Vu Nhai ngơ ngác nhìn Thủy Tinh, thật lâu sau lên tiếng:
- Thủy Tinh, đa tạ nàng.
Nói gì chậm một bước, chẳng qua Thủy Tinh bị Dạ Tình cảm động, người sáng suốt đều nhìn ra. Thủy Tinh rất yêu Vu Nhai, nàng không muốn hắn khó xử, không muốn hắn biến thành nam nhân bội tình bạc nghĩa.
Chủ yếu nhất là quan niệm trên Thần Huyền đại lục, nam nhân cường đại có mấy nữ nhân không có gì lạ.
Thủy Tinh bá đạo hầm hừ:
- Hừ hừ! Ta vẫn chưa nói hết, dù ngươi giấu bao nhiêu nữ nhân thì ta phải là đứng đầu. Dù đối phương có thân phận gì, công chúa, biểu muội vân vân đều không được lấn qua ta.
Vu Nhai toát mồ hôi lạnh, cái gì công chúa? Biểu muội? Câu nói đầy ẩn ý.
Vu Nhai cười xòa nói:
- Đó là tất nhiên, nàng vĩnh viễn là vợ cả của ta.
Mắt Thủy Tinh trợn trắng, không dây dưa đề tài này, nàng đổi sang chuyện khác:
- Dạ Tình trở thành người của ngươi như thế nào?
Thủy Tinh rất để bụng chuyện này, bị Dạ Tình giành trước khiến nàng khó chịu vô cùng. Nếu không bị bất đắc dĩ, do Vu Nhai quá háo sắc thì Vu Nhai quyết định sẽ giận hắn mấy ngày.
Thủy Tinh hỏi xong nghĩ đến chuyện phòng the làm mặt nàng đỏ hồng, muốn đeo mặt nạ lên lại.
- Cái này là ngoài ý muốn, ta dùng thân phận U Hoang, không hề có ý định tán tỉnh nàng ta . . .
Vu Nhai ngồi trên tường thành kể chuyện hắn dùng thân phận U Hoang như thế nào, có chút chuyện Thủy Tinh đã sớm biết. U Hoang xảy ra quan hệ với Dạ Tình ngoài ý muốn như thế nào, chuyện hoang đường trong di tích Đế Long tộc làm Vu Nhai vừa dở khó dở cười vừa hâm mộ, ghen tỵ, cũng cảm động tình cảm của Dạ Tình dành cho U Hoang. Thủy Tinh khinh thường Vu Nhai, cái tên này ăn hiếp người ta, nhưng hắn là nam nhân của nàng, vốn nên là hắn ăn hiếp người ta chứ không phải bị ăn hiếp lại.
Thủy Tinh nghe Vu Nhai kể, nàng bôn ba nhiều ngày không chợp mắt nghỉ bỗng tựa vào ngực hắn, ngủ thiếp đi. Ánh trăng như tuyết, ánh mắt như lửa. Thủy Tinh không cười nhưng khuynh quốc khuynh thành. Dao Quang thành chưa xây dựng lại, hai người tựa vào nhau ngồi trên tường thành. Thiếu nữ ngủ, thiếu niên yên lặng nhìn nàng, hắn mỉm cười, bình tĩnh, dịu dàng.
Bất giác trời đã sáng, nhiều người qua lại.
Dạo gần đây mỗi buổi sáng luôn rất náo nhiệt. Trừ truyền thuyết Vu Nhai ra có nhiều người muốn xây dựng lại Dao Quang thành, xây thành càng to hơn. Những binh sĩ Bắc Đẩu hành tỉnh đến tấn công Dao Quang thành không rút về mà hỗ trợ xây thành.
Cùng lúc đó, Bắc Đẩu thành chủ phái vô số thợ xây đến, Nghiêm Lôi đại nhân tự mình tới trông coi. Ngày thứ hai khi Mông thân vương rời đi quan viên Bắc Đẩu thành tập thể không hôn mê, chạy tới bái kiến Thất hoàng tử.
Đám lãnh tụ Bắc Đẩu thành sớm gặp mặt Vu Nhai, trò chuyện. Lãnh Thu Dương buồn bực, biểu thị kháng nghị cú đấm của Vu Nhai lúc trước.
Tóm lại bây giờ Bắc Đẩu hành tỉnh tiến vào thời kỳ hài hòa, về phó Bắc Đẩu thành chủ, thống lĩnh tướng quân Động Minh yếu tắc, thành chủ Dao Quang thành vân vân, Vu Nhai sớm là Dao Quang thành chủ nhưng có Huyền Binh Đại Đế ban thưởng thì càng vinh diệu hơn. Những chuyện khác chờ xây Dao Quang thành xong Vu Nhai mới chính nhận việc, dù sao chạy không thoát.
Chuyện Vu gia đã sớm công khai, bây giờ đang xây dựng lại Vu gia mới.
Vu gia định xây Vu thành bên cạnh Dao Quang thành, đại gia tộc người ta toàn là tự mình xây thành. Nhưng nghĩ đến thực lực hiện giờ của Vu gia không quá mạnh, trừ Vu Nhai ra không còn ai nên đề nghị này bị phu định. Sau đó có người đề nghị Vu gia trực tiếp vào nội thành, nơi đó thuộc về Vu gia.
Đề nghị này được đồng ý ngay. Nội thành là nơi cuộc chiến vinh dự nhất Vu gia, tuy chỉ một mình Vu Nhai chiến đấu nhưng vẫn có ý nghĩa tượng trưng. Tóm lại nội thành sửa tên thành "Dao Quang Vu thành".
Vu Nhai lười quan tâm những chuyện tạp nham này, dù sao sẽ có rất nhiều người giải quyết giúp hắn. Vu Nhai chỉ cần xã giao là được, hắn còn chuyện quan trọng cần làm, đó là chữa mắt cho Thủy Tinh.
Vì có nhiều người nên chuyện Vu Nhai ôm Thủy Tinh tâm sự trên tường thành cũng không sao. Gió sớm se lạnh, tuy thực lực như Thủy Tinh sẽ không bị gì nhưng Vu Nhai bản năng không muốn nàng bị gió thổi. Vu Nhai ôm Thủy Tinh bay xuống thành.
Dạ Tình từ đâu chạy ra, cắn môi nhìn Vu Nhai, ngập ngừng:
- Vu Nhai, ta . . .
- Có chuyện gì?
Dạ Tình mở miệng nói:
- Ta . . . Ta đi đây, ta sẽ chúc phúc các ngươi.
Dạ Tình ở bên dưới quan sát hai người cả buổi. Khi Thủy Tinh chất vấn Vu Nhai thì Dạ Tình cảm giác nàng đã tiêu đời nhưng không dám quấy rầy, nàng chờ suốt một buổi tối mới đợi đến hai người bay xuống. Dạ Tình dứt khoát nói rõ.
Dạ Tình nói xong cố nén nước mắt xoay người định đi, nhưng tay nàng chợt bị người bắt lấy, không phải bàn tay to của Vu Nhai mà là bàn tay nhỏ nhắn trơn mềm. Dạ Tình giật mình quay đầu lại, từ khi nào Thủy Tinh nằm trong ngực Vu Nhai mở mắt ra.
Thủy Tinh chưa tỉnh ngủ nói với Dạ Tình:
- Ta là vợ cả!
Dạ Tình rơi lệ như mưa.
Vu Nhai lo hai nữ nhân sẽ đấu nhau cuối cùng kết thúc trong hòa bình. Tuy trước kia Dạ Tình, Thủy Tinh tranh đấu gay gắt nhưng tình cảm của Dạ Tình khiến Thủy Tinh cảm động, chấp nhận nàng. Dạ Tình thừa nhận Vu Nhai là vợ cả nên tất nhiên sống chung hòa bình. Về Tiểu Mỹ thì Thủy Tinh rất thích thiếu nữ nhỏ nhắn này, trước kia nàng đã chuẩn bị tâm lý, càng dễ chấp nhận hơn.
Vu Nhai không tránh khỏi bị oán trách háo sắc này nọ.
Hai ngày nay Vu Nhai muốn háo sắc cũng không rảnh làm. Không phải vấn đề Dao Quang thành chưa xây dựng xong, nội thành tức là Dao Quang Vu thành đang nhanh chóng được xây dựng. Huyền binh giả cộng với vô số binh sĩ Bắc Đẩu hành tỉnh hượp tác không mất bao nhiêu thời gian là làm xong, tuy có nhiều chỗ chưa suôn sẻ, cần chỉnh sửa lại. Ít nhất cột trụ trung tâm Vu gia có thể vào ở. Hết cách, Vu gia bây giờ là đứng đầu Bắc Đẩu hành tỉnh, coi như vuốt mông ngựa cũng phải nhanh chóng đưa bọn họ rời khỏi lều dã ngoại.
Vu Nhai không thể háo sắc là vì Thủy Tinh bôn ba mệt mỏi hai ngày cần nghỉ ngơi, ngươi không thể nào mới gặp mặt người ta đã chạy đi thân mật với Dạ Tình đi? Dù Vu Nhai muốn làm vậy nhưng Dạ Tình không chịu.
Vợ cả mới vừa chấp nhận mình đã chiếm lão công của người ta, lỡ vợ cả tức giận thì làm sao?
Về Tiểu Mỹ, thiếu nữ nhỏ nhắn như vậy đừng nói Dạ Tình che chở nàng, Thủy Tinh cũng cảm thấy nên để Tiểu Mỹ lớn một chút mới cho Vu Nhai đụng vào. Bây giờ Vu Nhai chỉ có thể phát thèm nhìn.
May mà hai ngày nay Vu Nhai không rảnh rỗi, hắn cố gắng chuyện chữa mắt cho Thủy Tinh.
Sáu phần, ma pháp chữa trị đã chuẩn bị, tài liệu luyện kim, dược vật Tinh Linh đều xong. Cần bày phù văn Đế Long tộc, về rèn cũng phải làm trước, bày trận pháp do ma tinh tổ thành.
- Thủy Tinh, đa tạ nàng.
Nói gì chậm một bước, chẳng qua Thủy Tinh bị Dạ Tình cảm động, người sáng suốt đều nhìn ra. Thủy Tinh rất yêu Vu Nhai, nàng không muốn hắn khó xử, không muốn hắn biến thành nam nhân bội tình bạc nghĩa.
Chủ yếu nhất là quan niệm trên Thần Huyền đại lục, nam nhân cường đại có mấy nữ nhân không có gì lạ.
Thủy Tinh bá đạo hầm hừ:
- Hừ hừ! Ta vẫn chưa nói hết, dù ngươi giấu bao nhiêu nữ nhân thì ta phải là đứng đầu. Dù đối phương có thân phận gì, công chúa, biểu muội vân vân đều không được lấn qua ta.
Vu Nhai toát mồ hôi lạnh, cái gì công chúa? Biểu muội? Câu nói đầy ẩn ý.
Vu Nhai cười xòa nói:
- Đó là tất nhiên, nàng vĩnh viễn là vợ cả của ta.
Mắt Thủy Tinh trợn trắng, không dây dưa đề tài này, nàng đổi sang chuyện khác:
- Dạ Tình trở thành người của ngươi như thế nào?
Thủy Tinh rất để bụng chuyện này, bị Dạ Tình giành trước khiến nàng khó chịu vô cùng. Nếu không bị bất đắc dĩ, do Vu Nhai quá háo sắc thì Vu Nhai quyết định sẽ giận hắn mấy ngày.
Thủy Tinh hỏi xong nghĩ đến chuyện phòng the làm mặt nàng đỏ hồng, muốn đeo mặt nạ lên lại.
- Cái này là ngoài ý muốn, ta dùng thân phận U Hoang, không hề có ý định tán tỉnh nàng ta . . .
Vu Nhai ngồi trên tường thành kể chuyện hắn dùng thân phận U Hoang như thế nào, có chút chuyện Thủy Tinh đã sớm biết. U Hoang xảy ra quan hệ với Dạ Tình ngoài ý muốn như thế nào, chuyện hoang đường trong di tích Đế Long tộc làm Vu Nhai vừa dở khó dở cười vừa hâm mộ, ghen tỵ, cũng cảm động tình cảm của Dạ Tình dành cho U Hoang. Thủy Tinh khinh thường Vu Nhai, cái tên này ăn hiếp người ta, nhưng hắn là nam nhân của nàng, vốn nên là hắn ăn hiếp người ta chứ không phải bị ăn hiếp lại.
Thủy Tinh nghe Vu Nhai kể, nàng bôn ba nhiều ngày không chợp mắt nghỉ bỗng tựa vào ngực hắn, ngủ thiếp đi. Ánh trăng như tuyết, ánh mắt như lửa. Thủy Tinh không cười nhưng khuynh quốc khuynh thành. Dao Quang thành chưa xây dựng lại, hai người tựa vào nhau ngồi trên tường thành. Thiếu nữ ngủ, thiếu niên yên lặng nhìn nàng, hắn mỉm cười, bình tĩnh, dịu dàng.
Bất giác trời đã sáng, nhiều người qua lại.
Dạo gần đây mỗi buổi sáng luôn rất náo nhiệt. Trừ truyền thuyết Vu Nhai ra có nhiều người muốn xây dựng lại Dao Quang thành, xây thành càng to hơn. Những binh sĩ Bắc Đẩu hành tỉnh đến tấn công Dao Quang thành không rút về mà hỗ trợ xây thành.
Cùng lúc đó, Bắc Đẩu thành chủ phái vô số thợ xây đến, Nghiêm Lôi đại nhân tự mình tới trông coi. Ngày thứ hai khi Mông thân vương rời đi quan viên Bắc Đẩu thành tập thể không hôn mê, chạy tới bái kiến Thất hoàng tử.
Đám lãnh tụ Bắc Đẩu thành sớm gặp mặt Vu Nhai, trò chuyện. Lãnh Thu Dương buồn bực, biểu thị kháng nghị cú đấm của Vu Nhai lúc trước.
Tóm lại bây giờ Bắc Đẩu hành tỉnh tiến vào thời kỳ hài hòa, về phó Bắc Đẩu thành chủ, thống lĩnh tướng quân Động Minh yếu tắc, thành chủ Dao Quang thành vân vân, Vu Nhai sớm là Dao Quang thành chủ nhưng có Huyền Binh Đại Đế ban thưởng thì càng vinh diệu hơn. Những chuyện khác chờ xây Dao Quang thành xong Vu Nhai mới chính nhận việc, dù sao chạy không thoát.
Chuyện Vu gia đã sớm công khai, bây giờ đang xây dựng lại Vu gia mới.
Vu gia định xây Vu thành bên cạnh Dao Quang thành, đại gia tộc người ta toàn là tự mình xây thành. Nhưng nghĩ đến thực lực hiện giờ của Vu gia không quá mạnh, trừ Vu Nhai ra không còn ai nên đề nghị này bị phu định. Sau đó có người đề nghị Vu gia trực tiếp vào nội thành, nơi đó thuộc về Vu gia.
Đề nghị này được đồng ý ngay. Nội thành là nơi cuộc chiến vinh dự nhất Vu gia, tuy chỉ một mình Vu Nhai chiến đấu nhưng vẫn có ý nghĩa tượng trưng. Tóm lại nội thành sửa tên thành "Dao Quang Vu thành".
Vu Nhai lười quan tâm những chuyện tạp nham này, dù sao sẽ có rất nhiều người giải quyết giúp hắn. Vu Nhai chỉ cần xã giao là được, hắn còn chuyện quan trọng cần làm, đó là chữa mắt cho Thủy Tinh.
Vì có nhiều người nên chuyện Vu Nhai ôm Thủy Tinh tâm sự trên tường thành cũng không sao. Gió sớm se lạnh, tuy thực lực như Thủy Tinh sẽ không bị gì nhưng Vu Nhai bản năng không muốn nàng bị gió thổi. Vu Nhai ôm Thủy Tinh bay xuống thành.
Dạ Tình từ đâu chạy ra, cắn môi nhìn Vu Nhai, ngập ngừng:
- Vu Nhai, ta . . .
- Có chuyện gì?
Dạ Tình mở miệng nói:
- Ta . . . Ta đi đây, ta sẽ chúc phúc các ngươi.
Dạ Tình ở bên dưới quan sát hai người cả buổi. Khi Thủy Tinh chất vấn Vu Nhai thì Dạ Tình cảm giác nàng đã tiêu đời nhưng không dám quấy rầy, nàng chờ suốt một buổi tối mới đợi đến hai người bay xuống. Dạ Tình dứt khoát nói rõ.
Dạ Tình nói xong cố nén nước mắt xoay người định đi, nhưng tay nàng chợt bị người bắt lấy, không phải bàn tay to của Vu Nhai mà là bàn tay nhỏ nhắn trơn mềm. Dạ Tình giật mình quay đầu lại, từ khi nào Thủy Tinh nằm trong ngực Vu Nhai mở mắt ra.
Thủy Tinh chưa tỉnh ngủ nói với Dạ Tình:
- Ta là vợ cả!
Dạ Tình rơi lệ như mưa.
Vu Nhai lo hai nữ nhân sẽ đấu nhau cuối cùng kết thúc trong hòa bình. Tuy trước kia Dạ Tình, Thủy Tinh tranh đấu gay gắt nhưng tình cảm của Dạ Tình khiến Thủy Tinh cảm động, chấp nhận nàng. Dạ Tình thừa nhận Vu Nhai là vợ cả nên tất nhiên sống chung hòa bình. Về Tiểu Mỹ thì Thủy Tinh rất thích thiếu nữ nhỏ nhắn này, trước kia nàng đã chuẩn bị tâm lý, càng dễ chấp nhận hơn.
Vu Nhai không tránh khỏi bị oán trách háo sắc này nọ.
Hai ngày nay Vu Nhai muốn háo sắc cũng không rảnh làm. Không phải vấn đề Dao Quang thành chưa xây dựng xong, nội thành tức là Dao Quang Vu thành đang nhanh chóng được xây dựng. Huyền binh giả cộng với vô số binh sĩ Bắc Đẩu hành tỉnh hượp tác không mất bao nhiêu thời gian là làm xong, tuy có nhiều chỗ chưa suôn sẻ, cần chỉnh sửa lại. Ít nhất cột trụ trung tâm Vu gia có thể vào ở. Hết cách, Vu gia bây giờ là đứng đầu Bắc Đẩu hành tỉnh, coi như vuốt mông ngựa cũng phải nhanh chóng đưa bọn họ rời khỏi lều dã ngoại.
Vu Nhai không thể háo sắc là vì Thủy Tinh bôn ba mệt mỏi hai ngày cần nghỉ ngơi, ngươi không thể nào mới gặp mặt người ta đã chạy đi thân mật với Dạ Tình đi? Dù Vu Nhai muốn làm vậy nhưng Dạ Tình không chịu.
Vợ cả mới vừa chấp nhận mình đã chiếm lão công của người ta, lỡ vợ cả tức giận thì làm sao?
Về Tiểu Mỹ, thiếu nữ nhỏ nhắn như vậy đừng nói Dạ Tình che chở nàng, Thủy Tinh cũng cảm thấy nên để Tiểu Mỹ lớn một chút mới cho Vu Nhai đụng vào. Bây giờ Vu Nhai chỉ có thể phát thèm nhìn.
May mà hai ngày nay Vu Nhai không rảnh rỗi, hắn cố gắng chuyện chữa mắt cho Thủy Tinh.
Sáu phần, ma pháp chữa trị đã chuẩn bị, tài liệu luyện kim, dược vật Tinh Linh đều xong. Cần bày phù văn Đế Long tộc, về rèn cũng phải làm trước, bày trận pháp do ma tinh tổ thành.
/1991
|