Xem tình hình trước mắt thì Mông thân vương tạm thời không đụng vào Vu Nhai được, chỉ cần trong thời gian ngắn gã không gây rắc rối là được. Chờ thực lực Vu Nhai lên đến thánh binh sư thì hắn không sợ Mông thân vương nữa, chờ hắn đi thật xa trên con đường thánh binh sư là có thể tiêu diệt tai họa ngầm cường đại này.
Khi đó có lẽ Vu Nhai không cần sợ Mông thân vương nữa, nhưng hắn có người nhà, bằng hữu, Mông thân vương phải chết.
Ngoài ra Vu Nhai không mấy hứng thú đấu tranh giữa Nhị hoàng tử và Thất hoàng tử.
Khi Vu Nhai cho rằng chuyện đã xong thì quan viên kia trở về nói:
- Phải rồi Vu tướng quân, còn một chuyện cần nói. Bởi vì biết Mông thân vương muốn đối phó với người nên Phú thân vương Hoàng Phủ Dụ tự rời khỏi vị trí chạy tới Bắc Đẩu, Kiếm Sơn hùng quan xảy ra chút chuyện. Phú thân vương Hoàng Phủ Dụ giữa đường bị Huyền Binh Đại Đế phái người bắt về đế đô, bây giờ đang bị phạt đi Bắc Đẩu hành tỉnh. Phú thân vương Hoàng Phủ Dụ sẽ đóng giữa Á Xuyên yếu tắc, đất phong cũng biến thành Á Xuyên Khâu Nguyên ở Á Xuyên yếu tắc Bắc Đẩu hành tỉnh.
Vu Nhai há hốc mồm. Hoàng Phủ đại tướng quân sắp đến Bắc Đẩu hành tỉnh?
Vu Nhai giật mình nhưng rồi mắt lóe tia sáng, hắn nói với quan viên:
- Cảm tạ Huyền Binh Đại Đế giùm ta, còn về Hoàng Phủ đại tướng quân . . . Chờ tướng quân đến ta sẽ bày tiệc đón gió tẩy trần.
- Ha ha ha ha ha ha! Vậy ta xin cáo từ trước.
Lần này quan viên thật sự đi. Vu Nhai suy nghĩ vấn đề về Hoàng Phủ đại tướng quân, biết gã nghe tin hắn bị Mông thân vương vây công liền bỏ mặc Kiếm Sơn hùng quan làm hắn vô cùng cảm động. Tuy mọi người nói Hoàng Phủ đại tướng quân là thùng cơm, dù là vậy gã cũng là thùng cơm có tình có nghĩa, tốt hơn nhiều người.
Dù Hoàng Phủ đại tướng quân là kẻ ngốc thì Vu Nhai nhớ kỹ ân tình này, khắc ghi trong tim.
Tuy Vu Nhai trợ giúp Hoàng Phủ đại tướng quân khá nhiều nhưng không đến mức này, gã chẳng những kêu đám huynh đệ công tử bột tới giúp Vu Nhai khi hắn đối phó với Ma pháp sư mạnh nhất, lần này gã bỏ mặc chuyện biên cương chạy thẳng tới đây.
Tiếc rằng Hoàng Phủ đại tướng quân bị chặn giữa đường, thật ra với tốc độ của gã đi tới Bắc Đẩu hành tỉnh thì gạo đã nấu thành cơm.
Tại sao Huyền Binh Đại Đế phái Hoàng Phủ đại tướng quân đến Bắc Đẩu hành tỉnh? Nói sao thì Hoàng Phủ Dụ cũng là thân vương, gã trấn thủ ở Bắc Đẩu hành tỉnh, dù đất phong nhiều ít thì vẫn là thân vương. Nếu Mông thân vương vây công Dao Quang thành, có mặt Hoàng Phủ đại tướng quân thì sẽ trấn được.
Ít nhất có thể chờ đến khi Độc Cô gia cứu viện, sẽ không xảy ra tình huống nguy hiểm như vậy.
Ít nhất Mông thân vương đừng hòng điều động binh sĩ Bắc Đẩu hành tỉnh.
Huyền Binh Đại Đế đã muốn đầu tư thì phải bỏ vốn gốc, gã phái Hoàng Phủ đại tướng quân đến là để che chở Vu Nhai.
Vu Nhai rất mong chờ Hoàng Phủ đại tướng quân tới Bắc Đẩu hành tỉnh, nhưng trước mắt không phải lúc chờ mong.
Thời gian quay ngược về lúc chuẩn bị tốt mọi thứ chữa bệnh, lúc này Thủy Tinh ngồi xếp bằng chính giữa long văn trận chữa trị, ma tinh pháp trận. Bọn họ đang ở trung tâm Dao Quang Vu thành, trong một đại sảnh trung tâm Vu gia mới. Lúc này trong đại sảnh chỉ còn lại Vu Nhai, Đan Đạo Hùng, Độc Cô Thanh Hải, lão già Mê Thành, mấy ma pháp sư, còn có vài dược vật thực lực tạm được. Những người khác phải chờ bên ngoài, bao gồm Vu Thiên Tuyết, Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, thành viên tổ kỳ binh. Còn có Tiễn Linh vừa chạy tới.
Mọi người mong chờ chữa trị thuận lợi, trận thế chữa trị rất mạnh. Không phải nói ba thánh binh sư Đan Đạo Hùng hiểu nhiều về chữa trị mà vì thực lực của bọn họ có thể ứng đối bất cứ điều gì ngoài ý muốn.
- Thủy Tinh, nàng sẵn sàng chưa? Ta sắp bắt đầu.
Thủy Tinh khẽ ừ:
- Ừm!
Thủy Tinh chậm rãi tháo mặt nạ xuống. Vẫn là khuôn mặt làm người nín thở, đôi mắt khiến người kinh ngạc. Vu Nhai nhẹ nhàng đi qua, bắt đầu các bước chữa trị. Đầu tiên là lấy dược vật Tinh Linh tộc, luyện kim dược tề đặt ở mười tám chỗ long văn trận, ma tinh pháp trận giao nhau theo bệnh án yêu cầu.
dược vật Tinh Linh tộc, luyện kim dược tề chia thành chín phần, hai loại chín phần ứng đối con số mười tám. Chúng nó xa gần vây quanh Vu Nhai, bị long văn người ta không xem hiểu phủ lên.
Thành công đặt dược vật Tinh Linh tộc, luyện kim dược tề đúng vị trí tiếp theo là khởi động ma tinh pháp trận thúc giục dược lực.
- Mấy vị ma pháp đại sư, xin hãy khởi động ma tinh pháp trận.
Chớp mắt dược vật Tinh Linh tộc, luyện kim dược tề sôi trào.
Từng lũ khói nhẹ bay hướng Thủy Tinh như bị mắt nàng hấp dẫn, khói bay vào con ngươi của nàng. Trong đại sảnh có chín luồng khói xanh bay ra theo ma tinh pháp trận vận động.
- Ừm!
Thủy Tinh phát ra tiếng rên rỉ thoải mái.
Cùng lúc đó, luyện kim dược vật chậm rãi biến thành khói dung nhập vào làn khói dược vật Tinh Linh tộc. Long văn trận mở ra, ngay lúc đó con ngươi Thủy Tinh phản chiếu long văn trận.
Đây là tác dụng của long văn trận.
Tiếp theo mở quyển trục ma pháp chữa trị, do mấy vị ma pháp sư hành động. Bọn họ mở quyển tục ra, mấy quyển trục ma pháp bay đến trên đầu Thủy Tinh, ma pháp ập xuống.
Cơ thể Thủy Tinh bị ma pháp che giấu như biến thành cái thùng màu trắng.
Vu Nhai nhỏ giọng nói:
- Đến lượt ta!
Vu Nhai xông vào cái thùng màu trắng, các khí làm binh, lấy thân làm hoàng. Vu Nhai dùng quy tắc haòng binh sư khống chế thùng trắng lõm vào như chìm trong nước.
Thủy Tinh khẽ rên rỉ.
Tất nhiên hai người không làm chuyện gì thiếu nhi không nên nhìn, Vu Nhai đang ghim kim, phần rèn còn chưa phát huy. Mấy chục cây kim cắm vào các phần cơ thể Thủy Tinh mới xem như hoàn thành.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Trong thùng trắng ma pháp, tay Vu Nhai di chuyển nhanh mà vững vàng, tim hắn thì đập nhanh. Thủy Tinh không cần cởi đồ, mấy chục cây kim ghim vào mặt, đầu, cổ nàng.
Vu Nhai rất đau lòng, nhưng vì chữa bệnh mắt cho Thủy Tinh, có đau lòng cách mấy tay hắn phải vững vàng.
Vu Nhai bất nhẫn nhưng ngữ điệu thì rất cứng rắn:
- Thủy Tinh đừng lo, mọi chuyện có ta, có ta đây.
Vu Nhai muốn làm Thủy Tinh yên tâm, hắn là nam nhân, là cột trụ tinh thần cho nàng vào lúc này.
Mọi lo lắng từ Vu Nhai gánh chịu, Thủy Tinh chỉ cần yên tâm trị bệnh.
Lúc trước Vu Nhai và Đan Đạo Hùng tranh cãi do ai đâm kim vào Thủy Tinh, kết quả hắn thắng. Bởi vì Thủy Tinh chỉ định Vu Nhai, nhưng giờ hắn mới biết nhiệm vụ cho người thắng cuộc gian khổ cỡ nào. Vu Nhai không thể phụ niềm tin của Thủy Tinh.
Vu Nhai thầm thề trong lòng khi ghim kim Thủy Tinh xảy ra chút vấn đề gì là hắn ngừng ngay.
Lúc này Thủy Tinh không thể phân tâm chút nào, nàng không nói một lời, nhẹ gật đầu. Thủy Tinh hiểu Vu Nhai lo lắng, áp lực cỡ nào, nàng phải bình tĩnh thì hắn mới yên tâm.
Đây là tin tưởng lẫn nhau, suy nghĩ cho đối phương, tuy hai mà một.
Khi đó có lẽ Vu Nhai không cần sợ Mông thân vương nữa, nhưng hắn có người nhà, bằng hữu, Mông thân vương phải chết.
Ngoài ra Vu Nhai không mấy hứng thú đấu tranh giữa Nhị hoàng tử và Thất hoàng tử.
Khi Vu Nhai cho rằng chuyện đã xong thì quan viên kia trở về nói:
- Phải rồi Vu tướng quân, còn một chuyện cần nói. Bởi vì biết Mông thân vương muốn đối phó với người nên Phú thân vương Hoàng Phủ Dụ tự rời khỏi vị trí chạy tới Bắc Đẩu, Kiếm Sơn hùng quan xảy ra chút chuyện. Phú thân vương Hoàng Phủ Dụ giữa đường bị Huyền Binh Đại Đế phái người bắt về đế đô, bây giờ đang bị phạt đi Bắc Đẩu hành tỉnh. Phú thân vương Hoàng Phủ Dụ sẽ đóng giữa Á Xuyên yếu tắc, đất phong cũng biến thành Á Xuyên Khâu Nguyên ở Á Xuyên yếu tắc Bắc Đẩu hành tỉnh.
Vu Nhai há hốc mồm. Hoàng Phủ đại tướng quân sắp đến Bắc Đẩu hành tỉnh?
Vu Nhai giật mình nhưng rồi mắt lóe tia sáng, hắn nói với quan viên:
- Cảm tạ Huyền Binh Đại Đế giùm ta, còn về Hoàng Phủ đại tướng quân . . . Chờ tướng quân đến ta sẽ bày tiệc đón gió tẩy trần.
- Ha ha ha ha ha ha! Vậy ta xin cáo từ trước.
Lần này quan viên thật sự đi. Vu Nhai suy nghĩ vấn đề về Hoàng Phủ đại tướng quân, biết gã nghe tin hắn bị Mông thân vương vây công liền bỏ mặc Kiếm Sơn hùng quan làm hắn vô cùng cảm động. Tuy mọi người nói Hoàng Phủ đại tướng quân là thùng cơm, dù là vậy gã cũng là thùng cơm có tình có nghĩa, tốt hơn nhiều người.
Dù Hoàng Phủ đại tướng quân là kẻ ngốc thì Vu Nhai nhớ kỹ ân tình này, khắc ghi trong tim.
Tuy Vu Nhai trợ giúp Hoàng Phủ đại tướng quân khá nhiều nhưng không đến mức này, gã chẳng những kêu đám huynh đệ công tử bột tới giúp Vu Nhai khi hắn đối phó với Ma pháp sư mạnh nhất, lần này gã bỏ mặc chuyện biên cương chạy thẳng tới đây.
Tiếc rằng Hoàng Phủ đại tướng quân bị chặn giữa đường, thật ra với tốc độ của gã đi tới Bắc Đẩu hành tỉnh thì gạo đã nấu thành cơm.
Tại sao Huyền Binh Đại Đế phái Hoàng Phủ đại tướng quân đến Bắc Đẩu hành tỉnh? Nói sao thì Hoàng Phủ Dụ cũng là thân vương, gã trấn thủ ở Bắc Đẩu hành tỉnh, dù đất phong nhiều ít thì vẫn là thân vương. Nếu Mông thân vương vây công Dao Quang thành, có mặt Hoàng Phủ đại tướng quân thì sẽ trấn được.
Ít nhất có thể chờ đến khi Độc Cô gia cứu viện, sẽ không xảy ra tình huống nguy hiểm như vậy.
Ít nhất Mông thân vương đừng hòng điều động binh sĩ Bắc Đẩu hành tỉnh.
Huyền Binh Đại Đế đã muốn đầu tư thì phải bỏ vốn gốc, gã phái Hoàng Phủ đại tướng quân đến là để che chở Vu Nhai.
Vu Nhai rất mong chờ Hoàng Phủ đại tướng quân tới Bắc Đẩu hành tỉnh, nhưng trước mắt không phải lúc chờ mong.
Thời gian quay ngược về lúc chuẩn bị tốt mọi thứ chữa bệnh, lúc này Thủy Tinh ngồi xếp bằng chính giữa long văn trận chữa trị, ma tinh pháp trận. Bọn họ đang ở trung tâm Dao Quang Vu thành, trong một đại sảnh trung tâm Vu gia mới. Lúc này trong đại sảnh chỉ còn lại Vu Nhai, Đan Đạo Hùng, Độc Cô Thanh Hải, lão già Mê Thành, mấy ma pháp sư, còn có vài dược vật thực lực tạm được. Những người khác phải chờ bên ngoài, bao gồm Vu Thiên Tuyết, Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, thành viên tổ kỳ binh. Còn có Tiễn Linh vừa chạy tới.
Mọi người mong chờ chữa trị thuận lợi, trận thế chữa trị rất mạnh. Không phải nói ba thánh binh sư Đan Đạo Hùng hiểu nhiều về chữa trị mà vì thực lực của bọn họ có thể ứng đối bất cứ điều gì ngoài ý muốn.
- Thủy Tinh, nàng sẵn sàng chưa? Ta sắp bắt đầu.
Thủy Tinh khẽ ừ:
- Ừm!
Thủy Tinh chậm rãi tháo mặt nạ xuống. Vẫn là khuôn mặt làm người nín thở, đôi mắt khiến người kinh ngạc. Vu Nhai nhẹ nhàng đi qua, bắt đầu các bước chữa trị. Đầu tiên là lấy dược vật Tinh Linh tộc, luyện kim dược tề đặt ở mười tám chỗ long văn trận, ma tinh pháp trận giao nhau theo bệnh án yêu cầu.
dược vật Tinh Linh tộc, luyện kim dược tề chia thành chín phần, hai loại chín phần ứng đối con số mười tám. Chúng nó xa gần vây quanh Vu Nhai, bị long văn người ta không xem hiểu phủ lên.
Thành công đặt dược vật Tinh Linh tộc, luyện kim dược tề đúng vị trí tiếp theo là khởi động ma tinh pháp trận thúc giục dược lực.
- Mấy vị ma pháp đại sư, xin hãy khởi động ma tinh pháp trận.
Chớp mắt dược vật Tinh Linh tộc, luyện kim dược tề sôi trào.
Từng lũ khói nhẹ bay hướng Thủy Tinh như bị mắt nàng hấp dẫn, khói bay vào con ngươi của nàng. Trong đại sảnh có chín luồng khói xanh bay ra theo ma tinh pháp trận vận động.
- Ừm!
Thủy Tinh phát ra tiếng rên rỉ thoải mái.
Cùng lúc đó, luyện kim dược vật chậm rãi biến thành khói dung nhập vào làn khói dược vật Tinh Linh tộc. Long văn trận mở ra, ngay lúc đó con ngươi Thủy Tinh phản chiếu long văn trận.
Đây là tác dụng của long văn trận.
Tiếp theo mở quyển trục ma pháp chữa trị, do mấy vị ma pháp sư hành động. Bọn họ mở quyển tục ra, mấy quyển trục ma pháp bay đến trên đầu Thủy Tinh, ma pháp ập xuống.
Cơ thể Thủy Tinh bị ma pháp che giấu như biến thành cái thùng màu trắng.
Vu Nhai nhỏ giọng nói:
- Đến lượt ta!
Vu Nhai xông vào cái thùng màu trắng, các khí làm binh, lấy thân làm hoàng. Vu Nhai dùng quy tắc haòng binh sư khống chế thùng trắng lõm vào như chìm trong nước.
Thủy Tinh khẽ rên rỉ.
Tất nhiên hai người không làm chuyện gì thiếu nhi không nên nhìn, Vu Nhai đang ghim kim, phần rèn còn chưa phát huy. Mấy chục cây kim cắm vào các phần cơ thể Thủy Tinh mới xem như hoàn thành.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Trong thùng trắng ma pháp, tay Vu Nhai di chuyển nhanh mà vững vàng, tim hắn thì đập nhanh. Thủy Tinh không cần cởi đồ, mấy chục cây kim ghim vào mặt, đầu, cổ nàng.
Vu Nhai rất đau lòng, nhưng vì chữa bệnh mắt cho Thủy Tinh, có đau lòng cách mấy tay hắn phải vững vàng.
Vu Nhai bất nhẫn nhưng ngữ điệu thì rất cứng rắn:
- Thủy Tinh đừng lo, mọi chuyện có ta, có ta đây.
Vu Nhai muốn làm Thủy Tinh yên tâm, hắn là nam nhân, là cột trụ tinh thần cho nàng vào lúc này.
Mọi lo lắng từ Vu Nhai gánh chịu, Thủy Tinh chỉ cần yên tâm trị bệnh.
Lúc trước Vu Nhai và Đan Đạo Hùng tranh cãi do ai đâm kim vào Thủy Tinh, kết quả hắn thắng. Bởi vì Thủy Tinh chỉ định Vu Nhai, nhưng giờ hắn mới biết nhiệm vụ cho người thắng cuộc gian khổ cỡ nào. Vu Nhai không thể phụ niềm tin của Thủy Tinh.
Vu Nhai thầm thề trong lòng khi ghim kim Thủy Tinh xảy ra chút vấn đề gì là hắn ngừng ngay.
Lúc này Thủy Tinh không thể phân tâm chút nào, nàng không nói một lời, nhẹ gật đầu. Thủy Tinh hiểu Vu Nhai lo lắng, áp lực cỡ nào, nàng phải bình tĩnh thì hắn mới yên tâm.
Đây là tin tưởng lẫn nhau, suy nghĩ cho đối phương, tuy hai mà một.
/1991
|