Cửa trấn nhỏ chậm rãi mở ra, kỵ binh xa xa lại không có ý định xung phong. Phía trên cửa thành có tháp bắn tên thật lớn, hơn mười chiếc trọng nỗ đang chĩa về phía trước, dựa vào kỵ binh tấn công, tổn thất sẽ không nhỏ, ít nhất phải có máy bắn đá hoặc là trọng nỗ áp chế ngược tháp bắn tên, thì mới có thể chân chính tấn công mở ra cửa thành được.
Woodan cưỡi khô lâu chiến mã, dẫn đầu ra khỏi cửa thành. Phía sau hắn là Dực khô lâu dẫn theo sáu ngọc khô lâu, còn có một ngàn Vong linh kỵ sĩ, phía sau Vong linh kỵ sĩ còn có mấy trăm Thi binh. Kỵ binh phía xa nhìn thấy nhiều vong linh xuất hiện như vậy, cũng trở nên hoảng sợ, nhanh chóng tập kết lại, tạo thành trận hình.
Dực khô lâu trực tiếp hạ mệnh lệnh trong đầu Woodan, Woodan dựa theo chỉ thị của Dực khô lâu, lên tiếng:
- Các ngươi ai là quan chỉ huy? Đi ra nói chuyện!
Thanh âm hắn âm trầm, cộng thêm đang giả dạng, nên các kỵ binh phía xa đều nghĩ rằng hắn là một Vong linh Ma đạo sĩ. Ai cũng không nghĩ tới, trong trấn nhỏ này lại đột nhiên có thêm một Vong linh Ma đạo sĩ, đại quân phía sau còn chưa tới, Kỳ đoàn trưởng kỵ binh lập tức có chút không biết làm sao cho tốt.
Vong linh pháp sư là những kẻ khó đối phó nhất, mặc dù Vong linh Ma pháp đang xuống dốc, nhưng ở Tần Nhân, đại khái vẫn còn sót lại mấy chục Vong linh Ma đạo sĩ cấp bảy trở lên, mỗi một người đều là kẻ không thể trêu vào được.
Nghe nói khoảng cách công kích của Vong linh Ma đạo sĩ có thể vượt qua ngàn thước, so với nguyên tố pháp sư thì còn muốn khủng bố hơn. Đám kỵ binh bất an lui về phía sau, hoàn toàn không ý thức được trận hình đã có chút tán loạn. Địch nhân là một đám vong linh, không biết đau đớn, không biết sợ hãi.
- Một đám rác rưởi.
Trong miệng Woodan phun ra những lời này, dùng ánh mắt khinh bỉ quét về phía hơn hai trăm kỵ binh gần nhất. Hơn hai trăm kỵ binh này kinh hồn táng đảm, đột nhiên đều quay đầu ngựa, bỏ chạy về phía sau.
Kỵ binh phía trước chỉ có hơn hai trảm người, đối mặt hơn một ngàn vong linh, áp lực trong lòng làm cho những quân chính quy này cũng sắp sụp đổ.
Trên đỉnh đầu Woodan có một ma pháp đồ án màu đen đường kính hơn ba thước đang chậm rãi nổi lên, chính giữa ma pháp đồ án là một ánh mắt lập thể màu đỏ thẫm: Vong Linh Ngưng Thị. Đây là một Vong linh Ma pháp có thể thấy được hơn mười dặm xa.
Vong Linh Ngưng Thị không ngừng bay lên cao, trong tầm nhìn của Dực khô lâu, cách đây mười mấy dặm có hơn hai vạn quân đội đang vọt tới trấn nhỏ. Cộng thêm kỵ binh phía trước, thì lần này quân đội Tần Nhân xuất động hơn hai vạn sáu ngàn người. Tần Nhân quân chế tuy rằng khác với Tanggulas, nhưng hai bên vẫn có chỗ tương đồng.
Một quân đoàn của Tanggulas đế quốc là hai vạn năm ngàn người, một doanh Tần Nhân là một vạn người, nếu toang bị hơn mười vạn năm ngàn phụ trợ binh, thì vừa vặn đủ số lượng một quân đoàn. Quân đội đạt tới loại quy mô này, sẽ được trang bị không ít khí giới công thành, có thể tiến hành tập đoàn tác chiến.
Kỵ binh hàng đầu đối diện địch nhân thì lúc này đã mặt không còn chút máu, hiển nhiên là không dám giao chiến với vong linh quân đội của Dực khô lâu, Dực khô lâu cười lạnh một tiếng, đối phương quả nhiên là chuẩn bị công thành, nếu không sẽ không mang hơn mười vạn phụ trợ binh tới.
Nếu vậy, cực hạn công kích của máy bắn đá là năm dặm, cho dù trong trấn nhỏ không có máy bắn đá tốt như vậy, thì quân đội phía xa cũng sẽ dừng lại ngoài năm dặm, để cho bộ binh thay trang bị, chuẩn bị công thành.
Tần Nhân coi như nắm được đủ tin tức, bọn họ biết, trong trấn nhỏ này trên danh nghĩa có năm ngàn binh sĩ, trên thực tế chỉ có năm trảm tinh nhuệ, mặt khác, đều là tân binh còn chưa từng lên chiến trường, mà hơn hai trảm người Mesterlin tiến vào trấn nhỏ thì toàn bộ đều là tinh nhuệ. Trong thành trấn thì quân tinh nhuệ không đến tám trăm người, dùng hai vạn sáu ngàn binh sĩ cũng đủ để đánh hạ trấn nhỏ này rồi.
Người Tần Nhân không nghĩ tới chính là, Sarin không phải phái một đội ngũ chỉ để đơn giản vận chuyển vật tư mà là Sarin tự minh mang theo người tới Grievances quận quốc. Mà chuyện bên cạnh Sarin có một vong linh cấp tám thì lại không có người nào biết. Khi Sarin ở Mesterlin phòng vệ chiến, thì Dực khô lâu còn ở ngoài biển, chưa trở về.
Dực khô lâu lần này đi theo Sarin tiến vào Grievances quận quốc, dẫn theo toàn bộ vong linh mà hắn phong ấn trong Lục u linh từ trước tới nay tới, binh lực vượt qua năm vạn, những thứ này đều là Dực khô lâu chuẩn bị dùng để toang bị hạm đội, vì an toàn của Sarin, hắn cũng không lưu lại gì cả, đều mang theo trên người.
Một lần thêm vào một ngàn Vong linh kỵ sĩ, cũng không có chút áp lực nào với Dực khô lâu cả. Tuy nhiên hắn muốn chỉ huy số lượng lớn vong linh thì cũng rất cố sức, mỗi lần chiến đấu, hai ngàn năm trảm vong linh là cực hạn. Thật là ngóng trông chủ nhân tiến giai a, trở thành vong linh cấp chín, có thể chỉ huy trên vạn vong linh cường đại tác chiến, nếu hoàn toàn hấp thu Linh hồn chi hỏa của Vong linh Quân vương, Dực khô lâu có nắm chắc chỉ huy mười vạn vong linh trở lên. Trong Linh hồn chi hỏa của Quân vương đã có hình thức ban đầu của quy tắc rồi.
Kỹ năng Vong Linh Ngưng Thị khiến cho Dực khô lâu nhìn thấy quân đội phía xa, hắn biết chiến đấu là không thể tránh né, khác với kế hoạch của mình, người Tần Nhân căn bản không nghĩ tới thủ đoạn gì khác cả.
Dùng vũ lực phá hủy trấn nhỏ này, chặn đứng Mesterlin Sứ giả, trong quân đội phía xa kia khẳng định có cường giả cấp bậc Ma đạo sĩ. Ma đạo sĩ a, rất khó đối phó. Trong lòng Dực khô lâu nghĩ, đồng thời hạ lệnh cho Woodan.
Woodan ngồi trên khô lâu chiến mã, chỉ ma pháp trượng về phía trước, Vong linh kỵ sĩ hai cánh lập tức thúc dục chiến mã, phóng về phía trước.
Vũ khí của Vong linh kỵ sĩ khác với của nhân loại, đều là các loại đao đầy gỉ sét, trên bề mặt phủ đầy các lỗ nhỏ. Trên thực tế, trong mỗi một lỗ nhỏ này đều có nồng đậm tử khí, khi chém xuống thì mới có thể bị kích phát ra, khi bị nhân loại hút vào người, thì có thể nhanh chóng phát huy độc tính.
Quân đội không có Ma pháp sư, nếu gặp phải Vong linh kỵ sĩ, thì chính là cuộc chiến đấu thống khổ nhất. Dực khô lâu nhìn thấy trong hai ngàn kỵ binh kia không có Ma pháp sư. Trong hơn một ngàn ba trảm bộ binh, chỉ có không đến mười bạch bào pháp sư, dù sao chỉ là quân tiên phong, dùng để tập kích quấy rối địch nhân mà thôi.
Vong linh kỵ sĩ xung phong, tố chất của quân đội Tần Nhân lập tức thể hiện ra. Trong hơn một ngàn bộ binh, có tám trảm người chia làm hai lớp, dựng lên các tấm mộc thuẫn lớn. Bọn họ không mang theo chiến xa, các tấm thuẫn kim loại thì đều ở trong chủ lực bộ binh phía sau.
Bộ binh xếp thành trận hình phòng ngự, tám trảm bộ binh ở phía trước, năm trảm bộ binh ở phía sau. Các bộ binh sau cùng thì tháo xuống Phục hợp cung, hướng lên trời bắn vòm.
Các bộ binh này phản ứng rất máy móc, bởi vì khoảng cách song phương rất gần, Vong linh kỵ sĩ xung phong căn bản là không có quá trình gia tốc gì cả, mà các khô lâu chiến mã này trực tiếp tăng tốc độ lên tới mức cao nhất.
Cung tiễn của thái nhân rất sắc bén, năm trảm bộ binh bắn vòm, theo lý thuyết có thể bắn ba lượt tên trước khi kỵ binh vọt tới trước bộ binh trận địa, nhưng tốc độ của Vong linh kỵ sĩ quá nhanh, mũi tên thứ hai mới được bắn ra, thì các Vong linh kỵ sĩ phía trước đã mạnh mẽ đâm vào trên lớp mộc thuẫn.
Phía sau mộc thuẫn, giá gỗ to bằng cổ tay bị đứt gãy, bộ binh chỉ dựa vào thân thể, thì căn bản không ngăn cản được lực trùng kích của Vong linh kỵ sĩ, dường như là một tảng đá khổng lồ bị ném vào hồ nước, hàng thuẫn bộ binh phía trước bị đâm nát, các thuẫn bộ binh xếp sau dựng trường mâu lên, nhưng cũng bị Vong linh kỵ sĩ cường ngạnh phá vỡ.
Nếu muốn bắn chết Vong linh kỵ sĩ, ít nhất phải là phụ ma luyện kim tiễn, hoặc là trực tiếp bắn tan linh hồn hỏa diễm của Vong linh kỵ sĩ.
Vong linh kỵ sĩ điên cuồng vung chiến đao lên, thuẫn bộ binh hoàn toàn bị tách ra, đầu người văng loạn. Bởi vì không có áo giáp kín toàn thân, nên những bộ binh chỉ mặc giáp nhẹ này khi ở trong phạm vi tử khí, thì đều bị trúng độc, ngã xuống đất.
Bạch bào pháp sư phía sau muốn xua tan tử khí, nhưng vẫn lực bất tòng tâm, bị mười mấy kỵ binh tiến vào bộ binh trận địa túm lên ngựa, liền chạy về phía xa.
Bộ binh có thể đánh chết, nhưng mà những pháp sư này cần phải giữ lại. Pháp sư cấp một cũng là tài phú hiếm có, điều này trong lòng người Tần Nhân thì không có chút nghi vấn gì.
Dực khô lâu làm sao có thể cho phép những pháp sư này chạy thoát, hắn vung thanh cự phủ lên, đánh ra một con đường mười thước trong bộ binh trận địa, Woodan đã hoàn toàn hôn mê rồi, hắn ở dưới sự bảo vệ của sáu ngọc khô lâu, chỉ biết tiến về phía trước, tiếp tục tiến về phía trước...
Ở trong mắt địch nhân, Woodan chính là một Vong linh pháp sư tính cách cuồng bạo, sau khi mãnh liệt tấn công bộ binh trận địa, lại lao xuyên qua bộ binh trận địa, đuổi theo những bạch bào pháp sư kia.
Vài bạch bào pháp sư kia hồn phi phách tán, Vong linh pháp sư không sử dụng ma pháp, mà là mang theo vài vong linh sinh vật khủng bố đuổi theo, đây là muốn bắt sống ư?
Bạch bào pháp sư đã đoán đúng, Dực khô lâu chính là muốn bắt sống những pháp sư này. Trực tiếp giết chết pháp sư, hắn cũng lo lắng có pháp sư nào đó có truyền thừa, chọc tới sư môn của họ. Nếu mà bắt sống, thì còn có thể bán được một cái giá tốt.
Đám kỵ binh thì lại không nghĩ như vậy, bọn họ còn tưởng rằng Vong linh pháp sư muốn xử lý những bạch bào pháp sư kia. Mặc dù bạch bào pháp sư không phóng thích một cái ma pháp công kích nào nhàm vào Vong linh pháp sư, nhưng mà dám đi xua tan tử khí của Vong linh pháp sư, đây chính là mạo phạm a.
Kỵ binh vốn chia làm mười mấy đại đội, muốn phát động phản công, từ bên cánh mà công kích Vong linh kỵ sĩ, hiện tại không thể không chia ra đi cứu những bạch bào pháp sư kia. Dực khô lâu mừng rờ, hắn đã đoán đúng, kỵ binh vô cùng lo lắng cho những pháp sư này.
Chỉ cần lo lắng là tốt rồi, Dực khô lâu vung lên thanh cự phủ, cự phủ dài hơn bốn thước được đánh ra, bất kể đụng tới cái gì thì đều phá thành hai nửa. Woodan dưới sự bảo hộ của bảy khô lâu, dũng khí bốc lên. Hắn dưới sự chỉ đạo của Dực khô lâu, ma pháp trượng trong tay không ngừng chỉ về các phương hướng. Theo chỉ dẫn từ ma pháp trượng hắn, tất nhiên sẽ có một tiểu đội Vong linh kỵ sĩ nhàm về phía các kỵ binh đi cứu viện Ma pháp sư.
Những kỵ binh Tần Nhân này chưa được chuẩn bị đầy đủ, trong tay chỉ là chừ thập thương, dùng để phá giáp hoặc là hợp kích thì cũng là các vũ khí không tồi, chỉ là thương tổn với Vong linh kỵ sĩ lại quá nhỏ. Đối phó với Vong linh kỵ sĩ, thì trọng kiếm còn đáng tin hơn một chút.
Dực khô lâu cố ý giảm tốc độ, để cho kỵ binh Tần Nhân có thể đi tới phía trước mình, ngăn cản bước chân của minh. Hắn sảng khoái vung lên thanh cự phủ, bổ một đám kỵ binh cả người lẫn ngựa thành hai mảnh. Xui xẻo nhất chính là vài tên Kiếm Sư cao cấp, nếu bọn họ có vũ khí vừa tay, thì cũng không đến mức bị bổ thành hai nửa thế này. Ai cũng không ngờ lại gặp phải vong linh quá mạnh như vậy, dưới một kích cực nặng của Dực khô lâu, thì kỵ binh Tần Nhân không ai có thể địch lại được.
Bạch bào pháp sư là mồi, những kỵ binh Tần Nhân kia giống như những con thiêu thân lao vào lửa, không chút sợ hãi xông tới Vong linh kỵ sĩ.
Vong linh kỵ sĩ vung vẩy đại đao, lực lượng song phương không khác nhau là mấy, chỉ là Vong linh kỵ sĩ có lực trùng kích của chiến mã thêm vào, nên kỵ binh Tần Nhân chịu thiệt về mặt tọa kỵ, bị Vong linh kỵ sĩ một đường đột phá, những nơi đi qua, tiên huyết dưới tử khí màu đen thì đã trực tiếp ngưng tụ thành màu tím, bắn ra đầy trời.
Trung bình cứ năm kỵ binh Tần Nhân cùng công kích thì mới có thể đánh cho một Vong linh kỵ sĩ ngã ngựa. Nhưng mà các Vong linh kỵ sĩ ngã ngựa lại tiếp tục vung đại đao lên, gia nhập đội ngũ Thi binh phía sau.
Lấy bạch bào pháp sư làm trung tâm, một cơn tử vong lốc xoáy đang dần dần hình thành, kỵ binh chung quanh không ngừng hướng vào trong tấn công, ngăn cản bước chân của Dực khô lâu. Woodan nhìn qua thì vô cùng dũng mãnh, mỗi một lần múa may ma pháp trượng thì đều như chỉ dẫn của tử thần, cướp đi hơn mười tính mạng.
Vong linh vốn là một loại hình thức chuyển hoán của sinh mệnh, là thứ ổn định nhất. Nhân loại hỉ nộ ái ố thì rất khó ảnh hưởng đến vong linh. Dực khô lâu cũng không phải một vong linh dễ dàng tức giận, chỉ là lần này, trên đường đi hắn phát hiện ra có rất nhiều người muốn chặn Sarin lại.
Dựa vào các vong linh mà hắn phóng thích ở cực xa, có thể lặng yên không một tiếng động điều tra, khiến cho Dực khô lâu tránh thoát nguy hiểm. Dù sao Sarin không phải đang ở trong thành thị của mình, nếu bị đại quân vây công tại vùng hoang dã, thì chắc gì đã thoát được. Một khi có cường giả cấp chín xuất hiện, thì Thủy tinh chỉ của Sarin cũng chỉ có thể đánh ra một kích mà thôi.
Hiện tại Sarin đã tiến vào trong lãnh thổ Grievances quận quốc,rốt cục bị người ta biết được manh mối xác thực, Tần Nhân lập tức triệu tập một quân đoàn tới ngăn chặn.
Đúng là người Tần Nhân không biết thủ lĩnh đội ngũ này là Sarin, nếu không cũng sẽ không tùy tiện điều động quân chính quy. Bọn họ chính là vì không ít không gian toang bị mà tiểu đội hai trảm người này mang theo, dùng để vận chuyển vật tư cho Lex, cho nên mới nổi lên ý đồ chặn cướp.
Chặn giết Sarin, mất nhiều hơn được.
Cho dù là nhầm lẫn, thì Dực khô lâu cũng rất tức giận, hắn quyết định cho Tần Nhân một cái giáo huấn. Dám đánh chủ ý tới chủ nhân, thì phải dùng tính mạng tới trả giá.
Mười mấy kỵ binh kéo bạch bào pháp sư, chạy như điên về phía bắc, hai bên cánh không ngừng có kỵ binh Tần Nhân xông lên, ý đồ ngăn cản bước chân của Dực khô lâu. Vong linh cao lớn này gây cho bọn chúng các rung động quá mạnh mẽ, một thanh cự phủ mang theo lưỡi sắc dài hơn một thước, không người nào có thể kháng cự được. Dực khô lâu cẩn thận khống chế tiết tấu, nếu bắt những bạch bào pháp sư này vào tay, thì những kỵ binh kia sẽ không có hy vọng nữa, sẽ không xông lên nữa. Khoảng cách mà Dực khô lâu khống chế những vong linh này chỉ có mười mấy dặm, vượt qua khoảng cách này, Vong linh kỵ sĩ liền hoàn toàn bằng bản năng mà chiến đấu, chắc gì đã là đối thủ của những kỵ binh Tần Nhân này.
Vong linh kỵ sĩ chính là sinh vật cấp ba, trong kỵ binh Tần Nhân cũng có Kiểm Sư. Nếu không có Dực khô lâu chỉ huy, những Vong linh kỵ sĩ này làm sao có thể dùng ít đánh nhiều được.
Bạch bào pháp sư bị mang theo, chạy về phía quân đội Tần Nhân chủ lực, kỵ binh ngăn cản Dực khô lâu cũng nhìn ra vấn đề này, nhưng mà bọn hắn lại không thể không bảo hộ pháp sư, hơn nữa hiện tại mà chạy trốn tứ tán, thì sẽ bị bị quân pháp xử trí.
Nếu tập trung lui lại, về mặt tốc độ cũng không nhất định có thể chạy toát được những vong linh này.
Bộ binh trận địa phía sau bị chà đạp qua, các Thi binh và Vong linh kỵ sĩ xuống ngựa đang thả sức tàn sát, dùng thi độc chế tạo càng nhiều Thi binh hơn. Không có Vong linh pháp sư khống chế, các Thi binh mới này không được tính là cấp một, tốc độ rất chậm. Lực công kích thì lại thấp, điều đáng sợ duy nhất là bọn chúng sẽ biết nổ tung, sẽ làm cho thi dịch bắn tung ra, những người dưới cấp bậc Kiếm Sư mà bị dính vào, thì sẽ rất nhanh bị thi hóa.
Thi bạo đại khái có bán kính bốn đến năm thước. Đối phó những binh sĩ này, cần dùng cung tiễn bắn nổ đầu thì mới được.
Hơn một ngàn ba trảm bộ binh Tần Nhân bị Vong linh kỵ sĩ nghiền qua, ở giữa thì còn bị Dực khô lâu và ngọc khô lâu bổ thành các mảnh nhỏ, hai cánh thì đều là thương binh, lúc này bị mấy trảm Thi binh xông lên, các bộ binh Tần Nhân bị thương này liền biển thành Thi binh cấp một.
Thi binh cấp hai cũng không có trí tuệ gì, chỉ là hành động nhanh nhẹn hơn mà thôi. Chúng mang theo các biến dị Thi binh cấp một mới chế tạo này đuổi về phía đại đội Vong linh kỵ sĩ, lao về phía bắc. Trên đầu tường, Bá tước Besta nhìn mà trợn mắt há hốc mồm.
Hơn một ngàn vong linh nghiền nát hai ngàn kỵ binh Tần Nhân và đánh sụp trận địa của hơn một ngàn ba trảm bộ binh, đồng thời một đường chém giết, tốc độ gần như không chút chậm lại nào.
Một thân binh bên cạnh nói khẽ với Bá tước:
- Đại nhân, có muốn thông báo cho Điện hạ hay không?
Thân binh này rất thông minh, đoán rằng Tần Nhân đại quân chỉ sợ đang ở cách đây không xa. Nếu các vong linh thất bại, tốt nhất là thừa dịp hiện tại địch nhân còn xa, tiễn bước Sarin đi. Trong trấn này tuy rằng tất cả đều là tân binh, nhưng nếu liều chết chống cự thì vẫn còn có thể tranh thủ chút thời gian cho Sarin.
- Đi thông báo cho Điện hạ đi.
Bá tước Besta cũng lo lắng Sarin gặp chuyện không may, nếu Sarin bị nhốt trong cái trấn nhỏ này, thì tinh nhuệ của Grievances quận quốc gần nhất cũng ngoài năm trảm dặm. Bên cạnh trấn nhỏ này cũng không có nhiều quân đội lắm. Lex không tập trung hoả lực tại một dải biên giới, chính là không muốn làm cho thành San Rock cũng tập trung binh lực tới đây.
- Không cần.
Một thanh âm mềm mại đến tận xương vang lên phía sau Bá tước, các thân binh giật nảy minh. Dorothy không biết từ khi nào đã xuất hiện trên đầu tường.
- Điện hạ đã đã biết, Bá tước đại nhân, để cho binh lính của các hạ đi xuống đi!
Dorothy nói xong, chỉ huy bốn mươi binh sĩ mà hắn mang theo lên đầu tường bắt đầu lắp ráp luyện kim nỗ.
Luyện kim nỗ rõ rằng là thứ vi phạm lệnh cấm, tuy nhiên Sarin đã tự lập vương quốc, hắn muốn chế tạo luyện kim nỗ loại nào thì đều là quyền của hắn. Bên dưới luyện kim nỗ rộng hơn bốn thước là cái giá kim loại tam giác màu bạc, trên nỏ thì có chứa một cái kính viễn vọng dài hơn một thước.
Loại ngắm bắn nỗ này có thể tạo thành uy hiếp rất lớn đối với vương công quý tộc, bởi vì ở ngoài một dặm, loại luyện kim nỗ này vẫn có thể xuyên thấu hai tầng phòng ngự của ma pháp hộ thuẫn cấp thấp và trọng giáp. Nếu thay bằng các mũi tên đặc biệt, thì uy lực còn khủng bố hơn nữa.
Trừ khi là có Đại ma pháp sư ở bên cạnh, dùng ma pháp làm lệch nỗ tiễn đi, nếu không thì chỉ cần bắn tỉa ngoài một dặm, cũng đủ để giết chết đại đa số người không có phòng bị rồi.
Đương nhiên, tốc độ bắn của loại luyện kim nỗ này cũng là một vấn đề, một phút đồng hồ mới bắn được một mũi tên. Trừ khi là mấy trảm chiếc cùng bắn, nếu không trong chiến trường cũng chỉ có thể dùng để ám sát quan chỉ huy của địch nhân. Luyện kim nỗ có tốc độ bắn nhanh hơn cũng được toang bị trong đại hình toang bị trong tháp bắn tên, có Ma pháp sư ở một bên thao túng. Dorothy chỉ mang đến một chiếc luyện kim nỗ. Hắn đang chuẩn bị nhìn xem có tìm được quý tộc cao cấp nhất trong quân địch hay không, nếu bằng một mũi tên mà bắn chết, thì có thể đờ được khá nhiều việc.
về phần để hắn ra khỏi thành giết địch? Hắn mới mặc kệ. Dorothy cũng không phải là lại ác ma có sức chiến đấu cường hàn, thứ hắn am hiểu nhất chính là tinh thần ma pháp. Trong lúc thủ thành, một cái Tinh Thần Phong Bạo có thể làm cho toàn bộ quân địch trong phạm vi rộng trảm thước biến thành si ngốc. Nếu chế tạo ảo giác, thì lại khiển cho địch nhân không tìm thấy mục tiêu, mặc cho binh sĩ bên ta giết hại.
Xung phong trong quân địch là chuyện mà chỉ Dực khô lâu mới làm được.
Sarin đã đứng dậy, sau khi hắn minh tưởng, thì thân thể vẫn mệt mỏi, đơn giản kiểm lấy một thùng nước chưa trị, ngâm minh bên trong, từ đó có thể khôi phục nhanh hơn. Loại chuyện xa xỉ này, Sarin đã có chút quen rồi, dưới tay hắn có hơn một ngàn pháp sư và học đồ, mỗi ngày đều chế tạo ra rất nhiều chừa trị nước.
Đồng thời hưởng thụ chỗ tốt này còn có Elena và Isabella, hai nữ tử này ở cách vách Sarin. Cũng ngâm minh trong thùng gỗ, chừa trị nước làm dịu thân thể, thoải mái không nói nên lời. Hai người ở trong một phòng, bản thân Isabella cũng cảm thấy có chút quá phận, tuy nhiên thấy bộ dáng không sao cả của Elena, nên cũng không tiện mở miệng.
Elena thấy nét mặt của Isabella, biết nàng suy nghĩ cái gì, nhân tiện nói:
- Ma pháp toang bị, dược phẩm, vật phẩm, chủ công chưa bao giờ keo kiệt, ngươi cảm thấy dùng chừa trị nước để tắm có chút lăng phí có phải không?
- Là như thế này, khi ta ở Tanggulas đế quốc, chừa trị nước này đều được ra sức dùng tiết kiệm. Tuy rằng là do ma pháp cấp một chế tạo ra, nhưng số lượng của thứ này còn không nhiều bằng ma dịch chế tạo một lần. Nếu sắp quá hạn, ta đều dùng như nước để uống. Bất kể như thế nào thì cũng không lăng phía như thế này.
- Ngươi lo lắng chủ công xa xỉ lăng phí ư?
Elena hỏi.
- Đúng vậy, nếu ta quyết định đi theo chủ công, thì cũng hy vọng chủ công thành đại sự, ta mới có thể có tiền đồ tốt. Ta và ngươi khác nhau, sư phụ của ta chỉ là một Đại ma pháp sư cấp sáu, nếu không có người chỉ đạo ta, thì ta nhiều nhất chỉ đạt đến Ma đạo sĩ cấp bảy, sẽ rất khó tiến bộ thêm nữa. Ta muốn trả giá thứ gì
đó, nhưng cũng không phải là muốn đánh bạc a!
- Thời gian ngươi đi theo chủ công quá ngắn, không biết rõ về hắn.
Elena mỉm cười nói:
- Bên cạnh hắn có mười mấy truy tùy giả, chỉ là đối với những người này, hắn bỏ tiền không tiếc. Nhưng đối với những người khác, hắn lại so đo rất rõ ràng.
- Vậy còn những thị nữ kia?
- Đó là ác ma, bị Nerys dùng Biến Hình Thuật biến thành bộ dáng nữ nhân, nhưng chúng đều là ác ma giống đực. Ngươi cũng không nên bị chúng chiếm tiện nghi.
- A...
Isabella khẩn trương nhìn ra cửa.
Elena cười rộ lên, Isabella nhìn qua thì oai hùng bất phàm, trên thực tế thì cũng là một người khá đơn thuần bên cạnh Sarin. Cho dù là thiếu niên tên Su kia, thì cũng thâm trầm hơn so với nàng.
- Yên tâm, có ta ở đây, ác ma sẽ không tới gần được.
Elena an ủi Isabella.
Beatrice đám người đích xác là không có ý rình coi, ba người bọn họ đang thành thành thật thật ở trong phòng Sarin. Bảo hộ Sarin an toàn. Bốn ác ma đều có Ma thần giáp, bất cứ lúc nào cũng có thể biến hóa thành bản thể để chiến đấu.
Nerys nói rất rõ, nếu Sarin gặp bất trác, nàng sẽ không giết bốn ác ma này, mà sẽ làm cho bọn chúng trở thành giống cái chân chính, đồng thời ném vào trong đàn quái vật tại Ác Ma Thành.
Kẻ buồn bực nhất chính là Beatrice, hắn thăng cấp đại ác ma, nhưng vẫn không thể thay đổi vận mệnh bản thân. Nerys áp chế bọn họ cực kỳ chặt chẽ, không nhìn ra chút hy vọng gì cả.
Woodan mang theo đám vong linh chạy ra khỏi khoảng cách mười dặm. Xa xa chính là quân đội chủ lực của Tần Nhân. Phía trước là mười mấy chiếc chiến xa, trên bề mặt được lắp các chiếc đại nỗ. Phía sau chiến xa là một kỳ đoàn trọng kỵ binh.
Woodan nhìn thấy luyện kim chiến xa, trong lòng hơi run rẩy, thứ này có thể đồng thời phóng ra mấy chục mũi cự tiễn. Phía trước có mười hai chiếc chiến xa, chính là trên trảm mũi cùng bắn, Bất kỳ một mũi tên nào thì minh cũng đều không ngăn được. May mà phía trước còn có mười mấy kỵ binh mang theo bạch bào pháp sư đang chạy như điên, nên các nỗ tiễn trên chiến xa kia vẫn chưa thể lập tức phóng ra.
Dưới mệnh lệnh của Dực khô lâu, Woodan cười ha hả, ma pháp trượng chỉ về phía trước, từ khoảng cách hơn năm trảm thước, giữa không trung bỗng có mấy trảm đạo xạ tuyến màu xám từ trên trời bắn xuống. Vừa lúc đánh trúng mấy chiếc chiến xa hàng đầu tiên. Đồng thời, một bàn tay to lớn màu xám đang ngưng kết trong hư không, chộp xuống dưới, bắt vài tên bạch bào pháp sư kia vào trong tay.
Áo giáp của nỏ thủ trên chiến xa phát ra ma pháp quang huy, chỉ là xạ tuyển màu xám kia có rất nhiều, ma pháp áo giáp của các nỏ thủ thì chống đỡ được, nhưng chiến xa lại bị ăn mòn với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được.
Rất nhanh, chiến xa phát ra các âm thanh kẽo kẹt, mắt thấy sắp tan rã. Phía trước có mấy con ngựa kéo xe bất hạnh bị xạ tuyến đánh trúng, da lông bắt đầu tróc ra, cơ thể héo rút, co giật ngã xuống.
Binh sĩ lái xe cuống quít ghìm chặt xe ngựa, nhưng cũng đã chậm. Tốc độ chiến xa chưa giảm được một nửa thì đã tan ra, luyện kim nỗ trên đó bị văng ra ngoài, nỏ thủ cũng nhảy ra khỏi xe, lăn lộn trên mặt đất.
- Giết...!
Trong yết hầu Woodan phát ra tiếng khàn khàn, các vong linh phía sau giống như một dải mây đen che phủ mặt đất, cuốn về phía trước. Mà đối thủ của chúng chính là một kỳ đoàn trọng kỵ binh của Tần Nhân, đây là tinh nhuệ chân chính trong quân đội.
Woodan cưỡi khô lâu chiến mã, dẫn đầu ra khỏi cửa thành. Phía sau hắn là Dực khô lâu dẫn theo sáu ngọc khô lâu, còn có một ngàn Vong linh kỵ sĩ, phía sau Vong linh kỵ sĩ còn có mấy trăm Thi binh. Kỵ binh phía xa nhìn thấy nhiều vong linh xuất hiện như vậy, cũng trở nên hoảng sợ, nhanh chóng tập kết lại, tạo thành trận hình.
Dực khô lâu trực tiếp hạ mệnh lệnh trong đầu Woodan, Woodan dựa theo chỉ thị của Dực khô lâu, lên tiếng:
- Các ngươi ai là quan chỉ huy? Đi ra nói chuyện!
Thanh âm hắn âm trầm, cộng thêm đang giả dạng, nên các kỵ binh phía xa đều nghĩ rằng hắn là một Vong linh Ma đạo sĩ. Ai cũng không nghĩ tới, trong trấn nhỏ này lại đột nhiên có thêm một Vong linh Ma đạo sĩ, đại quân phía sau còn chưa tới, Kỳ đoàn trưởng kỵ binh lập tức có chút không biết làm sao cho tốt.
Vong linh pháp sư là những kẻ khó đối phó nhất, mặc dù Vong linh Ma pháp đang xuống dốc, nhưng ở Tần Nhân, đại khái vẫn còn sót lại mấy chục Vong linh Ma đạo sĩ cấp bảy trở lên, mỗi một người đều là kẻ không thể trêu vào được.
Nghe nói khoảng cách công kích của Vong linh Ma đạo sĩ có thể vượt qua ngàn thước, so với nguyên tố pháp sư thì còn muốn khủng bố hơn. Đám kỵ binh bất an lui về phía sau, hoàn toàn không ý thức được trận hình đã có chút tán loạn. Địch nhân là một đám vong linh, không biết đau đớn, không biết sợ hãi.
- Một đám rác rưởi.
Trong miệng Woodan phun ra những lời này, dùng ánh mắt khinh bỉ quét về phía hơn hai trăm kỵ binh gần nhất. Hơn hai trăm kỵ binh này kinh hồn táng đảm, đột nhiên đều quay đầu ngựa, bỏ chạy về phía sau.
Kỵ binh phía trước chỉ có hơn hai trảm người, đối mặt hơn một ngàn vong linh, áp lực trong lòng làm cho những quân chính quy này cũng sắp sụp đổ.
Trên đỉnh đầu Woodan có một ma pháp đồ án màu đen đường kính hơn ba thước đang chậm rãi nổi lên, chính giữa ma pháp đồ án là một ánh mắt lập thể màu đỏ thẫm: Vong Linh Ngưng Thị. Đây là một Vong linh Ma pháp có thể thấy được hơn mười dặm xa.
Vong Linh Ngưng Thị không ngừng bay lên cao, trong tầm nhìn của Dực khô lâu, cách đây mười mấy dặm có hơn hai vạn quân đội đang vọt tới trấn nhỏ. Cộng thêm kỵ binh phía trước, thì lần này quân đội Tần Nhân xuất động hơn hai vạn sáu ngàn người. Tần Nhân quân chế tuy rằng khác với Tanggulas, nhưng hai bên vẫn có chỗ tương đồng.
Một quân đoàn của Tanggulas đế quốc là hai vạn năm ngàn người, một doanh Tần Nhân là một vạn người, nếu toang bị hơn mười vạn năm ngàn phụ trợ binh, thì vừa vặn đủ số lượng một quân đoàn. Quân đội đạt tới loại quy mô này, sẽ được trang bị không ít khí giới công thành, có thể tiến hành tập đoàn tác chiến.
Kỵ binh hàng đầu đối diện địch nhân thì lúc này đã mặt không còn chút máu, hiển nhiên là không dám giao chiến với vong linh quân đội của Dực khô lâu, Dực khô lâu cười lạnh một tiếng, đối phương quả nhiên là chuẩn bị công thành, nếu không sẽ không mang hơn mười vạn phụ trợ binh tới.
Nếu vậy, cực hạn công kích của máy bắn đá là năm dặm, cho dù trong trấn nhỏ không có máy bắn đá tốt như vậy, thì quân đội phía xa cũng sẽ dừng lại ngoài năm dặm, để cho bộ binh thay trang bị, chuẩn bị công thành.
Tần Nhân coi như nắm được đủ tin tức, bọn họ biết, trong trấn nhỏ này trên danh nghĩa có năm ngàn binh sĩ, trên thực tế chỉ có năm trảm tinh nhuệ, mặt khác, đều là tân binh còn chưa từng lên chiến trường, mà hơn hai trảm người Mesterlin tiến vào trấn nhỏ thì toàn bộ đều là tinh nhuệ. Trong thành trấn thì quân tinh nhuệ không đến tám trăm người, dùng hai vạn sáu ngàn binh sĩ cũng đủ để đánh hạ trấn nhỏ này rồi.
Người Tần Nhân không nghĩ tới chính là, Sarin không phải phái một đội ngũ chỉ để đơn giản vận chuyển vật tư mà là Sarin tự minh mang theo người tới Grievances quận quốc. Mà chuyện bên cạnh Sarin có một vong linh cấp tám thì lại không có người nào biết. Khi Sarin ở Mesterlin phòng vệ chiến, thì Dực khô lâu còn ở ngoài biển, chưa trở về.
Dực khô lâu lần này đi theo Sarin tiến vào Grievances quận quốc, dẫn theo toàn bộ vong linh mà hắn phong ấn trong Lục u linh từ trước tới nay tới, binh lực vượt qua năm vạn, những thứ này đều là Dực khô lâu chuẩn bị dùng để toang bị hạm đội, vì an toàn của Sarin, hắn cũng không lưu lại gì cả, đều mang theo trên người.
Một lần thêm vào một ngàn Vong linh kỵ sĩ, cũng không có chút áp lực nào với Dực khô lâu cả. Tuy nhiên hắn muốn chỉ huy số lượng lớn vong linh thì cũng rất cố sức, mỗi lần chiến đấu, hai ngàn năm trảm vong linh là cực hạn. Thật là ngóng trông chủ nhân tiến giai a, trở thành vong linh cấp chín, có thể chỉ huy trên vạn vong linh cường đại tác chiến, nếu hoàn toàn hấp thu Linh hồn chi hỏa của Vong linh Quân vương, Dực khô lâu có nắm chắc chỉ huy mười vạn vong linh trở lên. Trong Linh hồn chi hỏa của Quân vương đã có hình thức ban đầu của quy tắc rồi.
Kỹ năng Vong Linh Ngưng Thị khiến cho Dực khô lâu nhìn thấy quân đội phía xa, hắn biết chiến đấu là không thể tránh né, khác với kế hoạch của mình, người Tần Nhân căn bản không nghĩ tới thủ đoạn gì khác cả.
Dùng vũ lực phá hủy trấn nhỏ này, chặn đứng Mesterlin Sứ giả, trong quân đội phía xa kia khẳng định có cường giả cấp bậc Ma đạo sĩ. Ma đạo sĩ a, rất khó đối phó. Trong lòng Dực khô lâu nghĩ, đồng thời hạ lệnh cho Woodan.
Woodan ngồi trên khô lâu chiến mã, chỉ ma pháp trượng về phía trước, Vong linh kỵ sĩ hai cánh lập tức thúc dục chiến mã, phóng về phía trước.
Vũ khí của Vong linh kỵ sĩ khác với của nhân loại, đều là các loại đao đầy gỉ sét, trên bề mặt phủ đầy các lỗ nhỏ. Trên thực tế, trong mỗi một lỗ nhỏ này đều có nồng đậm tử khí, khi chém xuống thì mới có thể bị kích phát ra, khi bị nhân loại hút vào người, thì có thể nhanh chóng phát huy độc tính.
Quân đội không có Ma pháp sư, nếu gặp phải Vong linh kỵ sĩ, thì chính là cuộc chiến đấu thống khổ nhất. Dực khô lâu nhìn thấy trong hai ngàn kỵ binh kia không có Ma pháp sư. Trong hơn một ngàn ba trảm bộ binh, chỉ có không đến mười bạch bào pháp sư, dù sao chỉ là quân tiên phong, dùng để tập kích quấy rối địch nhân mà thôi.
Vong linh kỵ sĩ xung phong, tố chất của quân đội Tần Nhân lập tức thể hiện ra. Trong hơn một ngàn bộ binh, có tám trảm người chia làm hai lớp, dựng lên các tấm mộc thuẫn lớn. Bọn họ không mang theo chiến xa, các tấm thuẫn kim loại thì đều ở trong chủ lực bộ binh phía sau.
Bộ binh xếp thành trận hình phòng ngự, tám trảm bộ binh ở phía trước, năm trảm bộ binh ở phía sau. Các bộ binh sau cùng thì tháo xuống Phục hợp cung, hướng lên trời bắn vòm.
Các bộ binh này phản ứng rất máy móc, bởi vì khoảng cách song phương rất gần, Vong linh kỵ sĩ xung phong căn bản là không có quá trình gia tốc gì cả, mà các khô lâu chiến mã này trực tiếp tăng tốc độ lên tới mức cao nhất.
Cung tiễn của thái nhân rất sắc bén, năm trảm bộ binh bắn vòm, theo lý thuyết có thể bắn ba lượt tên trước khi kỵ binh vọt tới trước bộ binh trận địa, nhưng tốc độ của Vong linh kỵ sĩ quá nhanh, mũi tên thứ hai mới được bắn ra, thì các Vong linh kỵ sĩ phía trước đã mạnh mẽ đâm vào trên lớp mộc thuẫn.
Phía sau mộc thuẫn, giá gỗ to bằng cổ tay bị đứt gãy, bộ binh chỉ dựa vào thân thể, thì căn bản không ngăn cản được lực trùng kích của Vong linh kỵ sĩ, dường như là một tảng đá khổng lồ bị ném vào hồ nước, hàng thuẫn bộ binh phía trước bị đâm nát, các thuẫn bộ binh xếp sau dựng trường mâu lên, nhưng cũng bị Vong linh kỵ sĩ cường ngạnh phá vỡ.
Nếu muốn bắn chết Vong linh kỵ sĩ, ít nhất phải là phụ ma luyện kim tiễn, hoặc là trực tiếp bắn tan linh hồn hỏa diễm của Vong linh kỵ sĩ.
Vong linh kỵ sĩ điên cuồng vung chiến đao lên, thuẫn bộ binh hoàn toàn bị tách ra, đầu người văng loạn. Bởi vì không có áo giáp kín toàn thân, nên những bộ binh chỉ mặc giáp nhẹ này khi ở trong phạm vi tử khí, thì đều bị trúng độc, ngã xuống đất.
Bạch bào pháp sư phía sau muốn xua tan tử khí, nhưng vẫn lực bất tòng tâm, bị mười mấy kỵ binh tiến vào bộ binh trận địa túm lên ngựa, liền chạy về phía xa.
Bộ binh có thể đánh chết, nhưng mà những pháp sư này cần phải giữ lại. Pháp sư cấp một cũng là tài phú hiếm có, điều này trong lòng người Tần Nhân thì không có chút nghi vấn gì.
Dực khô lâu làm sao có thể cho phép những pháp sư này chạy thoát, hắn vung thanh cự phủ lên, đánh ra một con đường mười thước trong bộ binh trận địa, Woodan đã hoàn toàn hôn mê rồi, hắn ở dưới sự bảo vệ của sáu ngọc khô lâu, chỉ biết tiến về phía trước, tiếp tục tiến về phía trước...
Ở trong mắt địch nhân, Woodan chính là một Vong linh pháp sư tính cách cuồng bạo, sau khi mãnh liệt tấn công bộ binh trận địa, lại lao xuyên qua bộ binh trận địa, đuổi theo những bạch bào pháp sư kia.
Vài bạch bào pháp sư kia hồn phi phách tán, Vong linh pháp sư không sử dụng ma pháp, mà là mang theo vài vong linh sinh vật khủng bố đuổi theo, đây là muốn bắt sống ư?
Bạch bào pháp sư đã đoán đúng, Dực khô lâu chính là muốn bắt sống những pháp sư này. Trực tiếp giết chết pháp sư, hắn cũng lo lắng có pháp sư nào đó có truyền thừa, chọc tới sư môn của họ. Nếu mà bắt sống, thì còn có thể bán được một cái giá tốt.
Đám kỵ binh thì lại không nghĩ như vậy, bọn họ còn tưởng rằng Vong linh pháp sư muốn xử lý những bạch bào pháp sư kia. Mặc dù bạch bào pháp sư không phóng thích một cái ma pháp công kích nào nhàm vào Vong linh pháp sư, nhưng mà dám đi xua tan tử khí của Vong linh pháp sư, đây chính là mạo phạm a.
Kỵ binh vốn chia làm mười mấy đại đội, muốn phát động phản công, từ bên cánh mà công kích Vong linh kỵ sĩ, hiện tại không thể không chia ra đi cứu những bạch bào pháp sư kia. Dực khô lâu mừng rờ, hắn đã đoán đúng, kỵ binh vô cùng lo lắng cho những pháp sư này.
Chỉ cần lo lắng là tốt rồi, Dực khô lâu vung lên thanh cự phủ, cự phủ dài hơn bốn thước được đánh ra, bất kể đụng tới cái gì thì đều phá thành hai nửa. Woodan dưới sự bảo hộ của bảy khô lâu, dũng khí bốc lên. Hắn dưới sự chỉ đạo của Dực khô lâu, ma pháp trượng trong tay không ngừng chỉ về các phương hướng. Theo chỉ dẫn từ ma pháp trượng hắn, tất nhiên sẽ có một tiểu đội Vong linh kỵ sĩ nhàm về phía các kỵ binh đi cứu viện Ma pháp sư.
Những kỵ binh Tần Nhân này chưa được chuẩn bị đầy đủ, trong tay chỉ là chừ thập thương, dùng để phá giáp hoặc là hợp kích thì cũng là các vũ khí không tồi, chỉ là thương tổn với Vong linh kỵ sĩ lại quá nhỏ. Đối phó với Vong linh kỵ sĩ, thì trọng kiếm còn đáng tin hơn một chút.
Dực khô lâu cố ý giảm tốc độ, để cho kỵ binh Tần Nhân có thể đi tới phía trước mình, ngăn cản bước chân của minh. Hắn sảng khoái vung lên thanh cự phủ, bổ một đám kỵ binh cả người lẫn ngựa thành hai mảnh. Xui xẻo nhất chính là vài tên Kiếm Sư cao cấp, nếu bọn họ có vũ khí vừa tay, thì cũng không đến mức bị bổ thành hai nửa thế này. Ai cũng không ngờ lại gặp phải vong linh quá mạnh như vậy, dưới một kích cực nặng của Dực khô lâu, thì kỵ binh Tần Nhân không ai có thể địch lại được.
Bạch bào pháp sư là mồi, những kỵ binh Tần Nhân kia giống như những con thiêu thân lao vào lửa, không chút sợ hãi xông tới Vong linh kỵ sĩ.
Vong linh kỵ sĩ vung vẩy đại đao, lực lượng song phương không khác nhau là mấy, chỉ là Vong linh kỵ sĩ có lực trùng kích của chiến mã thêm vào, nên kỵ binh Tần Nhân chịu thiệt về mặt tọa kỵ, bị Vong linh kỵ sĩ một đường đột phá, những nơi đi qua, tiên huyết dưới tử khí màu đen thì đã trực tiếp ngưng tụ thành màu tím, bắn ra đầy trời.
Trung bình cứ năm kỵ binh Tần Nhân cùng công kích thì mới có thể đánh cho một Vong linh kỵ sĩ ngã ngựa. Nhưng mà các Vong linh kỵ sĩ ngã ngựa lại tiếp tục vung đại đao lên, gia nhập đội ngũ Thi binh phía sau.
Lấy bạch bào pháp sư làm trung tâm, một cơn tử vong lốc xoáy đang dần dần hình thành, kỵ binh chung quanh không ngừng hướng vào trong tấn công, ngăn cản bước chân của Dực khô lâu. Woodan nhìn qua thì vô cùng dũng mãnh, mỗi một lần múa may ma pháp trượng thì đều như chỉ dẫn của tử thần, cướp đi hơn mười tính mạng.
Vong linh vốn là một loại hình thức chuyển hoán của sinh mệnh, là thứ ổn định nhất. Nhân loại hỉ nộ ái ố thì rất khó ảnh hưởng đến vong linh. Dực khô lâu cũng không phải một vong linh dễ dàng tức giận, chỉ là lần này, trên đường đi hắn phát hiện ra có rất nhiều người muốn chặn Sarin lại.
Dựa vào các vong linh mà hắn phóng thích ở cực xa, có thể lặng yên không một tiếng động điều tra, khiến cho Dực khô lâu tránh thoát nguy hiểm. Dù sao Sarin không phải đang ở trong thành thị của mình, nếu bị đại quân vây công tại vùng hoang dã, thì chắc gì đã thoát được. Một khi có cường giả cấp chín xuất hiện, thì Thủy tinh chỉ của Sarin cũng chỉ có thể đánh ra một kích mà thôi.
Hiện tại Sarin đã tiến vào trong lãnh thổ Grievances quận quốc,rốt cục bị người ta biết được manh mối xác thực, Tần Nhân lập tức triệu tập một quân đoàn tới ngăn chặn.
Đúng là người Tần Nhân không biết thủ lĩnh đội ngũ này là Sarin, nếu không cũng sẽ không tùy tiện điều động quân chính quy. Bọn họ chính là vì không ít không gian toang bị mà tiểu đội hai trảm người này mang theo, dùng để vận chuyển vật tư cho Lex, cho nên mới nổi lên ý đồ chặn cướp.
Chặn giết Sarin, mất nhiều hơn được.
Cho dù là nhầm lẫn, thì Dực khô lâu cũng rất tức giận, hắn quyết định cho Tần Nhân một cái giáo huấn. Dám đánh chủ ý tới chủ nhân, thì phải dùng tính mạng tới trả giá.
Mười mấy kỵ binh kéo bạch bào pháp sư, chạy như điên về phía bắc, hai bên cánh không ngừng có kỵ binh Tần Nhân xông lên, ý đồ ngăn cản bước chân của Dực khô lâu. Vong linh cao lớn này gây cho bọn chúng các rung động quá mạnh mẽ, một thanh cự phủ mang theo lưỡi sắc dài hơn một thước, không người nào có thể kháng cự được. Dực khô lâu cẩn thận khống chế tiết tấu, nếu bắt những bạch bào pháp sư này vào tay, thì những kỵ binh kia sẽ không có hy vọng nữa, sẽ không xông lên nữa. Khoảng cách mà Dực khô lâu khống chế những vong linh này chỉ có mười mấy dặm, vượt qua khoảng cách này, Vong linh kỵ sĩ liền hoàn toàn bằng bản năng mà chiến đấu, chắc gì đã là đối thủ của những kỵ binh Tần Nhân này.
Vong linh kỵ sĩ chính là sinh vật cấp ba, trong kỵ binh Tần Nhân cũng có Kiểm Sư. Nếu không có Dực khô lâu chỉ huy, những Vong linh kỵ sĩ này làm sao có thể dùng ít đánh nhiều được.
Bạch bào pháp sư bị mang theo, chạy về phía quân đội Tần Nhân chủ lực, kỵ binh ngăn cản Dực khô lâu cũng nhìn ra vấn đề này, nhưng mà bọn hắn lại không thể không bảo hộ pháp sư, hơn nữa hiện tại mà chạy trốn tứ tán, thì sẽ bị bị quân pháp xử trí.
Nếu tập trung lui lại, về mặt tốc độ cũng không nhất định có thể chạy toát được những vong linh này.
Bộ binh trận địa phía sau bị chà đạp qua, các Thi binh và Vong linh kỵ sĩ xuống ngựa đang thả sức tàn sát, dùng thi độc chế tạo càng nhiều Thi binh hơn. Không có Vong linh pháp sư khống chế, các Thi binh mới này không được tính là cấp một, tốc độ rất chậm. Lực công kích thì lại thấp, điều đáng sợ duy nhất là bọn chúng sẽ biết nổ tung, sẽ làm cho thi dịch bắn tung ra, những người dưới cấp bậc Kiếm Sư mà bị dính vào, thì sẽ rất nhanh bị thi hóa.
Thi bạo đại khái có bán kính bốn đến năm thước. Đối phó những binh sĩ này, cần dùng cung tiễn bắn nổ đầu thì mới được.
Hơn một ngàn ba trảm bộ binh Tần Nhân bị Vong linh kỵ sĩ nghiền qua, ở giữa thì còn bị Dực khô lâu và ngọc khô lâu bổ thành các mảnh nhỏ, hai cánh thì đều là thương binh, lúc này bị mấy trảm Thi binh xông lên, các bộ binh Tần Nhân bị thương này liền biển thành Thi binh cấp một.
Thi binh cấp hai cũng không có trí tuệ gì, chỉ là hành động nhanh nhẹn hơn mà thôi. Chúng mang theo các biến dị Thi binh cấp một mới chế tạo này đuổi về phía đại đội Vong linh kỵ sĩ, lao về phía bắc. Trên đầu tường, Bá tước Besta nhìn mà trợn mắt há hốc mồm.
Hơn một ngàn vong linh nghiền nát hai ngàn kỵ binh Tần Nhân và đánh sụp trận địa của hơn một ngàn ba trảm bộ binh, đồng thời một đường chém giết, tốc độ gần như không chút chậm lại nào.
Một thân binh bên cạnh nói khẽ với Bá tước:
- Đại nhân, có muốn thông báo cho Điện hạ hay không?
Thân binh này rất thông minh, đoán rằng Tần Nhân đại quân chỉ sợ đang ở cách đây không xa. Nếu các vong linh thất bại, tốt nhất là thừa dịp hiện tại địch nhân còn xa, tiễn bước Sarin đi. Trong trấn này tuy rằng tất cả đều là tân binh, nhưng nếu liều chết chống cự thì vẫn còn có thể tranh thủ chút thời gian cho Sarin.
- Đi thông báo cho Điện hạ đi.
Bá tước Besta cũng lo lắng Sarin gặp chuyện không may, nếu Sarin bị nhốt trong cái trấn nhỏ này, thì tinh nhuệ của Grievances quận quốc gần nhất cũng ngoài năm trảm dặm. Bên cạnh trấn nhỏ này cũng không có nhiều quân đội lắm. Lex không tập trung hoả lực tại một dải biên giới, chính là không muốn làm cho thành San Rock cũng tập trung binh lực tới đây.
- Không cần.
Một thanh âm mềm mại đến tận xương vang lên phía sau Bá tước, các thân binh giật nảy minh. Dorothy không biết từ khi nào đã xuất hiện trên đầu tường.
- Điện hạ đã đã biết, Bá tước đại nhân, để cho binh lính của các hạ đi xuống đi!
Dorothy nói xong, chỉ huy bốn mươi binh sĩ mà hắn mang theo lên đầu tường bắt đầu lắp ráp luyện kim nỗ.
Luyện kim nỗ rõ rằng là thứ vi phạm lệnh cấm, tuy nhiên Sarin đã tự lập vương quốc, hắn muốn chế tạo luyện kim nỗ loại nào thì đều là quyền của hắn. Bên dưới luyện kim nỗ rộng hơn bốn thước là cái giá kim loại tam giác màu bạc, trên nỏ thì có chứa một cái kính viễn vọng dài hơn một thước.
Loại ngắm bắn nỗ này có thể tạo thành uy hiếp rất lớn đối với vương công quý tộc, bởi vì ở ngoài một dặm, loại luyện kim nỗ này vẫn có thể xuyên thấu hai tầng phòng ngự của ma pháp hộ thuẫn cấp thấp và trọng giáp. Nếu thay bằng các mũi tên đặc biệt, thì uy lực còn khủng bố hơn nữa.
Trừ khi là có Đại ma pháp sư ở bên cạnh, dùng ma pháp làm lệch nỗ tiễn đi, nếu không thì chỉ cần bắn tỉa ngoài một dặm, cũng đủ để giết chết đại đa số người không có phòng bị rồi.
Đương nhiên, tốc độ bắn của loại luyện kim nỗ này cũng là một vấn đề, một phút đồng hồ mới bắn được một mũi tên. Trừ khi là mấy trảm chiếc cùng bắn, nếu không trong chiến trường cũng chỉ có thể dùng để ám sát quan chỉ huy của địch nhân. Luyện kim nỗ có tốc độ bắn nhanh hơn cũng được toang bị trong đại hình toang bị trong tháp bắn tên, có Ma pháp sư ở một bên thao túng. Dorothy chỉ mang đến một chiếc luyện kim nỗ. Hắn đang chuẩn bị nhìn xem có tìm được quý tộc cao cấp nhất trong quân địch hay không, nếu bằng một mũi tên mà bắn chết, thì có thể đờ được khá nhiều việc.
về phần để hắn ra khỏi thành giết địch? Hắn mới mặc kệ. Dorothy cũng không phải là lại ác ma có sức chiến đấu cường hàn, thứ hắn am hiểu nhất chính là tinh thần ma pháp. Trong lúc thủ thành, một cái Tinh Thần Phong Bạo có thể làm cho toàn bộ quân địch trong phạm vi rộng trảm thước biến thành si ngốc. Nếu chế tạo ảo giác, thì lại khiển cho địch nhân không tìm thấy mục tiêu, mặc cho binh sĩ bên ta giết hại.
Xung phong trong quân địch là chuyện mà chỉ Dực khô lâu mới làm được.
Sarin đã đứng dậy, sau khi hắn minh tưởng, thì thân thể vẫn mệt mỏi, đơn giản kiểm lấy một thùng nước chưa trị, ngâm minh bên trong, từ đó có thể khôi phục nhanh hơn. Loại chuyện xa xỉ này, Sarin đã có chút quen rồi, dưới tay hắn có hơn một ngàn pháp sư và học đồ, mỗi ngày đều chế tạo ra rất nhiều chừa trị nước.
Đồng thời hưởng thụ chỗ tốt này còn có Elena và Isabella, hai nữ tử này ở cách vách Sarin. Cũng ngâm minh trong thùng gỗ, chừa trị nước làm dịu thân thể, thoải mái không nói nên lời. Hai người ở trong một phòng, bản thân Isabella cũng cảm thấy có chút quá phận, tuy nhiên thấy bộ dáng không sao cả của Elena, nên cũng không tiện mở miệng.
Elena thấy nét mặt của Isabella, biết nàng suy nghĩ cái gì, nhân tiện nói:
- Ma pháp toang bị, dược phẩm, vật phẩm, chủ công chưa bao giờ keo kiệt, ngươi cảm thấy dùng chừa trị nước để tắm có chút lăng phí có phải không?
- Là như thế này, khi ta ở Tanggulas đế quốc, chừa trị nước này đều được ra sức dùng tiết kiệm. Tuy rằng là do ma pháp cấp một chế tạo ra, nhưng số lượng của thứ này còn không nhiều bằng ma dịch chế tạo một lần. Nếu sắp quá hạn, ta đều dùng như nước để uống. Bất kể như thế nào thì cũng không lăng phía như thế này.
- Ngươi lo lắng chủ công xa xỉ lăng phí ư?
Elena hỏi.
- Đúng vậy, nếu ta quyết định đi theo chủ công, thì cũng hy vọng chủ công thành đại sự, ta mới có thể có tiền đồ tốt. Ta và ngươi khác nhau, sư phụ của ta chỉ là một Đại ma pháp sư cấp sáu, nếu không có người chỉ đạo ta, thì ta nhiều nhất chỉ đạt đến Ma đạo sĩ cấp bảy, sẽ rất khó tiến bộ thêm nữa. Ta muốn trả giá thứ gì
đó, nhưng cũng không phải là muốn đánh bạc a!
- Thời gian ngươi đi theo chủ công quá ngắn, không biết rõ về hắn.
Elena mỉm cười nói:
- Bên cạnh hắn có mười mấy truy tùy giả, chỉ là đối với những người này, hắn bỏ tiền không tiếc. Nhưng đối với những người khác, hắn lại so đo rất rõ ràng.
- Vậy còn những thị nữ kia?
- Đó là ác ma, bị Nerys dùng Biến Hình Thuật biến thành bộ dáng nữ nhân, nhưng chúng đều là ác ma giống đực. Ngươi cũng không nên bị chúng chiếm tiện nghi.
- A...
Isabella khẩn trương nhìn ra cửa.
Elena cười rộ lên, Isabella nhìn qua thì oai hùng bất phàm, trên thực tế thì cũng là một người khá đơn thuần bên cạnh Sarin. Cho dù là thiếu niên tên Su kia, thì cũng thâm trầm hơn so với nàng.
- Yên tâm, có ta ở đây, ác ma sẽ không tới gần được.
Elena an ủi Isabella.
Beatrice đám người đích xác là không có ý rình coi, ba người bọn họ đang thành thành thật thật ở trong phòng Sarin. Bảo hộ Sarin an toàn. Bốn ác ma đều có Ma thần giáp, bất cứ lúc nào cũng có thể biến hóa thành bản thể để chiến đấu.
Nerys nói rất rõ, nếu Sarin gặp bất trác, nàng sẽ không giết bốn ác ma này, mà sẽ làm cho bọn chúng trở thành giống cái chân chính, đồng thời ném vào trong đàn quái vật tại Ác Ma Thành.
Kẻ buồn bực nhất chính là Beatrice, hắn thăng cấp đại ác ma, nhưng vẫn không thể thay đổi vận mệnh bản thân. Nerys áp chế bọn họ cực kỳ chặt chẽ, không nhìn ra chút hy vọng gì cả.
Woodan mang theo đám vong linh chạy ra khỏi khoảng cách mười dặm. Xa xa chính là quân đội chủ lực của Tần Nhân. Phía trước là mười mấy chiếc chiến xa, trên bề mặt được lắp các chiếc đại nỗ. Phía sau chiến xa là một kỳ đoàn trọng kỵ binh.
Woodan nhìn thấy luyện kim chiến xa, trong lòng hơi run rẩy, thứ này có thể đồng thời phóng ra mấy chục mũi cự tiễn. Phía trước có mười hai chiếc chiến xa, chính là trên trảm mũi cùng bắn, Bất kỳ một mũi tên nào thì minh cũng đều không ngăn được. May mà phía trước còn có mười mấy kỵ binh mang theo bạch bào pháp sư đang chạy như điên, nên các nỗ tiễn trên chiến xa kia vẫn chưa thể lập tức phóng ra.
Dưới mệnh lệnh của Dực khô lâu, Woodan cười ha hả, ma pháp trượng chỉ về phía trước, từ khoảng cách hơn năm trảm thước, giữa không trung bỗng có mấy trảm đạo xạ tuyến màu xám từ trên trời bắn xuống. Vừa lúc đánh trúng mấy chiếc chiến xa hàng đầu tiên. Đồng thời, một bàn tay to lớn màu xám đang ngưng kết trong hư không, chộp xuống dưới, bắt vài tên bạch bào pháp sư kia vào trong tay.
Áo giáp của nỏ thủ trên chiến xa phát ra ma pháp quang huy, chỉ là xạ tuyển màu xám kia có rất nhiều, ma pháp áo giáp của các nỏ thủ thì chống đỡ được, nhưng chiến xa lại bị ăn mòn với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được.
Rất nhanh, chiến xa phát ra các âm thanh kẽo kẹt, mắt thấy sắp tan rã. Phía trước có mấy con ngựa kéo xe bất hạnh bị xạ tuyến đánh trúng, da lông bắt đầu tróc ra, cơ thể héo rút, co giật ngã xuống.
Binh sĩ lái xe cuống quít ghìm chặt xe ngựa, nhưng cũng đã chậm. Tốc độ chiến xa chưa giảm được một nửa thì đã tan ra, luyện kim nỗ trên đó bị văng ra ngoài, nỏ thủ cũng nhảy ra khỏi xe, lăn lộn trên mặt đất.
- Giết...!
Trong yết hầu Woodan phát ra tiếng khàn khàn, các vong linh phía sau giống như một dải mây đen che phủ mặt đất, cuốn về phía trước. Mà đối thủ của chúng chính là một kỳ đoàn trọng kỵ binh của Tần Nhân, đây là tinh nhuệ chân chính trong quân đội.
/767
|