Lúc trước bọn họ trông thấy Vu Nhai chiến đấu với lão nữ vương Tinh Linh, không cảm thấy hắn được Thánh binh sư thất đoạn là kỳ tích, cho rằng đương nhiên. Chỉ cần thực lực của Vu Nhai đến đỉnh Thánh binh sư thật sự là có thể thuyết phục bách tộc đầu vào hắn, bởi chỉ đến đỉnh thì hắn mới nhanh chóng vào thần giai.
Chỉ vị vua thần giai mới cứu bách tộc được, nếu không thì lúc trước hoa trong gương, trăng trong nước.
Nếu mười năm sau Vu Nhai mới tới thần giai thì còn có ích gì? Tuy mười năm sau Vu Nhai mới ba mươi tuổi, hắn vẫn là thiên tài siêu nghịch thiên nhưng bách tộc có thể theo hắn kiên trì qua mười năm không? Bách tộc chỉ nhìn hiện tại, không xem tương lai.
Trưởng lão thần giai Nham Linh tộc gật đầu, nói:
- Đúng vậy! Thực lực của tiểu tử này đến đỉnh Thánh binh sư mới cho chúng ta trông thấy hy vọng.
Các trưởng lão thần giai cực kỳ ăn ý gật gù. Nếu Vu Nhai không đến đỉnh Thánh binh sư thì bọn họ nhanh chóng nghĩ đường lui.
Bên Bố Ân Đặc nhìn ải nhân thần giai Kim Chuy đại bộ lạc, nói:
- Thần trưởng lão, Vu Nhai đã là Thánh binh sư thất đoạn.
Bố Ân Đặc biểu tình cực kỳ khó xem, gã không ngờ Vu Nhai sẽ đến trình độ khủng bố như vậy. Nhớ lúc trước khi Bố Ân Đặc so tài rèn với Vu Nhai thì hai người chênh lệch không lớn.
- Đừng lo, nếu Vu Nhai không đến đỉnh Thánh binh sư thì không thể nào thu phục được bách tộc. Tuy Vu Nhai cảm ngộ địa thế đã tới đỉnh nhưng còn các mặt nguyên nhân khác, tu luyện không đơn giản, hắn không đến được.
Ải nhân thần giai Kim Chuy đại bộ lạc lạnh lùng cười:
- Bây giờ chúng ta hãy nghĩ cách làm sao mượn thế của thiên tài nhân loại này trở thành vua bách tộc đi.
Sắc mặt Bố Ân Đặc tốt hơn một chút, gã thầm hưng phấn, suy nghĩ nên mỉa mai Vu Nhai như thế nào.
Cổ Duệ chi dân cũng làm vẻ mặt khó chịu, ánh mắt đầy sát ý nhìn Vu Nhai, nhưng điều bọn họ có thể làm chỉ là chờ đợi.
Bên trên là các phản ứng của mọi người khi Vu Nhai đến Thánh binh sư thất đoạn, tóm lại tâm tình đám người kiên quyết hơn trước nhiều. Bọn họ không thảo luân, suy nghĩ lung tung, vì lúc này người Vu Nhai bộc phát ra khí thế giết chóc khủng bố.
Đám người kinh kêu:
- Cái gì? Khí thế trên người Vu Nhai là...?
Mọi người nhìn Vu Nhai chằm chằm, có hồi hộp, mong chờ, nghi hoặc.
Một cao thủ Cổ Duệ chi dân nhận ra, trầm giọng nói:
- Khí thế giết chóc thật khủng bố, nếu ta đoán đúng thì đó là thuộc tính trong tinh huyết đại đế cuối cùng của Cổ Ma tộc.
- Vu Nhai muốn hoàn toàn dung hợp tinh huyết không phải chuyện dễ, càng đừng nói là làm vua bách tộc. Ha, có trò hay để xem.
Các trưởng lão thần giai đều nhìn ra, bọn họ im lặng nhìn Vu Nhai chằm chằm.
Vu Nhai lộ vẻ mặt đau đớn nhưng rất nhanh hắn chuyển sang tu luyện công pháp, là loại luyện thể. Các cao thủ nhìn ra được công pháp luyện thể trị phần ngọn không trị tận gốc, không thể dung hợp hơi thở giết chóc thì sẽ bùng nổ ra.
Lúc này sát ý thuộc về Vu Nhai cũng tuôn trào.
Chớp mắt hai luồng khí giết chóc khác nhau bùng phát trong Tinh Linh sâm lâm, trong đó hơi thở giết chóc của tinh huyết Cổ Ma tộc dung hợp vào Vu Nhai nhưng chưa đủ. Mọi người im lặng, bởi vì kiếm ý khủng bố phát ra theo làm bọn họ không có thời gian nói chuyện. Đám người giật mình, khủng khiếp quá.
Tuy chưa trưởng thành nhưng mức độ đáng sợ vượt qua sự tưởng tượng.
Tuy chưa trưởng thành nhưng mức độ đáng sợ vượt qua tưởng tượng.
Thì ra Kinh Thiên kiếm ý chưa phải là toàn bộ của tiểu tử này, khốn kiếp. Chết tiệt hơn là mọi người chưa kịp cảm thán về Kinh Thiên kiếm ý khủng bố xong lại bỗng nhiên thay đổi, kiếm ý chứa hơi thở hắc ám, tà dị.
- Kiếm đạo mặt ám, sao tiểu tử này làm được?
Đan Đạo Hùng là cao thủ võ học, chớp mắt nhìn ra vấn đề. Đan Đạo Hùng giật mình người run rẩy, gã chợt thấy bóng dáng Miên Hoa quyền trong kiếm đạo này. Khóe môi Đan Đạo Hùng co giật, Miên Hoa quyền bác đại tinh thâm hơn gã nghĩ. Đan Đạo Hùng bỏ ra nhiều thời gian nghiên cứu Miên Hoa quyền, được gợi ý khá nhiều từ trong đó, gã có thể đến chuẩn thần giai cũng nhờ công của nó.
Đan Đạo Hùng nói:
- Tiểu tử Vu Nhai lại vượt cửa, kiếm đạo, sát ý của hắn sẽ khiến vụ việc trót lọt hơn.
Lâm Mộc Phong gật gù, lão đã chết lặng. Minh bà bà bảo kỳ tích là một loại thực lực, vậy kiếm đạo, sát ý sẽ khiến bách tộc suy nghĩ lại điều kiện đầu phục Vu Nhai.
Lâm Mộc Phong biết Vu Nhai có kiếm đạo mặt ám, lão từng thấy hắn dùng trong thế giới lữ giả.
Trong đám chủng tộc qua thời gian lâu dài vẫn hết mực trung thành với Cổ Ma tộc có kẻ kinh kêu:
- Hơi thở này, đúng là nó! Hơi thở giết chóc của Cổ Ma tộc, Vu Nhai đúng là người thừa kế Cổ Ma tộc!
Nhìn là biết ngay một binh linh, chỉ binh linh bất tử mới nhớ hơi thở Cổ Ma tộc.
Có chủng tộc biểu thị hiệu trung với Vu Nhai:
- Ma Liệt tộc dưới tay Cổ Ma tộc kính chào Cổ Ma đại đế, nguyện theo bên Cổ Ma đại đế!
Lúc trước có Cổ Ma đế ấn nhưng vẫn chưa đủ, không thể nói chắc Vu Nhai là người thừa kế Cổ Ma tộc, không có huyết thống Cổ Ma tộc. Bây giờ bọn họ hoàn toàn tin tưởng, tuyên bố quy hàng.
Không phải một mà là bốn chủng tộc.
Cổ Ma đế ấn trong tay Thủy Tinh hấp thu hơi thở, đôi mắt kia vẫn trống rỗng nhưng trợn to hơn, tuy nhiên nó không có phản ứng gì, chỉ nhìn chằm chằm vào Vu Nhai đang tu luyện.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Không biết qua bao lâu, cơ thể Vu Nhai có thứ gì vỡ vụn kêu liên tục. Kiếm đạo mặt ám, hơi thở giết chóc vẫn tồn tại nhưng bây giờ chỉ còn một loại hơi thở giết chóc, bởi vì Vu Nhai đã hoàn toàn dung hợp.
Hơi thở khủng bố khiến những người yếu ớt run rẩy, muốn co giò bỏ chạy.
Sư nhân thần giai trầm giọng nói:
- Thánh binh sư bát đoạn, đã dung hợp hơi thở giết chóc, không biết hắn còn có thể tiếp tục được không?
Mọi người chết lặng giống Lâm Mộc Phong, chỉ biết chờ đợi như thể Vu Nhai làm chuyện gì đều không lạ.
Khiến bọn họ ngạc nhiên là cái tên kỳ tích này bỗng mở mắt ra.
Vu Nhai khàn giọng nói:
- Thật có lỗi, ta chỉ có thể làm được một bước này, năng lượng tinh huyết đã hết sạch.
Vu Nhai chậm rãi đứng lên, kiếm đạo mặt ám, hoi thở giết chóc biến mất. Không gian tĩnh lặng, mọi người đều nhìn Vu Nhai, nhìn đôi mắt đỏ kỳ dị của hắn. Đôi mắt đó mang thuộc tính của Cổ Ma tộc.
Hiện giờ không ai quan tâm thuộc tính gì đó, mọi người cảm thấy mờ mịt. Vu Nhai chỉ đến Thánh binh sư bán đọa, hơi thiếu. Nếu trước lúc Vu Nhai đột phá bảo hắn có thể đến Thánh binh sư bát đoạn sẽ gây rung động lớn, nhưng giờ cho mọi người cảm giác thiếu thốn, như thể hắn không nên dừng tại đây.
Người phe Bắc Đẩu hành tỉnh ngạc nhiên nhìn Vu Nhai đứng dậy, sau đó pahrn ứng lại.
Phe Bắc Đẩu hành tỉnh thấy vô cùng tiếc nuối. Đa số người bách tộc cũng thấy tiếc, vì tiếc mà sững sờ. Bởi vì Vu Nhai không đến giới hạn bọn họ đầu phục, hắn không đến đỉnh Thánh binh sư.
Chỉ vị vua thần giai mới cứu bách tộc được, nếu không thì lúc trước hoa trong gương, trăng trong nước.
Nếu mười năm sau Vu Nhai mới tới thần giai thì còn có ích gì? Tuy mười năm sau Vu Nhai mới ba mươi tuổi, hắn vẫn là thiên tài siêu nghịch thiên nhưng bách tộc có thể theo hắn kiên trì qua mười năm không? Bách tộc chỉ nhìn hiện tại, không xem tương lai.
Trưởng lão thần giai Nham Linh tộc gật đầu, nói:
- Đúng vậy! Thực lực của tiểu tử này đến đỉnh Thánh binh sư mới cho chúng ta trông thấy hy vọng.
Các trưởng lão thần giai cực kỳ ăn ý gật gù. Nếu Vu Nhai không đến đỉnh Thánh binh sư thì bọn họ nhanh chóng nghĩ đường lui.
Bên Bố Ân Đặc nhìn ải nhân thần giai Kim Chuy đại bộ lạc, nói:
- Thần trưởng lão, Vu Nhai đã là Thánh binh sư thất đoạn.
Bố Ân Đặc biểu tình cực kỳ khó xem, gã không ngờ Vu Nhai sẽ đến trình độ khủng bố như vậy. Nhớ lúc trước khi Bố Ân Đặc so tài rèn với Vu Nhai thì hai người chênh lệch không lớn.
- Đừng lo, nếu Vu Nhai không đến đỉnh Thánh binh sư thì không thể nào thu phục được bách tộc. Tuy Vu Nhai cảm ngộ địa thế đã tới đỉnh nhưng còn các mặt nguyên nhân khác, tu luyện không đơn giản, hắn không đến được.
Ải nhân thần giai Kim Chuy đại bộ lạc lạnh lùng cười:
- Bây giờ chúng ta hãy nghĩ cách làm sao mượn thế của thiên tài nhân loại này trở thành vua bách tộc đi.
Sắc mặt Bố Ân Đặc tốt hơn một chút, gã thầm hưng phấn, suy nghĩ nên mỉa mai Vu Nhai như thế nào.
Cổ Duệ chi dân cũng làm vẻ mặt khó chịu, ánh mắt đầy sát ý nhìn Vu Nhai, nhưng điều bọn họ có thể làm chỉ là chờ đợi.
Bên trên là các phản ứng của mọi người khi Vu Nhai đến Thánh binh sư thất đoạn, tóm lại tâm tình đám người kiên quyết hơn trước nhiều. Bọn họ không thảo luân, suy nghĩ lung tung, vì lúc này người Vu Nhai bộc phát ra khí thế giết chóc khủng bố.
Đám người kinh kêu:
- Cái gì? Khí thế trên người Vu Nhai là...?
Mọi người nhìn Vu Nhai chằm chằm, có hồi hộp, mong chờ, nghi hoặc.
Một cao thủ Cổ Duệ chi dân nhận ra, trầm giọng nói:
- Khí thế giết chóc thật khủng bố, nếu ta đoán đúng thì đó là thuộc tính trong tinh huyết đại đế cuối cùng của Cổ Ma tộc.
- Vu Nhai muốn hoàn toàn dung hợp tinh huyết không phải chuyện dễ, càng đừng nói là làm vua bách tộc. Ha, có trò hay để xem.
Các trưởng lão thần giai đều nhìn ra, bọn họ im lặng nhìn Vu Nhai chằm chằm.
Vu Nhai lộ vẻ mặt đau đớn nhưng rất nhanh hắn chuyển sang tu luyện công pháp, là loại luyện thể. Các cao thủ nhìn ra được công pháp luyện thể trị phần ngọn không trị tận gốc, không thể dung hợp hơi thở giết chóc thì sẽ bùng nổ ra.
Lúc này sát ý thuộc về Vu Nhai cũng tuôn trào.
Chớp mắt hai luồng khí giết chóc khác nhau bùng phát trong Tinh Linh sâm lâm, trong đó hơi thở giết chóc của tinh huyết Cổ Ma tộc dung hợp vào Vu Nhai nhưng chưa đủ. Mọi người im lặng, bởi vì kiếm ý khủng bố phát ra theo làm bọn họ không có thời gian nói chuyện. Đám người giật mình, khủng khiếp quá.
Tuy chưa trưởng thành nhưng mức độ đáng sợ vượt qua sự tưởng tượng.
Tuy chưa trưởng thành nhưng mức độ đáng sợ vượt qua tưởng tượng.
Thì ra Kinh Thiên kiếm ý chưa phải là toàn bộ của tiểu tử này, khốn kiếp. Chết tiệt hơn là mọi người chưa kịp cảm thán về Kinh Thiên kiếm ý khủng bố xong lại bỗng nhiên thay đổi, kiếm ý chứa hơi thở hắc ám, tà dị.
- Kiếm đạo mặt ám, sao tiểu tử này làm được?
Đan Đạo Hùng là cao thủ võ học, chớp mắt nhìn ra vấn đề. Đan Đạo Hùng giật mình người run rẩy, gã chợt thấy bóng dáng Miên Hoa quyền trong kiếm đạo này. Khóe môi Đan Đạo Hùng co giật, Miên Hoa quyền bác đại tinh thâm hơn gã nghĩ. Đan Đạo Hùng bỏ ra nhiều thời gian nghiên cứu Miên Hoa quyền, được gợi ý khá nhiều từ trong đó, gã có thể đến chuẩn thần giai cũng nhờ công của nó.
Đan Đạo Hùng nói:
- Tiểu tử Vu Nhai lại vượt cửa, kiếm đạo, sát ý của hắn sẽ khiến vụ việc trót lọt hơn.
Lâm Mộc Phong gật gù, lão đã chết lặng. Minh bà bà bảo kỳ tích là một loại thực lực, vậy kiếm đạo, sát ý sẽ khiến bách tộc suy nghĩ lại điều kiện đầu phục Vu Nhai.
Lâm Mộc Phong biết Vu Nhai có kiếm đạo mặt ám, lão từng thấy hắn dùng trong thế giới lữ giả.
Trong đám chủng tộc qua thời gian lâu dài vẫn hết mực trung thành với Cổ Ma tộc có kẻ kinh kêu:
- Hơi thở này, đúng là nó! Hơi thở giết chóc của Cổ Ma tộc, Vu Nhai đúng là người thừa kế Cổ Ma tộc!
Nhìn là biết ngay một binh linh, chỉ binh linh bất tử mới nhớ hơi thở Cổ Ma tộc.
Có chủng tộc biểu thị hiệu trung với Vu Nhai:
- Ma Liệt tộc dưới tay Cổ Ma tộc kính chào Cổ Ma đại đế, nguyện theo bên Cổ Ma đại đế!
Lúc trước có Cổ Ma đế ấn nhưng vẫn chưa đủ, không thể nói chắc Vu Nhai là người thừa kế Cổ Ma tộc, không có huyết thống Cổ Ma tộc. Bây giờ bọn họ hoàn toàn tin tưởng, tuyên bố quy hàng.
Không phải một mà là bốn chủng tộc.
Cổ Ma đế ấn trong tay Thủy Tinh hấp thu hơi thở, đôi mắt kia vẫn trống rỗng nhưng trợn to hơn, tuy nhiên nó không có phản ứng gì, chỉ nhìn chằm chằm vào Vu Nhai đang tu luyện.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Không biết qua bao lâu, cơ thể Vu Nhai có thứ gì vỡ vụn kêu liên tục. Kiếm đạo mặt ám, hơi thở giết chóc vẫn tồn tại nhưng bây giờ chỉ còn một loại hơi thở giết chóc, bởi vì Vu Nhai đã hoàn toàn dung hợp.
Hơi thở khủng bố khiến những người yếu ớt run rẩy, muốn co giò bỏ chạy.
Sư nhân thần giai trầm giọng nói:
- Thánh binh sư bát đoạn, đã dung hợp hơi thở giết chóc, không biết hắn còn có thể tiếp tục được không?
Mọi người chết lặng giống Lâm Mộc Phong, chỉ biết chờ đợi như thể Vu Nhai làm chuyện gì đều không lạ.
Khiến bọn họ ngạc nhiên là cái tên kỳ tích này bỗng mở mắt ra.
Vu Nhai khàn giọng nói:
- Thật có lỗi, ta chỉ có thể làm được một bước này, năng lượng tinh huyết đã hết sạch.
Vu Nhai chậm rãi đứng lên, kiếm đạo mặt ám, hoi thở giết chóc biến mất. Không gian tĩnh lặng, mọi người đều nhìn Vu Nhai, nhìn đôi mắt đỏ kỳ dị của hắn. Đôi mắt đó mang thuộc tính của Cổ Ma tộc.
Hiện giờ không ai quan tâm thuộc tính gì đó, mọi người cảm thấy mờ mịt. Vu Nhai chỉ đến Thánh binh sư bán đọa, hơi thiếu. Nếu trước lúc Vu Nhai đột phá bảo hắn có thể đến Thánh binh sư bát đoạn sẽ gây rung động lớn, nhưng giờ cho mọi người cảm giác thiếu thốn, như thể hắn không nên dừng tại đây.
Người phe Bắc Đẩu hành tỉnh ngạc nhiên nhìn Vu Nhai đứng dậy, sau đó pahrn ứng lại.
Phe Bắc Đẩu hành tỉnh thấy vô cùng tiếc nuối. Đa số người bách tộc cũng thấy tiếc, vì tiếc mà sững sờ. Bởi vì Vu Nhai không đến giới hạn bọn họ đầu phục, hắn không đến đỉnh Thánh binh sư.
/1991
|