Thượng Quan Phong xuất hiện, Dương Thần không có chút ngoài ý muốn nào. Một luyện khí đỉnh kì cao thủ, thần thức tuyệt đốt có thể khuếch tán toàn bộ DịchTtú sơn trang, trong sơn trang có bất kì biến động nhỏ nào đều không thoát khỏi thần thức hắn tra xét, huống chi Dương Thần lại là đối tượng tương đối được chiếu cố, không thời khắc nào mà Thượng Quan Phong không nhìn chằm chằm hắn thì có quỷ mới tin.
Chẳng qua là Thượng Quan Phong sau đó mới xuất hiện mà không phải ngay từ lúc ban đầu khi bọn Thẩm Đạt phá hư quy củ, nhất là câu nói đầu tiên sau khi hắn hiện thân lại là nhắc nhở bốn tên nô bộc cùng tiến lên vây công Dương Thần. Việc này đối với Dương Thần mà nói, cũng không phải là một tin tức tốt lành gì. Thực tế người cầm quyên của Dịch Tú sơn trang đã tỏ thái đội như vậy tự nhiên bọn Thẩm Đạt cũng biết được nên làm như thế nào
Dù sao lời Dương Thần nói lúc trước, quần công hay vây công đều được, nhưng không hề nói nếu hắn thắng lợi thì sẽ như thế nào. Lúc này đây, Thượng Quan Phong muốn nắm vào điểm này, quyết định nên chiến đấu trước còn kết quả trận chiến sau này bàn sau.
Đám người Thẩm Đạt có Thượng Quan Phong ra mặt là chỗ dựa sự can đảm tăng lên hơn nhiều, bốn người lập tức phi thân tiến lên, đem Dương Thần vây vào bên trong. Dương Thần căn bản không thèm liếc mắt nhìn bọn họ, chỉ là nhìn chằm chằm vào Thượng Quan Phong cười hỏi:
“Tổng Quản có phải hay không cũng muốn tham gia náo nhiệt.”
Đâu có đâu có!"
Thượng Quan Phong hơi hơi lắc đầu, cười nói:
“Lão phu chỉ làm nhân chứng mà thôi, chưởng môn cũng không cho phép ta động thủ với tân đệ tử”
Nói là như thế, nhưng thật ra Dương Thần cũng hiểu được, Thương Quan Phong là một cao thủ luyện khí đỉnh kì, nếu mà ra tay với một phàm nhân quả là tự vũ nhục bản thân. Huống hồ chỉ cần hắn vừa động thủ, ỷ lớn hiếp nhỏ, giết hại đồng môn thì tội danh ngay lập tức được thành lâp. Đừng nhìn Dịch Tú sơn trang này không lớn, nhưng chú ý đến nơi này không chỉ có một hai tên nội sơn môn đệ tử. Bọn tiểu bối cùng nhau luận bàn thì chả sao, nhưng Thượng Quan Phong trăm triệu lầm cũng không thể nhúng tay vào.
Dù sao bốn tên luyện khí ba tầng đệ tử đi đối phó với Dương Thần, nếu còn không thu thập được hắn thì bọn chúng cũng chỉ có thể tự trách bản thân mà thôi. Vốn thân phận chỉ là nô bộc, đánh không lại chẳng lẽ còn trông mong vào mấy ngoại sơn môn đệ tử hay là mấy kẻ nô bộc của nội sơn môn đệ tử xuất đầu?
Có câu này của Thượng Quan Phong, Dương thần thu hồi ánh mắt không chú ý đến hắn nữa, chậm rãi đảo mắt nhìn mấy tên nô bộc. Hơi hơi cười, giơ hai tay lên, làm trò trước mặt bốn người, chậm rã chậm rãi từng ngón từng ngón cụp xuống, siết thành hai nắm đấm. Hất cằm hướng về Thẩm đạt đang đứng đối diện ý bảo, hắn mau phi thân đến đây.
Động thủ trước tiên không phải là Thẩm Đạt, mà là mà là một nữ nô phó đứng sau lưng Dương Thần. Một tấm linh phù chợt dấy lên, tiểu viện lập tức được bảo phủ bởi một màn yên vụ.
Thượng Quan Phong nhìn thấy hơi hơi gật đầu. Mấy kẻ này so với Tôn Hải Kính thông minh hơn rất nhiều, tiến đến không cầu một chiêu có thể chế địch, ngược lại dùng loại phương thức này quấy rối thị giác của Dương Thần. Đám nô bộc đều có thần thức, điểm yên vụ ấy tự nhiên là không thể cản trở công kích của bọn hắn, nhưng thi giác của Dương Thần sẽ trực tiếp bị hạn chế.
Cái này cũng chưa tính, phù này vốn có tên là huyễn phù, có hiệu quả mê huyễn mãnh liệt, người bình thường nếu bị màn yên vụ này bao phủ tự nhiên sẽ sinh ra một ít ảo giác. Những ảo ảnh này còn có thể theo tâm tư của chủ nhân mà phát sinh biến hóa, quấy nhiễu tâm thần quả là rất lợi hại. Bất quá, tu vi của chủ nhân càng mãnh thì uy lực của pháp càng lớn
Trong màn yên vụ kia dần xuất hiện thanh âm ô ô thảm thiết của quỷ minh, giống như là có vô số oan hồn bò lên từ U minh tìm Dương thần vậy. Nữ nô bộc kia biết được Dương thần xuất thân đao phủ, cho nên đặc biệt tạo ra một đao oan hồn huyễn phù.
Sương khói tràn ngập, thân ảnh Dương Thần bất động, hai mắt cũng dường như là nhìn thấy đám oan hồn này, chỉ là sắc mặc hắn không có một chút biến hóa, chỉ hừ lạnh một tiếng
“Hừ chút tài mọn, khi các người còn sống ta còn có thể một đao chăt bỏ đầu của các ngươi, bây giờ đã chết chả lẽ lại cho rằng ta sẽ sợ sao? Tản ra cho ta!.”
Một tiếng gầm vang lên, vị nữ phó không chế huyễn phù thân thể chấn động, tựa hồ cảm nhận được cái gì đó rung động. Huyễn phù dọa người tự nhiên cũng ẩn chứa thần thức nàng ở trong đó, Dương Thần vừa quát, cũng giống như thần thức nàng đã bị quấy nhiễu. Chưa dọa được người ngược lại tâm thần lại bi rung động
Vù vù, vô thanh vô thức, hai quả cầu lửa ẩn trong yên vụ bá đạo bay thẳng về phía Dương Thần, đồng dạng cũng là phù pháp công kích.
Ánh mắt của Dương thần giống như là có thể nhìn xuyên đám yên vụ này như bình thường vậy, thân thể mạnh mẽ vặn vẹo, trái phải bang bang tung ra hai quyền, mỗi quyền đều chuẩn xác đánh trúng vào trên mặt quả cầu lửa đang bay tới
Rầm rầm hai tiếng nổ một trước một sau vang lên, hai hỏa cầu toàn bộ nổ tung, nhưng không hề gây cho Dương Thần một chút thương tổn nào, chỉ là nắm đấm của hắn thoạt nhìn hơi sạm đi
Vừa làm xong động tác này, trên đỉnh đầu Dương Thần mạnh mẽ truyền đến một trận gió kịch liệt, một cây đại côn to bằng cánh tay hướng đầu của Dương Thần nện xuống, mang theo tiếng rít gào quả thực là làm cho người ta vô cùng sợ hãi
Đây chính là thủ đoạn công kích của Thẩm Đạt, một cây tề mi thiết côn, tuy rằng không phải là pháp khí của tu sĩ, nhưng thân của cây côn này vô cùng nặng. Khi xưa Thẩm đạt hao hết tâm tư gia trì vài đạo Thiên quân phù trên cây thiết côn này, sức nặng vẫn là bình thường, chỉ sau khi nện xuống cũng phải có trọng lượng mấy ngàn cân, cho dù là một cái thiết đỉnh, Thẩm Đạt cũng có tự tin đập bẹp thành một cái đĩa sắt
Thượng Quan Phong nhắm mắt lại, hiện tại lão đang dụng thần thức để quan sát hết thảy mọi thứ phát sinh bên dưới. Cây thiết côn trong tay Thẩm đạt hắn cũng có phần hộ trợ, tự nhiên là thập phần rõ ràng hiệu quả của nó như thế nào. Trong long đang thầm nghĩ, khi một côn này đánh xuống thì mọi việc sẽ chấm dứt. Nhưng ngy sau đó, hắn liền mạnh mẽ mở to mắt không thể tin nổi nhìn xuống phía dưới
Trong sân của tiểu viện, Dương thần chỉ cần vươn tay, nhẹ nhàng nắm lấy cây thiết côn đang mãnh liệt nện xuống, cứ như vậy cây thiết côn này liền trực tiếp bị giữ lại, lực đạo mấy ngàn cân truyền ra một thanh âm trầm muộn. Thân ảnh dương Thần bất động, giống như là lực đạo thật lớn vừa nãy, căn bản là không có tác động lên người của hắn.
Thẩm Đạt lại càng trừng lớn hai mắt, hắn cho tới bây giờ cũng chưa có gặp qua tình huống như thế. Cho dù là bên trong Dịch Tú sơn trang khi mọi người luận bàn, cũng không một ai dám cậy mạnh mà trực tiếp đỡ một côn này, nhiều nhất cũng chỉ là dùng xảo lực tiếp dẫn đẩy qua một bên, hoặc là tránh đi sau đó sử dụng thủ đoạn để ứng phó hắn. Nhưng hiện tại, Dương Thần lại có thể dùng một bàn tay liền có thể tiếp nhận một côn này của hắn, có thể nào không khiến thẩm đạt kinh hãi vạn phần
Chỉ trong nháy mắt lâm vào kinh hãi này, lập tức cấp cho Dương Thần một cơ hội. Dương thần tay phải cầm đầu thiết côn dụng lực hét:
“Buông tay cho ta”
Dưới sự tranh đoạt kích liệt, Thẩm Đạt người mang côn trực tiếp bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ không thể kháng cự quăng thẳng về phía trước
Ngay sau đó thần thức của Thẩm đạt chứng kiến thân ảnh Dương Thần mau lẹ vô cùng làm ra một động tác vung quyền. Động tác này, hắn xem rất là rõ ràng, nhưng thân thể lại giống như là không chịu nghe lời vậy, chỉ làm một cái động tác né tránh thông thường cũng không được, nắm tay Dương Thần đã đánh mạnh vào mặt Thẩm Đạt.
Vù, thân thể của Thẩm Đạt trực tiếp trên không trung xoay vài vòng sau đó đụng lên trên tường của phủ đệ. Ầm một tiếng thân thể hắn đập vào thành tường sau đó rơi xuống không hề nhúc nhích.
Dưới thần thức tra xét của Thượng Quan Phong, Dương Thần chỉ cần dùng một bàn tay đỡ lấy thiết côn đang nên xuống của Thẩm Đạt. Thiết côn Thẩm Đạt có bao nhiêu lợi hại Thượng Quan Phong là kẻ rõ nhất, lực đạo bản thân cộng với trọng lượng thiên quân phù gia trì chỉ sợ trọng lực là không dưới ba đến năm ngàn cân, thế nhưng Dương Thần đứng nguyên bất động tại chỗ lại có thể một phát bắt được quả là khiến kẻ khác kinh dị.
Bây giờ, Thượng Quan Phong đã không còn tin tưởng rằng, Tôn Hải Kính do bất cẩn mà thua dưới tay của Dương Thần, bằng vào lực lượng của Dương Thần thể hiện ra lúc này. lúc ấy Tôn Hải kính sử dụng thiên quân phù liền là một sai lầm lớn. Cho dù là không bị sát khí của Dương Thần làm cho rung động tâm thần, hắn cũng không phải là đối thủ của Dương Thần. Trừ phi hắn có thể tung ra thủ đoạn đặc thù của bản thân. Chỉ là dưới tình huống ấy, Dương Thần chỉ cần tung ra một quyền là sẽ khiến hắn bất tỉnh đương trường, thì sao còn giở được thủ đoạn khác
Đừng nhìn Tôn Hải Kính, hay Thẩm Đạt đều có tu vi luyện khí ba tầng, mặc dù có linh khí điều dưỡng thân thể, nhưng nếu so sánh cùng thân thể Dương Thần được chúng tiên sinh mệnh tinh hoa điều dưỡng, quả thực là kém quá xa. Cụ thể lực lượng bản thân đạt đến trình độ nào Dương Thần cũng không rõ, chỉ là một cây thiết bổng cộng với vài đạo thiên quân phù này hắn còn chưa để vào mắt.
Thiết côn trong tay, Dương Thần bắt đầu điên cuồng xoay vòng. Không hề có chiêu thức nào, chính là đơn giản nhất đem thiết côn xoay vòng quanh thân thể, phát ra tiếng ông ông
Đám yên vụ dưới tác động của lực lượng cự đại này bắt đầu có dấu hiệu chậm rãi tán đi. Ba người nô bộc còn lại kinh hãi. Nữ nô khống chế nữ phù vội vàng móc từ trong người ra một đai thắt lưng bằng lụa, trên mặt vẽ đầy đủ hoa văn. Thoạt nhìn nữ nô đối với đai thắt lưng này thập phần quý trọng. Nhưng với tình hình mất kiểm soát trước mắt này, nàng bắt buộc phải đánh ra vài đạo pháp quyết, chiếc đai này trong nháy mắt bay lên
Ti, đai thắt lưng giống như độc xa, đem Dương Thần nhốt lại. nhanh chóng thít chặt vào giữa, toàn bộ cánh tay mang côn của Dương Thần khóa chặt trên thân thể, sau đai thắt lưng này giống như sống lại, xoay xoay vài vòng đem toàn bộ thân thể Dương Thần khóa chặt
Ngay cả bản thân Dương Thần cũng gật đầu, đai thắt lưng này của nữ nô, nguyên mẫu là một pháp bảo, chỉ là tế luyện không đủ, hơn nữa tài liệu chế tạo phẩm chất quá thấp, chỉ có tác dụng kiềm chế địch nhân không thể phát ra một kích trí mạng.
Hai nam bộc còn lại thấy Dương Thần bị khóa chặt, trong lòng mừng rỡ nhất thời bàn tay sáng ngời, trong lòng bàn tay đột nhiên toát ra một cỗ hỏa diễm hừng hực, hướng hậu tâm Dương Thần đè xuống. Người kia cũng không biết từ đâu lấy ra một cái mộc đào kiếm ( kiếm bằng gỗ đào), hướng về cổ họng Dương Thần đâm tới.
Cho dù Dương Thần tuyên bố chỉ là luận bàn, nhưng từ khi Thượng Quan Phong xuất hiện, đám nô bộc này xuống tay đã không còn để ý đến sinh tử của Dương Thần, đều nhằm chỗ trí mạng mà công kích
Mắt thấy hỏa diễm chưởng cùng đào mộc kiếm sắp đánh trúng người, Dương Thần hét to một tiếng song chưởng vận lực, tấm đai lưng quấn quanh thân thể phút chốc thẳng băng, sau đó xoẹt một tiến đứt thành từng mảnh nhỏ, không hề ngừng lại, cánh tay cầm thiết côn của hắn vung lên trong phút chốc. Mục tiêu là hai kẻ nô bộc kia
Nữ nô cầm đào mộc kiếm hốt hoảng, thời điểm mắt thấy thiết côn sắp quét lên trên trời, không quản gì hết, theo bản năng đưa đào mộc kiếm ra đón đỡ
Phanh!!!!!! Một thanh âm trầm muộn phát ra, đào mộc kiếm trực tiếp bị đập gãy thành vài phần. Nhìn một màn này nữ nô trực tiếp ngây dại, ngơ ngác nhìn cái chuôi kiếm còn ở trên tay, bất động đứng nguyên một chỗ
Thiết côn của Dương Thần lại mạnh mẽ hướng về phía sau đâm tới, chuẩn xác đánh trúng vào trên tay nam tử đang tập kích ở phía sau. Hỏa diễm chưởng của nam bộc, phát ra một tiếng rắc kì quái, trong mắt cổ tay bị bẻ quặt thành một cái góc độ kì quái.
Lúc này, mắt Dương Thần vẫn nhìn chằm chằm vào nữ nô đang đứng ngây dại kia, không hề quay đầu lại. Khi nam bộc phát ra một tiếng kêu thảm, nắm đấm của Dương Thần cũng đã trực tiếp đánh lên mặt của nữ bộc kia. Một quyền hạ xuống, Dương Thần cũng không bởi vì nàng là phân nữ nhi mà hạ thủ lưu tình. Một quyền hạ xuống, thân thể nữ phó đồng dạng bị hất lên cao trên không trung xoay mấy vòng sau đó rơi xuống không hề nhúc nhích
Nam bộc phía sau thấy được thảm cảnh của nữ tử kia, vội vàng ngậm miệng, nhưng Dương Thần đã quay đầu lại. Dưới hoảng hốt, nam bộc theo bản năng nhanh chóng lui người lại, thậm chí không hề phát hiện bản thân đã lùi vào chân tường
Khoảnh khắc khi lưng của hắn cham vào tường, hai mắt nam bộc đột nhiên mở to, một cái thiết côn to bằng cổ tay mạnh mẽ phi tới cắm ngay sát đầu bản thân đục thành một lỗ thủng, đá vụn vằng khắp nơi
Thân ảnh Dương Thần theo sát thiết côn mà đến, xoay người bả vai đập thẳng lên trên thân của nam bộc. Oanh, tường đá của tiểu viện trực tiếp bị lõm vào thành một cái động khẩu hình người, còn thân mình của người nam bộc kia chặt chẽ dán lên trên đó, trực tiếp hôn mê
Tất cả chuyện này, nữ phó thao tác huyễn phù kia đều chứng kiến không sót chút nào. Nàng như thế nào cũng thật không ngờ, bốn luyện khí ba tầng, đối phó với một phàm nhân chưa từng tu hành lại thảm bại. Ba người không rõ sinh tử, chỉ còn lại một mình nàng. Chưa từng gặp phải hoàn cảnh này, nàng cơ hồ cũng không biết nên làm thế nào cho phải.
Dương Thần cũng chẳng thèm để ý, thiết côn trong tay trực tiếp hướng chỗ nữ tử này phi tới. Nữ bộc này dưới hoảng hốt vội vàng lui lại, cuối cùng vẫn trốn kịp, hai chân vừa mới rời đi, xuy một tiếng thiết côn sau lưng đã trực tiếp cắm sâu vào vị trí nàng vừa đứng
Thân ảnh Dương Thần cũng phi đến, nữ bộc này hốt hoảng bất chấp mọi chuyện, vội vàng vận khởi phi hành thuật mới học không lâu bay vút lên
Nhưng không ngờ đúng lúc nàng bay lên, lại cấp cho Dương Thần một cái thời cơ tuyệt hảo. Lúc này đây Dương Thần và nữ phó đang ở dưới mái nhà Thượng Quan Phong đang đứng, vừa vặn tạo thành thành một đường
Dưới chân xoay một vòng, cánh tay của Dương Thần bắt lấy đầu thiết côn, thân thể xoay vài vòng, mượn lực đem thiết côn mạnh mẽ nhổ bật ra sau đó phi lên. Nhìn như mục tiêu là nữ phó, kì thực cũng hướng về phía Thượng Quan Phong
Nữ nô đang ở trên không bỗng nhiên bàn chân bị nắm chặt bởi một lực lượng hùng hồn khiến cho bản thân nàng bị mất thăng bằng. Từ xa nhìn lại, tựa như Dương Thần một tay bắt lấy một chân nữ phó, vung lên cao đó hung hăng đạp xuống mặt đất
Thiết côn trên không, tốc độ không chút nào giảm, trực tiếp hướng về mặt Thượng Quan Phong đâm tới. Thượng Quan Phong nhất thời sắc mặt biến ảo.
Chẳng qua là Thượng Quan Phong sau đó mới xuất hiện mà không phải ngay từ lúc ban đầu khi bọn Thẩm Đạt phá hư quy củ, nhất là câu nói đầu tiên sau khi hắn hiện thân lại là nhắc nhở bốn tên nô bộc cùng tiến lên vây công Dương Thần. Việc này đối với Dương Thần mà nói, cũng không phải là một tin tức tốt lành gì. Thực tế người cầm quyên của Dịch Tú sơn trang đã tỏ thái đội như vậy tự nhiên bọn Thẩm Đạt cũng biết được nên làm như thế nào
Dù sao lời Dương Thần nói lúc trước, quần công hay vây công đều được, nhưng không hề nói nếu hắn thắng lợi thì sẽ như thế nào. Lúc này đây, Thượng Quan Phong muốn nắm vào điểm này, quyết định nên chiến đấu trước còn kết quả trận chiến sau này bàn sau.
Đám người Thẩm Đạt có Thượng Quan Phong ra mặt là chỗ dựa sự can đảm tăng lên hơn nhiều, bốn người lập tức phi thân tiến lên, đem Dương Thần vây vào bên trong. Dương Thần căn bản không thèm liếc mắt nhìn bọn họ, chỉ là nhìn chằm chằm vào Thượng Quan Phong cười hỏi:
“Tổng Quản có phải hay không cũng muốn tham gia náo nhiệt.”
Đâu có đâu có!"
Thượng Quan Phong hơi hơi lắc đầu, cười nói:
“Lão phu chỉ làm nhân chứng mà thôi, chưởng môn cũng không cho phép ta động thủ với tân đệ tử”
Nói là như thế, nhưng thật ra Dương Thần cũng hiểu được, Thương Quan Phong là một cao thủ luyện khí đỉnh kì, nếu mà ra tay với một phàm nhân quả là tự vũ nhục bản thân. Huống hồ chỉ cần hắn vừa động thủ, ỷ lớn hiếp nhỏ, giết hại đồng môn thì tội danh ngay lập tức được thành lâp. Đừng nhìn Dịch Tú sơn trang này không lớn, nhưng chú ý đến nơi này không chỉ có một hai tên nội sơn môn đệ tử. Bọn tiểu bối cùng nhau luận bàn thì chả sao, nhưng Thượng Quan Phong trăm triệu lầm cũng không thể nhúng tay vào.
Dù sao bốn tên luyện khí ba tầng đệ tử đi đối phó với Dương Thần, nếu còn không thu thập được hắn thì bọn chúng cũng chỉ có thể tự trách bản thân mà thôi. Vốn thân phận chỉ là nô bộc, đánh không lại chẳng lẽ còn trông mong vào mấy ngoại sơn môn đệ tử hay là mấy kẻ nô bộc của nội sơn môn đệ tử xuất đầu?
Có câu này của Thượng Quan Phong, Dương thần thu hồi ánh mắt không chú ý đến hắn nữa, chậm rãi đảo mắt nhìn mấy tên nô bộc. Hơi hơi cười, giơ hai tay lên, làm trò trước mặt bốn người, chậm rã chậm rãi từng ngón từng ngón cụp xuống, siết thành hai nắm đấm. Hất cằm hướng về Thẩm đạt đang đứng đối diện ý bảo, hắn mau phi thân đến đây.
Động thủ trước tiên không phải là Thẩm Đạt, mà là mà là một nữ nô phó đứng sau lưng Dương Thần. Một tấm linh phù chợt dấy lên, tiểu viện lập tức được bảo phủ bởi một màn yên vụ.
Thượng Quan Phong nhìn thấy hơi hơi gật đầu. Mấy kẻ này so với Tôn Hải Kính thông minh hơn rất nhiều, tiến đến không cầu một chiêu có thể chế địch, ngược lại dùng loại phương thức này quấy rối thị giác của Dương Thần. Đám nô bộc đều có thần thức, điểm yên vụ ấy tự nhiên là không thể cản trở công kích của bọn hắn, nhưng thi giác của Dương Thần sẽ trực tiếp bị hạn chế.
Cái này cũng chưa tính, phù này vốn có tên là huyễn phù, có hiệu quả mê huyễn mãnh liệt, người bình thường nếu bị màn yên vụ này bao phủ tự nhiên sẽ sinh ra một ít ảo giác. Những ảo ảnh này còn có thể theo tâm tư của chủ nhân mà phát sinh biến hóa, quấy nhiễu tâm thần quả là rất lợi hại. Bất quá, tu vi của chủ nhân càng mãnh thì uy lực của pháp càng lớn
Trong màn yên vụ kia dần xuất hiện thanh âm ô ô thảm thiết của quỷ minh, giống như là có vô số oan hồn bò lên từ U minh tìm Dương thần vậy. Nữ nô bộc kia biết được Dương thần xuất thân đao phủ, cho nên đặc biệt tạo ra một đao oan hồn huyễn phù.
Sương khói tràn ngập, thân ảnh Dương Thần bất động, hai mắt cũng dường như là nhìn thấy đám oan hồn này, chỉ là sắc mặc hắn không có một chút biến hóa, chỉ hừ lạnh một tiếng
“Hừ chút tài mọn, khi các người còn sống ta còn có thể một đao chăt bỏ đầu của các ngươi, bây giờ đã chết chả lẽ lại cho rằng ta sẽ sợ sao? Tản ra cho ta!.”
Một tiếng gầm vang lên, vị nữ phó không chế huyễn phù thân thể chấn động, tựa hồ cảm nhận được cái gì đó rung động. Huyễn phù dọa người tự nhiên cũng ẩn chứa thần thức nàng ở trong đó, Dương Thần vừa quát, cũng giống như thần thức nàng đã bị quấy nhiễu. Chưa dọa được người ngược lại tâm thần lại bi rung động
Vù vù, vô thanh vô thức, hai quả cầu lửa ẩn trong yên vụ bá đạo bay thẳng về phía Dương Thần, đồng dạng cũng là phù pháp công kích.
Ánh mắt của Dương thần giống như là có thể nhìn xuyên đám yên vụ này như bình thường vậy, thân thể mạnh mẽ vặn vẹo, trái phải bang bang tung ra hai quyền, mỗi quyền đều chuẩn xác đánh trúng vào trên mặt quả cầu lửa đang bay tới
Rầm rầm hai tiếng nổ một trước một sau vang lên, hai hỏa cầu toàn bộ nổ tung, nhưng không hề gây cho Dương Thần một chút thương tổn nào, chỉ là nắm đấm của hắn thoạt nhìn hơi sạm đi
Vừa làm xong động tác này, trên đỉnh đầu Dương Thần mạnh mẽ truyền đến một trận gió kịch liệt, một cây đại côn to bằng cánh tay hướng đầu của Dương Thần nện xuống, mang theo tiếng rít gào quả thực là làm cho người ta vô cùng sợ hãi
Đây chính là thủ đoạn công kích của Thẩm Đạt, một cây tề mi thiết côn, tuy rằng không phải là pháp khí của tu sĩ, nhưng thân của cây côn này vô cùng nặng. Khi xưa Thẩm đạt hao hết tâm tư gia trì vài đạo Thiên quân phù trên cây thiết côn này, sức nặng vẫn là bình thường, chỉ sau khi nện xuống cũng phải có trọng lượng mấy ngàn cân, cho dù là một cái thiết đỉnh, Thẩm Đạt cũng có tự tin đập bẹp thành một cái đĩa sắt
Thượng Quan Phong nhắm mắt lại, hiện tại lão đang dụng thần thức để quan sát hết thảy mọi thứ phát sinh bên dưới. Cây thiết côn trong tay Thẩm đạt hắn cũng có phần hộ trợ, tự nhiên là thập phần rõ ràng hiệu quả của nó như thế nào. Trong long đang thầm nghĩ, khi một côn này đánh xuống thì mọi việc sẽ chấm dứt. Nhưng ngy sau đó, hắn liền mạnh mẽ mở to mắt không thể tin nổi nhìn xuống phía dưới
Trong sân của tiểu viện, Dương thần chỉ cần vươn tay, nhẹ nhàng nắm lấy cây thiết côn đang mãnh liệt nện xuống, cứ như vậy cây thiết côn này liền trực tiếp bị giữ lại, lực đạo mấy ngàn cân truyền ra một thanh âm trầm muộn. Thân ảnh dương Thần bất động, giống như là lực đạo thật lớn vừa nãy, căn bản là không có tác động lên người của hắn.
Thẩm Đạt lại càng trừng lớn hai mắt, hắn cho tới bây giờ cũng chưa có gặp qua tình huống như thế. Cho dù là bên trong Dịch Tú sơn trang khi mọi người luận bàn, cũng không một ai dám cậy mạnh mà trực tiếp đỡ một côn này, nhiều nhất cũng chỉ là dùng xảo lực tiếp dẫn đẩy qua một bên, hoặc là tránh đi sau đó sử dụng thủ đoạn để ứng phó hắn. Nhưng hiện tại, Dương Thần lại có thể dùng một bàn tay liền có thể tiếp nhận một côn này của hắn, có thể nào không khiến thẩm đạt kinh hãi vạn phần
Chỉ trong nháy mắt lâm vào kinh hãi này, lập tức cấp cho Dương Thần một cơ hội. Dương thần tay phải cầm đầu thiết côn dụng lực hét:
“Buông tay cho ta”
Dưới sự tranh đoạt kích liệt, Thẩm Đạt người mang côn trực tiếp bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ không thể kháng cự quăng thẳng về phía trước
Ngay sau đó thần thức của Thẩm đạt chứng kiến thân ảnh Dương Thần mau lẹ vô cùng làm ra một động tác vung quyền. Động tác này, hắn xem rất là rõ ràng, nhưng thân thể lại giống như là không chịu nghe lời vậy, chỉ làm một cái động tác né tránh thông thường cũng không được, nắm tay Dương Thần đã đánh mạnh vào mặt Thẩm Đạt.
Vù, thân thể của Thẩm Đạt trực tiếp trên không trung xoay vài vòng sau đó đụng lên trên tường của phủ đệ. Ầm một tiếng thân thể hắn đập vào thành tường sau đó rơi xuống không hề nhúc nhích.
Dưới thần thức tra xét của Thượng Quan Phong, Dương Thần chỉ cần dùng một bàn tay đỡ lấy thiết côn đang nên xuống của Thẩm Đạt. Thiết côn Thẩm Đạt có bao nhiêu lợi hại Thượng Quan Phong là kẻ rõ nhất, lực đạo bản thân cộng với trọng lượng thiên quân phù gia trì chỉ sợ trọng lực là không dưới ba đến năm ngàn cân, thế nhưng Dương Thần đứng nguyên bất động tại chỗ lại có thể một phát bắt được quả là khiến kẻ khác kinh dị.
Bây giờ, Thượng Quan Phong đã không còn tin tưởng rằng, Tôn Hải Kính do bất cẩn mà thua dưới tay của Dương Thần, bằng vào lực lượng của Dương Thần thể hiện ra lúc này. lúc ấy Tôn Hải kính sử dụng thiên quân phù liền là một sai lầm lớn. Cho dù là không bị sát khí của Dương Thần làm cho rung động tâm thần, hắn cũng không phải là đối thủ của Dương Thần. Trừ phi hắn có thể tung ra thủ đoạn đặc thù của bản thân. Chỉ là dưới tình huống ấy, Dương Thần chỉ cần tung ra một quyền là sẽ khiến hắn bất tỉnh đương trường, thì sao còn giở được thủ đoạn khác
Đừng nhìn Tôn Hải Kính, hay Thẩm Đạt đều có tu vi luyện khí ba tầng, mặc dù có linh khí điều dưỡng thân thể, nhưng nếu so sánh cùng thân thể Dương Thần được chúng tiên sinh mệnh tinh hoa điều dưỡng, quả thực là kém quá xa. Cụ thể lực lượng bản thân đạt đến trình độ nào Dương Thần cũng không rõ, chỉ là một cây thiết bổng cộng với vài đạo thiên quân phù này hắn còn chưa để vào mắt.
Thiết côn trong tay, Dương Thần bắt đầu điên cuồng xoay vòng. Không hề có chiêu thức nào, chính là đơn giản nhất đem thiết côn xoay vòng quanh thân thể, phát ra tiếng ông ông
Đám yên vụ dưới tác động của lực lượng cự đại này bắt đầu có dấu hiệu chậm rãi tán đi. Ba người nô bộc còn lại kinh hãi. Nữ nô khống chế nữ phù vội vàng móc từ trong người ra một đai thắt lưng bằng lụa, trên mặt vẽ đầy đủ hoa văn. Thoạt nhìn nữ nô đối với đai thắt lưng này thập phần quý trọng. Nhưng với tình hình mất kiểm soát trước mắt này, nàng bắt buộc phải đánh ra vài đạo pháp quyết, chiếc đai này trong nháy mắt bay lên
Ti, đai thắt lưng giống như độc xa, đem Dương Thần nhốt lại. nhanh chóng thít chặt vào giữa, toàn bộ cánh tay mang côn của Dương Thần khóa chặt trên thân thể, sau đai thắt lưng này giống như sống lại, xoay xoay vài vòng đem toàn bộ thân thể Dương Thần khóa chặt
Ngay cả bản thân Dương Thần cũng gật đầu, đai thắt lưng này của nữ nô, nguyên mẫu là một pháp bảo, chỉ là tế luyện không đủ, hơn nữa tài liệu chế tạo phẩm chất quá thấp, chỉ có tác dụng kiềm chế địch nhân không thể phát ra một kích trí mạng.
Hai nam bộc còn lại thấy Dương Thần bị khóa chặt, trong lòng mừng rỡ nhất thời bàn tay sáng ngời, trong lòng bàn tay đột nhiên toát ra một cỗ hỏa diễm hừng hực, hướng hậu tâm Dương Thần đè xuống. Người kia cũng không biết từ đâu lấy ra một cái mộc đào kiếm ( kiếm bằng gỗ đào), hướng về cổ họng Dương Thần đâm tới.
Cho dù Dương Thần tuyên bố chỉ là luận bàn, nhưng từ khi Thượng Quan Phong xuất hiện, đám nô bộc này xuống tay đã không còn để ý đến sinh tử của Dương Thần, đều nhằm chỗ trí mạng mà công kích
Mắt thấy hỏa diễm chưởng cùng đào mộc kiếm sắp đánh trúng người, Dương Thần hét to một tiếng song chưởng vận lực, tấm đai lưng quấn quanh thân thể phút chốc thẳng băng, sau đó xoẹt một tiến đứt thành từng mảnh nhỏ, không hề ngừng lại, cánh tay cầm thiết côn của hắn vung lên trong phút chốc. Mục tiêu là hai kẻ nô bộc kia
Nữ nô cầm đào mộc kiếm hốt hoảng, thời điểm mắt thấy thiết côn sắp quét lên trên trời, không quản gì hết, theo bản năng đưa đào mộc kiếm ra đón đỡ
Phanh!!!!!! Một thanh âm trầm muộn phát ra, đào mộc kiếm trực tiếp bị đập gãy thành vài phần. Nhìn một màn này nữ nô trực tiếp ngây dại, ngơ ngác nhìn cái chuôi kiếm còn ở trên tay, bất động đứng nguyên một chỗ
Thiết côn của Dương Thần lại mạnh mẽ hướng về phía sau đâm tới, chuẩn xác đánh trúng vào trên tay nam tử đang tập kích ở phía sau. Hỏa diễm chưởng của nam bộc, phát ra một tiếng rắc kì quái, trong mắt cổ tay bị bẻ quặt thành một cái góc độ kì quái.
Lúc này, mắt Dương Thần vẫn nhìn chằm chằm vào nữ nô đang đứng ngây dại kia, không hề quay đầu lại. Khi nam bộc phát ra một tiếng kêu thảm, nắm đấm của Dương Thần cũng đã trực tiếp đánh lên mặt của nữ bộc kia. Một quyền hạ xuống, Dương Thần cũng không bởi vì nàng là phân nữ nhi mà hạ thủ lưu tình. Một quyền hạ xuống, thân thể nữ phó đồng dạng bị hất lên cao trên không trung xoay mấy vòng sau đó rơi xuống không hề nhúc nhích
Nam bộc phía sau thấy được thảm cảnh của nữ tử kia, vội vàng ngậm miệng, nhưng Dương Thần đã quay đầu lại. Dưới hoảng hốt, nam bộc theo bản năng nhanh chóng lui người lại, thậm chí không hề phát hiện bản thân đã lùi vào chân tường
Khoảnh khắc khi lưng của hắn cham vào tường, hai mắt nam bộc đột nhiên mở to, một cái thiết côn to bằng cổ tay mạnh mẽ phi tới cắm ngay sát đầu bản thân đục thành một lỗ thủng, đá vụn vằng khắp nơi
Thân ảnh Dương Thần theo sát thiết côn mà đến, xoay người bả vai đập thẳng lên trên thân của nam bộc. Oanh, tường đá của tiểu viện trực tiếp bị lõm vào thành một cái động khẩu hình người, còn thân mình của người nam bộc kia chặt chẽ dán lên trên đó, trực tiếp hôn mê
Tất cả chuyện này, nữ phó thao tác huyễn phù kia đều chứng kiến không sót chút nào. Nàng như thế nào cũng thật không ngờ, bốn luyện khí ba tầng, đối phó với một phàm nhân chưa từng tu hành lại thảm bại. Ba người không rõ sinh tử, chỉ còn lại một mình nàng. Chưa từng gặp phải hoàn cảnh này, nàng cơ hồ cũng không biết nên làm thế nào cho phải.
Dương Thần cũng chẳng thèm để ý, thiết côn trong tay trực tiếp hướng chỗ nữ tử này phi tới. Nữ bộc này dưới hoảng hốt vội vàng lui lại, cuối cùng vẫn trốn kịp, hai chân vừa mới rời đi, xuy một tiếng thiết côn sau lưng đã trực tiếp cắm sâu vào vị trí nàng vừa đứng
Thân ảnh Dương Thần cũng phi đến, nữ bộc này hốt hoảng bất chấp mọi chuyện, vội vàng vận khởi phi hành thuật mới học không lâu bay vút lên
Nhưng không ngờ đúng lúc nàng bay lên, lại cấp cho Dương Thần một cái thời cơ tuyệt hảo. Lúc này đây Dương Thần và nữ phó đang ở dưới mái nhà Thượng Quan Phong đang đứng, vừa vặn tạo thành thành một đường
Dưới chân xoay một vòng, cánh tay của Dương Thần bắt lấy đầu thiết côn, thân thể xoay vài vòng, mượn lực đem thiết côn mạnh mẽ nhổ bật ra sau đó phi lên. Nhìn như mục tiêu là nữ phó, kì thực cũng hướng về phía Thượng Quan Phong
Nữ nô đang ở trên không bỗng nhiên bàn chân bị nắm chặt bởi một lực lượng hùng hồn khiến cho bản thân nàng bị mất thăng bằng. Từ xa nhìn lại, tựa như Dương Thần một tay bắt lấy một chân nữ phó, vung lên cao đó hung hăng đạp xuống mặt đất
Thiết côn trên không, tốc độ không chút nào giảm, trực tiếp hướng về mặt Thượng Quan Phong đâm tới. Thượng Quan Phong nhất thời sắc mặt biến ảo.
/373
|