Thôn Thiên kiếm là tồn tại cực kỳ cổ xưa, nàng bị thương mãi chưa lành, vậy nên câu trả lời của nàng không quá đáng tin. Vu Nhai gặn hỏi gắt gao.
Vì Vu Nhai cố chấp với Huyền Binh Điển nên không hay biết mới rồi Thôn Thiên kiếm linh trả lời quá nhanh. Câu 'ngươi và . . . ' ý nàng nói 'ngươi và ta'.
Thôn Thiên kiếm linh không tình nguyện nói ra:
- Ta không biết!
Thôn Thiên kiếm linh không muốn Vu Nhai hỏi nhiều.
Vu Nhai nói:
- Này Thôn Thiên kiếm lão bà, không lẽ nàng cũng mất trí nhớ như Lạc Thiên kiếm linh?
Ý Vu Nhai là Thôn Thiên kiếm linh giả bộ mất trí nhớ như Lạc Thiên kiếm linh.
Vu Nhai nói tiếp:
- Rốt cuộc có chuyện gì? Nàng tốt bụng nói cho ta biết đi, ta thật sự rất muốn biết tại sao Huyền Binh Điển có trong thế giới kia của ta?
Thôn Thiên kiếm linh vẫn không muốn trả lời, hơi nũng nịu nói:
- Không biết, ta bế quan đây, đừng quấy rầy.
Thôn Thiên kiếm linh vừa khó chịu Vu Nhai gắt hỏi vừa kiêu kỳ, nàng nói xong bỏ đi ngay, mặc kệ hắn. Nghe giọng điệu của Thôn Thiên kiếm linh là biết nàng không muốn giải thích nhiều với Vu Nhai.
Vu Nhai nghe ra Thôn Thiên kiếm linh không muốn nói, hắn không chịu nổi cô nàng kiếm linh kiêu kỳ, rất muốn đề nàng xuống. Đúng hơn là Vu Nhai rất muốn vỗ mông Thôn Thiên kiếm linh, lúc trước thực lực quá yếu thì thôi, bây giờ hắn đã mạnh như vậy nếu cứ bị nàng lấn lướt thì rất bực mình.
- Thôn Thiên kiếm lão bà . . .
Vu Nhai quyết định hôm nay bám dai dẳng, nói một đống lời nhảm nhí. Có vẻ Thôn Thiên kiếm linh quyết tâm chơi cùng Vu Nhai tới cùng, phớt lờ hắn. Lòng Vu Nhai máy động,đã lâu hắn không thử xông vào tiểu thế giới binh linh của Thôn Thiên kiếm xem thử.
Vu Nhai nhớ lúc dung hợp kiếm tâm trong Độc Cô gia được Thôn Thiên kiếm hút vào, bởi vì dung hợp kiếm tâm cần có chủ nhân. Trong ấn tượng của Vu Nhai thì đó là một hình dạng nữ nhân hình chữ S sương khói mông lung.
Vu Nhai thầm nghĩ:
- Với thực lực hiện giờ của ta không biết có thể đi vào không?
Vu Nhai nở nụ cười dâm đãng miệng lảm nhảm. Khi Vu Nhai cảm giác những lời nhảm nhí hấp dẫn Thôn Thiên kiếm linh chú ý trong phút chốc chộp cơ hội xông vào tiểu thế giới binh linh ngay.
Nói sao thì Vu Nhai là chủ nhân của Thôn Thiên kiếm, hắn muốn vào tiểu thế giới binh linh huyền binh bản mệnh chỉ cần binh linh không quá cường đại, chống cự mãnh liệt thì không thành vấn đề.
Khi Vu Nhai còn quá yếu dĩ nhiên không thể vào được, bây giờ thực lực của hắn tuy chỉ là đỉnh thiên binh sư nhưng cảnh giới thật ít ra đã đến thánh binh sư thất đoạn, xem như đỉnh cao trên Thần Huyền đại lục.
Tức là chỉ cần huyền binh bản mệnh và chủ nhân chênh lệch không quá lớn thì chủ nhân có thể cưỡng ép vào tiểu thế giới binh linh.
Thế giới sương mù mông lung lại hiện ra trước mắt Vu Nhai, hiện giờ và trước kia khác nhau. Lúc trước thực lực Vu Nhai quá yếu nên chỉ thấy thế giới mông ung, bóng nữ nhân hình chữ S. Bây giờ Vu Nhai xuyên qua sương mù thấy rõ tình huống trước mặt. Khi Vu Nhai thấy rõ ràng thì ngây người, suýt xịt máu mũi, bị hấp dẫn hút hồn. Giờ có chảy máu mũi thật thì Vu Nhai cũng không nhận ra.
Đó là một nữ nhân trần truồng, mái tóc dài màu đen, tóc mái rơi rối. Nữ nhân ngồi xếp bằng trước một ao nhỏ, nàng đẹp nhu mỳ như nữ nhân phương đông trong kiếp trước của Vu Nhai. Cằm nhọn, mặt trái xoan, mắt to, da búng ra sữa làm Vu Nhai muốn cắn một miếng.
nhìn mặt đã làm Vu Nhai muốn cắn, nhìn xuống dưới càng khiến hắn muốn ăn nhiều miếng.
Sương mù không thể ceh đi bộ ngực căng đầy, hai điểm đỏ như vẽ rồng điểm mắt. Sương trắng, da sữa, điểm đỏ đối lập rõ rệt, hút hồn người.
Xuống chút nữa là eo thon một bàn tay ôm hết, thân hình rắn nước. Rất khó tưởng tượng eo nhỏ như vậy sao chịu nổi gò bồng đào kia, không sợ bị gãy xương sao? Cái rốn nho nhỏ.
Cá tính Vu Nhai sẽ không thoa mãn chỉ nhìn nửa người trên, hắn di chuyển xuống dưới.
Rừng rậm đen lộ ra trong sương mù trắng cực kỳ bắt mắt. Lúc trước Vu Nhai còn sợ vì là binh linh nên Thôn Thiên kiếm linh có khiếm khuyết gì, nàng ngồi xếp bằng, dù hai chân che khuất vị trí quan trọng nhưng hắn từ trên cao nhìn xuống thấy rõ ràng. Thứ nữ tính nên có Thôn Thiên kiếm linh đều có đủ.
Vu Nhai lại nhìn lên trên, hắn có hứng thú với phần trên hơnm. Thật ra Vu Nhai rất muốn nhìn toàn thân, rồi dùng thực lực cường đại phân tâm mấy phần khắc hết các phần cơ thể vào trí nhớ.
Quá đẹp, Thôn Thiên kiếm linh còn đẹp hơn Vu Nhai tưởng tượng.
Cậu nhỏ bất giác chào cờ, Vu Nhai biết rõ nếu bây giờ không ngắm đủ sợ là rất nhanh không còn cơ hội đó nữa. Trên mặt Thôn Thiên kiếm linh là biểu tình nghiến răng nghiến lợi. Nữ nhân lỏa thân, biểu tình cau có, quá đáng yêu.
Như Vu Nhai đã nghĩ, rất nhanh hắn không có cơ hội nữa. Biểu tình cau có đông trên mặt Thôn Thiên kiếm linh, hắn chậm rãi ngẩng đầu thấy một tên đang chảy nước miếng.
- A?
Thôn Thiên kiếm linh sững sờ, nàng đang tức giận vì Vu Nhai lảm nhảm dằng dai. Không hiểu tại sao lúc trước Thôn Thiên kiếm linh không để bụng những lời Vu Nhai nói, làm gì tức giận với cóc ghẻ? Bây giờ Thôn Thiên kiếm linh luôn kiềm không được chú ý những gì Vu Nhai nói, tựa như tẩu hỏa nhập ma. Cũng vì cảm xúc này, cộng với sau lần trước Vu Nhai không thử vào tiểu thế giới binh linh của nàng nên Thôn Thiên kiếm linh không bày phòng ngự gì. Sau đó Thôn Thiên kiếm linh trông thấy tiểu tử này chảy nước miếng nhìn nàng.
- A! Lưu manh, tên khốn, chết đi!
Thôn Thiên kiếm linh ngây một lúc sau phản ứng lại, thế giới sương mù bạo động. Vô số phù văn thuộc về Thôn Thiên kiếm linh dâng lên, nàng vụt đứng dậy định lao tới đánh Vu Nhai.
Vu Nhai phản ứng nhanh, hú lên:
- Thứ nhất, nàng hãy mặc quần áo đàng hoàng đã, lõa thân như vậy không hay.
Thôn Thiên kiếm linh phản ứng lại, nàng hét chói tai:
- A!
Thôn Thiên kiếm linh vội dừng lại, phù văn phủ lên người nàng hợp thành phù y màu bạc. Khi Thôn Thiên kiếm linh ngẩng đầu lên định truy sát Vu Nhai thì không thấy hắn đâu nữa.
- Cha nó, lúc này không chạy còn chờ bao giờ?
Cơ thể trở về hang núi, Vu Nhai thở hắt ra, lau mồ hôi trán. May mắn trốn nhanh, trời biết nếu chạy chậm sẽ xảy ra chuyện gì.
Vu Nhai mới dứt lời thì biểu tình kỳ dị, vì kiếm thể Thôn Thiên kiếm chậm rãi thò ra khỏi cơ thể Vu Nhai, mang theo sát ý khủng bố, ý cắn nuốt. Thôn Thiên kiếm chui ra rất chậm, lửa giận uấn nhưỡng.
Ra khỏi tiểu thế giới binh linh nhưng không an toàn! Làm sao đây? Có thể sẽ mất mạng!
- Cái kia . . . Thôn Thiên kiếm lão bà, có gì từ từ nói, đừng làm bậy. Mưu sát chồng là không đúng!
Tuy thực lực của Vu Nhai tiến bộ rất nhanh nhưng Thôn Thiên kiếm linh cũng tiến bộ từng ngày, vết thương dần lành lặn. So sánh lần đầu tiên lấy được Thôn Thiên kiếm linh thì Vu Nhai bây giờ vẫn không phải đối thủ của nàng. Nhìn Lạc Thiên kiếm linh ở kiếm thần bí địa, người Độc Cô gia chỉ có thể trơ mắt nhìn là biết. Mấy thanh kiếm có tên thiên đều rất khủng bố.
Vì Vu Nhai cố chấp với Huyền Binh Điển nên không hay biết mới rồi Thôn Thiên kiếm linh trả lời quá nhanh. Câu 'ngươi và . . . ' ý nàng nói 'ngươi và ta'.
Thôn Thiên kiếm linh không tình nguyện nói ra:
- Ta không biết!
Thôn Thiên kiếm linh không muốn Vu Nhai hỏi nhiều.
Vu Nhai nói:
- Này Thôn Thiên kiếm lão bà, không lẽ nàng cũng mất trí nhớ như Lạc Thiên kiếm linh?
Ý Vu Nhai là Thôn Thiên kiếm linh giả bộ mất trí nhớ như Lạc Thiên kiếm linh.
Vu Nhai nói tiếp:
- Rốt cuộc có chuyện gì? Nàng tốt bụng nói cho ta biết đi, ta thật sự rất muốn biết tại sao Huyền Binh Điển có trong thế giới kia của ta?
Thôn Thiên kiếm linh vẫn không muốn trả lời, hơi nũng nịu nói:
- Không biết, ta bế quan đây, đừng quấy rầy.
Thôn Thiên kiếm linh vừa khó chịu Vu Nhai gắt hỏi vừa kiêu kỳ, nàng nói xong bỏ đi ngay, mặc kệ hắn. Nghe giọng điệu của Thôn Thiên kiếm linh là biết nàng không muốn giải thích nhiều với Vu Nhai.
Vu Nhai nghe ra Thôn Thiên kiếm linh không muốn nói, hắn không chịu nổi cô nàng kiếm linh kiêu kỳ, rất muốn đề nàng xuống. Đúng hơn là Vu Nhai rất muốn vỗ mông Thôn Thiên kiếm linh, lúc trước thực lực quá yếu thì thôi, bây giờ hắn đã mạnh như vậy nếu cứ bị nàng lấn lướt thì rất bực mình.
- Thôn Thiên kiếm lão bà . . .
Vu Nhai quyết định hôm nay bám dai dẳng, nói một đống lời nhảm nhí. Có vẻ Thôn Thiên kiếm linh quyết tâm chơi cùng Vu Nhai tới cùng, phớt lờ hắn. Lòng Vu Nhai máy động,đã lâu hắn không thử xông vào tiểu thế giới binh linh của Thôn Thiên kiếm xem thử.
Vu Nhai nhớ lúc dung hợp kiếm tâm trong Độc Cô gia được Thôn Thiên kiếm hút vào, bởi vì dung hợp kiếm tâm cần có chủ nhân. Trong ấn tượng của Vu Nhai thì đó là một hình dạng nữ nhân hình chữ S sương khói mông lung.
Vu Nhai thầm nghĩ:
- Với thực lực hiện giờ của ta không biết có thể đi vào không?
Vu Nhai nở nụ cười dâm đãng miệng lảm nhảm. Khi Vu Nhai cảm giác những lời nhảm nhí hấp dẫn Thôn Thiên kiếm linh chú ý trong phút chốc chộp cơ hội xông vào tiểu thế giới binh linh ngay.
Nói sao thì Vu Nhai là chủ nhân của Thôn Thiên kiếm, hắn muốn vào tiểu thế giới binh linh huyền binh bản mệnh chỉ cần binh linh không quá cường đại, chống cự mãnh liệt thì không thành vấn đề.
Khi Vu Nhai còn quá yếu dĩ nhiên không thể vào được, bây giờ thực lực của hắn tuy chỉ là đỉnh thiên binh sư nhưng cảnh giới thật ít ra đã đến thánh binh sư thất đoạn, xem như đỉnh cao trên Thần Huyền đại lục.
Tức là chỉ cần huyền binh bản mệnh và chủ nhân chênh lệch không quá lớn thì chủ nhân có thể cưỡng ép vào tiểu thế giới binh linh.
Thế giới sương mù mông lung lại hiện ra trước mắt Vu Nhai, hiện giờ và trước kia khác nhau. Lúc trước thực lực Vu Nhai quá yếu nên chỉ thấy thế giới mông ung, bóng nữ nhân hình chữ S. Bây giờ Vu Nhai xuyên qua sương mù thấy rõ tình huống trước mặt. Khi Vu Nhai thấy rõ ràng thì ngây người, suýt xịt máu mũi, bị hấp dẫn hút hồn. Giờ có chảy máu mũi thật thì Vu Nhai cũng không nhận ra.
Đó là một nữ nhân trần truồng, mái tóc dài màu đen, tóc mái rơi rối. Nữ nhân ngồi xếp bằng trước một ao nhỏ, nàng đẹp nhu mỳ như nữ nhân phương đông trong kiếp trước của Vu Nhai. Cằm nhọn, mặt trái xoan, mắt to, da búng ra sữa làm Vu Nhai muốn cắn một miếng.
nhìn mặt đã làm Vu Nhai muốn cắn, nhìn xuống dưới càng khiến hắn muốn ăn nhiều miếng.
Sương mù không thể ceh đi bộ ngực căng đầy, hai điểm đỏ như vẽ rồng điểm mắt. Sương trắng, da sữa, điểm đỏ đối lập rõ rệt, hút hồn người.
Xuống chút nữa là eo thon một bàn tay ôm hết, thân hình rắn nước. Rất khó tưởng tượng eo nhỏ như vậy sao chịu nổi gò bồng đào kia, không sợ bị gãy xương sao? Cái rốn nho nhỏ.
Cá tính Vu Nhai sẽ không thoa mãn chỉ nhìn nửa người trên, hắn di chuyển xuống dưới.
Rừng rậm đen lộ ra trong sương mù trắng cực kỳ bắt mắt. Lúc trước Vu Nhai còn sợ vì là binh linh nên Thôn Thiên kiếm linh có khiếm khuyết gì, nàng ngồi xếp bằng, dù hai chân che khuất vị trí quan trọng nhưng hắn từ trên cao nhìn xuống thấy rõ ràng. Thứ nữ tính nên có Thôn Thiên kiếm linh đều có đủ.
Vu Nhai lại nhìn lên trên, hắn có hứng thú với phần trên hơnm. Thật ra Vu Nhai rất muốn nhìn toàn thân, rồi dùng thực lực cường đại phân tâm mấy phần khắc hết các phần cơ thể vào trí nhớ.
Quá đẹp, Thôn Thiên kiếm linh còn đẹp hơn Vu Nhai tưởng tượng.
Cậu nhỏ bất giác chào cờ, Vu Nhai biết rõ nếu bây giờ không ngắm đủ sợ là rất nhanh không còn cơ hội đó nữa. Trên mặt Thôn Thiên kiếm linh là biểu tình nghiến răng nghiến lợi. Nữ nhân lỏa thân, biểu tình cau có, quá đáng yêu.
Như Vu Nhai đã nghĩ, rất nhanh hắn không có cơ hội nữa. Biểu tình cau có đông trên mặt Thôn Thiên kiếm linh, hắn chậm rãi ngẩng đầu thấy một tên đang chảy nước miếng.
- A?
Thôn Thiên kiếm linh sững sờ, nàng đang tức giận vì Vu Nhai lảm nhảm dằng dai. Không hiểu tại sao lúc trước Thôn Thiên kiếm linh không để bụng những lời Vu Nhai nói, làm gì tức giận với cóc ghẻ? Bây giờ Thôn Thiên kiếm linh luôn kiềm không được chú ý những gì Vu Nhai nói, tựa như tẩu hỏa nhập ma. Cũng vì cảm xúc này, cộng với sau lần trước Vu Nhai không thử vào tiểu thế giới binh linh của nàng nên Thôn Thiên kiếm linh không bày phòng ngự gì. Sau đó Thôn Thiên kiếm linh trông thấy tiểu tử này chảy nước miếng nhìn nàng.
- A! Lưu manh, tên khốn, chết đi!
Thôn Thiên kiếm linh ngây một lúc sau phản ứng lại, thế giới sương mù bạo động. Vô số phù văn thuộc về Thôn Thiên kiếm linh dâng lên, nàng vụt đứng dậy định lao tới đánh Vu Nhai.
Vu Nhai phản ứng nhanh, hú lên:
- Thứ nhất, nàng hãy mặc quần áo đàng hoàng đã, lõa thân như vậy không hay.
Thôn Thiên kiếm linh phản ứng lại, nàng hét chói tai:
- A!
Thôn Thiên kiếm linh vội dừng lại, phù văn phủ lên người nàng hợp thành phù y màu bạc. Khi Thôn Thiên kiếm linh ngẩng đầu lên định truy sát Vu Nhai thì không thấy hắn đâu nữa.
- Cha nó, lúc này không chạy còn chờ bao giờ?
Cơ thể trở về hang núi, Vu Nhai thở hắt ra, lau mồ hôi trán. May mắn trốn nhanh, trời biết nếu chạy chậm sẽ xảy ra chuyện gì.
Vu Nhai mới dứt lời thì biểu tình kỳ dị, vì kiếm thể Thôn Thiên kiếm chậm rãi thò ra khỏi cơ thể Vu Nhai, mang theo sát ý khủng bố, ý cắn nuốt. Thôn Thiên kiếm chui ra rất chậm, lửa giận uấn nhưỡng.
Ra khỏi tiểu thế giới binh linh nhưng không an toàn! Làm sao đây? Có thể sẽ mất mạng!
- Cái kia . . . Thôn Thiên kiếm lão bà, có gì từ từ nói, đừng làm bậy. Mưu sát chồng là không đúng!
Tuy thực lực của Vu Nhai tiến bộ rất nhanh nhưng Thôn Thiên kiếm linh cũng tiến bộ từng ngày, vết thương dần lành lặn. So sánh lần đầu tiên lấy được Thôn Thiên kiếm linh thì Vu Nhai bây giờ vẫn không phải đối thủ của nàng. Nhìn Lạc Thiên kiếm linh ở kiếm thần bí địa, người Độc Cô gia chỉ có thể trơ mắt nhìn là biết. Mấy thanh kiếm có tên thiên đều rất khủng bố.
/1991
|