Trước mắt Vu Nhai sáng ngời. Chỉ có điều hắn vẫn cúi thấp đầu, thở dài nói:
- Ai, thật ra ta cũng biết mục đích của các ngươi. Nhưng ta đã đáp ứng vị tiền bối kia, không thể nói ra nguyên lý thật sự trong thanh kiếm cho bất cứ kẻ nào biết. Điều này... Ta thật khó xử.
Tiền bối? Trước không phải nói tìm được ở trong dãy núi sương mù sao? Hai vị người lùn cảm thấy Vu Nhai đang nói thật, hắn đã dao động.
- Thật ra chúng ta, tiểu huynh đệ, ta thật ra còn có mấy khối khoáng thạch cực phẩm. Chúng ta có thể giúp ngươi nâng thanh kiếm kia lên một giai, đạt được độ cao lục giai. Phải biết rằng, Huyền Binh lục giai là thứ có thể gặp không thể cầu.
Khắc Lạp Phu đã bất chấp mọi giá, nói.
- Cái này, ngươi cảm thấy vị tiền bối kia có thể coi trọng Huyền Binh lục giai sao? Nói thật, ta cũng không biết nguyên lý là gì. Ngược lại ta có thể giúp các ngươi tới gặp. Chỉ là vị tiền bối kia có sở thích tương đối kỳ lạ!
Vu Nhai tỏ vẻ có chút khó mở miệng!
Ánh mắt cha con Khắc Lạp Phu liền sáng ngời, nói:
- Sở thích gì, chúng ta nhất định sẽ cố gắng làm được!
- Thần Binh, vị tiền bối kia thích thu thập Thần Binh!
Ánh mắt Vu Nhai lấp lánh nói.
- Thần Binh?
Hai cha con người lùn trợn tròn mắt. Nếu như bọn họ có thần binh còn cần liều mạng như vậy sao? Huyền Binh lục giai đã là cực hạn của bọn họ. Còn phải do hai cha con bọn họ phối hợp, cầm cả cái mạng già mới có thể làm ra được.
Thật ra số người có thể rèn ra Huyền Binh lục giai, ở tỉnh Bắc Đấu có thể đếm được trên đầu ngón tay. Ở trong chợ của tiểu đoàn Tinh Binh lại chỉ độc có một mình nhà bọn họ. Chỉ có điều không có ai biết mà thôi.
Không sai, hai vị này chính là cao thủ ẩn nấp ở trong chợ. Được rồi, bọn họ không phải là ẩn nấp. Từ khi bọn họ mở cửa hàng rèn thợ lùn vô địch này đã biết, nhận được lời khen quá nhiều sẽ gặp họa. Vu Nhai là ở trong phúc chẳng biết phúc.
- Đúng, Thần Binh. Vị tiền bối kia thích thu thập các loại Thần Binh. Đương nhiên, ta biết các ngươi khẳng định không có. Nhưng các ngươi luôn luôn có chút tin tức chứ?
Vu Nhai cười giống như quái thúc thúc đang lừa gạt tiểu nữ hài.
Mọi người lùn đều biết nhân loại rất giảo hoạt, nhưng không biết nhân loại có đôi khi giảo hoạt đến mức cho ngươi không cách nào cự tuyệt.
Cha con Khắc Lạp Phu không có lựa chọn. Vì nhận được Vu Nhai dẫn đi gặp, cuối cùng sau khi suy nghĩ cân nhắc gần nửa giờ, đã tiết lộ vị trí của một Thần Binh.
Ở một nơi bí ẩn bên trong tỉnh Chùy Lĩnh, được người lùn gọi là Cốc phản bội.
- Đó là một vị tổ tiên người lùn chúng ta, hắn muốn hướng tới cuộc sống của con người, hắn trở thành một kẻ giả dối, giả dối giống như nhân loại. Sau khi hắn sống ở trong địa giới nhân loại đã quên mất vinh quang của tộc người lùn chúng ta, thậm chí cùng nữ tử nhân loại sinh ra tạp chủng. Hậu duệ của hắn cũng ở trong tỉnh Chùy Lĩnh của đế quốc Huyền Binh. Vì nhận được sự sắc phong làm gia tộc lĩnh chủ trong đế quốc Huyền Binh, không ngờ hắn có ý nghĩ kỳ lạ, muốn đánh cắp chiếc búa lớn của người lùn chúng ta. Chỉ có điều cuối cùng hắn đã thất bại. Kẻ phản bội giống như hắn không có khả năng thành công. Vị thần của người lùn cũng không phải bị mù mắt, nhưng vẫn bị hắn đánh cắp Ám Dạ Thần Thạch, nguyên liệu trước đây người lùn dùng để chế tạo búa còn sót lại. Cuối cùng hắn chế tạo ra một thanh Búa phản nghịch chỉ kém hơn nửa đoạn so với búa lớn của người lùn. Cũng bởi vậy, tinh lực hắn bị tiêu hao quá độ mà chết đi. Cho dù là con cháu của hắn cũng không tìm ra được sự hiện hữu của hắn. Chỉ biết hắn ở một nơi đặc biệt đáng sợ trong sơn cốc. Đó cũng chính là cốc phản bội có vô số điều thần bí.
Ánh mắt Vu Nhai lập tức sáng ngời. Hắn không nghĩ tới thật sự có thể nhận được tin tức về Thần Binh.
Kém nửa đoạn? A, thật ra ta muốn theo kẻ phản bội này của các ngươi, trộm được búa lớn của người lùn các ngươi. Đương nhiên, cho dù hai vị người lùn này lại muốn cầu cạnh mình, cũng nhất định sẽ trở mặt!
- Nếu là Thần Binh, vậy tại sao búa phản nghịch không bị người khác lấy đi?
Chuyện này khẳng định không phải chỉ mới ngày một ngày hai?
Vu Nhai khẽ nhíu mày nói:
- Sợ rằng có cao thủ cường đại tiến vào tìm kiếm, cho dù là nơi nguy hiểm mấy đi nữa, sau khi san đất, dời núi cũng có thể tìm được chứ?
- Ách, chỉ có người lùn chúng ta mới biết được chỗ của cốc phản bội thôi. Người lùn chúng ta xem thường thứ đó. Búa phản nghịch, đó là đồ phản bội.
Ánh mắt Khắc Lạp Phu lóe lên, xem bộ dáng hẳn là có ẩn tình khác.
Vu Nhai cũng không hỏi nhiều, chỉ hỏi chỗ và đặc điểm của cốc phản bội, sau đó nghiêm túc dẫn bọn họ vào thôn nhỏ tổ Kỳ Binh, đồng thời vỗ ngực bảo đảm chỉ cần có cơ hội nhất định sẽ giới thiệu bọn họ cho vị tiền bối kia.
Tiến vào trong cốc, Vu Nhai liền phát hiện tổ Kỳ Binh hình như vô cùng yên tĩnh. Lúc sáng, khi hắn mới đi ra, còn có không ít người chờ khiêu chiến. Cùng lúc đó, ánh mắt mọi người nhìn hắn cũng trở nên kỳ quái. Thậm chí bọn họ còn bỏ quên hai vị người lùn đi ở bên cạnh hắn. Đột nhiên, có tiếng vỗ tay vang lên. Có người đứng lên hô to:
- Vu Nhai lão đại, trâu bò, ngươi thật sự trâu bò, dám xông vào Tham Lang Doanh. Sau này ngươi chính là thần tượng của ta.
- Vu Nhai lão đại, sau này ngươi huấn luyện chúng ta là được rồi.
- Vu Nhai lão đại, nghe nói ngươi còn giành được tình cảm của Dạ Tình, thần nữ Tham Lang, cùng nàng cưỡi một con, thật là lãng mạn!
Giấy không gói được lửa. Cho dù các tinh binh của Tham Lang Doanh che giấu thế nào đi nữa, tin tức vẫn truyền ra ngoài.
Hiện tại có hai phiên bản chính. Bản của nữ sinh chính là: Vu Nhai vì Dạ Tình xông vào Tham Lang Doanh, đánh bại vô số đối thủ, cuối cùng giành được sự ưu ái của thần nữ Tham Lang Dạ Tình, cùng nàng cưỡi Khu Phong Thứu, bay qua tiểu đoàn Tinh Binh.
Bản của nam sinh lại khác. Vu Nhai xông vào Tham Lang Doanh, cũng lợi dụng Khu Phong Thứu đánh bại vô số cao thủ, còn sử dụng thủ đoạn hèn hạ thắng được Dạ Tình, ép nàng cùng bay qua tiểu đoàn Tinh Binh.
Đương nhiên, bản của nam sinh không đủ chân thật, cũng không quá đáng tin. Nhưng rất nhiều người tình nguyện tin tưởng vào phiên bản của nam sinh. Bọn họ thật sự không tin nổi thần nữ Tham Lang cao cao tại thượng sẽ cùng nam nhân bỉ ổi như vậy bay qua tiểu đoàn Tinh Binh, càng không tin thần nữ Tham Lang đã bị chinh phục. Đương nhiên, cũng có người nói bọn họ vốn chính là thế lực của bộ binh phòng, có thể là hợp tác các loại gì đó...
Nói chung đủ loại. Vu Nhai của tổ Kỳ Binh lại nổi danh. Chỉ có điều hiện tại những người có thực lực thấp đã không dám khiêu chiến hắn nữa. Người chịu đi ra khiêu chiến hắn sợ rằng chỉ có cao thủ thiên tài cường đại. Bất kể nói thế nào, tổ Kỳ Binh xem như đã trở lại yên tĩnh.
- Khụ, không phải như các ngươi tưởng đâu. Ta và Dạ Tình chỉ là quan hệ bằng hữu bình thường, thậm chí ngay cả bằng hữu cũng không tính.
- Ai, thật ra ta cũng biết mục đích của các ngươi. Nhưng ta đã đáp ứng vị tiền bối kia, không thể nói ra nguyên lý thật sự trong thanh kiếm cho bất cứ kẻ nào biết. Điều này... Ta thật khó xử.
Tiền bối? Trước không phải nói tìm được ở trong dãy núi sương mù sao? Hai vị người lùn cảm thấy Vu Nhai đang nói thật, hắn đã dao động.
- Thật ra chúng ta, tiểu huynh đệ, ta thật ra còn có mấy khối khoáng thạch cực phẩm. Chúng ta có thể giúp ngươi nâng thanh kiếm kia lên một giai, đạt được độ cao lục giai. Phải biết rằng, Huyền Binh lục giai là thứ có thể gặp không thể cầu.
Khắc Lạp Phu đã bất chấp mọi giá, nói.
- Cái này, ngươi cảm thấy vị tiền bối kia có thể coi trọng Huyền Binh lục giai sao? Nói thật, ta cũng không biết nguyên lý là gì. Ngược lại ta có thể giúp các ngươi tới gặp. Chỉ là vị tiền bối kia có sở thích tương đối kỳ lạ!
Vu Nhai tỏ vẻ có chút khó mở miệng!
Ánh mắt cha con Khắc Lạp Phu liền sáng ngời, nói:
- Sở thích gì, chúng ta nhất định sẽ cố gắng làm được!
- Thần Binh, vị tiền bối kia thích thu thập Thần Binh!
Ánh mắt Vu Nhai lấp lánh nói.
- Thần Binh?
Hai cha con người lùn trợn tròn mắt. Nếu như bọn họ có thần binh còn cần liều mạng như vậy sao? Huyền Binh lục giai đã là cực hạn của bọn họ. Còn phải do hai cha con bọn họ phối hợp, cầm cả cái mạng già mới có thể làm ra được.
Thật ra số người có thể rèn ra Huyền Binh lục giai, ở tỉnh Bắc Đấu có thể đếm được trên đầu ngón tay. Ở trong chợ của tiểu đoàn Tinh Binh lại chỉ độc có một mình nhà bọn họ. Chỉ có điều không có ai biết mà thôi.
Không sai, hai vị này chính là cao thủ ẩn nấp ở trong chợ. Được rồi, bọn họ không phải là ẩn nấp. Từ khi bọn họ mở cửa hàng rèn thợ lùn vô địch này đã biết, nhận được lời khen quá nhiều sẽ gặp họa. Vu Nhai là ở trong phúc chẳng biết phúc.
- Đúng, Thần Binh. Vị tiền bối kia thích thu thập các loại Thần Binh. Đương nhiên, ta biết các ngươi khẳng định không có. Nhưng các ngươi luôn luôn có chút tin tức chứ?
Vu Nhai cười giống như quái thúc thúc đang lừa gạt tiểu nữ hài.
Mọi người lùn đều biết nhân loại rất giảo hoạt, nhưng không biết nhân loại có đôi khi giảo hoạt đến mức cho ngươi không cách nào cự tuyệt.
Cha con Khắc Lạp Phu không có lựa chọn. Vì nhận được Vu Nhai dẫn đi gặp, cuối cùng sau khi suy nghĩ cân nhắc gần nửa giờ, đã tiết lộ vị trí của một Thần Binh.
Ở một nơi bí ẩn bên trong tỉnh Chùy Lĩnh, được người lùn gọi là Cốc phản bội.
- Đó là một vị tổ tiên người lùn chúng ta, hắn muốn hướng tới cuộc sống của con người, hắn trở thành một kẻ giả dối, giả dối giống như nhân loại. Sau khi hắn sống ở trong địa giới nhân loại đã quên mất vinh quang của tộc người lùn chúng ta, thậm chí cùng nữ tử nhân loại sinh ra tạp chủng. Hậu duệ của hắn cũng ở trong tỉnh Chùy Lĩnh của đế quốc Huyền Binh. Vì nhận được sự sắc phong làm gia tộc lĩnh chủ trong đế quốc Huyền Binh, không ngờ hắn có ý nghĩ kỳ lạ, muốn đánh cắp chiếc búa lớn của người lùn chúng ta. Chỉ có điều cuối cùng hắn đã thất bại. Kẻ phản bội giống như hắn không có khả năng thành công. Vị thần của người lùn cũng không phải bị mù mắt, nhưng vẫn bị hắn đánh cắp Ám Dạ Thần Thạch, nguyên liệu trước đây người lùn dùng để chế tạo búa còn sót lại. Cuối cùng hắn chế tạo ra một thanh Búa phản nghịch chỉ kém hơn nửa đoạn so với búa lớn của người lùn. Cũng bởi vậy, tinh lực hắn bị tiêu hao quá độ mà chết đi. Cho dù là con cháu của hắn cũng không tìm ra được sự hiện hữu của hắn. Chỉ biết hắn ở một nơi đặc biệt đáng sợ trong sơn cốc. Đó cũng chính là cốc phản bội có vô số điều thần bí.
Ánh mắt Vu Nhai lập tức sáng ngời. Hắn không nghĩ tới thật sự có thể nhận được tin tức về Thần Binh.
Kém nửa đoạn? A, thật ra ta muốn theo kẻ phản bội này của các ngươi, trộm được búa lớn của người lùn các ngươi. Đương nhiên, cho dù hai vị người lùn này lại muốn cầu cạnh mình, cũng nhất định sẽ trở mặt!
- Nếu là Thần Binh, vậy tại sao búa phản nghịch không bị người khác lấy đi?
Chuyện này khẳng định không phải chỉ mới ngày một ngày hai?
Vu Nhai khẽ nhíu mày nói:
- Sợ rằng có cao thủ cường đại tiến vào tìm kiếm, cho dù là nơi nguy hiểm mấy đi nữa, sau khi san đất, dời núi cũng có thể tìm được chứ?
- Ách, chỉ có người lùn chúng ta mới biết được chỗ của cốc phản bội thôi. Người lùn chúng ta xem thường thứ đó. Búa phản nghịch, đó là đồ phản bội.
Ánh mắt Khắc Lạp Phu lóe lên, xem bộ dáng hẳn là có ẩn tình khác.
Vu Nhai cũng không hỏi nhiều, chỉ hỏi chỗ và đặc điểm của cốc phản bội, sau đó nghiêm túc dẫn bọn họ vào thôn nhỏ tổ Kỳ Binh, đồng thời vỗ ngực bảo đảm chỉ cần có cơ hội nhất định sẽ giới thiệu bọn họ cho vị tiền bối kia.
Tiến vào trong cốc, Vu Nhai liền phát hiện tổ Kỳ Binh hình như vô cùng yên tĩnh. Lúc sáng, khi hắn mới đi ra, còn có không ít người chờ khiêu chiến. Cùng lúc đó, ánh mắt mọi người nhìn hắn cũng trở nên kỳ quái. Thậm chí bọn họ còn bỏ quên hai vị người lùn đi ở bên cạnh hắn. Đột nhiên, có tiếng vỗ tay vang lên. Có người đứng lên hô to:
- Vu Nhai lão đại, trâu bò, ngươi thật sự trâu bò, dám xông vào Tham Lang Doanh. Sau này ngươi chính là thần tượng của ta.
- Vu Nhai lão đại, sau này ngươi huấn luyện chúng ta là được rồi.
- Vu Nhai lão đại, nghe nói ngươi còn giành được tình cảm của Dạ Tình, thần nữ Tham Lang, cùng nàng cưỡi một con, thật là lãng mạn!
Giấy không gói được lửa. Cho dù các tinh binh của Tham Lang Doanh che giấu thế nào đi nữa, tin tức vẫn truyền ra ngoài.
Hiện tại có hai phiên bản chính. Bản của nữ sinh chính là: Vu Nhai vì Dạ Tình xông vào Tham Lang Doanh, đánh bại vô số đối thủ, cuối cùng giành được sự ưu ái của thần nữ Tham Lang Dạ Tình, cùng nàng cưỡi Khu Phong Thứu, bay qua tiểu đoàn Tinh Binh.
Bản của nam sinh lại khác. Vu Nhai xông vào Tham Lang Doanh, cũng lợi dụng Khu Phong Thứu đánh bại vô số cao thủ, còn sử dụng thủ đoạn hèn hạ thắng được Dạ Tình, ép nàng cùng bay qua tiểu đoàn Tinh Binh.
Đương nhiên, bản của nam sinh không đủ chân thật, cũng không quá đáng tin. Nhưng rất nhiều người tình nguyện tin tưởng vào phiên bản của nam sinh. Bọn họ thật sự không tin nổi thần nữ Tham Lang cao cao tại thượng sẽ cùng nam nhân bỉ ổi như vậy bay qua tiểu đoàn Tinh Binh, càng không tin thần nữ Tham Lang đã bị chinh phục. Đương nhiên, cũng có người nói bọn họ vốn chính là thế lực của bộ binh phòng, có thể là hợp tác các loại gì đó...
Nói chung đủ loại. Vu Nhai của tổ Kỳ Binh lại nổi danh. Chỉ có điều hiện tại những người có thực lực thấp đã không dám khiêu chiến hắn nữa. Người chịu đi ra khiêu chiến hắn sợ rằng chỉ có cao thủ thiên tài cường đại. Bất kể nói thế nào, tổ Kỳ Binh xem như đã trở lại yên tĩnh.
- Khụ, không phải như các ngươi tưởng đâu. Ta và Dạ Tình chỉ là quan hệ bằng hữu bình thường, thậm chí ngay cả bằng hữu cũng không tính.
/1991
|