Nói chung, Vu Nhai xuất hiện thật sự quá đột nhiên, khiến các thế lực đều trở tay không kịp, không có cách nào làm rõ được kẻ nào đứng ở phía sau lưng của hắn, đang ủng hộ hắn.
Có thể sau trận chiến này, mọi chuyện sẽ càng ngày càng sáng.
- Đúng rồi Đông Phương đại nhân, đại đế chuẩn bị xử lý chuyện của Vu Nhai thế nào?
Nếu đã không hiểu được mọi chuyện của Vu Nhai, vậy chỉ có thể ném ra sau đầu.
Sau đó Trương Tả lại cẩn thận hỏi thăm. Đông Phương Thần Thông vốn ở bên tuyến của Phá Thần kia. Trước đây hình như có chút quan hệ gì đó cùng Vu Nhai. Lúc này hắn tới nơi này, chỉ sợ cũng vì chuyện của Vu Nhai. Trương Tả muốn tìm hiểu một chút.
- A, có trời mới biết được. Chúng ta vẫn tiếp tục xem cuộc vui đi. Chờ sau khi Vu Nhai có thể từ trong cuộc chiến tranh này sống sót đi ra, rồi hãy nói.
Trong mắt Trương Tả lóe lên tinh quang. Hắn có chút hiểu ra, gật đầu. Hắn quá nóng lòng. Xem ra Huyền Binh Đại Đế muốn xem thử Vu Nhai rốt cuộc có thể làm được tới mức nào, sau lại mới đưa ra các biện pháp ứng đối. Cũng đúng, hiện tại Vu Nhai còn không chắc có thể bảo đảm sống sót.
- Không phải nói công chúa Nguyệt Lâm Sa sẽ đến đây sao? Vì sao hiện tại còn chưa tới?
Ở phía đối diện với Đông Phương Thần Thông và Trương Tả, một nơi xa hơn một chút, cao thủ đế quốc Ma Pháp cũng đang quan sát trận chiến tranh này. Đương nhiên cũng giống như đám cao thủ Trương Tả và Đông Phương Thần Thông, lúc này có vị cường giả ma pháp cau mày hỏi.
Lúc này, cao thủ đế quốc Ma Pháp đương nhiên cũng thấy Bách tộc của Vu Nhai lợi hại hơn so với sự tưởng tượng của bọn họ rất nhiều. Tất nhiên bọn họ không dám chậm trễ, hy vọng có thể lôi kéo hắn về phía mình. Nhưng trước đó, Cách Lạp Ô đã từng thử qua, có vẻ như không có hiệu quả gì.
Hiện tại lại nghĩ tới quan hệ mập mờ giữa Vu Nhai và công chúa Nguyệt Lâm Sa. Có lẽ chỉ có Nguyệt Lâm Sa mới có thể tác động được tới Vu Nhai?
Hắc hắc, nếu có thể tác động, như vậy đế quốc Ma Pháp có thể nắm giữ toàn bộ Bách Tộc Loạn Địa. Đến lúc đó, kẻ thống trị đại lục Thần Huyền không phải là đế quốc Huyền Binh, cũng sẽ không phải là dân Cổ Duệ, mà là đế quốc Ma Pháp bọn họ.
Chí ít, ở trong trận đại chiến Thần Huyền này có thể chiếm hết ưu thế.
- Theo lý thuyết công chúa Nguyệt Lâm Sa chắc hẳn đã tới mới đúng. Có lẽ nàng bị chuyện gì đó lưu lại. Chúng ta chờ một chút đi.
Cách Lạp Ô ở bên cạnh đáp lời.
Đúng vậy, thân phận của Cách Lạp Ô tương đương với Trương Tả. Người hỏi công chúa vì sao còn chưa tới lại tương đương với Đông Phương Thần Thông. Bọn họ ở trong Bách Tộc Loạn Địa xa xôi, nên không biết, không phải Nguyệt Lâm Sa không đến, mà là nàng căn bản không đến được.
Bọn họ càng không biết, cuộc đại loạn của đế quốc Ma Pháp đã bắt đầu.
Bất kỳ ai cũng không ngờ được, dưới tình huống Bách Tộc Loạn Địa còn chưa xử lý xong, dân Cổ Duệ đã vươn ma trảo về phía đế quốc Ma Pháp. Tưởng tượng trước đó của bọn họ, đại lục Thần Huyền bị đế quốc Ma Pháp thống trị thật ra chỉ là tưởng tượng mà thôi.
Dân Cổ Duệ ở trong đế quốc Ma Pháp yên hơi lặng tiếng lâu như vậy, sẽ luôn có một ngày bạo phát.
Đúng vậy. Tạm thời đế quốc Ma Pháp vẫn bình yên, nhưng bất kỳ ai cũng không biết Nguyệt Lâm Sa và đoàn ủng hộ công chúa đi đâu. Đương nhiên bọn họ cũng sẽ không quá để ý. Dù sao thực lực Nguyệt Lâm Sa rất mạnh. Đoàn ủng hộ công chúa, tất cả đều là ma đạo sư Thánh cấp. Chính bởi vì lần này bọn họ không chú ý tới sự mất tích của Nguyệt Lâm Sa, mới khiến đế quốc Ma Pháp hoàn toàn rơi vào thế bị động, cũng mới có đại loạn sau đó...
- Gia chủ, sao ngài lại đích thân đến đây?
Tại một nơi cách thị trấn nhỏ của Trương Tả và Đông Phương Thần Thông không xa, Độc Cô gia chủ đột nhiên xuất hiện khiến đám người Độc Cô Thanh Hải và lão đầu Mê Thành đều rất kinh ngạc.
Đúng vậy, Độc Cô Thanh Hải và lão đầu Mê Thành đều tới quan sát trận chiến tranh này. Trời ạ, Vu Nhai đang làm những chuyện kinh thiên động địa, bọn họ sao có thể cứ ở bên trong Độc Cô gia được. Đương nhiên là phải chạy đến xem có thể giúp một tay hay không.
Nhưng thật đáng tiếc. Bọn họ căn bản gấp gáp như vậy cũng không thể giúp được gì. Bởi vì thực lực bọn họ quá yếu...
Mẹ nó, mới bao lâu thực lực hai lão đầu chúng ta đã yếu tới mức không có cách nào tham gia trận chiến đấu này rồi. Tên tiểu tử Vu Nhai nghịch thiên này cũng quá mức biến thái. Hắn tiến bước thần tốc thật sự khiến người khác phải giận sôi gan. Chỉ có điều cũng bởi vì hắn có tiến bước như vậy mới dám xưng bá Bách tộc.
Đúng vậy, thực lực Độc Cô Thanh Hải và lão đầu Mê Thành cũng khoảng Thánh Binh Sư thất đoạn.
Bởi vì tuổi lớn, muốn tiến bước thật sự quá khó khăn. Bọn họ không giống như Đan Đạo Hùng rất nhanh đã đạt được Thần cấp.
- Một trận đại chiến đặc sắc như vậy, ta sao có thể không đến được? Được rồi, thật ra ta muốn cứu Vu Nhai trước khi hắn chết, mới tới nơi này. Chỉ có điều bây giờ xem ra, Vu Nhai hình như thật sự có chút thực lực ứng đối. Thật không biết cường giả cấp Thần Hoàng phụ thể ở trên người Vu Nhai trước đây là ai. A, chẳng lẽ là vị đại đế Cổ Ma cuối cùng kia?
Độc Cô gia chủ thoáng cười nói.
Nếu như Đông Phương Thần Thông và Trương Tả nghe được lời hắn nói, nhất định sẽ kinh sợ há hốc mồm.
Đông Phương Thần Thông không dám tùy tiện động sử dụng lực lượng quan sát chiến đấu bên trong, sợ làm cho Kinh Thiên Nhất Kiếm chú ý, nhưng Độc Cô gia chủ lại dám. Đông Phương Thần Thông lại không dám nói ở trước mặt thủ hạ Hắc Nguyệt Thần Vương và Thanh Mộc Thần Vương cứu Vu Nhai ra, nhưng Độc Cô gia chủ lại dám nói.
- Gia chủ, khoảng cách quá xa, chúng ta cũng không nhìn thấy rõ lắm cuộc chiến đấu phía trên Thú Đằng Vương Thành. Gia chủ xem có phải nên giải thích cho chúng ta một chút hay không? Đừng có một mình say mê như vậy có được hay không?
Độc Cô Thanh Hải thật ra rất phiền muộn. A, không chỉ hắn, mọi người ở chỗ này đều rất buồn bực. Người tới không chỉ là Độc Cô Thanh Hải và lão đầu Mê Thành, còn có hai vị Thần Binh Sư của Độc Cô gia. Đáng tiếc bọn họ đều giống nhau, không hiểu nhiều về cuộc chiến đấu bên trong...
Được rồi, chủ yếu là giống như Trương Tả, đoán không ra vị có áp lực Thần Hoàng kia là ai.
Những người khác còn miễn cưỡng có thể cảm ứng được, có thể suy đoán ra.
Ngược lại, Độc Cô gia chủ cũng giống như Đông Phương Thần Thông bắt đầu giải thích. Hơn nữa bởi vì hắn thấy rõ Vu Nhai bị phụ thể, lời giải thích càng rõ ràng hơn dễ hiểu hơn. Nhưng Độc Cô Thanh Hải và lão đầu Mê Thành muốn không phải loại lời dễ hiểu này.
Độc Cô Thanh Hải lại nhảy ra hỏi:
- Vậy gia chủ, Vu Nhai rốt cuộc có bao nhiêu phần thắng? Có cần chúng ta xuất thủ giúp một tay hay không?
- Phần thắng sao? Nếu như chỉ nhìn thực lực đối lập trước mắt, phần thắng phía bên Bách tộc sợ rằng còn chưa đầy hai phần. Đương nhiên, nếu như hắn còn có hậu chiêu, tất nhiên không bàn đến.
Có thể sau trận chiến này, mọi chuyện sẽ càng ngày càng sáng.
- Đúng rồi Đông Phương đại nhân, đại đế chuẩn bị xử lý chuyện của Vu Nhai thế nào?
Nếu đã không hiểu được mọi chuyện của Vu Nhai, vậy chỉ có thể ném ra sau đầu.
Sau đó Trương Tả lại cẩn thận hỏi thăm. Đông Phương Thần Thông vốn ở bên tuyến của Phá Thần kia. Trước đây hình như có chút quan hệ gì đó cùng Vu Nhai. Lúc này hắn tới nơi này, chỉ sợ cũng vì chuyện của Vu Nhai. Trương Tả muốn tìm hiểu một chút.
- A, có trời mới biết được. Chúng ta vẫn tiếp tục xem cuộc vui đi. Chờ sau khi Vu Nhai có thể từ trong cuộc chiến tranh này sống sót đi ra, rồi hãy nói.
Trong mắt Trương Tả lóe lên tinh quang. Hắn có chút hiểu ra, gật đầu. Hắn quá nóng lòng. Xem ra Huyền Binh Đại Đế muốn xem thử Vu Nhai rốt cuộc có thể làm được tới mức nào, sau lại mới đưa ra các biện pháp ứng đối. Cũng đúng, hiện tại Vu Nhai còn không chắc có thể bảo đảm sống sót.
- Không phải nói công chúa Nguyệt Lâm Sa sẽ đến đây sao? Vì sao hiện tại còn chưa tới?
Ở phía đối diện với Đông Phương Thần Thông và Trương Tả, một nơi xa hơn một chút, cao thủ đế quốc Ma Pháp cũng đang quan sát trận chiến tranh này. Đương nhiên cũng giống như đám cao thủ Trương Tả và Đông Phương Thần Thông, lúc này có vị cường giả ma pháp cau mày hỏi.
Lúc này, cao thủ đế quốc Ma Pháp đương nhiên cũng thấy Bách tộc của Vu Nhai lợi hại hơn so với sự tưởng tượng của bọn họ rất nhiều. Tất nhiên bọn họ không dám chậm trễ, hy vọng có thể lôi kéo hắn về phía mình. Nhưng trước đó, Cách Lạp Ô đã từng thử qua, có vẻ như không có hiệu quả gì.
Hiện tại lại nghĩ tới quan hệ mập mờ giữa Vu Nhai và công chúa Nguyệt Lâm Sa. Có lẽ chỉ có Nguyệt Lâm Sa mới có thể tác động được tới Vu Nhai?
Hắc hắc, nếu có thể tác động, như vậy đế quốc Ma Pháp có thể nắm giữ toàn bộ Bách Tộc Loạn Địa. Đến lúc đó, kẻ thống trị đại lục Thần Huyền không phải là đế quốc Huyền Binh, cũng sẽ không phải là dân Cổ Duệ, mà là đế quốc Ma Pháp bọn họ.
Chí ít, ở trong trận đại chiến Thần Huyền này có thể chiếm hết ưu thế.
- Theo lý thuyết công chúa Nguyệt Lâm Sa chắc hẳn đã tới mới đúng. Có lẽ nàng bị chuyện gì đó lưu lại. Chúng ta chờ một chút đi.
Cách Lạp Ô ở bên cạnh đáp lời.
Đúng vậy, thân phận của Cách Lạp Ô tương đương với Trương Tả. Người hỏi công chúa vì sao còn chưa tới lại tương đương với Đông Phương Thần Thông. Bọn họ ở trong Bách Tộc Loạn Địa xa xôi, nên không biết, không phải Nguyệt Lâm Sa không đến, mà là nàng căn bản không đến được.
Bọn họ càng không biết, cuộc đại loạn của đế quốc Ma Pháp đã bắt đầu.
Bất kỳ ai cũng không ngờ được, dưới tình huống Bách Tộc Loạn Địa còn chưa xử lý xong, dân Cổ Duệ đã vươn ma trảo về phía đế quốc Ma Pháp. Tưởng tượng trước đó của bọn họ, đại lục Thần Huyền bị đế quốc Ma Pháp thống trị thật ra chỉ là tưởng tượng mà thôi.
Dân Cổ Duệ ở trong đế quốc Ma Pháp yên hơi lặng tiếng lâu như vậy, sẽ luôn có một ngày bạo phát.
Đúng vậy. Tạm thời đế quốc Ma Pháp vẫn bình yên, nhưng bất kỳ ai cũng không biết Nguyệt Lâm Sa và đoàn ủng hộ công chúa đi đâu. Đương nhiên bọn họ cũng sẽ không quá để ý. Dù sao thực lực Nguyệt Lâm Sa rất mạnh. Đoàn ủng hộ công chúa, tất cả đều là ma đạo sư Thánh cấp. Chính bởi vì lần này bọn họ không chú ý tới sự mất tích của Nguyệt Lâm Sa, mới khiến đế quốc Ma Pháp hoàn toàn rơi vào thế bị động, cũng mới có đại loạn sau đó...
- Gia chủ, sao ngài lại đích thân đến đây?
Tại một nơi cách thị trấn nhỏ của Trương Tả và Đông Phương Thần Thông không xa, Độc Cô gia chủ đột nhiên xuất hiện khiến đám người Độc Cô Thanh Hải và lão đầu Mê Thành đều rất kinh ngạc.
Đúng vậy, Độc Cô Thanh Hải và lão đầu Mê Thành đều tới quan sát trận chiến tranh này. Trời ạ, Vu Nhai đang làm những chuyện kinh thiên động địa, bọn họ sao có thể cứ ở bên trong Độc Cô gia được. Đương nhiên là phải chạy đến xem có thể giúp một tay hay không.
Nhưng thật đáng tiếc. Bọn họ căn bản gấp gáp như vậy cũng không thể giúp được gì. Bởi vì thực lực bọn họ quá yếu...
Mẹ nó, mới bao lâu thực lực hai lão đầu chúng ta đã yếu tới mức không có cách nào tham gia trận chiến đấu này rồi. Tên tiểu tử Vu Nhai nghịch thiên này cũng quá mức biến thái. Hắn tiến bước thần tốc thật sự khiến người khác phải giận sôi gan. Chỉ có điều cũng bởi vì hắn có tiến bước như vậy mới dám xưng bá Bách tộc.
Đúng vậy, thực lực Độc Cô Thanh Hải và lão đầu Mê Thành cũng khoảng Thánh Binh Sư thất đoạn.
Bởi vì tuổi lớn, muốn tiến bước thật sự quá khó khăn. Bọn họ không giống như Đan Đạo Hùng rất nhanh đã đạt được Thần cấp.
- Một trận đại chiến đặc sắc như vậy, ta sao có thể không đến được? Được rồi, thật ra ta muốn cứu Vu Nhai trước khi hắn chết, mới tới nơi này. Chỉ có điều bây giờ xem ra, Vu Nhai hình như thật sự có chút thực lực ứng đối. Thật không biết cường giả cấp Thần Hoàng phụ thể ở trên người Vu Nhai trước đây là ai. A, chẳng lẽ là vị đại đế Cổ Ma cuối cùng kia?
Độc Cô gia chủ thoáng cười nói.
Nếu như Đông Phương Thần Thông và Trương Tả nghe được lời hắn nói, nhất định sẽ kinh sợ há hốc mồm.
Đông Phương Thần Thông không dám tùy tiện động sử dụng lực lượng quan sát chiến đấu bên trong, sợ làm cho Kinh Thiên Nhất Kiếm chú ý, nhưng Độc Cô gia chủ lại dám. Đông Phương Thần Thông lại không dám nói ở trước mặt thủ hạ Hắc Nguyệt Thần Vương và Thanh Mộc Thần Vương cứu Vu Nhai ra, nhưng Độc Cô gia chủ lại dám nói.
- Gia chủ, khoảng cách quá xa, chúng ta cũng không nhìn thấy rõ lắm cuộc chiến đấu phía trên Thú Đằng Vương Thành. Gia chủ xem có phải nên giải thích cho chúng ta một chút hay không? Đừng có một mình say mê như vậy có được hay không?
Độc Cô Thanh Hải thật ra rất phiền muộn. A, không chỉ hắn, mọi người ở chỗ này đều rất buồn bực. Người tới không chỉ là Độc Cô Thanh Hải và lão đầu Mê Thành, còn có hai vị Thần Binh Sư của Độc Cô gia. Đáng tiếc bọn họ đều giống nhau, không hiểu nhiều về cuộc chiến đấu bên trong...
Được rồi, chủ yếu là giống như Trương Tả, đoán không ra vị có áp lực Thần Hoàng kia là ai.
Những người khác còn miễn cưỡng có thể cảm ứng được, có thể suy đoán ra.
Ngược lại, Độc Cô gia chủ cũng giống như Đông Phương Thần Thông bắt đầu giải thích. Hơn nữa bởi vì hắn thấy rõ Vu Nhai bị phụ thể, lời giải thích càng rõ ràng hơn dễ hiểu hơn. Nhưng Độc Cô Thanh Hải và lão đầu Mê Thành muốn không phải loại lời dễ hiểu này.
Độc Cô Thanh Hải lại nhảy ra hỏi:
- Vậy gia chủ, Vu Nhai rốt cuộc có bao nhiêu phần thắng? Có cần chúng ta xuất thủ giúp một tay hay không?
- Phần thắng sao? Nếu như chỉ nhìn thực lực đối lập trước mắt, phần thắng phía bên Bách tộc sợ rằng còn chưa đầy hai phần. Đương nhiên, nếu như hắn còn có hậu chiêu, tất nhiên không bàn đến.
/1991
|