- Tây Mông, ngươi không sao chứ ? Vừ rồi ta nghe đám lính đánh thuê nói dong binh đoàn Cương Thứ khi dễ các ngươi, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì ?
Kalas đi rồi, Bối Tóa vội vàng hỏi Thương Nanh.
- Không có việc gì, ta đuổi chúng đi rồi !!!
Thương Nanh mỉm cười, nhẹ nhàng, tiêu sái nói.
Nghe vậy Bối Toa trừng mắt nhìn Thương Nanh nói:
- Ngươi cho rằng ngươi có năng lực đó sao, đoàn trưởng của dong binh đoàn Cương Thứ là một chiến sư, ngươi chỉ là một sơ cấp ma pháp sư, có thể đuổi hắn đi ?
Bối Toa phá lên cười
- Bối Toa tiểu thư, thiếu gia nói thật đó, dong binh đoàn Cương Thứ quả thực bị thiếu gia đuổi đi, chỉ bất quá không có đoàn trưởng ở đó, mà là phó đoàn trưởng thôi.
Kuno nghiêm túc nói
Nghe vậy, Bối Toa lắp bắp kinh hãi, dong binh đoàn Cương Thứ ở A Tư Đặc Lan thành cũng có danh tiếng, đối với biên chế của họ, Bối Toa cũng biết chút ít, phó đoàn trưởng của họ tất cả đều là chiến sĩ cao cấp.
- Sơ cấp ma pháp sư có thể đánh bại cao cấp chiến sĩ ?
Bối Toa kinh ngạc, rõ thực là hoang đường, nàng hếch mũi, bất mãn nói:
- Kuno, ta tưởng ngươi thật thà, không ngờ cũng học thói xấu, bắt đầu nói dối….
…..
Kuno không nói gì
- Được rồi, Bối Toa, Kuno nói thật đó, ngươi quên ta là ma pháp sư không gian hệ sao ?
Thương Nanh nở nụ cười xấu xa, nhìn Bối Toa đầy kỳ quái.
Bối Toa ngẩn người, lập tức giật mình, ma pháp trận của ma pháp sư không gian hệ quả thực là loại ma pháp khó phòng bị nhất, nếu có ma pháp trận trợ giúp, sơ cấp ma pháp sư Tây Mông chiến thắng chiến sĩ cao cấp quả có khả năng.
- Vừa rồi các ngươi bước ra từ chỗ này, có phải đó là ma pháp trận truyền thuyết….
Bối Toa kinh ngạc, rồi đột nhiên hỏi Thương Nanh.
- Đúng, đó là truyền tống trận
Thương Nanh gật đầu, khẳng định.
- Oa, Tây Mông, ngươi thực là thiên tài, mới nửa tháng đã từ sơ cấp ma pháp sư học đồ thăng cấp tới ma pháp sư sơ cấp, lại có thể khắc họa ma pháp trận, ngươi thật quá tuyệt vời !!
Bối Toa kinh hỉ hoan hô không ngừng, lại ôm chặt lấy cánh tay Thương Nanh.
- Hắc, hắc…
Thiếu gia được khen, Kuno cũng cảm thấy hoan hỉ lây, đứng một bên ngây ngốc cười.
Một lúc lâu sau, Bối Toa mới kiềm chế được cảm xúc, oán trách nói:
- Khó trách dong binh đoàn Cương Thứ lại gây phiền toái cho các ngươi, hóa ra các ngươi đoạt miếng ăn của bọn hắn.
Thương Nanh chợt tỏ vẻ xem thường, nghiêm mặt nói:
- Ta đoạt miếng ăn của chúng hồi nào, muốn ăn cơm, cần phải có bổn sự.
Bối Toa biết mình nói sai, nàng cười:
- Nói là nói vậy, nhưng dong binh đoàn Cương Thứ cũng rất khi dễ người ta, ai cạnh tranh với họ đều bị họ tìm cách tiêu diệt.
- Giờ có truyền tống trận, có ai ngốc đi thuê họ vận chuyển nữa, cứ như vậy thì dong binh đoàn Cương Thứ chỉ có húp gió tây bắc mà ăn, bọn họ nhất định không bỏ qua.
Bối Toa hoan hỉ chốc lát lại lo lắng.
- Yên tâm, khi công bố Truyền Tống Trận, ta có nói là có một ma pháp sư không gian hệ cường đại giúp đỡ, ta và Kuno chỉ quản kinh doanh mà thôi, có danh tiếng ma pháp sư không gian hệ tọa trấn, ta nghĩ dong binh đoàn Cương Thứ không dám làm quá đâu.
Thương Nanh bình thản nói
Bối Toa kinh ngạc cười:
- Không ngờ ngươi lại có đầu óc như vậy, cũng hy vọng được như ngươi nói.
Thương Nanh cười, sau đó chợt nói:
- Đi thôi, lần trước thiếu ngươi một bữa tiệc, hôm nay lại thu nhập không tệ, ta mời ngươi !!
Kuno nghe vậy, lập tức phụ họa bằng cách vỗ vỗ túi tiền căng đầy sau lưng.
- Tốt nha, ta không khách khí
Bối Toa cười tươi
- Đi thôi
Thương Nanh nhún vai, sau đó nắm lấy bàn tay mềm mại của nàng kéo đi. Bối Toa cũng không cảm giác gì khác thường, bọn họ từ nhỏ cùng lớn lên, nắm tay cũng không coi là thường.
Kuno thì líu ríu đi sau hai người
Bối Toa lâu lâu mới gặp Thương Nanh một lần, nàng tất nhiên không để hắn đi, ăn cơm xong, nàng kéo hắn đi dạo phố.
Dưới ánh đèn ngọc bích của phố chợ, Bối Toa như một con én nhỏ không biết mệt, bay tới, bay lui, tựa như cái gì trong mắt nàng cũng mới mẻ, cũng thú vị vậy, nàng ngắm nơi này, sờ nơi kia, vô cùng vui vẻ chơi đùa.
Chỉ có Kuno và Tây Mông là luôn miệng cười khổ, hôm nay bọn họ mới thấm thía nỗi khổ khi đưa nữ nhân đi dạo, Kuno thân thể cường tráng còn tốt một chút, Thương Nanh vốn thể chất yếu kém, một lúc sau hai chân bắt đầu xiêu vẹo, run rẩy, kêu khổ không ngừng.
- Tên xấu xa Tây Mông, nhanh lên một chút, cứ đứng đó làm gì hả.
Bối Toa chống nạnh, phùng má nhìn Tây Mông, ra vẻ vô cùng tức giận.
- Đại tiểu thư, tiểu nãi nãi, xem ta đây này, sắp mệt chết rồi !!
Tây Mông nhăn nhó, cầu xin
- Hừ, mới đi một chút đã hô mệt
Bối Toa lườm Tây Mông, bất mãn nói
Nghe vậy, Thương Nanh và Kuno chợt đổ mồ hôi lạnh, đi vậy mới là một chút ? Trời ạ, không phải đường phố A Tư Đặc Lan thành đã đi hết không dưới ba lần rồi sao ….
Bất quá, thấy Thương Nanh đầu đầy mồ hôi, sắc mặt cũng hơi tái, Bối Toa cuối cùng cũng mềm lòng nói:
- Thôi được rồi, không phải giả bộ đau khổ, hôm nay tạm tha cho ngươi, bất quá phải nhớ kỹ, về sau phải lo mà tập luyện thân thể, từ giờ khi bổn tiểu thư đi dạo ngươi sẽ phải theo hầu.
Nghe Bối Toa nói, Thương Nanh chợt cảm thấy hai chân mềm nhũn, thiếu chút nữa trực tiếp ngất xỉu, ông trời ạ, ngươi cho một đạo sấm sét đánh chết ta đi !!!
Vừa về tới nhà, hắn chợt nhớ ra rồi nói:
- Kuno, để Sơn Hà Phủ lại, ta giúp ngươi luyện một chút.
Kalas đi rồi, Bối Tóa vội vàng hỏi Thương Nanh.
- Không có việc gì, ta đuổi chúng đi rồi !!!
Thương Nanh mỉm cười, nhẹ nhàng, tiêu sái nói.
Nghe vậy Bối Toa trừng mắt nhìn Thương Nanh nói:
- Ngươi cho rằng ngươi có năng lực đó sao, đoàn trưởng của dong binh đoàn Cương Thứ là một chiến sư, ngươi chỉ là một sơ cấp ma pháp sư, có thể đuổi hắn đi ?
Bối Toa phá lên cười
- Bối Toa tiểu thư, thiếu gia nói thật đó, dong binh đoàn Cương Thứ quả thực bị thiếu gia đuổi đi, chỉ bất quá không có đoàn trưởng ở đó, mà là phó đoàn trưởng thôi.
Kuno nghiêm túc nói
Nghe vậy, Bối Toa lắp bắp kinh hãi, dong binh đoàn Cương Thứ ở A Tư Đặc Lan thành cũng có danh tiếng, đối với biên chế của họ, Bối Toa cũng biết chút ít, phó đoàn trưởng của họ tất cả đều là chiến sĩ cao cấp.
- Sơ cấp ma pháp sư có thể đánh bại cao cấp chiến sĩ ?
Bối Toa kinh ngạc, rõ thực là hoang đường, nàng hếch mũi, bất mãn nói:
- Kuno, ta tưởng ngươi thật thà, không ngờ cũng học thói xấu, bắt đầu nói dối….
…..
Kuno không nói gì
- Được rồi, Bối Toa, Kuno nói thật đó, ngươi quên ta là ma pháp sư không gian hệ sao ?
Thương Nanh nở nụ cười xấu xa, nhìn Bối Toa đầy kỳ quái.
Bối Toa ngẩn người, lập tức giật mình, ma pháp trận của ma pháp sư không gian hệ quả thực là loại ma pháp khó phòng bị nhất, nếu có ma pháp trận trợ giúp, sơ cấp ma pháp sư Tây Mông chiến thắng chiến sĩ cao cấp quả có khả năng.
- Vừa rồi các ngươi bước ra từ chỗ này, có phải đó là ma pháp trận truyền thuyết….
Bối Toa kinh ngạc, rồi đột nhiên hỏi Thương Nanh.
- Đúng, đó là truyền tống trận
Thương Nanh gật đầu, khẳng định.
- Oa, Tây Mông, ngươi thực là thiên tài, mới nửa tháng đã từ sơ cấp ma pháp sư học đồ thăng cấp tới ma pháp sư sơ cấp, lại có thể khắc họa ma pháp trận, ngươi thật quá tuyệt vời !!
Bối Toa kinh hỉ hoan hô không ngừng, lại ôm chặt lấy cánh tay Thương Nanh.
- Hắc, hắc…
Thiếu gia được khen, Kuno cũng cảm thấy hoan hỉ lây, đứng một bên ngây ngốc cười.
Một lúc lâu sau, Bối Toa mới kiềm chế được cảm xúc, oán trách nói:
- Khó trách dong binh đoàn Cương Thứ lại gây phiền toái cho các ngươi, hóa ra các ngươi đoạt miếng ăn của bọn hắn.
Thương Nanh chợt tỏ vẻ xem thường, nghiêm mặt nói:
- Ta đoạt miếng ăn của chúng hồi nào, muốn ăn cơm, cần phải có bổn sự.
Bối Toa biết mình nói sai, nàng cười:
- Nói là nói vậy, nhưng dong binh đoàn Cương Thứ cũng rất khi dễ người ta, ai cạnh tranh với họ đều bị họ tìm cách tiêu diệt.
- Giờ có truyền tống trận, có ai ngốc đi thuê họ vận chuyển nữa, cứ như vậy thì dong binh đoàn Cương Thứ chỉ có húp gió tây bắc mà ăn, bọn họ nhất định không bỏ qua.
Bối Toa hoan hỉ chốc lát lại lo lắng.
- Yên tâm, khi công bố Truyền Tống Trận, ta có nói là có một ma pháp sư không gian hệ cường đại giúp đỡ, ta và Kuno chỉ quản kinh doanh mà thôi, có danh tiếng ma pháp sư không gian hệ tọa trấn, ta nghĩ dong binh đoàn Cương Thứ không dám làm quá đâu.
Thương Nanh bình thản nói
Bối Toa kinh ngạc cười:
- Không ngờ ngươi lại có đầu óc như vậy, cũng hy vọng được như ngươi nói.
Thương Nanh cười, sau đó chợt nói:
- Đi thôi, lần trước thiếu ngươi một bữa tiệc, hôm nay lại thu nhập không tệ, ta mời ngươi !!
Kuno nghe vậy, lập tức phụ họa bằng cách vỗ vỗ túi tiền căng đầy sau lưng.
- Tốt nha, ta không khách khí
Bối Toa cười tươi
- Đi thôi
Thương Nanh nhún vai, sau đó nắm lấy bàn tay mềm mại của nàng kéo đi. Bối Toa cũng không cảm giác gì khác thường, bọn họ từ nhỏ cùng lớn lên, nắm tay cũng không coi là thường.
Kuno thì líu ríu đi sau hai người
Bối Toa lâu lâu mới gặp Thương Nanh một lần, nàng tất nhiên không để hắn đi, ăn cơm xong, nàng kéo hắn đi dạo phố.
Dưới ánh đèn ngọc bích của phố chợ, Bối Toa như một con én nhỏ không biết mệt, bay tới, bay lui, tựa như cái gì trong mắt nàng cũng mới mẻ, cũng thú vị vậy, nàng ngắm nơi này, sờ nơi kia, vô cùng vui vẻ chơi đùa.
Chỉ có Kuno và Tây Mông là luôn miệng cười khổ, hôm nay bọn họ mới thấm thía nỗi khổ khi đưa nữ nhân đi dạo, Kuno thân thể cường tráng còn tốt một chút, Thương Nanh vốn thể chất yếu kém, một lúc sau hai chân bắt đầu xiêu vẹo, run rẩy, kêu khổ không ngừng.
- Tên xấu xa Tây Mông, nhanh lên một chút, cứ đứng đó làm gì hả.
Bối Toa chống nạnh, phùng má nhìn Tây Mông, ra vẻ vô cùng tức giận.
- Đại tiểu thư, tiểu nãi nãi, xem ta đây này, sắp mệt chết rồi !!
Tây Mông nhăn nhó, cầu xin
- Hừ, mới đi một chút đã hô mệt
Bối Toa lườm Tây Mông, bất mãn nói
Nghe vậy, Thương Nanh và Kuno chợt đổ mồ hôi lạnh, đi vậy mới là một chút ? Trời ạ, không phải đường phố A Tư Đặc Lan thành đã đi hết không dưới ba lần rồi sao ….
Bất quá, thấy Thương Nanh đầu đầy mồ hôi, sắc mặt cũng hơi tái, Bối Toa cuối cùng cũng mềm lòng nói:
- Thôi được rồi, không phải giả bộ đau khổ, hôm nay tạm tha cho ngươi, bất quá phải nhớ kỹ, về sau phải lo mà tập luyện thân thể, từ giờ khi bổn tiểu thư đi dạo ngươi sẽ phải theo hầu.
Nghe Bối Toa nói, Thương Nanh chợt cảm thấy hai chân mềm nhũn, thiếu chút nữa trực tiếp ngất xỉu, ông trời ạ, ngươi cho một đạo sấm sét đánh chết ta đi !!!
Vừa về tới nhà, hắn chợt nhớ ra rồi nói:
- Kuno, để Sơn Hà Phủ lại, ta giúp ngươi luyện một chút.
/41
|