CHƯƠNG 178: KHÔNG PHẢI LÀM CHO MỌI NGƯỜI ĐỀU BIẾT HẾT À
Cô nói xong thì lại nhớ đến cái gì đó, khoác tay với Mục Điệp, nói: “Đều đặt ở đây hết đi, chắc có lẽ là không đủ rồi, đến nhà ăn gọi thêm một vài món, tôi với Xuyến Chi chắc chắn là ăn không hết nhiều như vậy.”
Mục Điệp lập tức lắc đầu, nhíu mày nói: “Như vậy sao được chứ, gần đây đúng là chị đã mệt mỏi quá rồi, cần phải bổ sung thêm dinh dưỡng, bọn tôi đến nhà ăn là được rồi.”
Thâm ý trong lời nói chỉ có hai người có thể hiểu, nhưng mà Lương Hạnh vẫn dở khóc dở cười nói: “Chất dinh dưỡng cũng không phải là cứ ăn no cứng mà có, dù tôi có ăn no cứng đến nỗi ăn không tiêu cũng không thể ăn hết được nhiều như vậy đâu, bỏ thì lãng phí lắm.”
Cô lại phất tay với những người khác, thúc giục nói: “Mau mau, đều đi mua cơm hết đi, tôi ở đây chờ mọi người, đói sắp chết rồi đây này.”
Có một cô gái nhướng mày trêu ghẹo nói: “Vậy thì cũng không được đâu, nếu như mà để cho Triệu tổng biết được vậy thì có phải là chúng ta không chịu nổi không."
Nếu như không phải là ở đây có nhiều người như vậy, cô thật sự muốn gọi điện thoại qua mắng cho một trận, cố ý gây thêm phiền phức cho cô đó à?
“Hì hì... được.”
“...”
Kết quả là một đám người giải quyết hết toàn bộ hai túi đồ ăn ở trong phòng bộ phận.
Sau bữa ăn là đến thời gian nghỉ trưa.
Lương Hạnh sắp xếp cho Xuyến Chi ngủ ở trên ghế sofa trong phòng làm việc, ngáp một cái, cô trở lại bàn làm việc ngồi gọi điện thoại cho Triệu Mịch Thanh.
“A lô.” Cô trầm giọng lên tiếng, ánh mắt còn xuyên qua cửa sổ nhìn về phía đối diện, mặc dù là cũng nhìn thấy không rõ ràng cho lắm.
1997755_1_25,60 1997755_2_25,60
Cô nói xong thì lại nhớ đến cái gì đó, khoác tay với Mục Điệp, nói: “Đều đặt ở đây hết đi, chắc có lẽ là không đủ rồi, đến nhà ăn gọi thêm một vài món, tôi với Xuyến Chi chắc chắn là ăn không hết nhiều như vậy.”
Mục Điệp lập tức lắc đầu, nhíu mày nói: “Như vậy sao được chứ, gần đây đúng là chị đã mệt mỏi quá rồi, cần phải bổ sung thêm dinh dưỡng, bọn tôi đến nhà ăn là được rồi.”
Thâm ý trong lời nói chỉ có hai người có thể hiểu, nhưng mà Lương Hạnh vẫn dở khóc dở cười nói: “Chất dinh dưỡng cũng không phải là cứ ăn no cứng mà có, dù tôi có ăn no cứng đến nỗi ăn không tiêu cũng không thể ăn hết được nhiều như vậy đâu, bỏ thì lãng phí lắm.”
Website này ăn trộm không ghi nguồn làm nhóm dịch Truyện hay online không có kinh phí dịch tiếp. Đọc chương đầy đủ CHƯƠNG 178: KHÔNG PHẢI LÀM CHO MỌI NGƯỜI ĐỀU BIẾT HẾT À.
Cô lại phất tay với những người khác, thúc giục nói: “Mau mau, đều đi mua cơm hết đi, tôi ở đây chờ mọi người, đói sắp chết rồi đây này.”
Ăn trộm từ Truyenhayonline.com vui lòng ghi nguồn
Có một cô gái nhướng mày trêu ghẹo nói: “Vậy thì cũng không được đâu, nếu như mà để cho Triệu tổng biết được vậy thì có phải là chúng ta không chịu nổi không."
Ăn trộm từ Truyenhayonline.com vui lòng ghi nguồn
Lương Hạnh: "..."Website này ăn trộm không ghi nguồn làm nhóm dịch Truyện hay online không có kinh phí dịch tiếp.
Cô im lặng đỡ trán, có chút xấu hổ lại có chút bất đắc dĩ: “Vậy nếu không thì... bây giờ tôi gọi điện thoại thông báo cho anh ta một tiếng.”Nếu như không phải là ở đây có nhiều người như vậy, cô thật sự muốn gọi điện thoại qua mắng cho một trận, cố ý gây thêm phiền phức cho cô đó à?
“Hì hì... được.”
Bạn đang đọc truyện trên website Truyện hay online.
Trong lúc nhất thời mọi người đều lộ ra biểu cảm nhiều chuyện mà nhìn cô.Bạn đang đọc truyện trên website Truyen hay online.com
“...”
Kết quả là một đám người giải quyết hết toàn bộ hai túi đồ ăn ở trong phòng bộ phận.
Sau bữa ăn là đến thời gian nghỉ trưa.
Lương Hạnh sắp xếp cho Xuyến Chi ngủ ở trên ghế sofa trong phòng làm việc, ngáp một cái, cô trở lại bàn làm việc ngồi gọi điện thoại cho Triệu Mịch Thanh.
Ăn trộm từ Truyen hay online.com vui lòng ghi nguồn.
“A lô.” Cô trầm giọng lên tiếng, ánh mắt còn xuyên qua cửa sổ nhìn về phía đối diện, mặc dù là cũng nhìn thấy không rõ ràng cho lắm.
1997755_1_25,60 1997755_2_25,60
/757
|