- Vậy là Thú Đằng tộc sớm được Cổ Duệ chi dân nâng đỡ, chẳng qua lúc trước bản thân bọn họ cũng không biết. Nếu không thì Ứng thiếu soái đã chẳng ước mơ thống trị Thần Huyền đại lục. Cổ Duệ chi dân xuất hiện, Thú Đằng tộc buộc phải trở thành mũi thương trong tay Cổ Duệ chi dân.
Sự thật đúng là vậy, Cổ Duệ chi dân ẩn núp ngàn năm, bố cục rất lớn vừa phải làm trong lặng lẽ.
Trong đó có bao nhiêu là công tác phải làm, rất khó tưởng tượng. Như Độc Cô Cửu Mạc, không biết trong Độc Cô gia có bao nhiêu Cổ Duệ chi dân ẩn núp, vì vậy Thú Đằng tộc nho nhỏ là bình thường. Tóm lại Thú Đằng tộc đầu vào Cổ Duệ chi dân tốt hơn mấy chủng tộc cổ xưa khác, Thú Đằng tộc không dính chút gì đến Cổ Ma tộc thời đại viễn cổ.
Vu Nhai nghĩ như vậy, nhưng hắn vẫn rất lo âu, càng khát vọng về vua bách tộc hơn. Không biết Cổ Duệ chi dân còn bao nhiêu lực lượng ẩn giấu, e rằng một số người đến bây giờ vẫn không biết mình thuộc về Cổ Duệ chi dân.
Tức là bây giờ có một số thế lực, đại nhân vật chưa biết bọn họ là người của Cổ Duệ chi dân.
Ví dụ như Độc Cô Cửu Mạc, trước đó gã không hay biết mình là gián điệp Cổ Duệ chi dân. Khi huyết mạch, sức mạnh hắc chú này nọ phát động, Độc Cô Cửu Mạc buộc phải đứng về phía Cổ Duệ chi dân. Trên Thần Huyền đại lục còn bao nhiêu lực lượng bị ẩn giấu?
Thanh Mộc hoàng tử thấy Ứng thiếu soái thì lạnh nhạt nói:
- Ứng Đằng, hãy dẫn đường theo kế hoạch.
Thanh Mộc hoàng tử sẽ không gọi gã là thiếu soái, Thú Đằng tộc nho nhỏ có là gì? Ứng thiếu soái cũng tự biết sức mình, như nô tài vội vâng dạ, không còn dáng vẻ hăng hái ngày xưa.
Mọi thứ đã sắp đặt sẵn, chỉ mình Vu Nhai là không biết kế hoạch có gì.
Thanh Mộc hoàng tử đi đằng trước nhất bỗng mở miệng nói:
- Phải rồi, hãy nói chuyện về Vu Nhai cho ta nghe.
Mặc kệ thanh niên ra từ công hội lữ giả có biểu hiện như thế nào đều không đấu lại Vu Nhai đánh bại Lam Thương Tử. Trong mắt Cổ Duệ chi dân thì Vu Nhai là nhân vật đại biểu thế hệ trẻ nhân loại bình thường.
- Vu Nhai . . .
Nghe hai chữ Vu Nhai làm Ứng thiếu soái bản năng nghiến răng ken két. Vu Nhai là ác mộng, kế hoạch tuyệt vời của Ứng thiếu soái bị hắn quậy nát, gã suýt tự sát. Khi đó lực lượng của Ứng thiếu soái bị phế.
Ứng thiếu soái từ thiên đường rơi vào địa ngục, nếu không có Cổ Duệ chi dân giúp phục hồi lực lượng thì bây giờ gã đã tự tử chết.
Ứng thiếu soái hít sâu, nói:
- Không biết hoàng tử điện hạ muốn nghe cái gì?
Thanh Mộc hoàng tử không cảm thấy vạch sẹo làm người ta đau, nói thẳng:
- Hãy kể lại kinh nghiệm lúc đó của ngươi. Có lẽ Du Vũ Nhi a di cũng có hứng thú với nam nhân có quan hệ thân thiết cùng Tinh Linh tộc, lúc trước hắn làm cách nào xoay chuyển Thú Đằng tộc các ngươi?
Thanh Mộc hoàng tử liếc một mỹ phụ cực kỳ xinh đẹp đi bên cạnh, một Tinh Linh tộc nhân, là đại di của Tuyết Đế Nhi. Thì ra tên nàng là Du Vũ Nhi, còn mang theo mấy đứa trẻ thoạt trông là con của nàng.
Có người trưởng thành, có đứa trẻ còn ẵm ngửa, bộ dáng Du Vũ Nhi rất hạnh phúc.
- Đúng là ta rất có hứng thú, nghe nói Vu Nhai này rất giỏi, bắt được trái tim điệt nữ ngoan của ta. Tiểu tiện nhân đáng xấu hổ, động tâm với nhân loại bình thường. Tinh Linh tộc chúng ta nên phục vụ vì thần mới đúng. Chờ ta trở thành nữ vương Tinh Linh nhất định sẽ khiến tiểu tiện nhân này nhận trừn phạt vô cùng vô tận trước mặt thần, để nàng biết sung sướng khi phục vụ thần!
Du Vũ Nhi mở miệng thì không còn bộ dáng trang nhã, không phải dữ dằn mà là sự cuồng nhiệt sau khi bị tẩy não. Người bình thường nhìn Du Vũ Nhi rất là tội nghiệp, đáng buồn. Càng đáng thương hơn khi Du Vũ Nhi nhắc đến thần không phải Tinh Linh nữ thần của Tinh Linh tộc mà là Cổ Duệ chi dân có thể bị giết ngay, đây chính là cái gọi là thần?
Du Vũ Nhi nói xong những người bách tộc đều lộ vẻ mặt cuồng nhiệt, biểu tình giống y như nàng.
Ứng thiếu soái thì không bị tẩy não, nhưng gã biết phải phục tùng Cổ Duệ chi dân. Ứng thiếu soái hờ hững nhìn nhóm người này, nhỏ giọng kể ra kinh nghiệm của mình, không chứa chút giả dối, gã toàn kể lời thật.
Trong câu chuyện thêm vào phân tích của Ứng thiếu soái, năng lực ẩn núp, tiềm hành của Vu Nhai.
Thanh Mộc hoàng tử mỉa mai:
- Ha, đó là vì ngươi và Ma Pháp đế quốc quá yếu, để tên hề đó diễn trò trước mắt, giả trang thành người phe mình mà không nhận ra, buồn cười thật.
Ứng thiếu soái vì chứng minh bản thân không quá yếu nên nhắc tới lúc Vu Nhai ở Ma Pháp đế quốc thẳng tay giết người.
Thanh Mộc hoàng tử không chút để bụng nói:
- Khắc chữ 'Ứng thiếu soái từng đến đây' chứng minh người kia là tên vô sỉ, loại lưu manh như thế cứ để hắn đắc ý một lúc, rất nhanh sẽ bị người tiêu diệt hoặc vượt qua, không đáng lo.
Thanh Mộc hoàng tử thản nhiên nói:
- Thôi, nghe nói hắn đã chết, Vu Nhai chết trong công hội lữ giả, không liên quan gì chúng ta. Dù Vu Nhai còn sống cũng phải chừa hắn cho Lam Thương Tử xử, tóm lại đừng để ta gặp là được. Nếu ta gặp Vu Nhai thì sẽ không vô dụng như Lam Thương Tử.
Thanh Mộc hoàng tử khoe khoang rước mặt Thú Đằng tộc, gã không ngờ khi nói những lời này bị Mộc Nguy đứng sau lưng nghe hết.
Thanh Mộc hoàng tử lên tiếng:
- Đi, làm việc chính quan trọng hơn.
Vu Nhai chỉ là tiêu khiển trên đường nhàm chán của Thanh Mộc hoàng tử, gì mà nếu gặp mặt thật ra gã khoác lác chứ không chắc ăn. Thanh Mộc hoàng tử nói khoác vì tin tưởng sẽ không gặp Vu Nhai.
Thanh Mộc hoàng tử thật sự không chắc sẽ thắng được Vu Nhai, gã không cảm thấy Lam Thương Tử vô dụng, gã tự biết lượng sức. Thanh Mộc hoàng tử hiểu rằng gã không bằng Lam Thương Tử.
Không ai tiếp tục đề tài về Vu Nhai, không ai để bụng Thanh Mộc hoàng tử khoe khoang. Đám binh linh trong người Vu Nhai nhìn Thanh Mộc hoàng tử với ánh mắt là lạ, ánh mắt đồng tình đáng thương.
Tại sao ngươi ngứa miệng hỏi chuyện về Vu Nhai làm gì? Tại sao ngươi coi thường Ứng thiếu soái? Tại sao ngươi rảnh rỗi sinh nông nỗi khoe mẽ làm gì?
Ngươi có biết là khi ngươi nói những lời này biểu thị không chỉ cơ thể của ngươi bị tàn phá mà tâm hồn cũng sẽ bị tổn hại nặng? Ài, xem thường người không phải thói qen tốt, đặc biệt là khinh thường Vu Nhai. Thể xác và tinh thần rất dễ tan vỡ, 27!
Thanh Mộc hoàng tử không cảm giác được ánh mắt đám binh linh trong cơ thể Vu Nhai, tiếp tục lên đường.
Lại qua ba ngày, đoàn người đến mục đích chuyến đi. Bọn họ vốn có thể đi mau hơn nhưng cần chờ đám binh sĩ Thú Đằng tộc vây công, đánh bất ngờ rồi mới lên sân khấu. Mấy trăm Cổ Duệ chi dân ung dung đi tứi, phía trước là Thú Vương yếu tắc của Thú Nhân tộc, bây giờ Thú Đằng tộc đang vây công nơi này.
Trải qua ba ngày Vu Nhai cơ bản hiểu kế hoạch của Cổ Duệ chi dân.
Sự thật đúng là vậy, Cổ Duệ chi dân ẩn núp ngàn năm, bố cục rất lớn vừa phải làm trong lặng lẽ.
Trong đó có bao nhiêu là công tác phải làm, rất khó tưởng tượng. Như Độc Cô Cửu Mạc, không biết trong Độc Cô gia có bao nhiêu Cổ Duệ chi dân ẩn núp, vì vậy Thú Đằng tộc nho nhỏ là bình thường. Tóm lại Thú Đằng tộc đầu vào Cổ Duệ chi dân tốt hơn mấy chủng tộc cổ xưa khác, Thú Đằng tộc không dính chút gì đến Cổ Ma tộc thời đại viễn cổ.
Vu Nhai nghĩ như vậy, nhưng hắn vẫn rất lo âu, càng khát vọng về vua bách tộc hơn. Không biết Cổ Duệ chi dân còn bao nhiêu lực lượng ẩn giấu, e rằng một số người đến bây giờ vẫn không biết mình thuộc về Cổ Duệ chi dân.
Tức là bây giờ có một số thế lực, đại nhân vật chưa biết bọn họ là người của Cổ Duệ chi dân.
Ví dụ như Độc Cô Cửu Mạc, trước đó gã không hay biết mình là gián điệp Cổ Duệ chi dân. Khi huyết mạch, sức mạnh hắc chú này nọ phát động, Độc Cô Cửu Mạc buộc phải đứng về phía Cổ Duệ chi dân. Trên Thần Huyền đại lục còn bao nhiêu lực lượng bị ẩn giấu?
Thanh Mộc hoàng tử thấy Ứng thiếu soái thì lạnh nhạt nói:
- Ứng Đằng, hãy dẫn đường theo kế hoạch.
Thanh Mộc hoàng tử sẽ không gọi gã là thiếu soái, Thú Đằng tộc nho nhỏ có là gì? Ứng thiếu soái cũng tự biết sức mình, như nô tài vội vâng dạ, không còn dáng vẻ hăng hái ngày xưa.
Mọi thứ đã sắp đặt sẵn, chỉ mình Vu Nhai là không biết kế hoạch có gì.
Thanh Mộc hoàng tử đi đằng trước nhất bỗng mở miệng nói:
- Phải rồi, hãy nói chuyện về Vu Nhai cho ta nghe.
Mặc kệ thanh niên ra từ công hội lữ giả có biểu hiện như thế nào đều không đấu lại Vu Nhai đánh bại Lam Thương Tử. Trong mắt Cổ Duệ chi dân thì Vu Nhai là nhân vật đại biểu thế hệ trẻ nhân loại bình thường.
- Vu Nhai . . .
Nghe hai chữ Vu Nhai làm Ứng thiếu soái bản năng nghiến răng ken két. Vu Nhai là ác mộng, kế hoạch tuyệt vời của Ứng thiếu soái bị hắn quậy nát, gã suýt tự sát. Khi đó lực lượng của Ứng thiếu soái bị phế.
Ứng thiếu soái từ thiên đường rơi vào địa ngục, nếu không có Cổ Duệ chi dân giúp phục hồi lực lượng thì bây giờ gã đã tự tử chết.
Ứng thiếu soái hít sâu, nói:
- Không biết hoàng tử điện hạ muốn nghe cái gì?
Thanh Mộc hoàng tử không cảm thấy vạch sẹo làm người ta đau, nói thẳng:
- Hãy kể lại kinh nghiệm lúc đó của ngươi. Có lẽ Du Vũ Nhi a di cũng có hứng thú với nam nhân có quan hệ thân thiết cùng Tinh Linh tộc, lúc trước hắn làm cách nào xoay chuyển Thú Đằng tộc các ngươi?
Thanh Mộc hoàng tử liếc một mỹ phụ cực kỳ xinh đẹp đi bên cạnh, một Tinh Linh tộc nhân, là đại di của Tuyết Đế Nhi. Thì ra tên nàng là Du Vũ Nhi, còn mang theo mấy đứa trẻ thoạt trông là con của nàng.
Có người trưởng thành, có đứa trẻ còn ẵm ngửa, bộ dáng Du Vũ Nhi rất hạnh phúc.
- Đúng là ta rất có hứng thú, nghe nói Vu Nhai này rất giỏi, bắt được trái tim điệt nữ ngoan của ta. Tiểu tiện nhân đáng xấu hổ, động tâm với nhân loại bình thường. Tinh Linh tộc chúng ta nên phục vụ vì thần mới đúng. Chờ ta trở thành nữ vương Tinh Linh nhất định sẽ khiến tiểu tiện nhân này nhận trừn phạt vô cùng vô tận trước mặt thần, để nàng biết sung sướng khi phục vụ thần!
Du Vũ Nhi mở miệng thì không còn bộ dáng trang nhã, không phải dữ dằn mà là sự cuồng nhiệt sau khi bị tẩy não. Người bình thường nhìn Du Vũ Nhi rất là tội nghiệp, đáng buồn. Càng đáng thương hơn khi Du Vũ Nhi nhắc đến thần không phải Tinh Linh nữ thần của Tinh Linh tộc mà là Cổ Duệ chi dân có thể bị giết ngay, đây chính là cái gọi là thần?
Du Vũ Nhi nói xong những người bách tộc đều lộ vẻ mặt cuồng nhiệt, biểu tình giống y như nàng.
Ứng thiếu soái thì không bị tẩy não, nhưng gã biết phải phục tùng Cổ Duệ chi dân. Ứng thiếu soái hờ hững nhìn nhóm người này, nhỏ giọng kể ra kinh nghiệm của mình, không chứa chút giả dối, gã toàn kể lời thật.
Trong câu chuyện thêm vào phân tích của Ứng thiếu soái, năng lực ẩn núp, tiềm hành của Vu Nhai.
Thanh Mộc hoàng tử mỉa mai:
- Ha, đó là vì ngươi và Ma Pháp đế quốc quá yếu, để tên hề đó diễn trò trước mắt, giả trang thành người phe mình mà không nhận ra, buồn cười thật.
Ứng thiếu soái vì chứng minh bản thân không quá yếu nên nhắc tới lúc Vu Nhai ở Ma Pháp đế quốc thẳng tay giết người.
Thanh Mộc hoàng tử không chút để bụng nói:
- Khắc chữ 'Ứng thiếu soái từng đến đây' chứng minh người kia là tên vô sỉ, loại lưu manh như thế cứ để hắn đắc ý một lúc, rất nhanh sẽ bị người tiêu diệt hoặc vượt qua, không đáng lo.
Thanh Mộc hoàng tử thản nhiên nói:
- Thôi, nghe nói hắn đã chết, Vu Nhai chết trong công hội lữ giả, không liên quan gì chúng ta. Dù Vu Nhai còn sống cũng phải chừa hắn cho Lam Thương Tử xử, tóm lại đừng để ta gặp là được. Nếu ta gặp Vu Nhai thì sẽ không vô dụng như Lam Thương Tử.
Thanh Mộc hoàng tử khoe khoang rước mặt Thú Đằng tộc, gã không ngờ khi nói những lời này bị Mộc Nguy đứng sau lưng nghe hết.
Thanh Mộc hoàng tử lên tiếng:
- Đi, làm việc chính quan trọng hơn.
Vu Nhai chỉ là tiêu khiển trên đường nhàm chán của Thanh Mộc hoàng tử, gì mà nếu gặp mặt thật ra gã khoác lác chứ không chắc ăn. Thanh Mộc hoàng tử nói khoác vì tin tưởng sẽ không gặp Vu Nhai.
Thanh Mộc hoàng tử thật sự không chắc sẽ thắng được Vu Nhai, gã không cảm thấy Lam Thương Tử vô dụng, gã tự biết lượng sức. Thanh Mộc hoàng tử hiểu rằng gã không bằng Lam Thương Tử.
Không ai tiếp tục đề tài về Vu Nhai, không ai để bụng Thanh Mộc hoàng tử khoe khoang. Đám binh linh trong người Vu Nhai nhìn Thanh Mộc hoàng tử với ánh mắt là lạ, ánh mắt đồng tình đáng thương.
Tại sao ngươi ngứa miệng hỏi chuyện về Vu Nhai làm gì? Tại sao ngươi coi thường Ứng thiếu soái? Tại sao ngươi rảnh rỗi sinh nông nỗi khoe mẽ làm gì?
Ngươi có biết là khi ngươi nói những lời này biểu thị không chỉ cơ thể của ngươi bị tàn phá mà tâm hồn cũng sẽ bị tổn hại nặng? Ài, xem thường người không phải thói qen tốt, đặc biệt là khinh thường Vu Nhai. Thể xác và tinh thần rất dễ tan vỡ, 27!
Thanh Mộc hoàng tử không cảm giác được ánh mắt đám binh linh trong cơ thể Vu Nhai, tiếp tục lên đường.
Lại qua ba ngày, đoàn người đến mục đích chuyến đi. Bọn họ vốn có thể đi mau hơn nhưng cần chờ đám binh sĩ Thú Đằng tộc vây công, đánh bất ngờ rồi mới lên sân khấu. Mấy trăm Cổ Duệ chi dân ung dung đi tứi, phía trước là Thú Vương yếu tắc của Thú Nhân tộc, bây giờ Thú Đằng tộc đang vây công nơi này.
Trải qua ba ngày Vu Nhai cơ bản hiểu kế hoạch của Cổ Duệ chi dân.
/1991
|