Sắc mặt U Hoang Kiếm Linh vẫn đen như vậy, chậm rãi nói:
- Thuốc đã ngoài tứ giai sẽ không có thời hạn. Tối đa chỉ có một chút dược tính bị mất đi. Nhưng trong vòng mấy trăm năm, tuyệt đối không thành vấn đề!
Lại học thêm được một chút kiến thức.
Vu Nhai lơ đễnh, nuốt xuống. Chỉ trong nháy mắt, mắt hắn muốn lòi ra.
Thật sự không bị hỏng chứ?
Trong nháy mắt khi Huyền Lăng Đan vào cơ thể, Vu Nhai dường như cảm giác nuốt một máy cối xay thịt vào vậy. Toàn thân hắn co rúm.
Ngay khi đầu óc hắn đang suy nghĩ lung tung, một khí tức cực lớn bạo phát. Dường như có vô số cối xay thịt xông vào lục phủ ngũ tạng của hắn...
- Không nên suy nghĩ nhiều. Vận chuyển huyền công!
Không cần U Hoang Kiếm Linh nhắc nhở, Vu Nhai đã theo bản năng vận chuyển Thần Huyền Khí Điển, thoáng cái đã hóa giải được một chút. Nhưng hắn vẫn cảm thấy vô cùng thống khổ. So với nỗi khổ như thế, những lần bị thương trước đây quả thực không đáng kể tới.
- Phá huy chưởng ngự tùy tâm của ngươi, tập trung tinh thần, quan sát tướng khí của ta!
Binh Linh có thể cho chủ nhân tuyệt kỹ, lại không thể cho chủ nhân kinh nghiệm và mức độ quen thuộc, giống như chưởng ngự tùy tâm.
Nếu như Vu Nhai không có Thần Huyền Khí Điển, hắn gần như không có khả năng đạt được thành tựu như hôm nay. Phong Doanh, Xích Thố và U Hoang đều không giúp được hắn. Tướng khí cũng giống như vậy.
Vu Nhai cắn chặt răng, thoáng đưa một phần ý thức ra ngoài, liên kết với U Hoang...
Ầm...
Sát khí khủng khiếp gần như muốn xông ra khỏi thân thể Vu Nhai, biến hắn thành mảnh nhỏ. Trong nháy mắt, thất khiếu của Vu Nhai đều chảy máu. Nhưng hắn căn bản không có thời gian để ý tới những điều này. Hắn đang hồi tưởng lại huyễn ảnh trong Thần Huyền Khí Điển, dung hợp sát khí kia. Hắn dung hợp lại dung hợp...
Ầm...
Trong lúc bất chợt, huyền khí trong cơ thể bạo phát giống như nước sôi trào. Tướng Binh Sư tam đoạn, tướng khí dường như cũng bị tác động, sẽ không phải thống khổ như vậy nữa. Đương nhiên, đây chỉ là tương đối mà nói. Nhưng tiệc vui chóng tàn. Xích Thố dường như tìm được cơ hội trả thù hắn. Một sát khí hoàn toàn khác hẳn với tướng khí vọt tới, chiếm cứ nửa giang sơn biển thức hải của hắn.
Vu Nhai đột nhiên rất muốn chết. Quá thống khổ, quả thực không phải là người.
- Hai người các ngươi quá giảo hoạt, chủ nhân là của Phong Doanh.
Lòng đố kỵ của Phong Doanh cũng lớn. Từ sau khi Xích Thố tiến vào Huyền Binh Điển, nàng vẫn lo lắng chủ nhân sẽ không cần nàng nữa. Mỗi lần nàng đều cố gắng biểu hiện. Kết quả không ngờ lại để hai kẻ này chiếm được tiên cơ, bộ dạng muốn chủ nhân biến thành của bọn họ. Phải biết rằng tướng khí rất dễ ảnh hưởng tới phong cách và tu hành sau này. Cho nên Phong Doanh làm việc nghĩa không chùn bước, lập tức vọt vào.
Hiện tại Vu Nhai không muốn chết nữa, mà là muốn khóc. Quả nhiên, nhiều người dễ dẫn tới mâu thuẫn gia đình, khiến gia trưởng từ trên xuống dưới đều uất nghẹn.
- A, muốn chết thì chết thảm hơn một chút chứ!
Vu Nhai không thèm đếm xỉa, đột nhiên nhảy ra khỏi Thần Huyền Khí Điển, nhìn chằm chằm vào huyễn ảnh đệ tam trọng. Thời khắc tướng khí sinh sôi trong huyễn ảnh tiến vào trong biển thức hải, trời xui đất khiến, Vu Nhai đã được cứu.
Thần Huyền Khí Điển vốn chính là nền tảng của hắn, rất dễ chiếm chủ động và ưu thế, chỉnh hợp ba loại tướng khí khác nhau. Dù sao lúc trước đã nói qua, bất kể là tướng khí gì cũng có một bản nguyên. Đó chính là tiến thẳng không lùi. Thần Huyền Khí Điển đi vào khai phá và dẫn đạo ba loại tướng khí bản nguyên đi ra, làm thân phận một người hòa giải!
Chậm rãi, ba loại tướng khí bắt đầu theo trung tâm dung hợp và vận chuyển này, chậm rãi quay về bản nguyên. Chỉ có điều trong bản nguyên đã ẩn chứa ba loại đặc tính này. Tuy rằng chúng rất loãng, nhưng có thể tiếp tục mở rộng. Nói cách khác, thoáng cái Vu Nhai đã có cả ba loại tướng khí. Đồng thời, điều bất ngờ ngoài sự tưởng tượng của hắn chính là... còn sinh ra tướng khí của riêng hắn... Ý vững hơn kim!
Kim, không phải chỉ vàng, mà chỉ kim loại, bất kỳ kim loại nào. Ý chí cũng là một loại tướng khí, hơn nữa còn là tướng khí rất gần với bản nguyên, tiến thẳng không lùi. Nếu như không có ý chí kiên cường làm sao tiến thẳng không lùi được?
Thật ra giáo quan Tham Lang Doanh đều xem trọng Vu Nhai. Tướng khí của hắn lúc trước chỉ là thủ xảo mà thôi. Hắn chỉ mượn dùng Thần Huyền Khí Điển phát ra ngoài. Hiện tại mới là tướng khí thật sự của hắn, được diễn biến từ trong Thần Huyền Khí Điển ra. Tuy rằng nó vẫn rất yếu ớt, so với ba đại Binh Linh mà nói, đúng là bé nhỏ không đáng kể, cũng thật sự thuộc về hắn, lại là tướng khí trung tâm dung hợp ba đại Binh Linh khủng bố.
Gió nhẹ nhàng, tướng dũng mãnh, sát thuật... Ý chí vững như kim tạo thành trụ cột.
Ầm...
Ngay thời điểm biển thức hải đang dần dần yên ổn, huyền khí trong cơ thể Vu Nhai lại bạo phát, Tướng Binh Sư tứ đoạn!
- Thuật ám ảnh chặn giết, dung hợp tướng khí...
U Hoang Kiếm Linh đột nhiên nói đầy ẩn ý.
Đối với biến hóa trong biển thức hải của Vu Nhai, hắn nhìn thấy rõ ràng. Mặc dù hắn có chút nhíu mày, nhưng không có cách nào khác. Chủ nhân đi con đường thế nào, hắn không có cách nào thay đổi được. Trước đó, hắn thật sự có tư tâm, muốn biến chủ nhân thành sát thủ.
- Được...
Vu Nhai trực tiếp đứng lên, lần lượt đánh ra Thuật ám ảnh chặn giết. Lúc này Vu Nhai mới chính thức cảm nhận được sự đáng sợ của thuật giết người này. Không sát khí, không phẫn nộ, chỉ có giết người vô hình...
Người nhanh hơn cả bóng. Chỗ yếu nhất của chặn giết yếu nhất chỗ...
Vu Nhai diễn luyện hết lần này tới lần khác. Khi tướng khí tiêu hao, hắn lại ngồi xuống chậm rãi lĩnh hội. Sau đó hắn sẽ lần đứng lên, lại thi triển. Từ từ Thuật ám ảnh chặn giết chân chính dung hợp với hắn. Trong thoáng chốc, hắn cảm giác trên đời không có kẻ nào không thể giết, chỉ có muốn giết hay không mà thôi.
- Giết người thật ra không đơn giản giống như ngươi đã nghĩ. Cho dù là Thuật ám ảnh chặn giết cũng chỉ là kỹ xảo. Cho dù ngươi dung hợp được, lại chưa thật sự sử dụng được. Sát thủ không có kinh nghiệm đều là giả. Kỹ xảo vĩnh viễn chỉ là kỹ xảo. Người thật sự giết người phải dựa vào chính bản thân mình.
U Hoang Kiếm Linh thì thào tự nói, sau đó từ từ trở về yên lặng, lại trở thành kẻ điên. Chỉ có điều, khí tức của hắn hình như đã biến hóa, tăng thêm một tầng so với trước đây. Hình như đã hoàn thành chuyện gì đó. Ánh mắt trống rỗng của hắn lại dường như không phải là trống rỗng như trước nữa!
Vu Nhai tinh tế thưởng thức U Hoang Kiếm Linh nói.
Quả thực, bất kể là Thuật ám ảnh chặn giết hay Phong Tung Bộ và Thất Tinh Kích Kỹ, cũng chỉ là kỹ xảo mà thôi. Vì sao đại lục Thần Huyền chỉ nói Binh Linh cường đại là lão sư tốt nhất. chỉ là lão sư...
Chỉnh đốn lại tâm tình, Vu Nhai đứng lên. U Linh Thú xung quanh vốn đang chậm rãi tới gần, đột nhiên tản ra. Hiện tại hắn đã không để mấy thứ này vào trong mắt nữa. Hắn gói ghém những đồ còn sót lại, chỉ mang theo U Hoang Kiếm và 102 trăm viên ma tinh xuất phát.
- Thuốc đã ngoài tứ giai sẽ không có thời hạn. Tối đa chỉ có một chút dược tính bị mất đi. Nhưng trong vòng mấy trăm năm, tuyệt đối không thành vấn đề!
Lại học thêm được một chút kiến thức.
Vu Nhai lơ đễnh, nuốt xuống. Chỉ trong nháy mắt, mắt hắn muốn lòi ra.
Thật sự không bị hỏng chứ?
Trong nháy mắt khi Huyền Lăng Đan vào cơ thể, Vu Nhai dường như cảm giác nuốt một máy cối xay thịt vào vậy. Toàn thân hắn co rúm.
Ngay khi đầu óc hắn đang suy nghĩ lung tung, một khí tức cực lớn bạo phát. Dường như có vô số cối xay thịt xông vào lục phủ ngũ tạng của hắn...
- Không nên suy nghĩ nhiều. Vận chuyển huyền công!
Không cần U Hoang Kiếm Linh nhắc nhở, Vu Nhai đã theo bản năng vận chuyển Thần Huyền Khí Điển, thoáng cái đã hóa giải được một chút. Nhưng hắn vẫn cảm thấy vô cùng thống khổ. So với nỗi khổ như thế, những lần bị thương trước đây quả thực không đáng kể tới.
- Phá huy chưởng ngự tùy tâm của ngươi, tập trung tinh thần, quan sát tướng khí của ta!
Binh Linh có thể cho chủ nhân tuyệt kỹ, lại không thể cho chủ nhân kinh nghiệm và mức độ quen thuộc, giống như chưởng ngự tùy tâm.
Nếu như Vu Nhai không có Thần Huyền Khí Điển, hắn gần như không có khả năng đạt được thành tựu như hôm nay. Phong Doanh, Xích Thố và U Hoang đều không giúp được hắn. Tướng khí cũng giống như vậy.
Vu Nhai cắn chặt răng, thoáng đưa một phần ý thức ra ngoài, liên kết với U Hoang...
Ầm...
Sát khí khủng khiếp gần như muốn xông ra khỏi thân thể Vu Nhai, biến hắn thành mảnh nhỏ. Trong nháy mắt, thất khiếu của Vu Nhai đều chảy máu. Nhưng hắn căn bản không có thời gian để ý tới những điều này. Hắn đang hồi tưởng lại huyễn ảnh trong Thần Huyền Khí Điển, dung hợp sát khí kia. Hắn dung hợp lại dung hợp...
Ầm...
Trong lúc bất chợt, huyền khí trong cơ thể bạo phát giống như nước sôi trào. Tướng Binh Sư tam đoạn, tướng khí dường như cũng bị tác động, sẽ không phải thống khổ như vậy nữa. Đương nhiên, đây chỉ là tương đối mà nói. Nhưng tiệc vui chóng tàn. Xích Thố dường như tìm được cơ hội trả thù hắn. Một sát khí hoàn toàn khác hẳn với tướng khí vọt tới, chiếm cứ nửa giang sơn biển thức hải của hắn.
Vu Nhai đột nhiên rất muốn chết. Quá thống khổ, quả thực không phải là người.
- Hai người các ngươi quá giảo hoạt, chủ nhân là của Phong Doanh.
Lòng đố kỵ của Phong Doanh cũng lớn. Từ sau khi Xích Thố tiến vào Huyền Binh Điển, nàng vẫn lo lắng chủ nhân sẽ không cần nàng nữa. Mỗi lần nàng đều cố gắng biểu hiện. Kết quả không ngờ lại để hai kẻ này chiếm được tiên cơ, bộ dạng muốn chủ nhân biến thành của bọn họ. Phải biết rằng tướng khí rất dễ ảnh hưởng tới phong cách và tu hành sau này. Cho nên Phong Doanh làm việc nghĩa không chùn bước, lập tức vọt vào.
Hiện tại Vu Nhai không muốn chết nữa, mà là muốn khóc. Quả nhiên, nhiều người dễ dẫn tới mâu thuẫn gia đình, khiến gia trưởng từ trên xuống dưới đều uất nghẹn.
- A, muốn chết thì chết thảm hơn một chút chứ!
Vu Nhai không thèm đếm xỉa, đột nhiên nhảy ra khỏi Thần Huyền Khí Điển, nhìn chằm chằm vào huyễn ảnh đệ tam trọng. Thời khắc tướng khí sinh sôi trong huyễn ảnh tiến vào trong biển thức hải, trời xui đất khiến, Vu Nhai đã được cứu.
Thần Huyền Khí Điển vốn chính là nền tảng của hắn, rất dễ chiếm chủ động và ưu thế, chỉnh hợp ba loại tướng khí khác nhau. Dù sao lúc trước đã nói qua, bất kể là tướng khí gì cũng có một bản nguyên. Đó chính là tiến thẳng không lùi. Thần Huyền Khí Điển đi vào khai phá và dẫn đạo ba loại tướng khí bản nguyên đi ra, làm thân phận một người hòa giải!
Chậm rãi, ba loại tướng khí bắt đầu theo trung tâm dung hợp và vận chuyển này, chậm rãi quay về bản nguyên. Chỉ có điều trong bản nguyên đã ẩn chứa ba loại đặc tính này. Tuy rằng chúng rất loãng, nhưng có thể tiếp tục mở rộng. Nói cách khác, thoáng cái Vu Nhai đã có cả ba loại tướng khí. Đồng thời, điều bất ngờ ngoài sự tưởng tượng của hắn chính là... còn sinh ra tướng khí của riêng hắn... Ý vững hơn kim!
Kim, không phải chỉ vàng, mà chỉ kim loại, bất kỳ kim loại nào. Ý chí cũng là một loại tướng khí, hơn nữa còn là tướng khí rất gần với bản nguyên, tiến thẳng không lùi. Nếu như không có ý chí kiên cường làm sao tiến thẳng không lùi được?
Thật ra giáo quan Tham Lang Doanh đều xem trọng Vu Nhai. Tướng khí của hắn lúc trước chỉ là thủ xảo mà thôi. Hắn chỉ mượn dùng Thần Huyền Khí Điển phát ra ngoài. Hiện tại mới là tướng khí thật sự của hắn, được diễn biến từ trong Thần Huyền Khí Điển ra. Tuy rằng nó vẫn rất yếu ớt, so với ba đại Binh Linh mà nói, đúng là bé nhỏ không đáng kể, cũng thật sự thuộc về hắn, lại là tướng khí trung tâm dung hợp ba đại Binh Linh khủng bố.
Gió nhẹ nhàng, tướng dũng mãnh, sát thuật... Ý chí vững như kim tạo thành trụ cột.
Ầm...
Ngay thời điểm biển thức hải đang dần dần yên ổn, huyền khí trong cơ thể Vu Nhai lại bạo phát, Tướng Binh Sư tứ đoạn!
- Thuật ám ảnh chặn giết, dung hợp tướng khí...
U Hoang Kiếm Linh đột nhiên nói đầy ẩn ý.
Đối với biến hóa trong biển thức hải của Vu Nhai, hắn nhìn thấy rõ ràng. Mặc dù hắn có chút nhíu mày, nhưng không có cách nào khác. Chủ nhân đi con đường thế nào, hắn không có cách nào thay đổi được. Trước đó, hắn thật sự có tư tâm, muốn biến chủ nhân thành sát thủ.
- Được...
Vu Nhai trực tiếp đứng lên, lần lượt đánh ra Thuật ám ảnh chặn giết. Lúc này Vu Nhai mới chính thức cảm nhận được sự đáng sợ của thuật giết người này. Không sát khí, không phẫn nộ, chỉ có giết người vô hình...
Người nhanh hơn cả bóng. Chỗ yếu nhất của chặn giết yếu nhất chỗ...
Vu Nhai diễn luyện hết lần này tới lần khác. Khi tướng khí tiêu hao, hắn lại ngồi xuống chậm rãi lĩnh hội. Sau đó hắn sẽ lần đứng lên, lại thi triển. Từ từ Thuật ám ảnh chặn giết chân chính dung hợp với hắn. Trong thoáng chốc, hắn cảm giác trên đời không có kẻ nào không thể giết, chỉ có muốn giết hay không mà thôi.
- Giết người thật ra không đơn giản giống như ngươi đã nghĩ. Cho dù là Thuật ám ảnh chặn giết cũng chỉ là kỹ xảo. Cho dù ngươi dung hợp được, lại chưa thật sự sử dụng được. Sát thủ không có kinh nghiệm đều là giả. Kỹ xảo vĩnh viễn chỉ là kỹ xảo. Người thật sự giết người phải dựa vào chính bản thân mình.
U Hoang Kiếm Linh thì thào tự nói, sau đó từ từ trở về yên lặng, lại trở thành kẻ điên. Chỉ có điều, khí tức của hắn hình như đã biến hóa, tăng thêm một tầng so với trước đây. Hình như đã hoàn thành chuyện gì đó. Ánh mắt trống rỗng của hắn lại dường như không phải là trống rỗng như trước nữa!
Vu Nhai tinh tế thưởng thức U Hoang Kiếm Linh nói.
Quả thực, bất kể là Thuật ám ảnh chặn giết hay Phong Tung Bộ và Thất Tinh Kích Kỹ, cũng chỉ là kỹ xảo mà thôi. Vì sao đại lục Thần Huyền chỉ nói Binh Linh cường đại là lão sư tốt nhất. chỉ là lão sư...
Chỉnh đốn lại tâm tình, Vu Nhai đứng lên. U Linh Thú xung quanh vốn đang chậm rãi tới gần, đột nhiên tản ra. Hiện tại hắn đã không để mấy thứ này vào trong mắt nữa. Hắn gói ghém những đồ còn sót lại, chỉ mang theo U Hoang Kiếm và 102 trăm viên ma tinh xuất phát.
/1991
|