Trân Bảo Vợ Yêu

Chương 229: Bảo Châu mua nhà

/237


Thu tiền xong, nhớ tới hai anh em A Long A Hổ, hai người này đi theo hắn lâu nhất, danh hiệu bây giờ vẫn là tùy tùng của hắn, trong lòng Côn Sơn có chút áy náy, một bên điều hai người bọn họ đến Thượng Hải, một bên thấy cha của bọn họ đã lớn tuổi, đưa ông đến Hồng Kông, tặng một cái biệt thự làm lễ vật.

Hai anh em đều rất cảm kích, cha già đã nhiều năm, chưa từng ở qua nhà lớn như vậy, còn có chuyên gia chiếu cố, gặp người thì nói Côn Sơn đối đãi với gia đình bọn họ không tệ.

Côn Sơn chỉ là cảm giác mình thăng quan phát tài, nên chiếu cố các anh em theo hắn vào sanh ra tử.

Côn Sơn vung tiền như vậy, trong mắt người khác, là tiêu tiền như nước.

Lời này rơi vào tai người nào đó ở Thượng Hải, hắn nói: “Tổng đường chủ mới của Trí Đường này, xem ra cũng không có gì đặc biệt. Ném nhiều tiền như vậy ra ngoài, thật là đồ phá gia chi tử.”

Kim mỗ nghe xong không nhanh không chậm nâng chung trà lên nhìn trà thang xanh tươi trong chén nói: “Cậu thì biết cái gì? Hắn đây là đang thu mua lòng người, nói trắng ra là đang dùng bạc mua mạng. Hắn hiện tại thân là Tổng đường chủ, mạng của hắn đáng giá a! Có rất nhiều người muốn làm cho hắn rớt đài! Hắn muốn bảo vệ mình thì cần phải có nhân lực, hắn có thể tin ai? Thân tín. Muốn thân tín đối với hắn tốt, thiệt tình với hắn, thì hắn phải thiệt tình đối đãi bọn họ tốt. Bọn họ mới có thể vì hắn suy nghĩ, vì bảo hộ hắn thậm chí cả mạng cũng có thể không cần. Hắn bỏ ra nhiều tiền như vậy, tâm phúc của hắn rất khó bị người khác thu mua. Nếu như là người tham tiền, Lục Côn Sơn cho tiền. Nếu như là trọng tình nghĩa, Lục Côn Sơn dùng tiền biểu đạt tình nghĩa của hắn, quả thực làm cẩn thận. Đó là một cao thủ, người trẻ tuổi thông minh như vậy, không nhiều lắm, khó trách hắn mỗi năm nhẹ nhàng ngồi lên vị trí của A Kim.”

“Nhưng hắn mới đến, làm sao có thể là đối thủ của Hoàng gia ngài?” Ở trên đất Thượng Hải rộng lớn này, ai dám không nể mặt nhà Hoàng gia bọn họ?

“Cái đó chưa biết, hi vọng hắn đừng xen vào việc của người khác. Nước giếng không phạm nước sông, mọi người bình an vô sự. Nếu như giống A Kim thích xen vào việc của người khác, đừng trách tôi không để cho hắn mặt mũi.” Hoàng gia nói xong, đậy chén trà lại, đối với người bên cạnh nói: “Đi, gọi Mẫu Đơn vào hát một khúc Mẫu Đơn đình.”

“Vâng.” Tiểu đệ bên cạnh hắn gật đầu đi xuống.

Rất nhanh, chưa đợi trò hay lên sân khấu, lại có thủ hạ tiến lên, cung kính khẽ cúi đầu nói: “Hoàng gia, Thù ca đến rồi.”

Hoàng gia nghe vậy nhàn nhạt nói: “Đến đúng lúc, kêu hắn vào xem kịch với tôi, cái này xuất diễn tốt!”

Người đàn ông được gọi là Thù ca đi đến bên cạnh Hoàng gia hành lễ, đứng ở vị trí cách hắn một mét nói: “Hoàng gia khỏe.”

“Lão Thất, ngồi xuống xem kịch.”

Tâm tư Thù ca không nhìn kịch, hắn là vô sự không lên điện tam bảo, thù ca nói: “Hoàng gia, có chuyện, muốn hỏi ý của ngài.”

“Nói.”

“Tọa đường đại gia của Trí Đường là anh em của tôi, hắn muốn nhờ tôi giúp hắn làm một việc, sau đó đem căn nhà lớn số 13 trên đường Hồng Hi cho tôi.” Nghe rất mê người.

“Chuyện tốt a!”

“Nhưng chuyện hắn kêu tôi làm, tôi cảm thấy có chút không ổn, muốn hỏi ý kiến ngài.”

“Có quan hệ tới đường chủ mới của bọn họ?”

Thù ca gật đầu: “Vâng, bọn họ chính là muốn giáo huấn tên đó.”

Hoàng gia nghe xong nói: “Là cơ hội thứ thăm dò thực lực của hắn.”

“Vậy ý của Hoàng gia, là đồng ý?” Hoàng gia không mở miệng, hắn không dám công khai cùng Trí Đường đối nghịch, tuy hai bang phái có đôi khi sẽ gây một ít chuyện không thoải mái.

“Hai bang phái tầm cỡ đó quan trọng nhất là cái gì, tự cậu đoán đi .” Kim mỗ yêu tài, có câu nói hòa khí sinh tài, Lục Côn Sơn mới tới, không có tới tìm phiền toái, hắn hà tất gì đi đào cái tổ ong vò vẽ kia, vì một chút lợi nhỏ, khiến cho sứt đầu mẻ trán.

“Tôi hiểu được, đa tạ Hoàng gia chỉ điểm.” Thù ca tựa hồ sáng tỏ, nghĩ thông suốt cái gì, hắn nghĩ chính là, hai bang phái tầm đó, quan trọng nhất là năng lực, Hoàng gia không phải cũng nói là cơ hội thăm dò của hắn sao? Thăm dò như thế nào? Dùng thủ đoạn và vũ lực!

“Xem kịch.” Kim mỗ nói xong tiếp tục xem biểu diễn trên đài, tương đối tập trung.

Côn Sơn muốn dọn nhà, Cù thiếu nóng nảy, hỏi hắn: “Tôi đây làm sao bây giờ?”

“Nếu cậu đồng ý, theo chúng tôi đi Thượng Hải, tôi sẽ không bạc đãi cậu. Nhà ở bên này, cậu có thể giữ lại, cũng có thể bán đi.” Côn Sơn mới đầu cảm thấy hắn như kí sinh trùng, về sau cảm thấy có con ký sinh trùng này ở bên cạnh Bảo Châu, làm bạn với Bảo Châu cũng không tệ. Về sau đây là người anh em tốt của hắn, nếu anh em tốt thì có nạn cùng chịu, có phúc cùng hưởng.

“Được, dù sao tôi đã sớm muốn cùng cậu và Thiếu phu nhân ăn chùa ở không, làm sâu gạo cả đời. Tôi trở về sẽ đem nhà cửa bán đi, sau đó ở bên cạnh đại trạch của cậu ở Hồng Kông mua căn nhà nhỏ, tương lai đợi già rồi, tôi với cậu làm hàng xóm.” Hắn quyết định vô cùng dứt khoát.

Côn Sơn vỗ vỗ vai của hắn: “Anh em tốt. Cậu mua nhà ở bên cạnh nhà tôi, rất tốt. Như vậy Bảo Trân về sau về nhà mẹ đẻ rất gần.”

Cha vợ hắn cũng nhận được nhà lớn đi, may mắn lúc trước xây nhà, hắn có nghĩ đến tương lai phải đón hai lão ba về, trong đại trạch tổng cộng có ba căn nhà lớn, cha một nhà, cha Bảo Châu trong nhà, hắn và Bảo Châu ở một nhà, cha ở bên trái, cha vợ ở bên phải, Côn Sơn và Bảo Châu ở ở chính giữa.

Vốn cảm thấy đại trạch vắng vẻ, hiện tại vô cùng náo nhiệt, đám bà lớn hai bên nhà, bọn họ đánh bài không bao giờ sợ ba thiếu một nữa.

Tiểu Cù và Thẩm mẹ còn mang tới một đám người đi theo hắn, đem tất cả dàn xếp tốt về sau, Côn Sơn mang theo Bảo Châu và Tiểu Cù đi Thượng Hải.

Hắn nhờ bạn bè hỗ trợ thu thập một ít tư liệu nhà cửa, đều đưa cho Bảo Châu xem: “Mấy tư liệu này em xem đi, muốn đi chỗ nào kêu Tiểu Cù đi với em, thích nhà nào, chúng ta sẽ mua nhà đó.”

Bảo Châu gật đầu nhớ kỹ: “Ừm.”

Côn Sơn nói xong lại phân phó lái xe đưa bọn họ đi, trên đường lại phái mấy người đáng tin đi theo bảo vệ Bảo Châu, mới trở về thư phòng xử lý công việc.

Bảo Châu ngồi ở trong phòng khách khách sạn, nhìn một đống ảnh trước mắt, nhìn tới nhìn lui, đều sắp hoa mắt.

Tiểu Cù sớm đã nghĩ đến chỗ đi chơi: “Thiếu phu nhân, tôi với cô đi xung quanh! Cô thích đâu, chúng ta sẽ mua ở đó.”

Hai người chạy đến một văn phòng chuyên bán nhà ở Thượng Hải, cửa xe mở ra, Bảo Châu xuống xe, một vị quản lý đang đứng ở cửa ra vào tiễn khách chạy ra đón chào, nghe khẩu âm của Bảo Châu và Tiểu Cù, nghĩ thầm lại là người bên ngoài, thoạt nhìn còn rất có tiền, cười đối với Bảo Châu nói: “Vị phu nhân này, muốn mua nhà sao?”

“Phải!”

“Định mua dạng nhà nào?”

“Lớn.” Trải qua phong ba mua đảo lần trước, Bảo Châu hiện tại đối với lớn ưa thích không rời.


/237

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status