Hai đao vừa dứt, hai cái đầu người bay lên, tiên huyết văng khắp nơi, những người chung quanh một trận đại loạn.
"Nghiệt súc, ngươi đang làm cái gì?"
"Đồng môn tương tàn, khi sư diệt tổ!"
. . .
Vô số quở trách ùn ùn kéo đến, có mấy người gấp gáp thậm chí đã tế ra phù bảo, chỉ chờ Kim Đan tông sư chủ trì Thiên Thê ra lệnh một tiếng sẽ đem Dương Thần bầm thây vạn đoạn.
"Hừ!" Dương Thần hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói: "Ảo cảnh dù chân thực đến đâu, ở trong mắt ta, như trước vẫn là ảo cảnh, phá cho ta!"
Roạt !
Hết thảy tất cả đều tiêu thất, trước mắt Dương Thần chỉ còn một dãy bậc thang kéo dài tới tận trời xanh, vô biên vô hạn. Mà đứng trên mỗi bậc thang đều là một người, lạnh lùng nhìn Dương Thần
"Lạm sát kẻ vô tội, sau này chết không có chỗ chôn!" Trên bậc thang đầu tiên, một đệ tử Dương Thần từng gặp ở Dịch Tú sơn trang mở miệng
Chờ hắn nói hết câu, Dương Thần vung đao chém bay đầu, sau đó trực tiếp bước lên bậc thang thứ hai
"Giết người vô số, cẩn thận nhân quả báo ứng!" Người thứ hai trên bậc thang cũng là một đệ tử Dịch Tú sơn trang, cũng đồng dạng lên án Dương Thần hiếu sát. Dương Thần trả lời, hết sức đơn giản, chính là một đao, mặc kệ đối phương là ai, chỉ để ý thân thủ một đao, sau đó trực tiếp bước lên bậc thang tiếp theo
Tất cả mọi người đang nói cùng một cái đạo lý, một trăm, một nghìn, một vạn người, Dương Thần thậm chí không biết mình đã giết bao nhiêu người, nghe xong bao nhiêu câu. Thậm chí những đệ tử Thuần Dương Cung Dương Thần từng thấy qua đều đã bị hắn chém sạch, lúc này những kẻ xuất hiện đều phải báo tên trước rồi mới nói lý lẽ sau. Thái Thiên Môn, Càn Khôn môn, Ngũ Hành tông, Bích Dao Tiên Đảo, Thanh Vân tông, Thiên Quyền Tông vô số môn phái, toàn bộ bị Dương Thần nhất nhất chém giết.
Lý lẽ bọn họ nói, Dương Thần nghe không đếm được mấy lần, mà mỗi lần Dương Thần nghe thấy đều là một lần phải tự hỏi lại bản thân ( vấn tâm ). Một người nói dối không ai tin, mười người cũng không tin, nhưng trăm vạn người cùng nói thì chính kẻ nói thật mới phải hoài nghi chính mình. Thiên Thê còn gọi là vấn tâm lộ, danh bất hư truyền, lời mọi người nói ra, hầu như toàn bộ đều nhằm vào thân phận đao phủ của Dương Thần, mục đích chính là muốn Dương Thần dao động
Dương Thần biết chỉ cần trong nội tâm có một chút dao động, cũng sẽ lập tức bị Thiên Thê đẩy ra ngoài. Đổi thành bất luận kẻ nào, giết nhiều người như vậy, cũng sẽ có điểm nương tay. Coi như là tay không mềm, cũng sẽ có một chút nhẹ dạ. Chỉ là, những lời này đối với Dương Thần hoàn toàn không có bất kỳ tác dụng, Dương Thần chỉ máy móc tái diễn động tác huy đao, từng bước một bước trên bậc thang.
Người xuất hiện càng ngày càng có phân lượng, Trúc Cơ kỳ đệ tử, Kim Đan kỳ tông sư, những đệ tử này tu vi cao, đã không phải là dùng ngôn ngữ để nhiễu loạn tâm tư Dương Thần, thậm chí còn tăng thêm khí thế uy nghiêm đến áp bách, khiến Dương Thần khuất phục. Đáng tiếc là bất luận những người này dùng thủ đoạn dạng gì, Dương Thần luôn luôn bất vi sở động. Chỉ bất quá, Dương Thần trước lúc huy đao đều hỏi mình một câu, giết người xong có hối hận hay không ?. Ngắn ngủi sát na, Dương Thần mỗi lần có kết quả, đều là tuyệt không hối hận.
Nguyên bản cỗ ý chí Trảm Tiên đài vốn tiến nhập vào cơ thể Dương Thần, mãi cho đến sau khi hắn rời khỏi Trảm Tiên đài cũng chưa hề tiêu thất, mà như chìm vào ngủ đông, dù Dương Thần đã giết mấy người, nhưng hẳn vì là phàm nhân nên không kích động được nó. Bất quá hiện tại, Dương Thần không ngừng vấn tâm, không ngừng giết người, rốt cuộc cỗ sát khí đã tỉnh lại
Trước đây Dương Thần giết người thì giết người, chưa từng nghĩ tới giết người đúng hay không, hoặc là giết người có được hay không, nhưng hiện tại, mỗi một bước đi, Dương Thần đều phải suy nghĩ vấn đề như vậy. Mà mỗi một lần Dương Thần đạt được đáp án, đều là đối với nội tâm một lần ma luyện. Không hối hận chính là bản tâm, ý niệm càng kiên định, sát ý Trảm Tiên đài rốt cục cùng bản tâm Dương Thần từng giọt từng giọt dung hợp. Quá trình khảo vấn nội tâm Dương Thần, tựa hồ cũng gia tốc quá trình dung hợp đó, mỗi một lần vấn tâm, tựa hồ dung hợp một tia, mấy vạn bậc thang, mấy vạn đầu người, Dương Thần hầu như đã đem cổ sát ý dung hợp non nửa.
Mười vị Kim Đan tông sư chủ trì trận thế, sắc mặt đã càng ngày càng nghiêm túc. Nguyên bản còn tưởng rằng có thể dễ dàng ngăn chặn một tiểu tử luyện khí tầng hai kia, nhưng tình hình bây giờ thoạt nhìn, thập phần không ổn.
Dương Thần đã bước lên cấp Thiên giai thứ năm mươi mà chưa hề có dấu hiệu muốn dừng lại. Mấy Kim Đan tông sư tham gia thiết kế ảo cảnh đối phó với Dương Thần đã bắt đầu bị ảnh hưởng. Kim Đan tông sư, khí thế chẳng những không ngăn được Dương Thần, trái lại trên thân Dương Thần phát ra một cỗ sát khí sắc bén đến tột đỉnh, cho dù là Kim Đan tông sư, vừa tiếp xúc cổ ý chí cũng không khỏi toàn thân run rẩy. Cho dù là tuyệt thế hung ma, mấy người bọn hắn cũng không phát ra sợ hãi từ nội tâm như thế. Chỉ là, hiện tại đang chủ trì trận thế, đơn giản là vô pháp rời đi. Mười vị Kim Đan tông sư, có ít nhất chín vị đau khổ cắn răng chịu đựng khí thế kinh khủng trên thân Dương Thần truyền đến, làm cho người ta hầu như vô pháp đối mặt, muốn ngừng mà không được.
Không biết bao nhiêu tông sư trong lòng bắt đầu quở trách vị Thiên Quyền Tông nọ, hắn muốn báo thù cho đệ tử môn phái là Hàn Kiến Đức cũng tốt, giáo huấn Dương Thần cũng được, nhưng không nên lôi kéo bọn họ dựa vào thân phận đao phủ của Dương Thần để dựng huyễn cảnh. Kết quả bây giờ chẳng khác nào cưỡi hổ, sát khí Dương Thần càng ngày càng thịnh, bọn họ thậm chí không giám nghĩ sau quá trình Thiên thê ma luyện, cỗ sát khí đó lợi hại đến tình trạng nào
Bất quá bây giờ không ai còn tâm trí quan tâm điều đó, bọn họ quan tâm chính là, Dương Thần còn có thể chống đỡ bao lâu, bọn họ nhưng sắp chi trì không nổi nữa!
Bên ngoài, toàn bộ khán giả đã trợn mắt há mồm. Công Tôn Linh có thể leo lên sáu mươi hai cấp Thiên giai, chính là thiên tài trong thiên tài. Thế nhưng, hiện tại lại có một đệ tử Thuần Dương Cung khác cũng đã leo lên năm mươi cấp Thiên giai mà còn chưa muốn dừng, đây là cái gì? Năm nay Thuần Dương Cung thiên tài đại bạo phát ??
Kim Đan tông sư Thiên Quyền Tông trong lòng cũng là không ngừng kêu khổ, hắn nào biết, nhất thời bởi vì Công Tôn Linh đại phóng hào quang mà dẫn đến trong lòng không thăng bằng, hơn nữa sự tình Dương Thần chém Hàn Kiến Đức ở trong lòng thoáng cái bộc phát ra, ma xui quỷ khiến muốn lợi dụng thân phận đao phủ của Dương Thần, hủy diệt đạo cơ Dương Thần, hiện tại lại diễn biến thành cái dạng này.
Dùng việc liên tục khảo vấn Dương Thần giết người, chiêu này của vị tông sư Thiên Quyền Tông không thể nói là không độc. Nếu Dương Thần có một chút dao động đối với những người mình giết thì không chỉ đơn thuần là bị Thiên Thê bài xích, mà chính là lưu lại tỳ vết trong nội tâm. Lúc đó Dương Thần muốn đề cao tu vi đều bị tâm ma quấy phá, giữ được tính mạng xem như đã là kết quả tốt nhất.
Huyễn cảnh do tâm sinh, người bên ngoài không biết Dương Thần đối mặt với ảo cảnh gì. Bình thường khi tiếp nhận khảo hạch, mọi người ở trong ảo cảnh đều sẽ biết được nhược điểm của mình ở đâu mà sau đó tìm cách khắc phục. Mà ngay từ đầu chín vị tông sư đã liên thủ tính kế nên Dương Thần không có được cơ hội đó. Bất quá hiện tại, chẳng những Dương Thần chưa bị truyền xuống, trái lại mấy vị tông sư lại vô pháp dừng tay, linh lực toàn thân đều bị trận pháp hấp thu. Bất đắc dĩ, mấy vị tông sư liên tục nuốt linh dược, cố gắng duy trì. Bây giờ nếu họ buông tay lập tức sẽ bị trận pháp phản phệ, kết quả thật không giám nghĩ
"Ta không tin Nguyên Anh và đại thừa cao thủ cũng vô pháp áp chế hắn!" Có một tông sư trong lòng thầm kêu một tiếng, phốc, một ngụm máu huyết phun ra, sáp nhập vào trong trận thế Thiên Thê.
Oành ! Trước mặt Dương Thần xuất hiện một loạt cao thủ, mang theo vô cùng uy thế, dưới áp lực cực lớn, Dương Thần thậm chí cảm giác được bản thân dường như đã quỳ rạp xuống. Thế nhưng, trong lồng ngực trào lên một cố sát khí ý chí tuyệt không thua kém, khiến hắn lựa chọn đối mặt với những cao thủ này huy đao. Mỗi một bước đều vô cùng trắc trở, người bên ngoài nhìn thấy cược bộ Dương Thần đã chậm lại, dường như sẽ lập tức thất bại
Năm mươi bảy, năm mươi tám, năm mươi chín, mắt thấy Dương Thần sẽ vượt qua sáu mươi cấp Thiên giai, bên ngoài vô sô người đã triệt để im lặng. Thuần Dương Cung hai luyện khí kỳ đệ tử, quả thực chính là hai yêu nghiệt, những người này đã không biết nên làm sao hình dung.
Mà Dương Thần cước bộ tuy có chậm lại nhưng không có chút nào ngừng nghỉ, kiên định bước về phía trước.
Răng rắc, phảng phất một bước vượt qua một không gian khác, trước mặt Dương Thần đã xuất hiện cường giả linh giới như trong trí nhớ, mỗi lần đều xuất hiện hai người, đều khảo vấn hắn đúng một vấn đề. Bất quá áp lực những người này gây ra lại không tăng lên so với trước. Dương Thần hiểu rõ, những kim đan tông sư nếu may mắn có thể gặp qua nguyên anh kỳ và đại thừa kỳ, miễn cưỡng có thể bắt chước chút khí thế, nhưng cường giả linh giới thì họ vô pháp bắt chước vì bản thân họ cũng chẳng hình dung nổi
Ý chí Trảm Tiên đài không ngừng dung hợp, từa hồ Dương Thần giết cường giả càng mạnh thì tốc độ càng nhanh. Dương Thần chậm rãi bước trên thiên giai, bên ngoài mấy vị kim đan tông sư đã không thể kiên trì. Ngoại trừ Từ Thành Tín trước sau chỉ đơn thuần cung cấp linh lực, những người khác càng ngày càng tuyệt vọng
Tiền bối đã phi thăng linh giới hắn cũng giám chém, còn ai có thể ngăn bước hắn ? Dương Thần đã bước tới bậc thiên giai thứ tám mươi, trước nay chưa ai từng giám nghĩ tới, cùng lúc chín vị tông sư đã triệt để tuyệt vọng, đều đã miệng phun máu tươi, tinh thần ảm đạm sắp duy trì không nổi.
Thiên Quyền Tông đường chủ ngoại sự đường cắn răng liều mạng, liên tục phun ra hai ngụm tinh huyết vào trận thế, giận dữ nói thầm :"Linh giới ngươi giám chém, nhưng ta không tin đến cả thần tiên trên thiên đình ngươi cũng giám chém"
Mấy vị kim đan trao đổi thần thức với nhau, cuối cùng đều nhất trí cắn răng làm liều, quyết đấu phen cuối cùng, miệng liên tục phun ra tinh huyết nhập vào ảo trận. Đến bước này họ cũng chỉ có thể liều một lần
Dương Thần xuất hiện ở Thiên Đình, một điểm áp lực cũng không còn. Với những kẻ đã bị Dương Thần giết một lần, còn ngại giết thêm lần nữa sao ?
Cước bộ đang chậm lại của Dương Thần liền khôi phục tốc độ như ban đầu, bước như bay trên thiên giai, cuối cùng đã đi hết hai mươi cấp thiên giai cuối cùng. Dương Thần một bước lên cấp thiên giai cuối cùng, cũng là lúc toàn bộ Phù Không Sơn sôi trào.
Từ ngày Thiên Thê bị phát hiện tới nay, chưa một ai có thể leo hết Thiên thê, nay một đệ tử luyện khí tầng hai của Thuần Dương Cung đã làm nên truyền kỳ. Vô số đạo phù đưa tin được mọi người phát ra bay đầy bầu trời Phù Không Sơn, thiếu chút nữa đem ánh sáng hoàn toàn che mất. Mà cũng vào sát na Dương Thần đăng đỉnh, chín vị kim đan tông sư đều cuồng phun tiên huyết. Từ Thành Tín cũng đã duy trì không nổi, nhưng hắn chỉ tổn hao chút linh khí, rất nhanh liền có thể khôi phục. Hắn trong lòng mừng như điên, Thuần Dương Cung chưa bao giờ có thể rạng rỡ mặt mày như bây giờ.
Bất quá chín vị khác không may mắn như vậy, máu huyết đã khô héo, thậm chí lục phủ ngũ tạng kịch liệt chấn động, dù có linh đan diệu dược vô số cũng khó có thể khôi phục trong thời gian ngắn, có thể duy trì tu vi bản thân không bị rớt xuống một cảnh giới đã là may mắn lắm rồi
Hiện tại không ai chú ý tới mấy vị tông sư, tất cả ánh mắt đều tập trung lên thân ảnh đang đứng trên đỉnh thiên Thê, quang mang vạn trượng. Mọi người đều hiếu kỳ, không biết đi hết Thiên Thê sẽ phát sinh cơ duyên gì
Dương Thần lúc này đang ở trong quá trình dung hợp cuối cùng, tạm thời vô pháp hành động, nhưng từ Thiên Thê lại có linh lực cuồn cuộn dũng mãnh tràn vào thân thể hắn, phảng phất đang trợ giúp hắn hoàn thành dung hợp.
"Nghiệt súc, ngươi đang làm cái gì?"
"Đồng môn tương tàn, khi sư diệt tổ!"
. . .
Vô số quở trách ùn ùn kéo đến, có mấy người gấp gáp thậm chí đã tế ra phù bảo, chỉ chờ Kim Đan tông sư chủ trì Thiên Thê ra lệnh một tiếng sẽ đem Dương Thần bầm thây vạn đoạn.
"Hừ!" Dương Thần hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói: "Ảo cảnh dù chân thực đến đâu, ở trong mắt ta, như trước vẫn là ảo cảnh, phá cho ta!"
Roạt !
Hết thảy tất cả đều tiêu thất, trước mắt Dương Thần chỉ còn một dãy bậc thang kéo dài tới tận trời xanh, vô biên vô hạn. Mà đứng trên mỗi bậc thang đều là một người, lạnh lùng nhìn Dương Thần
"Lạm sát kẻ vô tội, sau này chết không có chỗ chôn!" Trên bậc thang đầu tiên, một đệ tử Dương Thần từng gặp ở Dịch Tú sơn trang mở miệng
Chờ hắn nói hết câu, Dương Thần vung đao chém bay đầu, sau đó trực tiếp bước lên bậc thang thứ hai
"Giết người vô số, cẩn thận nhân quả báo ứng!" Người thứ hai trên bậc thang cũng là một đệ tử Dịch Tú sơn trang, cũng đồng dạng lên án Dương Thần hiếu sát. Dương Thần trả lời, hết sức đơn giản, chính là một đao, mặc kệ đối phương là ai, chỉ để ý thân thủ một đao, sau đó trực tiếp bước lên bậc thang tiếp theo
Tất cả mọi người đang nói cùng một cái đạo lý, một trăm, một nghìn, một vạn người, Dương Thần thậm chí không biết mình đã giết bao nhiêu người, nghe xong bao nhiêu câu. Thậm chí những đệ tử Thuần Dương Cung Dương Thần từng thấy qua đều đã bị hắn chém sạch, lúc này những kẻ xuất hiện đều phải báo tên trước rồi mới nói lý lẽ sau. Thái Thiên Môn, Càn Khôn môn, Ngũ Hành tông, Bích Dao Tiên Đảo, Thanh Vân tông, Thiên Quyền Tông vô số môn phái, toàn bộ bị Dương Thần nhất nhất chém giết.
Lý lẽ bọn họ nói, Dương Thần nghe không đếm được mấy lần, mà mỗi lần Dương Thần nghe thấy đều là một lần phải tự hỏi lại bản thân ( vấn tâm ). Một người nói dối không ai tin, mười người cũng không tin, nhưng trăm vạn người cùng nói thì chính kẻ nói thật mới phải hoài nghi chính mình. Thiên Thê còn gọi là vấn tâm lộ, danh bất hư truyền, lời mọi người nói ra, hầu như toàn bộ đều nhằm vào thân phận đao phủ của Dương Thần, mục đích chính là muốn Dương Thần dao động
Dương Thần biết chỉ cần trong nội tâm có một chút dao động, cũng sẽ lập tức bị Thiên Thê đẩy ra ngoài. Đổi thành bất luận kẻ nào, giết nhiều người như vậy, cũng sẽ có điểm nương tay. Coi như là tay không mềm, cũng sẽ có một chút nhẹ dạ. Chỉ là, những lời này đối với Dương Thần hoàn toàn không có bất kỳ tác dụng, Dương Thần chỉ máy móc tái diễn động tác huy đao, từng bước một bước trên bậc thang.
Người xuất hiện càng ngày càng có phân lượng, Trúc Cơ kỳ đệ tử, Kim Đan kỳ tông sư, những đệ tử này tu vi cao, đã không phải là dùng ngôn ngữ để nhiễu loạn tâm tư Dương Thần, thậm chí còn tăng thêm khí thế uy nghiêm đến áp bách, khiến Dương Thần khuất phục. Đáng tiếc là bất luận những người này dùng thủ đoạn dạng gì, Dương Thần luôn luôn bất vi sở động. Chỉ bất quá, Dương Thần trước lúc huy đao đều hỏi mình một câu, giết người xong có hối hận hay không ?. Ngắn ngủi sát na, Dương Thần mỗi lần có kết quả, đều là tuyệt không hối hận.
Nguyên bản cỗ ý chí Trảm Tiên đài vốn tiến nhập vào cơ thể Dương Thần, mãi cho đến sau khi hắn rời khỏi Trảm Tiên đài cũng chưa hề tiêu thất, mà như chìm vào ngủ đông, dù Dương Thần đã giết mấy người, nhưng hẳn vì là phàm nhân nên không kích động được nó. Bất quá hiện tại, Dương Thần không ngừng vấn tâm, không ngừng giết người, rốt cuộc cỗ sát khí đã tỉnh lại
Trước đây Dương Thần giết người thì giết người, chưa từng nghĩ tới giết người đúng hay không, hoặc là giết người có được hay không, nhưng hiện tại, mỗi một bước đi, Dương Thần đều phải suy nghĩ vấn đề như vậy. Mà mỗi một lần Dương Thần đạt được đáp án, đều là đối với nội tâm một lần ma luyện. Không hối hận chính là bản tâm, ý niệm càng kiên định, sát ý Trảm Tiên đài rốt cục cùng bản tâm Dương Thần từng giọt từng giọt dung hợp. Quá trình khảo vấn nội tâm Dương Thần, tựa hồ cũng gia tốc quá trình dung hợp đó, mỗi một lần vấn tâm, tựa hồ dung hợp một tia, mấy vạn bậc thang, mấy vạn đầu người, Dương Thần hầu như đã đem cổ sát ý dung hợp non nửa.
Mười vị Kim Đan tông sư chủ trì trận thế, sắc mặt đã càng ngày càng nghiêm túc. Nguyên bản còn tưởng rằng có thể dễ dàng ngăn chặn một tiểu tử luyện khí tầng hai kia, nhưng tình hình bây giờ thoạt nhìn, thập phần không ổn.
Dương Thần đã bước lên cấp Thiên giai thứ năm mươi mà chưa hề có dấu hiệu muốn dừng lại. Mấy Kim Đan tông sư tham gia thiết kế ảo cảnh đối phó với Dương Thần đã bắt đầu bị ảnh hưởng. Kim Đan tông sư, khí thế chẳng những không ngăn được Dương Thần, trái lại trên thân Dương Thần phát ra một cỗ sát khí sắc bén đến tột đỉnh, cho dù là Kim Đan tông sư, vừa tiếp xúc cổ ý chí cũng không khỏi toàn thân run rẩy. Cho dù là tuyệt thế hung ma, mấy người bọn hắn cũng không phát ra sợ hãi từ nội tâm như thế. Chỉ là, hiện tại đang chủ trì trận thế, đơn giản là vô pháp rời đi. Mười vị Kim Đan tông sư, có ít nhất chín vị đau khổ cắn răng chịu đựng khí thế kinh khủng trên thân Dương Thần truyền đến, làm cho người ta hầu như vô pháp đối mặt, muốn ngừng mà không được.
Không biết bao nhiêu tông sư trong lòng bắt đầu quở trách vị Thiên Quyền Tông nọ, hắn muốn báo thù cho đệ tử môn phái là Hàn Kiến Đức cũng tốt, giáo huấn Dương Thần cũng được, nhưng không nên lôi kéo bọn họ dựa vào thân phận đao phủ của Dương Thần để dựng huyễn cảnh. Kết quả bây giờ chẳng khác nào cưỡi hổ, sát khí Dương Thần càng ngày càng thịnh, bọn họ thậm chí không giám nghĩ sau quá trình Thiên thê ma luyện, cỗ sát khí đó lợi hại đến tình trạng nào
Bất quá bây giờ không ai còn tâm trí quan tâm điều đó, bọn họ quan tâm chính là, Dương Thần còn có thể chống đỡ bao lâu, bọn họ nhưng sắp chi trì không nổi nữa!
Bên ngoài, toàn bộ khán giả đã trợn mắt há mồm. Công Tôn Linh có thể leo lên sáu mươi hai cấp Thiên giai, chính là thiên tài trong thiên tài. Thế nhưng, hiện tại lại có một đệ tử Thuần Dương Cung khác cũng đã leo lên năm mươi cấp Thiên giai mà còn chưa muốn dừng, đây là cái gì? Năm nay Thuần Dương Cung thiên tài đại bạo phát ??
Kim Đan tông sư Thiên Quyền Tông trong lòng cũng là không ngừng kêu khổ, hắn nào biết, nhất thời bởi vì Công Tôn Linh đại phóng hào quang mà dẫn đến trong lòng không thăng bằng, hơn nữa sự tình Dương Thần chém Hàn Kiến Đức ở trong lòng thoáng cái bộc phát ra, ma xui quỷ khiến muốn lợi dụng thân phận đao phủ của Dương Thần, hủy diệt đạo cơ Dương Thần, hiện tại lại diễn biến thành cái dạng này.
Dùng việc liên tục khảo vấn Dương Thần giết người, chiêu này của vị tông sư Thiên Quyền Tông không thể nói là không độc. Nếu Dương Thần có một chút dao động đối với những người mình giết thì không chỉ đơn thuần là bị Thiên Thê bài xích, mà chính là lưu lại tỳ vết trong nội tâm. Lúc đó Dương Thần muốn đề cao tu vi đều bị tâm ma quấy phá, giữ được tính mạng xem như đã là kết quả tốt nhất.
Huyễn cảnh do tâm sinh, người bên ngoài không biết Dương Thần đối mặt với ảo cảnh gì. Bình thường khi tiếp nhận khảo hạch, mọi người ở trong ảo cảnh đều sẽ biết được nhược điểm của mình ở đâu mà sau đó tìm cách khắc phục. Mà ngay từ đầu chín vị tông sư đã liên thủ tính kế nên Dương Thần không có được cơ hội đó. Bất quá hiện tại, chẳng những Dương Thần chưa bị truyền xuống, trái lại mấy vị tông sư lại vô pháp dừng tay, linh lực toàn thân đều bị trận pháp hấp thu. Bất đắc dĩ, mấy vị tông sư liên tục nuốt linh dược, cố gắng duy trì. Bây giờ nếu họ buông tay lập tức sẽ bị trận pháp phản phệ, kết quả thật không giám nghĩ
"Ta không tin Nguyên Anh và đại thừa cao thủ cũng vô pháp áp chế hắn!" Có một tông sư trong lòng thầm kêu một tiếng, phốc, một ngụm máu huyết phun ra, sáp nhập vào trong trận thế Thiên Thê.
Oành ! Trước mặt Dương Thần xuất hiện một loạt cao thủ, mang theo vô cùng uy thế, dưới áp lực cực lớn, Dương Thần thậm chí cảm giác được bản thân dường như đã quỳ rạp xuống. Thế nhưng, trong lồng ngực trào lên một cố sát khí ý chí tuyệt không thua kém, khiến hắn lựa chọn đối mặt với những cao thủ này huy đao. Mỗi một bước đều vô cùng trắc trở, người bên ngoài nhìn thấy cược bộ Dương Thần đã chậm lại, dường như sẽ lập tức thất bại
Năm mươi bảy, năm mươi tám, năm mươi chín, mắt thấy Dương Thần sẽ vượt qua sáu mươi cấp Thiên giai, bên ngoài vô sô người đã triệt để im lặng. Thuần Dương Cung hai luyện khí kỳ đệ tử, quả thực chính là hai yêu nghiệt, những người này đã không biết nên làm sao hình dung.
Mà Dương Thần cước bộ tuy có chậm lại nhưng không có chút nào ngừng nghỉ, kiên định bước về phía trước.
Răng rắc, phảng phất một bước vượt qua một không gian khác, trước mặt Dương Thần đã xuất hiện cường giả linh giới như trong trí nhớ, mỗi lần đều xuất hiện hai người, đều khảo vấn hắn đúng một vấn đề. Bất quá áp lực những người này gây ra lại không tăng lên so với trước. Dương Thần hiểu rõ, những kim đan tông sư nếu may mắn có thể gặp qua nguyên anh kỳ và đại thừa kỳ, miễn cưỡng có thể bắt chước chút khí thế, nhưng cường giả linh giới thì họ vô pháp bắt chước vì bản thân họ cũng chẳng hình dung nổi
Ý chí Trảm Tiên đài không ngừng dung hợp, từa hồ Dương Thần giết cường giả càng mạnh thì tốc độ càng nhanh. Dương Thần chậm rãi bước trên thiên giai, bên ngoài mấy vị kim đan tông sư đã không thể kiên trì. Ngoại trừ Từ Thành Tín trước sau chỉ đơn thuần cung cấp linh lực, những người khác càng ngày càng tuyệt vọng
Tiền bối đã phi thăng linh giới hắn cũng giám chém, còn ai có thể ngăn bước hắn ? Dương Thần đã bước tới bậc thiên giai thứ tám mươi, trước nay chưa ai từng giám nghĩ tới, cùng lúc chín vị tông sư đã triệt để tuyệt vọng, đều đã miệng phun máu tươi, tinh thần ảm đạm sắp duy trì không nổi.
Thiên Quyền Tông đường chủ ngoại sự đường cắn răng liều mạng, liên tục phun ra hai ngụm tinh huyết vào trận thế, giận dữ nói thầm :"Linh giới ngươi giám chém, nhưng ta không tin đến cả thần tiên trên thiên đình ngươi cũng giám chém"
Mấy vị kim đan trao đổi thần thức với nhau, cuối cùng đều nhất trí cắn răng làm liều, quyết đấu phen cuối cùng, miệng liên tục phun ra tinh huyết nhập vào ảo trận. Đến bước này họ cũng chỉ có thể liều một lần
Dương Thần xuất hiện ở Thiên Đình, một điểm áp lực cũng không còn. Với những kẻ đã bị Dương Thần giết một lần, còn ngại giết thêm lần nữa sao ?
Cước bộ đang chậm lại của Dương Thần liền khôi phục tốc độ như ban đầu, bước như bay trên thiên giai, cuối cùng đã đi hết hai mươi cấp thiên giai cuối cùng. Dương Thần một bước lên cấp thiên giai cuối cùng, cũng là lúc toàn bộ Phù Không Sơn sôi trào.
Từ ngày Thiên Thê bị phát hiện tới nay, chưa một ai có thể leo hết Thiên thê, nay một đệ tử luyện khí tầng hai của Thuần Dương Cung đã làm nên truyền kỳ. Vô số đạo phù đưa tin được mọi người phát ra bay đầy bầu trời Phù Không Sơn, thiếu chút nữa đem ánh sáng hoàn toàn che mất. Mà cũng vào sát na Dương Thần đăng đỉnh, chín vị kim đan tông sư đều cuồng phun tiên huyết. Từ Thành Tín cũng đã duy trì không nổi, nhưng hắn chỉ tổn hao chút linh khí, rất nhanh liền có thể khôi phục. Hắn trong lòng mừng như điên, Thuần Dương Cung chưa bao giờ có thể rạng rỡ mặt mày như bây giờ.
Bất quá chín vị khác không may mắn như vậy, máu huyết đã khô héo, thậm chí lục phủ ngũ tạng kịch liệt chấn động, dù có linh đan diệu dược vô số cũng khó có thể khôi phục trong thời gian ngắn, có thể duy trì tu vi bản thân không bị rớt xuống một cảnh giới đã là may mắn lắm rồi
Hiện tại không ai chú ý tới mấy vị tông sư, tất cả ánh mắt đều tập trung lên thân ảnh đang đứng trên đỉnh thiên Thê, quang mang vạn trượng. Mọi người đều hiếu kỳ, không biết đi hết Thiên Thê sẽ phát sinh cơ duyên gì
Dương Thần lúc này đang ở trong quá trình dung hợp cuối cùng, tạm thời vô pháp hành động, nhưng từ Thiên Thê lại có linh lực cuồn cuộn dũng mãnh tràn vào thân thể hắn, phảng phất đang trợ giúp hắn hoàn thành dung hợp.
/373
|