Diniteo có chút mờ mịt, trước khi Thần sứ của Diablo phóng thích chung cực kỹ năng, thì hắn đã dự cảm được nguy cơ sắp đến, hắn theo bản năng không nhắc nhở Thần sứ, mà tự mình trốn ra khỏi chỗ này.
Hắn chưa từng nghĩ tới việc sẽ bỏ lại Thần sứ của Thần linh, lúc ấy giống như đã bị ma pháp kỹ năng gì đó mê hoặc vậy, hoặc là nói, đây căn bản là lựa chọn ở sâu trong nội tâm của hắn.
Một kỹ năng có thể kéo dài bao lâu? Hỏa cầu thuật nếu không thể thiêu đốt trúng mục tiêu, thì đại khái có thể tồn tại 12 giây. Có một số ma pháp cấp chín còn kéo dài tận vài giờ. Thậm chí có ma pháp còn có thể liên tục kéo dài tận ba ngày trở lên thì mới có thể chấm dứt được.
Hắc ám băng giải là một thần thuật cường đại, thời gian kéo dài đến 10 phút, nếu so với một số ma pháp cấp chín, thì nó có vẻ ngắn hơn rất nhiều. Vì thần thuật có lực công kích quá cường đại, những thứ có thể sống sót trong phạm vi của Hắc ám băng giải quá một phút đồng hồ, thì đều đã tuyệt tích trên Myers đại lục rồi.
Đó là một thần thuật cường đại cấp mười ba, Thần sứ của Chúa tể Quang Huy cấp 12 này, hiện tại chỉ có lực lượng của cấp mười một, gần như không đến mười giây đồng hồ thì đã bị giết chết trong huyệt động này.
Diniteo đứng bên ngoài, tâm tình khó có thể nói rõ được. Dấu hiệu sinh mệnh của Thần sứ đã hoàn toàn biến mất, Hắc ám băng giải là một thần thuật loại công kích, chứ không phải là thần thuật loại khống chế, Diniteo dựa vào lực lượng của Vương Miện Bụi Gai, có thể cảm giác được trong huyệt động đã xảy ra cái gì.
Thần thuật này còn có thể duy trì một lúc nữa, nên rời đi? Hay là...
Trong lòng Diniteo có thứ gì đó đang rục rịch, không thể ức chế được. Trong huyệt động này thì cái gì cũng đã biến mất, nhưng chắc chắn mảnh nhỏ Thần cách sẽ không. Có mảnh nhỏ Thần cách, tương lai mình sẽ có hi vọng thăng cấp thành Ngụy thần.
Ý niệm này vừa hiện lên trong đầu, Diniteo cảm thấy thân thể của mình cũng trở nên hừng hực, cháy lên ngọn lửa dục vọng.
Hắn bị ý tưởng này làm cho sợ ngây người, nếu mình trở thành Ngụy thần, chẳng phải là sẽ phản bội Chúa tể Quang Huy hay sao?
Chúa tể Quang Huy nói: Ngoài ta ra, không thể có Thần linh nào khác nữa.
Ngụy thần cũng là Thần linh, có Thần hỏa, Thần cách, còn có thể miễn cưỡng kiến tạo một thần quốc. Nếu mình thành Ngụy thần, vậy thì chẳng phải là phản bội tín ngưỡng gần trăm năm của mình ư!
Trong lòng Diniteo lại vang lên một thanh âm khác.
So sánh với tín ngưỡng trăm năm mà nói, thọ mệnh vô cùng vô tận của Ngụy thần thì mới là thứ trọng yếu nhất a!
Giữa trăm năm và vô cùng vô hạn, nên lựa chọn như thế nào đây?
Diniteo nắm Thần Ân Quyền Trượng, gân tay đã nổi lên. Một giờ thời gian cứ như vậy mà trôi qua, Diniteo vẫn không rời đi, hắn nhìn vào trong huyệt động kia, hai Thần sứ cũng không còn tồn tại nữa, thứ duy nhất tồn tại chính là tảng đá màu đen thật lớn kia.
Diniteo đi vào trong đó, bay lên cao, hắn nhìn thấy trên tảng đá màu đen thật lớn kia, viên mảnh nhỏ Thần cách vẫn đang sáng lấp lánh.
Không còn thứ gì có thể ngăn cản được hắn nữa, Diniteo bay về phía tảng đá màu đen, dừng phía trên, nhặt mảnh nhỏ Thần cách lên, nhẹ nhàng thu vào trong không gian trang bị của mình.
Dù gì thì cũng không thể để nói ở trong này, nếu như bị người khác lấy đi, vậy thì người kia sẽ hoàn toàn trở thành tín đồ của Chúa tể Quang Huy. Chỉ là chuyện này nên giải thích như thế nào với hai Thần sứ khác đay? Diniteo không lập tức rời đi, mà lâm vào trầm tư.
Ấn Thần Uy phỏng chế của mình đã không còn, Thần sứ biến mất, chuyện này nếu nói dối là không có khả năng. Nhưng giao mảnh nhỏ Thần cách ra ư? Hai Thần sứ khác kia có thể giống tên Thần sứ vừa mới chết này hay không, liệu có muốn phản bội Thần linh hay không đây?
Không thể giao ra, tuyệt đối không thể!
Diniteo bắt đầu thì thào tự nói, thậm chí quên cả chiến trường tại thành Guderian vẫn đang chờ hắn đi tới.
Thần hỏa hạt giống, nơi này có Thần hỏa hạt giống. Diniteo đã đọc qua rất nhiều điển tịch thần học, tuyệt đối là số một trong Giáo đình về khoản này. Một Thần linh đã vẫn lạc, Thần hỏa đã tắt, hạt giống lại sẽ không biến mất, cho dù là hạt giống còn sót lại chỉ lớn bằng hạt nguyên tố, thì cuối cùng cũng sẽ bốc cháy lên, chiếu sáng toàn bộ thần quốc.
Diniteo chậm chạp không muốn rời đi, đau khổ suy tư về biện pháp giải quyết vấn đề này. Tại bên ngoài thành Guderian, đại quân Giáo đình đang chuẩn bị tiến công đã có chút lộn xộn. Mệnh lệnh của Diniteo là chờ hắn đến thì mới phát động tổng tiến công, nhưng viện quân của địch nhân đã sắp tới rồi.
Về phía Mesterlin vương quốc thì đã có trên 5 quân đoàn đi về phía biên giới, mà trên lãnh thổ Tần Nhân, có một nhánh quân đội quy mô không lớn đã xuất phát về phía thành Guderian, nhánh quân đội này đại khái chỉ có hơn 1000 người, nhưng dọc theo đường đi gặp phải quân đội Giáo đình, thì gần như đều là tiêu diệt toàn bộ đối phương.
Mà nhánh quân đội này chính là Đội cận vệ của Ebola do Sarin suất lĩnh.
Tổng cộng có 1200 người, dọc theo đường đi đã chiến đấu hơn trăm lần, sau đó lại còn có quân đội Giáo đình chủ động chặn đường vây công. Nhưng dù vậy, khi sắp tới thành Guderian, thì 1200 người này cũng chỉ có không tới 100 người bị chết.
Không phải là do nhánh quân đội này cường đại đến mức nào, mà là bởi vì có Jialynn, còn có các pháp sư đi theo nữa, quyển trục trong tay họ nhiều tới mức đáng sợ, ma pháp gần như không cần tiền mà được phóng ra.
Giáo đình quân đội phần lớn là các nhánh quân nhỏ, quy mô từ 1000 đến 2000 người, cũng chỉ có mấy tên Thần thuật sư. Mà bên phía Sarin thì đều là tinh binh được trang bị toàn ma pháp, có hơn 20 Ma pháp sư, trong đó một nửa là Ma đạo sĩ.
Trong lúc cấp bách, Sarin có Sợ hãi trống trận, hắn vội vã chạy tới thành Guderian, cho nên mỗi khi gặp phải địch nhân, hắn liền lấy ra Sợ hãi trống trận để công kích, nếu địch nhân quá mạnh mẽ thì lập tức phóng ra đám côn trùng trong trống trận.
Đám côn trùng này đều là sinh vậy khoảng cấp sáu, còn những binh sĩ kia thì sao? Binh sĩ của Giáo đình thì đại đa số đều là nông dân. Tinh nhuệ bộ đội tuy rằng đáng sợ, nhưng trong một nhánh quân khoảng 1000 người, thì cũng chỉ có không quá 200 tên mà thôi.
Sarin cứ như vậy mà một đường giết tới thành Guderian, bởi vì đại quân đều đã tập kết tới thành Guderian và giữa phương bắc. Sarin một đường giết qua, chờ khi người Giáo đình tập kết lại, thì hắn đã tới cách đó vài trăm dặm.
Jialynn cuối cùng hiểu được, lúc trước Sarin luận bàn cùng mình, thì tại sao lại như vậy, trong chiến đấu, Sarin chưa từng có khái niệm để lại một lối thoát, đối với địch nhân cản trước mặt, thì Sarin sẽ không mềm lòng. Jialynn thậm chí còn nghĩ tới, nếu mình động thủ cùng Sarin một lần nữa, Sarin vẫn còn có thể làm như vậy. Về phần mặt nạ của mình có hiệu quả hay không, thì điều này không nằm trong phạm vi lo lắng của Sarin. Sarin sẽ liên tục phóng thích hai lần tử vong đả kích, miễn cho mình chạy thoát lần nữa.
Trách không được Giáo hoàng sẽ tìm cách đối phó với quốc vương này, địch nhân tâm ngoan thủ lạt như thế, tốc độ trưởng thành còn khủng bố như vậy, nếu không giết chết Sarin, hắn chỉ sợ ẽ tìm cách thành lập đế quốc. Một đế quốc mà phản đối Giáo đình, thì đó chính là một Tần Nhân thứ hai.
Nhưng bản thân Sarin lại không cảm thấy mình có bao nhiêu tàn bạo, giết chóc trên chiến trường này gây ra áp lực tâm lý cho hắn còn xa mới bằng được với lúc phá hủy thành Ironwall. Ngay cả chính hắn nếu bị chết, thì cũng không có gì để oán giận cả, nơi này là chiến trường.
Toàn bộ phương bắc Tần Nhân đều lâm vào chiến hỏa, ven đường có rất nhiều thôn trang bị đốt trụi. Tuy rằng Chúa tể Quang Huy rất yêu thương tín đồ của hắn, nhưng tín đồ của hắn, hiển nhiên là không yêu thương các đồng loại của mình.
Phần lớn thôn trang của Tần Nhân đều có thành lũy, những thành lũy này ngược lại cũng không hư hỏng nghiêm trọng. Quân đội Giáo đình chọn dùng chiến thuật ác độc, trước hết càn quét toàn bộ thôn trang, sau đó mới vây khốn thành lũy, ném các đồ vật có độc vào trong đó.
Phần lớn bị Giáo đình giết chết là các nông dân, còn về phần quý tộc thân binh, quân chính quy, thì sẽ không đóng quân trong các thành lũy cực kỳ nhỏ bé này. Theo Sarin thấy, loại hành vi này chính là bản thu nhỏ của cảnh tượng tại thành Ironwall, hơn nữa còn bị Giáo đình phục chế vô số lần.
Người Tần Nhân sẽ không chăn thả trong thôn, mà chỉ nuôi gà vịt, lợn. Sarin một đường đi tới, không thấy ai may mắn còn sống sót nữa, càng không thấy con gia súc nào còn tồn tại được. Nhưng hắn lại thấy không ít xương cốt, cũng đủ để cho Dực khô lâu chế tạo một nhánh vong linh quân đội.
Chưa từng có chiến tranh nào là chính nghĩa cả, ở trong chiến tranh, ngươi chỉ có thể đi lựa chọn trận doanh, mà không thể lựa chọn đúng hay sai.
Đối với Giáo đình mà nói, những người không chịu tín ngưỡng Chúa tể Quang Huy này, thì đều là vô cùng dã man, hơn nữa còn rất ngu xuẩn, không khác gì động vật cả. Tín đồ của Giáo đình từ nhỏ đã bị dung nhập loại tư tưởng này, khi phát động thánh chiến, Giáo hoàng có thể thoải mái tập kết ra trên trăm vạn quân đội.
Tanggulas đế quốc là quốc gia có số dân nhiều nhất, tính cả công quốc Charism, thì còn có hai ức dân cư. Mà trong hai ức dân này, thì hơn phân nửa đều là tín đồ, mỗi một người đều nguyện ý đi lên chiến trường, đi chiến đấu cho Thần linh. Làm vậy, khi chết trận thì bọn họ sẽ có thể đi vào thiên quốc, còn dễ dàng hơn nhiều so với việc lặp đi lặp lại cầu nguyện trong lúc bình thường.
Sarin rất sốt ruột, tốc độ hành quân quá chậm, nếu không có 1000 Đội cận vệ, hắn đã sớm tới thành Guderian rồi. Tuy nhiên hơn 1000 người này, đối với Sarin mà nói thì vẫn rất có ý nghĩa. Hắn dẫn dắt nhánh quân đội này, đã được chứng kiến ví dụ kinh điển của Ma pháp sư phối hợp cùng binh sĩ.
Cho dù không có hắn, nhánh quân đội này cũng có thể quét ngang tất cả quân đội có quy mô dưới vạn người.
Cũng may đây là một đội kỵ binh chân chính, chiến mã mà mỗi một binh sĩ cưỡi lên, đặt ở chỗ khác, thì đều được đặc biệt cung cấp cho sĩ quan. Loại chiến mã tương đương với ma thú cấp ba này, năng lực di chuyển liên tục và sức tải cũng không giống với ngựa bình thường. Sarin nhìn thấy hơn 1000 người này, căn bản không có chuyển đổi ngựa dọc đường.
Sarin bởi vì thiếu ngựa, cho nên quân đội dùng bộ binh là chủ yếu, những chiến mã này làm cho Sarin hâm mộ không thôi.
Trên Hoàng kim bình nguyên gieo trồng các loại thực vật, đại đa số không phải là lương thực, mà là thực vật đặc biệt để nuôi dưỡng chiến mã. Lương thực của gia tộc Gelvkesi, tự nhiên đã có thành San Rock phụ trách rồi.
Khi đi tới cách thành Guderian hai trăm dặm, tại phía nam thành Guderian, hơn 50 vạn quân đội Giáo đình đã hạ trại rộng mất chục dặm.
Doanh địa được dựng lên khá thưa, sợ bị Ma pháp sư dùng đại hình ma pháp tấn công. Sau khi Luyện Kim Thành tham gia chiến tranh, quân đội Giáo đình đã vài lần ăn quả đắng. Thường thường chỉ cần ba đến năm tên Ma đạo sĩ, thì sẽ giết được ngàn vạn binh sĩ.
- Jialynn, Diniteo không xuất hiện, ngươi nói làm sao bây giờ?
Sarin ghìm ngựa, nhìn đại doanh xa xa, nói với Jialynn. Jialynn không có kỹ năng kiểu Mắt nguyên tố, đương nhiên không biết Sarin đang nhìn cái gì. Sarin đang quan sát xem có nên mang theo Sợ hãi trống trận đi tập kích doanh địa của đại quân Giáo đình hay không.
Jialynn cũng dừng lại trên sườn núi, nàng nghĩ nghĩ, nói:
- Sarin, ý kiến của ngươi thế nào?
Trước khi Sarin đi, thì Ebola đã nhắc nhỏ Jialynn, tất cả đều phải để cho Sarin làm chủ, chỉ cần hắn đừng có tự mình bay về thành Guderian, mà cam nguyện làm mồi dụ là được. Hiện tại Sarin một đường không biết đã giết chết bao nhiêu người của Giáo đình, nhưng Diniteo cũng không xuất hiện. Tiếp tục đi về phía trước thì chính là đại doanh của Giáo đình, 1000 người này cũng không có khả năng giết xuyên qua đại doanh, nhảy vào trong thành được.
Làm sao bây giờ? Nàng cũng không rõ ràng lắm.
- Xem ra, hay là vẫn nên dùng phương thức của ta đến giải quyết a!
Sarin cười lớn một tiếng, từ trong tiếng cười của hắn, Jialynn nghe được cảm giác xuất hiện khi chiến đấu cùng nàng ngày hôm đó.
- Binh, ngươi có thể triệu tập ra bao nhiêu vong linh?
- Khoảng mười mấy vạn!
Dực khô lâu thuận miệng đáp.
Jialynn lúc này mới nghiêm túc đánh giá một chút bộ xương khô đặc thù này, bộ xương khô này rõ ràng là khế ước sinh vật của Sarin, nhưng cho tới bây giờ nàng vẫn chưa thấy hắn tiến vào khế ước không gian hoặc là trong trang bị gì cả, mà mỗi ngày đều đi theo Sarin. Sarin cùng hắn đều cưỡi Mộng yểm, đó là vong linh sinh vật vượt qua cấp sáu.
Lần này nghe Dực khô lâu nói có thể triệu hoán 10 vạn vong linh, Jialynn bắt đầu tính toán, bộ xương khô này chẳng lẽ là sinh vật cấp mười? Không có khả năng a, Sarin khẳng định là một Ma đạo sĩ cấp chín, làm sao lại có khế ước sinh vật cấp mười được?
- Không cần nhiều như vậy, giống như Vong Linh Giả Long, có thể bay, có năng lực phun độc, thì ngươi có bao nhiêu?
Dực khô lâu nghĩ nghĩ, nói:
- Chỉ có không đến 2000!
- Tốt lắm, để cho những vong linh này trang bị độc tố, chờ ngươi chuẩn bị tốt, chúng ta sẽ phát động tiến công.
- Phát động tiến công?
Jialynn cho rằng mình nghe lầm, tính cả mình cùng Sarin, nơi này tổng cộng chỉ có 5 tên Ma đạo cấp chín sĩ, 8 Ma đạo sĩ còn lại thì đều là cấp bảy, sau đó chính là 10 Đại ma pháp sư cấp sáu!
Căn cứ tình báo của gia tộc Gelvkesi, trong quân đội đang vây khốn thành Guderian thì ít nhất có 30 cường giả, cho dù phân tán ở hai mặt nam bắc, Sarin cũng phải đối mặt với khoảng 15 cường giả.
Số lượng quân đội thì không cần phải nói, đối phương có khoảng 50 vạn quân chắn ở phía trước, mà bên mình thì lại chỉ có hơn 1000, không đến 1100 chiến sĩ.
Mặc dù Sợ hãi trống trận của Sarin là rất cường đại, nhưng côn trùng từ trong trống trận phóng ra thì lại không đối phó được với chức nghiệp giả cấp bảy. Mà số lượng côn trùng là có hạn, Sarin không có khả năng dựa vào một kiện trang bị mà đánh tan 50 vạn địch nhân được.
Sarin cũng hiểu được này ấy, trong môi trường tại Vực sâu vương thành, đám côn trùng này gần như có thể lặp lại sống lại một cách vô hạn chế, nhưng ở trên đất bằng, năng lực khôi phục của những côn trùng này còn kém xa so với Nguyên tố sinh vật.
Tuy nhiên Sarin cũng không định giết sạch những quân đội này, nơi này không phải thành Ironwall, đám binh sĩ đóng quân lại rất phân tán, mình cũng không có kim chúc phi hành khí trợ giúp.
Dực khô lâu đáp ứng một tiếng, mở ra Vong linh không gian, bắt đầu phóng thích các vong linh mà hắn mang theo. Hành động này của Dực khô lâu cũng được học theo Nerys. Từ khi biết Nerys lúc nào cũng mang theo người 10 vạn ác ma, Dực khô lâu cũng bắt đầu chọn lựa vong linh, đưa vào Vong linh không gian.
Ngọc khô lâu, thủ hạ của Dực khô lâu, thì cũng có trí tuệ, Dực khô lâu để cho mỗi sáu tên Ngọc khô lâu thao túng một vong linh ma pháp trận, không ngừng triệu hoán vong linh, không thích hợp thì trả về, những con có thể tiến vào Vong linh không gian thì mới được lưu lại.
Rất nhiều vong linh yếu ớt cũng không thể tiến vào tron Vong linh không gian được, nếu không thì thân thể sẽ vỡ nát. Chỉ có vong linh có thực lực đủ tiêu chuẩn, thì mới có thể mang theo người được.
- Jialynn, còn cần người của ngươi giúp một chút!
- Mời nói!
Jialynn thấy Sarin mời trợ giúp, trong lòng mừng thầm.
- Cũng không có gì, chờ khi chiến đấu bắt đầu, để cho người của ngươi bảo hộ Hobdina một chút là được.
Jialynn rất là nhụt chí, Hobdina kia chỉ là một đứa bé, không biết Sarin vì sao lại để ý như vậy. Đại ma pháp sư cấp sáu, trên Hoàng kim bình nguyên có vô số cơ mà.
Tuy nhiên đây vẫn là một yêu cầu, dọc theo đường đi Sarin căn bản không đề cập qua yêu cầu gì, thậm chí đại đa số chiến đấu đều dựa vào Sợ hãi trống trận của Sarin để giải quyết.
Dực khô lâu khẩn trương lựa chọn vong linh, số lượng vong linh có thể phi hành cũng không ít, tuy nhiên Sarin luyện chế đại lượng độc tố, cũng cần vong linh có cấp bậc nhất định thì mới chịu đựng được, ít nhất cũng phải từ cấp bốn trở lên, thân thể trải qua cường hóa, còn có thể chấp hành các mệnh lệnh đơn giản.
Hobdina đứng ở phía xa, nhìn Dực khô lâu triệu tập ra một loạt vong linh đang xếp thành hàng, trong lòng hâm mộ, nhất là nhìn thấy nhiều vong linh có thể phi hành như vậy, Vong Linh Giả Long thật lớn kia thậm chí có thể chậm rãi bay vòng quanh trên không trung.
- Jialynn, phương thức chiến đấu của ta chính là, chờ Dực khô lâu chuẩn bị tốt, ta sẽ triệu hoán một vài Nguyên tố sinh vật ra trên mặt đất, hỗ trợ Đội cận vệ chiến đấu, mà chúng ta ở trên không trung, đi theo những vong linh này, đối phó với cường giả địch nhân đang tập kích vong linh. Vong linh bay nhanh trên không trung, phun ra số lượng khổng lồ độc tố, trên đường chúng đi qua thì e rằng sẽ không có người nào còn sống sót được, tất cả binh sĩ, hiện tại cần phải được gia trì ma pháp, miễn cho bản thân bị trúng độc.
- Cứ như vậy mà xông lên ư?
Jialynn lo lắng hỏi, lão sư của mình còn ở ngoài hai trăm dặm, một khi gặp phải nguy hiểm, thì sẽ không kịp xuất hiện trên chiến trường được.
- Chúng ta chỉ muốn vào thành, cũng không phải đi quyết chiến, Diniteo cũng không ở trong quân. Chờ hắn đến đây, phiền toái sẽ chỉ mới là bắt đầu mà thôi!
Sarin luôn quan sát phương xa, nơi này là một triền núi thấp, mà phía trước chính là bình nguyên, Sarin có thể nhìn thấy tận ngoài trăm dặm, thấy hậu phương to lớn của địch quân.
Từ trong hậu cần doanh địa thì sẽ nhìn ra, địch nhân còn chưa chuẩn bị phát động tổng tiến công, nói cách khác, Diniteo không ở đây. Tuy rằng điều này rất kỳ quái, nhưng Sarin cũng không đi tìm hiểu tại sao. Trên thế giới này có rất nhiều chuyện bất ngờ, mình có thể gặp phải, thì Diniteo đương nhiên cũng sẽ gặp phải.
- Được rồi, ta nghe lời ngươi.
Jialynn dịu dàng trả lời, làm cho trên người Sarin cũng nổi da gà lên, nhưng mà hắn lại không thể nói ra lời này của Jialynn rất “buồn nôn” được.
Mãi cho tới khi bầu trời tối đen, Dực khô lâu mới chuẩn bị xong, lúc này Sarin mới triệu hoán nguyên tố tượng đá binh, Kỵ sĩ chanh hồng cùng Thiên sứ lấp lánh ra. Ba loại sinh vật này rất thích hợp xung phong liều chết trong chiến trường, lúc này hắn mới lộ ra một vài con bài chưa lật trước mặt Jialynn.
Nhìn thấy trên trăm Nguyên tố sinh vật, Jialynn có chút run lên, trong lòng thấy rục rịch.
Nguyên tố huy chương a, đây chính là Nguyên tố huy chương!
Nàng rất muốn nói với Sarin, nàng cần một Ám nguyên tố sinh vật, nhưng Sarin lại không tiếp tục triệu hoán ra nữa. Hắn muốn làm cho chiếc thắt lưng được khảm sáu tấm huy chương này trở thành vị trí hút lấy ánh mắt của Jialynn.
Bất kỳ kẻ nào cũng đều có nhược điểm, chỉ cần ngươi là Ma pháp sư, ta cũng không tin ngươi lại không có hứng thú với trang bị của ta.
Sarin vẫn đau đầu tìm không thấy nhược điểm của Jialynn, khi đối phó sẽ rất khó khăn. Theo ý của Ebola, thì chính là muốn để cho Jialynn này đi theo mình trong thời gian dài, nhưng mà mình lại không hy vọng để cho pháp sư này trở thành chiến hữu.
Trên Hoàng kim bình nguyên, cho dù người khác không dám đụng vào mình, nhưng Jialynn sẽ tuyệt đối dám. Lúc trước mình đã không chút lưu tình nào, sử dụng tất sát ma pháp để đối phó nàng. Nếu có người nào đối phó với mình như vậy, thì sớm hay muộn mình cũng sẽ tìm một cơ hội để trả thù lại.
Ma pháp sư rất thù dai, càng là pháp sư cấp cao, thì lại càng như thế.
Nguyên tố huy chương hiện ra, Sarin rất vui mừng khi thấy được nhược điểm của Jialynn, nàng cũng là một pháp sư, đối với những thứ hiếm lạ như vậy, thì đều không thể kháng cự được hấp dẫn.
Hơn 2000 vong linh, dưới sự chỉ huy của Dực khô lâu, bay lên không trung, bay xoay quanh. Đội cận vệ của Ebola cũng một lần nữa mặc ma pháp áo giáp, thu thập doanh địa, nhảy lên chiến mã.
Hơn một trăm Nguyên tố sinh vật vây quanh bốn phía vệ đội, Sarin nói:
- Những Nguyên tố sinh vật này chỉ biết công kích các địch nhân cường đại, các ngươi sẽ đối phó với những kẻ lọt lưới. Theo sát một chút, chúng ta giết ra một con đường xuyên qua đám súc sinh Giáo đình kia, các ngươi có sợ hay không? Địch nhân có tận 50 vạn đó!
Binh sĩ Đội thân vệ nở nụ cười, thứ này có cái gì mà đáng sợ, chết trận mà thôi, đối với bọn họ mà nói, có thể trải qua chiến đấu kịch liệt thì chính là vinh quang. Hơn nữa chắc gì đã phải chết trận, sức chiến đấu của quân đội Giáo đình so với tưởng tượng thì yếu quá nhiều, lần này lại có thêm nhiều “tên khổng lồ” như vậy hỗ trợ, chỉ sợ so với khi trước thì còn dễ dàng hơn.
Những người này đều quen thuộc các chi tiết chiến đấu, biết tập kích doanh địa và chính diện va chạm với địch nhân là khác nhau, sợ nhất chính là bị doanh địa ngăn cản, không thể giữ vững được đội hình chiến trận. Có những Nguyên tố sinh vật này hỗ trợ, đại doanh của địch nhân gần như sẽ trở thành một con đường bằng phẳng.
- Tốt lắm, xuất phát.
Không phải binh sĩ của mình, Sarin chỉ khích lệ hai câu thì chấm dứt, hắn mang theo Dực khô lâu và Jialynn, đi theo vong linh sinh vật, bay về phía đại doanh của quân đội Giáo đình.
Quân đội Giáo đình không có ý định phát động tổng tiến công, doanh địa có chút lui về phía sau, doanh địa của quân tiên phong hàng đầu tiên đã bị ma pháp pháo phá hủy, làm cho tất cả quân đội đều rút lui lại hơn 50 dặm.
Cho nên Mắt nguyên tố của Sarin còn có thể nhìn thấy phía cuối của doanh địa, hắn nhìn thấy trong doanh địa của quân đội Giáo đình không có quá nhiều tháp bắn tên cao lớn, Dực khô lâu cũng để cho vong linh sinh vật phi hành trên độ cao mấy trăm thước, chỉ cần làm cho thần thuật khó có thể công kích tới là được.
Thần thuật của Chúa tể Quang Huy có thương tổn với vong linh là rất lớn, cho nên Sarin để cho Dực khô lâu triệu hoán ra vong linh có năng lực phi hành mạnh, chứ không phải để cho 10 vạn vong linh đại quân đi tấn công doanh địa.
Ebola muốn mình làm mồi nhử, nhưng mình cũng không ngốc tới mức lôi tất cả quân đội lực lượng vào đó được.
- Chủ nhân, ta đi phía trước, tự ngươi phải cẩn thận.
Dực khô lâu đứng trên lưng Vong Linh Giả Long, nói với Sarin. Hắn cần chỉ huy phi hành vong linh tiến hành chiến đấu, nếu cứ mặc kệ, những phi hành vong linh này sẽ không dùng được quá lâu, thì sẽ bị địch nhân giết sạch.
Jialynn không khỏi hâm mộ Sarin, Dực khô lâu này có trí tuệ rất cao, khế ước sinh vật như vậy, so với một truy tùy giả thì còn mạnh hơn gấp trăm lần. Nàng vốn có đam mê thu thập trang bị, nhưng hiện tại lại không kìm nổi muốn đi thu thập triệu hoán sinh vật.
Từ phía sau nhìn lại, đám vong linh sinh vật đông nghìn nghịt được một Giả Long cực lớn dẫn đầu, đánh về phía doanh địa của đại quân Giáo đình. Dực khô lâu ở dưới ánh trăng, tay cầm chiến phủ cực lớn, trên người toát ra khí tức vô cùng thê lương. Đây đâu phải là khí chất của một vong linh sinh vật, mà rõ ràng là khí chất của một Quân vương thống trị cả thiên hạ.
- Các tồn tại từ quá khứ tới tương lai, hãy cung cấp lực lượng của ngươi cho ta đi!
Dực khô lâu ngửa mặt lên trời rống lớn một tiếng, trong cõi u minh, từ vong linh vị diện thật sự truyền đến đây một luồng lực lượng thần bí, được hấp thu vào trong cự phủ của Dực khô lâu, trên hai mặt của cự phủ có ma văn, còn có cả ma pháp trận giống như ánh mắt kia nữa, đều đang tản ra khí tức tử vong cường đại.
Trong nháy mắt này, Dực khô lâu cảm giác được các hành động rất nhỏ của tất cả vong linh, chúng đều rơi vào trong mắt mình, dường như đó là một bộ phận thân thể của mình vậy.
Đây mới là lực lượng chân chính của Quân vương.
Lập tức, Dực khô lâu hạ mệnh lệnh công kích, mệnh lệnh của hắn đã truyền rất rõ ràng vào tai từng vong linh một, bất kể là cường đại hay nhỏ yếu. Trong cơ thể những vong linh này có độc tố do thành Mesterlin chế tạo ra, được dùng Vong linh ma pháp để chứa đựng lại. Trong cơ thể của Vong Linh Giả Long thì có chứa nhiều nhất.
Dưới mệnh lệnh của Dực khô lâu, Vong Linh Giả Long mở ra cái miệng rộng, phun ra một ngụm khí độc về một cái doanh địa trên mặt đất.
Bởi vì do lo lắng phạm vi ma pháp, nên doanh địa của Giáo đình cũng cách nhau không quá gần, trong một doanh địa độc lập, nhiều nhất cũng đóng quân 1000 người, đại đa số đều chỉ có quy 500 người.
Giả Long nhằm vào một doanh địa, nơi đó có quy mô 1000 người, diện tích cũng không nhỏ. Nó phun một ngụm khí độc xuống, lập tức tản ra, khi tới mặt đất thì đã bao phủ toàn bộ doanh địa vào trong. Dực khô lâu nhìn thấy lều trại trong doanh địa, thậm chí cả doanh trại bằng kim chúc cũng đều đang bị ăn mòn.
Không một tiếng động, binh sĩ bên trong doanh địa đã bị kịch độc này giết chết chỉ trong nháy mắt.
Hắn chưa từng nghĩ tới việc sẽ bỏ lại Thần sứ của Thần linh, lúc ấy giống như đã bị ma pháp kỹ năng gì đó mê hoặc vậy, hoặc là nói, đây căn bản là lựa chọn ở sâu trong nội tâm của hắn.
Một kỹ năng có thể kéo dài bao lâu? Hỏa cầu thuật nếu không thể thiêu đốt trúng mục tiêu, thì đại khái có thể tồn tại 12 giây. Có một số ma pháp cấp chín còn kéo dài tận vài giờ. Thậm chí có ma pháp còn có thể liên tục kéo dài tận ba ngày trở lên thì mới có thể chấm dứt được.
Hắc ám băng giải là một thần thuật cường đại, thời gian kéo dài đến 10 phút, nếu so với một số ma pháp cấp chín, thì nó có vẻ ngắn hơn rất nhiều. Vì thần thuật có lực công kích quá cường đại, những thứ có thể sống sót trong phạm vi của Hắc ám băng giải quá một phút đồng hồ, thì đều đã tuyệt tích trên Myers đại lục rồi.
Đó là một thần thuật cường đại cấp mười ba, Thần sứ của Chúa tể Quang Huy cấp 12 này, hiện tại chỉ có lực lượng của cấp mười một, gần như không đến mười giây đồng hồ thì đã bị giết chết trong huyệt động này.
Diniteo đứng bên ngoài, tâm tình khó có thể nói rõ được. Dấu hiệu sinh mệnh của Thần sứ đã hoàn toàn biến mất, Hắc ám băng giải là một thần thuật loại công kích, chứ không phải là thần thuật loại khống chế, Diniteo dựa vào lực lượng của Vương Miện Bụi Gai, có thể cảm giác được trong huyệt động đã xảy ra cái gì.
Thần thuật này còn có thể duy trì một lúc nữa, nên rời đi? Hay là...
Trong lòng Diniteo có thứ gì đó đang rục rịch, không thể ức chế được. Trong huyệt động này thì cái gì cũng đã biến mất, nhưng chắc chắn mảnh nhỏ Thần cách sẽ không. Có mảnh nhỏ Thần cách, tương lai mình sẽ có hi vọng thăng cấp thành Ngụy thần.
Ý niệm này vừa hiện lên trong đầu, Diniteo cảm thấy thân thể của mình cũng trở nên hừng hực, cháy lên ngọn lửa dục vọng.
Hắn bị ý tưởng này làm cho sợ ngây người, nếu mình trở thành Ngụy thần, chẳng phải là sẽ phản bội Chúa tể Quang Huy hay sao?
Chúa tể Quang Huy nói: Ngoài ta ra, không thể có Thần linh nào khác nữa.
Ngụy thần cũng là Thần linh, có Thần hỏa, Thần cách, còn có thể miễn cưỡng kiến tạo một thần quốc. Nếu mình thành Ngụy thần, vậy thì chẳng phải là phản bội tín ngưỡng gần trăm năm của mình ư!
Trong lòng Diniteo lại vang lên một thanh âm khác.
So sánh với tín ngưỡng trăm năm mà nói, thọ mệnh vô cùng vô tận của Ngụy thần thì mới là thứ trọng yếu nhất a!
Giữa trăm năm và vô cùng vô hạn, nên lựa chọn như thế nào đây?
Diniteo nắm Thần Ân Quyền Trượng, gân tay đã nổi lên. Một giờ thời gian cứ như vậy mà trôi qua, Diniteo vẫn không rời đi, hắn nhìn vào trong huyệt động kia, hai Thần sứ cũng không còn tồn tại nữa, thứ duy nhất tồn tại chính là tảng đá màu đen thật lớn kia.
Diniteo đi vào trong đó, bay lên cao, hắn nhìn thấy trên tảng đá màu đen thật lớn kia, viên mảnh nhỏ Thần cách vẫn đang sáng lấp lánh.
Không còn thứ gì có thể ngăn cản được hắn nữa, Diniteo bay về phía tảng đá màu đen, dừng phía trên, nhặt mảnh nhỏ Thần cách lên, nhẹ nhàng thu vào trong không gian trang bị của mình.
Dù gì thì cũng không thể để nói ở trong này, nếu như bị người khác lấy đi, vậy thì người kia sẽ hoàn toàn trở thành tín đồ của Chúa tể Quang Huy. Chỉ là chuyện này nên giải thích như thế nào với hai Thần sứ khác đay? Diniteo không lập tức rời đi, mà lâm vào trầm tư.
Ấn Thần Uy phỏng chế của mình đã không còn, Thần sứ biến mất, chuyện này nếu nói dối là không có khả năng. Nhưng giao mảnh nhỏ Thần cách ra ư? Hai Thần sứ khác kia có thể giống tên Thần sứ vừa mới chết này hay không, liệu có muốn phản bội Thần linh hay không đây?
Không thể giao ra, tuyệt đối không thể!
Diniteo bắt đầu thì thào tự nói, thậm chí quên cả chiến trường tại thành Guderian vẫn đang chờ hắn đi tới.
Thần hỏa hạt giống, nơi này có Thần hỏa hạt giống. Diniteo đã đọc qua rất nhiều điển tịch thần học, tuyệt đối là số một trong Giáo đình về khoản này. Một Thần linh đã vẫn lạc, Thần hỏa đã tắt, hạt giống lại sẽ không biến mất, cho dù là hạt giống còn sót lại chỉ lớn bằng hạt nguyên tố, thì cuối cùng cũng sẽ bốc cháy lên, chiếu sáng toàn bộ thần quốc.
Diniteo chậm chạp không muốn rời đi, đau khổ suy tư về biện pháp giải quyết vấn đề này. Tại bên ngoài thành Guderian, đại quân Giáo đình đang chuẩn bị tiến công đã có chút lộn xộn. Mệnh lệnh của Diniteo là chờ hắn đến thì mới phát động tổng tiến công, nhưng viện quân của địch nhân đã sắp tới rồi.
Về phía Mesterlin vương quốc thì đã có trên 5 quân đoàn đi về phía biên giới, mà trên lãnh thổ Tần Nhân, có một nhánh quân đội quy mô không lớn đã xuất phát về phía thành Guderian, nhánh quân đội này đại khái chỉ có hơn 1000 người, nhưng dọc theo đường đi gặp phải quân đội Giáo đình, thì gần như đều là tiêu diệt toàn bộ đối phương.
Mà nhánh quân đội này chính là Đội cận vệ của Ebola do Sarin suất lĩnh.
Tổng cộng có 1200 người, dọc theo đường đi đã chiến đấu hơn trăm lần, sau đó lại còn có quân đội Giáo đình chủ động chặn đường vây công. Nhưng dù vậy, khi sắp tới thành Guderian, thì 1200 người này cũng chỉ có không tới 100 người bị chết.
Không phải là do nhánh quân đội này cường đại đến mức nào, mà là bởi vì có Jialynn, còn có các pháp sư đi theo nữa, quyển trục trong tay họ nhiều tới mức đáng sợ, ma pháp gần như không cần tiền mà được phóng ra.
Giáo đình quân đội phần lớn là các nhánh quân nhỏ, quy mô từ 1000 đến 2000 người, cũng chỉ có mấy tên Thần thuật sư. Mà bên phía Sarin thì đều là tinh binh được trang bị toàn ma pháp, có hơn 20 Ma pháp sư, trong đó một nửa là Ma đạo sĩ.
Trong lúc cấp bách, Sarin có Sợ hãi trống trận, hắn vội vã chạy tới thành Guderian, cho nên mỗi khi gặp phải địch nhân, hắn liền lấy ra Sợ hãi trống trận để công kích, nếu địch nhân quá mạnh mẽ thì lập tức phóng ra đám côn trùng trong trống trận.
Đám côn trùng này đều là sinh vậy khoảng cấp sáu, còn những binh sĩ kia thì sao? Binh sĩ của Giáo đình thì đại đa số đều là nông dân. Tinh nhuệ bộ đội tuy rằng đáng sợ, nhưng trong một nhánh quân khoảng 1000 người, thì cũng chỉ có không quá 200 tên mà thôi.
Sarin cứ như vậy mà một đường giết tới thành Guderian, bởi vì đại quân đều đã tập kết tới thành Guderian và giữa phương bắc. Sarin một đường giết qua, chờ khi người Giáo đình tập kết lại, thì hắn đã tới cách đó vài trăm dặm.
Jialynn cuối cùng hiểu được, lúc trước Sarin luận bàn cùng mình, thì tại sao lại như vậy, trong chiến đấu, Sarin chưa từng có khái niệm để lại một lối thoát, đối với địch nhân cản trước mặt, thì Sarin sẽ không mềm lòng. Jialynn thậm chí còn nghĩ tới, nếu mình động thủ cùng Sarin một lần nữa, Sarin vẫn còn có thể làm như vậy. Về phần mặt nạ của mình có hiệu quả hay không, thì điều này không nằm trong phạm vi lo lắng của Sarin. Sarin sẽ liên tục phóng thích hai lần tử vong đả kích, miễn cho mình chạy thoát lần nữa.
Trách không được Giáo hoàng sẽ tìm cách đối phó với quốc vương này, địch nhân tâm ngoan thủ lạt như thế, tốc độ trưởng thành còn khủng bố như vậy, nếu không giết chết Sarin, hắn chỉ sợ ẽ tìm cách thành lập đế quốc. Một đế quốc mà phản đối Giáo đình, thì đó chính là một Tần Nhân thứ hai.
Nhưng bản thân Sarin lại không cảm thấy mình có bao nhiêu tàn bạo, giết chóc trên chiến trường này gây ra áp lực tâm lý cho hắn còn xa mới bằng được với lúc phá hủy thành Ironwall. Ngay cả chính hắn nếu bị chết, thì cũng không có gì để oán giận cả, nơi này là chiến trường.
Toàn bộ phương bắc Tần Nhân đều lâm vào chiến hỏa, ven đường có rất nhiều thôn trang bị đốt trụi. Tuy rằng Chúa tể Quang Huy rất yêu thương tín đồ của hắn, nhưng tín đồ của hắn, hiển nhiên là không yêu thương các đồng loại của mình.
Phần lớn thôn trang của Tần Nhân đều có thành lũy, những thành lũy này ngược lại cũng không hư hỏng nghiêm trọng. Quân đội Giáo đình chọn dùng chiến thuật ác độc, trước hết càn quét toàn bộ thôn trang, sau đó mới vây khốn thành lũy, ném các đồ vật có độc vào trong đó.
Phần lớn bị Giáo đình giết chết là các nông dân, còn về phần quý tộc thân binh, quân chính quy, thì sẽ không đóng quân trong các thành lũy cực kỳ nhỏ bé này. Theo Sarin thấy, loại hành vi này chính là bản thu nhỏ của cảnh tượng tại thành Ironwall, hơn nữa còn bị Giáo đình phục chế vô số lần.
Người Tần Nhân sẽ không chăn thả trong thôn, mà chỉ nuôi gà vịt, lợn. Sarin một đường đi tới, không thấy ai may mắn còn sống sót nữa, càng không thấy con gia súc nào còn tồn tại được. Nhưng hắn lại thấy không ít xương cốt, cũng đủ để cho Dực khô lâu chế tạo một nhánh vong linh quân đội.
Chưa từng có chiến tranh nào là chính nghĩa cả, ở trong chiến tranh, ngươi chỉ có thể đi lựa chọn trận doanh, mà không thể lựa chọn đúng hay sai.
Đối với Giáo đình mà nói, những người không chịu tín ngưỡng Chúa tể Quang Huy này, thì đều là vô cùng dã man, hơn nữa còn rất ngu xuẩn, không khác gì động vật cả. Tín đồ của Giáo đình từ nhỏ đã bị dung nhập loại tư tưởng này, khi phát động thánh chiến, Giáo hoàng có thể thoải mái tập kết ra trên trăm vạn quân đội.
Tanggulas đế quốc là quốc gia có số dân nhiều nhất, tính cả công quốc Charism, thì còn có hai ức dân cư. Mà trong hai ức dân này, thì hơn phân nửa đều là tín đồ, mỗi một người đều nguyện ý đi lên chiến trường, đi chiến đấu cho Thần linh. Làm vậy, khi chết trận thì bọn họ sẽ có thể đi vào thiên quốc, còn dễ dàng hơn nhiều so với việc lặp đi lặp lại cầu nguyện trong lúc bình thường.
Sarin rất sốt ruột, tốc độ hành quân quá chậm, nếu không có 1000 Đội cận vệ, hắn đã sớm tới thành Guderian rồi. Tuy nhiên hơn 1000 người này, đối với Sarin mà nói thì vẫn rất có ý nghĩa. Hắn dẫn dắt nhánh quân đội này, đã được chứng kiến ví dụ kinh điển của Ma pháp sư phối hợp cùng binh sĩ.
Cho dù không có hắn, nhánh quân đội này cũng có thể quét ngang tất cả quân đội có quy mô dưới vạn người.
Cũng may đây là một đội kỵ binh chân chính, chiến mã mà mỗi một binh sĩ cưỡi lên, đặt ở chỗ khác, thì đều được đặc biệt cung cấp cho sĩ quan. Loại chiến mã tương đương với ma thú cấp ba này, năng lực di chuyển liên tục và sức tải cũng không giống với ngựa bình thường. Sarin nhìn thấy hơn 1000 người này, căn bản không có chuyển đổi ngựa dọc đường.
Sarin bởi vì thiếu ngựa, cho nên quân đội dùng bộ binh là chủ yếu, những chiến mã này làm cho Sarin hâm mộ không thôi.
Trên Hoàng kim bình nguyên gieo trồng các loại thực vật, đại đa số không phải là lương thực, mà là thực vật đặc biệt để nuôi dưỡng chiến mã. Lương thực của gia tộc Gelvkesi, tự nhiên đã có thành San Rock phụ trách rồi.
Khi đi tới cách thành Guderian hai trăm dặm, tại phía nam thành Guderian, hơn 50 vạn quân đội Giáo đình đã hạ trại rộng mất chục dặm.
Doanh địa được dựng lên khá thưa, sợ bị Ma pháp sư dùng đại hình ma pháp tấn công. Sau khi Luyện Kim Thành tham gia chiến tranh, quân đội Giáo đình đã vài lần ăn quả đắng. Thường thường chỉ cần ba đến năm tên Ma đạo sĩ, thì sẽ giết được ngàn vạn binh sĩ.
- Jialynn, Diniteo không xuất hiện, ngươi nói làm sao bây giờ?
Sarin ghìm ngựa, nhìn đại doanh xa xa, nói với Jialynn. Jialynn không có kỹ năng kiểu Mắt nguyên tố, đương nhiên không biết Sarin đang nhìn cái gì. Sarin đang quan sát xem có nên mang theo Sợ hãi trống trận đi tập kích doanh địa của đại quân Giáo đình hay không.
Jialynn cũng dừng lại trên sườn núi, nàng nghĩ nghĩ, nói:
- Sarin, ý kiến của ngươi thế nào?
Trước khi Sarin đi, thì Ebola đã nhắc nhỏ Jialynn, tất cả đều phải để cho Sarin làm chủ, chỉ cần hắn đừng có tự mình bay về thành Guderian, mà cam nguyện làm mồi dụ là được. Hiện tại Sarin một đường không biết đã giết chết bao nhiêu người của Giáo đình, nhưng Diniteo cũng không xuất hiện. Tiếp tục đi về phía trước thì chính là đại doanh của Giáo đình, 1000 người này cũng không có khả năng giết xuyên qua đại doanh, nhảy vào trong thành được.
Làm sao bây giờ? Nàng cũng không rõ ràng lắm.
- Xem ra, hay là vẫn nên dùng phương thức của ta đến giải quyết a!
Sarin cười lớn một tiếng, từ trong tiếng cười của hắn, Jialynn nghe được cảm giác xuất hiện khi chiến đấu cùng nàng ngày hôm đó.
- Binh, ngươi có thể triệu tập ra bao nhiêu vong linh?
- Khoảng mười mấy vạn!
Dực khô lâu thuận miệng đáp.
Jialynn lúc này mới nghiêm túc đánh giá một chút bộ xương khô đặc thù này, bộ xương khô này rõ ràng là khế ước sinh vật của Sarin, nhưng cho tới bây giờ nàng vẫn chưa thấy hắn tiến vào khế ước không gian hoặc là trong trang bị gì cả, mà mỗi ngày đều đi theo Sarin. Sarin cùng hắn đều cưỡi Mộng yểm, đó là vong linh sinh vật vượt qua cấp sáu.
Lần này nghe Dực khô lâu nói có thể triệu hoán 10 vạn vong linh, Jialynn bắt đầu tính toán, bộ xương khô này chẳng lẽ là sinh vật cấp mười? Không có khả năng a, Sarin khẳng định là một Ma đạo sĩ cấp chín, làm sao lại có khế ước sinh vật cấp mười được?
- Không cần nhiều như vậy, giống như Vong Linh Giả Long, có thể bay, có năng lực phun độc, thì ngươi có bao nhiêu?
Dực khô lâu nghĩ nghĩ, nói:
- Chỉ có không đến 2000!
- Tốt lắm, để cho những vong linh này trang bị độc tố, chờ ngươi chuẩn bị tốt, chúng ta sẽ phát động tiến công.
- Phát động tiến công?
Jialynn cho rằng mình nghe lầm, tính cả mình cùng Sarin, nơi này tổng cộng chỉ có 5 tên Ma đạo cấp chín sĩ, 8 Ma đạo sĩ còn lại thì đều là cấp bảy, sau đó chính là 10 Đại ma pháp sư cấp sáu!
Căn cứ tình báo của gia tộc Gelvkesi, trong quân đội đang vây khốn thành Guderian thì ít nhất có 30 cường giả, cho dù phân tán ở hai mặt nam bắc, Sarin cũng phải đối mặt với khoảng 15 cường giả.
Số lượng quân đội thì không cần phải nói, đối phương có khoảng 50 vạn quân chắn ở phía trước, mà bên mình thì lại chỉ có hơn 1000, không đến 1100 chiến sĩ.
Mặc dù Sợ hãi trống trận của Sarin là rất cường đại, nhưng côn trùng từ trong trống trận phóng ra thì lại không đối phó được với chức nghiệp giả cấp bảy. Mà số lượng côn trùng là có hạn, Sarin không có khả năng dựa vào một kiện trang bị mà đánh tan 50 vạn địch nhân được.
Sarin cũng hiểu được này ấy, trong môi trường tại Vực sâu vương thành, đám côn trùng này gần như có thể lặp lại sống lại một cách vô hạn chế, nhưng ở trên đất bằng, năng lực khôi phục của những côn trùng này còn kém xa so với Nguyên tố sinh vật.
Tuy nhiên Sarin cũng không định giết sạch những quân đội này, nơi này không phải thành Ironwall, đám binh sĩ đóng quân lại rất phân tán, mình cũng không có kim chúc phi hành khí trợ giúp.
Dực khô lâu đáp ứng một tiếng, mở ra Vong linh không gian, bắt đầu phóng thích các vong linh mà hắn mang theo. Hành động này của Dực khô lâu cũng được học theo Nerys. Từ khi biết Nerys lúc nào cũng mang theo người 10 vạn ác ma, Dực khô lâu cũng bắt đầu chọn lựa vong linh, đưa vào Vong linh không gian.
Ngọc khô lâu, thủ hạ của Dực khô lâu, thì cũng có trí tuệ, Dực khô lâu để cho mỗi sáu tên Ngọc khô lâu thao túng một vong linh ma pháp trận, không ngừng triệu hoán vong linh, không thích hợp thì trả về, những con có thể tiến vào Vong linh không gian thì mới được lưu lại.
Rất nhiều vong linh yếu ớt cũng không thể tiến vào tron Vong linh không gian được, nếu không thì thân thể sẽ vỡ nát. Chỉ có vong linh có thực lực đủ tiêu chuẩn, thì mới có thể mang theo người được.
- Jialynn, còn cần người của ngươi giúp một chút!
- Mời nói!
Jialynn thấy Sarin mời trợ giúp, trong lòng mừng thầm.
- Cũng không có gì, chờ khi chiến đấu bắt đầu, để cho người của ngươi bảo hộ Hobdina một chút là được.
Jialynn rất là nhụt chí, Hobdina kia chỉ là một đứa bé, không biết Sarin vì sao lại để ý như vậy. Đại ma pháp sư cấp sáu, trên Hoàng kim bình nguyên có vô số cơ mà.
Tuy nhiên đây vẫn là một yêu cầu, dọc theo đường đi Sarin căn bản không đề cập qua yêu cầu gì, thậm chí đại đa số chiến đấu đều dựa vào Sợ hãi trống trận của Sarin để giải quyết.
Dực khô lâu khẩn trương lựa chọn vong linh, số lượng vong linh có thể phi hành cũng không ít, tuy nhiên Sarin luyện chế đại lượng độc tố, cũng cần vong linh có cấp bậc nhất định thì mới chịu đựng được, ít nhất cũng phải từ cấp bốn trở lên, thân thể trải qua cường hóa, còn có thể chấp hành các mệnh lệnh đơn giản.
Hobdina đứng ở phía xa, nhìn Dực khô lâu triệu tập ra một loạt vong linh đang xếp thành hàng, trong lòng hâm mộ, nhất là nhìn thấy nhiều vong linh có thể phi hành như vậy, Vong Linh Giả Long thật lớn kia thậm chí có thể chậm rãi bay vòng quanh trên không trung.
- Jialynn, phương thức chiến đấu của ta chính là, chờ Dực khô lâu chuẩn bị tốt, ta sẽ triệu hoán một vài Nguyên tố sinh vật ra trên mặt đất, hỗ trợ Đội cận vệ chiến đấu, mà chúng ta ở trên không trung, đi theo những vong linh này, đối phó với cường giả địch nhân đang tập kích vong linh. Vong linh bay nhanh trên không trung, phun ra số lượng khổng lồ độc tố, trên đường chúng đi qua thì e rằng sẽ không có người nào còn sống sót được, tất cả binh sĩ, hiện tại cần phải được gia trì ma pháp, miễn cho bản thân bị trúng độc.
- Cứ như vậy mà xông lên ư?
Jialynn lo lắng hỏi, lão sư của mình còn ở ngoài hai trăm dặm, một khi gặp phải nguy hiểm, thì sẽ không kịp xuất hiện trên chiến trường được.
- Chúng ta chỉ muốn vào thành, cũng không phải đi quyết chiến, Diniteo cũng không ở trong quân. Chờ hắn đến đây, phiền toái sẽ chỉ mới là bắt đầu mà thôi!
Sarin luôn quan sát phương xa, nơi này là một triền núi thấp, mà phía trước chính là bình nguyên, Sarin có thể nhìn thấy tận ngoài trăm dặm, thấy hậu phương to lớn của địch quân.
Từ trong hậu cần doanh địa thì sẽ nhìn ra, địch nhân còn chưa chuẩn bị phát động tổng tiến công, nói cách khác, Diniteo không ở đây. Tuy rằng điều này rất kỳ quái, nhưng Sarin cũng không đi tìm hiểu tại sao. Trên thế giới này có rất nhiều chuyện bất ngờ, mình có thể gặp phải, thì Diniteo đương nhiên cũng sẽ gặp phải.
- Được rồi, ta nghe lời ngươi.
Jialynn dịu dàng trả lời, làm cho trên người Sarin cũng nổi da gà lên, nhưng mà hắn lại không thể nói ra lời này của Jialynn rất “buồn nôn” được.
Mãi cho tới khi bầu trời tối đen, Dực khô lâu mới chuẩn bị xong, lúc này Sarin mới triệu hoán nguyên tố tượng đá binh, Kỵ sĩ chanh hồng cùng Thiên sứ lấp lánh ra. Ba loại sinh vật này rất thích hợp xung phong liều chết trong chiến trường, lúc này hắn mới lộ ra một vài con bài chưa lật trước mặt Jialynn.
Nhìn thấy trên trăm Nguyên tố sinh vật, Jialynn có chút run lên, trong lòng thấy rục rịch.
Nguyên tố huy chương a, đây chính là Nguyên tố huy chương!
Nàng rất muốn nói với Sarin, nàng cần một Ám nguyên tố sinh vật, nhưng Sarin lại không tiếp tục triệu hoán ra nữa. Hắn muốn làm cho chiếc thắt lưng được khảm sáu tấm huy chương này trở thành vị trí hút lấy ánh mắt của Jialynn.
Bất kỳ kẻ nào cũng đều có nhược điểm, chỉ cần ngươi là Ma pháp sư, ta cũng không tin ngươi lại không có hứng thú với trang bị của ta.
Sarin vẫn đau đầu tìm không thấy nhược điểm của Jialynn, khi đối phó sẽ rất khó khăn. Theo ý của Ebola, thì chính là muốn để cho Jialynn này đi theo mình trong thời gian dài, nhưng mà mình lại không hy vọng để cho pháp sư này trở thành chiến hữu.
Trên Hoàng kim bình nguyên, cho dù người khác không dám đụng vào mình, nhưng Jialynn sẽ tuyệt đối dám. Lúc trước mình đã không chút lưu tình nào, sử dụng tất sát ma pháp để đối phó nàng. Nếu có người nào đối phó với mình như vậy, thì sớm hay muộn mình cũng sẽ tìm một cơ hội để trả thù lại.
Ma pháp sư rất thù dai, càng là pháp sư cấp cao, thì lại càng như thế.
Nguyên tố huy chương hiện ra, Sarin rất vui mừng khi thấy được nhược điểm của Jialynn, nàng cũng là một pháp sư, đối với những thứ hiếm lạ như vậy, thì đều không thể kháng cự được hấp dẫn.
Hơn 2000 vong linh, dưới sự chỉ huy của Dực khô lâu, bay lên không trung, bay xoay quanh. Đội cận vệ của Ebola cũng một lần nữa mặc ma pháp áo giáp, thu thập doanh địa, nhảy lên chiến mã.
Hơn một trăm Nguyên tố sinh vật vây quanh bốn phía vệ đội, Sarin nói:
- Những Nguyên tố sinh vật này chỉ biết công kích các địch nhân cường đại, các ngươi sẽ đối phó với những kẻ lọt lưới. Theo sát một chút, chúng ta giết ra một con đường xuyên qua đám súc sinh Giáo đình kia, các ngươi có sợ hay không? Địch nhân có tận 50 vạn đó!
Binh sĩ Đội thân vệ nở nụ cười, thứ này có cái gì mà đáng sợ, chết trận mà thôi, đối với bọn họ mà nói, có thể trải qua chiến đấu kịch liệt thì chính là vinh quang. Hơn nữa chắc gì đã phải chết trận, sức chiến đấu của quân đội Giáo đình so với tưởng tượng thì yếu quá nhiều, lần này lại có thêm nhiều “tên khổng lồ” như vậy hỗ trợ, chỉ sợ so với khi trước thì còn dễ dàng hơn.
Những người này đều quen thuộc các chi tiết chiến đấu, biết tập kích doanh địa và chính diện va chạm với địch nhân là khác nhau, sợ nhất chính là bị doanh địa ngăn cản, không thể giữ vững được đội hình chiến trận. Có những Nguyên tố sinh vật này hỗ trợ, đại doanh của địch nhân gần như sẽ trở thành một con đường bằng phẳng.
- Tốt lắm, xuất phát.
Không phải binh sĩ của mình, Sarin chỉ khích lệ hai câu thì chấm dứt, hắn mang theo Dực khô lâu và Jialynn, đi theo vong linh sinh vật, bay về phía đại doanh của quân đội Giáo đình.
Quân đội Giáo đình không có ý định phát động tổng tiến công, doanh địa có chút lui về phía sau, doanh địa của quân tiên phong hàng đầu tiên đã bị ma pháp pháo phá hủy, làm cho tất cả quân đội đều rút lui lại hơn 50 dặm.
Cho nên Mắt nguyên tố của Sarin còn có thể nhìn thấy phía cuối của doanh địa, hắn nhìn thấy trong doanh địa của quân đội Giáo đình không có quá nhiều tháp bắn tên cao lớn, Dực khô lâu cũng để cho vong linh sinh vật phi hành trên độ cao mấy trăm thước, chỉ cần làm cho thần thuật khó có thể công kích tới là được.
Thần thuật của Chúa tể Quang Huy có thương tổn với vong linh là rất lớn, cho nên Sarin để cho Dực khô lâu triệu hoán ra vong linh có năng lực phi hành mạnh, chứ không phải để cho 10 vạn vong linh đại quân đi tấn công doanh địa.
Ebola muốn mình làm mồi nhử, nhưng mình cũng không ngốc tới mức lôi tất cả quân đội lực lượng vào đó được.
- Chủ nhân, ta đi phía trước, tự ngươi phải cẩn thận.
Dực khô lâu đứng trên lưng Vong Linh Giả Long, nói với Sarin. Hắn cần chỉ huy phi hành vong linh tiến hành chiến đấu, nếu cứ mặc kệ, những phi hành vong linh này sẽ không dùng được quá lâu, thì sẽ bị địch nhân giết sạch.
Jialynn không khỏi hâm mộ Sarin, Dực khô lâu này có trí tuệ rất cao, khế ước sinh vật như vậy, so với một truy tùy giả thì còn mạnh hơn gấp trăm lần. Nàng vốn có đam mê thu thập trang bị, nhưng hiện tại lại không kìm nổi muốn đi thu thập triệu hoán sinh vật.
Từ phía sau nhìn lại, đám vong linh sinh vật đông nghìn nghịt được một Giả Long cực lớn dẫn đầu, đánh về phía doanh địa của đại quân Giáo đình. Dực khô lâu ở dưới ánh trăng, tay cầm chiến phủ cực lớn, trên người toát ra khí tức vô cùng thê lương. Đây đâu phải là khí chất của một vong linh sinh vật, mà rõ ràng là khí chất của một Quân vương thống trị cả thiên hạ.
- Các tồn tại từ quá khứ tới tương lai, hãy cung cấp lực lượng của ngươi cho ta đi!
Dực khô lâu ngửa mặt lên trời rống lớn một tiếng, trong cõi u minh, từ vong linh vị diện thật sự truyền đến đây một luồng lực lượng thần bí, được hấp thu vào trong cự phủ của Dực khô lâu, trên hai mặt của cự phủ có ma văn, còn có cả ma pháp trận giống như ánh mắt kia nữa, đều đang tản ra khí tức tử vong cường đại.
Trong nháy mắt này, Dực khô lâu cảm giác được các hành động rất nhỏ của tất cả vong linh, chúng đều rơi vào trong mắt mình, dường như đó là một bộ phận thân thể của mình vậy.
Đây mới là lực lượng chân chính của Quân vương.
Lập tức, Dực khô lâu hạ mệnh lệnh công kích, mệnh lệnh của hắn đã truyền rất rõ ràng vào tai từng vong linh một, bất kể là cường đại hay nhỏ yếu. Trong cơ thể những vong linh này có độc tố do thành Mesterlin chế tạo ra, được dùng Vong linh ma pháp để chứa đựng lại. Trong cơ thể của Vong Linh Giả Long thì có chứa nhiều nhất.
Dưới mệnh lệnh của Dực khô lâu, Vong Linh Giả Long mở ra cái miệng rộng, phun ra một ngụm khí độc về một cái doanh địa trên mặt đất.
Bởi vì do lo lắng phạm vi ma pháp, nên doanh địa của Giáo đình cũng cách nhau không quá gần, trong một doanh địa độc lập, nhiều nhất cũng đóng quân 1000 người, đại đa số đều chỉ có quy 500 người.
Giả Long nhằm vào một doanh địa, nơi đó có quy mô 1000 người, diện tích cũng không nhỏ. Nó phun một ngụm khí độc xuống, lập tức tản ra, khi tới mặt đất thì đã bao phủ toàn bộ doanh địa vào trong. Dực khô lâu nhìn thấy lều trại trong doanh địa, thậm chí cả doanh trại bằng kim chúc cũng đều đang bị ăn mòn.
Không một tiếng động, binh sĩ bên trong doanh địa đã bị kịch độc này giết chết chỉ trong nháy mắt.
/767
|