Mỗi lần đều làm người bất ngờ, lần này mọi người không rõ ràng tình huống chỉ có Vu Nhai là chạm mặt Cổ Duệ chi dân, còn gặp hai lần. Kỳ tích hơn nữa là Vu Nhai sống sót, giết một Cổ Duệ chi dân.
Tiểu tử kỳ tích như vậy làm sao Độc Cô gia chủ không chú trọng được? Cá tính của Độc Cô Chiến Huyền hay làm chuyện ngoài dự đoán người bình thường. Ví dụ Độc Cô gia chủ đồng ý cho Vu Nhai làm người khác họ Độc Cô gia, ví dụ biết rõ hắn đối địch với Độc Cô Chiến Phong vẫn giao lệnh bài chấp sự U Linh Ma Kiếm U Linh kiếm các cho hắn. Lần này Độc Cô Chiến Huyền sử dụng lực lượng kiếm ảnh trận cũng như vậy.
Nếu Vu Nhai thật sự dụ công chúa Nguyệt Lâm Sa theo về thì Độc Cô gia chủ sẽ thực hiện lời hứa chủ trì hôn lễ cho hai người.
Độc Cô Chiến Huyền, Độc Cô gia chủ hiện thời bá khí như vậy đấy.
Lão già Mê Thành, Độc Cô Thanh Hải không rối rắm nghĩ nhiều về lý do Độc Cô gia chủ chú trọng Vu Nhai, nói:
- Vu tiểu tử, ngươi ra được rồi, kêu người Dao Quang thành ra hết đi.
Vu Nhai cười nói:
- Trước khi sự việc giải quyết xong hết ta không dám ra ngoài.
Tuy Độc Cô gia chủ rất có sức uy hiếp nhưng gã không tự mình đến, cư dân Dao Quang thành không đồng lòng, vì an toàn Vu Nhai không dám đánh cược. Quan trọng nhất là Vu Nhai muốn cho Huyền Binh Đại Đế thấy hắn là đặc biệt duy nhất trong Huyền Binh đế quốc.
Huyền Binh Đại Đế không thể nào tự mình đến nhưng gã có thể phái trọng thần.
Chuyện trước mắt liên quan đến Mông thân vương, khi đó trời biết có khi nào vì trấn an đệ nhất thân vương mà bóp chết Vu Nhai không?
Lão già Mê Thành, Độc Cô Thanh Hải ngẩn người, nghĩ ngay đến điểm chính nên không nói gì nữa.
Khi lão già Mê Thành đòi vào thành thì bị Vu Nhai từ chối, lý do là:
- Thực lực của người quá cường đại, có thể sẽ phá trận cơ của ta. Tóm lại nếu người không vào, chờ khi xong chuyện ta tặng cho người một ích lợi siêu lớn, nếu không làm theo thì người đừng mong có được.
Buồn cười, cho lão già Mê Thành vào rồi lão sẽ đòi học long văn, không chừng phá hỏng hết trận pháp.
Lão già Mê Thành chịu bó tay với Vu Nhai, lão vừa muốn vào ngay vừa sợ hắn không cho ích lợi gì. Lúc trước Vu Nhai cho lão già Mê Thành những phù văn bí ẩn lão trân trọng nó vô cùng, đến bây giờ còn đang nghiên cứu.
Huống chi Liễu lão già có nhiều phù văn bí ẩn hơn lão.
Còn phù văn trận, tiểu tử này mới cho lão già Mê Thành có vài loại, tuy lão đã mở được cánh cửa nhưng có sẵn để nghiên ứu thì đơn giản hơn là dựa vào chính mình đơn giản phát mình ra. Cuối cùng không chừng sẽ học được nhiều thứ bí ẩn hơn.
Ta nhịn, nhịn, nhịn nhịn nhịn, khó chịu quá.
Thời gian không ngừng trôi, binh sĩ Bắc Đẩu hành tỉnh còn lại bắt dầu rút khỏi ngoại thành Dao Quang thành.
Hết cách, tuy trông trong thành bình tĩnh nhưng một hàng kiếm cắm trên tường thành làm tim mọi người đập nhanh. Huống chi có vực sâu phù văn nuốt người không nhả xương.
binh sĩ Bắc Đẩu hành tỉnh lui binh, mấy quan quân hỏi sự sống chết của binh sĩ đã vào thành.
Vu Nhai lạnh nhạt nói:
- Yên tâm, không ai chết, ta sẽ không giơ đồ đao với chiến sĩ của đế quốc. Trước khi sự việc điều tra ra manh mối, Huyền Binh Đại Đế chưa trả lại lẽ công bằng thì ta tạm thời không tha họ ra.
Mọi người kinh hoàng. Vu Nhai không giết người, nhưng đám binh sĩ Bắc Đẩu hành tỉnh đi vào rồi bặt vô âm tín, chẳng lẽ bên trong có khói độc gì sao? Nhưng không đúng, đó là mấy vạn người, không dễ làm mấy vạn huyền binh giả hôn mê.
Lúc trước Vu Nhai đến đột ngột, không có chuẩn bị, trừ phi hắn là dược sư.
Vu Nhai không thể là dược sư, nhưng trừ khả năng độc dược ra không còn cách nào khác, bọn họ không đoán ra được. Nhưng nghe nói mấy vạn người còn sống thì tất cả thở phào nhẹ nhõm, rất khó chấp nhận mấy vạn người chết hết.
Vu Nhai lạnh lùng nói:
- Đương nhiên nếu các ngươi còn nối giáo cho giặc thì ta không ngại giết vài người.
Để lại mấy vạn binh sĩ cũng không giúp ích gì, nhưng phải cho bọn họ trừng phạt, để họ tiếp tục sợ hãi trong Dao Quang thành. Trừng phạt bao lâu thì phải xem khi nào Huyền Binh Đại Đế phái người đến, nếu quá lâu thì binh sĩ Bắc Đẩu hành tỉnh cứ ở trong khủng hoảng, chịu đói khát đi. Bên trong có nhiều người đến với mong chờ đốt nhà giết người cướp của.
Thời gian trôi qua một ngày một đêm trong không khí nặng nề.
Không ai rời đi, không người mới tham gia vào thế giới căng thẳng, áp lực. Quanh Dao Quang thành thời gian như ngừng trôi, mọi người, mọi vật không nhúc nhích. Có khá nhiều ma thú bay, người lặng lẽ ẩn núp đến rồi đi, đi lại tới. Tin tức đã truyền đến Bắc Đẩu thành, sắp lan trnà khắp Bắc Đẩu hành tỉnh.
Truyền thuyết Vu Nhai bắt đầu từ bây giờ, mọi người còn đang mong chờ hắn có thể sống sót không?
Đám người kinh thán thủ đoạn của Vu Nhai bí ẩn, chờ đợi kết quả cuối cùng. Huyền Binh Đại Đế sẽ phái ai đến? Tiếp theo Mông thân vương sẽ làm gì? Đệ nhất thân vương cứ tiếp tục giằng co, chờ Vu Nhai phản công?
Lại một buổi sáng, thuộc hạ thánh binh sư của Mông thân vương đề nghị:
- Mông thân vương điện hạ, đã qua một ngày một đêm, không có người Độc Cô gia đến. Hay chúng ta làm liều đi, những kiếm này do kiếm khí tổ thành, không chừng chỉ trưng chơi. Từ Kiếm vực hành tỉnh bay đến đây, khoảng cách xa như vậy dù có năng lượng cường đại đến mây cũng đã tiêu hao sạch.
Vu Nhai không thả binh sĩ Bắc Đẩu hành tỉnh ra cũng vì lo lắng điều này, viện binh Độc Cô gia chưa đến.
Mông thân vương do dự:
- Nhưng mà . . .
Đừng nói bây giờ Mông thân vương không hoàn toàn nắm chắc xử lý Vu Nhai được, dù có tự tin thì gã sẽ phải đối diện Độc Cô gia điên cuồng trả thù. Độc Cô gia chủ đã lên tiếng thì sẽ không nể mặt bất cứ ai.
Độc Cô gia chủ phải nể mặt Huyền Binh Đại Đế, nhưng Độc Cô Chiến Huyền cũng nói là nếu Vu Nhai có lỗi thì không so đo, đây là nể mặt Huyền Binh Đại Đế, biểu thị gã sẽ không vô lý bao che. Nhưng nếu Hoàng Phủ Cung thật sự phản quốc, hãm hại chiến hữu của Vu Nhai thì Độc Cô gia chủ sẽ không nương tình giết người, dù đối phương có thân phận gì.
Bây giờ hòa giải cùng lắm là nhi tử của ngươi chết chưa hết tội, không chịu hòa giải vậy hãy cầu nguyện là Vu Nhai làm giả chứng cứ đi.
- Điện hạ . . .
Mông thân vương lạnh nhạt nói:
- Nếu các ngươi nắm chắc giết được họ Vu kia thì chúng ta ra tay. Trong một ngày một đêm các ngươi có nghĩ ra cách gì không?
Không nắm chắc giết người thì nói gì cũng bằng không.
- Cái này . . .
Các thánh binh sư nhìn nhau, câm nín. Tình huống trước mắt giống như trước kia, bọn họ bám giữ lão già Mê Thành, Độc Cô Thanh Hải rồi để binh sĩ Bắc Đẩu hành tỉnh xung phong? Sợ là bây giờ binh sĩ Bắc Đẩu hành tỉnh không còn đấu chí.
Tiểu tử kỳ tích như vậy làm sao Độc Cô gia chủ không chú trọng được? Cá tính của Độc Cô Chiến Huyền hay làm chuyện ngoài dự đoán người bình thường. Ví dụ Độc Cô gia chủ đồng ý cho Vu Nhai làm người khác họ Độc Cô gia, ví dụ biết rõ hắn đối địch với Độc Cô Chiến Phong vẫn giao lệnh bài chấp sự U Linh Ma Kiếm U Linh kiếm các cho hắn. Lần này Độc Cô Chiến Huyền sử dụng lực lượng kiếm ảnh trận cũng như vậy.
Nếu Vu Nhai thật sự dụ công chúa Nguyệt Lâm Sa theo về thì Độc Cô gia chủ sẽ thực hiện lời hứa chủ trì hôn lễ cho hai người.
Độc Cô Chiến Huyền, Độc Cô gia chủ hiện thời bá khí như vậy đấy.
Lão già Mê Thành, Độc Cô Thanh Hải không rối rắm nghĩ nhiều về lý do Độc Cô gia chủ chú trọng Vu Nhai, nói:
- Vu tiểu tử, ngươi ra được rồi, kêu người Dao Quang thành ra hết đi.
Vu Nhai cười nói:
- Trước khi sự việc giải quyết xong hết ta không dám ra ngoài.
Tuy Độc Cô gia chủ rất có sức uy hiếp nhưng gã không tự mình đến, cư dân Dao Quang thành không đồng lòng, vì an toàn Vu Nhai không dám đánh cược. Quan trọng nhất là Vu Nhai muốn cho Huyền Binh Đại Đế thấy hắn là đặc biệt duy nhất trong Huyền Binh đế quốc.
Huyền Binh Đại Đế không thể nào tự mình đến nhưng gã có thể phái trọng thần.
Chuyện trước mắt liên quan đến Mông thân vương, khi đó trời biết có khi nào vì trấn an đệ nhất thân vương mà bóp chết Vu Nhai không?
Lão già Mê Thành, Độc Cô Thanh Hải ngẩn người, nghĩ ngay đến điểm chính nên không nói gì nữa.
Khi lão già Mê Thành đòi vào thành thì bị Vu Nhai từ chối, lý do là:
- Thực lực của người quá cường đại, có thể sẽ phá trận cơ của ta. Tóm lại nếu người không vào, chờ khi xong chuyện ta tặng cho người một ích lợi siêu lớn, nếu không làm theo thì người đừng mong có được.
Buồn cười, cho lão già Mê Thành vào rồi lão sẽ đòi học long văn, không chừng phá hỏng hết trận pháp.
Lão già Mê Thành chịu bó tay với Vu Nhai, lão vừa muốn vào ngay vừa sợ hắn không cho ích lợi gì. Lúc trước Vu Nhai cho lão già Mê Thành những phù văn bí ẩn lão trân trọng nó vô cùng, đến bây giờ còn đang nghiên cứu.
Huống chi Liễu lão già có nhiều phù văn bí ẩn hơn lão.
Còn phù văn trận, tiểu tử này mới cho lão già Mê Thành có vài loại, tuy lão đã mở được cánh cửa nhưng có sẵn để nghiên ứu thì đơn giản hơn là dựa vào chính mình đơn giản phát mình ra. Cuối cùng không chừng sẽ học được nhiều thứ bí ẩn hơn.
Ta nhịn, nhịn, nhịn nhịn nhịn, khó chịu quá.
Thời gian không ngừng trôi, binh sĩ Bắc Đẩu hành tỉnh còn lại bắt dầu rút khỏi ngoại thành Dao Quang thành.
Hết cách, tuy trông trong thành bình tĩnh nhưng một hàng kiếm cắm trên tường thành làm tim mọi người đập nhanh. Huống chi có vực sâu phù văn nuốt người không nhả xương.
binh sĩ Bắc Đẩu hành tỉnh lui binh, mấy quan quân hỏi sự sống chết của binh sĩ đã vào thành.
Vu Nhai lạnh nhạt nói:
- Yên tâm, không ai chết, ta sẽ không giơ đồ đao với chiến sĩ của đế quốc. Trước khi sự việc điều tra ra manh mối, Huyền Binh Đại Đế chưa trả lại lẽ công bằng thì ta tạm thời không tha họ ra.
Mọi người kinh hoàng. Vu Nhai không giết người, nhưng đám binh sĩ Bắc Đẩu hành tỉnh đi vào rồi bặt vô âm tín, chẳng lẽ bên trong có khói độc gì sao? Nhưng không đúng, đó là mấy vạn người, không dễ làm mấy vạn huyền binh giả hôn mê.
Lúc trước Vu Nhai đến đột ngột, không có chuẩn bị, trừ phi hắn là dược sư.
Vu Nhai không thể là dược sư, nhưng trừ khả năng độc dược ra không còn cách nào khác, bọn họ không đoán ra được. Nhưng nghe nói mấy vạn người còn sống thì tất cả thở phào nhẹ nhõm, rất khó chấp nhận mấy vạn người chết hết.
Vu Nhai lạnh lùng nói:
- Đương nhiên nếu các ngươi còn nối giáo cho giặc thì ta không ngại giết vài người.
Để lại mấy vạn binh sĩ cũng không giúp ích gì, nhưng phải cho bọn họ trừng phạt, để họ tiếp tục sợ hãi trong Dao Quang thành. Trừng phạt bao lâu thì phải xem khi nào Huyền Binh Đại Đế phái người đến, nếu quá lâu thì binh sĩ Bắc Đẩu hành tỉnh cứ ở trong khủng hoảng, chịu đói khát đi. Bên trong có nhiều người đến với mong chờ đốt nhà giết người cướp của.
Thời gian trôi qua một ngày một đêm trong không khí nặng nề.
Không ai rời đi, không người mới tham gia vào thế giới căng thẳng, áp lực. Quanh Dao Quang thành thời gian như ngừng trôi, mọi người, mọi vật không nhúc nhích. Có khá nhiều ma thú bay, người lặng lẽ ẩn núp đến rồi đi, đi lại tới. Tin tức đã truyền đến Bắc Đẩu thành, sắp lan trnà khắp Bắc Đẩu hành tỉnh.
Truyền thuyết Vu Nhai bắt đầu từ bây giờ, mọi người còn đang mong chờ hắn có thể sống sót không?
Đám người kinh thán thủ đoạn của Vu Nhai bí ẩn, chờ đợi kết quả cuối cùng. Huyền Binh Đại Đế sẽ phái ai đến? Tiếp theo Mông thân vương sẽ làm gì? Đệ nhất thân vương cứ tiếp tục giằng co, chờ Vu Nhai phản công?
Lại một buổi sáng, thuộc hạ thánh binh sư của Mông thân vương đề nghị:
- Mông thân vương điện hạ, đã qua một ngày một đêm, không có người Độc Cô gia đến. Hay chúng ta làm liều đi, những kiếm này do kiếm khí tổ thành, không chừng chỉ trưng chơi. Từ Kiếm vực hành tỉnh bay đến đây, khoảng cách xa như vậy dù có năng lượng cường đại đến mây cũng đã tiêu hao sạch.
Vu Nhai không thả binh sĩ Bắc Đẩu hành tỉnh ra cũng vì lo lắng điều này, viện binh Độc Cô gia chưa đến.
Mông thân vương do dự:
- Nhưng mà . . .
Đừng nói bây giờ Mông thân vương không hoàn toàn nắm chắc xử lý Vu Nhai được, dù có tự tin thì gã sẽ phải đối diện Độc Cô gia điên cuồng trả thù. Độc Cô gia chủ đã lên tiếng thì sẽ không nể mặt bất cứ ai.
Độc Cô gia chủ phải nể mặt Huyền Binh Đại Đế, nhưng Độc Cô Chiến Huyền cũng nói là nếu Vu Nhai có lỗi thì không so đo, đây là nể mặt Huyền Binh Đại Đế, biểu thị gã sẽ không vô lý bao che. Nhưng nếu Hoàng Phủ Cung thật sự phản quốc, hãm hại chiến hữu của Vu Nhai thì Độc Cô gia chủ sẽ không nương tình giết người, dù đối phương có thân phận gì.
Bây giờ hòa giải cùng lắm là nhi tử của ngươi chết chưa hết tội, không chịu hòa giải vậy hãy cầu nguyện là Vu Nhai làm giả chứng cứ đi.
- Điện hạ . . .
Mông thân vương lạnh nhạt nói:
- Nếu các ngươi nắm chắc giết được họ Vu kia thì chúng ta ra tay. Trong một ngày một đêm các ngươi có nghĩ ra cách gì không?
Không nắm chắc giết người thì nói gì cũng bằng không.
- Cái này . . .
Các thánh binh sư nhìn nhau, câm nín. Tình huống trước mắt giống như trước kia, bọn họ bám giữ lão già Mê Thành, Độc Cô Thanh Hải rồi để binh sĩ Bắc Đẩu hành tỉnh xung phong? Sợ là bây giờ binh sĩ Bắc Đẩu hành tỉnh không còn đấu chí.
/1991
|