Thôn Thiên kiếm linh nói:
- Đúng vậy, hắn chỉ quen thuộc một, hai loại kiếm ý kiếm kỹ, vừa lúc nhờ nó có được cơ hội phá vỡ quy tắc, sau đó cảm ngộ.
- Tất nhiên không phải hắn yếu mà do hiểu biết về kiếm đạo cạn hơn người khác. Hắn dùng dược vật cưỡng ép lên đỉnh thiên binh sư, huyền khí không bằng ngươi nên mới không chịu nổi một kích.
Thôn Thiên kiếm linh thật lòng nghĩ: Đó là vì ngươi quá mạnh.
Nhưng Thôn Thiên kiếm linh không nói ra, tiểu tử này nghe khen là lên mặt.
Vu Nhai chớp mắt hỏi:
- Ra là thế, nhưng ta thậm chí không chạm được ngưỡng cửa kiếm đạo thành thánh.
- Ngươi chỉ là mơ hồ không được ai chỉ điểm. Thôi, nên nói ta đãn ói, hãy tự ngộ đi.
Thôn Thiên kiếm linh nói xong bỏ chạy, ném lại một câu:
- Đừng quấy rầy ta nữa.
Vu Nhai lải nhải vài câu:
- Đừng nói chuyện ngừng ngang như vậy! Ta mơ hồ không có người chỉ điểm cũng tại vì nàng không chịu chỉ. Nếu nàng chỉ điểm không chừng ta sẽ không hồ đồ nữa.
Thôn Thiên kiếm linh không chịu ra. Vu Nhai bất đắc dĩ, hắn cần vào Độc Cô gia mới biết kiếm đạo của hắn là gì.
Óc Vu Nhai lóe tia sáng, nói:
- Hèn gì các loại huyền binh đạo khó khăn hơn sát ý, phong ý. Ý cảnh huyền binh thiên biến vạn hóa, chỉ tính tuyệt kỹ đã có vô số chủng loại.
Cho nên nói huyền binh đạo là không có cực hạn.
Mơ hồ thì kệ nó, sau khi đến Độc Cô gia sẽ hiểu rõ ràng, nếu không hiểu thì cố gắng học nhiều hơn. Chỉ cần tu luyện các loại kiếm kỹ, kiếm quyết, kiếm ý gì đó đến cực hạn, Vu Nhai không tin hắn không thể thành thánh.
Diệp Vũ Phong mơ màng tỉnh dậy, chợt nhận ra bị người đạp dưới chân. Diệp Vũ Phong bùng nổ huyền khí vùng vẫy, nhưng huyền khí hư không của gã làm sao chống lại Vu Nhai?
Vu Nhai nhấn một cái là huyền khí của Diệp Vũ Phong bị đè bẹp.
- Thả ta ra, thả ra! Không thì Cửu Dương thiếu gia sẽ không tha cho ngươi!
Vu Nhai trấn Diệp Vũ Phong xong hỏi:
- Là Độc Cô Cửu Dương ra lệnh đồ sát Dị Ma tộc?
Diệp Vũ Phong cười phá lên, dường như chuyện này rất bá khí.
- Đúng vậy! Bây giờ thực lực của Cửu Dương thiếu gia ngập trời, thật sự. Ta không dám đồ sát những Dị Ma tộc này, nhưng Cửu Dương thiếu gia thì dám, chỉ để lấy đầu bọn họ làm quà tặng cho một cô nương. Ha ha ha ha ha ha! Rất bá khí đúng không?
- Biết điều thì hãy thả ta ra!
Vu Nhai mỉm cười nói:
- Rất bá khí, vậy ta lấy đầu ngươi làm quà tặng hắn đi.
- Chờ đã, đừng giết ta, Độc Cô gia đang trong . . .
Diệp Vũ Phong cảm giác Vu Nhai nổi sát ý, không quan tâm Độc Cô Cửu Dương. Diệp Vũ Phong vội đưa ra Độc Cô gia, thế cục hiện giờ tạo áp lực cho Vu Nhai, gã có chút thông minh.
Vu Nhai ngắt lời Diệp Vũ Phong:
- Ta là Vu Nhai, ngươi có thể nhắm mắt.
Vu Nhai tin tưởng Diệp Vũ Phong đã nghe tên của hắn từ chỗ Độc Cô Cửu Dương, không nghe cũng chẳng sao, dù gì gã sẽ chết. Diệp Vũ Phong có nhắm mắt hay không liên quan gì hắn? Phong Doanh kiếm nhẹ vung lên sắp chém xuống.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ong ong ong ong ong!
Phía Độc Cô Thần thành bỗng phát ra kiếm ý siêu mạnh, Phong Doanh kiếm trong tay Vu Nhai cảm nhận được kiếm đó, kêu vù vù cảnh báo. Kiếm trong không gian giới chỉ của Vu Nhai, kiếm của Diệp Vũ Phong, kiếm mấy thuộc hạ đã chết cùng ngân lên. Chuyện gì đây?
Diệp Vũ Phong ngây người rồi trợn to mắt, thậm chí không quan tâm kiếm ngân:
- Ngươi . . . Ngươi . . . Ngươi là Vu Nhai?
Tạm thời Vu Nhai không định giết người:
- Đúng vậy! Ta chính là Vu Nhai, kiếm ý này là sao?
Diệp Vũ Phong giật nảy mình sau đó buồn bực. Tại sao? Tại sao lúc trước gã không nhận ra người này là Vu Nhai? Kim bào Độc Cô gia không sợ Cửu Dương thiếu gia thì chỉ có thể là hắn, hai người là kẻ thù không đội trời chung.
Nếu sớm biết kim bào này là Vu Nhai thì lão tử đã chạy thật xa, hắn là kẻ bị cự long, Dung Diễm thần tộc, Lam Sương thần tộc, Hắc Nguyệt thần tộc xếp vào danh sách phải giết. Trong mấy tháng bình tĩnh sau cuộc chiến, mấy thần tộc thậm chí phái người lẻn vào Huyền Binh đế quốc giết Vu Nhai, phải nghịch thiên cỡ nào mới làm Cổ Duệ chi dân nhớ nhung tha thiết như vậy?
Diệp Vũ Phong làm sao đấu lại một kẻ nghịch thiên đến thế?
Bốn tháng trước Vu Nhai rời khỏi Bắc Đẩu hành tỉnh sau đó mất tích, hắn không quay về Độc Cô gia nên người ta suy đoán tiểu tử này nghịch thiên này ở đâu? Có phải đã bị Cổ Duệ chi dân vứt xác ở khe núi nào đó?
Chỉ vài cao tầng biết tin cự long, ba thần tộc truy sát Vu Nhai.
Cổ Duệ chi dân sẽ không công khai muốn giết chết người nào đó, tạo thế cho nhân loại bình thường này là đồ ngu. Chỉ một vài người hiểu biết hành động của Cổ Duệ chi dân mới hay tin Vu Nhai bị truy sát.
Sau cuộc chiến là bắt đầu các hoạt động ngầm như gián điệp, thẩm thấu. Tin tức này từ một gián điệp truyền về.
Sau khi Độc Cô Cửu Dương phục hồi thực lực cũng xem như thuộc cao tầng Huyền Binh đế quốc, gã luôn chú ý Vu Nhai nên biết mấy tin tức này. Vu Nhai đi du lịch trong chốn dân gian không biết hắn bị người ta âm thầm truy sát.
Nếu Vu Nhai biết bị truy nã thì sẽ rất bực mình. Bị cự long, Lam Sương thần tộc, Hắc Nguyệt thần tộc chú ý thì thôi, Dung Diễm thần tộc góp vui làm gì? Bởi vì Vu Nhai giết Đan Diễm Tâm sao? Vu Nhai không biết Đan Diễm Tâm tìm kiếm long quật, muốn chiếm bảy cây long thương. Bảy cây long thương là vật do Dung Diễm thần tộc luyện chế từ mấy ngàn năm trước.
Đáng tiếc khi ấy Dung Diễm thần tộc chưa kịp lấy bảy cây long thương về thì Cổ Duệ chi dân đã bị đuổi về mảnh đất bí ẩn. Bọn họ mạo hiểm luyện chế bảy cây long thương đắc tội cự long, kết quả làm giá ý cho người, hỏi sao Dung Diễm thần tộc không tức giận?
Tuy Vu Nhai mới đánh hai mươi ngày trên mảnh đất Lạc Thiên vương quốc nhưng trận nào cũng là sân chru chiến, thêm vào thế cục hỗn loạn, Cổ Duệ chi dân không dám để mặc đám người Lam Thương Tử đối phó với hắn nên lên kế hoạch đại cục trước.
Chỉ là một thanh niên nhân loại bình thường, so sánh với đại cục thì hắn bé nhỏ không đáng kể.
Diệp Vũ Phong nghe Vu Nhai nói, bản năng quên hắn nghịch thiên, nhìn một lúc sau nói:
- Kiếm ý? Đây là kiếm thần bí địa, nó lại mở ra.
Lời nói không chứa nhiều kinh thán.
Mắt Vu Nhai lóe tia sáng.
- Kiếm thần bí địa? Đây chính là nội tình mạnh nhất của Độc Cô gia, nơi ngươi kiếm đạo thành thánh?
Diệp Vũ Phong nhận ra điều gì, gã quay đầu nhìn Vu Nhai chằm chằm, cười bí hiểm nói:
- Kiếm thần bí địa mở ra, thời điểm quá tốt. Đây là lần thứ sáu mở kiếm thần bí địa, theo lời gia chủ nói đó cũng là lần cuối cùng. Người không về Độc Cô gia kịp thì không có cơ hội vào nữa, thời gian kiếm thần bí địa mở ra chỉ khoảng hai ngày, sau hai ngày cánh cửa bí địa đóng kín.
- Đúng vậy, hắn chỉ quen thuộc một, hai loại kiếm ý kiếm kỹ, vừa lúc nhờ nó có được cơ hội phá vỡ quy tắc, sau đó cảm ngộ.
- Tất nhiên không phải hắn yếu mà do hiểu biết về kiếm đạo cạn hơn người khác. Hắn dùng dược vật cưỡng ép lên đỉnh thiên binh sư, huyền khí không bằng ngươi nên mới không chịu nổi một kích.
Thôn Thiên kiếm linh thật lòng nghĩ: Đó là vì ngươi quá mạnh.
Nhưng Thôn Thiên kiếm linh không nói ra, tiểu tử này nghe khen là lên mặt.
Vu Nhai chớp mắt hỏi:
- Ra là thế, nhưng ta thậm chí không chạm được ngưỡng cửa kiếm đạo thành thánh.
- Ngươi chỉ là mơ hồ không được ai chỉ điểm. Thôi, nên nói ta đãn ói, hãy tự ngộ đi.
Thôn Thiên kiếm linh nói xong bỏ chạy, ném lại một câu:
- Đừng quấy rầy ta nữa.
Vu Nhai lải nhải vài câu:
- Đừng nói chuyện ngừng ngang như vậy! Ta mơ hồ không có người chỉ điểm cũng tại vì nàng không chịu chỉ. Nếu nàng chỉ điểm không chừng ta sẽ không hồ đồ nữa.
Thôn Thiên kiếm linh không chịu ra. Vu Nhai bất đắc dĩ, hắn cần vào Độc Cô gia mới biết kiếm đạo của hắn là gì.
Óc Vu Nhai lóe tia sáng, nói:
- Hèn gì các loại huyền binh đạo khó khăn hơn sát ý, phong ý. Ý cảnh huyền binh thiên biến vạn hóa, chỉ tính tuyệt kỹ đã có vô số chủng loại.
Cho nên nói huyền binh đạo là không có cực hạn.
Mơ hồ thì kệ nó, sau khi đến Độc Cô gia sẽ hiểu rõ ràng, nếu không hiểu thì cố gắng học nhiều hơn. Chỉ cần tu luyện các loại kiếm kỹ, kiếm quyết, kiếm ý gì đó đến cực hạn, Vu Nhai không tin hắn không thể thành thánh.
Diệp Vũ Phong mơ màng tỉnh dậy, chợt nhận ra bị người đạp dưới chân. Diệp Vũ Phong bùng nổ huyền khí vùng vẫy, nhưng huyền khí hư không của gã làm sao chống lại Vu Nhai?
Vu Nhai nhấn một cái là huyền khí của Diệp Vũ Phong bị đè bẹp.
- Thả ta ra, thả ra! Không thì Cửu Dương thiếu gia sẽ không tha cho ngươi!
Vu Nhai trấn Diệp Vũ Phong xong hỏi:
- Là Độc Cô Cửu Dương ra lệnh đồ sát Dị Ma tộc?
Diệp Vũ Phong cười phá lên, dường như chuyện này rất bá khí.
- Đúng vậy! Bây giờ thực lực của Cửu Dương thiếu gia ngập trời, thật sự. Ta không dám đồ sát những Dị Ma tộc này, nhưng Cửu Dương thiếu gia thì dám, chỉ để lấy đầu bọn họ làm quà tặng cho một cô nương. Ha ha ha ha ha ha! Rất bá khí đúng không?
- Biết điều thì hãy thả ta ra!
Vu Nhai mỉm cười nói:
- Rất bá khí, vậy ta lấy đầu ngươi làm quà tặng hắn đi.
- Chờ đã, đừng giết ta, Độc Cô gia đang trong . . .
Diệp Vũ Phong cảm giác Vu Nhai nổi sát ý, không quan tâm Độc Cô Cửu Dương. Diệp Vũ Phong vội đưa ra Độc Cô gia, thế cục hiện giờ tạo áp lực cho Vu Nhai, gã có chút thông minh.
Vu Nhai ngắt lời Diệp Vũ Phong:
- Ta là Vu Nhai, ngươi có thể nhắm mắt.
Vu Nhai tin tưởng Diệp Vũ Phong đã nghe tên của hắn từ chỗ Độc Cô Cửu Dương, không nghe cũng chẳng sao, dù gì gã sẽ chết. Diệp Vũ Phong có nhắm mắt hay không liên quan gì hắn? Phong Doanh kiếm nhẹ vung lên sắp chém xuống.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ong ong ong ong ong!
Phía Độc Cô Thần thành bỗng phát ra kiếm ý siêu mạnh, Phong Doanh kiếm trong tay Vu Nhai cảm nhận được kiếm đó, kêu vù vù cảnh báo. Kiếm trong không gian giới chỉ của Vu Nhai, kiếm của Diệp Vũ Phong, kiếm mấy thuộc hạ đã chết cùng ngân lên. Chuyện gì đây?
Diệp Vũ Phong ngây người rồi trợn to mắt, thậm chí không quan tâm kiếm ngân:
- Ngươi . . . Ngươi . . . Ngươi là Vu Nhai?
Tạm thời Vu Nhai không định giết người:
- Đúng vậy! Ta chính là Vu Nhai, kiếm ý này là sao?
Diệp Vũ Phong giật nảy mình sau đó buồn bực. Tại sao? Tại sao lúc trước gã không nhận ra người này là Vu Nhai? Kim bào Độc Cô gia không sợ Cửu Dương thiếu gia thì chỉ có thể là hắn, hai người là kẻ thù không đội trời chung.
Nếu sớm biết kim bào này là Vu Nhai thì lão tử đã chạy thật xa, hắn là kẻ bị cự long, Dung Diễm thần tộc, Lam Sương thần tộc, Hắc Nguyệt thần tộc xếp vào danh sách phải giết. Trong mấy tháng bình tĩnh sau cuộc chiến, mấy thần tộc thậm chí phái người lẻn vào Huyền Binh đế quốc giết Vu Nhai, phải nghịch thiên cỡ nào mới làm Cổ Duệ chi dân nhớ nhung tha thiết như vậy?
Diệp Vũ Phong làm sao đấu lại một kẻ nghịch thiên đến thế?
Bốn tháng trước Vu Nhai rời khỏi Bắc Đẩu hành tỉnh sau đó mất tích, hắn không quay về Độc Cô gia nên người ta suy đoán tiểu tử này nghịch thiên này ở đâu? Có phải đã bị Cổ Duệ chi dân vứt xác ở khe núi nào đó?
Chỉ vài cao tầng biết tin cự long, ba thần tộc truy sát Vu Nhai.
Cổ Duệ chi dân sẽ không công khai muốn giết chết người nào đó, tạo thế cho nhân loại bình thường này là đồ ngu. Chỉ một vài người hiểu biết hành động của Cổ Duệ chi dân mới hay tin Vu Nhai bị truy sát.
Sau cuộc chiến là bắt đầu các hoạt động ngầm như gián điệp, thẩm thấu. Tin tức này từ một gián điệp truyền về.
Sau khi Độc Cô Cửu Dương phục hồi thực lực cũng xem như thuộc cao tầng Huyền Binh đế quốc, gã luôn chú ý Vu Nhai nên biết mấy tin tức này. Vu Nhai đi du lịch trong chốn dân gian không biết hắn bị người ta âm thầm truy sát.
Nếu Vu Nhai biết bị truy nã thì sẽ rất bực mình. Bị cự long, Lam Sương thần tộc, Hắc Nguyệt thần tộc chú ý thì thôi, Dung Diễm thần tộc góp vui làm gì? Bởi vì Vu Nhai giết Đan Diễm Tâm sao? Vu Nhai không biết Đan Diễm Tâm tìm kiếm long quật, muốn chiếm bảy cây long thương. Bảy cây long thương là vật do Dung Diễm thần tộc luyện chế từ mấy ngàn năm trước.
Đáng tiếc khi ấy Dung Diễm thần tộc chưa kịp lấy bảy cây long thương về thì Cổ Duệ chi dân đã bị đuổi về mảnh đất bí ẩn. Bọn họ mạo hiểm luyện chế bảy cây long thương đắc tội cự long, kết quả làm giá ý cho người, hỏi sao Dung Diễm thần tộc không tức giận?
Tuy Vu Nhai mới đánh hai mươi ngày trên mảnh đất Lạc Thiên vương quốc nhưng trận nào cũng là sân chru chiến, thêm vào thế cục hỗn loạn, Cổ Duệ chi dân không dám để mặc đám người Lam Thương Tử đối phó với hắn nên lên kế hoạch đại cục trước.
Chỉ là một thanh niên nhân loại bình thường, so sánh với đại cục thì hắn bé nhỏ không đáng kể.
Diệp Vũ Phong nghe Vu Nhai nói, bản năng quên hắn nghịch thiên, nhìn một lúc sau nói:
- Kiếm ý? Đây là kiếm thần bí địa, nó lại mở ra.
Lời nói không chứa nhiều kinh thán.
Mắt Vu Nhai lóe tia sáng.
- Kiếm thần bí địa? Đây chính là nội tình mạnh nhất của Độc Cô gia, nơi ngươi kiếm đạo thành thánh?
Diệp Vũ Phong nhận ra điều gì, gã quay đầu nhìn Vu Nhai chằm chằm, cười bí hiểm nói:
- Kiếm thần bí địa mở ra, thời điểm quá tốt. Đây là lần thứ sáu mở kiếm thần bí địa, theo lời gia chủ nói đó cũng là lần cuối cùng. Người không về Độc Cô gia kịp thì không có cơ hội vào nữa, thời gian kiếm thần bí địa mở ra chỉ khoảng hai ngày, sau hai ngày cánh cửa bí địa đóng kín.
/1991
|