Rất khó tưởng tượng Côn Vực hành tỉnh sân chủ chiến trong Thần Huyền đại lục có cảnh tượng gì.
- Đến rồi, lại một chiêu Băng Long Phá. Tiếp tục vòng qua tấn công!
Vu Nhai đã quên hết tất cả, hắn phải thắng trận chiến này. Không còn cách nào, cảnh giới yếu hơn đối phương đành dựa vào kỹ xảo. Vu Nhai tập trung chỉ huy, phán đoán. Hắc Ma Cự Thiên Hống hoàn toàn tin vào Vu Nhai, tuy lúc trước nó cũng nghe theo chỉ huy nhưng giữa bị động tin và tin tưởng là hai chuyện khác nhau. Sức chiến đấu của Hắc Ma Cự Thiên Hống lại tăng lên vài phần.
Hắc Ma Cự Thiên Hống thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ nhân loại này chuyên môn nghiên cứu cách giết rồng?
- Tuyệt kỹ Sương Trảo Tê Thiên, mau hạ xuống rồi đụng lên trên.
- Ma pháp băng hệ, Băng Long Vũ, lùi, dùng Hắc Ma của ngươi bắn phá là được.
- Ma pháp của nó mới dứt, xông lên, đạp đầu nó, đạp nó xuống đất!
Vu Nhai nhanh chóng chỉ huy, Hắc Ma Cự Thiên Hống hăm hở chấp hành, càng đánh càng sướng, càng thuận tay. Hắc Ma Cự Thiên Hống như thấy một con cự long bị nhổ hết vảy đang vẫy tay với nó. Đánh lâu như vậy, rõ ràng cảnh giới không bằng cự long băng hệ nhưng Hắc Ma Cự Thiên Hống chiếm hết ưu thế.
- Sao có thể như vậy?
Trên bầu trời Dao Quang thành, thánh giai hai phe ngơ ngác nhìn trận chiến. Với ánh mắt của bọn họ tất nhiên trông thấy cuộc chiến trong băng tuyết và hắc ám, thấy thứ màu đen đề đầu thứ màu lam ra đánh, nhanh đến hoa mắt.
Cự long, đây chính là cự long! Kỵ sĩ ngồi trên cự long băng hệ là Lam Thương Tử!
Lãnh Thu Dương lúc trước thoát chết hoa tay múa chân trên bầu trời, rống lớn:
- Chúng ta sắp thắng, Vu Nhai sắp thắng! Cự long có là gì? Trong mắt Vu Nhai và hắc ám tọa kỵ của hắn chỉ là chó chết!
Lãnh Thu Dương tường thuật những gì gã trông thấy cho dân chúng, binh sĩ ở dưới nghe. Không tin Lãnh Thu Dương không được, những người trông thấy cuộc chiến đầu kích động.
- Giết! Rất nhanh Vu Nhai thành chủ sẽ chiến thắng, chúng ta không thể kéo chân hắn!
Sĩ khí lại dâng lên, Thanh Kỳ kỵ sĩ đội dẫn đầu cuộc phản công rầm rộ. Cuộc chiến sung sướng đầm đìa trong Bắc Đẩu hành tỉnh sắp đến.
Người Tiên Vực hành tỉnh ngơ ngác nhìn cuộc chiến phía xa.
- Sao . . . Sao có thể?
Người Tiên Vực hành tỉnh vốn cho rằng lần này Vu Nhai tàn đời, bây giờ tâm tình của bọn họ cực kỳ phức tạp. Nếu Vu Nhai chết thì bọn họ có sống nổi không?
Hô Diên Quảng Vân đang nghĩ đường lui, gã có nên chuồn đi kêu báu vật trấn tộc Hô Diên gia đến?
Ý tưởng này rất tốt, Bắc Đẩu hành tỉnh có bị tiêu diệt thì kệ nó. Dù sao một hành tỉnh có cũng được, không có cũng chẳng sao, còn hơn bỏ mạng tại đây. Đó là cự long trong truyền thuyết, còn là cự long thánh giai cửu đoạn. Kết quả Vu Nhai phản kích mạnh mẽ đè cổ cự long ra đánh tơi tả, dù ma thú hắc ám rất khủng bố nhưng biểu hiện hơi quá.
Tâm tình người Tiên Vực hành tỉnh rất phức tạp, dù bên nào thắng cũng không liên quan gì bọn họ.
Nếu Vu Nhai thắng cũng không tệ, ít nhất giữ mạng lại. Hô Diên Quảng Vân không tin Vu Nhai sẽ xuống tay với gã, vì gã là người của Hô Diên gia Tiên Vực hành tỉnh. Nếu cự long thắng, dù bọn họ rút lui không biết có thoát khỏi cuộc truy sát không?
Tóm lại người Tiên Vực hành tỉnh rất giật mình, tiếp tục yên lặng theo dõi kỳ biến. Từ khi dụ kẻ địch đến Dao Quang thành thì bọn họ hết việc, trừ mấy thiên binh sư bị Bắc Đẩu quân đội tiêu diệt ra.
Người Tiên Vực hành tỉnh vốn rất tức giận ai ngờ xảy ra một chuỗi sự việc, bọn họ lãng quên người phe mình bị giết.
Hô Diên Không Đài kinh hoàng không nói nên lời. Đây là người lúc trước cùng gã tham gia tuyển chọn kỵ sĩ dự bị sao? Hô Diên Không Đài thầm hối hận, sớm biết như vậy lúc trước nên giao bằng hữu với Vu Nhai, bây giờ mọi chuyện đã muộn. Hô Diên Không Đài chỉ mong Vu Nhai chết đi, hy vọng cự long thắng, gã không suy nghĩ sâu xa như phụ thân, các trưởng bối.
Hô Diên Không Đài suy nghĩ là ghen tỵ, thù riêng.
* * *
- Sao có thể như vậy?
Lam Thương Tử quên mỉm cười. Lam Thương Tử thói quen, hiểu biết các chiêu của cự long băng hệ nhưng không ngờ nhân loại bình thường trước mắt hiểu sâu sắc hơn gã, không lẽ kiếp trước hắn là cự long sao? Gã lại tính toán sai?
Lam Thương Tử không có thời gian sửng sốt, suy ngẫm lại. Bởi vì như Vu Nhai đã nói, phong cách chiến đấu của cự long băng hệ bị hắn nhìn thấu từng tầng. Gia Lý Đốn bị đạp lún xuống đất, tuy có lực lượng băng long cường đại bảo vệ nó không đến mức bị thương nặng, cạp đất nhưng đường đường là Lam Thương Tử bị đánh thành như vậy thật sự không thể tha thứ.
- Gia Lý Đốn, mở thông con đường lực lượng giữa chúng ta, dung hợp lại, giao quyền khống chế cơ thể ngươi cho ta.
- Được!
Cự long băng hệ không muốn dung hợp với kỵ sĩ, tức là nhân ma hợp nhất mà các nhân loại bình thường Thần Huyền đại lục gọi chung. Chiêu này giúp kỵ sĩ và tọa kỵ kết hợp thành một thể, tọa kỵ dung hợp sẽ bị kỵ sĩ khống chế. Cự long kiêu ngạo thật lòng không muốn đi bước này, đặc biệt là Lam Thương Tử yếu hơn nó rất nhiều, tuy nó rất vừa mắt tiểu tử này.
Cự long băng hệ không có cách nào khác hơn, kỵ sĩ nhân loại chết tiệt hiểu biết nó quá rõ. Bản năng chiến đấu của Gia Lý Đốn đã thành hình, không thể nào thay đổi trong phút chốc, chỉ đành cho Lam Thương Tử khống chế thân mình mới thay đổi bản năng được.
Cự long băng hệ không chút do dự, cự long không tha thứ bị ma thú vượt cấp đánh bại. Ít nhất mất tôn nghiêm vào tay kỵ sĩ cưỡi mình còn hơn mất mặt trước kẻ địch, Tiểu Loan kiêiu ngạo vốn có lòng thần phục Cổ Duệ chi dân.
Nói thật ra nếu Lam Thương Tử cưỡng ép thì cự long băng hệ phải nghe theo, cự long rất là yếu thế trước mặt Cổ Duệ chi dân.
- Grao!
Lực lượng, tinh thần của Lam Thương Tử và cự long hòa thành một thể, có tiếng gầm vọng lên từ lòng đất xởi mảnh đất trong phạm vi trăm dặm lên. Đất nứt nẻ lan tràn như mạng nhện, lực lượng cường đại dâng lên.
- Nhân ma hợp nhất? Định thay đổi phong cách chiến đấu?
Từ lúc Vu Nhai là tương binh sư đã nhân ma hợp nhất với Tiểu Thúy, nhận ra tình huống không đúng ngay.
Mắt Vu Nhai hấp háy, sau đó bắn ra tia sáng:
- Nhân ma hợp nhất thì sao? Vẫn là cự long tham gia chiến đấu. Bản chất cự long không thể nào thay đổi, chỉ cần ta đủ quen thuộc cự long thì vẫn có thể áp chế ngươi. Lão tử chính là thiên địch của cự long!
Vu Nhai chiến đấu hàng vạn trận với cự long không phải đùa chơi, từng con toái hồn rồng khiến hắn giải phẫu cự long hết lần này tới lần khác. Khi Vu Nhai biến thân cự long mở gút cùng chúng nó có một số 'địch long' mạnh hơn cự long hắn biến thân mấy đẳng cấp, hắn phải cố mở gút, làm sao mở? Nhờ hiểu biết rõ về cự long.
Lúc trong cự long Vu Nhai càng đánh về sau gút không quá khó khăn, cự long không cường đại thì bóp chết ngay. Hơn nữa khi Vu Nhai biến thân Thí Thần binh linh theo Vu Thuấn chiến đấu với kỵ sĩ cự long.
- Đến rồi, lại một chiêu Băng Long Phá. Tiếp tục vòng qua tấn công!
Vu Nhai đã quên hết tất cả, hắn phải thắng trận chiến này. Không còn cách nào, cảnh giới yếu hơn đối phương đành dựa vào kỹ xảo. Vu Nhai tập trung chỉ huy, phán đoán. Hắc Ma Cự Thiên Hống hoàn toàn tin vào Vu Nhai, tuy lúc trước nó cũng nghe theo chỉ huy nhưng giữa bị động tin và tin tưởng là hai chuyện khác nhau. Sức chiến đấu của Hắc Ma Cự Thiên Hống lại tăng lên vài phần.
Hắc Ma Cự Thiên Hống thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ nhân loại này chuyên môn nghiên cứu cách giết rồng?
- Tuyệt kỹ Sương Trảo Tê Thiên, mau hạ xuống rồi đụng lên trên.
- Ma pháp băng hệ, Băng Long Vũ, lùi, dùng Hắc Ma của ngươi bắn phá là được.
- Ma pháp của nó mới dứt, xông lên, đạp đầu nó, đạp nó xuống đất!
Vu Nhai nhanh chóng chỉ huy, Hắc Ma Cự Thiên Hống hăm hở chấp hành, càng đánh càng sướng, càng thuận tay. Hắc Ma Cự Thiên Hống như thấy một con cự long bị nhổ hết vảy đang vẫy tay với nó. Đánh lâu như vậy, rõ ràng cảnh giới không bằng cự long băng hệ nhưng Hắc Ma Cự Thiên Hống chiếm hết ưu thế.
- Sao có thể như vậy?
Trên bầu trời Dao Quang thành, thánh giai hai phe ngơ ngác nhìn trận chiến. Với ánh mắt của bọn họ tất nhiên trông thấy cuộc chiến trong băng tuyết và hắc ám, thấy thứ màu đen đề đầu thứ màu lam ra đánh, nhanh đến hoa mắt.
Cự long, đây chính là cự long! Kỵ sĩ ngồi trên cự long băng hệ là Lam Thương Tử!
Lãnh Thu Dương lúc trước thoát chết hoa tay múa chân trên bầu trời, rống lớn:
- Chúng ta sắp thắng, Vu Nhai sắp thắng! Cự long có là gì? Trong mắt Vu Nhai và hắc ám tọa kỵ của hắn chỉ là chó chết!
Lãnh Thu Dương tường thuật những gì gã trông thấy cho dân chúng, binh sĩ ở dưới nghe. Không tin Lãnh Thu Dương không được, những người trông thấy cuộc chiến đầu kích động.
- Giết! Rất nhanh Vu Nhai thành chủ sẽ chiến thắng, chúng ta không thể kéo chân hắn!
Sĩ khí lại dâng lên, Thanh Kỳ kỵ sĩ đội dẫn đầu cuộc phản công rầm rộ. Cuộc chiến sung sướng đầm đìa trong Bắc Đẩu hành tỉnh sắp đến.
Người Tiên Vực hành tỉnh ngơ ngác nhìn cuộc chiến phía xa.
- Sao . . . Sao có thể?
Người Tiên Vực hành tỉnh vốn cho rằng lần này Vu Nhai tàn đời, bây giờ tâm tình của bọn họ cực kỳ phức tạp. Nếu Vu Nhai chết thì bọn họ có sống nổi không?
Hô Diên Quảng Vân đang nghĩ đường lui, gã có nên chuồn đi kêu báu vật trấn tộc Hô Diên gia đến?
Ý tưởng này rất tốt, Bắc Đẩu hành tỉnh có bị tiêu diệt thì kệ nó. Dù sao một hành tỉnh có cũng được, không có cũng chẳng sao, còn hơn bỏ mạng tại đây. Đó là cự long trong truyền thuyết, còn là cự long thánh giai cửu đoạn. Kết quả Vu Nhai phản kích mạnh mẽ đè cổ cự long ra đánh tơi tả, dù ma thú hắc ám rất khủng bố nhưng biểu hiện hơi quá.
Tâm tình người Tiên Vực hành tỉnh rất phức tạp, dù bên nào thắng cũng không liên quan gì bọn họ.
Nếu Vu Nhai thắng cũng không tệ, ít nhất giữ mạng lại. Hô Diên Quảng Vân không tin Vu Nhai sẽ xuống tay với gã, vì gã là người của Hô Diên gia Tiên Vực hành tỉnh. Nếu cự long thắng, dù bọn họ rút lui không biết có thoát khỏi cuộc truy sát không?
Tóm lại người Tiên Vực hành tỉnh rất giật mình, tiếp tục yên lặng theo dõi kỳ biến. Từ khi dụ kẻ địch đến Dao Quang thành thì bọn họ hết việc, trừ mấy thiên binh sư bị Bắc Đẩu quân đội tiêu diệt ra.
Người Tiên Vực hành tỉnh vốn rất tức giận ai ngờ xảy ra một chuỗi sự việc, bọn họ lãng quên người phe mình bị giết.
Hô Diên Không Đài kinh hoàng không nói nên lời. Đây là người lúc trước cùng gã tham gia tuyển chọn kỵ sĩ dự bị sao? Hô Diên Không Đài thầm hối hận, sớm biết như vậy lúc trước nên giao bằng hữu với Vu Nhai, bây giờ mọi chuyện đã muộn. Hô Diên Không Đài chỉ mong Vu Nhai chết đi, hy vọng cự long thắng, gã không suy nghĩ sâu xa như phụ thân, các trưởng bối.
Hô Diên Không Đài suy nghĩ là ghen tỵ, thù riêng.
* * *
- Sao có thể như vậy?
Lam Thương Tử quên mỉm cười. Lam Thương Tử thói quen, hiểu biết các chiêu của cự long băng hệ nhưng không ngờ nhân loại bình thường trước mắt hiểu sâu sắc hơn gã, không lẽ kiếp trước hắn là cự long sao? Gã lại tính toán sai?
Lam Thương Tử không có thời gian sửng sốt, suy ngẫm lại. Bởi vì như Vu Nhai đã nói, phong cách chiến đấu của cự long băng hệ bị hắn nhìn thấu từng tầng. Gia Lý Đốn bị đạp lún xuống đất, tuy có lực lượng băng long cường đại bảo vệ nó không đến mức bị thương nặng, cạp đất nhưng đường đường là Lam Thương Tử bị đánh thành như vậy thật sự không thể tha thứ.
- Gia Lý Đốn, mở thông con đường lực lượng giữa chúng ta, dung hợp lại, giao quyền khống chế cơ thể ngươi cho ta.
- Được!
Cự long băng hệ không muốn dung hợp với kỵ sĩ, tức là nhân ma hợp nhất mà các nhân loại bình thường Thần Huyền đại lục gọi chung. Chiêu này giúp kỵ sĩ và tọa kỵ kết hợp thành một thể, tọa kỵ dung hợp sẽ bị kỵ sĩ khống chế. Cự long kiêu ngạo thật lòng không muốn đi bước này, đặc biệt là Lam Thương Tử yếu hơn nó rất nhiều, tuy nó rất vừa mắt tiểu tử này.
Cự long băng hệ không có cách nào khác hơn, kỵ sĩ nhân loại chết tiệt hiểu biết nó quá rõ. Bản năng chiến đấu của Gia Lý Đốn đã thành hình, không thể nào thay đổi trong phút chốc, chỉ đành cho Lam Thương Tử khống chế thân mình mới thay đổi bản năng được.
Cự long băng hệ không chút do dự, cự long không tha thứ bị ma thú vượt cấp đánh bại. Ít nhất mất tôn nghiêm vào tay kỵ sĩ cưỡi mình còn hơn mất mặt trước kẻ địch, Tiểu Loan kiêiu ngạo vốn có lòng thần phục Cổ Duệ chi dân.
Nói thật ra nếu Lam Thương Tử cưỡng ép thì cự long băng hệ phải nghe theo, cự long rất là yếu thế trước mặt Cổ Duệ chi dân.
- Grao!
Lực lượng, tinh thần của Lam Thương Tử và cự long hòa thành một thể, có tiếng gầm vọng lên từ lòng đất xởi mảnh đất trong phạm vi trăm dặm lên. Đất nứt nẻ lan tràn như mạng nhện, lực lượng cường đại dâng lên.
- Nhân ma hợp nhất? Định thay đổi phong cách chiến đấu?
Từ lúc Vu Nhai là tương binh sư đã nhân ma hợp nhất với Tiểu Thúy, nhận ra tình huống không đúng ngay.
Mắt Vu Nhai hấp háy, sau đó bắn ra tia sáng:
- Nhân ma hợp nhất thì sao? Vẫn là cự long tham gia chiến đấu. Bản chất cự long không thể nào thay đổi, chỉ cần ta đủ quen thuộc cự long thì vẫn có thể áp chế ngươi. Lão tử chính là thiên địch của cự long!
Vu Nhai chiến đấu hàng vạn trận với cự long không phải đùa chơi, từng con toái hồn rồng khiến hắn giải phẫu cự long hết lần này tới lần khác. Khi Vu Nhai biến thân cự long mở gút cùng chúng nó có một số 'địch long' mạnh hơn cự long hắn biến thân mấy đẳng cấp, hắn phải cố mở gút, làm sao mở? Nhờ hiểu biết rõ về cự long.
Lúc trong cự long Vu Nhai càng đánh về sau gút không quá khó khăn, cự long không cường đại thì bóp chết ngay. Hơn nữa khi Vu Nhai biến thân Thí Thần binh linh theo Vu Thuấn chiến đấu với kỵ sĩ cự long.
/1991
|