Tuyết Đế Nhi cảm thấy rất mệt mỏi, trong khi trưởng lão Tinh Linh xem thư thì nàng nhớ đến Vu Nhai.
Vu đại ca, bên Bắc Đẩu hành tỉnh nói hắn đã vào thế giới lữ giả nơi chỉ chết không sống, không biết bây giờ hắn có khỏe không? Nếu Vu Nhai quay về Thần Huyền đại lục thì sẽ đến cứu nàng, cứu Tinh Linh tộc không? Có không?
Tuyết Đế Nhi lặp lại thầm nhủ lòng:
- Cứu, nhất định cứu . . .
Nếu có thể thì Tuyết Đế Nhi rất muốn tìm một chỗ ôm đầu gối, gào khóc thật to. Nhưng nàng là nữ vương Tinh Linh, nàng không thể làm như vậy. Tuyết Đế Nhi phải kiên cường, vì Tinh Linh tộc, vì nãi nãi. Ánh mắt Tuyết Đế Nhi kiên cường, nhưng khi đối diện mắt các trưởng lão Tinh Linh thì nàng dao động. Các trưởng lão Tinh Linh hoang mang như hy vọng vỡ tan.
Không phải các trưởng lão Tinh Linh ủng hộ điều Du Vũ Nhi viết trong thư, chẳng qua nàng xuất hiện giải phóng nỗi sợ hãi và áp lực trong khoảng thời gian này, bọn họ mong chờ. Rồi bỗng nhiên điều chờ mong biến thành bọt nước, còn lại là tuyệt vọng.
Lúc này một tiếng cười to cuồng ngạo vang lên bên dưới Thánh thụ Tinh Linh:
- Ha ha ha ha ha ha! Tuyết Đế Nhi đại nữ vương Tinh Linh, sao không ra bái kiến đại di của nàng, bái kiến nữ vương thật sự?
Là giọng của Thanh Mộc hoàng tử. Trong đại điện, các Tinh Linh phấn chấn tinh thần, cùng nhìn hướng Tuyết Đế Nhi.
Tuyết Đế Nhi không thể không đi ra ngoài:
- Đi, điều nên đến rồi sẽ tới. Chúng ta ra ngoài.
Tuyết Đế Nhi đứng dậy, miễn cưỡng bước đi ưu nhã ra khỏi đại điện. Các trưởng lão Tinh Linh thở dài thườn thượt theo sau lưng Tuyết Đế Nhi, rất nhanh bọn họ trông thấy tình huống không muốn thấy nhất. Từ khi nào đội Cổ Duệ chi dân đã đứng ở quảng trường ngay trước đại điện.
Lúc trước tại quảng trường này Tinh Linh tộc đuổi Ứng thiếu soái, đám Thú Đằng tộc đi.
Tựa như lúc trước, đội mấy trăm Cổ Duệ chi dân cưỡi hắc liệt thần câu nhìn xuống các Tinh Linh. Binh sĩ Tinh Linh bình thường không biết nên làm sao. Du Vũ Nhi có uy vọng rất cao trong Tinh Linh tộc hơn bất cứ chủng tộc nào, vì vậy đội Cổ Duệ chi dân thẳng tiến vào Tinh Linh chạy nhanh đến đại điện.
Thanh Mộc hoàng tử nheo mắt nhìn Tuyết Đế Nhi, nói:
- Nàng là Tuyết Đế Nhi đại nữ vương Tinh Linh? Rất tốt, quỳ xuống nghe lệnh đi.
Ánh mắt Thanh Mộc hoàng tử nhìn Tuyết Đế Nhi chằm chằm, quá đẹp, trước mặt nàng thì Vệ Vi Vi không đáng một đồng. Đặc biệt là bên dưới biểu tình cao quý, kiên định chất chứa bất đắc dĩ, bướng bỉnh giống như bị ép hôn rồi lại không biết làm sao, liều mạng lần cuối trước khi chuẩn bị chịu chết. Vấn đề là Tuyết Đế Nhi không bị ép hôn, nàng bị buộc phải từ bỏ tất cả, kèm theo khí chất nữ vương, thật sự rất đẹp làm Thanh Mộc hoàng tử muốn đè nàng dưới thân.
Thanh Mộc hoàng tử nhủ lòng:
- Tạm thời ráng nhịn vì công việc, kêu nàng giao ngôi nữ vương ra đã.
Tuyết Đế Nhi bất chấp nghĩ nhiều, nàng tức giận tuyên thệ địa vị của mình:
- Các ngươi là thứ gì? Dựa vào cái gì kêu ta quỳ xuống? Ta không phải đại nữ vương mà là Tuyết Đế Nhi nữ vương Tinh Linh thật sự!
Thanh Mộc hoàng tử chẳng thèm quan tâm Tuyết Đế Nhi gắt gỏng:
- Nữ vương thật sự? Vậy Du Vũ Nhi nữ vương là cái gì?
Tuyết Đế Nhi biết chuyện hôm nay không dễ chọc, nhưng nàng còn một chút cơ hội đó là Du Vũ Nhi quay đầu là bờ, không mê mẩn trong thế giới Cổ Duệ chi dân.
Cho nên Tuyết Đế Nhi mắng người:
- Du Vũ Nhi nữ vương? Ngươi đang nói đến phản đồ của Tinh Linh tộc, kẻ suýt chọc nãi nãi tức chết? Nữ nhân vô sỉ, đê tiện mang theo đám tạp chủng trở về nhận thân?
Tuyết Đế Nhi muốn xem thử có thể mắng tỉnh Du Vũ Nhi không? Có thể lấy chuyện nãi nãi tức giận ra kéo đại di trở lại đường ngay. Tuyết Đế Nhi rất bất ngờ vì nàng có thể chửi người nhau nhảu như vậy, nàng bị 'đại hiệp kiêm giáo sư' nào đó ảnh hưởng.
Du Vũ Nhi xem Cổ Duệ chi dân là thần, Tuyết Đế Nhi nói kiểu đó là sỉ nhục Cổ Duệ chi dân và chính nàng.
- Tiểu tiện nhân, ngươi muốn chết!
Tuyết Đế Nhi nói con của Du Vũ Nhi sinh là tạp chủng! Đây là huyết mạch của thần! Đám con của Du Vũ Nhi trợn tròn mắt trừng Tuyết Đế Nhi.
Du Vũ Nhi phải làm tấm gương tốt cho bọn nhỏ, kẻ dám chất vấn huyết mạch của thần phải bị trừng phạt nặng nề.
Du Vũ Nhi không thèm quan tâm lão nữ vương Tinh Linh có chết hay không, mẫu thân làm sao quan trọng bằng thần của nàng?
Du Vũ Nhi dứt lời đánh ra một bàn tay to hướng Tuyết Đế Nhi, nàng là đỉnh thánh giai, không kém hơn lão nữ vương Tinh Linh thời kỳ đỉnh cao. Tuyết Đế Nhi được Tư Mã Tường dùng đốn dược vật bồi dưỡng nhưng chỉ mới đến thánh giai sơ đoạn, làm sao đỡ nổi Du Vũ Nhi? Bỗng một bàn tay to khác bay ra từ sau lưng Tuyết Đế Nhi.
Bốp!
Hai chưởng va chạm nhau tan biến trong không trung, trong phút chốc vô số cặp mắt nhìn sau lưng Tuyết Đế Nhi.
Trong Tinh Linh tộc có ai chặn lại Du Vũ Nhi được? Mọi người, các trưởng lão Tinh Linh nhìn ra sau. Ba bóng người chậm rãi xuất hiện trước mắt mọi người, hai người già nua, một là nữ nhân trung niên.
Tuyết Đế Nhi trông thấy nữ nhân trung niên đi chính giữa thì nhỏ giọng nói:
- Nãi nãi . . .
Người đến là lão nữ vương Tinh Linh. Hai người theo bên cạnh nàng là Vân đại trưởng lão, Sương trưởng lão. Hai vị trưởng lão Tinh Linh lúc trước không tham gia hội nghị.
Tuyết Đế Nhi lẩm bẩm xong phản ứng lại, vội xông lên trước nâng lão nữ vương Tinh Linh thay Vân đại trưởng lão.
Tuyết Đế Nhi hỏi:
- Nãi não, sao người ra đây? Chỗ này để tôn nữ giải quyết, không sao.
Lão nữ vương Tinh Linh cười nói:
- Nha đầu ngốc, ngươi nghĩ nãi nãi điếc hay là bị câm? Ta không biết chuyện xảy ra gần dây trong Tinh Linh tộc sao? Chẳng qua ngươi có tấm lòng hiếu thảo nên ta thành toàn ngươi.
Lão nữ vương Tinh Linh trông già hơn trước, người phát ra tử khí, nhưng nụ cười của nàng hiền lành chất chứa sự cảm nhiễm khiến người yên tâm.
Tuyết Đế Nhi sửng sốt sau đó bối rối cúi đầu:
- Nãi nãi!
Thanh Mộc hoàng tử không để hai bà cháu tâm sự tiếp, gã không rảnh.
Thanh Mộc hoàng tử mỉa mai châm chọc:
- Hì ra là lão nữ vương Tinh Linh, không ngờ ngươi còn sống, cứ tưởng đã chết rồi.
- Ta sống hay chết liên quan gì đám ngoại tộc các ngươi? Cút ra Tinh Linh sâm lâm đi!
Thanh Mộc hoàng tử phớt lờ lời lão nữ vương Tinh Linh, bá đạo nói:
- Ngươi sống vừa lúc, Du Vũ Nhi nữ vương có thể danh chính ngôn thuận kế thừa địa vị nữ vương. Bây giờ ngươi hãy tuyên bố bãi bỏ địa vị nữ vương của Tuyết Đế Nhi, để Du Vũ Nhi trở thành nữ vương mới đi!
Thanh Mộc hoàng tử không tiếp lời lão nữ vương Tinh Linh mà đang ra lệnh, ánh mắt thần cao cao tại thượng nhìn xuống nàng.
Lão nữ vương Tinh Linh là ở trong mắt Thanh Mộc hoàng tử con kiến tùy thời bị Cổ Duệ chi dân bóp chết.
Vu đại ca, bên Bắc Đẩu hành tỉnh nói hắn đã vào thế giới lữ giả nơi chỉ chết không sống, không biết bây giờ hắn có khỏe không? Nếu Vu Nhai quay về Thần Huyền đại lục thì sẽ đến cứu nàng, cứu Tinh Linh tộc không? Có không?
Tuyết Đế Nhi lặp lại thầm nhủ lòng:
- Cứu, nhất định cứu . . .
Nếu có thể thì Tuyết Đế Nhi rất muốn tìm một chỗ ôm đầu gối, gào khóc thật to. Nhưng nàng là nữ vương Tinh Linh, nàng không thể làm như vậy. Tuyết Đế Nhi phải kiên cường, vì Tinh Linh tộc, vì nãi nãi. Ánh mắt Tuyết Đế Nhi kiên cường, nhưng khi đối diện mắt các trưởng lão Tinh Linh thì nàng dao động. Các trưởng lão Tinh Linh hoang mang như hy vọng vỡ tan.
Không phải các trưởng lão Tinh Linh ủng hộ điều Du Vũ Nhi viết trong thư, chẳng qua nàng xuất hiện giải phóng nỗi sợ hãi và áp lực trong khoảng thời gian này, bọn họ mong chờ. Rồi bỗng nhiên điều chờ mong biến thành bọt nước, còn lại là tuyệt vọng.
Lúc này một tiếng cười to cuồng ngạo vang lên bên dưới Thánh thụ Tinh Linh:
- Ha ha ha ha ha ha! Tuyết Đế Nhi đại nữ vương Tinh Linh, sao không ra bái kiến đại di của nàng, bái kiến nữ vương thật sự?
Là giọng của Thanh Mộc hoàng tử. Trong đại điện, các Tinh Linh phấn chấn tinh thần, cùng nhìn hướng Tuyết Đế Nhi.
Tuyết Đế Nhi không thể không đi ra ngoài:
- Đi, điều nên đến rồi sẽ tới. Chúng ta ra ngoài.
Tuyết Đế Nhi đứng dậy, miễn cưỡng bước đi ưu nhã ra khỏi đại điện. Các trưởng lão Tinh Linh thở dài thườn thượt theo sau lưng Tuyết Đế Nhi, rất nhanh bọn họ trông thấy tình huống không muốn thấy nhất. Từ khi nào đội Cổ Duệ chi dân đã đứng ở quảng trường ngay trước đại điện.
Lúc trước tại quảng trường này Tinh Linh tộc đuổi Ứng thiếu soái, đám Thú Đằng tộc đi.
Tựa như lúc trước, đội mấy trăm Cổ Duệ chi dân cưỡi hắc liệt thần câu nhìn xuống các Tinh Linh. Binh sĩ Tinh Linh bình thường không biết nên làm sao. Du Vũ Nhi có uy vọng rất cao trong Tinh Linh tộc hơn bất cứ chủng tộc nào, vì vậy đội Cổ Duệ chi dân thẳng tiến vào Tinh Linh chạy nhanh đến đại điện.
Thanh Mộc hoàng tử nheo mắt nhìn Tuyết Đế Nhi, nói:
- Nàng là Tuyết Đế Nhi đại nữ vương Tinh Linh? Rất tốt, quỳ xuống nghe lệnh đi.
Ánh mắt Thanh Mộc hoàng tử nhìn Tuyết Đế Nhi chằm chằm, quá đẹp, trước mặt nàng thì Vệ Vi Vi không đáng một đồng. Đặc biệt là bên dưới biểu tình cao quý, kiên định chất chứa bất đắc dĩ, bướng bỉnh giống như bị ép hôn rồi lại không biết làm sao, liều mạng lần cuối trước khi chuẩn bị chịu chết. Vấn đề là Tuyết Đế Nhi không bị ép hôn, nàng bị buộc phải từ bỏ tất cả, kèm theo khí chất nữ vương, thật sự rất đẹp làm Thanh Mộc hoàng tử muốn đè nàng dưới thân.
Thanh Mộc hoàng tử nhủ lòng:
- Tạm thời ráng nhịn vì công việc, kêu nàng giao ngôi nữ vương ra đã.
Tuyết Đế Nhi bất chấp nghĩ nhiều, nàng tức giận tuyên thệ địa vị của mình:
- Các ngươi là thứ gì? Dựa vào cái gì kêu ta quỳ xuống? Ta không phải đại nữ vương mà là Tuyết Đế Nhi nữ vương Tinh Linh thật sự!
Thanh Mộc hoàng tử chẳng thèm quan tâm Tuyết Đế Nhi gắt gỏng:
- Nữ vương thật sự? Vậy Du Vũ Nhi nữ vương là cái gì?
Tuyết Đế Nhi biết chuyện hôm nay không dễ chọc, nhưng nàng còn một chút cơ hội đó là Du Vũ Nhi quay đầu là bờ, không mê mẩn trong thế giới Cổ Duệ chi dân.
Cho nên Tuyết Đế Nhi mắng người:
- Du Vũ Nhi nữ vương? Ngươi đang nói đến phản đồ của Tinh Linh tộc, kẻ suýt chọc nãi nãi tức chết? Nữ nhân vô sỉ, đê tiện mang theo đám tạp chủng trở về nhận thân?
Tuyết Đế Nhi muốn xem thử có thể mắng tỉnh Du Vũ Nhi không? Có thể lấy chuyện nãi nãi tức giận ra kéo đại di trở lại đường ngay. Tuyết Đế Nhi rất bất ngờ vì nàng có thể chửi người nhau nhảu như vậy, nàng bị 'đại hiệp kiêm giáo sư' nào đó ảnh hưởng.
Du Vũ Nhi xem Cổ Duệ chi dân là thần, Tuyết Đế Nhi nói kiểu đó là sỉ nhục Cổ Duệ chi dân và chính nàng.
- Tiểu tiện nhân, ngươi muốn chết!
Tuyết Đế Nhi nói con của Du Vũ Nhi sinh là tạp chủng! Đây là huyết mạch của thần! Đám con của Du Vũ Nhi trợn tròn mắt trừng Tuyết Đế Nhi.
Du Vũ Nhi phải làm tấm gương tốt cho bọn nhỏ, kẻ dám chất vấn huyết mạch của thần phải bị trừng phạt nặng nề.
Du Vũ Nhi không thèm quan tâm lão nữ vương Tinh Linh có chết hay không, mẫu thân làm sao quan trọng bằng thần của nàng?
Du Vũ Nhi dứt lời đánh ra một bàn tay to hướng Tuyết Đế Nhi, nàng là đỉnh thánh giai, không kém hơn lão nữ vương Tinh Linh thời kỳ đỉnh cao. Tuyết Đế Nhi được Tư Mã Tường dùng đốn dược vật bồi dưỡng nhưng chỉ mới đến thánh giai sơ đoạn, làm sao đỡ nổi Du Vũ Nhi? Bỗng một bàn tay to khác bay ra từ sau lưng Tuyết Đế Nhi.
Bốp!
Hai chưởng va chạm nhau tan biến trong không trung, trong phút chốc vô số cặp mắt nhìn sau lưng Tuyết Đế Nhi.
Trong Tinh Linh tộc có ai chặn lại Du Vũ Nhi được? Mọi người, các trưởng lão Tinh Linh nhìn ra sau. Ba bóng người chậm rãi xuất hiện trước mắt mọi người, hai người già nua, một là nữ nhân trung niên.
Tuyết Đế Nhi trông thấy nữ nhân trung niên đi chính giữa thì nhỏ giọng nói:
- Nãi nãi . . .
Người đến là lão nữ vương Tinh Linh. Hai người theo bên cạnh nàng là Vân đại trưởng lão, Sương trưởng lão. Hai vị trưởng lão Tinh Linh lúc trước không tham gia hội nghị.
Tuyết Đế Nhi lẩm bẩm xong phản ứng lại, vội xông lên trước nâng lão nữ vương Tinh Linh thay Vân đại trưởng lão.
Tuyết Đế Nhi hỏi:
- Nãi não, sao người ra đây? Chỗ này để tôn nữ giải quyết, không sao.
Lão nữ vương Tinh Linh cười nói:
- Nha đầu ngốc, ngươi nghĩ nãi nãi điếc hay là bị câm? Ta không biết chuyện xảy ra gần dây trong Tinh Linh tộc sao? Chẳng qua ngươi có tấm lòng hiếu thảo nên ta thành toàn ngươi.
Lão nữ vương Tinh Linh trông già hơn trước, người phát ra tử khí, nhưng nụ cười của nàng hiền lành chất chứa sự cảm nhiễm khiến người yên tâm.
Tuyết Đế Nhi sửng sốt sau đó bối rối cúi đầu:
- Nãi nãi!
Thanh Mộc hoàng tử không để hai bà cháu tâm sự tiếp, gã không rảnh.
Thanh Mộc hoàng tử mỉa mai châm chọc:
- Hì ra là lão nữ vương Tinh Linh, không ngờ ngươi còn sống, cứ tưởng đã chết rồi.
- Ta sống hay chết liên quan gì đám ngoại tộc các ngươi? Cút ra Tinh Linh sâm lâm đi!
Thanh Mộc hoàng tử phớt lờ lời lão nữ vương Tinh Linh, bá đạo nói:
- Ngươi sống vừa lúc, Du Vũ Nhi nữ vương có thể danh chính ngôn thuận kế thừa địa vị nữ vương. Bây giờ ngươi hãy tuyên bố bãi bỏ địa vị nữ vương của Tuyết Đế Nhi, để Du Vũ Nhi trở thành nữ vương mới đi!
Thanh Mộc hoàng tử không tiếp lời lão nữ vương Tinh Linh mà đang ra lệnh, ánh mắt thần cao cao tại thượng nhìn xuống nàng.
Lão nữ vương Tinh Linh là ở trong mắt Thanh Mộc hoàng tử con kiến tùy thời bị Cổ Duệ chi dân bóp chết.
/1991
|