- Báo cáo thành chủ, chuyện trong cô nhi viện đã điều tra rõ rồi. Đám nhỏ cô nhi viện đều nói người nguyên thủy là Vu Nhai, Võ Qua và Từ Hắc Tử nói như vậy.
Người báo cáo thứ hai đến khẳng định suy đoán của Lãnh Thu Dương.
Mắt Bắc Đẩu thành chủ lóe tia sáng, trầm giọng nói:
- Lập tức phong tỏa Bắc Đẩu cô nhi viện, không được để ai tới gần, không cho ai lên tiếng nói người nguyên thủy là Vu Nhai. Phải rồi, mấy người rút khỏi Xích Sắc quân đoàn cũng vậy, ít nhất đừng để bọn họ lấy ra chứng cứ vững chắc. Suy đoán thì hễ có Vu Nhai xuất hiện là sẽ có người đoán này nọ, kệ nó.
- Tuân lệnh!
- Theo dõi gắt gao tình hình bên Dao Quang thành, tùy thời báo cáo.
- Tuân lệnh!
Lãnh Thu Dương vẫy tay:
- Làm đi.
Nhưng rồi Bắc Đẩu thành chủ chau mày, ra lệnh:
- Chờ chút, ra lệnh cưỡng chế các quân đoàn chuẩn bị tốt. Khi đến lúc chúng ta có lẽ chúng ta sẽ đi với thân phận điều đình, thông báo tin tổng chỉ huy cũ của Bắc Đẩu thành đã chết.
- Ý của thành chủ là?
- Không có ý gì, cứ làm theo đi.
Bắc Đẩu thành chủ lại vẫy tay,m nếu gã nói ra ẩn ý sẽ bị thuộc hạ bắn ngược. Xuất binh với thân phận điều đình nghĩa là Vu Nhai có cơ hội chặn lại Mông thân vương vây công, có cơ hội sống sót, thậm chí là đàm phán với Mông thân vương. Loại chuyện này quá hoang đường, nói ra có quỷ mới tin.
Nếu nói nhờ Độc Cô gia giúp đỡ Vu Nhai mang theo vài người nhà chạy đi Độc Cô gia tỵ nạn thì còn có thể, nhưng đàm phán là không thể nào. Ít nhất tất cả quan viên Bắc Đẩu thành đều cho rằng như vậy.
Tức là Vu Nhai có khả năng sống sót nhưng Dao Quang thành tuyệt đối không phòng thủ được.
Tuy bây giờ Dao Quang thành chưa bị công phá, phe Mông thân vương còn phải nhờ vào binh lực từ Bắc Đẩu hành tỉnh nhưng muốn điều binh từ nơi khác cũng không khó khăn gì, chẳng qua kéo dài thời gian. Mông thân vương dư sức phái mấy cao thủ đến, với thân phận của đệ nhất thân vương tìm vài thánh binh sư rất đơn giản, nhưng đây là dao mổ trâu giết gà.
Lãnh Thu Dương vẫn cảm thấy Vu Nhai có khả năng, gã tin tưởng Nghiêm Lôi cũng cùng cảm nhận.
Bắc Đẩu thành chủ vuốt bụng, khóe môi co giật. Cuối cùng Lãnh Thu Dương đã hiểu tại sao Nghiêm Lôi không đau còn gã thì quá đau, bây giờ vẫn đau. Tuy rằng không có thương gân động cốt nhưng Vu Nhai đánh trúng chỗ làm Lãnh Thu Dương đau đớn ít nhất nửa tháng.
Bắc Đẩu thành chủ nhỏ giọng nói:
- Lúc trước ta tính toán quá nhiều, nếu có cơ hội phải giúp tiểu tử cục gạch nghịch thiên này một tay.
Lãnh Thu Dương cười khổ, thầm nghĩ:
- Tiểu tử này quá nghịch thiên, bây giờ thực lực đến trình độ ta cảm giác không phải đối thủ của hắn. Thiên tài của Độc Cô gia đúng là thiên tài, dù lần này hắn không giữ được Dao Quang thành, chỉ cần hắn sống tiếp, với thiên phú như hắn sẽ khiến Mông thân vương rất nhức đầu. Chắc không lâu sau Vu Nhai sẽ đến thánh binh sư.
Thánh binh sư có chia mạnh yếu. Mông thân vương có thể chắp nối nhiều cao thủ thánh binh sư đê, trung đoạn nhưng muốn mời thánh binh sư cao đoạn sẽ phải trả giá lớn.
Về Vu Nhai, Bắc Đẩu thành chủ không có ánh mắt như lão viện trưởng nhưng gã cảm thấy hắn sẽ trở thành thánh binh sư cao đoạn.
Vu Nhai đã không phải là huyền binh giả cục gạch mà có một khối tấm thuẫn.
Trong mắt người ngoài thì Vu Nhai vẫn là song hệ huyền binh giả, cục gạch, Đại Địa chi thuẫn.
Trong khi Lãnh Thu Dương suy nghĩ xây dựng quan hệ tốt đẹp với Vu Nhai thì Nghiêm Lôi không hề bị thương cảm thán trong phòng:
- Ài, nữ nhi. Nếu lúc trước ta quyết tâm mạnh cuths, bức hôn thì tốt rồi. Giờ nhìn xem, thực lực của người ta mạnh hơn phụ thân ngươi. Chết tiệt, bây giờ có muốn bức hôn thì lão tử không đánh lại hắn.
Nghiêm Lôi cũng nhận được tin tức, gã chỉ than thở với trời, Nghiêm Sương không nghe thấy.
Nghiêm Lôi lắc đầu, nói:
- Thôi, chuyện số trời đã định không có đường hối hận.
Nghiêm Lôi nói lời như vậy chứng minh gã càng xem trọng Vu Nhai am hiểu sáng tạo kỳ tích hơn cả Lãnh Thu Dương, hoàn toàn tin tưởng hắn sẽ vượt qua cửa ải khó khăn này. Hết cách, ai bảo lần nào Nghiêm Lôi đặt cược vào Vu Nhai cũng thắng?
Nghiêm Lôi chửi um sùm:
- Tiểu tử chết tiệt, đã lợi hại như vậy còn diễn kịch y như thật trước mặt ta.
Lúc trước Nghiêm Lôi không cách nào tưởng tượng người nguyên thủy chính là Vu Nhai, đó là thiên binh sư lục đoạn. Dù tư tưởng của Nghiêm Lôi có rộng rãi cỡ nào cũng không nghĩ ra Vu Nhai sẽ tăng vọt nhanh như vậy.
Lúc trước Nghiêm Lôi nghe nói Vu Nhai lấy được hạng nhất Huyền Thần điện, thực lực đến trung đoạn địa binh sư thì gã sợ hết hồn.
Trong thư Nghiêm Sương viết cho Nghiêm Lôi biết nhiều hơn dân chúng bình thường của Bắc Đẩu hành tỉnh, nhưng làm gã thấy bực là nàng không hiểu quá nhiều. Vu Nhai bây giờ mạnh hơn Nghiêm Sương nói.
Nghiêm Sương không nói nhiều, nàng không kể Vu Nhai là U Hoang, hắn không chỉ có song hệ huyền binh bản mệnh.
Nghiêm Sương biết Vu Nhai là tam hệ huyền binh giả, hắn có Thất Tinh Thần Kích.
Rất nhanh Long Thực Thú5 thu được những mệnh lệnh của Lãnh Thu Dương, gã cười gian nói:
- Với cá tính của lão Lãnh nên cho hắn bị đau mấy ngày. Tiếc rằng bây giờ hắn không dám cược với mình nữa, ta có nên đi thăm bệnh không? Không đúng không đúng, lão tử cũng đang 'hôn mê', không thể bị người bắt gặp.
Tạm thời không có chuyện gì cho đám cao tầng Bắc Đẩu thành, bọn họ chỉ cần tiếp tục giả bộ hôn mê rồi chờ tin tức từ Dao Quang thành. Điều tiếc nuối duy nhất là không thể xem biểu diễn tại chỗ.
- Người Độc Cô gia, các ngươi thật sự muốn chống đối với hoàng thất sao?
Lúc này Dao Quang thành đang trình diễn kịch hay. Đoạn đầu cao trào đã qua, bây giờ là chửi lộn. Hết cách, lực lượng hai bên ngang nhau. Mông thân vương vốn cảm thấy Vu gia nho nhỏ chỉ cần gã lật tay một cái là sẽ tiêu diệt được ngay.
Dù toàn thể dân chúng Dao Quang thành đối đầu thì cùng lắm thêm một đám kiến.
Trong điều tra thì Vu gia chỉ là gia tộc hạng hai trong Dao Quang thành, Vu Nhai mới lên làm thành chu không được bao lâu, lòng người không ổn định, rất khó gom nhiều con kiến lại.
Nếu như là đối kháng với Ma Pháp đế quốc thì lòng người sẽ thống nhất, nhưng Ngũ Thanh là đệ nhất thân vương cả Huyền Binh đế quốc. Nghe tên Mông thân vương, thế lực cũ trong Dao Quang thành sẽ lật đật mở cổng thành ngay, thậm chí hỗ trợ tiêu diệt Vu gia.
Thế nên khi Mông thân vương nhận được tin tức liền tìm một gia tộc định nịnh bợ gã, một gia tộc lớn hơn Vu gia, Lạc gia rất nhiều trong Kích Lĩnh hành tỉnh, kêu bọn họ điều động quân đoàn tư nhân đến. Rất nhiều người muốn làm tay sai của đệ nhất thân vương, chỉ cần Mông thân vương thả ra tiếng gió thì sẽ không ít người đến thảo phạt.
Mông thân vương không làm chuyện bé xé ra to. Không phải nhi tử đã chết là chuyện nhỏ mà đối phó Vu gia là việc cỏn con, đệ nhất thân vương chỉ cần một quân đoàn tư nhân mạnh một chút cộng mấy cao thủ tâm phúc là đã đủ.
Người báo cáo thứ hai đến khẳng định suy đoán của Lãnh Thu Dương.
Mắt Bắc Đẩu thành chủ lóe tia sáng, trầm giọng nói:
- Lập tức phong tỏa Bắc Đẩu cô nhi viện, không được để ai tới gần, không cho ai lên tiếng nói người nguyên thủy là Vu Nhai. Phải rồi, mấy người rút khỏi Xích Sắc quân đoàn cũng vậy, ít nhất đừng để bọn họ lấy ra chứng cứ vững chắc. Suy đoán thì hễ có Vu Nhai xuất hiện là sẽ có người đoán này nọ, kệ nó.
- Tuân lệnh!
- Theo dõi gắt gao tình hình bên Dao Quang thành, tùy thời báo cáo.
- Tuân lệnh!
Lãnh Thu Dương vẫy tay:
- Làm đi.
Nhưng rồi Bắc Đẩu thành chủ chau mày, ra lệnh:
- Chờ chút, ra lệnh cưỡng chế các quân đoàn chuẩn bị tốt. Khi đến lúc chúng ta có lẽ chúng ta sẽ đi với thân phận điều đình, thông báo tin tổng chỉ huy cũ của Bắc Đẩu thành đã chết.
- Ý của thành chủ là?
- Không có ý gì, cứ làm theo đi.
Bắc Đẩu thành chủ lại vẫy tay,m nếu gã nói ra ẩn ý sẽ bị thuộc hạ bắn ngược. Xuất binh với thân phận điều đình nghĩa là Vu Nhai có cơ hội chặn lại Mông thân vương vây công, có cơ hội sống sót, thậm chí là đàm phán với Mông thân vương. Loại chuyện này quá hoang đường, nói ra có quỷ mới tin.
Nếu nói nhờ Độc Cô gia giúp đỡ Vu Nhai mang theo vài người nhà chạy đi Độc Cô gia tỵ nạn thì còn có thể, nhưng đàm phán là không thể nào. Ít nhất tất cả quan viên Bắc Đẩu thành đều cho rằng như vậy.
Tức là Vu Nhai có khả năng sống sót nhưng Dao Quang thành tuyệt đối không phòng thủ được.
Tuy bây giờ Dao Quang thành chưa bị công phá, phe Mông thân vương còn phải nhờ vào binh lực từ Bắc Đẩu hành tỉnh nhưng muốn điều binh từ nơi khác cũng không khó khăn gì, chẳng qua kéo dài thời gian. Mông thân vương dư sức phái mấy cao thủ đến, với thân phận của đệ nhất thân vương tìm vài thánh binh sư rất đơn giản, nhưng đây là dao mổ trâu giết gà.
Lãnh Thu Dương vẫn cảm thấy Vu Nhai có khả năng, gã tin tưởng Nghiêm Lôi cũng cùng cảm nhận.
Bắc Đẩu thành chủ vuốt bụng, khóe môi co giật. Cuối cùng Lãnh Thu Dương đã hiểu tại sao Nghiêm Lôi không đau còn gã thì quá đau, bây giờ vẫn đau. Tuy rằng không có thương gân động cốt nhưng Vu Nhai đánh trúng chỗ làm Lãnh Thu Dương đau đớn ít nhất nửa tháng.
Bắc Đẩu thành chủ nhỏ giọng nói:
- Lúc trước ta tính toán quá nhiều, nếu có cơ hội phải giúp tiểu tử cục gạch nghịch thiên này một tay.
Lãnh Thu Dương cười khổ, thầm nghĩ:
- Tiểu tử này quá nghịch thiên, bây giờ thực lực đến trình độ ta cảm giác không phải đối thủ của hắn. Thiên tài của Độc Cô gia đúng là thiên tài, dù lần này hắn không giữ được Dao Quang thành, chỉ cần hắn sống tiếp, với thiên phú như hắn sẽ khiến Mông thân vương rất nhức đầu. Chắc không lâu sau Vu Nhai sẽ đến thánh binh sư.
Thánh binh sư có chia mạnh yếu. Mông thân vương có thể chắp nối nhiều cao thủ thánh binh sư đê, trung đoạn nhưng muốn mời thánh binh sư cao đoạn sẽ phải trả giá lớn.
Về Vu Nhai, Bắc Đẩu thành chủ không có ánh mắt như lão viện trưởng nhưng gã cảm thấy hắn sẽ trở thành thánh binh sư cao đoạn.
Vu Nhai đã không phải là huyền binh giả cục gạch mà có một khối tấm thuẫn.
Trong mắt người ngoài thì Vu Nhai vẫn là song hệ huyền binh giả, cục gạch, Đại Địa chi thuẫn.
Trong khi Lãnh Thu Dương suy nghĩ xây dựng quan hệ tốt đẹp với Vu Nhai thì Nghiêm Lôi không hề bị thương cảm thán trong phòng:
- Ài, nữ nhi. Nếu lúc trước ta quyết tâm mạnh cuths, bức hôn thì tốt rồi. Giờ nhìn xem, thực lực của người ta mạnh hơn phụ thân ngươi. Chết tiệt, bây giờ có muốn bức hôn thì lão tử không đánh lại hắn.
Nghiêm Lôi cũng nhận được tin tức, gã chỉ than thở với trời, Nghiêm Sương không nghe thấy.
Nghiêm Lôi lắc đầu, nói:
- Thôi, chuyện số trời đã định không có đường hối hận.
Nghiêm Lôi nói lời như vậy chứng minh gã càng xem trọng Vu Nhai am hiểu sáng tạo kỳ tích hơn cả Lãnh Thu Dương, hoàn toàn tin tưởng hắn sẽ vượt qua cửa ải khó khăn này. Hết cách, ai bảo lần nào Nghiêm Lôi đặt cược vào Vu Nhai cũng thắng?
Nghiêm Lôi chửi um sùm:
- Tiểu tử chết tiệt, đã lợi hại như vậy còn diễn kịch y như thật trước mặt ta.
Lúc trước Nghiêm Lôi không cách nào tưởng tượng người nguyên thủy chính là Vu Nhai, đó là thiên binh sư lục đoạn. Dù tư tưởng của Nghiêm Lôi có rộng rãi cỡ nào cũng không nghĩ ra Vu Nhai sẽ tăng vọt nhanh như vậy.
Lúc trước Nghiêm Lôi nghe nói Vu Nhai lấy được hạng nhất Huyền Thần điện, thực lực đến trung đoạn địa binh sư thì gã sợ hết hồn.
Trong thư Nghiêm Sương viết cho Nghiêm Lôi biết nhiều hơn dân chúng bình thường của Bắc Đẩu hành tỉnh, nhưng làm gã thấy bực là nàng không hiểu quá nhiều. Vu Nhai bây giờ mạnh hơn Nghiêm Sương nói.
Nghiêm Sương không nói nhiều, nàng không kể Vu Nhai là U Hoang, hắn không chỉ có song hệ huyền binh bản mệnh.
Nghiêm Sương biết Vu Nhai là tam hệ huyền binh giả, hắn có Thất Tinh Thần Kích.
Rất nhanh Long Thực Thú5 thu được những mệnh lệnh của Lãnh Thu Dương, gã cười gian nói:
- Với cá tính của lão Lãnh nên cho hắn bị đau mấy ngày. Tiếc rằng bây giờ hắn không dám cược với mình nữa, ta có nên đi thăm bệnh không? Không đúng không đúng, lão tử cũng đang 'hôn mê', không thể bị người bắt gặp.
Tạm thời không có chuyện gì cho đám cao tầng Bắc Đẩu thành, bọn họ chỉ cần tiếp tục giả bộ hôn mê rồi chờ tin tức từ Dao Quang thành. Điều tiếc nuối duy nhất là không thể xem biểu diễn tại chỗ.
- Người Độc Cô gia, các ngươi thật sự muốn chống đối với hoàng thất sao?
Lúc này Dao Quang thành đang trình diễn kịch hay. Đoạn đầu cao trào đã qua, bây giờ là chửi lộn. Hết cách, lực lượng hai bên ngang nhau. Mông thân vương vốn cảm thấy Vu gia nho nhỏ chỉ cần gã lật tay một cái là sẽ tiêu diệt được ngay.
Dù toàn thể dân chúng Dao Quang thành đối đầu thì cùng lắm thêm một đám kiến.
Trong điều tra thì Vu gia chỉ là gia tộc hạng hai trong Dao Quang thành, Vu Nhai mới lên làm thành chu không được bao lâu, lòng người không ổn định, rất khó gom nhiều con kiến lại.
Nếu như là đối kháng với Ma Pháp đế quốc thì lòng người sẽ thống nhất, nhưng Ngũ Thanh là đệ nhất thân vương cả Huyền Binh đế quốc. Nghe tên Mông thân vương, thế lực cũ trong Dao Quang thành sẽ lật đật mở cổng thành ngay, thậm chí hỗ trợ tiêu diệt Vu gia.
Thế nên khi Mông thân vương nhận được tin tức liền tìm một gia tộc định nịnh bợ gã, một gia tộc lớn hơn Vu gia, Lạc gia rất nhiều trong Kích Lĩnh hành tỉnh, kêu bọn họ điều động quân đoàn tư nhân đến. Rất nhiều người muốn làm tay sai của đệ nhất thân vương, chỉ cần Mông thân vương thả ra tiếng gió thì sẽ không ít người đến thảo phạt.
Mông thân vương không làm chuyện bé xé ra to. Không phải nhi tử đã chết là chuyện nhỏ mà đối phó Vu gia là việc cỏn con, đệ nhất thân vương chỉ cần một quân đoàn tư nhân mạnh một chút cộng mấy cao thủ tâm phúc là đã đủ.
/1991
|