ta tìm thấy." Thiệu Thành oán hận, mắng bản thân một câu. Lúc này hình bóng cô quạnh mới hiện ra rõ ràng nhất.

Giẫm mạnh chân ga, ngày mai lại đến.

Vào lúc chào hỏi buổi sáng, các đồng nghiệp nữ đặc biệt thích xem sắc mặt của Thiệu Thành. Ngũ quan anh anh tuấn, đường nét đậm chất đàn ông. Nhưng giấc ngủ không đủ khiến cho sắc mặt Thiệu Thành giống như vừa trải qua một chuyện tang thương. Tối qua, không chỉ ngủ không đủ mà còn có tinh thần bị hao tổn, vì vậy thần sắc càng thêm ảm đạm. Các đồng nghiệp đều không hẹn mà cùng hỏi: "Như thế nào vậy, tối qua ngủ không ngon sao?"

Thiệu Thành là người có thiên phú về biểu đạt cảm xúc, che giấu cảm xúc tốt, anh là người nói dối không đổi sắc mặt, vậy mà vẫn bị đám nữ nhân này nhìn ra được sắc mặt không tốt. Lợi hại!

"Thiệu Thành, tổng giám đốc gọi anh." Thư ký tổng giám đốc sau khi ngọt ngào truyền lời liền xoay người rời đi.

"Được, tôi vào liền. Cảm ơn." Thiệu Thành lễ độ trả lời một câu. Anh vừa nhìn tập tài liệu vừa đi về phía phòng tổng giám đốc. Càng đi lại càng chậm. Đấy là một loại sợ hãi từ trong tìm thức. Thiệu Thành thật sự rất sợ người tổng giám đốc của mình.

Cô ta là một người với nhân cách hỗn hợp của Thánh Mẫu “Trinh Đức”( Jeanne d'Arc) và ác nữ “Carmen”. Nếu nói về mong ước của phần lớn đàn ông về người phụ nữ của mình, thì Trinh Đức hẳn là một hình mẫu hoàn mỹ. Thái độ xử lý công việc tỉ mỉ, kỹ lưỡng cùng với biểu tình nghiêm túc sẽ làm cho những ai không biết chút gì về cô, sinh ra một loại cảm giác gần như là sùng bái. Đáng tiếc, Thiệu Thành là người hiểu rõ mọi chuyện, thế nên trong mắt anh cô ta chính là một cô gái hỗn hợp có đủ cả nhân cách của Thánh Mẫu “Trinh Đức”( Jeanne d'Arc) và ác nữ “Carmen”.

Lẳng lơ, tự nhiên tìm cách thả người trước thu người sau, nhưng vẫn để lọt bất kỳ giọt nước nào, có thể làm tới như vậy cũng chỉ có thể ác nữ “Carmen”. Quả nhiên lần này cũng không ngoại lệ, đáng lẽ phải tìm hiểu vấn đề đưa sản phẩm mới ra ngoài thị trường, không ngờ vẫn chạy không thoát, bị cô ta đùa giỡn một phen. Nếu Thiệu Thành không phải là một người đàn ông có nghị lực, có lẽ đã sớm là vật trong túi của cô ta. Anh đẩy cửa ra, nhỏ giọng oán thầm một câu: "Bà cô này, đã nhiều năm như vậy vẫn chưa nghiêm túc tìm mục tiêu sao? Hồng Nương (bà mai) đại nhân, nhanh tay ban cho cô ta một tấm chồng đi."

Đến trưa, Thiệu Thành mang cà mên đến nơi ít người chú ý ngồi xuống, chỉ là vừa ngồi xuống, nơi này cũng không còn là nơi ít người biết đến nữa rồi. Bốc Tiểu Nhạc cũng đã bưng cà mên đến đây ngồi. Đối với Bốc Tiểu Nhạc, Thiệu Thành cảm thấy rất mơ hồ, anh cùng ai cũng đều bảo trì khoảng cách không gần không xa, thế nhưng hết lần này đến lần khác lại cùng cậu ấy có khoảng cách gần hơn so với mọi người.

Thiệu Thành là một người yếu đuối, phần lớn những người luôn giữ khoảng cách với người khác đều là người yếu đuối, bởi vì chỉ có như vậy đối phương mới khó có cơ hội làm mình khó chịu mà để lộ ra khuyết điểm. Bốc Tiểu Nhạc là một người nói tương đối nhiều, tính cách hướng ngoại, vẫn chưa đến ba mươi tuổi, cùng là vừa tốt nghiệp chưa đến hai năm liền làm nghiên cứu sinh, vóc người so với Thiệu Thành thấp hơn một cái đầu. Thế nhưng trọng lượng cơ thể cao, cũng coi như bù vào cái khuyết điểm này, không đến mức đứng cùng anh lại bị người khác bỏ qua không chú ý đến.

Nếu đem Thiệu Thành so sánh với Hắc mã (*) hoàng tử thì Tiểu Nhạc chính là một tên tiểu bạch kiểm điển hình, trên gương mặt đeo một chiếc kính rất tròn. Cậu ta đem đam mê thay đổi trang phục của phụ nữ chuyển rời lên mắt kiếng của mình, lúc nào cũng đeo được một hồi lại thay thành một chiếc khác, khung đen này, giấy mạ vàng này, có kiểu không khung nữa đấy... Mỗi lần thay đổi một mắt kính mới sẽ trắng trợn hỏi mọi người xung quanh xem như thế nào, nếu như trong một ngày đụng phải một người N lần, cậu ta nhất định sẽ không phiền chán mà hỏi người ta đúng N lần (+_+ đáng yêu dễ sợ).

(*)黑马 <<VietPhrase>> hắc mã| (*hạt giống ko lường được)

(tlu: edit đoạn dưới mới biết đoạn trên edit nhầm Tiểu Nhạc thành nữ, mà khi biết cậu ta là lại ngờ ngợ... không rõ có đào nhầm sang hố đam không nữa?!)

Bởi vì cậu ấy có dây thần kinh đơn thuần như vậy cho nên trở thành thức ăn chay của chủ nghĩa hài hước. Vô hại đến dễ dàng thấu hiểu, người này so với Thiệu Thành khác biệt rất lớn. Cho dù là lúc im lặng, anh cũng sẽ không dễ dàng bị người khác thấu hiểu.

"Trời ơi, bây giờ nghĩ đến giờ ăn trưa tôi liền đau đầu, tôi vừa mới xếp hàng, các phu nhân ở bộ phận chúng ta đều đem khay cho tôi. Không có biện pháp, ai bảo tôi cam tâm tình nguyện cống hiến sức lực vì một đám phụ nữ đã có chồng đâu."

Dứt lời, Tiểu Nhạc liền đem những thứ trong khay từng thứ một bày ra, diễn giống như bình thường. Mà phản ứng của Thiệu Thành chính là hít thở không thông, một lát nữa, đám phu nhân trang điểm lộng lẫy ở bộ phận quảng cáo kia, nhất định sẽ đem anh vây quanh lại.


/2

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status