Trầm Quang Theo Hướng Nam

Chương 23 - Chương 23

/52


Giữa tháng 7 thì có kết quả trúng tuyển. Ngày kiểm tra kết quả, Lộ Nam Tâm làm ổ trong ngực Cố Trầm Quang ngủ vù vù. Cố Trầm Quang vừa ôm cô, thỉnh thoảng lại cúi đầu hôn hai cái, vừa cách 10 phút thì gọi một cuộc điện thoại kiểm tra.

Thật ra thì anh không lo lắng, thậm chí không có cảm giác hồi hộp. Nguyện vọng lúc nộp là anh cùng cô điền, tổng cộng có mười trường, chín ở Bắc Kinh, một ở Thiên Tân, ước chừng không thể rời bỏ anh, như vậy là tốt rồi.

Hơn nữa lấy thành tích của cô gái nhỏ, nguyện vọng đầu tiên đoán chừng là không thành vấn đề. Như vậy tốt nhất, có thể có chuyện để cho cô vui vẻ. Mấy ngày nay, tâm tình của cô quá mức đè nén.

Nghĩ như vậy, Cố Trầm Quang tùy ý liếc mắt, không sai biệt lắm, anh cầm điện thoại di động lên, tiếp tục gọi.

Đã có kết quả.

Cho dù không để tâm, nhưng khoảnh khắc nghe đến báo cáo kết quả, trái tim không tự giác căn thẳng, hung hăng nhảy thình thịch.

Bình ổn lại hô hấp, một bàn tay chậm rãi vuốt ve gương mặt cô gái nhỏ, một tay cầm điện thoại di động, lẳng lặng nghe giọng nữ trong điện thoại công thức hóa báo cáo kết quả.

Một môn xong đến một môn, cuối cùng là tổng số điểm.

. . . . . .

Hô. . . . . . Cố Trầm Quang thở phào nhẹ nhỏm.

Số điểm thậm chí còn cao hơn một chút so với dự liệu, nguyện vọng đầu tiên khẳng định không có vấn đề gì rồi. Cố Trầm Quang yên lặng cười, ngón tay cọ xát khuôn mặt của Lộ Nam Tâm, một cái lại một cái hạ xuống. Năng lực đề kháng trường thi của cô gái nhỏ cũng không tệ lắm.

Lộ Nam Tâm từ từ tỉnh lại —— gương mặt bị Cố Trầm Quang mài đã lâu, có chút ửng đỏ đau. Cô vươn tay cầm lấy bàn tay của anh, phòng ngừa anh lại cử động nữa. Chớp chớp mắt, nhìn lên người đàn ông đang cười đến vui vẻ trước mặt, không chắc chắn hỏi: “…… Sao vậy?”

Tâm tình của Cố Trầm Quang hiển nhiên rất tốt. “Kết quả có rồi.”

“A?” Lộ Nam Tâm cả kinh, lập tức từ trên đùi anh bò dậy, quỳ ở phía trên. Mới vừa rồi còn mơ mơ màng màng, trong nháy mắt đôi mắt mở thật lớn. “Như thế nào như thế nào? Có đậu không?”

Cố Trầm Quang nhướn mi, không trả lời mà hỏi ngược lại: “Em cảm thấy thế nào?”

Anh hỏi như thế, cô nghiêng đầu trầm tư hai giây, có chút chần chờ. “Là đậu….. đi.”

“Ừ.” Cố Trầm Quang, “Đậu rồi.”

Thật?! Người nào đó trong nháy mắt hai mắt tỏa sáng.

Cố Trầm Quang bật cười, cũng không tiếp tục trêu chọc cô, chậm rãi báo lại điểm số của cô, từng môn cho đến điểm tổng cộng, không sai sót chút nào.

Lộ Nam Tâm vừa nghe anh báo tổng số điểm liền vui mừng, nhất thời không kịp phản ứng, chỉ biết ngồi trên đùi anh vui vẻ cười khúc khích. Cố Trầm Quang bị cô cười, trong lòng ngứa ngáy, tâm niệm vừa động, đầu liền chậm rãi tiến gần, muốn hôn cô.

Còn chưa chạm đến, chỉ thấy cô nhíu mày.

Anh dừng lại, “Như thế nào? Còn chưa xác định?”

Lộ Nam Tâm gật đầu, buồn rầu, bắt đầu quan tâm vớ vẩn. “Anh nói, em có thể bị đổi nguyện vọng hay không?”

. . . . . . Cố Trầm Quang trầm mặc chốc lát, an ủi cô. Không biết.

. . . . . . Thật? Hay là đang hoài nghi.

Cố Trầm Quang kiên định gật đầu, “Thật, chuyên ngành của em là chuyên ngành có điểm chuẩn thấp nhất trong trường, sợ cái gì?”

. . . . . . Được rồi, cũng đúng.

Lộ Nam Tâm báo chính là chuyên ngành lịch sử. Chính xác mà nói là lịch sử nhà Thanh. Chuyên ngành lệch môn gần như làm người ta nghe tin đã sợ mất mật, Lộ Nam Tâm lại nhất định muốn báo danh.

Lúc Cố Trầm Quang vừa nhìn thấy, trong lòng cũng có chút chần chờ, hơi nhíu mày, nhìn chằm chằm chỉ tiêu thu nhận mười học sinh.

Không nghĩ ra, trực tiếp hỏi cô. “Nghĩ như thế nào lại báo danh cái này?”

Lộ Nam Tâm một vẻ mặt đương nhiên. “Em cảm thấy lịch sử rất tốt nha.”

Tốt ở chỗ nào? Ít người cho nên áp lực cạnh tranh ít sao?

Lộ Nam Tâm ngồi bên cạnh cầm bút tô một vòng lại một vòng phần chuyên ngành. Lúc này mới ngẩng đầu nhìn Cố Trầm Quang, ánh mắt sáng ngời lại nghiêm túc. “Bởi vì lịch sử rất dịu dàng, sẽ không dễ dàng thay đổi, cùng vứt bỏ. Rất ôn hòa, cũng rất thâm thúy. Giống như là đang học một định luật, nhưng lại có thể từ trong chút định luật này, tìm được quan điểm của bản thân.”

Lộ Nam Tâm không thích những môn học cứng nhắc, cũng không hy vọng sau này bản thân sẽ làm những công việc như vậy.

Dù cho xem qua rất nhiều sách, nhưng thân là một người đàn ông xuất thân từ khoa học tự nhiên, bây giờ Cố Trầm Quang không thể lý giải được suy nghĩ trong lòng của cô gái nhỏ này. Anh nhìn cô, trong lòng tràn đầy mờ mịt lại còn giả bộ nghiêm túc.

Lộ Nam Tâm vẫn rất hiểu rõ con người Cố Trầm Quang, nhìn một cái liền biết, nên không hiểu vẫn là không hiểu. Suy nghĩ một chút, cho anh ví dụ.

Tỷ như cuộc chiến Mục Dã. Sách sử ghi lại, là cuộc chiến vang danh lấy ít địch nhiều, Chu Liên Quân lấy 4.5 vạn người đánh lui 17 vạn đại quân của Thương Triêu. Nghe qua rất là lợi hại có đúng hay không?”

Nhưng có người nói, 17 vạn đại quân của Thương Triêu có rất nhiều người là nô lệ cùng người bị bắt làm tù binh. Khả




/52

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status