- A !!
Kuno giật mình, vội vàng túm áo Thương Nanh, khuyên can:
- Thiếu gia, ngươi không làm sao chứ, chúng ta sao đủ năng lực, vào sâu trong Ma thú sơn mạch chẳng phải là chịu chết sao ?
Trong ma thú sơn mạch, càng vào sâu cấp bậc ma thú càng cao, Kuno hiểu rất rõ, nếu chỉ với tu vi của hắn và thiếu gia, tiến vào khẳng định dữ nhiều lành ít.
- Chúng ta cẩn thận một chút là được, hơn nữa chúng ta cũng không đi săn ma thú, chỉ đi vòng quanh kiếm khoáng thạch và dược thảo, ở ngoài này căn bản là chẳng còn gì, ngươi không thấy tất cả đều tiến vào sâu bên trong sao ?
Thương Nanh uể oải nói.
- …….
Kuno không nói gì, chỉ nhìn Thương Nanh đầy vẻ tội nghiệp, hắn hy vọng thiếu gia nghĩ lại.
- Tốt rồi, đi thôi, nhanh lên một chút, chúng ta để ý một chút là được.
Thương Nanh phất tay nói, sau đó nhanh chóng tiến sâu vào trong Ma thú sơn mạch.
Thấy Thương Nanh cố chấp như vậy, Kuno chỉ biết thở dài, sau đó xách Sơn Hà Phủ đuổi theo.
Càng vào sâu trong Ma thú sơn mạch, ánh sáng càng thêm ảm đạm, vài con chim ẩn mình trên những cây đại thụ thỉnh thoảng lại kêu lên vài tiếng kì quái khiến hai người cảm thấy vô cùng hồi hộp.
- Thiếu gia, hay là trở về đi, từ từ nghĩ cách trả tiền cho lão Kiệt Khắc, ở đây rất nguy hiểm…
Kuno hoảng sợ khuyên, mặc dù trong thời gian này, thực lực của Kuno đã được đề cao rất nhiều, nhưng can đảm vẫn không tăng theo thực lực, ánh mắt hắn ngập tràn sợ hãi, luôn cảnh giác nhìn xung quanh.
- Nói thừa, nếu ngươi không run sợ thì sẽ không chết sao ?
Kuno ủy khuất nhìn Thương Nanh, hắn hiểu, thiếu gia vô cùng cố chấp, dù cho hắn nói trước mặt toàn xác chết, bệnh dịch sợ cũng chẳng có tác dụng, chỉ đành xách Sơn Hà Phủ, học theo Thương Nanh mò mẫm mấy bụi cỏ.
Một đoạn thời gian nặng nề trôi qua, Thương Nanh và Kuno đã đi được nửa giờ, trong khoảng thời gian này Thương Nanh cũng thu hoạch được chút ít, có cả vài cây thảo dược quý, hắn hi vọng có thể tìm được thêm một ít Ngả La Hoa, kiếm đủ hắn có thể chế tạo đơn dược để tiếp tục đả thông huyệt đạo.
Lòng tin tưởng càng lúc càng cao, hắn cũng dần cảm thấy Ma thú sơn mạch thú vị, trong lòng còn tính toán không biết sau này có nên làm lính đánh thuê hay không, hàng ngày tiến vào Ma thú sơn mạch thu hoạch tài phú.
Thương Nanh và Kuno thong thả lùng sục mà không biết rằng, nguy hiểm đang dần dần lại gần.
Một con Hỏa Diễm Cự Lang to bằng con nghé con đang ẩn nấp cách hai người không xa, đôi mắt đỏ rực tản ra quang mang u lãnh đang nhìn chằm chằm vào hai người, cái lưỡi to liếm liếm khóe miệng, nước miếng tràn ra, theo cặp răng nanh dữ tợn nhỏ xuống đất, hiển nhiên, nó đang rình rập “bữa tối”.
Nhị cấp Hỏa Diễm Cự Lang thực lực có thể so với tu vi của ma pháp sư, hơn nữa lực phòng ngự thân thể vô cùng khủng bố, một con Hỏa Diễm Cự Lang có thể coi như một đội ngũ ma pháp sư, chiến sĩ hợp thể…..vô cùng biến thái.
Thương Nanh dùng ma pháp trượng vạch bụi cỏ, tìm tòi dược thảo, trong lòng thầm tính toán, nếu đả thông được thêm huyệt đạo, sẽ có thể bố trí thêm trận thế, tâm trạng vô cùng vui vẻ.
Đột nhiên, hắn cau mày, hai mắt lộ hung quang, quay phắt lại, ánh mắt tập trung vào một bụi cỏ tương đối cao, hắn cảm giác được, tựa hồ ở đó có một cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào bọn hắn.
- Kuno, cẩn thận !!!
Thương Nanh nhanh chóng kéo Kuno lại gần,một tay cầm ma pháp trượng, bắt đầu ngâm xướng ma pháp.
Thấy thần sắc ngưng trọng của Thương Nanh, Kuno cũng nắm chặt Sơn Hà Phủ, bàn tay lấm tấm mồ hôi, hai mắt dán chặt vào bụi cỏ phía trước, đồng thời từ từ bước tới.
- Ngao….
Một tiếng kêu đinh tai nhức óc vang lên, tiếng gầm như sấm rền kinh thiên động địa, Hỏa Diễm Cự Lang, nhị cấp ma thú, trí tuệ tương đối cao, nó vốn đã rình hai người từ lâu, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới hai người lại phát hiện được hành tung của nó.
- Là Hỏa Diễm Cự Lang !!!
Thấy một con cự lang to lớn màu đỏ, to như con trâu con đang lao tới, Thương Nanh càng gấp gáp ngâm xướng ma pháp.
- Hỏa Diễm Cự Lang !!! Nhị cấp ma thú !!!
Nghe vậy, Kuno hít một hơi lạnh, vẻ mặt thập phần hoảng sợ, đây là nhị cấp ma thú…..chỉ bằng hai người họ làm sao có thể đánh thắng một đầu ma thú nhị cấp….đều là tại thiếu gia, tự dưng lại vào sâu như vậy, giờ tốt rồi, đụng phải nhị cấp ma thú, giờ chết không chỗ chôn !!..
- Xích viêm hỏa phượng !!!
Đúng lúc này, Thương Nanh cũng ngâm xướng ma pháp xong, ma pháp trượng nhẹ nhàng vung lên, trước mắt bùng lên một ngọn lửa, hình thành một con hỏa phượng hoàng cực lớn, tốc độ như sét đánh lao thẳng vào Hỏa Diễm Cự Lang.
- Ngao ô….
Hỏa Diễm Cự Lang đột ngột nằm rạp xuống, há một tru lên một tiếng, chỉ là tiếng tru lần này khác trước, sau tiếng tru, từ miệng nó phát ra một hỏa cầu cực lớn bắn vào Xích Viêm Hỏa Phượng.
- Bịch…..
Hỏa Phượng bị hỏa cầu oanh kích, biến mất không còn dấu vết, còn hỏa cầu của Cự Lang mặc dù uy lực giảm đi nhưng vẫn lao về phía Thương Nanh.
Thương Nanh cảm thấy da đầu tê dại, ma thú thật được lão thiên quá ưu ái, thân thể cực kỳ mạnh mẽ thì thôi lại có thể phát ra ma pháp không cần ngâm xướng, cứ thế há mồm là thuấn phát, Thương Nanh bắt đầu cảm thấy có chút cảm giác thất bại.
- Thiếu gia cẩn thân !!!
Kuno đang đi tới chợt phát hiện hỏa cầu tập kích thiếu gia, hắn khẩn trương tới cực điểm, vừa lao tới vừa thét lên.
Thương Nanh cũng cuống quit lăn một vòng, tránh thoát một kích này của Hỏa Diễm Cự Lang, thần sắc trên mặt vô cùng khó coi.
Kuno giật mình, vội vàng túm áo Thương Nanh, khuyên can:
- Thiếu gia, ngươi không làm sao chứ, chúng ta sao đủ năng lực, vào sâu trong Ma thú sơn mạch chẳng phải là chịu chết sao ?
Trong ma thú sơn mạch, càng vào sâu cấp bậc ma thú càng cao, Kuno hiểu rất rõ, nếu chỉ với tu vi của hắn và thiếu gia, tiến vào khẳng định dữ nhiều lành ít.
- Chúng ta cẩn thận một chút là được, hơn nữa chúng ta cũng không đi săn ma thú, chỉ đi vòng quanh kiếm khoáng thạch và dược thảo, ở ngoài này căn bản là chẳng còn gì, ngươi không thấy tất cả đều tiến vào sâu bên trong sao ?
Thương Nanh uể oải nói.
- …….
Kuno không nói gì, chỉ nhìn Thương Nanh đầy vẻ tội nghiệp, hắn hy vọng thiếu gia nghĩ lại.
- Tốt rồi, đi thôi, nhanh lên một chút, chúng ta để ý một chút là được.
Thương Nanh phất tay nói, sau đó nhanh chóng tiến sâu vào trong Ma thú sơn mạch.
Thấy Thương Nanh cố chấp như vậy, Kuno chỉ biết thở dài, sau đó xách Sơn Hà Phủ đuổi theo.
Càng vào sâu trong Ma thú sơn mạch, ánh sáng càng thêm ảm đạm, vài con chim ẩn mình trên những cây đại thụ thỉnh thoảng lại kêu lên vài tiếng kì quái khiến hai người cảm thấy vô cùng hồi hộp.
- Thiếu gia, hay là trở về đi, từ từ nghĩ cách trả tiền cho lão Kiệt Khắc, ở đây rất nguy hiểm…
Kuno hoảng sợ khuyên, mặc dù trong thời gian này, thực lực của Kuno đã được đề cao rất nhiều, nhưng can đảm vẫn không tăng theo thực lực, ánh mắt hắn ngập tràn sợ hãi, luôn cảnh giác nhìn xung quanh.
- Nói thừa, nếu ngươi không run sợ thì sẽ không chết sao ?
Kuno ủy khuất nhìn Thương Nanh, hắn hiểu, thiếu gia vô cùng cố chấp, dù cho hắn nói trước mặt toàn xác chết, bệnh dịch sợ cũng chẳng có tác dụng, chỉ đành xách Sơn Hà Phủ, học theo Thương Nanh mò mẫm mấy bụi cỏ.
Một đoạn thời gian nặng nề trôi qua, Thương Nanh và Kuno đã đi được nửa giờ, trong khoảng thời gian này Thương Nanh cũng thu hoạch được chút ít, có cả vài cây thảo dược quý, hắn hi vọng có thể tìm được thêm một ít Ngả La Hoa, kiếm đủ hắn có thể chế tạo đơn dược để tiếp tục đả thông huyệt đạo.
Lòng tin tưởng càng lúc càng cao, hắn cũng dần cảm thấy Ma thú sơn mạch thú vị, trong lòng còn tính toán không biết sau này có nên làm lính đánh thuê hay không, hàng ngày tiến vào Ma thú sơn mạch thu hoạch tài phú.
Thương Nanh và Kuno thong thả lùng sục mà không biết rằng, nguy hiểm đang dần dần lại gần.
Một con Hỏa Diễm Cự Lang to bằng con nghé con đang ẩn nấp cách hai người không xa, đôi mắt đỏ rực tản ra quang mang u lãnh đang nhìn chằm chằm vào hai người, cái lưỡi to liếm liếm khóe miệng, nước miếng tràn ra, theo cặp răng nanh dữ tợn nhỏ xuống đất, hiển nhiên, nó đang rình rập “bữa tối”.
Nhị cấp Hỏa Diễm Cự Lang thực lực có thể so với tu vi của ma pháp sư, hơn nữa lực phòng ngự thân thể vô cùng khủng bố, một con Hỏa Diễm Cự Lang có thể coi như một đội ngũ ma pháp sư, chiến sĩ hợp thể…..vô cùng biến thái.
Thương Nanh dùng ma pháp trượng vạch bụi cỏ, tìm tòi dược thảo, trong lòng thầm tính toán, nếu đả thông được thêm huyệt đạo, sẽ có thể bố trí thêm trận thế, tâm trạng vô cùng vui vẻ.
Đột nhiên, hắn cau mày, hai mắt lộ hung quang, quay phắt lại, ánh mắt tập trung vào một bụi cỏ tương đối cao, hắn cảm giác được, tựa hồ ở đó có một cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào bọn hắn.
- Kuno, cẩn thận !!!
Thương Nanh nhanh chóng kéo Kuno lại gần,một tay cầm ma pháp trượng, bắt đầu ngâm xướng ma pháp.
Thấy thần sắc ngưng trọng của Thương Nanh, Kuno cũng nắm chặt Sơn Hà Phủ, bàn tay lấm tấm mồ hôi, hai mắt dán chặt vào bụi cỏ phía trước, đồng thời từ từ bước tới.
- Ngao….
Một tiếng kêu đinh tai nhức óc vang lên, tiếng gầm như sấm rền kinh thiên động địa, Hỏa Diễm Cự Lang, nhị cấp ma thú, trí tuệ tương đối cao, nó vốn đã rình hai người từ lâu, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới hai người lại phát hiện được hành tung của nó.
- Là Hỏa Diễm Cự Lang !!!
Thấy một con cự lang to lớn màu đỏ, to như con trâu con đang lao tới, Thương Nanh càng gấp gáp ngâm xướng ma pháp.
- Hỏa Diễm Cự Lang !!! Nhị cấp ma thú !!!
Nghe vậy, Kuno hít một hơi lạnh, vẻ mặt thập phần hoảng sợ, đây là nhị cấp ma thú…..chỉ bằng hai người họ làm sao có thể đánh thắng một đầu ma thú nhị cấp….đều là tại thiếu gia, tự dưng lại vào sâu như vậy, giờ tốt rồi, đụng phải nhị cấp ma thú, giờ chết không chỗ chôn !!..
- Xích viêm hỏa phượng !!!
Đúng lúc này, Thương Nanh cũng ngâm xướng ma pháp xong, ma pháp trượng nhẹ nhàng vung lên, trước mắt bùng lên một ngọn lửa, hình thành một con hỏa phượng hoàng cực lớn, tốc độ như sét đánh lao thẳng vào Hỏa Diễm Cự Lang.
- Ngao ô….
Hỏa Diễm Cự Lang đột ngột nằm rạp xuống, há một tru lên một tiếng, chỉ là tiếng tru lần này khác trước, sau tiếng tru, từ miệng nó phát ra một hỏa cầu cực lớn bắn vào Xích Viêm Hỏa Phượng.
- Bịch…..
Hỏa Phượng bị hỏa cầu oanh kích, biến mất không còn dấu vết, còn hỏa cầu của Cự Lang mặc dù uy lực giảm đi nhưng vẫn lao về phía Thương Nanh.
Thương Nanh cảm thấy da đầu tê dại, ma thú thật được lão thiên quá ưu ái, thân thể cực kỳ mạnh mẽ thì thôi lại có thể phát ra ma pháp không cần ngâm xướng, cứ thế há mồm là thuấn phát, Thương Nanh bắt đầu cảm thấy có chút cảm giác thất bại.
- Thiếu gia cẩn thân !!!
Kuno đang đi tới chợt phát hiện hỏa cầu tập kích thiếu gia, hắn khẩn trương tới cực điểm, vừa lao tới vừa thét lên.
Thương Nanh cũng cuống quit lăn một vòng, tránh thoát một kích này của Hỏa Diễm Cự Lang, thần sắc trên mặt vô cùng khó coi.
/41
|