Vu Nhai thầm nhớ kỹ ân tình của Độc Cô Thanh Hải, hắn nói xong chắp tay với đám binh sĩ Nghiêm Lôi, nói câu bảo trọng rồi xuất phát.
Vu Nhai chợt nhớ một điều, mở miệng nói:
- Đúng rồi, đa quên quan tâm cảm nhận buồn bực của ngươi. Mặc ngươi trút hết với những người bên dưới đi, thời gian là ba giây.
Lời Vu Nhai nói khiến mọi người ngẩn ngơ, không hiểu ra sao.
Chợt có tiếng gầm ngút trời:
- Grao!
Thanh âm chấn nhiều người tay chân mềm nhũn, da đầu tê dại. Giây sau nhiều người chết lặng. Vu Nhai biểu hiện quá bắt mắt nên ma thú hắc ám khổng lồ bị bỏ qua, nó biến thành quả cầu to không ngừng biến lớn. Như Vu Nhai nói, sau ba giây quả cầu to và ma thú hắc ám tách ra đập vào đám người Lôi Khắc Thư thân vương.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Hắc ám ngập trời che mắt mọi người, sau đó là vô số tiếng hét la khóc.
Ba giây sau.
Hắc ám chậm rãi tán đi, cảnh tượng địa ngục trần gian hiện ra trước mắt mọi người. Binh sĩ Lạc Thiên vương quốc lúc trước còn đánh dữ dội với binh sĩ Bắc Đẩu hành tỉnh giờ vị trí đó trống rỗng, chỉ có cái hố to.
Trong hố tràn ngập hơi thở hắc ám, không có xác chết, một đống bầy nhầy. Lôi Khắc Thư vẫn còn sống, nói sao thì gã là đệ nhất thân vương của một vương quốc, mang bảo vật bên người nên sống sót.
Nhưng Lôi Khắc Thư thân vương đã ngay ngốc, không ai chú ý đến gã nữa.
Giọng Vu Nhai từ phía xa vọng về:
- Đúng rồi, Nghiêm đại nhân, chút nữa có một đội hắc ám kỵ sĩ khoảng mấy chục người đến, hãy cho họ qua.
Sau khi kêu Hắc Ma Cự Thiên Hống phun ra quả cầu hắc ám to lớn thì Vu Nhai bỏ đi, không thèm nhìn hiệu quả từ bỏ cầu đó, hắn rất bận. Có lẽ đồ sát binh sĩ của đối phương như vậy hơi tàn nhẫn, nhưng đừng quên đây là chiến tranh. Nếu ngươi không giết, chút nữa tinh binh doanh đối kháng với bọn họ dù thắng cũng sẽ có nhiều người chết. Nếu ngươi là tướng quân, ngươi chọn người của ngươi chết hay người phe địch chết?
Hơn nữa trong tinh binh doanh có lẽ đầy những người bị thương nặng nhưng chưa chết giống Thiết Phong, bọn họ cần được chữa trị thật nhanh.
- Ực ực!
Nghiêm Lôi bị rung động không nói nên lời, quên đáp lại Vu Nhai. Thì ra con ma thú hắc ám này khủng bố như vậy, lúc trước Nghiêm Lôi không cảm ứng ra.
Nghiêm Lôi hét to:
- Nhìn thấy chưa? Đây chính là Vu Nhai trong truyền thuyết, là Vu đại tướng quân của Động Minh yếu tắc chúng ta! Hoan hô đi, sôi trào đi. Có Vu đại tướng quân thì Bắc Đẩu chúng ta bình an, bây giờ điều phải làm là xóa sổ kẻ thù của chúng ta, làm việc vặt cho Vu đại tướng quân.
- Giết!!!
Binh sĩ Động Minh yếu tắc sôi trào, trong phút chốc quên mất tuyệt vọng lúc trước. Tuyệt vọng gì? Có Vu đại tướng quân ở là có hy vọng. Đôi khi truyền thuyết là thật sự, ít nhất bọn họ thấy tận mắt.
Lôi Khắc Thư thân vương cũng phản ứng lại:
- Rút, rút mau!
Điều Lôi Khắc Thư thân vương có thể làm là mang các binh sĩ không bị thương trở về. Nhưng trước binh sĩ Động Minh yếu tắc điên cuồng, sĩ khí tăng cao thì không biết bao nhiêu binh sĩ Lạc Thiên vương quốc chạy thoát được.
Khi Vu Nhai rời khỏi Động Minh yếu tắc, chỗ giao giới giữa Chuy Lĩnh hành tỉnh, Bắc Đẩu hành tỉnh có một đội đang chậm rãi tiến tới. Đội này không bao nhiêu người, khoảng mấy trăm, nhưng phát ra khí thế cường đại. Nếu quan sát kỹ sẽ phát hiện đội này toàn là Cổ Duệ chi dân.
Trong đội có một chiếc xe thú xa hoa cổ điển, một nam nhân tóc màu lam mỉm cười ngồi, đó là Lam Thương Tử. Một nam, một nữ thanh niên đứng cạnh Lam Thương Tử, là hai người đi theo gã điều tra cái chết của Đan Diễm Tâm.
Nam nhân cao to vạm vỡ tóc màu đỏ tên Xích Mãng, nữ nhân tóc xanh tên Mộc Tinh Tinh.
Trước mặt ba người là một nam nhân trung niên, rất cung kính với Lam Thương Tử.
Nam nhân trung niên báo cáo:
- Lam Thương Tử đại nhân, quân đội chúng ta đã đến gần Bắc Đẩu thành, thử thăm dò tiếp xúc với chủ lực Bắc Đẩu, điều tra số cao thủ từ thánh binh sư trở lên của đối phương.
Lam Thương Tử nở nụ cười đặc trưng, hỏi:
- Ừm! Bên Bắc Đẩu tổ chức thế nào?
- Như Lam đại nhân dự đoán, bọn họ nối Bắc Đẩu thành và thất tinh thành một chiến tuyến lớn, chỉ dựa vào quân đội nhân loại bình thường sẽ tốn thời gian để tấn công vào. Bắc Đẩu thành nghênh đón viện binh từ Tiên Vực hành tỉnh, về cao thủ chắc sẽ được tăng cường nhiều.
Nam nhân trung niên nói:
- Nhưng người Tiên Vực hành tỉnh đến nơi nhất định sẽ đòi quyền khống chế Bắc Đẩu hành tỉnh, còn người Bắc Đẩu thì không trấn đợc Tiên Vực hành tỉnh. Nếu nội bộ có mâu thuẫn thì càng có lợi cho chúng ta hành động.
Lam Thương Tử gật đầu, hỏi:
- Tình huống bên Á Xuyên yếu tắc thế nào?
Lam Thương Tử không quá quan tâm, đánh chiếm Bắc Đẩu hành tỉnh không phải vấn đề lớn, quan trọng là thời gian dài ngắn. Lam Thương Tử chú ý bên Á Xuyên yếu tắc hơn, vì lúc trước bọn họ nhận tình báo không có Phú thân vương Hoàng Phủ Dụ. Không biết các loại thực lực, nội tình của Hoàng Phủ Dụ vượt xa Cổ Duệ chi dân tưởng tượng.
Lam Thương Tử chỉ hơi chú ý, gã cho rằng Hoàng Phủ đại tướng quân sẽ làm gã tốn thêm chút thời gian.
Hiện giờ cường giả chủ lực của Cổ Duệ chi dân đang đấu với cường giả Huyền Binh đế quốc ở Côn Vực hành tỉnh, đấu tranh gay gắt, đánh hơn mười ngày mà chưa rõ thắng thua. Cổ Duệ chi dân không chỉ nhắm vào Côn Vực hành tỉnh, trong kế hoạch đã định trước còn có nhiều nơi cần đánh chiếm. Ví dụ như Giản Lĩnh, Chuy Lĩnh hành tỉnh, Bắc Đẩu hành tỉnh, các tiểu vương quốc như Lạc Thiên vương quốc.
Tiểu vương quốc là cọng cỏ xuôi chiều gió, rất đơn giản, có thể mượn binh lực của bọn họ công kích những hành tỉnh ngoan cố chống cự.
Các hành tỉnh ngoan cố thì khó khăn hơn nhiều, cái khó là chỉ hành tỉnh đẳng cấp trung thượng đẳng như Chuy Lĩnh hành tỉnh. Hành tỉnh yếu nhất như Bắc Đẩu không đáng quan tâm.
Tóm lại vì dây dưa ở Côn Vực hành tỉnh nên chủ lực dồn hết vào đó, chừa cơ hội cho người trẻ tuổi.
Lam Thương Tử là người nổi bật thế hệ trẻ trong Cổ Duệ chi dân được mệnh lệnh làm tổng chỉ huy đánh chiếm Bắc Đẩu hành tỉnh. Lam Thương Tử được ban cho một ít lực lượng đủ xử lý Bắc Đẩu hành tỉnh, tuy lực lượng không mạnh nhưng so sánh bên Bắc Đẩu hành tỉnh thì đã rất cường. Sau khi khơi thông chỗ giao giới Chuy Lĩnh hành tỉnh, Bắc Đẩu hành tỉnh Lam Thương Tử lập tức bày cục, tình huống trước mắt không tệ.
Đã có hai chiến tuyến đánh vào Bắc Đẩu hành tỉnh, chuyện kế tiếp đơn giản hơn nhiều. Mấy chiến tuyến khác tạm không đánh chiếm được cũng không sao, điều đáng lo là Hoàng Phủ Dụ canh gác Á Xuyên yếu tắc quay ngược đầu giết vào. Nếu là như vậy có lẽ với lực lượng Lam Thương Tử nắm giữ hiện giờ trong phút chốc khó thể kéo sập Bắc Đẩu hành tỉnh.
Chờ tình huống bên Côn Vực hành tỉnh sáng sủa, mặc kệ ai thắng thì chuyện không liên quan đến Lam Thương Tử.
Vu Nhai chợt nhớ một điều, mở miệng nói:
- Đúng rồi, đa quên quan tâm cảm nhận buồn bực của ngươi. Mặc ngươi trút hết với những người bên dưới đi, thời gian là ba giây.
Lời Vu Nhai nói khiến mọi người ngẩn ngơ, không hiểu ra sao.
Chợt có tiếng gầm ngút trời:
- Grao!
Thanh âm chấn nhiều người tay chân mềm nhũn, da đầu tê dại. Giây sau nhiều người chết lặng. Vu Nhai biểu hiện quá bắt mắt nên ma thú hắc ám khổng lồ bị bỏ qua, nó biến thành quả cầu to không ngừng biến lớn. Như Vu Nhai nói, sau ba giây quả cầu to và ma thú hắc ám tách ra đập vào đám người Lôi Khắc Thư thân vương.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Hắc ám ngập trời che mắt mọi người, sau đó là vô số tiếng hét la khóc.
Ba giây sau.
Hắc ám chậm rãi tán đi, cảnh tượng địa ngục trần gian hiện ra trước mắt mọi người. Binh sĩ Lạc Thiên vương quốc lúc trước còn đánh dữ dội với binh sĩ Bắc Đẩu hành tỉnh giờ vị trí đó trống rỗng, chỉ có cái hố to.
Trong hố tràn ngập hơi thở hắc ám, không có xác chết, một đống bầy nhầy. Lôi Khắc Thư vẫn còn sống, nói sao thì gã là đệ nhất thân vương của một vương quốc, mang bảo vật bên người nên sống sót.
Nhưng Lôi Khắc Thư thân vương đã ngay ngốc, không ai chú ý đến gã nữa.
Giọng Vu Nhai từ phía xa vọng về:
- Đúng rồi, Nghiêm đại nhân, chút nữa có một đội hắc ám kỵ sĩ khoảng mấy chục người đến, hãy cho họ qua.
Sau khi kêu Hắc Ma Cự Thiên Hống phun ra quả cầu hắc ám to lớn thì Vu Nhai bỏ đi, không thèm nhìn hiệu quả từ bỏ cầu đó, hắn rất bận. Có lẽ đồ sát binh sĩ của đối phương như vậy hơi tàn nhẫn, nhưng đừng quên đây là chiến tranh. Nếu ngươi không giết, chút nữa tinh binh doanh đối kháng với bọn họ dù thắng cũng sẽ có nhiều người chết. Nếu ngươi là tướng quân, ngươi chọn người của ngươi chết hay người phe địch chết?
Hơn nữa trong tinh binh doanh có lẽ đầy những người bị thương nặng nhưng chưa chết giống Thiết Phong, bọn họ cần được chữa trị thật nhanh.
- Ực ực!
Nghiêm Lôi bị rung động không nói nên lời, quên đáp lại Vu Nhai. Thì ra con ma thú hắc ám này khủng bố như vậy, lúc trước Nghiêm Lôi không cảm ứng ra.
Nghiêm Lôi hét to:
- Nhìn thấy chưa? Đây chính là Vu Nhai trong truyền thuyết, là Vu đại tướng quân của Động Minh yếu tắc chúng ta! Hoan hô đi, sôi trào đi. Có Vu đại tướng quân thì Bắc Đẩu chúng ta bình an, bây giờ điều phải làm là xóa sổ kẻ thù của chúng ta, làm việc vặt cho Vu đại tướng quân.
- Giết!!!
Binh sĩ Động Minh yếu tắc sôi trào, trong phút chốc quên mất tuyệt vọng lúc trước. Tuyệt vọng gì? Có Vu đại tướng quân ở là có hy vọng. Đôi khi truyền thuyết là thật sự, ít nhất bọn họ thấy tận mắt.
Lôi Khắc Thư thân vương cũng phản ứng lại:
- Rút, rút mau!
Điều Lôi Khắc Thư thân vương có thể làm là mang các binh sĩ không bị thương trở về. Nhưng trước binh sĩ Động Minh yếu tắc điên cuồng, sĩ khí tăng cao thì không biết bao nhiêu binh sĩ Lạc Thiên vương quốc chạy thoát được.
Khi Vu Nhai rời khỏi Động Minh yếu tắc, chỗ giao giới giữa Chuy Lĩnh hành tỉnh, Bắc Đẩu hành tỉnh có một đội đang chậm rãi tiến tới. Đội này không bao nhiêu người, khoảng mấy trăm, nhưng phát ra khí thế cường đại. Nếu quan sát kỹ sẽ phát hiện đội này toàn là Cổ Duệ chi dân.
Trong đội có một chiếc xe thú xa hoa cổ điển, một nam nhân tóc màu lam mỉm cười ngồi, đó là Lam Thương Tử. Một nam, một nữ thanh niên đứng cạnh Lam Thương Tử, là hai người đi theo gã điều tra cái chết của Đan Diễm Tâm.
Nam nhân cao to vạm vỡ tóc màu đỏ tên Xích Mãng, nữ nhân tóc xanh tên Mộc Tinh Tinh.
Trước mặt ba người là một nam nhân trung niên, rất cung kính với Lam Thương Tử.
Nam nhân trung niên báo cáo:
- Lam Thương Tử đại nhân, quân đội chúng ta đã đến gần Bắc Đẩu thành, thử thăm dò tiếp xúc với chủ lực Bắc Đẩu, điều tra số cao thủ từ thánh binh sư trở lên của đối phương.
Lam Thương Tử nở nụ cười đặc trưng, hỏi:
- Ừm! Bên Bắc Đẩu tổ chức thế nào?
- Như Lam đại nhân dự đoán, bọn họ nối Bắc Đẩu thành và thất tinh thành một chiến tuyến lớn, chỉ dựa vào quân đội nhân loại bình thường sẽ tốn thời gian để tấn công vào. Bắc Đẩu thành nghênh đón viện binh từ Tiên Vực hành tỉnh, về cao thủ chắc sẽ được tăng cường nhiều.
Nam nhân trung niên nói:
- Nhưng người Tiên Vực hành tỉnh đến nơi nhất định sẽ đòi quyền khống chế Bắc Đẩu hành tỉnh, còn người Bắc Đẩu thì không trấn đợc Tiên Vực hành tỉnh. Nếu nội bộ có mâu thuẫn thì càng có lợi cho chúng ta hành động.
Lam Thương Tử gật đầu, hỏi:
- Tình huống bên Á Xuyên yếu tắc thế nào?
Lam Thương Tử không quá quan tâm, đánh chiếm Bắc Đẩu hành tỉnh không phải vấn đề lớn, quan trọng là thời gian dài ngắn. Lam Thương Tử chú ý bên Á Xuyên yếu tắc hơn, vì lúc trước bọn họ nhận tình báo không có Phú thân vương Hoàng Phủ Dụ. Không biết các loại thực lực, nội tình của Hoàng Phủ Dụ vượt xa Cổ Duệ chi dân tưởng tượng.
Lam Thương Tử chỉ hơi chú ý, gã cho rằng Hoàng Phủ đại tướng quân sẽ làm gã tốn thêm chút thời gian.
Hiện giờ cường giả chủ lực của Cổ Duệ chi dân đang đấu với cường giả Huyền Binh đế quốc ở Côn Vực hành tỉnh, đấu tranh gay gắt, đánh hơn mười ngày mà chưa rõ thắng thua. Cổ Duệ chi dân không chỉ nhắm vào Côn Vực hành tỉnh, trong kế hoạch đã định trước còn có nhiều nơi cần đánh chiếm. Ví dụ như Giản Lĩnh, Chuy Lĩnh hành tỉnh, Bắc Đẩu hành tỉnh, các tiểu vương quốc như Lạc Thiên vương quốc.
Tiểu vương quốc là cọng cỏ xuôi chiều gió, rất đơn giản, có thể mượn binh lực của bọn họ công kích những hành tỉnh ngoan cố chống cự.
Các hành tỉnh ngoan cố thì khó khăn hơn nhiều, cái khó là chỉ hành tỉnh đẳng cấp trung thượng đẳng như Chuy Lĩnh hành tỉnh. Hành tỉnh yếu nhất như Bắc Đẩu không đáng quan tâm.
Tóm lại vì dây dưa ở Côn Vực hành tỉnh nên chủ lực dồn hết vào đó, chừa cơ hội cho người trẻ tuổi.
Lam Thương Tử là người nổi bật thế hệ trẻ trong Cổ Duệ chi dân được mệnh lệnh làm tổng chỉ huy đánh chiếm Bắc Đẩu hành tỉnh. Lam Thương Tử được ban cho một ít lực lượng đủ xử lý Bắc Đẩu hành tỉnh, tuy lực lượng không mạnh nhưng so sánh bên Bắc Đẩu hành tỉnh thì đã rất cường. Sau khi khơi thông chỗ giao giới Chuy Lĩnh hành tỉnh, Bắc Đẩu hành tỉnh Lam Thương Tử lập tức bày cục, tình huống trước mắt không tệ.
Đã có hai chiến tuyến đánh vào Bắc Đẩu hành tỉnh, chuyện kế tiếp đơn giản hơn nhiều. Mấy chiến tuyến khác tạm không đánh chiếm được cũng không sao, điều đáng lo là Hoàng Phủ Dụ canh gác Á Xuyên yếu tắc quay ngược đầu giết vào. Nếu là như vậy có lẽ với lực lượng Lam Thương Tử nắm giữ hiện giờ trong phút chốc khó thể kéo sập Bắc Đẩu hành tỉnh.
Chờ tình huống bên Côn Vực hành tỉnh sáng sủa, mặc kệ ai thắng thì chuyện không liên quan đến Lam Thương Tử.
/1991
|